[Thích Cố] Zero

Amoeba | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện [Thích Cố] Zero của tác giả Amoeba. Cố Tích Triều, phi công bay thử nổi tiếng và đứng top đầu của căn cứ FI Quân Liên BangHai người gặp nhau trong một tình huống khá bất ngờ. Nhắn gửi: Bộ này Mặc dịch đã lâu, bây giờ đăng lại như kỷ niệm một thời hăng hái cày cuốc.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Phóng Đãng Thoát Tục hay Sếp Diêm Sao Thế?

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:06

Chuyện Nhà Mộc Tử

Thiên Tài Tiểu JOJO | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chuyện Nhà Mộc Tử của tác giả Thiên Tài Tiểu JOJO. Người đàn ông ngồi đối diện đây chính là người xem mắt thứ tư của anh.So với ba kẻ trước (một lão già bốn nhăm tuổi, một phú nhị đại chưa đến ba chục đã li hôn sáu lần, một anh nông dân vừa mới lên tỉnh không thân không thích) thì người trước mắt này nghe bảo là con trai bà chủ quán mạt chược lầu dưới của chị dâu họ của hàng xóm bạn học cấp ba của mẹ anh, thoạt nhìn cũng khá đáng tin.Vẻ ngoài sạch sẽ, tri thức, yên tĩnh và... ngố tàu.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đoàn Du Lịch Vô Hạn hay Mặc Sức Cưng Chiều.

6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:06

Tổng Biên Tập Không Thể Đáng Yêu Vậy Được

Điên Cuồng Đích Nha Thiên Tài | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Tổng Biên Tập Không Thể Đáng Yêu Vậy Được của tác giả Điên Cuồng Đích Nha Thiên Tài. Mùa xuân, tháng ba, trăm hoa đua sắc.Hơn chín giờ rưỡi, Lộc Hàm lưng đeo túi công văn tay cầm bánh rán trái cây vọt vào thang máy, do quán tính quá lớn nên nhào lên người Trương Nghệ Hưng.“Ôi, mới sáng sớm đã được anh nhiệt tình thương nhớ như vậy, em sẽ ăn không nổi a~”Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị hay Mất Trí Nhớ Sau Đem Đối Thủ Nhận Sai Thành Lão Công.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:07

Đài Phát Thanh Long Thành

Bạch Điềm Là Một Viên Kẹo | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Đài Phát Thanh Long Thành full (đã hoàn thành) của tác giả Bạch Điềm Là Một Viên Kẹo. Đây là đài phát thanh Long Thành. Mười hai giờ đêm, thành phố đóng cửa. Nếu bạn ở ven đường nhìn thấy một người đàn ông vùi đầu ôm bụng, nếu bạn phát hiện anh ấy cau mày, dáng vẻ mệt mỏi vì phải xã giao. Thế thì xin gọi điện thoại đến đại học Long Thành nối tới số máy riêng của văn phòng giáo sư Thẩm, gọi điện thoại nói với anh ấy rằng:

0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:08

Thái Tử Dục Quốc

Dạ Vũ Thu Đăng | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Thái Tử Dục Quốc full (đã hoàn thành) của tác giả Dạ Vũ Thu Đăng. Thái tử Dục quốc nghênh đón sinh nhật mười sáu tuổi, cậu sẽ thực hiện thủ dâʍ trước mặt cả nước, tuyên bố đã là người trưởng thành. Để trở thành hoàng đế, thời gian tới cậu sẽ học cách làm sao để lấy lòng người dân bằng cơ thể mình.Bên cạnh đó, còn có những truyện khác cũng vô cùng hấp dẫn mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Chí Hôn hay Chiến Thần Trấn Quốc.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:11

[Bác Chiến] Nhớ Anh

Tiểu Dương Tố Bạch Nhật Mộng | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện [Bác Chiến] Nhớ Anh full (đã hoàn thành) của tác giả Tiểu Dương Tố Bạch Nhật Mộng. Ăn uống cũng đến tầm rồi, trong căn phòng của một nhà hàng mùi rượu nồng nặc, Tiêu Chiến tối nay uống nhiều thêm mấy ly, sinh nhật bạn học cũ, anh ấy vui. "Nào, Đại Xuyên, tôi kính cậu một ly nữa." Anh nâng nửa ly rượu đi đến trước mặt Thẩm Xuyên, hành động và lời nói vẫn xem như tỉnh táo, chỉ là mặt có chút hơi đỏ, anh ấy nói anh ấy không say, anh ấy nóng. Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Chung Tình - Quyết Tuyệt hay Tất Cả Tra Công Đều Đuổi Theo Cầu Tái Hợp.

6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:12

Gián Nhỏ

Nhất Oản Chúc | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Gián Nhỏ của tác giả Nhất Oản Chúc. Một con gián nhỏ nép người vào thành bát.Anh đẹp trai vừa hát vừa rửa chén, la lá la là la.Mấy anh rửa bát đẹp trai đều hát hay như vậy sao.Gián nhỏ yêu ai yêu cả đường đi, đã đẹp trai thì làm gì cũng đẹp.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ta Nghe Thấy A của cùng tác giả.

1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14

Chẳng Ngừng

A Nguyễn Hữu Tửu | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chẳng Ngừng của tác giả A Nguyễn Hữu Tửu. Chín giờ sáng, khu thương mại phồn hoa nhất trong trung tâm thành phố chật ních xe cộ, người đi bộ bước vội vàng trên lề đường. Những cửa hàng đắt đỏ ở đường đối diện đã mở cửa đón khách, tiệm lẩu Lão Đế Đô và quán tôm hùm Vũ Hòa Hữu ở đường bên này vẫn đóng chặt cửa.Sau khi Túc Tức vòng ra phía sau dùng thẻ mở cửa, vừa bước vào đã bị Trần Tủng ngồi hút thuốc cản lại, "Túc Tức, hôm nay đến lượt mày dọn dẹp chỗ ngồi đúng chứ?"Túc Tức ngẩng đầu liếc gã một cái, "Ngày hôm qua tôi có nhìn qua, lịch phân công việc hôm nay đến lượt tôi xếp bàn."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Không Thôi hay Giấu Đi của cùng tác giả.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:16

Omega Của Đại Tá Cấm Dục

Nguyệt Cầm Ỷ Mộng | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Omega Của Đại Tá Cấm Dục của tác giả Nguyệt Cầm Ỷ Mộng. ”Nếu không còn cách nào nữa, thì cứ sống một mình cũng được!”Cả hai người, suy nghĩ vô tình trùng nhauHai con người cô đơn ở hai bên của cánh cửa liệu có thể phá tan gông xiềng của số phận?Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Hoàn Toàn Mất Kiểm Soát hay Trăm Tỷ Võng Hồng Thiên Sư.

27.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:17

Hoàng Hậu Mất Trí Nhớ Rồi

Chi Nha Phục Chi | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hoàng Hậu Mất Trí Nhớ Rồi của tác giả Chi Nha Phục Chi. Đây là động tác theo bản năng.Hiện tại Giang Dao rất choáng váng, y rõ ràng chỉ ngủ một giấc, thế nhưng chẳng hiểu sao lại tỉnh dậy ở một nơi xa lạ, bên cạnh còn có người nằm ngủ cùng.Hắn ta không mặc quần áo!Giang Dao cúi đầu nhìn chính mình, lòng càng chấn động.Y cũng không mặc nốt.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ [Vong Tiện] Đạo Phu Thê hay Sư Tôn Mèo Con Của Bổn Tọa.

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18

[Đông Phương Bất Bại Đồng Nhận] Hái Hoa Tặc

Tán Phiến Tử | Đam mỹ | Hoàn thành

Tác phẩm  [Đông Phương Bất Bại Đồng Nhận] Hái Hoa Tặc của Tán Phiến Tử thuộc thể loại đam mỹ cổ đại. Với nội dung hài hước, cách kể chuyện gần gũi giản dị, truyện nhanh chóng thu hút được đông đảo bạn đọc quan tâm và yêu thích.  Đông Phương Bất Bại chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày hái hoa tặc vậy mà lại tự tìm đến mình. Còn về phần Dương Phàm, hắn chẳng qua vì tò mò mới có quyết tâm diện kiến dung nhan người nọ, không nghĩ tới chơi đùa có thể vui như vậy nha. Lần đầu Dương Phàm đột nhập vào phòng Đông Phương Bất Bại, một ngân châm lạnh lùng phóng tới,  hai người giằng co hồi lâu, nhưng là không ai nhường ai. Đông Phương Bất Bại có ý giết người này, thế nhưng võ công hắn cũng không kém, càng huống chi, tâm trạng y cũng có vài phần tò mò thích thú. Cuối cùng, quyết định giữ Dương Phàm làm thú vui. Lần hai Dương Phàm đột nhập vào phòng Đông Phương Bất Bại, vẫn là một ngân châm lạnh lùng phóng tới, Dương Phàm nghĩ ngợi, thỏa thuận một chút liền có thể dễ dàng tạo nên mối ràng buộc với đối phương. Có điều với loại thỏa thuận này, hắn không chỉ mãn nguyện nhìn được dung nhan của Đông Phương Bất Bại, xem ra sau này cũng đem chính mình cột vào người này thật tốt.

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Chỉ Túy Kim Mê - Xa Hoa Trụy Lạc

Vạn Diệt Chi Thương | Đam mỹ | Hoàn thành

Giống như một căn bệnh, lại như một kẻ thích chơi trò chà đạp người khác. Chơi cho lắm vào, đau khổ hắn cũng sẽ phải nếm trải mà thôi, bởi vì sao? Nhân quả trên thế gian này đáng sợ lắm. Không chừa một ai, huống hồ chi kẻ thích trêu đùa cảm giác thật tâm của những người khác đối với hắn. Đây không phải là xem thường, mà là cực kỳ xem thường người khác. Chỉ để mang đến sự thỏa mãn cho bản thân mình mà thôi. Truyện Chỉ Túy Kim Mê - Xa Hoa Trụy Lạc của tác giả Vạn Diệt Chi Thương là câu chuyện nói về tình yêu giữa những người nam nhân với nhau diễn ra nơi hiện đại, một người nam nhân không phải là người tốt ghét người đồng tính, nhưng hắn lại qua đêm cùng một lúc với ba người nam nhân. Vẻ bề ngoài anh tuấn nho nhã, nhưng tâm can hắn thì nào ai thấu suốt được. Hắn nói: “Ta không phải người tốt.”  Thế nên, hắn làm cho người ta yêu hắn yêu thấu vào tận xương tận tủy, mà lại, cũng khổ đau đến muốn tận tay giết chết hắn…

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Ảnh Đế Đầu Óc Hỏng Rồi

Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành

Lương Nhung đứng dậy khỏi ghế, nhìn về phía Tống Ninh đang chuẩn bị rời đi. Tống Ninh chính là bác sĩ tâm lý của hắn. Trên tivi đang phát một đoạn trailer giới thiêu về bộ phim mới nhất của hắn. Đó là bộ phim đánh dấu sự trở lại sau ba năm vắng bóng của Lương Nhung. Bên cạnh tivi là tủ kính trưng bày từng cái từng cái cúp ảnh đế hắn đạt được. Năm nay hắn đã qua ba mươi nhưng toàn bộ giới giải trí đều đang tự hỏi liệu hắn có thể bước lên đỉnh cao sự nghiệp thêm lần nữa hay không?Hắn mặc một bộ áo ngủ rộng rãi, tiễn Tống Ninh ra cửa. Trước khi đi, cậu quay lại nói, “Tình huống của anh đã ổn định rồi, sau này không cần định kỳ tái khám nữa, có chuyện gì thì liên lạc với tôi.”

4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Có Biển

Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành

Viễn Thành là một thị trấn du lịch nho nhỏ trên Tây Bắc, thật giống như tên, xa tít mù tắp, mùa ế thì quạnh quẽ chẳng được mấy mống trên đường, đến khi vào mùa thì xó nào cũng chật ních. Bốn năm trước, một nhà trọ cho giới trẻ du lịch khai trương trong con hẻm nhỏ nhất của trấn, chỉ đủ rộng cho xích lô và mô tô chen vào, thoạt nhìn cứ nghĩ là ngõ cụt, nhưng khu nhà đằng sau cánh cổng sắt lại là cả một chân trời mới.Nhà trọ tên Có Biển, tuy vậy đừng nói là cái Viễn Thành bé bằng lòng bàn tay này, mà tính cả các tỉnh trấn xung quanh Viễn Thành cũng chẳng đào đâu ra biển hết. Ý chủ nhà trọ là, không có biển vẫn có thể tưởng tượng là có biển, giống như người có thể nghèo nhưng không thể không có ước mơ. Nghe thì hơi ngáo, nhưng đám thanh niên vác balo trên vai lại rất thích lời giải thích này, cho nên mặc dù ở tận trong hang cùng ngõ hẻm của Viễn Thành, Có Biển vẫn là nhà nghỉ khó đặt được nhất trong mùa du lịch.Tuy rằng rất có thể mọi người thích chỗ này, chỉ vì anh chủ không những đẹp trai, mà lại còn hào phóng. Tiền thân của Có Biển là một hộ nhà chăn nuôi, sau kết cấu lại thành một toà hai tầng, chứa được gần năm mươi người. Sân vườn rất rộng, dùng để trồng rau củ hoa tươi, cạnh vườn rau là một giàn nho, trên treo dải đèn màu xinh xinh, tối đến bật lên sáng rực rỡ. Hiện tại đang là mùa du lịch, Có Biển đã nhận hơn bốn mươi khách, lầu hai vẫn còn hai phòng trống.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Yêu Qua Mạng

Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành

Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.

3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Dài Lâu

Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành

Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Bằng Lan Giang Nguyệt

Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành

Ngõ nhỏ Hoa Liễu, triêu ca mộ huyền, trời ngả về chiều, sắc trời chưa tối hẳn, nhưng đèn lồng chiếu sáng đã được bật lên từng cái một, ánh sáng mờ ảo, khiến cảnh vật mông lung ảm đạm. Thanh Nhạc Phường nằm ở cuối con phố, đi tản bộ chưa tới một dặm, đã bị tiếng hò hét khiến cho đinh tai nhức óc.“Tiểu nhị, một bát vải ngâm nước gạo.” Từ trong quầy đi ra, Trần Nhị sắp xếp lại bàn ghế, sinh ý của hắn đã tới rồi, “Hôm nay đến sớm thế?” Hắn đem hai bát sứ đặt lên bàn, lại đặt thêm một ấm trà thô. Đây là món mới được khách của quán rất thích thú, nước gạo trắng không vị phối hợp với các loại hoa quả, trộn vào ăn kèm với nhau, vị ngọt vừa phải, vị kia khách miễn cưỡng trả lời: “Tối nay có khách.”Trần nhị: “Ai u, là khách mới sao? Cũng dám gọi Cận ca nhi của chúng ta?” Cận ca nhi nghiêng người liếc nhìn: “Tại mấy người ngày nào cũng lắm chuyện, quấy nhiễu việc làm ăn của ta.”

12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Toái Ngọc Đầu Châu

Bắc Nam | Đam mỹ | Hoàn thành

Đinh Hán Bạch vuốt cằm nhận lời an ủi, không tỏ ý kiến nữa. Hắn muốn đi, không phải do yêu thương công việc gì cả, mà là Phúc Kiến có một hiện vật nổi trên biển, hắn cảm thấy rất hứng thú, chỉ đơn thuần là muốn thỏa mãn lòng riêng mà thôi. Thời gian tan tầm vừa điểm, Đinh Hán Bạch xách túi chạy lấy người, cưỡi chiếc xe đạp sườn ngang cỡ lớn, không nóng vội cũng chẳng hoảng loạn, chầm chậm thong thả về nhà. Mùa hè ngày dài, ngày nào về đến nhà cũng chưa tới giờ cơm, còn phải nghe mẹ càm ràm suốt, chi bằng giết thời gian trên phố xá tấp nập còn hơn.Đạp được nửa đường thì hắn bẻ tay lái, rẽ vào đại lộ Nghênh Xuân rồi tăng tốc, làn gió thổi áo sơ mi bay phấp phới, khi lái qua một tiệm cơm lâu đời trong thành phố mới thắng xe lại. Đinh Hán Bạch xuống xe mua một suất cánh gà chiên bơ, treo lên tay lái, lúc rời đi thì chậm rãi ngoái đầu nhìn thoáng qua "Ngọc Tiêu Ký" đối diện. Cửa hiệu chạm khắc ngọc lâu đời nổi danh nhất thành phố, ngày nào trước cửa cũng có thể giăng lưới bắt chim, mà không chỉ có một cửa hàng thôi đâu, tổng cộng có những ba cái. Đinh Hán Bạch hít mùi cánh gà đạp xe về nhà, khi đạp đến phố Sát Nhi thì bắt gặp một bóng dáng. Bóng dáng ấy thanh lệ và yểu điệu, mái tóc dài phủ xương hồ điệp, vai ngang chân thẳng, chiếc váy dài màu trắng điểm thêm chút mát mẻ cho ngày hè chói chang này.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Đệ Đệ

Nhân Cố Cốt Gía | Đam mỹ | Hoàn thành

Cha của Hứa Bình qua đời. Ông bị ung thư vòm họng, khi phát hiện được đã là giai đoạn cuối, đưa vào giải phẫu chỉ tốn mười lăm phút đồng hồ, bác sỹ rạch cổ họng của ông ra lật lật vài cái, sau đó lại chiếu nguyên dạng may lại. Tế bào ung thư đã di căn lên phổi và xoang mũi, muốn cắt bỏ đi hết những khí quan đã bị lây nhiễm là không quá khả năng, giả như thực sự cắt xuống bệnh nhân cũng không còn bao nhiêu ngày để sống.Bác sỹ tháo khẩu trang, nói với Hứa Bình đã chờ sẵn bên ngoài phòng giải phẫu: “Gia quyến phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.” Hứa Bình sửng sốt nửa ngày mới hiểu được ý tứ của bác sỹ, không la hét cũng không náo loạn, hỏi: “Cha tôi còn bao nhiêu thời gian?” Bác sỹ có chút kinh ngạc vì thái độ bình tĩnh của anh: “Lâu thì nửa năm, chậm thì mấy tháng.”

10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Mười Năm

Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca  thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26