VictorKim | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Độc Chiếm của tác giả VictorKim. Lý Thạc Mẫn đang ngủ mê mệt trong tiết tự học bất chợt bị tiếng động lớn phát ra từ bàn học đánh thức, cậu cau mày mở mắt, liếc nhìn bánh mì và sữa bò đang được đặt ngay ngắn trước mặt.Lý Thạc Mẫn đờ đẫn hai giây, chuẩn bị vừi đầu tiếp tục ngủ, cái ghế bên cạnh bị người thô lỗ kéo ra, chân ghế ma sát với sàn nhà phát ra âm thanh "ken két" chói tai, Lý Thạc Mẫn nghiến rằng.Một bóng người to cao cố co chân ngồi xổm trên ghế, tuy đang bận rộn như thế nhưng vẫn có thời gian nghiêng đầu nhìn bờ vai phập phồng vì cố hít thở sâu của bạn nhỏ bên cạnh.Lý Thạc Mẫn gắng gượng kiềm chế đôi tay đang rất muốn đập bàn của bản thân, mãi một lúc lâu sau mới ổn định tâm trạng từ từ ngấng đầu, dùng cặp mắt thâm quầng lườm tên kia."Có rắm thì đánh, không có thì biến."Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tựa Như Nương Sớm hoặc Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Tựa Như Tình Yêu của tác giả Tĩnh Thủy Biên. Lạc Xuất Vân hình thành thói quen dậy sớm từ khi mới lớp 1 tiểu học. Vào thời điểm lạnh nhất của mùa đông anh run lẩy bẩy đánh răng rửa mặt, kê một cái ghế ở dưới chân với lấy hộp sữa rồi ủ nó trong nước ấm.Cuối cùng là gọi Lạc Vu Sơn rời giường.Mặc quần áo, đeo tất cho em, tiện dùng nước ủ sữa khi nãy để đánh răng rửa mặt. Đeo cặp sách rồi cùng nhau tay trong tay đến tiệm hoành thánh trong hẻm để ăn sáng.Từ hồi học lớp mầm ở nhà trẻ là Lạc Vu Sơn đã không cần Lạc Xuất Vân phải đút cho ăn rồi, tay nhỏ cầm lấy cái chuôi xúc từng thìa đưa vào miệng.Lạc Xuất Vân liếc thấy mác áo len của đứa nhỏ, ra là đi vội nên mặc ngược áo cho người ta luôn rồi…Nếu là fan của Tĩnh Thủy Biên, bạn đừng bỏ qua Tinh Quái hay Hổ Phách Cầu Vồng.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Xin chú ý, tui là thẳng nam. Giữa thẳng nam với nhau, sờ sờ đùi, đánh đánh đòn, kề vai sát cánh thì có làm sao đâu? Cậu ấy đánh tui lại một cái không phải là được rồi sao, đáng để từ chức? Một người đàn ông hai mươi chín tuổi, cũng đâu phải mấy cô gái đôi mươi đâu. Hơn nữa, đâu phải tui cố ý đâu, hôm qua cây viết của tui rớt xuống dưới bàn, nhờ thư ký nhặt lên giùm, cậu ấy cúi người xuống, quần tây liền căng chặt, lúc đầu tui còn chưa muốn đánh, thế nhưng cậu ấy lại cuối xuống nhặt tận nửa ngày, tui đã nhịn không được, vỗ một cái. Thư ký lập tức đứng thẳng người lại, không thể tin được mà trừng mắt nhìn tui, tui cũng chẳng chấp nhặt, còn cảm thấy rất mới mẻ, nói: "Đi tập gym ha? Rất đàn hồi nha. Phòng tập nào thế? Tôi cảm thấy mình cũng phải đi tập một chút rồi, mấy tháng nữa tôi đã phải kết hôn, lúc đó hình dáng cơ thể phải đẹp một chút..." Ai biết được, nhất thời thư ký của tui lại đột nhiên trở nên rất hung dữ, xưa nay tui vẫn chưa từng nhìn thấy cậu ấy hung dữ đến như vậy, ném bút lên bàn làm việc của tui, nói: "Tôi muốn từ chức." Rồi tự động nghỉ làm luôn ngày hôm đó.Nói thật, tính khí của tui không được tốt lắm đâu, nếu đổi thành một người khác, dám nhíu mày trước mặt tui thử xem, không cụt thay thiếu chân thì đừng hòng bước ra khỏi phòng làm việc của tui! Cũng chỉ có cậu ấy, cánh tay nhỏ nhắn, đôi chân nhỏ nhắn, không đánh được, tui mới miễn cưỡng nhường nhịn một chút.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Thâm Lam Đích Hải Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Tình yêu là như thế nào? Có phải là rất tươi đẹp hay không? Chạm phải một ánh mắt, say mê cả đời. Lần đầu tiên gặp gỡ, công đã bị vẻ đẹp bên ngoài của thụ hấp dẫn, cho nên đã trở thành yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tiếng sét ái tình thật là rất kỳ diệu, khiến tất cả mọi thứ trong cuộc sống vốn dĩ rất phẳng lặng này lại triệt để thay đổi. Giống như là định mệnh đã cố ý an bài sẵn, cho dù có là trốn tránh cả đời cũng không thể nào thoát ra khỏi lưới tình.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tử Tại Bỉ Trắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Sầm Lý tựa bên giường, nắm lấy bàn tay khô ráp nhăn nheo, chậm rãi ngoảnh đầu nhìn chiếc đồng hồ kia ––– chỉ còn chiếc đồng hồ lạnh lẽo cùng cậu đối mặt. Cậu không muốn nhớ lại, chỉ lấy khăn ướt, cẩn thận lau vài lần, khẽ nói: “Ngày mai con trở thành bác sĩ chính thức rồi.” Trong phòng không một tiếng động, câu lại như chờ đợi lời đáp lại, dừng một hồi, lại nói tiếp: “Sẽ tốt cả thôi, đúng không?” Ánh tà dương biến mất, trong phòng không bật đèn, chỉ còn chiếc đồng hồ lớn cùng con lắc đung đưa qua lại.Trước đây Sầm Lý luôn hoài nghi thời gian của mình có phải so với người khác chậm hơn hay không. Bởi vì đồng hồ của bà nội nặng nề quá. Nặng nề gánh vác tháng năm của cậu, cậu lo lắng chiếc đồng hồ này có ngày sẽ sụp đổ. Nhưng người đầu tiên sụp đổ là bà nội, cậu nghĩ, không biết khi nào tới lượt mình.Nhiệt độ lạnh lẽo ngoài cửa sổ lặng lẽ len vào, Sầm Lý rùng mình, đi lại đóng cửa sổ. Lá rụng lơ đãng trong màn đêm, Sầm Lý liếc mắt, cuối thu rồi. Sầm Lý rất sợ lạnh, sáng sớm hôm sau, cậu mặc áo lông cao cổ, bên ngoài khoác thêm áo khoác mới dám ra khỏi nhà. Sầm Lý làm việc ở bệnh viện hạng nhất thành phố. Suốt khoảng thời gian học đại học cậu đều muốn bằng mọi giá phải giành học bổng, đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho bà nội. Sầm Lý có thói quen độc lai độc vãng, mỗi ngày làm thêm đến kiệt sức không muốn nói chuyện, vì vậy giao tiếp với người khác chỉ có lịch sự chứ không gần gũi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Liêu Phong | Đam mỹ | Hoàn thành
Mình thật là nông cạn mà, lại gián tiếp khiến cậu ấy bị bệnh như thế. Sáng sớm mình đã thấy cậu ấy đã có dấu hiệu lạ rồi, không ngờ ngay chiều lại phát bệnh như thế. Mình cõng cậu ấy đến phòng y tế, một là vì muốn lấy công chuộc tội, hai là vì mình muốn làm. Người mình thích nằm trên lưng, khi đó trong lòng mình lại rạo rực đến lạ. Mặc dù rất thích loại cảm giác này, nhưng đương nhiên không phải lúc nào mình cũng muốn cõng cậu ấy. Nặng chết đi được!
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Chung Hiểu Sinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác của tác giả Chung Hiểu Sinh là một truyện đam mỹ phản xuyên, ngôn tình hoàn, chủ công, tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, cổ trang, 1×1, HE.Câu chuyện kể lại chính là hai thiếu niên trong môn phái tu chân đồng thời vượt qua đủ loại gian nan hiểm trở, cuối cùng nắm tay đi lên đỉnh cao, song song trở thành tiên nhân. Đây là một tác phẩm hướng về mọi lứa tuổi, tác giả cùng các nhân vật chính đều vô cùng chính trực, tình cảm giữa thiếu niên là hữu tình, là tình huynh đệ, là tình đồng môn, hai nhân vật chính là bằng hữu thâm giao, cũng là sinh tử chi giao, tình cảm giữa bọn họ sâu đậm mà cũng thanh đạm, bao quát tất cả, nhưng duy nhất không liên quan đến tình yêu.Trưởng Tôn Tử Quân là thiếu niên cao lãnh ba không chỉ đối với Dịch Hi Thần mới có thể trong nóng ngoài lạnh, Dịch Hi Thần bên trong thuần khiết bên ngoài là thiếu niên lãng đãng tuấn tú, hai người cùng một chỗ va chạm ra vô số tia lửa cơ tình bắn ra bốn phía. Liệu giữa hai con người này ngoài những thứ tình cảm anh em thông thường, còn phát sinh tình yêu hay không? Mời các bạn cùng đón đọc tựa truyện này nhé!
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Dịch Nhân Bắc | Đam mỹ | Hoàn thành
[Nhân Tiểu Quỷ Đại Hệ Liệt] - Bộ 3 - Xuyên Việt là một tựa truyện hay thuộc thể loại đam mỹ, hiện đại. Ở quyển một Hồng Diệp, trong một chuyến công tác kì bí ở Nhật Bản, Thành Chu bị một nhóc quỷ bám đuôi, bản thân anh nhà cũng trở thành một nam châm sống thu hút các loại ma quỷ. Kết thúc truyện, Thành đại ca bất đắc dĩ trở thành cha của nhóc quỷ Hồng Diệp.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tam sinh tam thế, do bản thân không an phận, chấp nhận luân hồi. Ngoảnh mặt quên đi, đã quá hai kiếp. Quay đầu nhìn lại Vong Xuyên hà bên dưới cầu Nại Hà, nước sông tịnh mặc sắc bất phù bất động, tĩnh lặng tựa như đã chết, vô sinh vô niệm. Đúng, chính là vô sinh vô niệm.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Thất Nguyệt Thanh Quả | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Mang Không Gian Dụ Mỹ Nam là tựa truyện hay, đặc sắc và thú vị thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của hai nam nhân vật đồng tính và chuyện tình của họ. Tư Đồ Ninh không nghĩ rằng có một ngày mình bị chính tình nhân cùng thân nhân đồng thời phản bội, tuy nhiên vẫn tiêu sái trọng sinh. Rồi lại gặp may mắn khi vô duyên vô cớ thu được quà tặng của mỹ nhân ngư, làm cho hắn ôm giữ một thứ không gian kỳ quái, chỗ đó ngoại trừ một cái đảo nhỏ, gì cũng không có. Tìm được cuộc đời mới, Tư Đồ Ninh cố gắng nghiên cứu đảo nhỏ của hắn, không có việc gì thông đồng với mỹ nam, chơi chơi trò mập mờ, chỉ là không nói chuyện yêu đương.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hổ Phách Cầu Vồng của tác giả Tĩnh Thủy Biên. “Màu đừng nổi quá, để tông nâu đi.”Tony cầm một nhúm tóc lên coi, cười bảo: “Anh trắng lắm ý, không thử cân nhắc mấy màu sáng à?”Trịnh Dư An ngẩng lên từ bảng màu, mỉm cười với tấm gương trước mặt: “Không được đâu. Công việc của tôi không cho phép màu tóc quá bắt mắt, sẫm một chút đi.”Ba năm giao dịch viên, hai năm quản lý khách hàng lại thêm hai năm được biệt phái tới Ủy ban Giám sát, sau khi Trịnh Dư An quay lại trực tiếp thăng quan tiến chức, vào tháng Ba năm nay cuối cùng cũng ngồi được lên ghế Trưởng phòng tại Ngân hàng JZ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mặc Mạch hay Anh Muốn Thổi Thổi của cùng tác giả.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Bạn đang đọc truyện Tân Nương full (đã hoàn thành) của tác giả Sasenia. Hạ Dư là một song tính nhân, gia đình xảy ra biến cố được thúc thúc nhận nuôi từ nhỏ từ đây bắt đầu cuộc sống trở thành tính nô.Bên cạnh đó, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn khác như Xuyên Qua Thành Nông Phụ hay Ảnh Vệ Xuyên Đến Thật Dễ Nuôi.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lăng Báo Tư | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Cao Gia Phong Vân Hệ Liệt] Bộ 4 Phong Lưu Họa Sư Phúc Diện Sửu Nam của tác giả Lăng Báo Tư là một truyện đam mỹ cổ trang. Cao Dật Ngọc, người cũng như tên, y là nhân vật như ngọc thạch mài dũa tinh tế, tuy rằng không có võ công thâm hậu cùng tri thức dược học của lão đại Cao Dật Vân, cũng không có vẻ ngoài tuấn mị vô cùng của hắn, nhưng nghe nói nữ tử nào được hắn liếc mắt một cái, tất cả đều cam tâm gả cho y, chỉ cầu Cao Dật Ngọc âu yếm. Y đối với nữ nhân có phần khó nói là mị hay là dụ hoặc, điều này khiến y trong mọi tình huống đều thuận lợi, cũng tạo nên cá tính phong lưu của y.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hàng Bát Kiều | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghiêm Khánh Sinh cố không lau mồ hôi, không lên tiếng, gật gật đầu. Ông chủ biết anh nghe thấy được, liền khoan thai trở về tiền thính, người què này không nói phương diện khác, làm việc thành thật ra sức, yên tâm cực kì. Nghiêm Khánh Sinh khi còn bé từng gặp tại nạn, trong nhà nghèo, không có tiền cho anh đi chữa trị, thành ra chân để lại tật, đi thì vẫn đi được, chạy thì chạy không được. Dần lâu hàng xóm láng giềng trẻ con quê nhà cũng bắt đầu gọi anh là người què, danh hiệu đó kết bạn với anh được ba mươi hai năm, tính cả năm nay, so với mẹ của anh sống chung với anh thời gian còn dài hơn.Mười một giờ ba phút, mấy trăm vỏ bánh sủi cảo chỉnh tề xếp ở một bên, Nghiêm Khánh Sinh đứng lên, đỡ bàn duỗi cánh tay dài lấy bao lô cũ của mình, quay người lại, bà chủ đang đứng ở cửa, bưng đĩa sủi cảo có tư có vị mà ăn. Anh buổi tối cũng ăn, trong nồi có vỏ bánh, có sủi cảo phá, nhân bánh còn sót trong nồi, anh uống năm chén lớn, nếm thử nhân bánh thịt bò ở ngoài. Sủi cảo phá: bánh bị vỡTổ chức sinh nhật có thức ăn mặn, còn là "Thịt cao cấp", anh đã thỏa mãn. Nghiêm Khánh Sinh chậm rãi hướng phía cửa quẹo qua đi. "Ai, ngươi đợi đã, tháng này tiền công cho ngươi." Bà chủ đặt cái đĩa, móc trong túi tiền ra. Sáu trăm đồng.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Công Tử Hằng | Đam mỹ | Hoàn thành
Tình yêu vốn dĩ rất khó hiểu, khiến người ta càng muốn tìm hiểu lại bất giác lún vào thật sâu. Cậu không hiểu, ở anh có điểm đặc biệt gì hấp dẫn ánh mắt của cậu, lại càng không biết, từ khi nào, cậu đã luôn nghĩ về anh. Cậu chỉ là một người bình thường, có trái tim, có yêu thương. Nào ai nghĩ tới, nhân duyên của cậu lại trắc trở như vậy. Có yêu, nhưng lại không thể tiến bước. Nỗi đau đớn như xé da cắt thịt đó, có mấy ai thấu hiểu?
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
Phó Khôn bám lên cửa không nhúc nhích, dì Lưu cười với cậu, rồi tiếp tục nhỏ giọng nói với mẹ: “Hai người cũng biết rồi, chẳng thích nói chuyện gì cả, lúc người ta đến chọn, thấy thằng bé trông đáng yêu, đều muốn nhận về, thế nhưng trêu thế nào cũng không chịu nói, thành ra không muốn nữa, sợ sau này không thân với bố mẹ…”“Biết mà, chị với Lão Phó, là cảm thấy rất thân với đứa bé này, có nói hay không cũng cảm thấy thân,” Mẹ cũng nói nhỏ, “Ngoan lắm, không thích nói chuyện thì thôi, sau này quen dần rồi là được, nhà chị còn có một đứa như thằng bé, tính tình Khôn Tử vẫn luôn hiếu động, như chó con ấy thấy ai cũng phe phẩy đuôi.”“Em cũng thấy thế, thằng bé còn nói nhiều với Khôn Tử ấy chứ.” Phó Khôn không thèm kháng nghị chuyện mẹ cứ nói với người khác rằng cậu như chó con, cậu vẫn chưa hiểu được ý của dì Lưu và mẹ. Đứa bé này sẽ ở lại nhà bọn họ? Không phải em gái sao? Thật sự đã biến thành em trai? Cả bụng cậu đầy thắc mắc, nhưng vẫn chẳng tìm được cơ hội để hỏi giữa cuộc nói chuyện của mẹ với dì Lưu.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hồ Yêu Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Thời tiết tháng bảy tính khí điêu ngoa, nói trở mặt liền trở mặt, mặt trời vừa mới lộ ra đã nhanh rúc vào mây đen, thế rồi lại ở đó toả nhiệt, trêu ghẹo người ta đến nóng nảy khó chịu. Ở biệt viện Ngô gia chẳng có mấy người, chỉ có bọn ve thích náo nhiệt, còn ngại không khí oi bức chưa đủ phiền, bám dính vào cây biểu diễn, ngày một tăng tần suất. Nhẹ nhàng gõ cửa hai lần, Ngô Cửu khom người đặt mâm cơm trên tay xuống, chỉ keo kiệt mà có một đĩa điểm tâm và một bát cháo hoa. Đây là do Ngô phu nhân cố ý dặn dò xuống dưới, người bệnh bên trong không chịu nổi thức ăn mặn, cơm nước cho thiếu gia không được phép dính dầu mỡ.Cửa phòng cọt kẹt một tiếng mà mở ra, lộ ra một luồng sáng lạnh lẽo u ám, trên đất hiện ra bóng của một người cao gầy, giơ xương. "Tiểu thiếu gia, cơm của ngày hôm nay."Lời còn chưa dứt, người bên trong đã run rẩy ho khan, người nọ ho đến kinh thiên động địa, lại chẳng còn chút sức lực nào, tựa như chỉ cúi xuống sẽ chết. Ngô Cửu biết, giờ thế nào cũng không ngăn thiếu gia ngừng ho được, vậy nên hắn chỉ đứng đó nheo mắt cười mỉm tiêu chuẩn nhìn tiểu thiếu gia bụm mặt ho khan, kiên trì chờ y bình phục lại.
24.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
SUNQINGtheWriter | Đam mỹ | Hoàn thành
Nếu như ai muốn tìm hiểu về dòng tộc ma cà rồng của Vưu gia, thì trước hết phải nhớ kỹ hai chữ: Vưu Thần. Khoảnh khắc tất cả mọi người trong dòng tộc ngóng chờ sự ra đời của Vưu Thần chính là một điều không bao giờ có thể quên được. Dường như có một sự hợp nhất nào đó giữa trời và đất, cậu bé với đôi mắt màu hổ phách ấy vừa lọt lòng, cả bầu trời liền nổi sấm rền, mặt đất rung chuyển mãnh liệt. Chỉ tích tắc vài giây sau, tiếng khóc của cậu bé đó đã khiến cho toàn thể con dân trong dòng tộc ma cà rồng này phải cúi người tôn kính.
31.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lái xe một đêm, Triệu Vũ mệt mỏi dụi mắt. Những ngày mưa mùa đông luôn đặc biệt ẩm thấp, trên cửa xe bám đầy hơi nước. Lão Vương ngồi bên ghế phụ đã sớm ngủ đến quên trời quên đất, mãi khi xe qua trạm thu phí, Triệu Vũ quay cửa xe xuống, khiến không khí lạnh ùa vào mới đánh thức được ông ta. Sau khi nộp xong lộ phí, xe tải tiếp tục chầm chậm lăn bánh, lão Vương nốc một ngụm trà đặc lên tiếng hỏi “Sắp đến chưa?”
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59