Yêu yêu và thương thương, đâu có thể dùng lý trí để nhìn nhận? Người ta dùng lý trí để suy nghĩ, nhưng lại thủy chung dựa vào trái tim để yêu thương. Đó mới gọi là tình yêu đích thực. Nhân gian vạn kiếp u sầu, đời người là bể khổ, là cay đắng, là những giọt nước mắt nghẹn ngào. Sẽ là vỡ òa trong niềm hạnh phúc hay chỉ là sự cô độc nhấn chìm cả con tim?
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Xin chú ý, tui là thẳng nam. Giữa thẳng nam với nhau, sờ sờ đùi, đánh đánh đòn, kề vai sát cánh thì có làm sao đâu? Cậu ấy đánh tui lại một cái không phải là được rồi sao, đáng để từ chức? Một người đàn ông hai mươi chín tuổi, cũng đâu phải mấy cô gái đôi mươi đâu. Hơn nữa, đâu phải tui cố ý đâu, hôm qua cây viết của tui rớt xuống dưới bàn, nhờ thư ký nhặt lên giùm, cậu ấy cúi người xuống, quần tây liền căng chặt, lúc đầu tui còn chưa muốn đánh, thế nhưng cậu ấy lại cuối xuống nhặt tận nửa ngày, tui đã nhịn không được, vỗ một cái. Thư ký lập tức đứng thẳng người lại, không thể tin được mà trừng mắt nhìn tui, tui cũng chẳng chấp nhặt, còn cảm thấy rất mới mẻ, nói: "Đi tập gym ha? Rất đàn hồi nha. Phòng tập nào thế? Tôi cảm thấy mình cũng phải đi tập một chút rồi, mấy tháng nữa tôi đã phải kết hôn, lúc đó hình dáng cơ thể phải đẹp một chút..." Ai biết được, nhất thời thư ký của tui lại đột nhiên trở nên rất hung dữ, xưa nay tui vẫn chưa từng nhìn thấy cậu ấy hung dữ đến như vậy, ném bút lên bàn làm việc của tui, nói: "Tôi muốn từ chức." Rồi tự động nghỉ làm luôn ngày hôm đó.Nói thật, tính khí của tui không được tốt lắm đâu, nếu đổi thành một người khác, dám nhíu mày trước mặt tui thử xem, không cụt thay thiếu chân thì đừng hòng bước ra khỏi phòng làm việc của tui! Cũng chỉ có cậu ấy, cánh tay nhỏ nhắn, đôi chân nhỏ nhắn, không đánh được, tui mới miễn cưỡng nhường nhịn một chút.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Băng Trúc | Đam mỹ | Hoàn thành
Gió nam ngày hè ấm áp đang thổi về, những cơn gió xuân ôn nhu đang dần tiêu thất, mọi người đều cảm nhận được mùa hè sắp về. Đó là một nơi ở đô thành Trường An phồn thịnh, nơi mà đại hộ nhân gia ái hảo phong nguyệt và văn nhân tối thường tụ tập được gọi là Bách Hoa Phố.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Kathyand | Đam mỹ | Hoàn thành
Vào đông, lạc tuyết. Trên đường lạnh, trên núi lạnh hơn. Nhưng mà trên núi đã có tiếng đàn, phượng cầu hoàng. Đánh đàn chính là một thư sinh thanh y, quần áo đơn bạc, thân mình càng đơn bạc. Tuyết mịn bay tán loạn, dừng ở trên người hắn, trên tay, dần dần hóa thành nước, lại kết thành băng.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Liêu Phong | Đam mỹ | Hoàn thành
Mình thật là nông cạn mà, lại gián tiếp khiến cậu ấy bị bệnh như thế. Sáng sớm mình đã thấy cậu ấy đã có dấu hiệu lạ rồi, không ngờ ngay chiều lại phát bệnh như thế. Mình cõng cậu ấy đến phòng y tế, một là vì muốn lấy công chuộc tội, hai là vì mình muốn làm. Người mình thích nằm trên lưng, khi đó trong lòng mình lại rạo rực đến lạ. Mặc dù rất thích loại cảm giác này, nhưng đương nhiên không phải lúc nào mình cũng muốn cõng cậu ấy. Nặng chết đi được!
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Nam Nam Nam Mộc | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Khoái Xuyên Chi Tra Công Chỉ Nam là tựa truyện hay, thú vị và đặc sắc thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện kể về chuyện tình của hai nhân vật đồng tính. Câu chuyện kể về hành trình của Lục Lê ở mỗi thế giới đóng vai tra công đi xxx tiện thụ. Đáng tiếc hắn vậy mà không làm được, ngược lại còn bị người kia trói lại, chơi Play các kiểu kích thích trên giường.
27.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tam sinh tam thế, do bản thân không an phận, chấp nhận luân hồi. Ngoảnh mặt quên đi, đã quá hai kiếp. Quay đầu nhìn lại Vong Xuyên hà bên dưới cầu Nại Hà, nước sông tịnh mặc sắc bất phù bất động, tĩnh lặng tựa như đã chết, vô sinh vô niệm. Đúng, chính là vô sinh vô niệm.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hổ Phách Cầu Vồng của tác giả Tĩnh Thủy Biên. “Màu đừng nổi quá, để tông nâu đi.”Tony cầm một nhúm tóc lên coi, cười bảo: “Anh trắng lắm ý, không thử cân nhắc mấy màu sáng à?”Trịnh Dư An ngẩng lên từ bảng màu, mỉm cười với tấm gương trước mặt: “Không được đâu. Công việc của tôi không cho phép màu tóc quá bắt mắt, sẫm một chút đi.”Ba năm giao dịch viên, hai năm quản lý khách hàng lại thêm hai năm được biệt phái tới Ủy ban Giám sát, sau khi Trịnh Dư An quay lại trực tiếp thăng quan tiến chức, vào tháng Ba năm nay cuối cùng cũng ngồi được lên ghế Trưởng phòng tại Ngân hàng JZ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mặc Mạch hay Anh Muốn Thổi Thổi của cùng tác giả.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [ABO] Phục Hôn của tác giả Lưu Thủy Thủy. Trước lúc ly hôn,Hạ Phỉ quyết đoán cực kì, lại còn dõng dạc: "Ly thì ly! Tôi không quen cái tính khí xấu của em!"Sau khi ly hôn ngày đầu tiênHạ Phỉ, "Hu hu hu, vợ đâu rồi? Vợ tui cũng đâu phải mini, nguyên một người to như thế biến đi đằng nào rồi?"Sau khi phục hôn (tái hôn, kết hôn lại)Hạ Phỉ, "Không thể nào, làm sao lại có người không có vợ cơ chứ!"Nếu là fan của Lưu Thủy Thủy, bạn có thể đọc thêm Con Dâu Nuôi Từ Bé (Đồng Dưỡng Tức) hay Yêu Qua Mạng.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Lâm Quang Hi | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Luôn Ở Trong Trái Tim Em ABO của tác giả Lâm Quang Hi. Ban đầu không thấy hiệu quả gì, ba anh còn định suy nghĩ cách khác, ai mà ngờ nửa năm sau Lý Tinh Trạch bỗng nhiên lại tiến bộ vượt bậc, đến mức có thể thi đậu đại học nằm trong top.Ngày công bố kết quả thi, Lý Tinh Trạch hào hứng chạy đi tìm Tạ Chu Nghiêu. Hắn cuối cùng cũng thực hiện được lời hứa, Tạ Chu Nghiêu không thể từ chối hắn nữa. Nhưng khi hắn mở cửa nhà họ Tạ ra, lại chỉ thấy bốn bức tường trống rỗng.Sáu năm sau, vì một hạng mục, Lý Tinh Trạch rốt cuộc cũng gặp lại được Tạ Chu Nghiêu. Nhưng lúc này đây người đã từng ở trong lòng hắn lại đang khoác tay một người khác, lại tựa như một người xa lạ mỉm cười với hắn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Lê Minh Chi Thượng hay Nguyên Hình Tất Lộ.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Từ Từ Đồ Chi | Đam mỹ | Hoàn thành
Giản Ninh Xuyên đang ngủ trong ký túc, cậu xưa nay là kiểu người đã ngủ thì có chín đạo lôi kiếp đánh cũng không tỉnh. Điện thoại reo lên hai đợt cũng chẳng thèm nhúc nhích. Cậu bừng tỉnh từ cơn chấn động giường, ngồi bật dậy, hoa mắt chóng mặt vơ lấy điện thoại xem thử, sắc mặt khẽ đổi, dứt khoát nhấn nút tắt, nằm vật xuống che đầu ngủ tiếp. Cậu mở to mắt nằm trong chăn, do dự một lát rồi vươn tay mò mẫm di động, vẫn là số bị từ chối ban nãy, tin nhắn viết: Xuyên Xuyên, sinh nhật tuổi 20 vui vẻ. Cậu úp ngược điện thoại xuống, bỗng dưng muốn khóc, cố gắng nhắm chặt mí lại, nhịn không cho nước mắt chảy ra.Gà bay chó sủa một hồi xong, Giản Ninh Xuyên tức tốc chạy đi đánh răng rửa mặt, lúc quay về, hai thằng bạn cùng phòng đã lại nằm trên giường tổ đội cày PUBG, vừa chơi vừa dùng tiếng địa phương chửi nhau, một thằng vị chua, một thằng vị lẩu. Ký túc 201 có sáu mạng, ba người khác chẳng mấy khi về, một đứa nhà gần trường, hằng ngày học ngoại trú; một đứa thuê nhà riêng ở với gái; còn một đứa mới vào năm nhất đã có công ty lớn ký hợp đồng, lịch trình nhiều đến mức chẳng có thời gian đi học, được bạn cùng phòng tôn thành “Anh cả 201”.
22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vân Đoan Minh Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Văn Võ Song Toàn của tác giả Vân Đoan Minh Triết. Mười lăm tuổi và mười sáu tuổi:“Chúng ta đều là con trai, phản ứng như vậy rất bình thường.”“Nếu em không thích có thể nói với anh.”Mười sáu tuổi và mười bảy tuổi:“Anh không nói làm sao tôi biết anh đang nghĩ gì?”“Anh không muốn em biết có người thích em!”Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Thanh Xuyên Chi Mãn Hán Toàn Tịch hay Xuyên Việt Chi Viễn Sơn Trà Nông.
33.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Diệp Mặc Lương | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Nhất Thế của tác giả Diệp Mặc Lương. Bắc Địch năm thứ nhất, tân hoàng Tiêu Quân Mặc mới đăng cơ, Binh Bộ Thượng Thư Triệu Như Hải cấu kết ngoại tộc, âm mưu khởi binh tạo phản. Vì phải đánh đuổi quân xâm lược, bình ổn dân chúng, gây dựng uy tín, tân hoàng Tiêu Quân Mặc quyết định ngự giá thân chinh, dẫn theo 20 vạn quân để đánh địch.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ảnh Đế Là Một Đứa Bé của cùng tác giả.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Littlebunny | Đam mỹ | Hoàn thành
Thẩm Di Hòa choàng tỉnh giấc, cậu cảm thấy không khỏe chút nào. Đã lâu lắm rồi cậu không nhớ đến Trạch Dương. Trong mơ hắn thấy Trạch Dương nói với hắn: - Em muốn phụ tôi? Em nghĩ em được cái quyền đó? Tôi.... Đáng tiếc cậu không thể nghe hết câu bởi vì ngay khi đó bản thân đã bỏ chạy. Thẩm Di Hòa sợ khi mình ở lại thì sẽ bị Trạch Dương đánh. Y vốn dĩ là một kẻ thích sử dụng nắm đấm hơn nói chuyện bằng lời. Sau đó thì trái với những gì cậu nghĩ, Trạch Dương không tìm cậu gây phiền toái. Mỗi ngày lên trường hắn đều lo lắng. Rồi dần dần cậu nhận ra Trạch Dương không còn đến trường, cũng như không đến nhà trọ tìm cậu. Đến khi Thẩm Di Hòa ra trường cũng không còn gặp lại Trạch Dương. Y hoàn toàn biến mất khỏi quỹ đạo sống của Thẩm Di Hòa.Đã năm năm trôi qua kể từ lần chia tay. Thẩm Di Hòa một hai năm đầu còn nhớ Trạch Dương, nhưng sau đó thì cuộc sống xô đẩy làm mờ đi hình ảnh của anh. Mấy ngày gần đây rõ ràng không có bất cứ điều gì gợi nhớ đến Trạch Dương. Có lẽ một điều không tốt sắp xảy ra? Thẩm Di Hòa chợt rùng mình. Mọi ngày đều có thể tồi tệ chứ hôm nay thì không thể. Công ty này cậu làm chính thức mới có hai tháng mà đã thay chủ. Hôm nay chủ mới sẽ đưa ra quyết định những nhân viên nào được giữ lại. Thẩm Di Hòa chỉ là một người thích sống nhàn hạ, công ty đang rất tốt và cậu không muốn ra đường chút nào.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Kỳ Thập Nhị | Đam mỹ | Hoàn thành
Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây. Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau? Không tồn tại! Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy. Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập *** chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn. Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ? Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ? Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì? Vị thặc nà ngọt. Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nguyệt Bán Đinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Câu chuyện ấm lòng của song O an ủi lẫn nhau. Đại mỹ nhân bởi vì chuyện nhà mà đau thương được chữa lành bởi thiếu niên, thiếu niên không cha mẹ thương được đại mỹ nhân cung cấp cho một gia đình. Thực sự ấm áp quá rồi!!Đại mỹ nhân nuôi cún con. Tình yêu của hai kẻ nằm dưới (Thụ thụ luyến). Sau khi phân hóa thành Omega, Trần Tầm trở thành một tờ giấy vụn bẩn thỉu. Cậu mất tất cả, yêu thương cùng lòng tự trọng bị chia năm xẻ bảy. Nhưng cậu gặp được Dung Xuất Vân. Dung Xuất Vân ghép cậu lại thành một ‘cậu’ hoàn chỉnh.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vũ Lạc Khinh Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh của tác giả Vũ Lạc Khinh Trần. Sau đó, hắn cùng với Hệ thống Pháo hôi nghịch tập cùng xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ.Hắn trở thành đủ loại nhân vật pháo hôi, vì cốt truyện hy sinh, mà hắn nhiệm vụ chính là giúp họ thực hiện tâm nguyện, sẵn tiện vả mặt vai chính lẫn vai ác, trở thành tồn tại họ không thể ngờ tới, càng không thể nào vứt bỏ hay quên đi, chân chính thành bạch nguyệt quang trong lòng họ.Ta vì ngươi mà chết, bé nhỏ không đáng kể, nhẹ tựa lông hồng.Nhưng lại muốn ngươi ghi nhớ một đời, khắc cốt ghi tâm, chỉ cần nhớ lại liền đau thấu tâm can...Nếu yêu thích Vũ Lạc Khinh Trần, bạn có thể đọc thêm truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất).
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”
27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59