Văn Khởi Nam Sơn | Sủng | Hoàn thành 19.80 Vạn chữ | 0 | 37 lượt
Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh. 7h sáng sớm, Hà Quyền cơ hồ một đêm không ngủ lại lần nữa bị triệu hồi, cậu vọt vào phòng chờ sinh, hỏi: "Tình huống gì?" "Sớm, chủ nhiệm Hà." Hộ sĩ nói, "Tăng giảm đau nửa tiếng, tim thai giảm mạnh tới 110."
Mới cập nhật Chương 99: Hoàn chính văn | 2024-09-02 18:26
Hải Nham | Ngôn tình | Hoàn thành 9.40 Vạn chữ | 0 | 27 lượt
Vào đêm trước ngày cưới, chồng chưa cưới của nữ cảnh sát Âu Khánh Xuân đột ngột hi sinh trong lúc vây bắt tội phạm ma túy. Cô nén đau thương, lao vào công việc và thực hiện di nguyện của người đã khuất là tặng lại đôi mắt cho Tiêu Đồng - một chàng sinh viên khoa Luật. Tiêu Đồng lập tức yêu say đắm vẻ đẹp và sự từng trải của Khánh Xuân, còn cô cũng rung động trước sự bồng bột, trong sáng của Tiêu Đồng.
Mới cập nhật Chương 47 | 2024-09-02 18:26
Tô Cảnh Nhàn | Đô thị | Hoàn thành 19.20 Vạn chữ | 0 | 52 lượt
Cúp điện thoại, Từ Lạc Dương bị Trịnh Đông nói đến mức trong lòng hơi lung lay, cậu cố ý chạy tới phòng vệ sinh soi gương, cảm thấy yên tâm rồi mới trở về xịt nước hoa tiếp. Cậu đoán chắc muỗi trong phòng này lâu rồi chưa được hút máu, tự dưng không thù không oán, hôm qua nguyên một buổi tối liền để lại một chuỗi nốt muỗi cắn trên bắp chân mình, ngứa đến mức cậu muốn cắn lại luôn. Vì mất tập trung, nên nước hoa xịt hơi nhiều, rơi hết trên sàn nhà. Sáng mai Thích Trường An đến rồi. Từ Lạc Dương tự dưng hơi hồi hộp.Vừa hồi hộp một cái là hồi hộp đến tận nửa đêm luôn. Từ Lạc Dương nằm trên giường đơn lăn qua lộn lại không ngủ được, đếm cừu cũng đếm đến một ngàn ba, còn kéo chân thêm hai mươi lần, hít đất tám mươi cái, đổ một thân mồ hôi, không ngờ càng ngày càng tỉnh táo. Mệt tâm quá! Tới phòng tắm tắm rửa, Từ Lạc Dương thay một cái T-shirt màu trắng và quần đùi màu đen đi ra, cậu ngồi trên sô pha chậm rì rì lau tóc, rồi mở thêm một bộ phim nữa. Haiz, đêm rất dài, dù sao cũng phải tìm chút chuyện để làm chứ! Chờ nhạc dạo vang lên, cậu mới phát hiện hóa ra mình lại mở 《Bão tuyết》—— bộ phim đầu tiên của Thích Trường An. Mặc dù đã xem rất nhiều lần rồi, nhưng mà đã mở trúng thì chính là duyên phận, Từ Lạc Dương quyết định xem luôn.
Mới cập nhật Chương 96: Phiên ngoại bốn | 2024-09-02 18:26
ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành 7.20 Vạn chữ | 0 | 29 lượt
Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...
Mới cập nhật Chương 36 | 2024-09-02 18:26
Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành 14.20 Vạn chữ | 0 | 59 lượt
Phòng tắm rộng lớn ấy, hơi nước nóng bốc lên. Vòi phun trong bồn tắm không ngừng trút nước nóng xuống, làm ướt cả người của người đang bị đè chặt bên dưới ấy, đôi tay cô bị người khác giữ chặt trên đỉnh đầu, do cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ, nên thân hình cô gần xuyên thấu, lộ ra bộ nội y ren bên trong. Người đàn ông trước mặt mặc một bộ đồ tây màu đen, nhanh chóng cũng bị nước làm cho ướt nhẹp, nước thuận theo đường chính giữa cằm chảy xuống, khiến anh trở nên vừa lạnh lùng vừa gợi cảm. Anh nhếch môi lên, lộ ra một hàm răng trắng sáng, tiến gần Cố Thu, tắt vòi nước đi, trong phòng tắm lúc này, chỉ còn hơi thở của hai người họ. “Ba năm không gặp, em càng ngày càng gợi tình.” Thời Thiếu Tu sờ lên má của Cố Thu, nghiêng đầu ghế sát vào tai cô, cái tai nhỏ xinh của cô còn đọng giọt nước, nhìn vô cùng đáng yêu. “Thời Thiếu Tu.” Âm thanh của Cố Thu run nhẹ: “Em, em giờ đã kết hôn, anh không được làm thế, em, em giờ là vợ của anh hai anh!”Thời Thiếu Tu vẫn cứ giữ nụ cười trên môi, nhưng trong ánh mắt anh không hề vui tí nào, mà toàn là sự lạnh lùng, trong mắt ánh lên sự bất mãn, theo đó, vẫn giữ nguyên ánh mắt đầy giận dữ ấy, tiến lên trước, hôn mạnh vào môi Cố Thu.
Mới cập nhật Chương 71 | 2024-09-02 18:26
Hủ Mộc Điêu Dã | Dị giới | Hoàn thành 12.20 Vạn chữ | 0 | 37 lượt
Thường Cảnh cảm thấy mình nhìn thấy thiên thần, cái loại khi lớn lên sẽ thật xinh đẹp mỹ lệ sau lưng có đôi cánh trên đầu còn có đôi lỗ tai thật dài. Tuy rằng thiên thần chỉ là một đứa trẻ mới chừng mười một mười hai tuổi, thế nhưng vẻ đẹp của thiên thần không ảnh hưởng một chút nào, bởi vì cũng có bé trai thiên thần mà, đó chính là Cupid đấy… Thường Cảnh nhìn nó ngây dại rồi, đồng thời y còn cảm thấy, chính mình đang có một giấc mơ rất đẹp. Phải biết rằng mỗi khi ông thầy giáo già căm phẫn sục sôi giảng bài về lịch sử cận đại Trung Hoa thế mà cậu vẫn ngủ gục nằm mơ thấy thiên thần, quả nhiên đó là kỳ tích.Chính vì lẽ đó, lúc y mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy có người đứng trước mặt giống y như thiên thần xuất hiện trong giấc mộng, kinh ngạc không cách nào nói nên lời. Nhưng mà… Chờ chút chờ chút đã, Thường Cảnh rất là nghi hoặc nhìn thiên thần đứng trước mặt này, hửm, thiên thần có lỗ tai nhọn sao? Không phải chứ, vậy thì đứng trước mặt y đây, là sinh vật gì!! Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, đây là chỗ nào!!!
Mới cập nhật Chương 61: [Phiên ngoại: Bạch Tử Chi Bằng] | 2024-09-02 18:26
Lý Hạo Nhiên | Ngôn tình | Hoàn thành 155.40 Vạn chữ | 0 | 25 lượt
Cô muốn động, muốn liều mạng chống lại, nhưng cô thất vọng phát hiện cơ thể cô ấy không còn theo sự điều khiển của mình. Cô tuyệt vọng nhìn lên ánh đèn chói mắt, ánh sáng lạnh lùng đó như đang giễu cợt sự ngu xuẩn của cô. Cô là một cô nhi, 16 tuổi vào giới diễn viên, sau đó vẫn luôn hoạt động trong giới giải trí, dựa vào thực lực của mình mà trở thành một nữ minh tinh hạng B, 22 tuổi gặp được Mạc Tầm. Anh ta là một chủ tịch đỉnh đỉnh đại danh của một chuỗi bệnh viện, vừa mới 28 tuổi, ưu nhã dịu dàng. Mạc Tầm lần đầu tiên gặp cô đã điên cuồng theo đuổi cô, mà cô vì chưa từng trải, từ trước tới nay cũng không dám tin tưởng là có người đối tốt với cô, cho nên nhiều lần từ chối. Mà anh ta như là mặt trời vậy, lợi dụng mọi cơ hội.Cô từ từ trầm luân, mất đi phòng vệ cuối cùng, bọn họ âm thầm sống chung với nhau, anh ta từ trước tới nay vẫn không bắt cô tránh thai, nói nếu có thai rồi thì sinh ra, sẽ có trách nhiệm với cô và con. Cô thật sự tin rằng đời này cô gặp được người có thể mang đến cho cô sự ấm cúng Nhưng mà...Người cô yêu, cô yêu bằng cả trái tim, ngược lại tổn thương cô một cách nghiêm trọng. Thì ra anh ta tiếp cận cô, thậm chí sinh con với cô. không phải vì thích cô mà bởi vì cô và người yêu của anh ta là chị em ruột.
Mới cập nhật Chương 913 | 2024-09-02 18:26
Trầm Phi Nguyệt | Xuyên không | Hoàn thành 14.60 Vạn chữ | 0 | 28 lượt
Riddle rủ mắt xuống, tính tình cậu dễ chịu lắm, nhưng cậu cũng không phải loại dễ ăn hiếp, sự phẫn nộ Tom ban đầu để lại trong thân thể, hoàn cảnh tệ hại, vu oan và mấy nói xấu vô căn cứ. Đều khiến lực lượng trong người cậu sôi trào và mất kiểm soát. "Bang!" Cái tủ đột nhiên ngã xuống. Nếu không phải hiện tại linh hồn của Riddle đã bị Noah đón nhận, sợ rằng lần bạo động pháp thuật này sẽ không đơn giản như vậy, căn phòng này vỡ nát là khẳng định.Âm thanh rất lớn, khiến mọi người đang chí chóe lập tức an tĩnh lại, sợ hãi nhìn Tom, may mà cái tủ này đã cũ lắm rồi, thế nên bọn họ có thể dễ dàng tìm được mấy cái cớ như tủ xập xệ, bằng không Bộ Pháp Thuật xưa nay không để mắt tới Muggle và người nghèo có thể tới đây sửa lại ký ức của bọn họ hay không Riddle thật không dám chắc.Khi tiếng mắng chửi ma quỷ lần thứ hai vang lên, Riddle ngẩng đầu, đôi mắt đen chứa đầy sự giận dữ quét qua mỗi người. Cha là Muggle, miễn đi, tuy rằng hiện tại Riddle sẽ không đi giết ổng, nhưng bọn họ hẳn là gặp nhau ghét nhau, không đi quấy rầy thì tốt hơn. Người mẹ đáng thương đã chết, cũng xin bỏ qua. Điểm kịch tình, năm 1935, vụ con thỏ nổi tiếng. Cũng là một trong những vụ khiến Dumbledore nhận định tính cách tàn bạo của cậu.
Mới cập nhật Chương 73: Phiên ngoại -- Sev | 2024-09-02 18:26
Yến An Khả Hoài | Ngôn tình | Hoàn thành 0.80 Vạn chữ | 0 | 26 lượt
Bạn đang đọc truyện Công Chúa, Dũng Sĩ Và Rồng của tác giả Yến An Khả Hoài. Lilith là một công chúa.Là cái loại tóc vàng mắt xanh, da trắng mặt đẹp, eo nhỏ như kiến.Thường thấy trong các loại tiểu thuyết tây huyễn, bị ác long bắt đi sau đó chui vào hậu cung của dũng sĩ.Chỉ là đất nước của bọn họ ác long hơi ít, không nói tới chuyện trước nay chưa từng bắt nàng đi, còn luôn bị các dũng sĩ tìm tòi giết chết.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.
Mới cập nhật Chương 4: Biên cảnh quan | 2024-09-02 18:26
Tát Không Không | Ngôn tình | Hoàn thành 24.40 Vạn chữ | 0 | 28 lượt
Trên đường cái, một đôi nam nữ đang kích động tranh cãi nhau kịch liệt. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh và cô ta thật không có gì! Nam ôm lấy đầu, hướng về phía trời cao gầm thét. Em không tin! Em không tin! Em không tin! Nữ hai tay bịt chặt lỗ tai, vẻ mặt thê lương. Cô ta rõ ràng vừa gọi điện cho anh đấy thôi! Anh còn dám nói hai người không có gì?! Làm sao anh có thể đối với em như thế, đồ tàn nhẫn! thật tàn nhẫn!
Mới cập nhật Chương 122: Mùa tuyết yêu thương cuối | 2024-09-02 18:26
Quách Kính Minh | Ngôn tình | Hoàn thành 7.40 Vạn chữ | 0 | 40 lượt
Mỗi ngày, vô số con người tràn về cái thành phố đang xoay chuyển chóng mặt này - mang theo những kế hoạch vĩ đại hoặc những giấc mơ bong bóng giữa ban ngày; mỗi ngày, lại có vô số con người rời bỏ rừng nhà chọc trời lạnh lùng và xa lạ - để lại nước mắt sau lưng. Cô nhân viên văn phòng trẻ đeo túi xách Marc Jacobs, gắng len lỏi chui khỏi đám đông ồn ã ở ga tàu điện ngầm, chân giày cao gót mười phân lướt như bay lên bậc cấp, bịt mũi ngoảnh mặt bước nhanh qua người ăn mày áo quần rách rưới. Nơi hành lang công sở, đám người chờ phỏng vấn xin việc ngồi cả dãy dài, mươi phút lại có một người trẻ tuổi bước khỏi phòng, ném tập hồ sơ cá nhân trên tay vào thùng rác.Trong quán Starbucks, vô số khuôn mặt phương Đông vội vã xách túi giấy đựng cà phê đẩy cửa kính bước ra ngoài. Vài người vừa điện thoại, vừa lấy cốc cà phê ra uống vội uống vàng; có người cẩn thận cầm túi giấy, chui vào chiếc xe đen đỗ đợi bên đường, đến thẳng văn phòng của ông chủ. Đối lập với hình ảnh đó, là những khuôn mặt phương Tây đang nhàn nhã ngồi bên trong, mắt nheo nheo đọc Shanghai Daily, hay cầm điện thoại di động cười lớn: “What about your holiday?”Trong các tiệm hàng hiệu dàn ngang từ số 1 đến số 18 trên phố Bund, nhân viên phục vụ mặt lạnh như băng, thỉnh thoảng có một, hai nữ khách hàng đeo kính râm to đại thận trọng dùng hai ngón tay kẹp món đồ, ẻo lả kéo khỏi giá treo, liếc nhìn như thể quần áo ấy bị phun thuốc độc, rồi vừa khi đám nhân viên trong tiệm nét mặt bỗng rạng ngời như hồn nhập lại xác chực lao tới chào mời giới thiệu, đột ngột buông nhẹ tay, món đồ soạt một tiếng rơi trở về trong dãy giá áo dày đặc. Trong các cửa tiệm bán đồ xa xỉ trên phố Bund, nhân viên bao giờ cũng đông hơn khách hàng. Tôn chỉ ở đây là: nhất định phải có năm người cùng lúc phục vụ một khách.
Mới cập nhật Chương 16-2 | 2024-09-02 18:26
Diệp Lạc Vô Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành 7.80 Vạn chữ | 0 | 58 lượt
Làm bác sĩ đã lâu, chứng kiến nhiều bệnh nhân đến rồi đi nên tôi dần học được cách lãng quên, mà cho dù có nhớ người đó sâu sắc thế nào thì cũng học được cách không nhớ nữa. Tuy nhiên, cách đây ba tháng, khi lại đi ngang qua phòng bệnh VIP 3305 của khoa Xương khớp, tôi vẫn không kìm chế được mà nhớ đến Lâm Vũ Dương, nhớ đến lần đầu tiên gặp cậu ta, lúc cậu ta đang cắm cúi tập trung tinh thần làm bài ôn thi đại học.
Mới cập nhật Quyển 5 - Chương 5 | 2024-09-02 18:26
T. Harv Eker | Khác | Hoàn thành 4.40 Vạn chữ | 0 | 28 lượt
Nếu muốn tạo ra thịnh vượng, điều quan trọng là bạn phải tin rằng bạn là người cầm lái của cuộc đời mình, đặc biệt là cuộc sống tài chính của bạn. Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Đó không phải là một thái độ để giàu có.Bạn có bao giờ để ý rằng thông thường chỉ những người nghèo mới làm tiêu tan cả gia tài vào trò chơi xổ số không? Họ thành tâm tin rằng sự giàu có sẽ đến với họ nhờ ai đó sẽ đọc tên họ lên sau một cuộc rút thăm. Họ bỏ cả buổi tối thứ bảy để dán mắt vào ti-vi, hồi hộp theo dõi buổi xổ số để xem tuần này vận may có “rơi” trúng mình hay không.Chắc chắn ai cũng muốn trúng số, và những người giàu thỉnh thoảng cũng vẫn chơi cho vui. Nhưng thứ nhất, họ không bao giờ chấp nhận bỏ ra một nửa thu nhập củamình để mua vé số, và thứ hai, việc trúng số không phải là chiến lược làm giàu chủ yếu của họ.Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.
Mới cập nhật Quyển 02 - Chương 18: Tư Duy Triệu Phú Số 17 | 2024-09-02 18:26
Uyển Nhược Kinh Niên | Ngôn tình | Hoàn thành 9.00 Vạn chữ | 0 | 23 lượt
Rất nhiều rất nhiều năm về sau. Tiểu quái thú nằm ở sô pha trong phòng khách, liên tục ăn bỏng ngô, xung quanh bày đầy trà sữa nóng hổi, ngáp một cái thật to, nhìn phu trong phòng bếp đang đeo tạp dề màu hồng. Cái mũi khịt một cái, có thể ngửi được mùi đồ ăn ưa thích. Trong TV, phóng viên xinh đẹp đang đọc bản tin. “Chiều tối ngày hôm qua, một hiện tượng kỳ dị xảy ra phía trên thần xã Higurashi, một vầng sáng xuất hiện khoảng ba phút, rồi biến mất không còn… Phóng viên lập tức đến thần xã, đúng lúc phỏng vấn được một người của thần xã trong bộ trang phục pháp sư…” Màn ảnh cuối cùng là một gương mặt quen thuộc mà khó quên.Bỏng lập tức rơi hết xuống đất.
Mới cập nhật Chương 45: Ngoại truyện 2 | 2024-09-02 18:26
Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành 10.40 Vạn chữ | 0 | 37 lượt
Yến tiệc đêm trung thu, trên Cửu Trọng Thiên lưu vân tuyệt trần. Thẩm Như Như ở trong sân viện vừa ngắm trời, vừa giã thuốc, vừa ngẩn người. Cửa viện vang lên một tiếng "Két", nàng nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy sư phụ nàng mặt mày âm u đang đi vào. "Sư phụ." Thẩm Như Như lên tiếng chào, "Sao người về sớm vậy, yến tiệc trung thu không hấp dẫn...". "A." Không đợi Thẩm Như Như nói hết câu, Thẩm Nghị đã cười lạnh: "Một đám tiên nhân đôi đôi cặp cặp tung tăng lượn lờ có gì hấp dẫn." "..." Nghe thấy kiểu hình dung này, cả người Thẩm Như Như toát mồ hôi lạnh.Thẩm Nghị cũng không nhìn nàng, vừa đi về hướng phòng mình, vừa cất giọng nói không cảm tình: "Ngày mai ta phải đi rừng Thải Độc* ở hạ giới để hái thuốc, con trông nhà cho tốt.". "Ồ, được. Vậy người..." Không đợi Thẩm Như Như hỏi xong, Thẩm Nghị liền trở về phòng đóng sầm cửa lại, câu nói: "....lúc nào trở về..." kia của nàng liền nuốt ngược về cổ họng. Thẩm Như Như bĩu môi, tiếp tục giã thuốc, trong lòng suy nghĩ, sư phụ đi rừng Thải Độc đều phải tầm một hai tháng, đợi nàng xử lý xong số thuốc này, từ ngày mai trở đi nàng có thể chạy đến rừng đào tiên để trêu chọc Thị vệ tiểu ca gác cổng rồi.
Mới cập nhật Quyển 8 - Chương 7: Lưu Niên Loạn - Đoạn kết | 2024-09-02 18:26
Công Tử Như Lan | Đô thị | Hoàn thành 15.20 Vạn chữ | 0 | 41 lượt
Khương Yến cúp điện thoại, màn hình di động chuyển về nhật ký cuộc gọi, mắt cô đúng lúc dừng lại ngay cái tên trên đó – Từ Chính Lâm. Thời gian trò chuyện là ngày hôm qua, chỉ hai phút ngắn ngủi, cô nhớ chỉ toàn dùng để cãi nhau. Mặt không đổi sắc nhét di động vào trong túi, Khương Yến không còn hứng kiểm kê vật dụng nữa, bèn ngồi trên sofa một lúc, chợt nhớ cả chiều nay con trai ở lỳ trong phòng không ra ngoài, liền ngẩng đầu gọi về phía phòng nghỉ: “Gia Gia, chúng ta đi thôi.”Trong phòng không ai lên tiếng trả lời. Cô lại gọi một tiếng, vẫn không có ai đáp lại, đoạn, cô đứng dậy sang tìm người, đứng trước cửa phòng gõ hai cái, rồi đẩy ra. Căn phòng hơi chật, song được sắp xếp gọn gàng, ngồi trên chiếc giường một thước hai cạnh cửa sổ là một bé trai, cậu cúi đầu, nửa khuôn mặt ẩn dưới ánh sáng chiếu vào từ cửa sổ, hai tay giao nhau đặt trên đầu gối, không phản ứng gì với Khương Yến vừa đẩy cửa. Cậu bé ấy tên Từ Gia, là con trai của Khương Yến, năm nay 10 tuổi....Từ Gia lập tức giấu thứ cầm trong tay trái ra sau lưng, lại bị Khương Yến giữ chặt vai xoay người cậu lại, đoạt chiếc xe nhỏ màu đỏ trong tay cậu. Lòng bàn tay không còn gì, Từ Gia theo bản năng vươn tay muốn giành lại, song lại cứng đờ dưới ánh mắt lạnh lùng của Khương Yến, rồi chậm rãi thu về...
Mới cập nhật Chương 75: Phiên ngoại 1 | 2024-09-02 18:26
Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành 13.60 Vạn chữ | 0 | 28 lượt
Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.
Mới cập nhật Chương 66 | 2024-09-02 18:26
Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành 9.80 Vạn chữ | 0 | 28 lượt
Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"
Mới cập nhật Chương 49: Phiên ngoại | 2024-09-02 18:26
| Sủng | Hoàn thành 8.80 Vạn chữ | 0 | 19 lượt
Mùa hạ ban ngày dài hơn ban đêm, bảy giờ tối, trời vẫn chưa đen hẳn. Chương Tước ngày hôm nay sau khi đi tụ tập với bạn bè mới không nhanh không chậm trở về nhà, nhấc khay cơm thừa canh cặn người giúp việc chuẩn bị sẵn lên, bước chân đi về phía nhà cũ. Nhà cũ ở nông thôn, đường không phẳng, phần đường đủ để lái xe qua trồng đủ loại cây cối hai bên, lái xe qua lập tức tối om, lúc xuống xe gã không thấy rõ mặt đất, giẫm một cước vào đống bùn, mặt giày ngay lập tức dính bẩn.Chương Tước chửi thề một câu, chỉ muốn ném luôn chỗ cơm trong tay. Gã không hiểu nổi, tại sao cô lại chỉ đích danh gã đến đưa cơm cho thằng ngốc này, nhà họ Thẩm từ trên xuống dưới có tận, hai, ba mươi miệng ăn, cũng không phải ăn cơm trắng, vậy mà lại để gã đi đưa tận bốn năm. Tuy nói năm ấy là do mẹ không cẩn thận đẩy nó xuống cầu thang ngã thành ngu ngốc, nhưng tên kia vốn cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, cả ngày cúi gằm mặt đọc sách, rắm cũng không thèm thả một cái, quần áo giặt bạc cả màu cũng dám mặc, dáng đi cũng còng lưng rúm ró, chỗ nào có nửa điểm dáng dấp của trưởng nam nhà họ Thẩm? Người này có bị ngu hay không cũng vậy, đều là tên phế vật ngu ngốc, nhìn chỉ thấy xúi quẩy.
Mới cập nhật Chương 44 | 2024-09-02 18:26
Điền Phản | Ngôn tình | Hoàn thành 12.80 Vạn chữ | 0 | 31 lượt
Ngày mới ở trường đại học S luôn bắt đầu từ canteen. Trong phòng rửa bát phát ra những tiếng leng keng do bát va vào bồn, thảo nào trường lại sắp phải thay bồn mới, những bác gái rửa bát này đều quá mạnh tay, như kiểu hận không thể cầm bát đĩa đập hết ra.
Mới cập nhật Chương 64: Ngoại truyện 2: Nếu như cuộc đời giống như lần đầu tiên gặp gỡ | 2024-09-02 18:26
Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành 65.20 Vạn chữ | 0 | 55 lượt
Tập Vị Nam luôn luôn bình tĩnh, ngày cả khi bị dí súng vào đầu, mặt vẫn luôn không biến sắc. Lời của Diệp Bạc Hâm mặc dù làm tâm anh hỗn loạn, nhưng anh hiểu rõ, cô đã được hứa hôn cùng người khác. Lời nói của anh như đâm vào nỗi đau của cô, nụ cười trên mặt cô dần dần mất hẳn: "Vị hôn phu chết tiệt, anh ta mỗi ngày đều ôm phụ nữ khác trên báo, còn nói cái gì mà gặp dịp thì chơi, góp vui lấy lệ, xem em dễ lừa sao? Còn người đàn bà kia cố làm ra vẻ, anh ta còn ngu ngốc chu cấp cho cô ta, bị cô ta xoay vòng vòng. Diệp Bạc Hâm em vì sao phải chịu đựng anh ta, chịu sự uất ức chứ?" "Anh ta có thể cùng người phụ nữ khác làm loạn, vì sao em không thể tìm người đàn ông khác cơ chứ."Tập Vị Nam nhìn vào quảng cáo trên màn hình LCD của tòa nhà đối diện, ánh sáng rực rỡ trên đường nét của anh. Giọng của anh rất nhẹ: "vì thế, em muốn lấy hạnh phúc nửa đời sau của mình báo thù anh ta? Diệp Bạc Hâm lùi lại hai bước, vuốt vuốt tóc bên tai, "Bỏ đi, anh xem em là lời của người say." cô uất ức như muốn khóc, tâm trạng rối bời. Kéo mở cửa kính ra, cô quay đầu nhìn hình dáng đứng bên lan can, cái mũi hít rồi hít. "Không sao, Diệp Bạc Hâm em cũng không phải không có anh không được. Vốn dĩ em cho rằng, anh có chút thích em, xem ra là tự em đa tình rồi" Vì sao mắt lại rất cay? Nhất định là ánh sáng quá chói mắt rồi... đúng... nhất định là vậy...
Mới cập nhật Chương 326 | 2024-09-02 18:26
Nữ Vương Không Ở Nhà | Ngôn tình | Hoàn thành 21.80 Vạn chữ | 0 | 31 lượt
Lúc này tịch dương về tây, xuyên qua cửa sổ từ phía sau nàng chiếu vào, làm nổi bật mông lung trong hôn ám, cũng càng làm nổi bật dáng người nàng lắc lư qua lại. Diệp Tiềm vươn tay, muốn vuốt ve mái tóc nữ nhân trên người, dưới tịch dương hơi tản ra quang huy, nhưng lại không với tới, hắn liền đưa tay lên eo ở nàng nâng đỡ. Hắn nheo con ngươi, hưởng thụ tịch dương dừng trên gò má ấm áp, cũng hưởng thụ khoái cảm kịch liệt nữ nhân kia gây cho hắn.
Mới cập nhật Chương 109: Kết cục | 2024-09-02 18:26
Tiểu Trân Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành 7.80 Vạn chữ | 0 | 28 lượt
Cha đi Canada một tuần lễ để tham dự cuộc họp lớn. Một mình cậu ở nhà thật buồn, hiếm khi cô Shella đến chơi, Phi Vũ vô cùng vui mừng nhào vào lòng Shella. Có điều hình như mẹ cậu không thích dì nuôi hay sao ý, cứ hậm hực ngồi một bên. "Nhóc con, lại đi sai rồi."- Shella nhìn bàn cơ vua rồi gõ nhẹ đầu cậu. Phi Vũ cẩn trọng nhìn Gia Nghi đang ngồi một bên rồi lấy hết can đảm hỏi: "Mẹ, sao mẹ không vui vậy?" Gia Nghi liếc Shella một cái, không nói gì, có điều con trai cô cũng rất tinh mắt, hiểu được ý cô, liền nói: "Dì Shella rất tốt mà, dì thương Phi Vũ, lại còn tốt với Phi Vũ nữa, sao mẹ lại không thích dì vậy?""Con trai, con phải biết trên đời có những người chỉ cần họ nói chuyện thôi cũng làm mình lên tăng xông muốn đứng xa ba ngàn mét."- Gia Nghi nhìn Phi Vũ nhưng lời nói đậm mùi thuốc súng chĩa về phía người ngồi bên kia. Shella kéo Phi Vũ về lại bên chỗ mình, lườm cô một cái: "Phi Vũ, khi con không thích một người thì chỉ cần người đó thở thôi con cũng thấy tốn không khí." "Nè cô..."- Gia Nghi tức giận định mắng nhưng có con trai ở đây nên phải giữ hình tượng của một người mẹ mà anh hay nói, kìm xuống cơn giận.
Mới cập nhật Chương 39: Ngoại Truyện (2) -End- | 2024-09-02 18:26
Vân Giáo Chủ | Ngôn tình | Hoàn thành 8.00 Vạn chữ | 0 | 23 lượt
Hai người vừa đi xuống cầu thang đến lớp học ở tầng dưới, lập tức có một nam sinh đeo kính ở trong đám người chạy đến trước mặt Tô An Ninh. Nam sinh này trong tay nắm chặt một bức thư, có lẽ là vì rất căng thẳng nên tay hơi run run. Cậu ta ngăn lại trước mặt Tô An Ninh, mặt đỏ như quả táo, mãi mà không nói nên lời. Tô An Ninh nhìn cậu ta, vẻ mặt rất bình tĩnh, “Bạn học, bạn có chuyện gì à?”Nam sinh lắc lắc đầu, sau đó mới kịp phản ứng ra mà lại gật gật đầu, giơ hai tay ra đưa thư tình đến trước mặt Tô An Ninh, lắp ba lắp bắp nói, “Có, tớ có.”. “Bạn học… Tô… An Ninh… tớ, tớ thích…cậu, cậu có thể… hẹn hò… với tớ được không?” Cuối cùng cũng cà lăm xong, trong giọng nói còn mang theo giọng điệu khác, khi nghe có cảm giác rất kỳ cục. Tưởng Hủ Hủ đứng một bên cười một tiếng.Mặt nam sinh càng đỏ hơn, càng bứt rứt lo lắng hơn nữa. Tô An Ninh liếc Tưởng Hủ Hủ một cái, cô ấy lập tức che miệng đứng sang một bên, nhìn bả vai vẫn còn đang run lên của cô ấy, hẳn là vẫn đang còn cười đây. Tô An Ninh không quan tâm đến cô ấy nữa, nhìn bức thư trong tay nam sinh trước mặt, không đưa tay nhận, “Vị bạn học này, luyện tiếng phổ thông cho tốt rồi hẵng đến trước mặt người ta thổ lộ nhé.” Rồi cô kéo Tưởng Hủ Hủ đi.
Mới cập nhật Chương 40: Kết cục | 2024-09-02 18:26
Huyền Chip | Khác | Hoàn thành 17.40 Vạn chữ | 0 | 174 lượt
Tháng 5 năm 2010, tôi đang ở Malaysia làm một công việc mà ai cũng nghĩ là công việc trong mơ. Quả thực, công việc, đồng nghiệp, môi trường làm việc, tất cả đều rất tốt, chỉ một vấn đề là tôi và sếp thường bất đồng ý kiến với nhau. Một lần quá mệt mỏi, tôi quyết định đi sang Brunei chơi cho khuây khỏa. Lúc đó, ý định đi một chuyến lâu thật lâu đã bắt đầu nhen nhóm, nhưng tôi không biết sẽ đi như thế nào. Tôi tính nếu bây giờ tôi nghỉ việc, lĩnh lương khoảng $1500 chắc cũng đủ đi vài tháng, có máy tính rồi từ từ kiếm việc gì đó làm online. Nhưng tôi quên mất là laptop tôi đang dùng là của công ty, nghỉ việc thì tôi cũng không còn máy. Thế là tôi đành ngậm ngùi bò tiền mua một cái netbook nhỏ nhỏ, cấu hình yếu yếu nhưng đủ để viết và lướt web. Máy ảnh tôi bị mất trước đó mấy tháng nên cũng phải mua máy mới. Nhoằng cái, số tiền của tôi chỉ còn lại khoảng $700, $800. Tôi tặc lưỡi, thôi đi bừa, cùng lắm là hết tiền lại về Malaysia. Tôi đặt vé khứ hồi vì thực sự tôi vẫn không dám nghĩ là mình sẽ đi học. Phòng trọ tôi cũng không trả chủ nhà mà vẫn để đồ đạc ở đấy, tin chắc chắn rằng mình sẽ quay lại Malaysia.Khi còn “la liếm” với dân công nghệ, tôi có quen Preetam Rai – nổi tiếng trong giới vì ở đâu cũng có mặt. Sinh ra ở ́n Độ, sống và làm việc ở Singapore, Preetam đi khắp các nước châu Á tham gia đủ các thể loại hội thảo công nghệ. Anh thỉnh thoảng hay bảo tôi: “Này, tổ chức cái gì ở Việt Nam đi để anh có cớ qua”. Khi nghe tôi kể lể, anh tặc lưỡi: “Đi đi, không đặt lắ. Dùng CouchSurfing(1) thì khỏi mất tiền ở khách sạn”.
Mới cập nhật Chương 83: Lời cảm ơn | 2024-09-02 18:26
Twentine | Ngôn tình | Hoàn thành 10.60 Vạn chữ | 0 | 38 lượt
Sau 12 giờ khuya, Kiều Dĩ Sa chiếu theo địa chỉ A Cát cung cấp, tìm đến một quán thịt nướng rất bình thường ven đường. Cô đứng bên này đường nhìn qua, địa điểm rất tầm thường, quy mô trông xoàng, lượng khách cũng rất xoàng. Đêm khuya quản lý thưa thớt, lò nướng được đặt ngay giữa ngã tư, khói mù mịt. Trước cửa quán có vài tên ranh con tay xăm hoa hoè, vừa hút thuốc vừa tán gẫu. Cây cao đổ bóng âm u. Đèn đỏ bắt đầu đếm ngược.Chính lúc này, có một bóng người đi ngang qua cô, đứng sánh vai với cô trên lối băng qua đường. Kiều Dĩ Sa liếc bằng đuôi mắt. Rất trẻ, mặc đồng phục học sinh, tay đút túi, một bên vai đeo cặp. Tư thế đứng rất giống với đa số nam sinh dáng cao: hơi khòm, trên người toát ra một vẻ bình tĩnh trầm lặng. Ánh đèn đường mờ tối kéo dài cái bóng của cậu. Đèn xanh bật lên, cậu rảo bước trước.Kiều Dĩ Sa nhìn theo bóng lưng của cậu. Nếu so với độ tuổi, thì tướng tá của cậu không tệ, chân dài vai rộng, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, cẳng tay săn chắc và rắn rỏi. Hình như điểm đích của hai người đều giống nhau.
Mới cập nhật Chương 53: Kết | 2024-09-02 18:26
Nhất Chi Tiểu Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành 10.00 Vạn chữ | 0 | 27 lượt
Ký túc xá nữ là toà nhà ngói đỏ tường trắng kiểu châu Âu, Ôn Tây đứng trước cổng, đã lập tức ngửi thấy mùi hương dễ chịu. Đúng là chỗ ở của con gái. Cách đó không xa, có một cánh cổng lớn màu bạc, phía sau là ký túc xá nam Khoa Múa. Tổng thể cũng giống như bên nữ, chỉ khác mái nhà màu xanh lam. Muốn qua cổng chính phải quẹt thẻ, bước vào bên trong, đá cẩm thạch trắng phản chiếu bóng Ôn Tây, một người phụ nữ gọi cô: "Bạn học, sinh viên mới lại đây ghi danh."Bên cạnh cổng là văn phòng, làm việc 24/24, Ôn Tây đi đến, cắm thẻ vào máy quẹt, sau đó nhập thông tin nhận dạng của bản thân. Phòng Ôn Tây nằm trên tầng năm, vào thang máy cũng phải quẹt thẻ, bảng số tự động hiển thị "5". Màn hình trong thang máy đang chiếu "Vì sao đưa anh tới", đoạn giáo sư Do quăng kẻ xấu lên sân thượng...... Ra khỏi thang máy, mỗi bên một phòng, phòng Ôn Tây ở bên trái.Quẹt thẻ vào cửa, bên trong không một bóng người, là cô đến sớm nhất hay muộn nhất? Phòng rất lớn, bày biện ngăn nắp sạch sẽ, đồ điện hoàn toàn tự động. Một phòng khách, một phòng bếp, một phòng tắm, Ôn Tây đi vào phòng ngủ, có ba chiếc giường, trong đó hai chiếc đã để đầy đồ đạc. Xem ra là cô đã tới chậm......
Mới cập nhật Chương 50: Người một nhà | 2024-09-02 18:26
Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành 18.60 Vạn chữ | 0 | 31 lượt
Một bệnh nhân mới sắp đến. Diêu Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của cô. Viện trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện trưởng.Lúc đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới: “Lại có một người tới! Lại có một người tới!” Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân tới. Thấy Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han: “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?” Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp: “Sao đêm qua lại muốn đánh người?” Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông ta. Viện trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra ngoài. Sau khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.
Mới cập nhật Chương 93: Phiên ngoại cuối: Về sau | 2024-09-02 18:25
Toan Giác Cao | Ngôn tình | Hoàn thành 17.60 Vạn chữ | 0 | 27 lượt
Dương Mai chống má ngồi trên xe Lý Diễm. Trời vừa tảng sáng, hai bên đường vẫn còn ánh đèn. Thời gian còn sớm, trên đường gần như không có người qua lại, cũng không có xe, rất an tĩnh. Lý Diễm lái xe, nhìn thoáng qua bên cạnh thấy sắc mặt Dương Mai lạnh lùng, mí mắt còn chưa mở ra hoàn toàn, trông như còn buồn ngủ. Cô ta tự nhiên cảm thấy vui vẻ, nói: “Không tình nguyện học xe vậy à?” Dương Mai liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Tớ đã thi ba lần.”“Ồ, thi bao nhiêu lần hỏng bấy nhiêu lần, hỏng bao nhiêu lần thi bấy nhiêu lần. Tinh thần này rất đáng cổ vũ.” Dương Mai trừng mắt, Lý Diễm cười vài tiếng thật khoa trương, chờ cười đủ rồi, nghiêm túc lại nói: “Tớ nghe người ta nói, khóa thứ ba sẽ thi thực hành điện tử, nhân lúc còn chưa cải cách, cậu sớm lấy được bằng lái đi. Bằng không về sau thi sẽ càng không có nhân tính.”Dương Mai nghe xong thần sắc không thay đổi, mắt cũng không thèm nháy, chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.Như vậy thoạt nhìn, Dương Mai mặt không biểu tình, giống như đối với chuyện “Nhân lúc còn sớm lấy được bằng lái” này không để bụng chút nào. Nhưng Lý Diễm biết, Dương Mai có chút khẩn trương. Bởi vì tay trái cô đang nắm chặt dây an toàn đến nhăn nhúm. Dương Mai khẩn trương sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là thông qua phương thức khác thể hiện ra. Tựa như có những người thời điểm khẩn trương sẽ không tự giác mà đổ mồ hôi lạnh còn Dương Mai là không tự giác mà nắm chặt đồ vật, mặc kệ là cái gì, chỉ cần ở trong tay cô đều sẽ bị siết chặt.
Mới cập nhật Chương 88: Chờ gió êm sóng lặng | 2024-09-02 18:25
Đông Thiên Liễu Diệp | Ngôn tình | Hoàn thành 14.20 Vạn chữ | 0 | 26 lượt
Nàng thích nhất trên nằm trên giường La Hán bò qua rồi bò lại, cho nên cần phải có người ở bên cạnh xem thật kỹ mới được. Liễu Liên hai tay vây quanh ở trước ngực, thân hình cao gầy ngọc thụ lâm phong đứng ở một bên nhìn xem nàng, thường thường mang theo ý cười trong đôi mắt hoa đào, đồng thời cũng tràn đầy ưu sầu cùng bất đắc dĩ. Bánh Hấp nhỏ có ba ca ca Bánh Bao nhỏ Triệu Tử, Màn Thầu nhỏ Triệu Sam cùng Bánh Trôi nhỏ Triệu Dương, đều là chưa đến một tuổi liền biết nói chuyện, vừa tròn một tuổi sẽ biết đi.Thế nhưng, Bánh Hấp nhỏ xinh đẹp đáng yêu, Bánh Hấp nhỏ làm cho người ta thương yêu, Bánh Hấp nhỏ nhu thuận hiểu chuyện, đến nay đã đầy một tuổi, nhưng lại ngay cả "Cha" cùng "Mẹ" hai chữ này cũng sẽ không nói. May mắn nàng sẽ phát ra "A a" "YAA.A.A.. Nha", bằng không, thực sự bị người ta xem là người câm! Nếu như nói đầu óc ngu si, kia tứ chi có lẽ phát triển a? không, Bánh Hấp nhỏ cho đến nay cũng không biết đi, chỉ nằm ở trên giường, trên mặt đất bò qua bò lại, như một tiểu cẩu cẩu đáng yêu mà thôi.Cho nên, thân là vú em kiêm chức cậu, Liễu Liên rất ư là thất vọng, nhìn Bánh Hấp nhỏ cực giống như Vương Phi mắt to đen lúng liếng, con mắt Liễu Liên có điểm ẩm ướt: Bánh Hấp nhỏ như thế nào lại đáng thương như vậy? Trưởng thành mà còn cái dạng này sẽ không gả ra được, vậy thì làm sao bây giờ đây Liễu Liên là ai? Liễu Liên là thiên hạ đệ nhất sát thủ Vô Ảnh đao của Đại Kim, là tinh Vệ Thống lĩnh của Nam An Vương phủ, hắn có thể nghĩ không ra biện pháp?
Mới cập nhật Chương 71 | 2024-09-02 18:25