Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Hôm nay Cảnh Khải Ca không ở nhà, hình như đi tham gia hội thảo tuyển dụng thực tập sinh viên gì đó. Có điều chuyện học hành ở trường đại học trước giờ tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết là bây giờ cuối cùng tôi cũng có thời gian riêng tư của mình. Hiện tại vì một người khác không có ở đây mà căn nhà cũ trở nên hơi trống trải. Tôi giống như thoát ra khỏi mặt biển đang đè ép bản thân, bốn phía đều là không khí tươi mới để hô hấp.Nhưng trong chốc lát cũng không biết làm gì giết thời gian, tôi chỉ có thể cầm bình nước tưới hoa trước, sau khi phát hiện chậu Tiên Nhân Chưởng tràn nước ra ngoài, tôi mới sa sút tinh thần buông tha chuyện này. Cái gì cũng không làm được, giống như đời người không có thành tựu gì 38 năm qua của tôi, cô độc lẻ loi, bi thương với hiện trạng lại lười thay đổi… Tình cảnh này bộc phát nghiêm trọng sau khi nhận nuôi Cảnh Khải Ca, không biết là tôi nuôi đứa nhỏ hay là đứa nhỏ nuôi tôi nữa.Thời gian nhanh chóng tới trưa, liếc góc bếp lộ ra sau cánh cửa, tôi chậm rãi đi tới mở cửa tủ lạnh, phát hiện bên trong quả nhiên chất đầy rau quả thịt cá, quyết định nấu cơm trưa. Tôi đeo tạp dề, cầm thịt ra đặt lên thớt, do dự nhìn đống dao hình dáng khác nhau trên kệ, cuối cùng chọn ra một cái giống như dùng để xắt thịt cầm trên tay.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Na Điểm Sự Nhi | Đam mỹ | Hoàn thành
Trương Kha hắn cũng là một kẻ thực rảnh rỗi, thích đi ngao du đây đó để trải nghiệm dân tình thế thái là ra sao, hắn như một kẻ lãng khách độc hành, hầu như người ta chẳng nhìn thấy Trương Kha đi cùng với huynh đệ hay một người nào đó bao giờ. Vẻ ngoài của hắn thực xinh đẹp, luôn luôn bị nhầm thành nữ nhân, nhiều lần thành quen, cho đến bây giờ nếu như có ai đó gọi hắn là cô nương hắn cũng có thể tự nhiên mỉm cười rồi cho qua được. Đi qua nhiều nơi, gặp được nhiều người, cũng trên đường cảm thụ dân phong ở khắp chốn mà hắn được gặp một kẻ, coi như là bạn tâm giao đi, để rồi sau này cả hai quấn quýt dây dưa không ngừng.Trâm Quân là một người được dân tình hết sức mến mộ, không chỉ có vẻ ngoài tuấn tú, thêm nữa tính cách của hắn cũng thực hòa nhã dễ gần, tựa một dòng suối trong trẻo mát lạnh khiến cho người ta có cảm giác muốn ở cạnh bên. Hắn là kẻ có học thức, đọc nhiều, hiểu rộng, ngày ngày trải qua bằng việc bán tranh vẽ kiếm tiền nuôi thân, cũng nhờ những kiểu thức của mình mà hắn có thể tạm được coi như y sư của nơi đất này, người ta bởi vì quanh năm làm nông, cũng không thường để ý thấy ích lợi của cái chữ, nhưng ai ai cũng chân chất thật thà, thực đáng mến làm sao. Trong một lần vô tình mà hắn gặp được Trương Kha, chỉ từ một khoảnh khắc nhìn thấy, sau đó là trò chuyện kia mà lòng hắn không sao quên được. Thực tâm muốn kết bạn, lại thực ngốc nghếch lấy ra một cái lí do sứt xẹo, may mắn rằng Trương Kha cũng không chê, thậm chí đồng ý trở thành huynh đệ cùng hắn, lập lời thề đồng cam cộng khổ vào ngày đạp thanh hôm ấy. Thời gian dần trôi qua, họ gắn bó với nhau đủ để cho nhịp tim của chính mình đi lạc mất, thế nên mới dẫn đến cái kết cục viên mãn sau này.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Tả Tử Bụi | Đam mỹ | Hoàn thành
Chờ Trông Một Đời là tựa truyện hay thuộc thể loại đam mỹ, kể về một suất ca cùng một bình phàm thụ như thế nào đến với nhau, một người lãnh cảm và một kẻ cự tuyệt tình yêu như thế nào nhận ra nhau. Mặc dầu chấp nhận mình là gay nhưng Phiền Triết nam nhân suất khí cũng không hề hài lòng với một cái xã hội thối nát không giống người như cái xã hội này. Cho nên nếu hắn không tìm được người cùng mình chung sống ở cuộc đời hiện tại thì hắn nguyện đóng cửa trái tim mình đến khi chết.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Khi đã yêu sẽ chẳng khác nào ăn phải trái cấm. Cho dù nó có đẹp đẽ tới đâu đi chăng nữa, nhưng vẫn nguy hiểm muôn phần. Cho nên, có cố gắng từ bỏ như thế nào, vẫn sẽ một lòng tò mò mà nếm thử nó. Yêu một người, cảm giác là như thế nào? Giống như không thể yêu, nhưng vẫn cứ mãi bất chấp, điều đợi chờ ta chính là niềm đau. Phiền muộn? Như thế thì thế nào? Phiền muộn có thể khiến lòng bớt đau sao? Nó sẽ càng khiến cho trái tim thêm rỉ máu mà thôi. Trên thế giới này, thứ khó hiểu nhất chính là lòng người, thứ đáng sợ nhất cũng chính là lòng người. Cho dù có phòng bị bằng mọi cách, cũng sẽ chẳng thể nào thay đổi được sự thật đó.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Địch Hoa | Đam mỹ | Hoàn thành
Ai cũng có giấc mộng anh hùng. Thế nhưng, mơ là mơ, đời thực lại chính là đời thực. Nó khác biệt nhau. Mà cho dù là có như thế nào, anh hùng cũng khó qua ải mỹ nhân. Và cũng từ đây, một câu chuyện tình yêu được nảy nở. Hắn yêu y, yêu tựa như còn sâu sắc hơn cả yêu chính bản thân của hắn. Hắn muốn làm cái ô vững chắc nhất, che chở y dưới nó, bằng tất cả tình yêu của hắn.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Bùi Minh lên đại học, vốn để tiện cho việc đến trường lớp cũng như giao lưu với bạn bè vậy nên cậu đành phải chuyển vào ở kì túc xá, biết rằng lần đầu tiên phải chung phòng với những người khác hẳn sẽ dẫn đến vô số khó khăn và rắc rối, nhưng mà không sao, đời sinh viên chính là phải thế, như vậy mới có thể khoái hoạt được. Vậy mà chẳng thể nào ngờ được rằng cậu lại vướng phải một cái tên bạn cùng phòng không thể nào đáng ghét hơn, nhiều lúc thực muốn đem quẳng hắn xuống Thái Bình Dương để cho cá mập xơi tái. Lí do rất đơn giản, đó là Tiếu Thiên Vũ, cái tên ở chung với cậu là một bợm nhậu thứ thiệt, hắn chuyên gia về nhà nhà trễ, đã thế còn vác theo một cái thân say bí tỉ toàn mùi rượu, làm ảnh hưởng đến tâm tình cũng như cắt đứt mạch cảm xúc bắt đầu bay bổng của cậu, khiến cho cậu muốn tức điên.Cũng phải nhắc đến, để tự trai trải chi phí sinh hoạt cùng một số vấn đề khác, ngoài việc lên lớp học hàng ngày, Bùi Minh còn phải kiếm thêm việc làm nữa, thực ra cái mà cậu làm cũng rất đơn giản, chỉ là một nhà văn tự do mà thôi, nhưng kể cả là một nhà văn tự do không bị đốc thúc nộp bản thảo thì cậu cũng chẳng thể nào vui vẻ được khi cứ hễ có cảm hứng viết thì lại bị một cái tên nào đó làm phiền khiến cho mạch văn vừa mới lấp lửng thành hình liền bị đứt cái phựt không thương tiếc. Mặc dù tức thì rất tức, nhưng cậu lại chẳng thể nào làm gì được, cái tên này chính là không tài nào bỏ được thói quen của mình, mặc kệ cậu có ra sức can ngăn ra sao. Lại không thể nào tưởng được, đến cuối cùng họ lại có thể trở thành một cặp, đoan đoan chính chính ở cạnh bên nhau đến cuối đời.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Đoạ Thiên | Đam mỹ | Hoàn thành
Ai da, thế đạo ngày nay thật là!! Ngay cả Hòa thượng đại từ đại bi cũng là đóng kịch, thần tài miếu thì không có cửa cho kẻ nghèo? kiểu này thì người nghèo sao mà sống? Đường đường là hoàng đế bệ hạ mà lại vác cái bộ mặt long nhan kia ra ngoài đường, bôi bôi chát chát lên một ít bùn đất là vị nào đó được trải nghiệm sâu sắc cảm giác làm khất cái rồi. Ai nói hoàng đế thì phải mặt lạnh, lườm một cái cũng tạo ra uy áp khủng bố? Ai nói hoàng đế không biết nói đùa? Tất cả đều sai hoàn toàn nhá!!
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:46
Lăng Báo Tư | Đam mỹ | Hoàn thành
Lạc Khả Khả hắn là một kẻ lười, còn có thể coi như thiên hạ đệ nhất lười. Hắn ở nhà trừ bỏ là ăn ra còn cũng chỉ có ngủ, nếu như bắt hắn đọc sách, chính là chỉ cần đọc hết một trang, hắn sẽ lăn ra ngủ hết một ngày, còn nói hắn đi làm, chủ người ta vừa nói một câu, cười một cái là hắn đã quên toàn bộ. Ấy thế mà một kẻ như hắn lại có thể được tiên đoán rằng sẽ lên làm vua vào một ngày nào đó, vậy nên cha mẹ hắn mới kì vọng vào tên bỏ đi này, ép hắn học hành cho bằng được, cũng là huấn luyện hắn đến nơi đến chốn, nhưng từ kkhi hai người qua đời, hắn liền quay về với thói lề tiêu diêu của mình, vui vui vẻ vẻ mà sống, không câu nệ tiểu tiết, cũng chẳng cần phải để ý đến cái nhìn của thế nhân. Lời tiên tri đó được đưa ra bởi một cái lão già sống bên cạnh nhà hắn hồi đó, cha mẹ hắn luôn nói người này tiên đoán thực chuẩn, lão nói rằng hắn chính là trứng thanh long, rơi vào nhà này là phúc phận chỉ là… đằng sau chữ chỉ là ấy, lão không nói tiếp, nhưng cũng có thể hiểu rằng chẳng có cái gì hay ho. Ấy vậy mà có một ngày Lạc Khả Khả lại lên làm vua thật, hắn tự dung bị người ta bắt cóc, tỉnh dây đã thấy đương nằm trên long sàng mềm mại rộng lớn, sau đó là được trải nghiệm qua cuộc sống ăn ngon mặc đẹp buông thả. Nhưng giấc mộng tương vương cũng chỉ kéo dài được ba tháng. Tất cả mọi thứ đều chấm dứt, nước mất nhà tan, hắn trở thành một vị vua bị giam cầm trong lao ngục, tưởng rằng sẽ phải chịu khổ, ai ngờ đế vương nào kia lại ra lệnh đặc xá, tiếp đến chuỗi ngày được mĩ nam bao dưỡng suốt đời.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Phi Ngâm 530 | Đam mỹ | Hoàn thành
Chính mình vừa ra đời nương liền vì khó sinh mà mất, không lâu cha cũng bệnh mà mất, là ca ca tân tân khổ khổ nuôi mình lớn, từ nhỏ muốn ánh sao nhất định không đưa ánh trăng. Vẫn nói huynh trưởng như cha, ở trong lòng hắn Bạch Kim Đường chẳng khác gì phụ thân. Bạch Ngọc Đường hắn không nghĩ tới sau khi mình chết ở Tống triều liền đầu thai chuyển thế đến một ngàn năm sau, cư nhiên còn nhớ rõ kiếp trước của mình, ở hiện đại sống đến 28 tuổi…Khi đó ở Tống triều, cùng với từng trải hai mươi năm sống ở hiện đại, nhìn chung ngàn năm, để về sau có thể cùng Mèo con sóng vai giang hồ, không để hắn bị tổn thương, nhất định phải biến mình thành mạnh mẽ, nếu không thì lại chỉ có thể mặc cho người quyết định, Cẩm Mao Thử, Nam hiệp thì sao, cho dù là Khai Phong Phủ cũng không phải là phải nghe hoàng gia sao, còn không phải phải nén giận, nghĩ lúc trước mình và Mèo con phải chịu bao nhiêu chèn ép cũng vì không quyền không thế. Nền móng Bạch gia trước là hắn phát triển, kinh doanh hai đời rồi, có thể khó được hắn? Đặc biệt còn từng sống ở hiện đại. Hắn phải nắm giữ mạch máu kinh tế của Tống triều, thế lực không những phải trải rộng Tống quốc, còn phải kéo dài đến Tây Hạ, Liêu quốc, Đại Lý, hắn cũng không quên lúc trước chính là Lý Nguyên Hạo hãm hại Mèo con của hắn, khiến hắn hiểu lầm lại tàn nhẫn mà làm thương Mèo con, còn có cái lần phá lâu gì đó kia, huống hồ những chỗ này cũng dễ kiếm tiền. Hắn xây dựng Bạch gia thành một quốc gia trong quốc gia, trở thành cây đao ghim trên trái tim của Đại Tống, đao rút, Đại Tống cũng sống không nổi. Chỉ cần không chọc tới hắn hắn cái gì cũng sẽ không làm, hắn không có hứng thú với thiên hạ, chỉ muốn hảo hảo cùng một chỗ với Mèo con…
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Vân Điêu | Đam mỹ | Hoàn thành
Hài tử dựa vào phản ứng người thân xung quanh mình mà học tập các loại tâm tình, cao hứng thì cười, bi thương thì khóc. Nhưng, nếu như quanh mình chỉ có tức giận, mắng chửi cùng cười nhạo thì trở nên như thế nào? Người là loài động vật sống theo bầy, lần đầu tiên được yêu, mới hiểu thế nào là yêu người, lần đầu tiên được quan tâm, mới học được phó xuất. Nhưng nếu không có ai nguyện ý đối với ngươi giao ra chân tình, thì lại như thế nào? Đáp án là, đem hóa thành một con dã thú đội lốt người.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:48
Không Mộng | Đam mỹ | Hoàn thành
Thử hỏi thế gian này có bữa tiệc nào là không tàn? Đối với Tần Tuần cũng vậy, có lẽ chưa bao giờ cậu ngờ được bản thân và anh lại có kết quả như bây giờ. Bốn năm trước, cả hai người họ cùng sống chung có lẽ cũng được sáu năm. Tần Tuần chưa từng nghĩ tới, cuối cùng cậu vẫn lựa chọn rời xa anh, cậu vẫn luôn nghĩ rằng, cậu cùng anh nhất định sẽ đi qua một đời người để sau này khiến người ta phải trợn mắt há miệng khi nhắc tới giai thoại của họ, chỉ là đáng tiếc, đến cuối cùng bọn họ vẫn tan vỡ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:48
Mục Thần nửa người nửa thú vào một buổi chiều nọ đang nằm ngủ thì mơ gặp được thủy linh xinh đẹp, đã vậy còn cùng thủy linh giao hoan thể xác. Nhưng đến khi Mục Thần tỉnh dậy, mọi chuyện trở nên mông lung mơ hồ. Một cảm giác thật mà không phải thật, giả mà cũng không phải giả. Cảm giác khó hiểu đan xen trong tâm trí Mục Thần.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:48
Nguyệt Lương Thiên Uyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Không còn xa lạ gì với những mối tình nơi công sở, hay những câu chuyện lấy bối cảnh thanh xuân vườn trường, Hữu Gia Chân Hảo (Có Nhà Thật Tốt) của Nguyệt Lương Thiên Uyên lấy bối cảnh truyện là bệnh viện, nơi các nhân vật chính của chúng ta đều là những bác sĩ. Có thể chính lựa chọn này đã thu hút không ít sự quan tâm của đông đảo bạn đọc yêu tiểu thuyết nhưng đồng thời có niềm đam mê với y học. Cao Dật Phi là bác sĩ phó chủ nhiệm khoa tim, không chỉ có vẻ ngoài nho nhã, lại được đánh giá là người đàn ông hoàng kim tài đức vẹn toàn. Hôm nay trực ban đêm, được bác sĩ Tiểu Sở ở phòng cấp cứu mời qua xem bệnh. Đối với Tây y học mà nói, chuẩn đoán chính xác bệnh là việc vô cùng quan trọng, bởi chỉ cần chuẩn đoán đúng, nhất định sẽ có phương án điều trị. Bác sĩ Tiểu Sở vừa mới đến bệnh viện không lâu, đối với kiểu bệnh nhân vừa mở miệng liền mắng chửi người khác rõ ràng không có kinh nghiệm đối phó, cho nên bị mắng đến cơ hồ có chút hoài nghi bản thân mình. Hắn với Cao Dật Phi là anh em đồng môn, cho lên liền mời đàn anh lại hỗ trợ. Tiểu Sở liệu sẽ còn gặp phải những rắc rối gì? Câu chuyện giữa hắn và Cao Dật Phi sẽ tiếp tục có diễn biến như nào? Mời bạn đọc cùng quan tâm theo dõi!
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Đạm Nguyệt Vi Minh | Đam mỹ | Hoàn thành
Tô Nhạc là chàng trai làm công việc phục vụ tại một tiệm bánh ngọt. Cậu dễ thương, hiền lành và mong muốn có một cuộc sống vô cùng đơn giản với một tiệm bánh thuộc về chính mình. Những tưởng cuộc sống của mình sẽ bình bình đạm đạm đạm nhẹ nhàng trôi qua bên mụ mụ, nhưng khi gặp phải người đàn ông kia, thì cậu biết cuộc đời mình đang rẽ sang một con đường khác rồi.Diệp Duy Chi, một người đàn ông cao lớn, vẫn luôn ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ. Anh là tổng tài của một công ty đối diện tiệm bánh mà Tô Nhạc Làm. Trong mắt Tô Nhạc, anh là một người đàn ông lạnh lùng khó gần. Tô Nhạc đặc biệt chú ý tới người kia trong một lần không cẩn thận làm đổ cà phê lên người anh, lần đó, Tô Nhạc cho rằng mình chắc chắn xong đời rồi, bị mắng thì không nói làm gì, nhưng có khả năng sẽ bị xua đuổi, bởi vì người kia có thần sắc lạnh lùng, cả người đều mặc tây trang, bình thường nhìn vào đôi mắt người nọ, luôn luôn có một loại cảm giác như muốn giết người lạnh như băng hiện lên, sau khi bị đổ cà phê vào người, anh ta vẫn không nói lời nào.Sau lần đó, Tô Nhạc bị cái nhìn của người kia làm cho bối rối, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như vậy, chỉ là không biết hiện hữu điều gì. Để rồi, khi vô tình gặp anh người ấy rồi cũng vô tình bị người ấy đè xuống dưới thân chiếm hữu, thì cậu biết con tim mình xong rồi… “Thích một người, khi không nhìn thấy người ấy, sẽ thấy nhớ, rất nhớ, khi nghĩ đến người ấy, ngực cũng sẽ tràn đầy cảm giác thỏa mãn, nghĩ đến nụ cười của người ấy, trong lòng cũng sẽ chứa đầy hình ảnh vui vẻ, nhưng khi đến lúc chia tay, lại cảm thấy trống rỗng cô đơn.”
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Hắn trước nay đều không tin định mệnh nhưng đến hiện tại thì buộc lòng phải tin tưởng rằng “máu chó” là có thật! Chỉ là vô tình, Nguyệt Kê chơi trò đố vui đánh đố mà lần đầu tiên trong quán bar gay phải đi tặng rượu cho người khác. Không biết nên nói là may mắn hay bất hạnh, đụng ngay phải đại nhân vật Long Thiên Thích. Nếu biết trước có ngày như thế, đánh chết hắn cũng không đi đến đây!Xuất thân mang thân phận con riêng của Thương gia, thành ra từ lâu lý tưởng của hắn chính là một cuộc sống tự do tự tại, không phải bon chen điều gì cả. Nhưng hết thảy mọi thứ đều bị đánh đổ, vô ảnh vô tung mà biến mất khi hắn cùng tổng tài bá đạo gặp nhau. Hắn không thích cái mối quan hệ “tình nhân” này, bị đối xử chẳng khác gì “sủng vật”. Đành là cái người kia quá bá đạo, không cho hắn được quyền từ chối. Dù gì nhìn ngang ngó dọc, trước sau trái phải cũng chẳng khác bao dưỡng là mấy đi, nghĩ đến thực xấu hổ. Nhưng điều khiến hắn lo lắng hơn cả, vạn nhất một ngày Long Thiên Thích ghét bỏ hắn mà chính hắn không cẩn thận liền rơi vào cái tình yêu lốc xoáy kia. Rốt cuộc tự hỏi bản thân là nên làm gì cho phải. Thôi thì, đến đâu thì đến! Mời các bạn theo dõi tác phẩm Long Du Thiển Khê!
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Bạch Vân | Đam mỹ | Hoàn thành
Bữa trưa, cũng như thường ngày, bên cạnh ta tụ tập một đám người nghe bị bọn họ bao vây ở giữa. Tuy rằng Trác Cường một không tiền hai không thế, nhưng quen biết đúng là không ít người, tam giáo cửu lưu loại nào cũng có, nhất là mấy tiểu cô nương trẻ tuổi như Tiểu Mỹ, có thể thay người giải quyết phiền não yêu đương nhưng chính bản thân lại là một gã độc thân vui tính.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Truyện Cấm Cung là câu chuyện thuộc thể loại đam mỹ đam mỹ cổ trang, HE. Truyện kể về nhân vật Tống Bình An là một gã hộ vệ, nhưng không phải một hộ vệ tầm thường, hắn là một cái trung tâm hộ vệ nho nhỏ nơi cung điện hùng vĩ xa hoa. Năm mười lăm tuổi, Tống Bình An được nhận vào làm hộ vệ hoàng cung, tám năm sau, hắn vẫn chỉ là một gã hộ vệ bình thường. Chỉ là, chức trách của hắn chuyển từ tuần tra tường thành sang canh gác cửa cung.Tống Bình An có thể vào cung làm việc, là do năm đó cha hắn sau khi biết được hoàng cung muốn tuyển chọn hộ vệ, dốc hết của cải trong nhà, nhờ cậy khắp nơi mới xin được cho hắn.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Lãnh Hương Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Tình yêu chính là cứ như vậy đến trong cuộc đời của chúng ta một cách vô thức. Tình cảm là một thứ mơ hồ không rõ ràng, nhưng lại là thứ tình cảm chân thực và thiêng liêng nhất. Yêu, đó là sự kết tinh ngọt ngào của hai linh hồn. Tình yêu khiến cho ta say mê quyến luyến. Tình yêu sẽ khiến ta phải nhung nhớ cả một đời.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Thư Hồng | Đam mỹ | Hoàn thành
Kì Vân là một đứa trẻ đã chịu quá nhiều tổn thương. Cha mẹ sinh cậu ra nhưng chẳng buồn ngó ngàng đến, ai cũng đùn đẩy việc chăm sóc cậu cho đối phương. Gia đình bên nội ghét bỏ cậu, ngay cả khi người bà mất mà cậu cũng chẳng biết, vì họ sợ cậu đòi chia gia tài. Cậu đã yêu một người, yêu sâu đậm đến thế mà cho tới cuối cùng, người kia lại lựa chọn vứt bỏ cậu. Có lẽ, vì thế nên cậu sống hời hợt, tùy tiện vô cùng. Cho tới khi cậu gặp anh – Thanh Hòa, Kì Vân đã từ từ thay đổi bản thân. Tình yêu của Kì Vân dành cho Thanh Hòa giống như ván cược cuối cùng của cuộc đời cậu, nếu không có anh, cậu sẽ chết mất.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Bách Quỷ Dạ Hành | Đam mỹ | Hoàn thành
Đúng vậy, đó chính là người với người cùng nhau đi được trên một con đường, bất quá cũng chỉ vì một chữ "duyên" mà nên. Cứ mắc phải cùng nhau dây dưa không rõ. Có người hữu duyên nhưng vô phận, có người hữu phận, lại vô duyên. Chung quy đâu phải ai ai cũng có thể nắm lấy tay nhau đi hết cả một cuộc đời. Nhưng vô luận thế nào, đã gặp gỡ, đã bên nhau, nhất định cũng là do duyên số cả thôi. Khi mọi thứ vẫn còn mông lung, thì biết đâu đã được định trước kết quả.Ngôn Trọng Sơn cùng Long Hữu chính là một ví dụ điển hình như ở trên, bởi lẽ cả hai như thể bị một sợi dây vô hình buộc chặt lại với nhau. Từ khi có trí nhớ đến nay, hai người đều ở bên nhau, được sinh trong cùng một bệnh viện, học cùng lớp, cùng trường, cùng ký túc. Ở cùng một tòa nhà, thậm chí cùng một tầng lầu. Cha mẹ cả hai cũng là đồng nghiệp, rồi còn đồng học. Cho dù khi đi trên đường cái, một người cứ bên trái mà đi, một người thì lạc bên phải mà bước. Nhưng cuối cùng cũng sẽ luôn tới chung một chỗ. Đó chính là duyên phận, mọi sự đều do ông trời sắp đặt sẵn.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51