Trong xã hội thông tin hiện đại, sự im lặng không còn là vàng nữa, nếu không biết cách giao tiếp thì dù là vàng cũng sẽ bị chôn vùi. Trong cuộc đời một con người, từ xin việc đến thăng tiến, từ tình yêu đến hôn nhân, từ tiếp thị cho đến đàm phán, từ xã giao đến làm việc… không thể không cần đến kĩ năng và khả năng giao tiếp. Khéo ăn khéo nói thì đi đâu, làm gì cũng gặp thuận lợi. Không khéo ăn nói, bốn bề đều là trở ngại, khó khăn. Trong thời đại thông tin và liên lạc phát triển nhanh chóng, tin tức được cập nhật liên tục, các công cụ thông tin và kĩ thuật truyền thông được ứng dụng rộng rãi như ngày nay thì việc khéo ăn nói đã trở thành “cái tài số một thiên hạ”. Trong khoảng thời gian ngắn nhất, nếu ai có thể nêu bật được khả năng, thực lực của mình cho đối phương biết thì đó sẽ là người chiến thắng. Chính vì vậy mà câu nói “Khéo ăn nói sẽ có được thiên hạ” rất có ý nghĩa.Vậy, như thế nào mới gọi là biết cách ăn nói? Nói năng lưu loát, không ấp úng có được gọi là biết cách nói chuyện không? Nói ngắn gọn, nói ít nhưng ý nghĩa thâm sâu có được gọi là biết cách nói chuyện không? Hay nhất định phải nói nhiều mới là biết nói chuyện? Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta thấy rằng: Biết cách nói chuyện không nhất định là phải nói nhiều, quan trọng là phải nói đúng trọng tâm, đúng nội dung. Và điều quan trọng là phải nắm được vấn đề mình đang nói đến.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:19
Phùng Quán | Khác | Hoàn thành
Một tuần trước ngày Huế nổ súng kháng chiến, dân trong thành phố được lệnh tản cư hết về các vùng quê. Nhưng qua mấy ngày đầu đánh nhau, tin tức thắng lợi từ Mặt trận đưa về dồn dập. Tin thắng lợi một đồn mười, mười đồn trăm, nên đồng bào chắc mẩm tụi Tây sắp đầu hàng đến nơi rồi. Do đó, không ai bảo ai, mon men kéo dần về phía thành phố. Họ nóng lòng sốt ruột được mau mau trở về dọn dẹp lại nhà cửa, phố xá, trở về với công việc làm ăn thường ngày. Trong thời kì đất nước ngập tràn trong khói lửa chiến tranh như vậy, chỉ cần nghe tin quân ta chiến thắng dù chỉ một trận nhỏ thôi cũng đủ làm bà con cảm thấy hết sức phấn khởi và tự hào.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:27
Marie-Aude Murail | Khác | Hoàn thành
Truyện Oh, Boy! Là một tựa truyện hay thuộc thể loại tiểu thuyết. Kể về chúng là ba anh em, một trai và hai gái và chúng là ba đứa trẻ mồ côi cha mẹ, sống tại nhà bảo trợ xã hội: Siméon Morlevent, 14 tuổi. Mảnh khảnh. Mắt nâu. Đầu óc thần đồng, đang học năm cuối trung học. Morgane Morlevent, 8 tuổi. Mắt nâu. Hai tai rất to. Đứng đầu lớp nhưng lại luôn bị người lớn quên mất sự có mặt của mình. Venise Morlevent, 5 tuổi. Mắt xanh, tóc vàng, rạng rỡ. Một cô bé ai ai cũng thích. Cô còn biết thêu dệt ra những chuyện tình cực kỳ nồng cháy cho các cô búp bê Barbie của mình.Nhưng bọn trẻ hoàn toàn không muốn giao phó số phận mình vào tay cô bảo trợ xã hội. Chúng quyết tâm rời khỏi trại trẻ mồ côi, tìm cho mình một gia đình. Vào lúc đó, có hai người xuất hiện. Họ đều có thể nhận nuôi chúng. Bởi thiện ý và cũng bởi ác ý. Một người không hoàn toàn tốt bụng; người kia thì sống thiếu trách nhiệm, và còn điều nữa, hai người này đặc biệt ghét nhau. Rồi chuyện gì sẽ xảy ra? Liệu ba đứa trẻ mô côi sẽ có một gia đình êm ấm, một cuộc sống hạnh phúc hay không? Mời các bạn đón đọc truyện.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:42
Phạm Kiều Trang | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phía Sau Phù Hoa của tác giả Phạm Kiều Trang. – Ô đây là ai thế? Không phải là người đẹp nổi tiếng một thời ở phố Hoàng Thành à? Sao lại phải đứng ngoài đường chờ khách thế này?Một người nữa cười khẩy:– Trước không nhận đi khách để giữ giá, tưởng thanh cao thế nào, cuối cùng cũng có ngày phải làm gái đứng đường rẻ mạt thế này thôi hả? Trước 1000 usd/đêm không mua nổi cô em xinh đẹp Lam Giang ở phố Hoàng Thành, giờ 100k đã có thể nằm dạng chân cho người ta chơi thoải mái. Đời mà, lên voi xuống chó nhanh lắm.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Lấy Người Không Yêu Mình hay Một Đời Một Kiếp Quá Xa Xôi của cùng tác giả.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:48
Tim Winton | Khác | Hoàn thành
Pike đã từng trải qua thời khắc cận kề cái chết khi còn là một cậu bé tuổi 15, bị sóng vùi dập lúc trượt ván nước một mình - vùng vẫy trước cơn sóng cuồn cuộn của đại dương, bị hất văng khỏi tấm ván trượt và rơi xuống biển, hoảng loạn và mất phương hướng, cố hít thật nhiều hơi và thở sâu vội vã... Sóng cuốn xô đẩy đập vào những mỏm đá, rồi nhấn chìm cậu dưới làn nước lạnh buốt khiến cậu gần như bị tê cóng, ngạt thở... Nhưng chính bản năng sinh tồn trỗi dậy đã giúp cậu vượt qua hiểm nguy, và từ đó, cậu thấu hiểu tận tâm can hơi thở quý giá như thế nào!
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Bạn đang đọc truyện Cave Xóm Trọ của tác giả Tâm Tửng. Mẹ tôi tên Lành bà là một người phụ nữ gầy yếu và bị dị tật ở chân đi phải chống gậy nên ngày đó mẹ tôi không lấy được chồng, không có người đàn ông nào muốn lấy một người phụ nữ xấu xí gầy yếu lại bị què chân như mẹ tôi cả …mãi tới năm mẹ tôi 30 tuổi thì bà mới kiếm được một đứa con là tôi và bố tôi là ai thì không ai biết cả vì mẹ tôi giấu kín bà sợ mọi chuyện vỡ lở ra vợ của người đàn ông đó đã tìm mẹ và gây rắc rối nên mẹ tôi quyết giữ bí mật của riêng mình mãi mãi, ngày đó ông ngoại có đánh đập có tra hỏi mẹ tôi như thế nào thì mẹ tôi vẫn cắn chặt răng không nói nửa lời.Ông ngoại tôi giận quá nên đã làm một cái chòi ngoài vườn và đuổi mẹ tôi ra đó ở , may có bà ngoại âm thầm giúp đỡ mẹ tôi gạo muối thức ăn nên mẹ tôi mới khoẻ mạnh rồi mẹ tròn con vuông.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Lời Hứa Đàn Ông của cùng tác giả.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:17
Bạn đang đọc truyện Đi Qua Bóng Tối của tác giả Băng Nhi. Người ta còn nói chàng trai bên bạn năm 17 tuổi sẽ không thể theo bạn tới cuối cuộc đời, ấy vậy mà Lan vốn không tin điều đóLan và Tuấn vốn sinh ra từ một vùng quê nghèo, cùng nhau lên thành phố học tập, sinh sống rồi lập nghiệp. Lan vốn là một cô gái xinh đẹp nết na lại học rất giỏi cho nên ngay từ những ngày bước chân vào giảng đường đã có rất nhiều chàng trai theo đuổi, ấy vậy mà Lan lại từ chối tất cả để ở bên anh. Tuấn là con một trong một gia đình khá giả, Tuấn đẹp trai, chịu khó lại rất ga lăng nên Lan trót si mê anh chàng cùng quê ngay từ lần đầu tiên gặp mặt.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vương Phi Ngâm Tuyết hay Trọng Sinh Chỉ Hoàng Hậu Vi Tôn của cùng tác giả.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18
Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương một người thương khác! Đó là ngày ta biết rằng giữa ta và người từng tồn tại một thứ duyên trời mỏng manh.Đó là ngày người từng hứa sẽ ở cạnh cuộc đời ta mãi mãi, nào ngờ lời hứa không cánh mà bay. Đó là ngày ta chết đi nửa trái tim, thanh xuân rạng rỡ mà người từng ở đấy giờ chỉ còn lại những mảng màu xám xịt. Đó là ngày ta bất chợt thấy đôi chân mình chẳng còn chút sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn.Cầu mong người được an yên bên một người thương khác...! Cầu mong ta sớm lành lại những vết thương sau nhiều năm loang lổ...! Cầu mong đời thương ta, thương cho trái tim bé nhỏ đã dốc cạn tâm can trao cho một người. Cầu mong sáng mai tỉnh dậy, ta quên người nhẹ bẫng! Cầu mong phía trước có một người đủ kiên cường dìu ta qua bao tháng năm quá nữa cơn mơ!
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Trang Buby | Khác | Hoàn thành
Đêm Noel, mọi người đều hạnh phúc cùng sánh đôi..chỉ có riêng tôi, năm nào cùng vậy,chỉ biết làm bạn một mình cùng đêm tối..một mình ngồi trong căn phòng vắng,lắng nghe khúc nhạc cô đơn... tôi không biết ánh sáng là gì, tôi không biết thế giới ngoài kia ra làm sao, cuộc sống của tôi khép lại bằng một màu đen..nó cũng giống như cuộc đời tôi vậy, tôi là Dương Thu Huyền, năm nay tôi 17 tuổi..tôi sinh ra không được may mắn như các bạn đồng chang lứa, người ta nói tôi là thứ được hình thành từ t*ng trùng khuyết tật của một người đàn ông đến ngay cả mẹ tôi còn không biết chính xác ông ta là ai...Nghe mọi người kể lại, mẹ tôi vốn dĩ rất xinh đẹp và tài giỏi, bà nấu ăn rất ngon.. bà là con gái duy nhất của một phú ông làng bên.. mẹ tôi, cũng như bao người con gái khác, bà ấp ủ giấc mơ được vào trường sân khấu điện ảnh từ khi còn nhỏ.. ước mơ ấy tưởng chừng đã với trong tầm tay rồi một chốc một lát đã sụp đổ hoàn toàn...trước một hôm ngày ứng tuyển, trong lúc đi dự tiệc sinh nhật bạn ở làng kế bên, bà đã bị một người đàn ông lạ mặt hiếp dâm trong bóng tối...và tôi, tôi chính là kết quả mà bà gọi đó là nỗi nhục lớn nhất đời.. nó chính là nỗi ám ảnh của bà trong suốt 17 năm qua, nó hằn in sâu trong tâm trí bà, bà hận người đàn ông ác ma kia, ngày đêm bà gọi ông ta là quỷ dữ, và tôi, chính là con của quỷ dữ..
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Tập tản văn bao gồm 36 câu chuyện nhỏ được dẫn dắt bằng đôi bàn tay khéo léo và trái tim đầy xúc cảm của Anh Khang. Như anh từng tâm sự về cuốn sách của mình: “Đây chỉ là những cảm xúc được góp nhặt sau một - vài - lần yêu, những tản văn - tùy bút được tôi viết như một cách cất giữ những điều xưa cũ của một thời non trẻ. Tôi gom hết người cũ chuyện xưa và gọi tên những trang viết này là “Ngày trôi về phía cũ…”Mỗi câu chuyện trong cuốn tản văn này là những nốt nhạc trầm bổng khác nhau, nhưng tựu chung lại thành một bản hòa tấu tuyệt vời, đủ để khiến ta chếnh choáng. Ngay từ những câu chữ đầu tiên ta đã ngạc nhiên thậm chí là choáng ngợp, ta giật mình tự hỏi tại sao tác giả lại nhìn thấu hết tâm tư, tình cảm của người đọc thế này? Ngay cả những cô đơn hờn tủi, những niềm riêng khó nói chôn chặt trong tim, tại sao cuốn sách nhỏ bé này lại phơi bày ra tất cả?
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Henry Charrière | Khác | Hoàn thành
Truyện Papillon – Người Tù Khổ Sai thuộc thể loại văn học nước ngoài. Truyện kể về Charriere bị xử án đày khổ sai chung thân vì tội giết người căn cứ vào lời khai của một nhân chứng đã được công an gia công trước. Charriere quyết chí chuẩn bị vượt ngục ngay từ đầu. Anh quyết sống và thoát ra khỏi trại khổ sai để trả thù. Quyết tâm ấy đã làm cho anh có đủ sức mạnh chịu đựng mọi thử thách. Không có một mối nguy hiểm nào làm cho anh lùi bước, không có một phen thất bại ê chề nào làm cho anh nhụt chí. Nếu kể cả những mưu toan vượt ngục đã bị vỡ lở ngay từ khi đang chuẩn bị, Charriere, biệt hiệu Bươm Bướm, đã tổ chức cả thảy chín lần vượt ngục trước khi thành công và được nhận cư trú ở Venezuela như một công dân chính thức.Năm 1967, hơn ba mươi lăm năm sau khi anh bị bắt và hơn hai mươi năm sau khi anh trở thành công dân tự do của nước Venezuela, Henri Charriere, lúc bấy giờ đang túng thiếu vì mới bị phá sản, nhân đọc một cuốn hồi ký phiêu lưu đã đem lại cho nữ tác giả hàng triệu đồng, nảy ra ý viết lại những cuộc vượt ngục của bản thân. Anh nhờ bạn bè đánh máy theo lời anh kể rồi đem mười ba tập đánh máy ấy gửi cho nhà văn J. P. Castelnau nhờ ông giao cho một người nào biết viết văn viết lại cho thành một cuốn sách có thể xuất bản được.Castelnau đã không làm theo ý Charriere và ông cho in ngay chính bản thảo của Charriere, sau khi chữa lại một vài lỗi ngữ pháp và lỗi chính tả. Nhà văn biết rõ rằng không có một nhà văn chuyên nghiệp nào có thể có được cách kể chuyện sinh động và đầy cảm xúc chân thật, hồn nhiên của chính người đã sống qua những sự việc được kể. Sức hấp dẫn kỳ lạ của thiên tự sự sở dĩ có được chính là vì người kể dường như sống lại một lần nữa những sự việc thật đã xảy ra với đầy đủ những cảm xúc sâu đậm và mãnh liệt của mình lúc bấy giờ. Tâm hồn nhiệt thành của Charriere đã cho phép anh thực hiện được điều đó. Sau những thất bại, nguy hiểm đã trải qua, sau khi hưởng thụ được cuộc sống đầy ý nghĩa ở Venuezela, Papillon vẫn không hề hối tiếc vì quyết định của mình. Tâm hồn anh thêm phong phú vì biết được rằng, ở nơi đâu cũng có những con người đáng quý, đáng trân trọng.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:29