Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành
Thuở xưa có một ngọn núi, trên núi có một tà giáo, đặt tên là Chênh Vênh giáo. Nghe đồn giáo chủ giáo này giết người không chớp mắt, để luyện thành tà công mà lột da, rút xương, uống máu người sống, không chuyện ác nào không làm. Phàm là người đi qua con đường trên ngọn núi ấy, đều sẽ bị bắt về biến thành chuột bạch cho giáo chủ tà giáo làm thí nghiệm, không một ai may mắn thoát khỏi.Có người hỏi: “Trong giang hồ nhiều hiệp sĩ chính nghĩa như thế, cớ sao không lên núi đánh dẹp?” Người kể chuyện “chậc chậc” hai tiếng: “Ai bảo là không có chứ, chẳng qua tất cả đều có đi mà không có về…” Khách nghe xôn xao: “Giáo chủ này lợi hại như vậy sao!” Bấy giờ, dưới đài có một thư sinh áo trắng trẻ tuổi gấp quạt lại cái “phạch”, nhấc tay hỏi: “Nếu như đều có đi mà không có về, thì sao ngươi biết giáo chủ đó lột da uống máu?”“Chuyện này…” Người kể chuyện vuốt vuốt chòm râu dê, con ngươi đảo một vòng đổi chủ đề, “Vị công tử này rất lạ mặt, tin chắc đây là lần đầu đến Sở Dương nhỉ?” Thư sinh chắp tay cười: “Lần này tiểu sinh vào kinh thi cử, vừa khéo đi ngang nơi này.” “Ai ôi, công tử phải nhớ kỹ, rời xa ngọn núi có đi mà không có về nha.”
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Liễu Mãn Pha | Đam mỹ | Hoàn thành
Diện tích gần trăm nghìn mét vuông, trăm năm lịch sử, cất giữ hàng ngàn cuốn sách, là thư viện đại học trâu bò nhất ở thành phố A. Nhân khí ngày thường của thư viện đại học A có thể tưởng tượng được, cho dù có hệ thống hẹn trước tương đối hoàn thiện, chỗ ngồi tốt của phòng học và phòng tự học vẫn cung không đủ cầu. Nhất là sảnh chính yên tĩnh cạnh cửa sổ, có ổ cắm, ánh nắng mặt trời không chiếu thẳng xuống, sinh viên giành nhau cũng có thể đuổi kịp với việc lấy số chuyên gia hàng đầu ở bệnh viện lớn.Lại thêm nhà ăn cách khá xa, thức ăn ngoài không vào được, siêu thị lưu trữ ít thực phẩm tiện lợi, thư viện quy định thời gian sinh viên rời ghế không được nhiều hơn ba mươi phút, đủ loại khó khăn chồng chất, thời gian ăn cơm trưa của đại học A nói là Tu La tràng cũng không quá đáng. Chẳng qua! Có khó khăn, sẽ có cơ hội buôn bán!Hôm nay, khi trong tay Lật Đình xách theo hộp giữ nhiệt khổng lồ khoảng ba tầng đi vào khoảng đất trống nhỏ sau khu C tòa nhà phía Tây của thư viện đại học A, những người tị nạn nhận được tin nhắn thông báo đã đứng đầy dưới cây từ lâu… không, các sinh viên, vừa thấy người tới mỗi người như sói ngửi thấy thịt mắt tỏa ra ánh sáng xanh.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chính vì lẽ đó, có thể là cùng một hành động, cùng một sự việc, nhưng nếu nhân vật trong đó là một người có nhan sắc vượt mức khá, mọi người sẽ chủ động đứng về phía người có nhan sắc cao hơn. Thử nghĩ xem, một cô gái bình thường, hoặc có thể nói là xấu xí, và một cô gái đáng yêu cùng làm nũng, bạn sẽ thiên vị ai??? Đáp án rõ ràng quá nhỉ? Cũng cùng ý nghĩa như vậy, nếu bạn phát hiện một người là gay, nhưng người đó quá "đẹp trai", bạn sẽ cảm thấy hai người đàn ông đẹp nhr cùng nhau, cũng là "cảnh đẹp ý vui". Ngược lại, bạn sẽ chỉ trích, chê bai rằng "xấu vậy mà làm gay",.... Tính hướng không do bản thân lựa chọn, chẳng may bạn được sinh ra với giới tính sinh học và tính hướng không phù hợp với nhau, đó cũng không hề là lỗi của bạn. Có lẽ, lỗi là ở nhan sắc của bạn không đủ để người ta bỏ qua cho cái khiếm khuyết của mình mà thôi. Nhân vật chính trong câu chuyện này cũng không may mắn như thế, ngoại hình vừa không bắt mắt, giọng "chua" đặc trưng của miền trung cũng làm mọi người cảm thấy khó có thiện cảm. Là uke nhưng từ bé đến giờ chưa bao giờ nó nhận được một cái nhìn trìu mến của một thằng seme nào, (kể các uke). Còn những cái nhìn ngỡ ngàng đến kinh hoàng về cái nhan sắc “Khủng khiếp” của nó thì thừa rồi. Không cần người khác nhìn và nhận xét, nó tự soi gương và tự đứng tim mấy lần. Cái mặt thì bành to, cái mũi thì tẹt xấu xí, đôi mắt nhỏ xíu đúng kiểu châu á, cái miệng thì chành bành… hic.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đinh Hán Bạch vuốt cằm nhận lời an ủi, không tỏ ý kiến nữa. Hắn muốn đi, không phải do yêu thương công việc gì cả, mà là Phúc Kiến có một hiện vật nổi trên biển, hắn cảm thấy rất hứng thú, chỉ đơn thuần là muốn thỏa mãn lòng riêng mà thôi. Thời gian tan tầm vừa điểm, Đinh Hán Bạch xách túi chạy lấy người, cưỡi chiếc xe đạp sườn ngang cỡ lớn, không nóng vội cũng chẳng hoảng loạn, chầm chậm thong thả về nhà. Mùa hè ngày dài, ngày nào về đến nhà cũng chưa tới giờ cơm, còn phải nghe mẹ càm ràm suốt, chi bằng giết thời gian trên phố xá tấp nập còn hơn.Đạp được nửa đường thì hắn bẻ tay lái, rẽ vào đại lộ Nghênh Xuân rồi tăng tốc, làn gió thổi áo sơ mi bay phấp phới, khi lái qua một tiệm cơm lâu đời trong thành phố mới thắng xe lại. Đinh Hán Bạch xuống xe mua một suất cánh gà chiên bơ, treo lên tay lái, lúc rời đi thì chậm rãi ngoái đầu nhìn thoáng qua "Ngọc Tiêu Ký" đối diện. Cửa hiệu chạm khắc ngọc lâu đời nổi danh nhất thành phố, ngày nào trước cửa cũng có thể giăng lưới bắt chim, mà không chỉ có một cửa hàng thôi đâu, tổng cộng có những ba cái. Đinh Hán Bạch hít mùi cánh gà đạp xe về nhà, khi đạp đến phố Sát Nhi thì bắt gặp một bóng dáng. Bóng dáng ấy thanh lệ và yểu điệu, mái tóc dài phủ xương hồ điệp, vai ngang chân thẳng, chiếc váy dài màu trắng điểm thêm chút mát mẻ cho ngày hè chói chang này.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thù Ngươi | Đam mỹ | Hoàn thành
Lần này đổi lại Kiều Nhất Minh hai mắt mắt choáng váng, nhất thời vành mắt y đỏ lên. “Hừ, có cái gì ghê gớm, ly hôn liền ly hôn.” Nói xong liền một thân sầu não nằm ở trên giường! Thương Thịnh đứng ngoài cửa lộ ra ý cười bất thiện, vật nhỏ này chính là thiếu dạy dỗ, không quá mấy ngày liền muốn leo lên nóc nhà lật ngói! Không cho y một nếm chút đau khổ, y sẽ không biết điều. Giây tiếp theo Thương Thịnh lại cảm thấy khổ sở, đêm nay a! Nhìn dáng vẻ của mình như là muốn ngừng mà không được. Ngày kế.Thương Thịnh một bộ tây trang giày da đứng ở trước cửa Cục Dân Chính, hắn hôm nay sao lại tốt như vậy. Chẳng lẽ cứ nghĩ như vậy mà ly hôn mình sao? Thật là! Có được rồi lại không thèm quý trọng! - Đây là đoạn độc thoại nhỏ của Kiều Nhất Minh khi nhìn thấy Thương Thịnh. Trạng thái uể oải của Kiều Nhất Minh hôm nay, Thương Thịnh đều thu vào trong mắt, đây chính là kết quả mà hắn muốn, hiện tại chỉ mới có ba tháng, mà tiểu gia hỏa này lại dám đề đơn ly hôn, cũng trách không được Thương Thịnh tức giận. Lúc trước vì để cả hai có thể ở bên nhau mà hắn đã phải trả giá bao nhiêu là tâm huyết cùng nỗ lực, nhiều đến không tưởng tượng được, cuộc hôn nhân không dễ dàng này, sao lại có thể giống như y nói ly hôn liền ly hôn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nhân Cố Cốt Gía | Đam mỹ | Hoàn thành
Cha của Hứa Bình qua đời. Ông bị ung thư vòm họng, khi phát hiện được đã là giai đoạn cuối, đưa vào giải phẫu chỉ tốn mười lăm phút đồng hồ, bác sỹ rạch cổ họng của ông ra lật lật vài cái, sau đó lại chiếu nguyên dạng may lại. Tế bào ung thư đã di căn lên phổi và xoang mũi, muốn cắt bỏ đi hết những khí quan đã bị lây nhiễm là không quá khả năng, giả như thực sự cắt xuống bệnh nhân cũng không còn bao nhiêu ngày để sống.Bác sỹ tháo khẩu trang, nói với Hứa Bình đã chờ sẵn bên ngoài phòng giải phẫu: “Gia quyến phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.” Hứa Bình sửng sốt nửa ngày mới hiểu được ý tứ của bác sỹ, không la hét cũng không náo loạn, hỏi: “Cha tôi còn bao nhiêu thời gian?” Bác sỹ có chút kinh ngạc vì thái độ bình tĩnh của anh: “Lâu thì nửa năm, chậm thì mấy tháng.”
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Bạch Chỉ | Đam mỹ | Hoàn thành
Hôm sau Trần Thiên cảm thấy không khỏe lắm, cả người nặng như đeo chì. Phàm Triệt đã ra cửa một lúc nhưng Trần Thiên vẫn thấy đau đầu không thôi, y tự rót một ít nước ấm cho mình, cảm giác vừa nóng vừa lạnh ập tới khiến y vô cùng khó chịu. Y sờ sờ trán, chắc phát sốt rồi đây, có lẽ sau trận giao hoan hôm qua mà ra nông nỗi. Trước kia gặp tình trạng này chỉ cần uống vài viên thuốc là xong, hơn nữa Trần Thiên chưa từng xem bệnh cảm sốt là chuyện lớn, nhưng lần này có nằm mơ y cũng ngờ cơn sốt suýt thì khiến y phải lìa đời. Khi Phàm Triệt quay về Trần Thiên hãy còn đang ngủ, thần trí mơ mơ màng màng, cũng không biết đang nói mê gì đó. Hắn đưa tay chạm vào người y để kiểm tra nhiệt độ, rõ ràng còn nóng hơn cả hắn! Điều này khiến Phàm Triệt hoảng sợ thót tim. Trần Thiên đang nóng như thiêu, nay vầng trán được tiếp xúc với lòng bàn tay lạnh lẽo của Phàm Triệt thì cảm thấy rất thoải mái, người đàn ông ‘ưm’ một tiếng như đang tỏ ra hài lòng. Phàm Triệt sợ y sốt đến hôn mê bèn lập tức vỗ vỗ mặt y và gọi cho tỉnh.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Minh Khởi Minh Diệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Tôi tên Hạ Cảnh, năm nay mười chín tuổi, là một thằng sinh viên vô ưu vô lo. Trước ngày hôm nay, cuộc sống mỗi ngày của tôi chỉ xoay quanh trường đại học, căn tin và ký túc xá, lúc nghỉ ngơi sẽ chơi bóng hoặc chơi game với bạn cùng phòng. Dĩ nhiên thỉnh thoảng cũng cúp học hoặc ngủ gật trong lớp học tự chọn. Đến tận bây giờ, chuyện khó lựa chọn nhất tôi từng gặp phải chính là bữa trưa nên ăn cơm cà ri gà hay mì gà hầm.Mà hôm nay, tôi không thể không đưa ra quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời. Đây phải kể từ buổi trưa lúc tôi mua đồ uống trước cửa trường học. Khi đó tôi vừa mới cầm lấy ly trà em gái tiệm trà sữa đưa, bỗng cánh cửa chiếc xe Benz màu đen đang đỗ ven đường mở ra, ba người đàn ông mặc âu phục đen bước xuống. Tôi chọc ly trà chanh đá của mình, ngậm ống hút hút một hơi.Ba người kia ăn mặc không khác mấy với những tên xã hội đen trong phim. Bái phục, bây giờ cũng sắp tới kỳ nghỉ hè rồi, mặt đường nóng tới mức chiên được cả trứng. Hôm nay tôi mặc áo phông, quần short rộng và đi dép lê cũng sắp nóng thành chó rồi, chẳng lẽ những người này không có tuyến mồ hôi sao, đúng là đầu óc có vấn đề.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Anh Toàn của tác giả Phạn Y. Sau đó Tiện cũng may mắn được kỳ ngộ, tìm được truyền thừa của môn phái ngàn năm trước lúc Loạn Táng Cương còn là một toà tiên sơn, học được cách tu hành khác.Ba năm sau, có cơ thể mới, có tu vi mới, Tiện 2.0 giả dạng nữ xuống núi. Nhưng mà oan gia ngõ hẹp. Vừa xuống đã đụng vào Hàm Quang Quân đang đau khổ, thất thểu đi tìm người.Hai người (thực ra chỉ có Kỷ thôi) dính độc của đào yêu, bum ba la bum. Cẩu huyết bắt đầu. Nữ Tiện bị lôi về Vân Thâm, đè đầu thành thân với Kỷ (đang đau khổ vì nghĩ mình phản bội người trong lòng). Sau đó dính bầu. Sau đó nhiều chuyện. Sau đó Kỷ phát hiện ra bà xã tiện nghi của mình thổi Vong Tiện, mừng muốn nhảy nhót, ôm mỹ nhân về tiếp tục giày vò. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [HP] Kết Thúc Luân Hồi hay Sa Bẫy.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Mộc Hề Nương | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nghiệt Nợ của tác giả Mộc Hề Nương. Đỗ Vân Sinh ngay từ đầu cho rằng cổ thuật là lời nói vô căn cứ, tuy rằng trong trại độc trùng rất nhiều, nhưng ai làm trại tử mà lại ở chỗ sâu trong núi lớn?Hắn mang theo rất nhiều thuốc đuổi côn trùng, nước thuốc phòng độc trùng, nhưng vô dụng, trợ lý đi cùng vẫn là bị độc trùng cắn phải đưa đi bệnh viện. Những người khác cũng không muốn làm, trả gấp hai tiền lương cũng không chịu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Yếu Đuối hay Xông Vào Ngõ Âm Dương của cùng tác giả.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Loan Đăng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Bình Tà] Vô Tự Di Thư của tác giả Loan Đăng. Trước đây tôi có tâm lý trốn tránh, lão Tiêu nói phổi của tôi đã được trị khỏi, nghe vậy tôi cũng vui vẻ tin luôn, thực ra chủ yếu là do cái giá phải trả quá lớn, tôi hoài nghi bản thân sẽ không chấp nhận nổi mấy chữ cả đường phí công.Trong lúc chờ có phim X-quang, năm người bọn tôi ngồi dựa vào một hàng ghế nhựa, tôi dựa Bàn Tử, Bàn Tử thì vừa nhếch miệng cười vừa dùng tốc độ tay kinh người nhắn tin với bà chủ tiệm cắt tóc. Hắc Hạt Tử hút Yakult còn Tiểu Hoa thì nhắm mắt dưỡng thần, còn Muộn Du Bình bên trái tôi lại chỉ ngồi khoanh tay, chẳng biết đã đi vào cõi thần tiên nào. Đến khám ở bệnh viện trong thị trấn đa phần là người lớn tuổi, năm người bọn tôi ngồi cùng nhau trông như một thắng cảnh độc lạ, ai không biết còn tưởng là năm đứa con hiếu thảo của nhà nào.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Cặn Bã Hoàn Lương hay Tử Thần Đại Nhân Ra Mắt Vị Trí Center rồi.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Tần Tam Kiến | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Giả Tưởng của tác giả Tần Tam Kiến. Chương trình hẹn hò giả tưởng của người nổi tiếng đồng tính nhắc nhở quan trọng:1. Trong lúc quay, dù muốn một quyền đấm chết đối phương cũng phải kiềm chế bản thân.2. Trong lúc quay, dù muốn lột luôn quần đối phương cũng phải kiềm chế bản thân.3. Các loại tiếp xúc thân thể bao gồm: nắm tay, hôn, không thể miêu tả, chương trình không có dàn dựng đặc biệt, hoàn toàn do khách mời tự do phát huy.4. Nếu một bên khách mời trong lúc quay có đối tượng bên ngoài thì tổ khách mời trước tiên nên dừng tham gia chương trình.5. Nếu khách mời trong lúc quay có nảy sinh tình cảm thì tuỳ duyên… Nhưng trước khi chương trình kết thúc, cấm chia tay.Nếu là fan của Tần Tam Kiến, bạn có thể đọc thêm Hạ Của Anh hay Khi Quả Táo Chín.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Bạn đang đọc truyện Bến Cảng Màu Đen của tác giả Tình C. Khi thấy ánh sáng của ngọn đèn dầu, Harry mới ý thức được chính mình đang phát run.Trong căn phòng tối tăm, chỉ có ánh đèn màu vàng cam lờ mờ soi rọi xung quanh. Một bóng người đang đứng trước mặt cậu, hình dáng người đó rất mơ hồ. Harry chớp mắt, để cho tiếng thở dốc bất ổn của mình dần dần trở về bình tĩnh. Cậu duỗi tay với lấy cặp kính đặt trên tủ đầu giường."Ôi — Harry, không sao đâu."Bóng người hiện ra rõ ràng, là Ginny đang mang vẻ mặt lo lắng. Cô vươn tay đặt tay trên vai Harry, ôm cậu vào trong lòng, thanh âm của cô vô cùng mềm nhẹ. "Đó chỉ là giấc mơ. Anh rất an toàn, không có chuyện gì xấu cả."Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Vinh Quang [ESPORT] hay Vương Tử Ngược Bắc Em Xuôi Nam.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Đỗ Bì Tam Tằng Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâu rồi Ninh Phi không nằm mộng giữa đêm. Giấc ngủ của hắn bị cắt rời thành vô số mảnh vụn. Lưỡi dao, súng lửa, khói thuốc, máu ấm bắn tung tóe. Hắn là lính gác đào ngũ, điều này có nghĩa là lẩn trốn và truy bắt không ngừng, như con chuột trốn chạy nơi cống ngầm ngõ hẹp, cầu tránh khỏi nanh vuốt của công đoàn. Khẽ khép mắt, pheromone dẫn đường bùng lên tứ phía. Bản năng kêu gào trong huyết mạch, thúc giục hắn tiến về phía trước. Hắn mở mắt ra, lùi vào sâu trong bóng tối.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành
Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Liệp Nhân Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành
Triều Sinh ở nhà trọ công chức của đại học A, cách thư viện mười phút đi bộ, coi như mỗi ngày đi sớm về trễ cũng không sao. Nửa năm trước cậu mới vừa thi đại học xong, thành tích nát bét, với cả bản thân cũng không thích đi học nên thẳng thắn bỏ luôn ý nghĩ thi lại, dựa vào quan hệ của ông chú trong nhà tới thư viện đại học A làm nhân viên. Tiêu chí ở đây thấp hơn nhiều so với các thư viện học thuật, nên không cần bằng cấp hay kỹ năng gì phức tạp, trước mắt lương cũng không cao, nhưng hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt của cậu. Nhưng khuyết điểm cũng có, đó chính là “quá tẻ nhạt”.Cái ngày vừa có kết quả thi đại học, cả nhà Triều Sinh đều phiền muộn, đến cả cậu cũng cảm thấy tiền đồ xa vời. Cho nên khi chú cho cậu đường lui, Triều Sinh có một loại vui sướng và cảm kích giống như vừa sống sót sau tai nạn. Nhưng cậu hoàn toàn quên rằng, hoàn cảnh tạo thành ảnh hưởng. Theo thời gian, cái cảm giác an nhàn trong lòng khi tìm được công việc từ từ bị tinh thần phấn chấn của những người cùng lứa xung quanh bao phủ. Đặc biệt là khi so với Lâm Yêu người bạn nối khố với mình còn đang theo chuyên ngành đạo diễn tại đại học A, hai người mỗi lần ở trong trường học gặp mặt, Triều Sinh liền không tự chủ được sinh ra tâm lý chênh lệch khó nói.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
| Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc đó Tiểu Mạc, một mực không biết ý nghĩa lời nói này của Lạc Huỳnh Tâm là gì, hắn chỉ biết, trong mắt Lạc Huỳnh Tâm. Một vẻ kiên định như vậy! Xe ngựa lộc cộc đi ở trên đường, mặc dù trên mặt đường coi là bằng phẳng, đối với người bình thường mà nói, gần nửa tháng ngày đêm đi đường, cũng sẽ cho người mỏi eo đau lưng, thống khổ không chịu nổi, huống chi người ở trên xe ngựa kia. Tiểu Mạc ngồi dựa vào đệm mềm ở sau lưng, để cho người kia nằm nghiêng ở trên bắp đùi của mình, đưa lưng về mình, ôm y vào ngực mình. Tay nhỏ bé một chút một chút chậm rãi vuốt ve bụng tròn nhô lên của y. Cho dù đang ngủ mê man, tựa như người trong ngực cũng có thể cảm nhận được khó chịu trong bụng, ngủ cũng không yên ổn, nhíu chặc mày, luôn luôn vô ý thức năm chặt tay. Cho dù bào thai trong bụng không tính là làm ầm ĩ, nhưng dưới tay tiểu Mạc cũng có thể cảm nhận được rõ ràng thai nhi đá đánh lên bụng.Mỗi lần cảm nhận được nơi nào đó dưới tay tùy mềm mại từ từ trở nên cứng rắn, tiểu Mạc cũng có thể cảm thấy người trong ngực dần dần kéo căng thân thể. Hắn chỉ có vội vàng dùng tay xoa nhẹ vuốt ve, mong đợi thai nhi trong bụng ngừng nhúc nhích, chỉ mong người trong ngực mình có thể thoải mái một ít. Ban đầu, khi nhìn đến bụng một ngày một ngày chậm chạp trở nên lớn của Huỳnh Tâm, tiểu Mạc cuối cùng cũng biết ý nghĩa câu nói ban đầu y nói kia.Lúc hắn vừa cửa nát nhà tan, toàn bộ trước mắt cũng tàn khốc như vậy, nếu không phải được Huỳnh Tâm cứu, hắn sợ rằng phải bị người lừa gạt bán được nơi nào đều không Biết. Hắn đối với hoàn cảnh vị trí xa lạ cùng sợ hãi. Không biết gì cả, Huỳnh Tâm chưa bao giờ chê bai hắn. Một năm sống chung với Huỳnh Tâm, hắn dần dần cảm nhận được Huỳnh Tâm là một người tốt như vậy.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Kinh Thành Nam Sủng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bụi đất giống như là đặc trưng của thành phố nhỏ, cho dù là đi trong nội thành, cũng có thể thấy bụi đất bay mù trời. Nếu ở bên ngoài vào nội thành đi dạo một vòng, rồi về đến nhà nhất định có thể vỗ xuống nửa cân đất từ trên quần áo, cùng bùn đều nhận đủ dùng. Mặc dù hoàn cảnh của thành phố nhỏ này không tốt như vậy, tuy nhiên vẫn có người rất yêu nơi này, Đóa Lai chính là một trong số đó. Đóa Lai sinh ra ở đây, chơi đùa ở đây, trưởng thành ở đây, tất cả của cậu nếu muốn lau chùi cũng không thể lau hết mối quan hệ giữa cậu và nơi này. Về phần tương lai của cậu, chắc chắn vẫn sẽ là nơi đây.Đóa Lai sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, cha cậu không có trình độ văn hóa, là người khai thác trong một mỏ than lớn, trái lại, mẹ cậu lại biết được vài mặt chữ, nhưng mà trình độ chỉ giới hạn dưới cấp trung học. Đóa Lai được sinh ra khiến cho mọi người trong nhà cậu vui sướng tột độ, đặc biệt là ông nội của cậu, yêu thương cậu càng ngày càng nhiều, cố ý đặt tên cậu là “Đóa Lai”.(Theo tui dịch có nghĩa là “Hoa đến”:v)Mùa đông năm nọ, Đóa Lai vừa tròn bốn tuổi, cậu theo cha mẹ đến sống trong một căn nhà trệt, mùa hè nghịch nước mùa đông, đến mùa đông thì lạnh cóng, thậm chí ngay cả cửa cũng bị đóng băng, chỉ có thể dùng đòn gánh nước để làm tay nắm cửa, cả nhà ba người đồng tâm hiệp lực, kéo mở cửa ra. Lúc ấy cuộc sống mặc dù không quá tốt nhưng Đóa Lai vẫn cảm thấy rất vui vẻ, có thể là vì cậu cái gì cũng chưa thể hiểu.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Đạm Định Miêu | Đam mỹ | Hoàn thành
Cha của Thạch Tiểu Cường chết vô cùng đột ngột, lúc nghe được tin dữ hắn còn đang ngồi ở trong phòng học tự hỏi giữa trưa sẽ ăn cái gì đây. Vội vàng từ trường học chạy nhanh về nhà, trong nhà đã muốn chật nít đông nghìn nghịt người phúng viếng. Thay vì nói phúng viếng, chẳng bằng nói là tới phân chia di sản.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27