Lâm Dữ San | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Truyện Ngắn: Chốn Tình Nhân của tác giả Lâm Dữ San. Anh vẫn đang làm mọi thứ khiến bản thân mình tận hưởng.Anh chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa rồi!Nhắm mắt rồi lại mở mắt, anh nhìn khu rừng thăm thẳm ngoài sân. Và rồi, anh bước vào trong như kẻ si ngốc.Khi tỉnh dậy lần nữa, anh nghe thấy ai đó thốt ra cái tên độc nhất vô nhị kia.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiếng Vọng Ngày Hoa Nở hay Truyện Ngắn: Tiếng Hót Vang Trong Bụi Mận Gai của cùng tác giả.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:40
Thất Hiệu Đích Chỉ Đông Dược | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đứa Nhỏ Nhà Bên Lại Nằm Trên Cửa Sổ Nhìn Tôi của tác giả Thất Hiệu Đích Chỉ Đông Dược. Mùa hè, 12:30 trưa, ngoài trời 42°, nắng nóng như thiêu đốt.Điều hòa trong phòng mở 18 độ, Sầm Nhạc ném hộp sữa chua mát lạnh lên bàn, cả người dán sát vào mặt kính cửa sổ trong tư thế vặn vẹo, cuối cùng mở toang cửa sổ ra.Không khí nóng rực phả thẳng vào mặt lập tức hòa tan hơi lạnh trong phòng. Sầm Nhạc không rảnh quan tâm đến điều đó, cậu là sinh vật duy nhất trong căn phòng này muốn đi ra ngoài.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tây Giản của cùng tác giả.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:43
Bạn đang đọc truyện Bậc Thầy Dùng Rối của tác giả Tang Ốc. Mây đen dày đặc, khí trời ẩm thấp, gió lùa lạnh lẽo, đường chính vắng tanh hút bóng, đơn độc dáng hình đỏ rực tiến đến cổng thành.Mặt tái nhợt, đôi mắt xếch tựa màn đêm buốc giá mê hoặc lòng người, cặp môi mỏng sậm đỏ trông lạnh lùng lại càng quyến rũ, tóc buộc ngang lưng bằng chiếc lụa đỏ, bước chân như đẫm mùi tanh tưởi.Lốp cốp theo sau là hai con rối gỗ, mặt mũi cứng nhắc mà gớm ghiếc, miệng cười miệng mếu cùng những cặp mắt long lanh sống động như thật.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Sau Khi Cự Long Vực Sâu Thức Tỉnh hay Chuyên Viên Uốn Nắn Tam Quan của cùng tác giả.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:43
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Nam Phụ Chỉ Làm Người Qua Đường của tác giả Hoa Giã. Trong đầu hắn chỉ còn một ý niệm, phải ngủ rồi...Cứ tưởng giấc ngủ này khi bắt đầu sẽ là mãi mãi, nhưng hắn lại có thể lần nữa mở to mắt, ánh sáng một lần nữa chiếu sáng trong thế giới quan của hắn.Hắn đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết, hơn nữa còn có một hệ thống hỗ trợ. Nhưng cái hệ thống này ngoài việc biết nội dung trong quyển tiểu thuyết ra thì không biết gì khác.Không biết tại sao hắn lại xuyên đến đây.Không biết nó tại sao lại đi theo hắn.Không biết bọn họ ở đây làm gì.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Tiểu Địa Chủ hay Cứu Vớt Vai Ác Kia.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:44
Mạc Phùng Quân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mũi Đao Liếm Mật của tác giả Mạc Phùng Quân. Thẩm Lệ đẩy cánh cửa ngăn cách phòng riêng đang đông vui náo nhiệt, bước lên màn sáng rực rỡ đủ màu, khuôn mặt phác nét cười ôn hòa: “Lục thiếu đấy à, hôm nay cơn gió nào đưa anh đến thế này.”Người đàn ông đang ngồi trên sofa hàn huyên với ai đó vừa cười vừa đứng dậy, cầm ly rượu đầy vẫn nguyên trên bàn đưa cho Thẩm Lệ: “Em họ tôi về nước nên làm bàn tụ họp thiết đãi nó ấy mà.”“Em họ ư?” Thẩm Lệ uống một hơi cạn ly. Vài phục vụ theo gót vào xếp mấy thùng rượu cạnh bàn trà rồi cúi đầu ra ngoài.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bắt Trọn Ánh Sao của cùng tác giả.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:44
Dậu Thời Hỏa | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khi Omega Xuyên Đến Thế Giới Hiện Thực của tác giả Dậu Thời Hỏa. Chậc, tìm được thứ thay thế pheromone Alpha là hoàn hảo rồi.Bạch Diễn gặp được Giám đốc Giang tuổi trẻ tài cao còn mắc bệnh sạch sẽ giai đoạn cuối, bị hơi thở của người đàn ông xa lạ nọ quyến rũ tới mức mặt đỏ chân mềm nhũn, cảm thấy có gì sai sai: F*ck, ông anh thối tha này xịt nước hoa hiệu gì thế nhỉ?Đối mặt với anh giai mặt lạnh như tiền, Bạch Diễn bắt đầu cân nhắc: Có thể hỏi nơi sản xuất nước hoa rồi tự chiết xuất pheromone tự dùng không?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ghi Chép Về Sách Minh Họa Sưu Tầm Ác Mộng của cùng tác giả.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:46
Khảo Lạp Uyển | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mật Đào Tùng Hương của tác giả Khảo Lạp Uyển. Mùa xuân tại Heian một mảnh im lặng đến tột cùng….“A a a a a a a a a a! A, a ba!!”Thôi được rồi. Trừ bỏ liêu Hắc Nguyệt trong lời đồn…“Làm sao vậy? Tể Tể! Ba tới đây, tới ngay đây!”Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vạn Người Ngại Thật Thiếu Gia Áo Choàng Rớt Hết hay Diệp Trình.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:48
Không Cúc | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bệnh Độc Thân của tác giả Không Cúc – 空菊. Sau khi dần dần thích nghi, anh bắt đầu tận hưởng cuộc sống độc thân yên bình, dù người theo đuổi có điều kiện tốt cũng không dao động.Một ngày nọ, có một hàng xóm phiền toái chuyển lên tầng trên.Bầu không khí hàng xóm thân thiện bị một câu nói phá vỡ, Đỗ Trì nhìn bức tranh của Hướng Mặc, trêu ghẹo nói: “Thì ra anh chính là nhà nghệ thuật xuân tình(1) kia à.”Mặt Hướng Mặc lập tức lạnh đi – anh ghét nhất bị người khác gọi như vậy.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trời Sinh Cốt Phú Quý hay Yêu Đương Đoan Chính.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:48
Trì Đại Tối Cường | Đam mỹ | Hoàn thành
Rốt cuộc tại sao lại thích nam thần, đó chính là bí mật trong lòng thụ. Cậu nghĩ, nếu như năm năm sau, mười năm sau, cậu và nam thần vẫn đang ở bên nhau, có thể cậu sẽ nói cho nam thần. Năm đó tại sao lại thích người ấy, có lẽ là do thụ bị hấp dẫn bởi dáng vẻ nam thần yêu người khác, hoặc có lẽ là vì một nguyên nhân khác. Thụ nhớ đến lần đầu gặp gỡ nam thần, nhưng trong mắt người ấy, lần đầu tiên gặp gỡ chân chính trên ý nghĩa hẳn là cái đêm nam thần uống say rồi xem cậu như người khác mà hôn một cái nhỉ.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
VictorKim | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Độc Chiếm của tác giả VictorKim. Lý Thạc Mẫn đang ngủ mê mệt trong tiết tự học bất chợt bị tiếng động lớn phát ra từ bàn học đánh thức, cậu cau mày mở mắt, liếc nhìn bánh mì và sữa bò đang được đặt ngay ngắn trước mặt.Lý Thạc Mẫn đờ đẫn hai giây, chuẩn bị vừi đầu tiếp tục ngủ, cái ghế bên cạnh bị người thô lỗ kéo ra, chân ghế ma sát với sàn nhà phát ra âm thanh "ken két" chói tai, Lý Thạc Mẫn nghiến rằng.Một bóng người to cao cố co chân ngồi xổm trên ghế, tuy đang bận rộn như thế nhưng vẫn có thời gian nghiêng đầu nhìn bờ vai phập phồng vì cố hít thở sâu của bạn nhỏ bên cạnh.Lý Thạc Mẫn gắng gượng kiềm chế đôi tay đang rất muốn đập bàn của bản thân, mãi một lúc lâu sau mới ổn định tâm trạng từ từ ngấng đầu, dùng cặp mắt thâm quầng lườm tên kia."Có rắm thì đánh, không có thì biến."Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tựa Như Nương Sớm hoặc Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Kathyand | Đam mỹ | Hoàn thành
Vào đông, lạc tuyết. Trên đường lạnh, trên núi lạnh hơn. Nhưng mà trên núi đã có tiếng đàn, phượng cầu hoàng. Đánh đàn chính là một thư sinh thanh y, quần áo đơn bạc, thân mình càng đơn bạc. Tuyết mịn bay tán loạn, dừng ở trên người hắn, trên tay, dần dần hóa thành nước, lại kết thành băng.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Xán Nhược Thần Hi | Đam mỹ | Hoàn thành
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Nước chảy là vô tình, hoa rơi là hữu ý, nhân duyên cũng là do sự dàn xếp khéo léo của trời cao. Duyên phận đến theo một cách rất thần kỳ. Không phải nó sẽ đến vào khi mà ta chờ đợi, chính là, nó đến vào lúc mà ta không hề cảnh giác nhất, khiến ta chìm đắm trong lối mòn yêu thương.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tử Tại Bỉ Trắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Sầm Lý tựa bên giường, nắm lấy bàn tay khô ráp nhăn nheo, chậm rãi ngoảnh đầu nhìn chiếc đồng hồ kia ––– chỉ còn chiếc đồng hồ lạnh lẽo cùng cậu đối mặt. Cậu không muốn nhớ lại, chỉ lấy khăn ướt, cẩn thận lau vài lần, khẽ nói: “Ngày mai con trở thành bác sĩ chính thức rồi.” Trong phòng không một tiếng động, câu lại như chờ đợi lời đáp lại, dừng một hồi, lại nói tiếp: “Sẽ tốt cả thôi, đúng không?” Ánh tà dương biến mất, trong phòng không bật đèn, chỉ còn chiếc đồng hồ lớn cùng con lắc đung đưa qua lại.Trước đây Sầm Lý luôn hoài nghi thời gian của mình có phải so với người khác chậm hơn hay không. Bởi vì đồng hồ của bà nội nặng nề quá. Nặng nề gánh vác tháng năm của cậu, cậu lo lắng chiếc đồng hồ này có ngày sẽ sụp đổ. Nhưng người đầu tiên sụp đổ là bà nội, cậu nghĩ, không biết khi nào tới lượt mình.Nhiệt độ lạnh lẽo ngoài cửa sổ lặng lẽ len vào, Sầm Lý rùng mình, đi lại đóng cửa sổ. Lá rụng lơ đãng trong màn đêm, Sầm Lý liếc mắt, cuối thu rồi. Sầm Lý rất sợ lạnh, sáng sớm hôm sau, cậu mặc áo lông cao cổ, bên ngoài khoác thêm áo khoác mới dám ra khỏi nhà. Sầm Lý làm việc ở bệnh viện hạng nhất thành phố. Suốt khoảng thời gian học đại học cậu đều muốn bằng mọi giá phải giành học bổng, đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho bà nội. Sầm Lý có thói quen độc lai độc vãng, mỗi ngày làm thêm đến kiệt sức không muốn nói chuyện, vì vậy giao tiếp với người khác chỉ có lịch sự chứ không gần gũi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tam sinh tam thế, do bản thân không an phận, chấp nhận luân hồi. Ngoảnh mặt quên đi, đã quá hai kiếp. Quay đầu nhìn lại Vong Xuyên hà bên dưới cầu Nại Hà, nước sông tịnh mặc sắc bất phù bất động, tĩnh lặng tựa như đã chết, vô sinh vô niệm. Đúng, chính là vô sinh vô niệm.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giá Trị Khác Loại của tác giả Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà. Hắn dẫn cậu tới trước bàn ăn, kéo ghế cho cậu ngồi xuống rồi gọi người máy quản gia dọn bữa sáng. Đường Gian nhẹ nhàng thở ra, cậu tuân theo lời hắn ngồi ăn bữa sáng. Đồ ăn sáng khá đơn giản, bánh mì nướng kết hợp với cháo trắng do người máy chế biến, không ngon lắm. Cậu càng ăn càng thấy vô vị. Lê Sầm chậm rãi dùng bữa, sau khi ăn xong bèn dẫn cậu tham quan nhà. Phòng khách, nhà bếp và phòng ăn ở tầng một, lên tầng hai là phòng ngủ chính và thư phòng, ngoài ra còn có… phòng điều giáo.Lê Sầm đẩy của phòng điều giáo, chậm rãi bước vào, đến giữa phòng thì dừng lại, quay đầu cười, nói: “Thất thần cái gì?” Thất thần làm gì? Còn không theo vào? Ngoài cửa, Đường Gian tự cho là hiểu ý hắn, vội vàng nhấc chân bước vào. “Dừng!” Ý cười trên mặt hắn thu lại, “Cậu không thể bước vào. Riêng căn phòng này, cậu không thể đứng thẳng.” “Xin lỗi Lê tiên sinh, em đã nhớ.” Đường Gian ngoan ngoãn quỳ xuống, cúi người, bò vào phòng, bò đến dưới chân hắn. Cửa cảm biến phía sau tự động đóng lại.Lê Sầm sờ đầu cậu, nói: “Ngẩng đầu, nhìn bốn phía.” Cậu nghe lời ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn đạo cụ khắp phòng. Các loại roi, dây thừng, xích, khung tra tấn, giường mổ, thậm chí là lồng sắt với các kích cỡ khác nhau đều có đủ. Cái tủ trong góc phòng còn có một số đạo cụ nhỏ khác nhưng hiện tại cậu không thể nhìn thấy. Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế hay Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tả Mộc Trà Trà Quân | Đam mỹ | Hoàn thành
Lãnh thổ Hướng Thiên quốc bao la, con dân đông đảo, người nắm quyền trị quốc có cách, bách tính không gặp phải nỗi khổ chiến loạn, sinh hoạt cũng an cư lạc nghiệp, dân phong thuần phác. Ở phía nam Hướng Thiên quốc, có một huyện nằm trong mạng lưới sông ngòi, đường phố xây bên sông, phòng ốc dựa theo hướng nước mà chế ra, tạo thành diện mạo đặc biệt phía trước là ngõ hẻm, mặt sau là đường sông, mà bên trong huyện rất nhiều cầu, có thể nói là thuỷ bộ song song, huyện này chính là huyện Hợp Thuận.“Ta nói chứ Đặng gia, bà vội vội vàng vàng đi nơi nào thế?” Một người phụ nhân trung niên mặc quần áo màu lam nhạt gọi phụ nhân ục ịch đang vội vội vàng vàng lướt qua trước mặt nàng. Phụ nhân ục ịch đang gấp rút lên đường, đột nhiên bị gọi lại, cũng có chút tức giận, nhưng vừa ngẩng đầu nhìn lên, lại là người nhà chồng tương lai của chất ca nhi nhà mình, trên gương mặt béo vội vã chất đầy nụ cười. “Ôi, trách ta sốt ruột gấp rút lên đường, nên không nhìn thấy đại thẩm, còn không phải là vì sắp đầu xuân sao, tính đi tiệm vải Triệu ký mua chút vật liệu, làm vài bộ đồ mới cho trẻ con trong nhà!”Chất ca nhi kia của mình thật vất vả mới tìm được nơi dừng chân, nàng cũng không thể làm hỏng chuyện. Nói tới Hướng Thiên quốc, ngoại trừ hán tử cùng nữ nhân ra, còn có sự tồn tại của “Ca nhi”, bề ngoài của bọn họ tương tự như hán tử, nhưng khác nhau cũng rõ ràng, phàm là ca nhi, ở mi tâm đều sẽ mọc ra một nốt ruồi son, cũng chính là nốt ruồi mang thai, vóc người của bọn họ cũng gầy, nhỏ hơn so với hán tử một chút, tướng mạo thượng phần lớn là loại tuấn tú.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vũ Lạc Khinh Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh của tác giả Vũ Lạc Khinh Trần. Sau đó, hắn cùng với Hệ thống Pháo hôi nghịch tập cùng xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ.Hắn trở thành đủ loại nhân vật pháo hôi, vì cốt truyện hy sinh, mà hắn nhiệm vụ chính là giúp họ thực hiện tâm nguyện, sẵn tiện vả mặt vai chính lẫn vai ác, trở thành tồn tại họ không thể ngờ tới, càng không thể nào vứt bỏ hay quên đi, chân chính thành bạch nguyệt quang trong lòng họ.Ta vì ngươi mà chết, bé nhỏ không đáng kể, nhẹ tựa lông hồng.Nhưng lại muốn ngươi ghi nhớ một đời, khắc cốt ghi tâm, chỉ cần nhớ lại liền đau thấu tâm can...Nếu yêu thích Vũ Lạc Khinh Trần, bạn có thể đọc thêm truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất).
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”
27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hồ Yêu Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Thời tiết tháng bảy tính khí điêu ngoa, nói trở mặt liền trở mặt, mặt trời vừa mới lộ ra đã nhanh rúc vào mây đen, thế rồi lại ở đó toả nhiệt, trêu ghẹo người ta đến nóng nảy khó chịu. Ở biệt viện Ngô gia chẳng có mấy người, chỉ có bọn ve thích náo nhiệt, còn ngại không khí oi bức chưa đủ phiền, bám dính vào cây biểu diễn, ngày một tăng tần suất. Nhẹ nhàng gõ cửa hai lần, Ngô Cửu khom người đặt mâm cơm trên tay xuống, chỉ keo kiệt mà có một đĩa điểm tâm và một bát cháo hoa. Đây là do Ngô phu nhân cố ý dặn dò xuống dưới, người bệnh bên trong không chịu nổi thức ăn mặn, cơm nước cho thiếu gia không được phép dính dầu mỡ.Cửa phòng cọt kẹt một tiếng mà mở ra, lộ ra một luồng sáng lạnh lẽo u ám, trên đất hiện ra bóng của một người cao gầy, giơ xương. "Tiểu thiếu gia, cơm của ngày hôm nay."Lời còn chưa dứt, người bên trong đã run rẩy ho khan, người nọ ho đến kinh thiên động địa, lại chẳng còn chút sức lực nào, tựa như chỉ cúi xuống sẽ chết. Ngô Cửu biết, giờ thế nào cũng không ngăn thiếu gia ngừng ho được, vậy nên hắn chỉ đứng đó nheo mắt cười mỉm tiêu chuẩn nhìn tiểu thiếu gia bụm mặt ho khan, kiên trì chờ y bình phục lại.
24.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
SUNQINGtheWriter | Đam mỹ | Hoàn thành
Nếu như ai muốn tìm hiểu về dòng tộc ma cà rồng của Vưu gia, thì trước hết phải nhớ kỹ hai chữ: Vưu Thần. Khoảnh khắc tất cả mọi người trong dòng tộc ngóng chờ sự ra đời của Vưu Thần chính là một điều không bao giờ có thể quên được. Dường như có một sự hợp nhất nào đó giữa trời và đất, cậu bé với đôi mắt màu hổ phách ấy vừa lọt lòng, cả bầu trời liền nổi sấm rền, mặt đất rung chuyển mãnh liệt. Chỉ tích tắc vài giây sau, tiếng khóc của cậu bé đó đã khiến cho toàn thể con dân trong dòng tộc ma cà rồng này phải cúi người tôn kính.
31.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59