Phong Hoa Tuyết Duyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày ngả về chiều, những dãy đèn nê-ông đỏ vàng rực rỡ chập chờn sáng lên như hàng mốc biểu trưng cho thành phố. Hoa gạo đỏ thắm rụng dày trên mặt đất, bánh xe kéo nghiến qua thảm hoa đỏ để lại một khoảng sặc sỡ nhàu nhĩ khó coi. Đường Thập Nhất liếc nhìn dưới chân, vừa vặn lọt vào mắt là mớ hoa rụng bị dày xéo đến không còn nhìn ra màu sắc vốn có nữa, hắn nhíu mày, không muốn bước xuống xe.“Tiến lên chút nữa đi, nhanh nhanh lên!” một người đàn ông trung niên đậm người chạy vượt lên xe kéo, ông ta móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán rồi bảo phu xe kéo lên chỗ sạch sẽ hơn đằng trước, đoạn quay lại nói với Đường Thập Nhất, “Thiếu gia, qua bên đó sạch hơn cậu hẵng xuống.”“Khách sạn Ái Quần lớn thế này mà trước cửa cũng không biết quét dọn cho sạch, chẳng bằng đến rạp Bình An xem hát cho xong.” Đường Thập Nhất phủi phủi bộ đồ Tây ca-rô thời thượng trên người. Ngũ quan hắn thâm thúy, vốn nên là một chàng thanh niên sáng sủa tinh anh vậy mà lại tự biến mình thành bộ dạng ăn chơi đàng điếm, đuôi mắt trời sinh hằn một nếp mảnh dài chỉ càng khắc sâu thêm tướng mạo đa tình phong lưu của một cậu ấm nhà giàu.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành
Thuở xưa có một ngọn núi, trên núi có một tà giáo, đặt tên là Chênh Vênh giáo. Nghe đồn giáo chủ giáo này giết người không chớp mắt, để luyện thành tà công mà lột da, rút xương, uống máu người sống, không chuyện ác nào không làm. Phàm là người đi qua con đường trên ngọn núi ấy, đều sẽ bị bắt về biến thành chuột bạch cho giáo chủ tà giáo làm thí nghiệm, không một ai may mắn thoát khỏi.Có người hỏi: “Trong giang hồ nhiều hiệp sĩ chính nghĩa như thế, cớ sao không lên núi đánh dẹp?” Người kể chuyện “chậc chậc” hai tiếng: “Ai bảo là không có chứ, chẳng qua tất cả đều có đi mà không có về…” Khách nghe xôn xao: “Giáo chủ này lợi hại như vậy sao!” Bấy giờ, dưới đài có một thư sinh áo trắng trẻ tuổi gấp quạt lại cái “phạch”, nhấc tay hỏi: “Nếu như đều có đi mà không có về, thì sao ngươi biết giáo chủ đó lột da uống máu?”“Chuyện này…” Người kể chuyện vuốt vuốt chòm râu dê, con ngươi đảo một vòng đổi chủ đề, “Vị công tử này rất lạ mặt, tin chắc đây là lần đầu đến Sở Dương nhỉ?” Thư sinh chắp tay cười: “Lần này tiểu sinh vào kinh thi cử, vừa khéo đi ngang nơi này.” “Ai ôi, công tử phải nhớ kỹ, rời xa ngọn núi có đi mà không có về nha.”
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Điềm Tức Chính Nghĩa | Đam mỹ | Hoàn thành
Bác sĩ, Nhiên Nhiên nhà tôi sao rồi, không việc gì chứ? Ôn Nhiên đang đi ghi hình thì đột nhiệt ngất xỉu, mọi người sợ hãi, staff của chương trình mau chóng đưa cậu đến bệnh viện, bà Thẩm nghe thấy tin ấy thì liền chạy tới ——– cũng chính là mẹ chồng của Ôn Nhiên đang vô cùng lo lắng, bác sĩ vừa đi ra liền nhanh chóng tiến lên hỏi thăm. Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, trấn an: Bà Thẩm không cần lo lắng, thân thể của Ôn tiên sinh cũng không có vấn đề gì, sở dĩ bị ngất xỉu là do triệu chứng nôn nghén cho nên sức khỏe mới không chịu đựng nổi."
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Liễu Mãn Pha | Đam mỹ | Hoàn thành
Diện tích gần trăm nghìn mét vuông, trăm năm lịch sử, cất giữ hàng ngàn cuốn sách, là thư viện đại học trâu bò nhất ở thành phố A. Nhân khí ngày thường của thư viện đại học A có thể tưởng tượng được, cho dù có hệ thống hẹn trước tương đối hoàn thiện, chỗ ngồi tốt của phòng học và phòng tự học vẫn cung không đủ cầu. Nhất là sảnh chính yên tĩnh cạnh cửa sổ, có ổ cắm, ánh nắng mặt trời không chiếu thẳng xuống, sinh viên giành nhau cũng có thể đuổi kịp với việc lấy số chuyên gia hàng đầu ở bệnh viện lớn.Lại thêm nhà ăn cách khá xa, thức ăn ngoài không vào được, siêu thị lưu trữ ít thực phẩm tiện lợi, thư viện quy định thời gian sinh viên rời ghế không được nhiều hơn ba mươi phút, đủ loại khó khăn chồng chất, thời gian ăn cơm trưa của đại học A nói là Tu La tràng cũng không quá đáng. Chẳng qua! Có khó khăn, sẽ có cơ hội buôn bán!Hôm nay, khi trong tay Lật Đình xách theo hộp giữ nhiệt khổng lồ khoảng ba tầng đi vào khoảng đất trống nhỏ sau khu C tòa nhà phía Tây của thư viện đại học A, những người tị nạn nhận được tin nhắn thông báo đã đứng đầy dưới cây từ lâu… không, các sinh viên, vừa thấy người tới mỗi người như sói ngửi thấy thịt mắt tỏa ra ánh sáng xanh.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
| Đam mỹ | Hoàn thành
Thân là một Alpha cường tráng, hắn nghiễm nhiên thành một vị côn đồ ở cao trung*. Vì là Alpha, cho nên nhân nhượng một Omega là chuyện quá bình thường, quá quá bình thường...Mọi phương diện đều ưu tú như hắn, tuyệt đối không thể bị một Omega nhu nhược, mềm mại, chỉ biết khóc chít chít thu phục được... Đúng vậy!!! Tuyệt đối không!!!! Nhưng mà, Omega thật là đáng yêu quá điiii (Cao trung: trung học phổ thông) Mãi đến tận cuối cùng hiện thực sẽ dạy dỗ hắn làm người như thế nào!Đứng trang X, quỳ truy thê! Tin tức tố của thụ là mùi vị mật đào, tin tức tố của công là mùi vị trà hoa lài, hợp lại chính là trà hoa lài vị mật đào. Song khiết, song phương thầm mến. Cp chính: Không tìm đường chết sẽ chết côn đồ công VS thân mềm da trắng mỹ nhân thụ. Cp phụ: Lãnh đạm vô tình muộn tao S công VS tự ti tin tức tố mùi vị sầu riêng thụ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chính vì lẽ đó, có thể là cùng một hành động, cùng một sự việc, nhưng nếu nhân vật trong đó là một người có nhan sắc vượt mức khá, mọi người sẽ chủ động đứng về phía người có nhan sắc cao hơn. Thử nghĩ xem, một cô gái bình thường, hoặc có thể nói là xấu xí, và một cô gái đáng yêu cùng làm nũng, bạn sẽ thiên vị ai??? Đáp án rõ ràng quá nhỉ? Cũng cùng ý nghĩa như vậy, nếu bạn phát hiện một người là gay, nhưng người đó quá "đẹp trai", bạn sẽ cảm thấy hai người đàn ông đẹp nhr cùng nhau, cũng là "cảnh đẹp ý vui". Ngược lại, bạn sẽ chỉ trích, chê bai rằng "xấu vậy mà làm gay",.... Tính hướng không do bản thân lựa chọn, chẳng may bạn được sinh ra với giới tính sinh học và tính hướng không phù hợp với nhau, đó cũng không hề là lỗi của bạn. Có lẽ, lỗi là ở nhan sắc của bạn không đủ để người ta bỏ qua cho cái khiếm khuyết của mình mà thôi. Nhân vật chính trong câu chuyện này cũng không may mắn như thế, ngoại hình vừa không bắt mắt, giọng "chua" đặc trưng của miền trung cũng làm mọi người cảm thấy khó có thiện cảm. Là uke nhưng từ bé đến giờ chưa bao giờ nó nhận được một cái nhìn trìu mến của một thằng seme nào, (kể các uke). Còn những cái nhìn ngỡ ngàng đến kinh hoàng về cái nhan sắc “Khủng khiếp” của nó thì thừa rồi. Không cần người khác nhìn và nhận xét, nó tự soi gương và tự đứng tim mấy lần. Cái mặt thì bành to, cái mũi thì tẹt xấu xí, đôi mắt nhỏ xíu đúng kiểu châu á, cái miệng thì chành bành… hic.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chí Vô Ý | Đam mỹ | Hoàn thành
Thật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc.""vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với tôi rồi." cái nụ cười đắc chí của hắn, tôi ghét cay ghét đắng hạng người tự tin quá mức như hắn. Từ khi hắn bắt đầu bước vào công ty, tôi đã ghét dáng vẻ tự tin ngạo mạng của hắn. Thậm chí tôi nghe chị Trương bên phòng nhân sự bảo rằng thời gian phỏng vấn cũng do chính hắn yêu cầu, trong lúc phỏng vấn thì huyên thuyên lý luận hết nửa ngày. Theo tôi nghĩ, những tên mới tốt nghiệp đại học như hắn, càng cố thể hiện sự tự tin quá mức càng thể hiện sự thiếu chính chắn.
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đinh Hán Bạch vuốt cằm nhận lời an ủi, không tỏ ý kiến nữa. Hắn muốn đi, không phải do yêu thương công việc gì cả, mà là Phúc Kiến có một hiện vật nổi trên biển, hắn cảm thấy rất hứng thú, chỉ đơn thuần là muốn thỏa mãn lòng riêng mà thôi. Thời gian tan tầm vừa điểm, Đinh Hán Bạch xách túi chạy lấy người, cưỡi chiếc xe đạp sườn ngang cỡ lớn, không nóng vội cũng chẳng hoảng loạn, chầm chậm thong thả về nhà. Mùa hè ngày dài, ngày nào về đến nhà cũng chưa tới giờ cơm, còn phải nghe mẹ càm ràm suốt, chi bằng giết thời gian trên phố xá tấp nập còn hơn.Đạp được nửa đường thì hắn bẻ tay lái, rẽ vào đại lộ Nghênh Xuân rồi tăng tốc, làn gió thổi áo sơ mi bay phấp phới, khi lái qua một tiệm cơm lâu đời trong thành phố mới thắng xe lại. Đinh Hán Bạch xuống xe mua một suất cánh gà chiên bơ, treo lên tay lái, lúc rời đi thì chậm rãi ngoái đầu nhìn thoáng qua "Ngọc Tiêu Ký" đối diện. Cửa hiệu chạm khắc ngọc lâu đời nổi danh nhất thành phố, ngày nào trước cửa cũng có thể giăng lưới bắt chim, mà không chỉ có một cửa hàng thôi đâu, tổng cộng có những ba cái. Đinh Hán Bạch hít mùi cánh gà đạp xe về nhà, khi đạp đến phố Sát Nhi thì bắt gặp một bóng dáng. Bóng dáng ấy thanh lệ và yểu điệu, mái tóc dài phủ xương hồ điệp, vai ngang chân thẳng, chiếc váy dài màu trắng điểm thêm chút mát mẻ cho ngày hè chói chang này.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thù Ngươi | Đam mỹ | Hoàn thành
Lần này đổi lại Kiều Nhất Minh hai mắt mắt choáng váng, nhất thời vành mắt y đỏ lên. “Hừ, có cái gì ghê gớm, ly hôn liền ly hôn.” Nói xong liền một thân sầu não nằm ở trên giường! Thương Thịnh đứng ngoài cửa lộ ra ý cười bất thiện, vật nhỏ này chính là thiếu dạy dỗ, không quá mấy ngày liền muốn leo lên nóc nhà lật ngói! Không cho y một nếm chút đau khổ, y sẽ không biết điều. Giây tiếp theo Thương Thịnh lại cảm thấy khổ sở, đêm nay a! Nhìn dáng vẻ của mình như là muốn ngừng mà không được. Ngày kế.Thương Thịnh một bộ tây trang giày da đứng ở trước cửa Cục Dân Chính, hắn hôm nay sao lại tốt như vậy. Chẳng lẽ cứ nghĩ như vậy mà ly hôn mình sao? Thật là! Có được rồi lại không thèm quý trọng! - Đây là đoạn độc thoại nhỏ của Kiều Nhất Minh khi nhìn thấy Thương Thịnh. Trạng thái uể oải của Kiều Nhất Minh hôm nay, Thương Thịnh đều thu vào trong mắt, đây chính là kết quả mà hắn muốn, hiện tại chỉ mới có ba tháng, mà tiểu gia hỏa này lại dám đề đơn ly hôn, cũng trách không được Thương Thịnh tức giận. Lúc trước vì để cả hai có thể ở bên nhau mà hắn đã phải trả giá bao nhiêu là tâm huyết cùng nỗ lực, nhiều đến không tưởng tượng được, cuộc hôn nhân không dễ dàng này, sao lại có thể giống như y nói ly hôn liền ly hôn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
domoto1987 | Đam mỹ | Hoàn thành
Có một con lang mắc mưu lão nông dân thông minh, rồi bị trói tứ chi, tống vào bao tải. Khi đã chui đầu vào bao, nó mới kinh hoàng phát hiện mình bị lừa! Kì thật nó vốn là hạng khôn ngoan cỡ nào ha! Chỉ vì bị lão Triệu Giản Tử kia một tiễn bắn thủng đùi, mất máu làm đầu hoa óc váng, ngất ngất ngây ngây, cứ thế mà sập bẫy.Triệu Ưởng, tức Triệu Giản Tử là vị tông chủ thứ 8 của họ Triệu, một trong Lục khanh của nước Tấn (sáu gia tộc quyền thần giữ chức “khanh” của nước Tấn thời Đông Chu, Trung Quốc) và là tổ tiên của quân chủ nước Triệu thời Chiến Quốc sau đó. Sinh thời, Triệu Ưởng đã ban hành nhiều chính sách cải cách để làm cho họ Triệu hưng thịnh. Những cải cách của ông được đánh giá là sánh ngang với những biến pháp vĩ đại thời Chiến Quốc sau này, như biến pháp của Ngụy Văn hầu, Thương Ưởng hay Triệu Vũ Linh vương.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Bạch Chỉ | Đam mỹ | Hoàn thành
Hôm sau Trần Thiên cảm thấy không khỏe lắm, cả người nặng như đeo chì. Phàm Triệt đã ra cửa một lúc nhưng Trần Thiên vẫn thấy đau đầu không thôi, y tự rót một ít nước ấm cho mình, cảm giác vừa nóng vừa lạnh ập tới khiến y vô cùng khó chịu. Y sờ sờ trán, chắc phát sốt rồi đây, có lẽ sau trận giao hoan hôm qua mà ra nông nỗi. Trước kia gặp tình trạng này chỉ cần uống vài viên thuốc là xong, hơn nữa Trần Thiên chưa từng xem bệnh cảm sốt là chuyện lớn, nhưng lần này có nằm mơ y cũng ngờ cơn sốt suýt thì khiến y phải lìa đời. Khi Phàm Triệt quay về Trần Thiên hãy còn đang ngủ, thần trí mơ mơ màng màng, cũng không biết đang nói mê gì đó. Hắn đưa tay chạm vào người y để kiểm tra nhiệt độ, rõ ràng còn nóng hơn cả hắn! Điều này khiến Phàm Triệt hoảng sợ thót tim. Trần Thiên đang nóng như thiêu, nay vầng trán được tiếp xúc với lòng bàn tay lạnh lẽo của Phàm Triệt thì cảm thấy rất thoải mái, người đàn ông ‘ưm’ một tiếng như đang tỏ ra hài lòng. Phàm Triệt sợ y sốt đến hôn mê bèn lập tức vỗ vỗ mặt y và gọi cho tỉnh.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Minh Khởi Minh Diệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Tôi tên Hạ Cảnh, năm nay mười chín tuổi, là một thằng sinh viên vô ưu vô lo. Trước ngày hôm nay, cuộc sống mỗi ngày của tôi chỉ xoay quanh trường đại học, căn tin và ký túc xá, lúc nghỉ ngơi sẽ chơi bóng hoặc chơi game với bạn cùng phòng. Dĩ nhiên thỉnh thoảng cũng cúp học hoặc ngủ gật trong lớp học tự chọn. Đến tận bây giờ, chuyện khó lựa chọn nhất tôi từng gặp phải chính là bữa trưa nên ăn cơm cà ri gà hay mì gà hầm.Mà hôm nay, tôi không thể không đưa ra quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời. Đây phải kể từ buổi trưa lúc tôi mua đồ uống trước cửa trường học. Khi đó tôi vừa mới cầm lấy ly trà em gái tiệm trà sữa đưa, bỗng cánh cửa chiếc xe Benz màu đen đang đỗ ven đường mở ra, ba người đàn ông mặc âu phục đen bước xuống. Tôi chọc ly trà chanh đá của mình, ngậm ống hút hút một hơi.Ba người kia ăn mặc không khác mấy với những tên xã hội đen trong phim. Bái phục, bây giờ cũng sắp tới kỳ nghỉ hè rồi, mặt đường nóng tới mức chiên được cả trứng. Hôm nay tôi mặc áo phông, quần short rộng và đi dép lê cũng sắp nóng thành chó rồi, chẳng lẽ những người này không có tuyến mồ hôi sao, đúng là đầu óc có vấn đề.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Phi Thiên Dạ Tường | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sơn Hữu Mộc Hề của tác giả Phi Thiên Dạ Tường. Những ngày gần đây tiết trời không tốt lắm, ba ngày trước đông chí, mây đen một tầng một tầng mà che kín trên đầu vương đô An Dương. Lương Vương trẻ tuổi không thể nào ngờ đến đặc sứ ba nước thế nhưng sẽ đến trong cùng một ngày, giống như ở trên đường hẹn trước, trong chốc lát liền có chút trở tay không kịp.Đây là đại sự kiện đầu tiên hắn làm sau khi kế vị, bởi vì trong mấy ngày nữa sẽ diễn ra hội minh bốn nước, liên quan đến thịnh suy thiên hạ, vận mệnh ngàn năm của Trung Nguyên mênh mông rộng lớn.Nghĩ đến hội nghị này, Lương Vương Tất Hiệt liền khẩn trương đến hai tay không ngừng phát run, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện khác của cùng tác giả như: Đoạt Mộng hay Bắc Thành Thiên Nhai.
39.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Anh Toàn của tác giả Phạn Y. Sau đó Tiện cũng may mắn được kỳ ngộ, tìm được truyền thừa của môn phái ngàn năm trước lúc Loạn Táng Cương còn là một toà tiên sơn, học được cách tu hành khác.Ba năm sau, có cơ thể mới, có tu vi mới, Tiện 2.0 giả dạng nữ xuống núi. Nhưng mà oan gia ngõ hẹp. Vừa xuống đã đụng vào Hàm Quang Quân đang đau khổ, thất thểu đi tìm người.Hai người (thực ra chỉ có Kỷ thôi) dính độc của đào yêu, bum ba la bum. Cẩu huyết bắt đầu. Nữ Tiện bị lôi về Vân Thâm, đè đầu thành thân với Kỷ (đang đau khổ vì nghĩ mình phản bội người trong lòng). Sau đó dính bầu. Sau đó nhiều chuyện. Sau đó Kỷ phát hiện ra bà xã tiện nghi của mình thổi Vong Tiện, mừng muốn nhảy nhót, ôm mỹ nhân về tiếp tục giày vò. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [HP] Kết Thúc Luân Hồi hay Sa Bẫy.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Mộc Hề Nương | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nghiệt Nợ của tác giả Mộc Hề Nương. Đỗ Vân Sinh ngay từ đầu cho rằng cổ thuật là lời nói vô căn cứ, tuy rằng trong trại độc trùng rất nhiều, nhưng ai làm trại tử mà lại ở chỗ sâu trong núi lớn?Hắn mang theo rất nhiều thuốc đuổi côn trùng, nước thuốc phòng độc trùng, nhưng vô dụng, trợ lý đi cùng vẫn là bị độc trùng cắn phải đưa đi bệnh viện. Những người khác cũng không muốn làm, trả gấp hai tiền lương cũng không chịu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Yếu Đuối hay Xông Vào Ngõ Âm Dương của cùng tác giả.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Loan Đăng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Bình Tà] Vô Tự Di Thư của tác giả Loan Đăng. Trước đây tôi có tâm lý trốn tránh, lão Tiêu nói phổi của tôi đã được trị khỏi, nghe vậy tôi cũng vui vẻ tin luôn, thực ra chủ yếu là do cái giá phải trả quá lớn, tôi hoài nghi bản thân sẽ không chấp nhận nổi mấy chữ cả đường phí công.Trong lúc chờ có phim X-quang, năm người bọn tôi ngồi dựa vào một hàng ghế nhựa, tôi dựa Bàn Tử, Bàn Tử thì vừa nhếch miệng cười vừa dùng tốc độ tay kinh người nhắn tin với bà chủ tiệm cắt tóc. Hắc Hạt Tử hút Yakult còn Tiểu Hoa thì nhắm mắt dưỡng thần, còn Muộn Du Bình bên trái tôi lại chỉ ngồi khoanh tay, chẳng biết đã đi vào cõi thần tiên nào. Đến khám ở bệnh viện trong thị trấn đa phần là người lớn tuổi, năm người bọn tôi ngồi cùng nhau trông như một thắng cảnh độc lạ, ai không biết còn tưởng là năm đứa con hiếu thảo của nhà nào.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Cặn Bã Hoàn Lương hay Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Bạn đang đọc truyện Bến Cảng Màu Đen của tác giả Tình C. Khi thấy ánh sáng của ngọn đèn dầu, Harry mới ý thức được chính mình đang phát run.Trong căn phòng tối tăm, chỉ có ánh đèn màu vàng cam lờ mờ soi rọi xung quanh. Một bóng người đang đứng trước mặt cậu, hình dáng người đó rất mơ hồ. Harry chớp mắt, để cho tiếng thở dốc bất ổn của mình dần dần trở về bình tĩnh. Cậu duỗi tay với lấy cặp kính đặt trên tủ đầu giường."Ôi — Harry, không sao đâu."Bóng người hiện ra rõ ràng, là Ginny đang mang vẻ mặt lo lắng. Cô vươn tay đặt tay trên vai Harry, ôm cậu vào trong lòng, thanh âm của cô vô cùng mềm nhẹ. "Đó chỉ là giấc mơ. Anh rất an toàn, không có chuyện gì xấu cả."Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Vinh Quang [ESPORT] hay Vương Tử Ngược Bắc Em Xuôi Nam.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người của tác giả Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người. 1908, năm Quang Tự thứ 34.Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [HI TRỪNG] Mẫu Thân hay Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai.
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26