Sóc Nhai | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thanh Loan Yến của tác giả Sóc Nhai. Thương trường thượng thuận lợi mọi bề, thủ đoạn linh hoạt, chỉ mấy năm ngắn ngủi đã giúp việc làm ăn của Thẩm gia càng thêm lớn mạnh, về sau thậm chí lấy được nhung sa Tây Vực hiếm thấy, càng làm cho rất nhiều thương gia xung quanh đỏ mắt, nhưng Nghiêm chưởng quầy tuy có năng lực, lại chỉ là nghĩa tử của Thẩm Thư Nghiên, mặc dù xử lý Thẩm gia tốt, cũng có hơi danh không chính ngôn không thuận, hiện giờ thiếu gia Thẩm gia là Thẩm Thanh Yến đã trưởng thành, người ngoài đều chuẩn bị xem hai vị công tử này tranh đoạt gia sản một hồi, thế nhưng hai vị thiếu gia này lại không như vậy.Thẩm Thanh Yến: “Gia sản là gì chứ? Ta chỉ cần Nghiêm Tu!”Nghiêm Tu: “Thanh Yến, đừng làm càn.”Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Cá Mặn Siêu Giàu Chỉ Thích Lừa Gạt hay Quý Thương.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18
Xin thề là không ngược!!! | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cả Nước Đều Bảo Chồng Nhỏ Của Tôi Bị Điên của tác giả Xin thề là không ngược!!!. Tần Hà Vũ mệt mỏi mở cửa căn hộ của bản thân, thả người dựa trên ghế sô pha chán nản. Chiếc điện thoại vẫn còn đang vang lên tiếng mẹ anh lải nhải việc Chính phủ vừa gửi đến công văn.Làm một Alpha, Tần Hà Vũ cảm thấy bản thân cũng chỉ là một con người thôi. Đều sẽ có lúc mệt."Có gì mai con gọi mẹ sau nhé."Nói rồi, ngón tay lướt qua biểu tượng màu đỏ, không gian bên trong nhà chìm vào tĩnh lặng. Thi thoảng, vài tiếng còi xe từ đường lớn dưới chân chung cư vang vọng lên tận căn hộ lầu mười tám này.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Đơn Hướng Thông Hành hay Từ Trên Trời Rơi Xuống Một Chàng Vợ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18
Lạc Vũ Đinh Phong | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Chính Luôn Đối Với Tôi Mưu Đồ Gây Rối của tác giả Lạc Vũ Đinh Phong. Nhưng không ngờ được tất cả nam chủ đều đi sai đường!1. Cố chấp trúc mã rũ mi cười nhạt: Nại Nại là bạch nguyệt quang trong lòng tôi.Đường Nại ủy khuất trừng lớn mắt: Không phải, tôi là bạch liên hoa!2. Bá đạo tổng tài tỏ vẻ tàn ác nham hiểm: Nữ nhân kia có gì tốt, em vì sao lại thích cô ta!Đường Nại mặt người da đen dấu chấm hỏi: Thân mến, chúng ta không phải tình địch sao? Cầu xin anh liếc nhìn nữ chủ một cái, cô ấy mới là bà xã tương lai của anh!3. Ảnh đế cao quý hào hoa cầu hôn trực tiếp toàn mạng xã hội: Nại Nại, em có đồng ý gả cho tôi không?Đường Nại hoàn toàn hỏng rồi: Cậu rõ ràng là vai chính thụ, tại sao lại cầu hôn tôi!Hệ thống ưu thương cầm bút đưa cho cậu một câu đối.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Giáo Bá Tiểu Mỹ Nhân hay Sữa Chua Đánh Đá.
35.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:19
Shallownest | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Đạo Phu Thê của tác giả Shallownest. Cái tên Nguỵ Anh này thật sự cũng dễ khiến người hiểu nhầm là tên nữ nhi,Thậm chí khi trao đổi họ tên các con cháu thế gia cho, không cẩn thận viết sai tên “Anh” theo hướng nữ, vì vậy quẻ bói cơ duyên của Nguỵ Anh và Lam Vong Cơ lại thành thích hợp nhất, là duyên phận ba đời, số mệnh sắp đặt, nếu hai người không thể kết hợp sẽ làm càn khôn điên đảo, trong vòng mười năm thiên hạ sẽ gặp đại kiến nạn, đến lúc đó trăm họ lầm than, ma quỷ hoành hành, thiên đạo không còn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Nè Lam Trạm, Ta Thật Sự là Người Tốt của cùng tác giả.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:19
Bạn đang đọc truyện Tổng Giám Đốc Không Thể Xa Tôi Sao? của tác giả MaYuRi. Một người 'cao cao tại thượng' cùng sánh đôi với một người không có tiền bạc, địa vị còn tự hào khoe khắp công ty "Em ấy là vợ tốt của tôi."Một anh chàng giám đốc tài năng có thừa nhưng trái tim anh đã đóng băng từ lúc nào? Lạnh lùng vô cùng. Trên thương trường anh là một mãnh hổ còn khi về với "vợ" lại là mèo ngoan, yêu thương và chìu chuộng hết lòng.Chính người "vợ" ấy bằng sự tử tế đáng yêu, mỗi đêm trên giường làm ai kia phải hồn siêu, lạc phách. Tình yêu chân thành đã khiến anh chàng giám đốc thay 'người yêu' như thay áo này hết mực chung tình mà yêu thương và bị bẻ cong lúc nào không hay.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đừng Hòng Bẻ Cong Được Tôi hay Hắn Đang Vờ Sợ Hãi.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:19
Đả Tự Cơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gai Ngược Mùa Xuân của tác giả Đả Tự Cơ. Ngày Trình Trú Hồi được Trình Khác Hành nhặt về là ngày xuân phân, mưa phùn phất phới.Lúc đó cậu chưa tròn 4 tuổi, ký ức bị vứt bỏ mơ hồ không rõ nét, chỉ nhớ mưa bay giữa triền núi, dưới tán dù màu đen, bàn tay trắng bệch có khớp xương rõ ràng của thiếu niên nắm lấy cán gỗ.Giữa mưa xuân, núi xanh và đen trắng nhạt nhòa, nó là vết mực đầu tiên trong ký ức của Trình Trú Hồi.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trùng Tộc: Tôi Đến Từ Phương Xa hay Sơn Hữu Mộc Hề.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Hà Kỳ Lạc | Đam mỹ | Hoàn thành
Vì không thể ra chiến trường nên Cố Tích Triều chỉ có thể nhìn Thích Thiếu Thương từ xa. Thích Thiếu Thương đang ở nơi chiến trường giết địch thì có 1 cảm giác rất kì lạ giống như có ai đó đang nhìn mình. Mà người này lại vô cùng quen thuộc với hắn. Nhưng thôi kệ, hắn phải tiếp tục chiến đấu không thể để thua được. Dưới tà dương đẫm máu, vũ tiễn như cào cào, che kín cả bầu trời ào ào vút đến khiến Thiếu Thích Thương không thể cử động được.Ngay lúc này, Thích Thiếu Thương hắn lại cảm nhận được 1 ánh mắt đang nhìn mình. Nhưng khi quay đầu lại thì chỉ thấy có vô hạn thảo nguyên không có một bóng người. Trong tia ý thức cuối cùng, hắn chợt nghĩ ra đó là cậu Cố Tích Triều rồi trút hơi thở cuối cùng. Nhìn thấy hắn ra đi thì cậu cảm thấy vô cùng hối hận. Cậu cảm thấy rất chán nản và muốn thời gian quay lại. Về sau, hắn quen được Đại Hà qua mạng. Hai người nói chuyện với nhau rất hợp. Vì vậy mà cậu rất thích nói chuyện với người ấy. Dù thời gian đã trôi qua rất lâu nhưng cậu vẫn không quên được hắn. Dù thời gian trôi qua rất lâu nhưng cậu vẫn không quên được hắn mối tình đầu của cậu. Nhưng cho đến khi gặp được Đại Hà, lòng cậu bỗng rung động mạnh. Khi nghe Đại Hà gọi tên mình, cậu ngỡ là hắn. Sau khi nghe giải thích cậu hiểu ra là Thích Thiếu Thương được trọng sinh.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Truyện [Harry Potter Đồng Nhân][TomSev] Kế Hoạch Nuôi Dưỡng Hắc Ma Vương là tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, hài hước. Truyện kể về ký ức trầm trọng lần thứ hai tuôn trào vào óc của hắn. Quyết chiến Thiện Ác, cự xà dữ tợn, ma vương mặt xà nhe răng cười… Cùng khuôn mặt kẻ được chọn trẻ tuổi mà hắn thấy trong khoảng khắc tử vong cuối cùng. Sau khi bị rắn độc Nagini giết chết, Giáo sư Severus Snape sau khi chết trở lại năm 1993.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Thiên Vọng | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Đồng Nhân Harry Potter] Sinh Mà Cao Quý là tựa truyện hay thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể rằng trải qua ba năm chiến đấu, cuối cùng Draco đã ngã xuống vì câu thần chú Avada Kedavra được phát ra từ đũa phép của hắn. Trong khoảnh khắc tràn ngập một mảnh ánh sáng xanh, thấy được khuôn mặt hoảng sợ của Potter và tiếng gọi thê lương của y. Draco biết mình đã chết, không ai có thể sống sót trước Avada Kedavra của Chúa tể Hắc ám, có một ngoại lệ! Nhưng cái ngoại lệ này vĩnh viễn cũng không phải là anh, anh là một Malfoy, một Tử Thần Thực Tử kiêu ngạo, ngu xuẩn, mù quáng, một Malfoy mua dây buộc mình.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Truyện [Harry Potter Đồng Nhân] Thỏ Và Sói là một tựa truyện hấp dẫn, độc đáo thuộc thể loại đam mỹ. Truyện viết về tình yêu của Harry dành cho chú thỏ Slytherin. Ở thế giới phép thuật, bởi vì Harry đã mắc phải một sai lầm nho nhỏ cho nên Harry đã được trao trọng trách chăm sóc một con thỏ Slytherin. Đối với Harry thì con thỏ này hết sức quan trọng, có thể xem như bảo bối của Harry. Chính vì thế, Harry luôn ra sức bảo vệ, chăm sóc chu đáo cho nó.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Tĩnh Nhược Đông Phong | Đam mỹ | Hoàn thành
Biện Thái, cùng với hai chữ ‘biến thái’ chính là đồng âm, cũng chính là dấu hiệu báo rằng y nhất định cả đời này chỉ có thể đi theo con đường biến thái mà thôi. Hết cách rồi, ai bảo bản thân y lúc còn trẻ trong đầu luôn có mấy cái ý nghĩ biến thái trong đầu đâu. Cái gì mà học đòi như mấy công tử ăn chơi trác táng phong lưu bên ngoài? Nói cho rõ ràng thì chú em cũng mãi là nữ vương thụ, ngạo kiều thụ mà thôi không hơn.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Phong Lộng | Đam mỹ | Hoàn thành
Đời là gì? Phải chăng chính là một chuỗi những ngày cay đắng? Sống trên đời, tại sao thứ nhận được luôn là những nỗi khổ đau điên cuồng? Người ta có thể yêu, nhưng tại sao cậu lại không thể? Cả một đời dây dưa với bảy nam nhân, cuối cùng cái kết cục nhận lại chỉ là những điều cay đắng. Hóa ra, thế giới này không tươi đẹp thật sự như người ta vẫn thường hay miêu tả. Hóa ra, trên thế giới này, có thể kiếm tìm được một nơi yên bình quả nhiên là không hề dễ dàng gì. Ranh giới giữa yêu thương và lòng thù hận chỉ cách nhau rất gần, rất gần. Có đôi khi ta lầm tưởng đó là hận, nhưng khi cảm nhận được một điều gì đó, ta lại phát hiện ra điều này: hóa ra, đó là tình yêu thương. Yêu thương và yêu thương, nó giống như đóa hoa thơm nở rộ. Nhưng có hoa nào mà có thể tươi mãi đây? Tình yêu cũng như vậy, rồi sẽ có lúc nó từ màu đỏ nhuốm thành một màu vàng au. Tình yêu tựa như những cánh hoa, rụng dần, rụng dần, rồi cuối cùng chỉ còn lại những nỗi chua xót nơi đáy lòng. Khép lại cánh cửa của tình yêu thương, người lại phá vỡ nó ra một lần nữa. Người bước đến, phải chăng là để bù đắp, hay lại là báo thù?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
A Từ Cô Nương | Đam mỹ | Hoàn thành
"Gần đây còn mất ngủ không?" "Ừm, thỉnh thoảng. Không phải rất thường xuyên." "Có uống thuốc đúng giờ không?" "Có." "Gần đây còn sản sinh ảo giác không?" Có không nhỉ? Bạch Nhất Trần nhắm mắt ngồi trên ghế sofa bằng vải bố vô cùng mềm mại, hai tay đặt hờ trên đầu gối. Anh có thể cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ chưa kéo kín rèm đang chiếu rọi trên tay mình, cũng có thể nghe được tiếng sột soạt từ chiếc bút đang cọ quẹt trên giấy trong tay bác sĩ tâm lý.Thanh âm kia chẳng hề ồn ào, lại làm anh bình tĩnh và thả lỏng. Anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Không có." ao sẽ là ảo giác chứ? Đó nhất định do Thượng Đế nghe anh cầu xin thần phật phù hộ nên dành cho tín đồ thành kính món quà tặng đẹp đẽ nhất. "Không có là tốt rồi, thứ sáu tuần sau lại tới khám lần nữa đi." Giọng bác sĩ đang viết bệnh án dừng lại. "Bác sĩ Hạ, câu hỏi của ngày hôm nay đều đã hỏi xong hết rồi à?" Bạch Nhất Trần nhẹ giọng mở miệng hỏi. Giọng nói của anh hết sức dễ nghe, tựa giọt sương ngưng đọng buổi sớm mai, trong suốt sáng ngời.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nặc Danh Thanh Hoa Ngư | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày xửa ngày xưa, tại vùng biển nọ, có một Hải yêu thích ca hát. Nhưng vì hắn ca hát quá nhiều, thôn dân không thể chịu được, vì vậy quyết định dùng độc để hắn không phát ra tiếng được nữa. Đây là một chuyện xưa bi thương. Ca hát muốn mệnh/ tự luyến/ Hải yêu công x nói lời hung ác/ bắt cá không nhiều lắm/ phóng khoáng/ Người thụ. Niên thượng, tuổi chênh lệch lớn, mấy trăm tuổi.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngõ nhỏ Hoa Liễu, triêu ca mộ huyền, trời ngả về chiều, sắc trời chưa tối hẳn, nhưng đèn lồng chiếu sáng đã được bật lên từng cái một, ánh sáng mờ ảo, khiến cảnh vật mông lung ảm đạm. Thanh Nhạc Phường nằm ở cuối con phố, đi tản bộ chưa tới một dặm, đã bị tiếng hò hét khiến cho đinh tai nhức óc.“Tiểu nhị, một bát vải ngâm nước gạo.” Từ trong quầy đi ra, Trần Nhị sắp xếp lại bàn ghế, sinh ý của hắn đã tới rồi, “Hôm nay đến sớm thế?” Hắn đem hai bát sứ đặt lên bàn, lại đặt thêm một ấm trà thô. Đây là món mới được khách của quán rất thích thú, nước gạo trắng không vị phối hợp với các loại hoa quả, trộn vào ăn kèm với nhau, vị ngọt vừa phải, vị kia khách miễn cưỡng trả lời: “Tối nay có khách.”Trần nhị: “Ai u, là khách mới sao? Cũng dám gọi Cận ca nhi của chúng ta?” Cận ca nhi nghiêng người liếc nhìn: “Tại mấy người ngày nào cũng lắm chuyện, quấy nhiễu việc làm ăn của ta.”
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21