[Đồng Nhân] Truyện Ngắn Của Cái Minh Và Đồng Bọn

Hắc Gia Tiểu Hoa Gia | Đam mỹ | Hoàn thành

Truyện là tổng hợp các đoản ngắn kể về cuộc sống vui nhộn của một chàng trai lưu manh và một con mèo ngây thơ, trong sáng. Truyện không chỉ xoay quanh hai nhân vật chính mà còn là những câu chuyện mang tính hài hước và vui nhộn không kém phần thân thuộc. 

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Thánh Quốc Thần Thú Hệ Liệt - Bộ 3

Mê Dương | Đam mỹ | Hoàn thành

Con vật kia, có đôi mắt vàng. Nó có vẻ ngoài băng lãnh, từ tốn, tha thiết nhưng chẳng hiểu sao lại quấn lấy mình hắn. Lí trí nói với hắn rằng hắn nên bỏ chạy khỏi chỗ đó, tránh xa con quái vật đó. Nhưng hắn lại tuyệt không muốn động. Thân thể bình thường luôn luôn duy trì cảnh giác cao độ lúc này lại gần như lười biếng. Hắn thậm chí còn nở nụ cười. Thấy hắn cười, ở nơi sâu trong đôi mắt vàng kia thoáng chốc cháy lên hai đám lửa không biết tên.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Kim Thiền Thoát Xác

Phong Lộng | Đam mỹ | Hoàn thành

Đời là gì? Phải chăng chính là một chuỗi những ngày cay đắng? Sống trên đời, tại sao thứ nhận được luôn là những nỗi khổ đau điên cuồng? Người ta có thể yêu, nhưng tại sao cậu lại không thể? Cả một đời dây dưa với bảy nam nhân, cuối cùng cái kết cục nhận lại chỉ là những điều cay đắng. Hóa ra, thế giới này không tươi đẹp thật sự như người ta vẫn thường hay miêu tả. Hóa ra, trên thế giới này, có thể kiếm tìm được một nơi yên bình quả nhiên là không hề dễ dàng gì. Ranh giới giữa yêu thương và lòng thù hận chỉ cách nhau rất gần, rất gần. Có đôi khi ta lầm tưởng đó là hận, nhưng khi cảm nhận được một điều gì đó, ta lại phát hiện ra điều này: hóa ra, đó là tình yêu thương. Yêu thương và yêu thương, nó giống như đóa hoa thơm nở rộ. Nhưng có hoa nào mà có thể tươi mãi đây? Tình yêu cũng như vậy, rồi sẽ có lúc nó từ màu đỏ nhuốm thành một màu vàng au. Tình yêu tựa như những cánh hoa, rụng dần, rụng dần, rồi cuối cùng chỉ còn lại những nỗi chua xót nơi đáy lòng. Khép lại cánh cửa của tình yêu thương, người lại phá vỡ nó ra một lần nữa. Người bước đến, phải chăng là để bù đắp, hay lại là báo thù? 

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa

Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành

"Cô trầm mình xuống, nước dần dần vây lấy thắt lưng rồi đến ngực, tới bả vai, cái lạnh thấm dần vào thân thể, sau sự đau nhói là mê man. Lòng sông dưới chân gồ ghề với đám rong bèo rậm rạp dài đến tận thắt lưng, cách một lớp vải quần vừa dày vừa nặng cũng có thể cảm nhận được sự dày đặc và dẻo dai của chúng, cô cảm thấy mỗi cái nhấc chân động tay đều dần dần trở nên nặng nề.Nước tràn vào khoang miệng, vào khoang mũi, lỗ tai, không mảy may thương xót nhanh chóng mang theo sự tuyệt vọng và lạnh lùng ăn mòn nốt hơi thở cuối cùng... Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô bắt đầu ra sức giãy dụa, ngửa đầu, liều mạng muốn lui về phía sau, hoặc trồi lên trên... Nhưng cô đã bị giam chặt xuống đáy sông, không thể cử động được thêm chút nào, cánh tay mỗi lần quơ loạn đều giống như chém bừa vào một miếng thạch khổng lồ, chân lại không cách nào thoát ra được, cái đám màu xanh này vốn dĩ chỉ cần bứt nhẹ một nắm cũng có thể đứt mà giờ biến thành dây thừng cực kì bền chắc...

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Vô Thanh Hí 1938

Phong Hoa Tuyết Duyệt | Đam mỹ | Hoàn thành

Ngày ngả về chiều, những dãy đèn nê-ông đỏ vàng rực rỡ chập chờn sáng lên như hàng mốc biểu trưng cho thành phố. Hoa gạo đỏ thắm rụng dày trên mặt đất, bánh xe kéo nghiến qua thảm hoa đỏ để lại một khoảng sặc sỡ nhàu nhĩ khó coi. Đường Thập Nhất liếc nhìn dưới chân, vừa vặn lọt vào mắt là mớ hoa rụng bị dày xéo đến không còn nhìn ra màu sắc vốn có nữa, hắn nhíu mày, không muốn bước xuống xe.“Tiến lên chút nữa đi, nhanh nhanh lên!” một người đàn ông trung niên đậm người chạy vượt lên xe kéo, ông ta móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán rồi bảo phu xe kéo lên chỗ sạch sẽ hơn đằng trước, đoạn quay lại nói với Đường Thập Nhất, “Thiếu gia, qua bên đó sạch hơn cậu hẵng xuống.”“Khách sạn Ái Quần lớn thế này mà trước cửa cũng không biết quét dọn cho sạch, chẳng bằng đến rạp Bình An xem hát cho xong.” Đường Thập Nhất phủi phủi bộ đồ Tây ca-rô thời thượng trên người. Ngũ quan hắn thâm thúy, vốn nên là một chàng thanh niên sáng sủa tinh anh vậy mà lại tự biến mình thành bộ dạng ăn chơi đàng điếm, đuôi mắt trời sinh hằn một nếp mảnh dài chỉ càng khắc sâu thêm tướng mạo đa tình phong lưu của một cậu ấm nhà giàu.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Có Biển

Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành

Viễn Thành là một thị trấn du lịch nho nhỏ trên Tây Bắc, thật giống như tên, xa tít mù tắp, mùa ế thì quạnh quẽ chẳng được mấy mống trên đường, đến khi vào mùa thì xó nào cũng chật ních. Bốn năm trước, một nhà trọ cho giới trẻ du lịch khai trương trong con hẻm nhỏ nhất của trấn, chỉ đủ rộng cho xích lô và mô tô chen vào, thoạt nhìn cứ nghĩ là ngõ cụt, nhưng khu nhà đằng sau cánh cổng sắt lại là cả một chân trời mới.Nhà trọ tên Có Biển, tuy vậy đừng nói là cái Viễn Thành bé bằng lòng bàn tay này, mà tính cả các tỉnh trấn xung quanh Viễn Thành cũng chẳng đào đâu ra biển hết. Ý chủ nhà trọ là, không có biển vẫn có thể tưởng tượng là có biển, giống như người có thể nghèo nhưng không thể không có ước mơ. Nghe thì hơi ngáo, nhưng đám thanh niên vác balo trên vai lại rất thích lời giải thích này, cho nên mặc dù ở tận trong hang cùng ngõ hẻm của Viễn Thành, Có Biển vẫn là nhà nghỉ khó đặt được nhất trong mùa du lịch.Tuy rằng rất có thể mọi người thích chỗ này, chỉ vì anh chủ không những đẹp trai, mà lại còn hào phóng. Tiền thân của Có Biển là một hộ nhà chăn nuôi, sau kết cấu lại thành một toà hai tầng, chứa được gần năm mươi người. Sân vườn rất rộng, dùng để trồng rau củ hoa tươi, cạnh vườn rau là một giàn nho, trên treo dải đèn màu xinh xinh, tối đến bật lên sáng rực rỡ. Hiện tại đang là mùa du lịch, Có Biển đã nhận hơn bốn mươi khách, lầu hai vẫn còn hai phòng trống.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Dài Lâu

Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành

Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Xa Gần Gang Tấc

Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành

Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”

6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Nỗi Niềm UKE Xấu

Life | Đam mỹ | Hoàn thành

Chính vì lẽ đó, có thể là cùng một hành động, cùng một sự việc, nhưng nếu nhân vật trong đó là một người có nhan sắc vượt mức khá, mọi người sẽ chủ động đứng về phía người có nhan sắc cao hơn. Thử nghĩ xem, một cô gái bình thường, hoặc có thể nói là xấu xí, và một cô gái đáng yêu cùng làm nũng, bạn sẽ thiên vị ai??? Đáp án rõ ràng quá nhỉ? Cũng cùng ý nghĩa như vậy, nếu bạn phát hiện một người là gay, nhưng người đó quá "đẹp trai", bạn sẽ cảm thấy hai người đàn ông đẹp nhr cùng nhau, cũng là "cảnh đẹp ý vui". Ngược lại, bạn sẽ chỉ trích, chê bai rằng "xấu vậy mà làm gay",....  Tính hướng không do bản thân lựa chọn, chẳng may bạn được sinh ra với giới tính sinh học và tính hướng không phù hợp với nhau, đó cũng không hề là lỗi của bạn. Có lẽ, lỗi là ở nhan sắc của bạn không đủ để người ta bỏ qua cho cái khiếm khuyết của mình mà thôi. Nhân vật chính trong câu chuyện này cũng không may mắn như thế, ngoại hình vừa không bắt mắt, giọng "chua" đặc trưng của miền trung cũng làm mọi người cảm thấy khó có thiện cảm. Là uke nhưng từ bé đến giờ chưa bao giờ nó nhận được một cái nhìn trìu mến của một thằng seme nào, (kể các uke). Còn những cái nhìn ngỡ ngàng đến kinh hoàng về cái nhan sắc “Khủng khiếp” của nó thì thừa rồi. Không cần người khác nhìn và nhận xét, nó tự soi gương và tự đứng tim mấy lần. Cái mặt thì bành to, cái mũi thì tẹt xấu xí, đôi mắt nhỏ xíu đúng kiểu châu á, cái miệng thì chành bành… hic.

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Mười Bốn Thiên Đích Ác Mộng

Sâu Hổ Phách | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Mười Bốn Thiên Đích Ác Mộng của tác giả Sâu Hổ Phách. Thấy trời bắt đầu sẩm tối, tôi bật toàn bộ đèn trong phòng lên, ở trong phòng dưới ánh sáng của bóng đèn, tôi không có việc gì làm thì mới ngỡ ngàng biết một ngày nữa lại trôi qua. Từ ngày mùng một tháng mười đến ngày mùng bảy tháng mười, hôm nay là ngày mười bốn tháng mười, là ngày thứ bảy sau ngày lễ theo luật định, tổng cộng đã qua mười bốn ngày rồi mà hắn vẫn chưa về.Tôi ngơ ngác ngồi trên ghế sofa màu nâu đậm, nghe tiếng đồng hồ tí tách từng giây từng phút trôi qua, nghĩ thầm phải cảm thấy đói bụng, khát hoặc là uể oải hay bất cứ cái gì, nhưng kì lạ là cái gì tôi cũng không cảm thấy.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Xuyên Về 1983 hay Đột Nhiên Được Lên Hashtag.

1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Nhật Ký Làm Màu Của Công

Nhất Cái Ban Bố | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nhật Ký Làm Màu Của Công của tác giả Nhất Cái Ban Bố. Mẹ Thụ: Cầm lấy một triệu này, hai đứa…Công dõng dạc hùng hồn nói: Không, tình yêu của tụi con sẽ không bị mua chuộc bởi tiền bạc! Con sẽ không tách khỏi em ấy! Cô à, tình yêu của bọn con quý hơn cả vàng, cô có đưa hơn gấp trăm gấp nghìn lần con cũng sẽ không rời khỏi em ấy đâu! Tình yêu của chúng con là vô giá!Mẹ Thụ: Nói cái gì thế, ý cô là hai đứa cầm chỗ này đi thanh toán tiền cọc trước, cái thằng này suốt ngày nghĩ gì không à, cô đi trước đã, mẹ con còn đang chờ cô đến xoa mạt chược kia kìa.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trúc Mã Khó Đoán hay Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi.

3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Nếu Như Biết Nhau Sớm Hơn​

Yết | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nếu Như Biết Nhau Sớm Hơn​ của tác giả Yết. "Phù!" Cậu đang đứng trước cổng một trường đại học, nơi mà cậu sẽ học trong bốn năm nữa. Và cũng là nơi mở đầu cho sự mù đường của cậu. Một đứa chuyên Địa, biết xem Google Map mà mù đường. Là mù đường đó. Cậu cũng không biết tại sao lại thế nữa.Cậu đã mất một hành trình ba mươi sáu tiếng để đến thành phố này. Ngồi trên tàu cậu cũng xem hiểu bản đồ và biết mình đang ở nơi nào. Nhưng đặt chân đến thành phố này rồi cậu mới biết, sự thông minh của mình không áp dụng ở đây. Đường gì đâu mà như mê cung, các trạm xe có tên kiểu này, người ta nói kiểu kia. Chỗ nào cậu cũng thấy nó như nhau.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vân Thâm Ba Tháng hay Yêu Đương Không, Để Em Giấu Đồ Ăn Nuôi Anh.

5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Bến Cảng Màu Đen

Tình C | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Bến Cảng Màu Đen của tác giả Tình C. Khi thấy ánh sáng của ngọn đèn dầu, Harry mới ý thức được chính mình đang phát run.Trong căn phòng tối tăm, chỉ có ánh đèn màu vàng cam lờ mờ soi rọi xung quanh. Một bóng người đang đứng trước mặt cậu, hình dáng người đó rất mơ hồ. Harry chớp mắt, để cho tiếng thở dốc bất ổn của mình dần dần trở về bình tĩnh. Cậu duỗi tay với lấy cặp kính đặt trên tủ đầu giường."Ôi — Harry, không sao đâu."Bóng người hiện ra rõ ràng, là Ginny đang mang vẻ mặt lo lắng. Cô vươn tay đặt tay trên vai Harry, ôm cậu vào trong lòng, thanh âm của cô vô cùng mềm nhẹ. "Đó chỉ là giấc mơ. Anh rất an toàn, không có chuyện gì xấu cả."Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Vinh Quang [ESPORT] hay Vương Tử Ngược Bắc Em Xuôi Nam.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Mười Năm

Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca  thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ở Trong Thư Viện, Không Được Làm Ồn

Liệp Nhân Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành

Triều Sinh ở nhà trọ công chức của đại học A, cách thư viện mười phút đi bộ, coi như mỗi ngày đi sớm về trễ cũng không sao. Nửa năm trước cậu mới vừa thi đại học xong, thành tích nát bét, với cả bản thân cũng không thích đi học nên thẳng thắn bỏ luôn ý nghĩ thi lại, dựa vào quan hệ của ông chú trong nhà tới thư viện đại học A làm nhân viên. Tiêu chí ở đây thấp hơn nhiều so với các thư viện học thuật, nên không cần bằng cấp hay kỹ năng gì phức tạp, trước mắt lương cũng không cao, nhưng hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt của cậu. Nhưng khuyết điểm cũng có, đó chính là “quá tẻ nhạt”.Cái ngày vừa có kết quả thi đại học, cả nhà Triều Sinh đều phiền muộn, đến cả cậu cũng cảm thấy tiền đồ xa vời. Cho nên khi chú cho cậu đường lui, Triều Sinh có một loại vui sướng và cảm kích giống như vừa sống sót sau tai nạn. Nhưng cậu hoàn toàn quên rằng, hoàn cảnh tạo thành ảnh hưởng. Theo thời gian, cái cảm giác an nhàn trong lòng khi tìm được công việc từ từ bị tinh thần phấn chấn của những người cùng lứa xung quanh bao phủ. Đặc biệt là khi so với Lâm Yêu người bạn nối khố với mình còn đang theo chuyên ngành đạo diễn tại đại học A, hai người mỗi lần ở trong trường học gặp mặt, Triều Sinh liền không tự chủ được sinh ra tâm lý chênh lệch khó nói.

7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Tâm Sinh

| Đam mỹ | Hoàn thành

Lúc đó Tiểu Mạc, một mực không biết ý nghĩa lời nói này của Lạc Huỳnh Tâm là gì, hắn chỉ biết, trong mắt Lạc Huỳnh Tâm. Một vẻ kiên định như vậy! Xe ngựa lộc cộc đi ở trên đường, mặc dù trên mặt đường coi là bằng phẳng, đối với người bình thường mà nói, gần nửa tháng ngày đêm đi đường, cũng sẽ cho người mỏi eo đau lưng, thống khổ không chịu nổi, huống chi người ở trên xe ngựa kia. Tiểu Mạc ngồi dựa vào đệm mềm ở sau lưng, để cho người kia nằm nghiêng ở trên bắp đùi của mình, đưa lưng về mình, ôm y vào ngực mình. Tay nhỏ bé một chút một chút chậm rãi vuốt ve bụng tròn nhô lên của y. Cho dù đang ngủ mê man, tựa như người trong ngực cũng có thể cảm nhận được khó chịu trong bụng, ngủ cũng không yên ổn, nhíu chặc mày, luôn luôn vô ý thức năm chặt tay. Cho dù bào thai trong bụng không tính là làm ầm ĩ, nhưng dưới tay tiểu Mạc cũng có thể cảm nhận được rõ ràng thai nhi đá đánh lên bụng.Mỗi lần cảm nhận được nơi nào đó dưới tay tùy mềm mại từ từ trở nên cứng rắn, tiểu Mạc cũng có thể cảm thấy người trong ngực dần dần kéo căng thân thể. Hắn chỉ có vội vàng dùng tay xoa nhẹ vuốt ve, mong đợi thai nhi trong bụng ngừng nhúc nhích, chỉ mong người trong ngực mình có thể thoải mái một ít. Ban đầu, khi nhìn đến bụng một ngày một ngày chậm chạp trở nên lớn của Huỳnh Tâm, tiểu Mạc cuối cùng cũng biết ý nghĩa câu nói ban đầu y nói kia.Lúc hắn vừa cửa nát nhà tan, toàn bộ trước mắt cũng tàn khốc như vậy, nếu không phải được Huỳnh Tâm cứu, hắn sợ rằng phải bị người lừa gạt bán được nơi nào đều không Biết. Hắn đối với hoàn cảnh vị trí xa lạ cùng sợ hãi. Không biết gì cả, Huỳnh Tâm chưa bao giờ chê bai hắn. Một năm sống chung với Huỳnh Tâm, hắn dần dần cảm nhận được Huỳnh Tâm là một người tốt như vậy.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Xuẩn Xuẩn Dũ Động

Kinh Thành Nam Sủng | Đam mỹ | Hoàn thành

Bụi đất giống như là đặc trưng của thành phố nhỏ, cho dù là đi trong nội thành, cũng có thể thấy bụi đất bay mù trời. Nếu ở bên ngoài vào nội thành đi dạo một vòng, rồi về đến nhà nhất định có thể vỗ xuống nửa cân đất từ trên quần áo, cùng bùn đều nhận đủ dùng. Mặc dù hoàn cảnh của thành phố nhỏ này không tốt như vậy, tuy nhiên vẫn có người rất yêu nơi này, Đóa Lai chính là một trong số đó. Đóa Lai sinh ra ở đây, chơi đùa ở đây, trưởng thành ở đây, tất cả của cậu nếu muốn lau chùi cũng không thể lau hết mối quan hệ giữa cậu và nơi này. Về phần tương lai của cậu, chắc chắn vẫn sẽ là nơi đây.Đóa Lai sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, cha cậu không có trình độ văn hóa, là người khai thác trong một mỏ than lớn, trái lại, mẹ cậu lại biết được vài mặt chữ, nhưng mà trình độ chỉ giới hạn dưới cấp trung học. Đóa Lai được sinh ra khiến cho mọi người trong nhà cậu vui sướng tột độ, đặc biệt là ông nội của cậu, yêu thương cậu càng ngày càng nhiều, cố ý đặt tên cậu là “Đóa Lai”.(Theo tui dịch có nghĩa là “Hoa đến”:v)Mùa đông năm nọ, Đóa Lai vừa tròn bốn tuổi, cậu theo cha mẹ đến sống trong một căn nhà trệt, mùa hè nghịch nước mùa đông, đến mùa đông thì lạnh cóng, thậm chí ngay cả cửa cũng bị đóng băng, chỉ có thể dùng đòn gánh nước để làm tay nắm cửa, cả nhà ba người đồng tâm hiệp lực, kéo mở cửa ra. Lúc ấy cuộc sống mặc dù không quá tốt nhưng Đóa Lai vẫn cảm thấy rất vui vẻ, có thể là vì cậu cái gì cũng chưa thể hiểu.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cận Thủy Lâu Đài Tiên Đắc Nhật Abo

Tiên Hà Giải Hoàng Cục Phạn | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cận Thủy Lâu Đài Tiên Đắc Nhật Abo của tác giả Tiên Hà Giải Hoàng Cục Phạn. Tần Úc trốn đông trốn tay trong ba tháng, liên tục dời nhà ba lần.Vì tránh họa y thậm chí cố ý thả động vật thí nghiệm, dẫn đến bị Học viện xử phạt cấm túc tại nhà tự kiểm điểm bản thân.Thật là hợp tâm ý của y đang muốn trốn ở trong nhà không cần ra khỏi cửa.Thế nhưng hôm nay, y đặc biệt muốn ra ngoài bởi vì y muốn đi dự hôn lễ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Đoạn Ngắn Đoạn Trích Nhật Ký Mối Tình Đầu của cùng tác giả.

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Siêu Cấp Vị Hôn Phu

Đạm Định Miêu | Đam mỹ | Hoàn thành

Cha của Thạch Tiểu Cường chết vô cùng đột ngột, lúc nghe được tin dữ hắn còn đang ngồi ở trong phòng học tự hỏi giữa trưa sẽ ăn cái gì đây. Vội vàng từ trường học chạy nhanh về nhà, trong nhà đã muốn chật nít đông nghìn nghịt người phúng viếng. Thay vì nói phúng viếng, chẳng bằng nói là tới phân chia di sản.

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Con Thỏ Ăn Sói Gần Hang

Phiền Phàm Bất Đao | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Con Thỏ Ăn Sói Gần Hang của tác giả Phiền Phàm Bất Đao. Đồ Bách bị một con sói con không tim không phổi tấn công, giờ phút này đang che trán xuýt xoa, cảm thấy bản thân rất cần pháp luật giúp đỡ.Con sói con đang giận dữ nhìn anh chằm chằm này, vào ngày hôm qua được Đồ Bách nhặt về sau khi té xỉu ngã ở ven đường.Không giống như Đồ Bách – một thú nhân đã tiến hóa tốt đẹp và dung nhập vào xã hội loài người một cách hoàn hảo, sói con dường như thuộc loại bẩm sinh đã tiến hóa không hoàn chỉnh. Dáng người thiếu niên mảnh khảnh, trên đầu lại có một đôi tai sói lông xù, cậu mặc một chiếc áo khoác cũ nát rộng thùng thình co ro dưới mái hiên nhỏ, đáng thương cực kỳ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ tuyển chọn, bạn có thể đọc thêm Hoàng Hậu Nhát Gan hay Không Được Ngấp Nghé Hệ Thống Xinh Đẹp.

0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27