Tô Tiểu Tứ | Ngôn tình | Hoàn thành 18.40 Vạn chữ | 0 | 6 lượt
Truyện Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua là câu chuyện thuộc thể loại xuyên không và ngôn tình.
Mới cập nhật Chương 92: Trò chơi X Kết Thúc | 2024-09-02 17:57
Quyển Thành Đoàn Tử | Ngôn tình | Hoàn thành 582.60 Vạn chữ | 0 | 6 lượt
Bạn đang đọc truyện Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá của tác giả Quyển Thành Đoàn Tử. Mùi thơm của đồ ăn tỏa ra trong không khí, nhắm trúng những người còn lại đang co mình ngồi ở vách tường trong phòng khách. Nhìn những người đàn ông ngồi ở trung tâm đang ăn bánh mì và uống nước khoáng. Trong cổ họng phát ra những tiếng nuốt nước miếng, sâu trong từng đôi mắt đều ẩn chứa khát vọng tham lam. "Mẹ ơi, đói." Một cô bé ngẩng đầu, mang theo tia hi vọng nhìn về phía mẹ mình. Khuôn mặt dịu dàng lại có vẻ hơi trắng bệch của người phụ nữ đang thấp giọng dỗ dành "Niếp Niếp ngoan, chờ ba ba trở về chúng ta sẽ có thức ăn." Chỉ có bà tự mình biết, chồng mình vài ngày trước cùng những người khác kết bạn ra ngoài tìm kiếm thức ăn, đại khái đã không về được.Bạn cũng có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính hay Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại
Mới cập nhật Chương 2914 | 2024-09-02 17:57
Cung Thanh Hãn | Xuyên không | Hoàn thành 46.60 Vạn chữ | 0 | 13 lượt
Bạn đang đọc truyện Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe full (đã hoàn thành) của tác giả Cung Thanh Hãn. Hệ thống trói định hắn, sau đó cho hắn xuyên qua một quyển tiểu thuyết ngôn tình, trở thành nhân vật phản diện trong đó.Nhân vật phản diện này có vẻ đẹp không ai sánh được, nhưng vì hai chân bị tật, nên tâm tính cũng vặn vẹo âm u, cả người tăm tối.Vừa thoát khỏi cơ thể bệnh tật lại tiến vào cơ thể khác bị liệt chân, Lệ Khinh Chu rơi lệ ngay tức thì, vừa nằm vừa gào khóc: "Dẹp đi! Không làm gì hết!"Hệ thống: "Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chân của cậu sẽ khỏi."Lê Khinh Chu bật dậy: "Nhiệm vụ gì? Tôi nhận!"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Sau Khi Xuyên Về Mỗi Ngày Đều Ở Tu La Tràng hay Dân Quốc Bắt Quỷ Ký của cùng tác giả.
Mới cập nhật Chương 233: Hết | 2024-09-02 17:56
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành 2.00 Vạn chữ | 0 | 13 lượt
Tiểu Li lại gật đầu, nhưng lần này nó không dám nhe răng ra cười nữa. Nó cười với tôi bằng mắt. Bữa đó, tôi về nhà với một tâm trạng đầy phấn khởi. Suốt buổi tối, tôi nằm loay hoay nghĩ ngợi, xem thử ngoài chuyện "dụ ăn" tôi còn có thể bắt nạt Tiểu Li chuyện gì nữa. Tôi nghĩ miên man đủ thứ, thứ nào cũng hấp dẫn, và sung sướng kết luận: con gái ngu thấy mồ! Nhưng đó là kết luận hồi nhỏ. Bây giờ tôi rút ra một kết luận khác, kém phấn khởi hơn: con gái càng lớn càng khôn, con trai càng lớn càng ngu! Chính vì vậy mà bây giờ làm quen với một đứa con gái, đối với tôi là chuyện khó tày trời. Với Việt An, chẳng hạn. Lớp tôi có tất cả bốn mươi mống, trong đó hết ba phần tư là con trai. Con gái chỉ có một nhóm lèo tèo, ngồi túm tụm ở hai bàn trên. ý mình là "của hiếm", tụi con gái kiêu căng, hợm hĩnh tợn! Suốt ngày, tụi nó chỉ chụm đầu vào với nhau trò chuyện thì thầm rồi cười rúc ra rúc rích, chả thèm để ý đến bọn con trai chúng tôi lấy một chút. Trong số tụi nó, con nhỏ Việt An là "làm cao" nhất. Việt An đẹp nhất lớp tôi. Điều đó ai cũng thừa nhận. Chính Việt An... cũng thừa nhận điều đó cho nên nó càng tỏ ra "lạnh lùng, băng giá" trước những cặp mắt ngưỡng mộ của tụi tôi. Mỗi lần tụi con trai tìm cách bắt chuyện với nó, nó đều trả lời đàng hoàng. Nhưng ngôn ngữ của nó là một thứ ngôn ngữ khách sáo, lịch sự, đúng mực, không bộc lộ một tí tình cảm nào. Vì vậy, không đứa nào trong bọn tôi dám "giỡn mặt" với nó.
Mới cập nhật Chương 10 | 2024-09-02 17:55
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành 2.40 Vạn chữ | 0 | 13 lượt
Năm đó tôi tám tuổi. Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám. Ðó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa.Rất nhiều năm về sau, tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra.Nhưng năm tôi tám tuổi, tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá. Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vườn, gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế, gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại, cuộc sống thật là cũ kỹ.Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi. Tôi kể ra nhé: Sáng, tôi phải cố hết sức để thức dậy trong khi tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trước đó tôi vẫn giả vờ ngủ mê mặc cho mẹ tôi kêu khản cả giọng rồi lay lay người tôi, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn trơ ra như khúc gỗ cho đến khi mẹ tôi cù vào lòng bàn chân tôi.
Mới cập nhật Chương 12: Cuối cùng là chuyến tàu không có người soát vé | 2024-09-02 17:55
Từ Từ Đồ Chi | Đam mỹ | Hoàn thành 22.80 Vạn chữ | 0 | 9 lượt
Giản Ninh Xuyên đang ngủ trong ký túc, cậu xưa nay là kiểu người đã ngủ thì có chín đạo lôi kiếp đánh cũng không tỉnh. Điện thoại reo lên hai đợt cũng chẳng thèm nhúc nhích. Cậu bừng tỉnh từ cơn chấn động giường, ngồi bật dậy, hoa mắt chóng mặt vơ lấy điện thoại xem thử, sắc mặt khẽ đổi, dứt khoát nhấn nút tắt, nằm vật xuống che đầu ngủ tiếp. Cậu mở to mắt nằm trong chăn, do dự một lát rồi vươn tay mò mẫm di động, vẫn là số bị từ chối ban nãy, tin nhắn viết: Xuyên Xuyên, sinh nhật tuổi 20 vui vẻ. Cậu úp ngược điện thoại xuống, bỗng dưng muốn khóc, cố gắng nhắm chặt mí lại, nhịn không cho nước mắt chảy ra.Gà bay chó sủa một hồi xong, Giản Ninh Xuyên tức tốc chạy đi đánh răng rửa mặt, lúc quay về, hai thằng bạn cùng phòng đã lại nằm trên giường tổ đội cày PUBG, vừa chơi vừa dùng tiếng địa phương chửi nhau, một thằng vị chua, một thằng vị lẩu. Ký túc 201 có sáu mạng, ba người khác chẳng mấy khi về, một đứa nhà gần trường, hằng ngày học ngoại trú; một đứa thuê nhà riêng ở với gái; còn một đứa mới vào năm nhất đã có công ty lớn ký hợp đồng, lịch trình nhiều đến mức chẳng có thời gian đi học, được bạn cùng phòng tôn thành “Anh cả 201”.
Mới cập nhật Chương 114: Vương tử diệp | 2024-09-02 17:55
Tử Sắc Kinh Cức | Quan trường | Hoàn thành 26.80 Vạn chữ | 0 | 184 lượt
Xuyên Việt Chi Tiên Sinh là tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, dị năng, điền văn, cổ đại, sủng. Không biết vì sao mà Nguyên An Bình chỉ vừa mới ngủ một giấc mà thôi nhưng đến khi vừa mở mắt ra thấy thay đổi hoàn toàn khác biệt thế giới mà mình sống, không chỉ vậy mà còn thay đổi luôn cả con người bên ngoài.
Mới cập nhật Chương 134: Phiên Ngoại - Mười Năm Nối Tiếp Mười Năm | 2024-09-02 17:55
Tuyết Lý Hồng Trang | Xuyên không | Hoàn thành 12.60 Vạn chữ | 0 | 6 lượt
Chu Mộ Phỉ có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ đến bản thân lại xuyên thành một con chim. Chu Mộ Phỉ vô cùng tức giận, là điêu!…… Được rồi, là điêu, hơn nữa còn là thần điêu nổi tiếng trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung. Nhưng y một chút cũng không muốn làm thần điêu cái quỷ gì đó, ai tới nói cho y biết làm sao để có thể biến lại thành anh đẹp trai!
Mới cập nhật Chương 63: Phiên ngoại 3 | 2024-09-02 17:55
Miêu Miêu Miêu Tựu Thị Ngã | Xuyên không | Hoàn thành 25.60 Vạn chữ | 0 | 8 lượt
Bách Thần kiếp trước là một người công chính nghiêm minh, tự nhận rằng chưa từng làm việc gì thẹn với đời, với người, với lương tâm. Vậy mà cuối cùng hắn lại bị chính người mình tin tưởng nhất hại chết, đã thế, hắn từ trước đến nay đối với kẻ kia vẫn là một lòng một dạ, nguyện yêu thương y đến hết đời. Lần nữa tỉnh dậy, thật không nghĩ rằng mình vẫn có cơ hội được nhìn thấy ánh mặt trời chỉ là vì sao hắn cảm thấy thật kỳ quái, hình như Bách Thần đang ở trong một cỗ kiệu hoa, đã thế toàn thân đều không thể cử động được, chính là bị người ta đánh thuốc rồi ép gả đến nhà thông gia. Khi khăn voan được vấn lên, hắn thật không ngờ rằng gương mặt đầu tiên mình thấy lại là của kẻ đã hại chết mình ngày trước, chỉ là đây không phải là y, chỉ là một tên đáng thương thân thể tàn tật còn không được nhận sự sủng ái của người trong nhà. Trong khi tinh thần vẫn còn chưa rõ ràng lắm đã bị chú rể quăng cho một câu đồ đê tiện, Bách Thần đúng là chẳng thể nào hiểu được có chuyện gì xảy ra. Hằng ngày vẫn cứ phải nhìn thấy khuôn mặt ấy, oán hận trong lòng thật ra cũng đã tiêu tán rất nhiều, hắn chỉ còn mong làm sao có thể sống yên ổn qua ngày mà thôi.
Mới cập nhật Chương 131: Phiên ngoại ngọt ngào | 2024-09-02 17:55
Tây Tử Tự | Ngôn tình | Hoàn thành 12.60 Vạn chữ | 0 | 13 lượt
Lục Nghiên Kiều nuôi một con vẹt tên là Rùa Đen, một người một chim tương thân tương ái, tình cảm sắt son hơn cả vàng ròng. Một hôm nọ, lầu dưới nhà Lục Nghiên Kiều bỗng có hàng xóm mới chuyển tới. Chẳng mấy ngày sau, Lục Nghiên Kiều ngạc nhiên phát hiện bé cưng nhà mình làm phản rồi. Vì thế hằng ngày cô đều phải gân cổ gào xuống lầu dưới: “Hạ Trúc Lịch, anh có nhìn thấy chim của em không?” Dần dà, khu nhà này bắt đầu tung tin vịt —— có một cô gái trường kì giở trò lưu manh với hàng xóm. Lục Nghiên Kiều: “…… Hạ Trúc Lịch anh chờ đấy cho em!!” Đây là một câu chuyện về hai kẻ đánh nhau bốp bốp một thời gian rồi không tách nhau ra được nữa. Couple: Nữ chính lảm nhảm tào lao x Nam chính nam thần lạnh lùng cao ngạo. Nam chính là game thủ chuyên nghiệp của game PUBG. Bác nào không chơi game này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quá trình đọc cả.
Mới cập nhật Chương 63: Trở thành người thân - Hôn lễ (Hoàn thành toàn bộ) | 2024-09-02 17:55
Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành 3.60 Vạn chữ | 0 | 10 lượt
Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.
Mới cập nhật Chương 18 | 2024-09-02 17:55
Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành 16.80 Vạn chữ | 0 | 7 lượt
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
Mới cập nhật Chương 87: Ngoại truyện | 2024-09-02 17:55
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành 22.20 Vạn chữ | 0 | 8 lượt
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
Mới cập nhật Chương 111: Đại Kết cục (Hoàn) | 2024-09-02 17:55
Tuyết Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành 8.60 Vạn chữ | 0 | 6 lượt
Nhiễm Việt vừa mới kết thúc một cuộc họp kéo dài, đầu có hơi đau, vì vậy ngồi lại tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, cũng không vội vã rời đi. Những người khác đã thu dọn xong tài liệu, từ từ rời khỏi phòng họp. Một lúc sau, có một dì công nhân vệ sinh vào quét dọn, thấy trên ghế chủ vị còn người ngồi, cũng sợ hết hồn, không biết có nên tiếp tục quét dọn không. Nhiễm Việt mở hai mắt ra, có chút thất thần yên lặng mấy giây, mới cầm lấy văn kiện trên bàn, đứng dậy đi ra phòng họp.Giày da đế thấp đạp lên gạch men bóng loáng, tạo nên tiết tấu cộc cộc vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Lúc đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc, phát hiện Tần Trí Dật không ở bên trong, chắc là lại đi đâu phóng túng đến quên mất chuyện đi làm rồi. Khóe miệng Nhiễm Việt gợi lên một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tần Trí Dật không tới làm việc cô càng bớt phiền. Mới vừa nghĩ tới đây, Tần Trí Dật lại gọi điện thoại đến. Anh ta ở bên kia cà lơ phất phơ nói: “Trợ lý Nhiễm, hiện tôi có chút việc, sẽ không đến công ty, cuộc họp vẫn thuận lợi chứ?”Giọng Nhiễm Việt bình thản trả lời: “Mọi việc thuận lợi.” “Nếu mẹ tôi gọi điện thoại đến tra hỏi công việc, cô biết phải làm sao chứ.” Tần Trí Dật không yên tâm dặn dò cô. Nhiễm Việt tập mãi thành thói quen trả lời: “Tôi biết rõ.” Vì vậy Tần Trí Dật hài lòng thỏa mãn cúp điện thoại, để bận rộn cái mà anh ta gọi là “chuyện nghiêm túc” đấy.
Mới cập nhật Chương 43: Phiên Ngoại | 2024-09-02 17:54
Túy Tiếu Phù Sinh | Trọng sinh | Hoàn thành 30.60 Vạn chữ | 0 | 9 lượt
Tri Hạ bưng chén thuốc liền đi tới: “Lúc trước Tầm Đông ra ngoài lấy thuốc, quả thật vẫn còn quỳ, nhưng chờ đến khi bưng thuốc về nhìn lại, cũng chỉ còn một mình Tam tiểu thư ở nơi đó.” Cười lạnh một tiếng, nói: “Nghe nói là quỳ nửa canh giờ, động thai khí, lúc này đang gọi đại phu của Hà Xuân Đường đến nhìn.”Lạc Kiêu gật đầu, lấy chén thuốc qua: “Mang thai cũng đã bảy tháng, còn có thể cùng Tam tỷ ở chỗ này của ta quỳ hơn nửa canh giờ, cũng coi như mẫu tử tình thâm.” Uống một hơi hết chén thuốc đậm đặc như nước mực kia, biểu hiện trên mặt vẫn là nhàn nhạt, “Chỉ có điều, để cho Tam tiểu thư gả cho họ Vương viên ngoại kia rõ ràng là quyết định của mẫu thân, cho dù di nương có đến cầu ta, ta lại có thể thế nào?”Tầm Đông vội vàng bưng khay mứt quả đến trước mặt Lạc Kiêu, chớp chớp đôi mắt hạnh, nói: “Phu nhân bên kia dĩ nhiên cũng có cầu a, chỉ có điều phu nhân ngay cả quỳ cũng không cho người quỳ, trực tiếp đuổi người.” Như là nhớ tới cái gì, cười khanh khách nói, “Bình thường Lưu di nương ỷ vào mình mang thai được Hầu gia sủng hạnh, ba phen mấy bận đối với phu nhân có ý khiêu khích thì cũng thôi đi. Nhưng cố tình lần này, tiểu thư nhà nàng mắt bị mù, dám lấn đến trên đầu Thế tử.” Ánh mắt biến đổi, khuôn mặt thanh tú cũng trở thành nghiêm nghị, “Thế tử gia nhà chúng ta là cái loại tiện tỳ cũng có thể lấn ép sao?”
Mới cập nhật Chương 152: Phiên ngoại – Về vài ba chuyện thẳng thắn kia | 2024-09-02 17:54
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành 11.40 Vạn chữ | 0 | 10 lượt
Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rượt đuổi nhau. Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được. Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi suýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa. Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.
Mới cập nhật Chương 57: Hạnh phúc viên mãn | 2024-09-02 17:54
Trương Đại Cát | Sắc | Hoàn thành 20.80 Vạn chữ | 0 | 21 lượt
Không ai không biết tiếng vị trợ lý họ Điền có mặt mũi nhất bên cạnh Thiệu tổng. Thế nhưng không phải ai cũng biết Thiệu tổng phu nhân, cũng mang họ Điền. Thiệu phu nhân vất vả lắm mới ly hôn được, cứ tưởng từ chức luôn là sẽ chấm dứt mối quan hệ cũ. Đến phút cuối cùng mới phát hiện công việc này thế nhưng không cách nào từ.Thiệu tổng nói -------- ly hôn thì có thể, từ chức, không cửa! CP: Thiệu Huy x Điền Điềm. (Ngu đần thâm tình ôn nhu tổng tài công x Ngoài lạnh trong ôn nhu si tình trợ lý thụ.) Trần Tư An x Thiệu Hàm. (Ôn nhu thâm tình minh tinh công x đáng yêu hoạt bát si tình diễn viên thụ.) Thẩm Thần x Chân Hân. (Ôn nhu ngốc nghếch minh tinh công x tạc mao si tình thụ). Ethan x Đường Thước. (Mặt dày vô sỉ mỹ công x ngạo kiểu tạc mao mỹ thụ).
Mới cập nhật Chương 104 | 2024-09-02 17:54
Aspirinin | Ngược | Hoàn thành 10.60 Vạn chữ | 0 | 6 lượt
Giang Yến và bạn trai quen nhau khoảng hai tháng, năm trước rốt cục chia tay. Buổi sáng hôm đó Giang Yến đang ngủ, rèm cửa sổ trong phòng ngủ không mở ra, Trương Giả Chi đưa lưng về phía cậu, nhẹ giọng nói: “A Yến anh muốn phấn đấu để tốt hơn.” Lại hỏi Giang Yến: “Em.. chừng nào thì chuẩn bị phấn đấu để tốt hơn.”Giang Yến mới vừa tỉnh lại có chút hoảng hốt, lập tức khẽ cười một cái, hai người bọn họ một người bệnh trầm cảm một người bị bệnh thần kinh, Trương Giả Chi còn nói muốn đi phấn đấu, để lại cậu một mình một người, Giang Yến cảm thấy có chút buồn cười.Cậu nói một câu: “Ồ.” Sau đó chui vào chăn vùi đầu ngủ tiếp. Trương Giả Chi kéo vali ra cửa, cuối cùng chỉ có một âm thanh vang lên “Cùm cụp” đóng cửa lại.Các bạn hỏi Giang Yến có yêu Trương Giả Chi nhiều không? Kỳ thực không có yêu, vì bên người không có ai nên cậu cảm thấy cô quạnh, cậu không quá yêu thích một ai. Bọn họ bên nhau là bất ngờ, Trương Giả Chi có bệnh trầm cảm, áp lực lớn nên thích sống mơ mơ màng màng, lôi kéo Giang Yến đi dạo. Giang Yến thì không nghĩ nhiều, thích có người ở bên cạnh nên theo Trương Giả Chi tìm đường chết. Bọn họ nắm tay cầm chai rượu ở trên cầu vượt gào thét, ôm đầu khóc rống, cuối cùng không có tình cảm gì cũng tự nhiên ở cùng một chỗ.
Mới cập nhật Chương 53 | 2024-09-02 17:54
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành 4.80 Vạn chữ | 0 | 5 lượt
Trần Đức là con một của ông chủ tập đoàn X. Một tập đoàn chuyên về đấu thầu và xây dựng quy mô lớn tại Sài Gòn và các tỉnh phía Nam. Mẹ đẻ của cậu tên Hà. bà mất khi cậu mới 12 tuổi. Cha cậu có đi bước nữa, nhưng do một số vấn đề về sức khỏe mà không có con thêm. Do đó, người mẹ kế để dành được địa vị trong gia đình mà đối với cậu nuông chiều hết sức có thể, cũng là mong cậu có thể coi bà như người mẹ thứ hai- bà Lan Cha cậu bận rộn suốt ngày đêm. Mẹ kế lại luôn luôn sẵn sàng vung tiền chiều theo cậu. Thực sự, những điều này chính là một phần nguyên do khiến cho Trần Đức mới 20 tuổi, đã trở thành tay ăn chơi khét tiếng trong giới trẻ Sài Thành. Tính cách du côn, xăm hình, chơi đá, đua xe, gái. Đều có đủ Nó dường như, lại trái ngược hoàn toàn với nụ cười rạng rỡ mà ấm áp của cậu. Đôi môi dày dặn khi đã mỉm cười, hẳn sẽ làm cho biết bao kẻ cứ thế mà si mê.Đáng lý, trong những kẻ ấy. Không nên có Thành Khải. Thành Khải sinh ra trong một gia đình kinh doanh vải vóc nhỏ ở thành phố Nam Định. Có ba mẹ thương yêu và một cậu em trai khá nghịch ngợm kém Thành Khải 4 tuổi – Thành Vũ. Sau khi học hết lớp 12, cậu trải qua một biến cố lớn trong cuộc đời. Quá đau lòng, lại không thể để bố mẹ biết. Cậu đăng ký thi vào một trường đại học thật xa nhà - Sài Gòn. Cậu ra sức vừa học vừa làm, vừa để trang trải cuộc sống của mình, nhưng cũng chính là để chôn vùi cái thứ mà hàng ngày hàng đêm, cậu đều muốn quên đi: Cậu - là Gay.
Mới cập nhật Chương 24: Ngoại truyện : Sơn Long | 2024-09-02 17:54
Dazai Osamu | Tiểu thuyết | Hoàn thành 0.20 Vạn chữ | 0 | 5 lượt
Dazai Osamu là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Xa lạ với nhân gian là nỗi ám ảnh bi ai mà nhân vật "tôi" (Yozo) luôn luôn cảm thấy. Anh tin rằng mình không biết cách làm người, đã mất tư cách làm người, đúng như tiêu đề của truyện: "Nhân gian thất cách". Anh đành buông mình thất lạc trong cõi người ta, tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng chân thật, không dối người cũng như không dối mình. Do đó anh không hiểu nổi sự giả tạo và những quy ước kỳ lạ của xã hội con người.Yozo là một người trầm tính, với cái tôi và cảm xúc chân thực tuyệt đối, dù cho bản thân như thế nào cũng chính là chấp nhận và mong muốn trả giá cho cuộc đời của mình, anh cứ thế à xuôi theo dòng chảy của cuộc đời để rồi không thể nào chấm dứt cuộc đời như cách mà mình muốn. Anh đi và để hiểu được những mặt của xã hội cũng như cách con người đối xử cùng nhau. Rồi cũng giống như những con người khác lưu lạc đến tiêu vong.
Mới cập nhật Chương 1: Tôi đã sống một cuộc đời đầy hổ thẹn | 2024-09-02 17:54
Kim Tuyến (Kun) | Tiểu thuyết | Hoàn thành 1.80 Vạn chữ | 0 | 7 lượt
Thanh xuân không chỉ dừng lại ở tình cảm tuổi học trò, hay những ước vọng cháy bỏng của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Nó còn biểu hiện cho tình thương gia đình, những nốt nhạc thăng trầm trong mỗi cuộc đời. Vốn dĩ không ai sinh ra đã trưởng thành, phải vấp ngã thật đau mới thấu hiểu được cái nhìn sâu sắc về nhân sinh.Thạch Anh, một hạt đậu bé nhỏ với quá trình trưởng thành của cô bên cạnh người cha tật nguyền, người mẹ điên và những người xấu xa, tốt bụng xung quanh. Đến cuối cùng liệu tình yêu và sự yên bình có đến với cô. Hạt Đậu Nhỏ có thể vươn mình khỏi lớp đất sần sùi, trở thành điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ cô mong muốn?
Mới cập nhật Chương 9: Ngoại truyện | 2024-09-02 17:54
Bạch Lộ Vị Song | Tiên hiệp | Hoàn thành 38.40 Vạn chữ | 0 | 8 lượt
Bạn đang đọc truyện Người Bên Lầu Tựa Ngọc của tác giả Bạch Lộ Vị Song. Chuyện xưa bắt đầu ở một huyện nhỏ, ở đó có một khách điếm Chưởng Đăng, khách điếm có một chưởng quầy xinh đẹp, yêu mị, quyến rũ nhưng lại cực kì mê tiền. Một ngày kia, một vị huyện lệnh mới tới nơi này nhậm chức, chàng ta tuấn tú, giỏi giang, lại là đệ tử của Thượng Thanh Tư chuyên hàng ma diệt yêu, bảo vệ bách tính.Lâu Tự Ngọc chính là chưởng quầy của khách điếm Chưởng Đăng ấy. Khách điếm này có từ bao giờ người ta cũng không biết, chỉ biết chưởng quầy nổi tiếng là mỹ nhân, nhưng lại có thói ham tiền. Trong khách điếm chỉ có thêm một tiểu nhị, một nha hoàn và hai đầu bếp. Ngày ngày chưởng quầy ngoài kiếm tiền thì chỉ đốt đèn trước cửa khách điếm như đang chờ ai đó trở về. Một ngày kia, có một con sói yêu tấn công khách điếm, giữa lúc nước sôi lửa bỏng, đột nhiên chiếc chuông gió cũ kĩ treo bên cạnh cửa khách điếm kêu lên đinh đinh đang đang, cũng trong ngày hôm ấy, Tống Lập Ngôn tới trấn Yên Hà này nhậm chức huyện lệnh.Ở cái huyện nhỏ bé này vậy mà xảy ra bao nhiêu vụ án mạng ly kỳ, mà hầu hết hung thủ là yêu quái hoặc do yêu quái giật dây. Tống Lập Ngôn mặc dù ban đầu không thích cô nàng chưởng quầy yêu nghiệt nhưng không thể không cảm ơn nàng đã giúp mình phá án. Nhưng sau một thời gian tiếp xúc, người thông minh như Tống Lập Ngôn sao có thể không nghi ngờ thân thế của Lâu Tự Ngọc, thậm chí ngay từ ngày đầu gặp mặt chàng đã chỉ tin nàng năm phần. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ) hay Nam Việt Đế Vương.
Mới cập nhật Chương 192: Cuộc sống viên mãn | 2024-09-02 17:54
Thời Bất Đãi Ngã | Dị năng | Hoàn thành 32.00 Vạn chữ | 0 | 14 lượt
Bạn đang đọc truyện Thế Tử Hàn Tư Ân của tác giả Thời Bất Đãi Ngã. Hàn Tư Ân vừa mở mắt liền nhìn thấy màn trướng cùng bức họa quen thuộc, trong lòng liền cười nhẹ, đôi mắt với khóe miệng cùng lúc nhếch lên nụ cười chế giễu. Hắn chậm rãi rời khỏi giường, nhưng do thân thể bệnh tật này liên tục nằm ở trên giường, cước bộ của hắn phù phiếm vô lực, đi vài bước đã có chút lảo đảo. Cảnh tượng giống như trong kí ức của hắn, những người hầu vốn phải túc trực lúc này đều đã lười biếng trốn đi mất, vậy nên động tĩnh của hắn không làm kinh động đến bất cứ ai.Hàn Tư Ân bước đến trước mặt bàn thì dừng lại, bên cạnh bàn là chiếc bình phong bách điệp bay lượn cũ nát, trên bàn lại đặt một hòm vật phẩm cũ kỹ, hòm mới mở một nửa, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong mấy khối bạc vụn, những vật còn lại bày biện có chút ngổn ngang. Trong đó có một chén thuốc không đặc biệt dễ thấy, trong chén còn dư lại bã thuốc, tản ra vị đắng ngắt của dược liệu, bên cạnh còn có một chiếc gương to như bàn tay, mặt gương phủ đầy một lớp bụi. Từ những chuyện nhỏ nhặt như thế liền có thể thấy được, hạ nhân đối với chủ nhân của cơ thể này có bao nhiêu vô lễ, tắc trách.Hàn Tư Ân nhìn gương mặt quen thuộc trong gương, gương mặt này vốn dĩ cực kì dễ nhìn, giờ đây vì xanh xao nhợt nhạt mà gò má nhô ra, trông đặc biệt tối tăm quỷ dị. Lúc này gò má của hắn ở trong mắt người ngoài giống như đang dùng mấy cành cây chống đỡ lớp da mặt, quá đỗi dọa người.. Ngoài ra bạn có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như Sư Huynh, Rất Vô Lương hoặc Marvel Thương Thành Hệ Thống.
Mới cập nhật Chương 160 | 2024-09-02 17:54
Bất Từ Quy | Khoa huyễn | Hoàn thành 3.60 Vạn chữ | 0 | 3 lượt
Lạc Mộ đi theo sau Hà công công, xuyên qua những hành lang thật dài tới tẩm cung của Cảnh Đế. Một khắc trước, y còn đang túc trực bên cạnh linh cữu của huynh trưởng trong phủ Quốc sư. Phụ thân và huynh trưởng của y, những người nhậm chức Quốc sư của Chu quốc, đều yểu mệnh. Từ trên xuống dưới Chu quốc đều tin rằng, trong tay gia tộc Lạc thị có kính Khuy Thiên, bảo hộ cho mấy trăm năm xã tắc của Chu quốc. Địa vị của gia tộc Lạc thị rất cao, giống như thần quan trên trời, ngay cả hoàng đế Chu quốc cũng phải được Quốc sư đại nhân thông qua mới có thể kế vị.Chỉ là, nhìn trộm ý trời dẫn đến tổn hại mệnh số, gia tộc Lạc thị qua các đời đều chỉ có duy nhất một hậu nhân, đều có số chết yểu, không thể sống đến răng long đầu bạc. Thiên phú bói toán càng cao, tuổi thọ càng ngắn. Phụ thân của Lạc Mộ là Lạc Chân, may mắn sinh được hai người con trai, huynh trưởng Lạc Tiêu nghiễm nhiên được bồi dưỡng để trở thành Quốc sư kế nhiệm. Thể chất Lạc Mộ yếu ớt từ nhỏ nhưng có linh căn, thích hợp để tu tiên, bị đưa đến tông môn học tập, với hi vọng tuổi thọ kéo dài và có thể duy trì huyết mạch.Trên thế gian này, ngoại trừ người phàm còn có người tu tiên. Bọn họ sống ở Linh Sơn Tiên Vực – nếu không có một người tu tiên khác dẫn đường thì không thể đi được tới đó. Người phàm có linh căn có thể tham gia vào cuộc tuyển chọn đệ tử hằng năm của các đại tông môn, bước lên con đường tu tiên. Người phàm không có linh căn... bị vây trong hồng trần thế tục bình thường, củi gạo mắm muối. Lạc Mộ rời kinh từ năm 5 tuổi, đi đến một vùng núi mờ ảo sương mù tu đạo. Năm 10 tuổi quay lại kinh đô đưa tang cho phụ thân. Bây giờ, y 15 tuổi, lại quay về kinh đô đưa tang cho vị huynh trưởng 22 tuổi.
Mới cập nhật Chương 18: Phiên ngoại 8: | 2024-09-02 17:54
Tú Mộc Thành Lâm | Ngôn tình | Hoàn thành 31.00 Vạn chữ | 0 | 9 lượt
Tầng mây dày trôi trên bầu trời, mơ hồ mang theo một chút tro tàn. Khi đàn chim bay về phía Nam, gió thổi đến mang theo từng cơn rét lạnh. Hoàng cung nguy nga sừng sững, tường cung điện màu đỏ thẫm, ngói lưu ly vàng ánh kim, trang nghiêm vô tận. Trên hành lang cung điện dài ngoằn ngoèo mà yên tĩnh có hai người đang im lặng đi tới, người đi trước là cung nhân dẫn đường, theo phía sau là một nữ tử mặc áo váy màu xanh lam.Thiếu nữ khoảng chừng mười lăm mười sáu tuổi, vai gầy eo nhỏ, dáng người thon dài, lông mày thanh tú, mặt phấn má đào, dung mạo đặc biệt xinh đẹp, không nhanh không chậm yên lặng đi theo sau cung nhân. Thiếu nữ họ Kỷ, tên Uyển Thanh, chính là thiên kim con vợ cả của phủ Tĩnh Bắc Hầu. Kỷ Uyển Thanh hơi ngước mắt, nhìn bóng dáng màu xám tro cách chừng bảy tám bước phía trước, nàng đã đi hơn nửa canh giờ, chắc là cũng sắp đến.Nàng được Hoàng hậu triệu kiến, bây giờ đang vào cung yết kiến. Trong cung quy củ nghiêm ngặt, nếu không phải phi tần có cấp bậc cao thì không thể ngồi kiệu, Kỷ Uyển Thanh chỉ là người được triệu kiến nên phải đi bộ. May mắn ngày thường nàng rèn luyện thân thể khỏe mạnh, nếu không nàng không thể đi liền một mạch mà mặt không đỏ hơi thở không gấp. Hai người rẽ vào một góc rồi đi tiếp một đoạn, đã đến trước Khôn Ninh cung, tiểu thái giám canh cửa thấy các nàng, lập tức vào trong thông báo.
Mới cập nhật Chương 155: Công chúa và tiểu trúc mã (hai) | 2024-09-02 17:54
Bạch Giới Tử | Cung đấu | Hoàn thành 13.00 Vạn chữ | 0 | 10 lượt
Khi Hạ Hoài Linh và Chúc Vân Cảnh sinh đứa con thứ hai ra, thì Nguyên Bảo vẫn chưa khi nào thích nỗi cái tên nhóc mà cậu cho là không có xíu gì đẹp đẽ đáng yêu này, nhóc con kia ngoại trừ ăn ra chi biết lăn đùng ra ngủ, vậy mà cha và phụ thân còn nói em ấy sẽ chơi với mình, mà mỗi khi chạm trúng thân thể nhỏ xíu mềm mại kia cậu còn không dám dùng lực, vậy thì làm sao chơi đây, thế thì còn chả vui bằng chú cún con mà cậu nuôi nữa. Cha quả thật đã lừa cậu, sớm biết vậy cậu cũng chẳng đòi có muội muội làm chi, giờ tự dưng lòi ra thêm một người đệ đệ khiến cậu không thể thích nổi.
Mới cập nhật Chương 65: Phiên ngoại 3: Chuyện chăm con thường ngày | 2024-09-02 17:54
Sở Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành 3.40 Vạn chữ | 0 | 9 lượt
Dẫn dắt ngàn vạn loài chim, Phượng Hoàng bay lượn trên bầu trời, vượt qua Trường An, đằng sau là biển mây rực lửa...Kim Sí Đại Bằng đậu trên đỉnh cung Hưng Khánh, dõi mắt nhìn hết thảy phồn hoa. Mọi thứ như tĩnh lặng, trầm xuống. Lý Cảnh Lung mang thân thể thương tích chất chồng, trong tay phóng ra một tia sáng rực rỡ, cố gắng tiếp cận Hồng Tuấn. “Sinh giả… vị quá khách…” Thanh âm trầm thấp của hắn vang vọng thế gian, trong khoảnh khắc sương mù đen bao trùm cả thiên địa bị ánh sáng kia đẩy lùi.“Tử giả vị… quy nhân.” Ánh sáng kia là mặt trời rực lửa chiếu rọi thiên địa, là những vì tinh tú lấp lánh giữa trời đêm, là một ngọn đèn không bao giờ tắt khai phá từng mảng tăm tối của thế giới này. “Thiên địa nhất… nghịch lữ, đồng bi vạn cổ… trần.” (1) Lý Cảnh Lung nhắm hai mắt lại, một tay đặt lên trán Hồng Tuấn. Một đạo bạch quang tỏa ra, bao trùm chiến trường thi sơn huyết hải. Ở kia trong ánh sáng của ngọn đèn nhỏ, Bình Khang trong xa hoa truỵ lạc, Khu ma tư dưới cây ngô đồng trong ánh nắng ngày hè, bầu trời nơi tái ngoại mù mịt bão cát cùng tuyết bay, tiếng ca của A Thái trong trẻo như tiếng suối, Mạc Nhật Căn cùng Lục Hứa đi hái lá cây buổi sớm, Cừu Vĩnh Tư múa bút như bay, mọi thứ bỗng chốc hóa thành một bài thơ bất hủ của Lý Bạch.Ngũ Lăng niên thiếu Kim thị đông. Ngân yên bạch mã độ xuân phong. Lạc hoa đạp tận du hà xứ? Tiếu nhập hồ cơ tửu tứ trung. (Chàng thiếu niên Ngũ Lăng phía đông chợ Kim). Cưỡi ngựa trắng yên bạc lướt qua gió xuân Giẫm nát hết hoa, đi đâu chơi đây? Vừa cười vừa bước vào quán rượu
Mới cập nhật Chương 17 | 2024-09-02 17:53
Tuyệt Thế Mỹ Nhan | Ngôn tình | Hoàn thành 28.20 Vạn chữ | 0 | 6 lượt
Truyện Mau Xuyên: Công Lược Thiên Thần Thứ 99 là tựa truyện đặc sắc, thú vị và độc đáo thuộc thể loại ngôn tình. Câu chuyện là mối tình đến bất ngờ giữa nàng và chàng. Kiếp trước, Tô Linh Nhi vốn là công chúa vương triều nhưng lại bị tra nam cùng khuê mật liên thủ hại chết, rơi vào cảnh cửa nát nhà tan. Không cam lòng nàng đã chấp nhận lời làm nhiệm vụ của một người tự xưng là thiên thần để có thể trọng sinh. Trên đường trọng sinh nàng không ngừng công lược một đám nam thần có những tính cách bất đồng, nhưng đến cuối cùng Tô Linh Nhi mới phát hiện chính mình công lược đều là một người.
Mới cập nhật Chương 145: Phiên ngoại nhân sinh nếu như chỉ có một lần gặp gỡ (2) | 2024-09-02 17:53
Tim Winton | Khác | Hoàn thành 2.40 Vạn chữ | 0 | 5 lượt
Pike đã từng trải qua thời khắc cận kề cái chết khi còn là một cậu bé tuổi 15, bị sóng vùi dập lúc trượt ván nước một mình - vùng vẫy trước cơn sóng cuồn cuộn của đại dương, bị hất văng khỏi tấm ván trượt và rơi xuống biển, hoảng loạn và mất phương hướng, cố hít thật nhiều hơi và thở sâu vội vã... Sóng cuốn xô đẩy đập vào những mỏm đá, rồi nhấn chìm cậu dưới làn nước lạnh buốt khiến cậu gần như bị tê cóng, ngạt thở... Nhưng chính bản năng sinh tồn trỗi dậy đã giúp cậu vượt qua hiểm nguy, và từ đó, cậu thấu hiểu tận tâm can hơi thở quý giá như thế nào!
Mới cập nhật Chương 12 | 2024-09-02 17:53
Suzanne Collins | Tiểu thuyết | Hoàn thành 5.40 Vạn chữ | 0 | 12 lượt
Ở một thế giới đầy rẫy những nguy hiểm và tàn nhẫn trong tương lai, nơi mà bất cứ lúc nào ta cũng phải thận trọng để bảo vệ tính mạng... Đó là khi Bắc Mỹ đang dần khôi phục lại sau nhiều năm chìm trong nội chiến. Sau khi nhà nước Panem trấn áp được cuộc nổi dậy của mười ba quận, phá hủy Quận 13, những người đứng đầu bộ máy cai trị đặt ra một hình phạt tàn nhẫn cho mười hai quận còn lại. Mỗi năm từ mỗi quận một nam và một nữ bị chọn làm vật tế, bị gom lại trên một chiến trường, phải tiêu diệt lẫn nhau cho đến khi chỉ còn một người duy nhất sống sót. Mỗi người phải giết chết đồng loại của mình, chính là điều tra tấn ghê tởm và kinh khủng nhất...
Mới cập nhật Chương 27 | 2024-09-02 17:53