Chương 58: Hồ Sơ tuyệt mật
Mùa thu Bắc Kinh, rực sáng vàng óng ả. Bầu trời xanh lam như được thanh tẩy, tinh thuần trong suốt, như thể phản chiếu được tâm tình con người.
Sở Tuần sau khi an toàn đến đế đô, thông qua đường hầm ngầm được nhanh chóng đưa tới biệt thự Bắc Giao tĩnh dưỡng. Cậu liên tục hôn mê ước chừng một tuần.
Mặt trên vì Sở Tuần bố trí một tổ nhỏ chữa bệnh có chuyên môn, thành viên nhiều năm cố định không thay đổi. Nhân viên chữa bệnh và chăm sóc mặc áo trắng quần trắng, chiếc khẩu trang che khuất hơn phân nửa khuôn mặt đã trở thành mặt của những người này, chuyên nghiệp và hiệu quả. Bọn họ đi đường lặng yên không một tiếng động, động tác khéo léo thành thạo, tỉ mỉ điều dưỡng chăm sóc Sở Tuần.
“Phạm vi khống chế sóng điện não của cậu ấy cực không ổn định, chậm rãi thu hẹp khoảng cách mất kiểm soát, sóng điện cao thấp di động.”
“Dự đoán cậu ấy bị vây trong trạng thái hôn mê, tự mình ‘cắt điện’, giống như động vật thân mềm bị va chạm, chậm rãi rút vào vỏ cứng, đây là thiên tính riêng của sinh vật, một loại bản năng tự bảo vệ mình. Cậu ấy quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi.”
“Cậu ấy trường kỳ khẩn trương mệt mỏi, áp lực quá lớn, lại dùng não quá độ. Giấc ngủ thật không tốt, nôn nóng, chúng tôi cho cậu ấy dùng thuốc an thần tân tiến nhất, nhẹ nhất, cố gắng không tạo thành thương tổn cho cậu ấy……”
Hạ Thành nhắm mắt suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu: “Để cậu ta nghỉ ngơi đi, không cần thúc giục cậu ta, ngàn vạn lần đừng kích thích cậu ta, đứa nhỏ này rất vất vả.”
Bác sĩ chủ nhiệm tổ chữa bệnh chăm sóc đối tượng đặc thù quý giá còn hơn cả gấu trúc quốc bảo này, đã gần mười năm, nói: “Trạng thái trước mắt của cậu ấy, trước kia cũng đã xuất hiện một hai lần.”
Hạ Thành hỏi: “Lần nào?”
Chủ nhiệm nói: “Đại khái là bảy tám năm trước, quốc gia đưa cậu ấy đến Anh du học, cậu ấy ở đó lâm bệnh một trận.”
Hạ Thành dùng ánh mắt cắt lời, đáy mắt biểu lộ một tia bất đắc dĩ cùng đau lòng. Sở Tuần mười tám tuổi xuất ngoại du học, cùng rất nhiều quan nhị đại, hồng tam đại cùng tuổi đi cùng một con đường. Chẳng qua những quý tử này là trước xuất ngoại mạ vàng sau về nước ra sức vơ vét, lợi dụng bối cảnh của bậc cha chú kiếm chác nguồn vốn quốc gia, mà Sở Tuần du học là mặt trên có dự án “đắp nặn” lý lịch nhân sinh của cậu bé này, là một phần trong toàn bộ kế hoạch. Sở Tuần phải đi con đường này, trải đường cho thân phận đặc công của mình ở hải ngoại, nhân sinh của cậu vào mười hai tuổi năm ấy đã đi lên một quỹ đạo nghiêm khắc.
Tình cảm suy sụp thời thiếu niên, tâm lý bóng ma, trải qua quá trình đào tạo từ nhỏ bằng phương pháp cưỡng ép, thúc lớn nhanh, cô đơn sinh hoạt ở nước ngoài lại rời xa người thân… Sở Tuần ở Anh phát bệnh một lần, “Kỳ sinh lý” tinh thần hậm hực, mỗi ngày uống thuốc qua ngày, sau mới chậm rãi khôi phục.
Sở Tuần hai mắt nhắm nghiền, lẳng lặng nằm ở trên giường, huyệt vị khắp nơi trên cơ thể liên tiếp kiểm tra đo lường, số liệu từ trường hiển thị trên màn hình theo lồng ngực phập phồng cao thấp của cậu dao động.
Cậu vẫn không nhúc nhích, làm mình ngủ phi thường vững vàng, chỉ có lông mi run run, dưới mí mắt ngẫu nhiên chớp lên ánh sáng nhạt lộ ra kỳ thật cậu đã tỉnh.
Trong sân vận động Oakland, cùng John White thành công tiếp nhận tình báo……
Trên đường cao tốc Bắc Califonia, Thang thiếu gia hai lần truy đuổi trên quốc lộ……
Tại sân bay Los Angeles lâm thời đổi chuyến bay, lại ở Hồng Kông bị người theo dõi……
Sát thủ bắn tỉa, hắc y nhân, máy bay nổ mạnh, quả cầu lửa màu vỏ quýt trên bầu trời tụ thành một chùm pháo bông sáng lạn……
Đầu óc Sở Tuần hệt như phim chiếu lại, một ít hình ảnh trọng yếu xẹt qua nhiều lần, suy nghĩ, sàng lọc, tìm kiếm dấu vết có thể để lại.
Cậu căn bản không phát bệnh, không có hậm hực.
Cậu sớm đã qua thời thiếu niên ngây thơ vô tri mờ mịt, không còn là đứa nhỏ yếu đuối hơn mười năm trước kia, chỉ có thể trơ mắt nhìn thời gian vuột khỏi đầu ngón tay, tùy ý người ta vặn xoắn nhân sinh của cậu. Đó là quá khứ.
Số liệu từ trường đột nhiên dao động lên xuống, dây dẫn đứt đoạn, Sở Tuần chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, ngồi thẳng tắp, hai mắt nhìn thẳng, trong đôi mắt hẹp dài lóe lên sự trấn tĩnh, trong suốt.
“Tôi muốn gặp thủ trưởng.”
“Tôi phải biết rõ ràng, đến tột cùng ai muốn hại tôi.”
……
Sở Tuần vừa nói xong nhanh chóng nhận ra, đây không phải biệt thự Tây Sơn cậu thưòng lui tới chấp hành nhiệm vụ, trở về báo cáo công tác với cấp trên. Đây là Bắc giao, một đại viện quân đội có duy độc một sân. Hạ Thành lẳng lặng mang người đến đây, cổng đại viện cũng không qua, trực tiếp theo thông đạo ngầm tiến vào tòa nhà.
Tòa nhà ba tầng xây bằng gạch đỏ, mái dốc thoai thoải, rất giống những căn nhà có khuôn viên kiểu cũ theo phong cách Tây Dương ở Bắc Bình (1) thập niên 20, 30, bề ngoài giản dị tự nhiên, trong có Càn Khôn. Phòng trong nhà rộng lớn, đèn đuốc sáng trưng, cơ sở vật chất và trang thiết bị tân tiến đầy đủ, là địa điểm gặp gỡ bí mật của quân đội. Sở Tuần đến đây hiểu ra, chú Hạ của cậu không dám đưa cậu đến Tây Sơn, mà lặng lẽ bảo dưỡng ở chỗ này. “Mặt trên” có người không đáng tin, sợ có nội gian.
(1) Bắc Bình: Tên cũ của Bắc Kinh (từ 1928 đến 1949)
Sở Tuần cùng Hạ bộ trưởng ngồi vào bàn, vẻ mặt trang nghiêm, cả hai muốn nói rất nhiều, thậm chí chỉ dùng ánh mắt là có thể trao đổi.
Sở Tuần khàn giọng hỏi: “Thế nào rồi?”
Hạ Thành chậm rãi nói: “Người, chúng ta đã tìm thấy, đã đưa về đây. Chín mươi tám người trên máy bay, không ai sống sót.”
“Là tai nạn do người làm.”
“Máy quay ở sân bay cho thấy, có người âm thầm đổi hành lý của một hành khách ngẫu nhiên, kíp nổ trong khoang hành lý ở thân máy bay.”
……
Sở Tuần nhắm mắt lại, không nói chuyện, đầu hơi cúi xuống, cặp lông mày quật cường nhíu sát lại, giống tư thế mặc niệm, lông mi khép chặt không cho sương mù ẩm ướt trong mắt rơi ra.
Hạ Thành đi tới, từ phía sau ôm vai Sở Tuần, dùng sức nắm chặt, lặng yên an ủi. Hai người sau một lúc lâu cũng không nói chuyện.
Hạ Thành cuối cùng nói: “Những gì nên làm, chú sẽ phái người nhất nhất xử lý…… Con buông đi.”
Sở Tuần ổn định cảm xúc: “Hắn đâu?”
Hạ Thành vừa nghe “Hắn” này liền biết hỏi ai: “Tình trạng Tiểu Hoắc tốt lắm, không trở ngại. Cậu ấy lần này lập công lớn, lệ cũ cách ly cùng dưỡng thương, chúng ta đã đưa cậu ấy đến địa phương an toàn.”
“Tiểu Hoắc cũng luôn hỏi, con thế nào, luôn lo lắng cho con.”
“Chú bảo người nói cho cậu ấy, con đang ngủ đông, hàng năm vào mùa này có ‘Kỳ sinh lý’, con chỉ đang chợp mắt một lát, tỉnh ngủ là không sao.”
Sở Tuần còn muốn mở miệng thỉnh cầu, Hạ Thành lắc đầu, khoát tay chặn lại: “Biết con sẽ nghĩ đến điểm này, người ngay phía sau con.”
Sở Tuần quay phắt lại, phía sau là một bức tường trắng dày nặng.
Cậu lập tức hiểu ý chú Hạ, ngưng thần định khí nhìn lại, phía bên kia bức tường hiện lên bóng người qua lại.
Hoắc Truyền Võ nằm trên giường phòng bên cạnh, trên thân để trần, cổ, cánh tay sườn đều dán tấm điện cực, dây dẫn nối với các loại dụng cụ đầu giường. Tường trắng, drap giường trắng, Truyền Võ một thân cơ thể màu nâu, vẻ đẹp bị ẩn dấu.
Sở Tuần nhướn mi: “Làm gì vậy? Chú lấy hắn làm thí nghiệm?”
Hạ Thành hừ một tiếng: “Giúp cậu ta kiểm tra đo lường cơ năng khí quan, làm kế hoạch khôi phục thân thể. Cậu ta có thể làm thực nghiệm gì? Cậu ta cũng không phải con.”
Nữ y tá đeo khẩu trang ra vào, ở đầu giường đùa nghịch dụng cụ. Hoắc Truyền Võ liếc mắt nhìn nữ y tá, lập tức quay mặt, mắt trong suốt, bày ra khuôn mặt lạnh lùng khốc suất lại chính trực, không để ý tới người.
Được một lát anh cảm thấy trên người mình không ổn, còn cởi trần, sao có thể gặp phụ nữ? Vì thế lặng lẽ từ bên giường túm lấy một cái khăn mặt, đặt lên ngực.
Đồng chí Tiểu Hoắc thân hình to cao, khăn mặt lại cố tình không đủ lớn, che được phía trên liền không che được bụng, lộ ra mấy múi cơ bụng xinh đẹp.
Này sao được! Cơ thể không thể tùy tiện cho người ngoài xem. Bốn góc khăn bị anh kéo đến kéo đi trên người, Truyền Võ dưới sự vây xem của nữ y tá lặng lẽ đỏ mặt, ngượng ngùng.
Bạn đang
Sá» Tuần cách tưá»ng kinh ngạc nhìn thấy, hÆ¡n phân ná»a khuôn mặt vùi và o lòng bà n tay, nhá»n không ÄÆ°á»£c báºt cưá»i nhạo, cưá»i Äến lòng chua xót, Nhá» Võ aâ¦â¦
Hôm nay, Sá» Tuần cùng Hạ bá» trưá»ng nói chuyá»n má»t Äêm, cho Äến rạng sáng, Äá» cáºp Äến cÆ¡ máºt tá»i cao thu hoạch ÄÆ°á»£c từ trong tay Dứa trong chuyến vượt Thái Bình Dương lần nà y, sá»± tháºt thá»±c Äáng khiếp sợ.
Sá» Tuần láºt xem từng tá» vÄn kiá»n, ảnh chụp, tư liá»u sao chép từ con chip, cùng xem bÄng ghi hình, mặt mà y trầm trá»ng.
Äây là má»t phần cá»§a hà nh Äá»ng tình báo tên âKên kênâ cá»§a CIA, chân tưá»ng sá»± tháºt ÄÆ¡n giản trà mạng. Tà i liá»u từ giữa những nÄm tháºp niên tám mươi cá»§a Äá»i thá»§ bá» bên kia Äại dương, hÆ¡n mưá»i nÄm qua, nhiá»u bà máºt quân sá»± cùng ná»i dung các há»i nghá» cá»§a Äảng, những cuá»c gặp gỡ bà máºt cá»§a Bá» chÃnh trá» cấp cao á» biá»t thá»± Tây SÆ¡n, sá»± thay Äá»i triá»t Äá» các thế lá»±c chÃnh trá» nòng cá»t, tháºm chà Äại thá»§ trưá»ng còn thầm nói má»t câu nhà n thoại vá» quyết sách bại lá»â¦â¦
Tráºn há»n loạn á» thá»§ Äô hÆ¡n mưá»i nÄm trưá»c kia, rất nhiá»u chuyá»n bá» vùi lấp phá»§ Äầy bụi, giữ kÃn như bưng, bản thân Sá» Tuần cÅ©ng là thẳng Äến hôm nay má»i biết ÄÆ°á»£c má»t Ãt chi tiết. Những quyết sách cá»§a lãnh Äạo cấp cao trong lúc biến Äá»ng, thế nhưng ngay từ lúc ấy thông qua cách nà o Äó, tức thá»i truyá»n Äến tay Äá»i thá»§, tình báo ÄÆ°á»£c tiết lá» cá»±c kỳ chi tiết, má»i má»t sá»± kiá»n. Quyết sách chÃnh trá» quân sá»± bên ta bá» Äá»i thá»§ biết rõ toà n bá», viá»c nà y tá»±a như hai quân Äá»i chá»i, bên ta má» rá»ng cá»a tráºn Äá»a, quân ta từ tham mưu cho tá»i binh lÃnh, toà n bá» không mặc quần sá»p, trần truá»ng, bá» ngưá»i vừa xem liá»n hiá»u, trá»m nhìn toà n bá»!
Cuá»c Äấu tranh chÃnh trá» giữa phe bảo thá»§ và phe lãnh Äạo cải cách và o lúc Äó, tranh Äoạt quyá»n lá»±c diá» n ra trong sáng ngoà i tá»i, hai phe Äá»u có há» thá»ng quân Äá»i Äóng á» kinh thà nh, các tưá»ng lãnh trung Äoà n võ cảnh lén liên lạc, thế lá»±c giÄng khắp nÆ¡i, tháºm chà má»i má»t lần ứng Äá»i sách lược Äà m phán, quyết nghá», Äiá»m mấu chá»tâ¦â¦ Toà n bá» Äá»u bại lá» dưá»i há» thá»ng theo dõi cá»§a Äá»i thá»§. NÄm Äó, thế cục từng bưá»c má»t chuyá»n biến xấu, tâm trạng kÃch Äá»ng cá»§a quần chúng á» khắp nÆ¡i dưá»i sá»± xúi giục cà ng thêm tÄng vá»t, chÃnh phá»§ từng bưá»c lui vá» phÃa sau, khi thế cục không khá»ng chế ÄÆ°á»£c liá»n dùng thá»§ Äoạn cưá»ng ngạnh thá»±c thi trấn áp, Äà m phán vỡ tan, dẫn phát mâu thuẫn cuá»i cùng trá» nên gay gắt, bùng ná» xung Äá»t Äá» máu, các sinh má»nh vô tá»i trong giây lát hôi phi yên diá»t trá» thà nh váºt hi sinh lá»ch sá»â¦â¦
Sá» Tuần cắn chặt khóe miá»ng, Äá»c nhanh như gió, Äầu ngón tay phát run.
HÆ¡n mưá»i nÄm.
Ai tiết lá» tình báo trà mạng, liên quan Äến an nguy xã tắc, liên quan Äến ngà n vạn ngưá»i vô tá»i Äá» máu và nưá»c mắt hi sinh vì Äất nưá»c?
Ai má»i chân chÃnh là bà n tay to vô hÃnh phÃa sau mà n kia, Äạo diá» n má»t mà n bi ká»ch xã há»i mâu thuẫn gay gắt nà y?
Äà m phán vì sao cuá»i cùng thất bại, không thá» kết thúc hòa bình, sá»± kiá»n Trưá»ng An phá» Äá» máu cuá»i cùng không thá» ngÄn cản, mà ngưá»i phÃa sau mà n xúi giục trai cò tranh nhau, ngư ông Äắc lợi lại có thá» bình yên vô sá»± trưá»c nhất từng bưá»c rút lui, thà nh công xa chạy cao bay tá» nạn á» nưá»c ngoà i, Äá» ngưá»i khác thay bá»n há» chá»u chết, lấy hy sinh tạo ra má»t tráºn loạn lạc cà ng oanh Äá»ng hÆ¡n?!
Cùng nÄm Äó Liên Xô sụp Äá», Äông Ãu ká»ch biến, váºn má»nh thế giá»i thay Äá»i trong nháy mắt, ai hy vá»ng quá»c gia nà y rung chuyá»n suy bại nhất?
Ai lại là ngưá»i ÄÆ°á»£c lợi chÃnh trá» lá»n nhất sau loạn cục nà y? Ai ÄÆ°á»£c lợi, ai Äá» máu vô Ãch?
Hiá»n tại có ngưá»i trÄm phương nghìn kế muá»n há»§y diá»t tình báo, sá» dụng Äá»§ má»i thá»§ Äoạn ngÄn cản Sá» Tuần vá» nưá»c, tháºm chà không tiếc hết thảy há»§y diá»t cả má»t máy bay, ám sát Äặc công Tá»ng tham, liên lụy sinh má»nh vô tá»i.
âCó ná»i gian.â
âBên trong chúng ta có ngưá»i Äã hÆ¡n mưá»i lÄm nÄm tiết lá» cÆ¡ máºt quá»c gia vá»i CIA, truyá»n Äi rất nhiá»u vÄn kiá»n cÆ¡ máºt, không kiêng ná» gì.â
Hai tay Sá» Tuần Äặt trên bà n, nhìn chằm chằm chứng cá» nà y.
Há» thá»ng tình báo cá»§a má»i nưá»c Äá»u có khả nÄng chôn dấu Äá»a lôi, có nằm vùng ẩn núp. Gián Äiá»p ẩn nấp trong há» thá»ng tình báo, bình thưá»ng ÄÆ°á»£c xưng là âChuá»t chÅ©iâ. Những ngưá»i nà y sinh hoạt trong hầm ngầm Äen tá»i không thấy ánh mặt trá»i, luá»n cúi qua lại trên mặt Äất, thấy rõ hết thảy, truyá»n Äạt tin tức. âÄại Dứaâ là con chuá»t chÅ©i lá»n Trung Quá»c ẩn dấu á» CIA cá»§a Mỹ hÆ¡n mưá»i nÄm, mà CIA cÅ©ng Äá»ng dạng bá»i dưỡng chuá»t chÅ©i á» Trung Quá»c, song phương có Äến có Äi, bà máºt hoạt Äá»ng.
John White thân là ngưá»i phụ trách khu vá»±c Châu à Thái Bình Dương cá»§a CIA, cÅ©ng không có khả nÄng tháºt sá»± tiếp xúc nÆ¡i phát ra những tình báo nà y. John White nắm giữ Äại bá» pháºn danh sách nhân viên tình báo Mỹ phái Äến Trung Quá»c, mấy nÄm nay âm thầm hiá»p trợ Tá»ng tham bà máºt xá» rụng và i tên Äặc công CIA. Dù váºy, bản thân hắn cÅ©ng không biết tình hình thá»±c tế cá»§a âhà nh Äá»ng Kên kênâ, không biết ai má»i là con Äại kên kên ẩn núp trong Äó. Chân tưá»ng chá» sợ chá» có nÆ¡i nòng cá»t tá»i cao, Bá» quá»c phòng Mỹ nÄm Äó nắm giữ, rất Ãt ngưá»i biết ÄÆ°á»£c thân pháºn tháºt nà y.
Hai khuá»·u tay Sá» Tuần chá»ng trên bà n, Äầu ngón tay ấn huyá»t Thái Dương tá»± há»i: âÄây là má»t con chuá»t chÅ©i cấp báºc rất cao, cấp báºc so vá»i âÄại Dứaâ cao hÆ¡n rất nhiá»u.â
âTin tức song phương bất Äá»i xứng, chúng ta thiá»t thòi lá»n.â
Hạ Thà nh phân tÃch nói: âNếu là cấp báºc cao như thế, Äạt tá»i trình Äá» nhà lãnh Äạo, ngưá»i nà y sẽ không hẳn xưng là âchuá»t chÅ©iâ. Hắn cÄn bản không phải nhân viên Äá»i thá»§ xếp và o há» thá»ng tình báo cá»§a chúng ta, ngưá»i nà y cÄn bản phải là â¦â¦â
Sá» Tuần sắc bén nhìn thẳng Hạ bá» trưá»ng: âLà ngưá»i má»t nhà .â
Hai ngưá»i Äá»ng thá»i thá»t ra, từng chữ từng chữ cắn ra từ hà m rÄng.
Trong mắt Hạ Thà nh lá» ra phẫn ná» kìm nén, má»t tay nghiá»n nát mẩu thuá»c lá trong gạt tà n, ngón tay phá»ng Äá»: âCó ngưá»i sau lưng ám toán, hạ Äá»c thá»§ tình báo viên cá»§a chúng ta. Dám Äá»ng ngưá»i cá»§a lão tá», món nợ nà y, lão tá» tuyá»t Äá»i sẽ không Äá» hắn sá»ng yên.â
Sá» Tuần cắn chặt hà m: âKhá»n kiếp.â
âPhản Äá».â
âBại hoại.â
Sá» Tuần cá»±c nhá» Äá»i vá»i ngưá»i nà o Äó, viá»c nà o Äó, biá»u Äạt cừu háºn thấu xương. ChÃnh cáºu là má»t Äặc công, ngưá»i ẩn núp, ngà y thưá»ng Äeo mặt nạ, âm thầm giao dá»ch, bá»i váºy cáºu là ngưá»i vô cùng thá»±c tế. Tình báo viên cùng má»t nưá»c Äánh nhau, tranh Äoạt lợi Ãch quá»c gia, tranh già nh lợi Ãch giữa ngưá»i Trung Quá»c vá»i ngưá»i Trung Quá»c, Äá»ng dạng ngưá»i Mỹ vá»i ngưá»i Mỹ, nà y không có gì Äáng trách. Trong cuá»c chiến tranh già nh lợi Ãch, không phân chia chÃnh nghÄ©a cùng tà ác, không tá»n tại sá»± khác biá»t giữa thiá»n lương cùng kẻ gian ná»nh.
Sá» Tuần thá»ng háºn nhất chÃnh là phản bá»i bất lương, bán Äứng vô sá»! Là ngưá»i thân á» Äá»a vá» cao, tham lam hưá»ng thụ Ãch lợi cùng vinh quang táºn Äá»nh cá»§a quá»c gia, con cháu thụ ấm, Äá»ng thá»i lại cùng kẻ Äá»ch cá»§a quá»c gia ngầm giao dá»ch mưu hại Än thá»t uá»ng máu chÃnh Äá»ng bà o mình, lấy thứ nà y Äá»i lấy thá»a mãn tư lợi tư dục, rõ Äầu rõ Äuôi là bại hoại dân tá»c!
Mắt Sá» Tuần phá»§ kÃn tÆ¡ máu phẫn ná», giá»ng nói lạnh như bÄng, trái tim hÆ¡i phát Äau. Tên phản ÄỠẩn núp bên trong ban lãnh Äạo nà y, nhất Äá»nh chÃnh là tên là m chá»§ phÃa sau mà n, ngầm hạ sát thá»§ bao vây truy chặn cáºu, cuá»i cùng ngá» thương vá» sÄ© cá»§a cáºu. Ngưá»i ná» không dá»± Äoán ÄÆ°á»£c má»t kÃch cuá»i cùng thất thá»§, phạm tá»i ác ngáºp trá»i, cuá»i cùng vẫn không thá» ngÄn cản chân tưá»ng gặp ánh sáng.
Sá» Tuần bình tÄ©nh mà tá»± tin, hưá»ng chú Hạ cáºu chá» lá»nh: âHạ bá» trưá»ng, ngà i yên tâm.â
âCon kên kên ẩn dấu mưá»i mấy nÄm nà y, tôi nhất Äá»nh bắt ÄÆ°á»£c hắnâ¦â¦ Món nợ máu nà y tôi phải cháºm rãi Äòi lại.â
Sá» Tuần khiến tâm mình dần dần cứng cá»i, lãnh ngạnh, cứng như sắt Äá. Cáºu cho tá»i bây giá» không phải là ngưá»i tÃnh tình yếu Äuá»i chá» biết than thân trách pháºn té ngã không Äứng dáºy ÄÆ°á»£c, từ nhá» Äã không phải! Ngưá»i bên cạnh mất Äi, cáºu tuyá»t không mặc cho bản thân Äắm chìm trong bi thá»ng nâng không ná»i Äầu, hết thảy Äá»u nhìn vá» phÃa trưá»c. Tráºn hạo kiếp hÆ¡n mưá»i nÄm trưá»c, hôm nay lại bá»i vì má»t lần bi ká»ch, thương tá»n hai ngưá»i thân cáºn nhất bên cạnh cáºu. Äây là háºn cÅ© lại thêm thù má»i, không Äá»i trá»i chung, cáºu nhất Äá»nh báo thù nà y.
Hạ Thà nh gáºt Äầu, im lặng từ trong ngÄn kéo rút ra má»t túi giấy mà u nâu, ÄÆ°a cho cáºu.
âÄây là cái gì?â
Sá» Tuần khó hiá»u.
âHá» sÆ¡ bá»nh án cá»§a Äá»ng chà Tiá»u Lâm. Các cáºu xuất phát không lâu, ngưá»i cá»§a chúng ta như thưá»ng lá» Äi kiá»m tra, á» nhà trá» cá»§a cáºu ấy tìm ÄÆ°á»£c. Cáºu ấyâ¦â¦ Che giấu chúng ta, cÅ©ng gạt con.â
Hạ Thà nh Äáp.
Sá» Tuần xem Äi xem lại mấy tá» bá»nh lá»ch kia, cẩn tháºn nhìn kỹ mấy chữ viết ngoáy, há»c mắt Äá»t nhiên ẩm ưá»t.
Từng giá»t từng giá»t nưá»c mắt lá»n Äiên cuá»ng mà dÅ©ng mãnh tiến ra, ngáºp lông mi, sau Äó từ trong mắt cáºu rÆ¡i xuá»ng Äùi, vỡ tan.
Nưá»c mắt cưá»ng ngạnh ká»m nén rất nhiá»u ngà y, không thá» thu lại. Tiá»u Lâm nói vá»i cáºu, âÄây là lần cuá»i cùng tôi cùng cáºu.â
Sá» Tuần chầm cháºm khom lưng, mặt vùi sâu và o lòng bà n tay, lưng run rẩy, lá»ng ngá»±c phát ra từng tráºn bi thanh, khóc há»t má»t Äứa nhá».