Randall Wallace | Khác | Hoàn thành
Dựa theo lịch sử về Trân Châu Cảng ngày 07 tháng 12 năm 1941 viết nên, một sự kiện kinh hoàng cho nước Mỹ và cả thế giới khi không quân Nhật bất ngờ tấn công Trân Châu Cảng. Điều này chứng tỏ đã đặt dấu chấm hết cho thời kỳ "ngây thơ vô tội" và cũng là một sự khởi đầu đầy vinh quang cho nước Mỹ. Với bút pháp thần kỳ, mang đậm nét nhân văn mà tác giả Randall Wallace mang đến cho độc giả một cảm giác sâu sắc, lắng đọng, về những nỗi đau, mất mát, hy sinh của những người ở lại và ra đi. Cũng như một chuyện tình đẹp đến mức rơi lệ giữa bộn bề sương khói. Thì ra cái tình người vẫn còn đó, nói đến những mưu mô, trong những âm mưu tính toán lại ẩn hiện được tâm tính con người. Cũng như những chiến thắng anh dũng trên chiến trường.Lịch sử chính là những gì đã từng xảy ra, nó không phải tự động có, đó là hồi ức, về những câu chuyện đẹp đẽ, đau thương mà người xưa muốn lưu giữ lại cho người sau biết rằng. Họ đã từng tồn tại như thế đấy!
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Rainer Maria Rilke | Khác | Hoàn thành
Thư Gửi Người Thi Sĩ Trẻ TuổI được tổng hợp đến mười bức thư nổi tiếng nhất và được đọc nhiều nhất trong thế kỷ thứ 20 của thi sĩ người Đức vĩ đại Rainer Maria Rilke. Tất cả những vấn đề mà các nhà văn, nhà thơ, các nghệ sĩ, và các nhà tư tưởng quan tâm đều được thi sĩ bàn luận thấu đáo ở đây. Thư gởi người thi sĩ trẻ tuổi là một tác phẩm kinh điển dành cho tất cả những ai muốn bày tỏ nội tâm mình một cách sáng tạo. Nó đem đến nguồn cảm hứng cho những người muốn đi sâu khám phá và thể hiện sự thực bên trong mình.Cuộc đời của Rilke là những nỗi cô đơn, và những bước chân lang thang tịch mịch của ông, nhưng đôi mắt ấy vẫn hừng ánh lửa, một sức sống mãnh liệt cháy bỏng, tất cả đã nói lên được con người và tuổi trẻ Việt Nam ngày nay?Mỗi con người trẻ tuổi của Việt Nam đều là một thi sĩ riêng cho cuộc đời mình, mười bức thư của ông muốn gửi đến tất cả thi sĩ trên thế giới này rằng luôn cháy với đời cho dù có bao nhiêu sóng gió ùa đến, giống như cơn sóng biển dữ dội ngoài kia nhưng ta vẫn không bị nó làm cho sợ hãi.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Bạn đang đọc truyện Cave Xóm Trọ của tác giả Tâm Tửng. Mẹ tôi tên Lành bà là một người phụ nữ gầy yếu và bị dị tật ở chân đi phải chống gậy nên ngày đó mẹ tôi không lấy được chồng, không có người đàn ông nào muốn lấy một người phụ nữ xấu xí gầy yếu lại bị què chân như mẹ tôi cả …mãi tới năm mẹ tôi 30 tuổi thì bà mới kiếm được một đứa con là tôi và bố tôi là ai thì không ai biết cả vì mẹ tôi giấu kín bà sợ mọi chuyện vỡ lở ra vợ của người đàn ông đó đã tìm mẹ và gây rắc rối nên mẹ tôi quyết giữ bí mật của riêng mình mãi mãi, ngày đó ông ngoại có đánh đập có tra hỏi mẹ tôi như thế nào thì mẹ tôi vẫn cắn chặt răng không nói nửa lời.Ông ngoại tôi giận quá nên đã làm một cái chòi ngoài vườn và đuổi mẹ tôi ra đó ở , may có bà ngoại âm thầm giúp đỡ mẹ tôi gạo muối thức ăn nên mẹ tôi mới khoẻ mạnh rồi mẹ tròn con vuông.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Lời Hứa Đàn Ông của cùng tác giả.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:17
Kiều Nhi Nhi | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nàng Giúp Việc Vụng Về của tác giả Kiều Nhi Nhi. Bản thân tôi nào muốn như vậy, nhưng tôi có được chọn hoàn cảnh để sinh ra đâu chứ. Mà tôi cũng chẳng biết cha mình là ai. Nhiều lần gặng hỏi mẹ thì bị bà la rầy và lảng tránh. Tôi chỉ nghe phong thanh hàng xóm láng giềng đồn thổi là mẹ tôi quen ông nào ở xóm kia đã có vợ con đề huề rồi sinh ra tôi. Sau đó hai người không liên lạc với nhau nữa. Vậy là có tôi, một đứa trẻ luôn bị người đời xua đuổ.i, hắt hủi. Có nhiều hôm đi học về, tôi ném cái cặp vào góc nhà rồi hét to:— Từ giờ con sẽ không đi học nữa.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Giá Của Cái Nghèo hay Mợ Mận.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:18
Tuyết Lệ | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đời Này Không Đổi của tác giả Tuyết Lê. Tôi cũng đã từng nghĩ cuộc đời mình sẽ một đường thuận lợi, cho đến khi tôi 18 tuổi, cái gọi là bi kịch mới bắt đầu.Năm 18 tuổi, tôi gặp anh 22 tuổi trên đất nước Anh nhộn nhịp, cổ kính. Tôi bị vẻ đẹp của anh thu hút, tôi bị tính cách lạnh lùng của anh mê hoặc, dần dần tình yêu nảy mầm từ lúc nào không biết. Tuy nhiên, lúc đó anh lại chẳng để tôi vào mắt, để rồi tình đầu chưa kịp nở đã chóng tàn…Cứ ngỡ cả đời này sẽ không gặp lại, nhưng rồi số phận xoay vần, đi 1 vòng 6 năm, chúng tôi lại một lần nữa gặp lại.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ngoảnh Lại Vẫn Thấy Anh của cùng tác giả.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Bạn đang đọc truyện Đêm Đầu Định Mệnh của tác giả Ngọc My. Khi tốt nghiệp cấp 3 xong Vũ Linh cũng như bao bạn bè khác đậu vào trường đại học kinh tế, làm cô sinh viên, có thêm nhiều bạn hơn, cô vui vẻ kết bạn mọi miền tổ quốc. Nói chung cô cũng có kha khá bạn mà thân nhất phải kể đến ba đứa Mai, Ngọc, Hà bạn chí cốt.Hàng ngày bốn đứa thường kéo nhau đi uống trà sữa, ăn xiên que ở công viên Gia Định.Đôi khi vào khu chung cư ở trong Nguyễn Chánh Sắt ( nhà con Mai ở đó) ăn hàng.Những năm đại học của Vũ Linh trôi qua không có sóng gió gì vì cô không yêu ai quá sâu đậm để có drama.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Mợ Mận của cùng tác giả.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Trang Ruby | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nửa Đoạn Duyên của tác giả Trang Ruby. Vậy mà hoá ra sau tất cả những gì hào nhoáng bên ngoài, có lẽ là cả bầu trời cay đắng tràn đầy nước mắt.Tôi thấy ông vừa mấp máy môi định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt vô tình liếc ra ngoài cửa sổ thấy tôi đứng đó, sắc mặt ông thoáng ngượng ngùng rồi cười gượng gọi:– Ơ bác Nhi đến chơi với Bo à?Tôi cố gắng thu lại vẻ mặt thất thần vừa nãy để bình tĩnh đáp:– Dạ vâng, Đức nhờ cháu đến đón Bo đi khám. Thấy bảo thằng bé sốt cao ạ.– À ừ, cháu vào nhà đi, mẹ con nó đang trên phòng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Oan Gia Không Hẹn Mà Cưới hay Tráo Phận Đổi Tình của cùng tác giả.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Keith Ferrazzi | Khác | Hoàn thành
Điều duy nhất quan trọng trong thế giới này là mối quan hệ. Mọi vật tồn tại trong vũ trụ này bởi vì chúng có quan hệ với nhau. Không có điều gì tồn tại một cách độc lập. Chúng ta cũng thôi đừng giả bộ mình là những cá nhân có thể tồn tại một mình_MARGARET WHEATLEY. Sao tôi lại lạc vào chốn này? Tôi vẫn thường tự hỏi mình như vậy trong những ngày đầu còn là một anh sinh viên năm nhất bỡ ngỡ tại trường kinh doanh Harvard (HBS)
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành
Lúc xảy ra sự cố, đồng hồ chỉ bảy giờ hai mươi lăm. Đó là giờ thành phố bắt đầu rộn rịp. Những bậc cha mẹ tất tả đưa con đến trường để kịp tới công sở. Những học sinh cấp ba đi trễ đang nôn nóng nhìn đèn đỏ ở các ngã tư. Những bà nội trợ lật đật xách giỏ ra khỏi nhà để mong chọn được những khúc cá tươi nhất.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Huyền Chip | Khác | Hoàn thành
Tháng 5 năm 2010, tôi đang ở Malaysia làm một công việc mà ai cũng nghĩ là công việc trong mơ. Quả thực, công việc, đồng nghiệp, môi trường làm việc, tất cả đều rất tốt, chỉ một vấn đề là tôi và sếp thường bất đồng ý kiến với nhau. Một lần quá mệt mỏi, tôi quyết định đi sang Brunei chơi cho khuây khỏa. Lúc đó, ý định đi một chuyến lâu thật lâu đã bắt đầu nhen nhóm, nhưng tôi không biết sẽ đi như thế nào. Tôi tính nếu bây giờ tôi nghỉ việc, lĩnh lương khoảng $1500 chắc cũng đủ đi vài tháng, có máy tính rồi từ từ kiếm việc gì đó làm online. Nhưng tôi quên mất là laptop tôi đang dùng là của công ty, nghỉ việc thì tôi cũng không còn máy. Thế là tôi đành ngậm ngùi bò tiền mua một cái netbook nhỏ nhỏ, cấu hình yếu yếu nhưng đủ để viết và lướt web. Máy ảnh tôi bị mất trước đó mấy tháng nên cũng phải mua máy mới. Nhoằng cái, số tiền của tôi chỉ còn lại khoảng $700, $800. Tôi tặc lưỡi, thôi đi bừa, cùng lắm là hết tiền lại về Malaysia. Tôi đặt vé khứ hồi vì thực sự tôi vẫn không dám nghĩ là mình sẽ đi học. Phòng trọ tôi cũng không trả chủ nhà mà vẫn để đồ đạc ở đấy, tin chắc chắn rằng mình sẽ quay lại Malaysia.Khi còn “la liếm” với dân công nghệ, tôi có quen Preetam Rai – nổi tiếng trong giới vì ở đâu cũng có mặt. Sinh ra ở ́n Độ, sống và làm việc ở Singapore, Preetam đi khắp các nước châu Á tham gia đủ các thể loại hội thảo công nghệ. Anh thỉnh thoảng hay bảo tôi: “Này, tổ chức cái gì ở Việt Nam đi để anh có cớ qua”. Khi nghe tôi kể lể, anh tặc lưỡi: “Đi đi, không đặt lắ. Dùng CouchSurfing(1) thì khỏi mất tiền ở khách sạn”.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
T. Harv Eker | Khác | Hoàn thành
Nếu muốn tạo ra thịnh vượng, điều quan trọng là bạn phải tin rằng bạn là người cầm lái của cuộc đời mình, đặc biệt là cuộc sống tài chính của bạn. Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Đó không phải là một thái độ để giàu có.Bạn có bao giờ để ý rằng thông thường chỉ những người nghèo mới làm tiêu tan cả gia tài vào trò chơi xổ số không? Họ thành tâm tin rằng sự giàu có sẽ đến với họ nhờ ai đó sẽ đọc tên họ lên sau một cuộc rút thăm. Họ bỏ cả buổi tối thứ bảy để dán mắt vào ti-vi, hồi hộp theo dõi buổi xổ số để xem tuần này vận may có “rơi” trúng mình hay không.Chắc chắn ai cũng muốn trúng số, và những người giàu thỉnh thoảng cũng vẫn chơi cho vui. Nhưng thứ nhất, họ không bao giờ chấp nhận bỏ ra một nửa thu nhập củamình để mua vé số, và thứ hai, việc trúng số không phải là chiến lược làm giàu chủ yếu của họ.Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương một người thương khác! Đó là ngày ta biết rằng giữa ta và người từng tồn tại một thứ duyên trời mỏng manh.Đó là ngày người từng hứa sẽ ở cạnh cuộc đời ta mãi mãi, nào ngờ lời hứa không cánh mà bay. Đó là ngày ta chết đi nửa trái tim, thanh xuân rạng rỡ mà người từng ở đấy giờ chỉ còn lại những mảng màu xám xịt. Đó là ngày ta bất chợt thấy đôi chân mình chẳng còn chút sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn.Cầu mong người được an yên bên một người thương khác...! Cầu mong ta sớm lành lại những vết thương sau nhiều năm loang lổ...! Cầu mong đời thương ta, thương cho trái tim bé nhỏ đã dốc cạn tâm can trao cho một người. Cầu mong sáng mai tỉnh dậy, ta quên người nhẹ bẫng! Cầu mong phía trước có một người đủ kiên cường dìu ta qua bao tháng năm quá nữa cơn mơ!
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Uyển Nguyệt | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ẩn Thế Hào Môn của tác giả Uyển Nguyệt. Với gia thế cùng sự giàu có như vậy, Phạm Gia thừa sức sống xa hoa ở một thành phố lớn, nhưng họ vẫn chọn ở lại trên đất ông bà tổ tiên, nơi một vùng quê yên bình . Căn nhà của họ không phải là biệt thự xa hoa lộng lẫy, cũng chẳng phải là biệt phủ rộng bao la, mà chỉ là một căn nhà 2 tầng đơn giản, xung quanh căn nhà được trồng những cây ăn quả quen thuộc.Phạm Gia còn có lối sống vô cùng giản dị và hòa nhã với xóm làng, họ không phân biệt sang hèn, cao thấp, không tỏ vẻ ngạo nghễ, kiêu căng. Châm ngôn sống của Phạm Gia bao đời nay là ” Dành cả một đời để đi theo lý tưởng”, mà lý tưởng của họ chính là giúp đỡ những người nông dân nghèo, họ dạy người dân kỹ thuật chăn nuôi và hỗ trợ, cung cấp thức ăn gia súc. Vì vậy mà Phạm Gia rất được lòng mọi người, ai ai cũng dành cho Phạm Gia sự tôn trọng và kính nể.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đến Lúc Buông Tay hay Đời Này Không Đổi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Bạn đang đọc truyện Mang Vợ Về Nuôi của tác giả Hoàng Chi. Cầm phần đồ ăn trên tay tưởng tượng dáng vẻ của chú tôi không nhịn được mà cười tủm tỉm. Tôi không dám nghĩ đến cuộc đời mình đã có bước ngoặt lớn khi gặp được chú.Tôi tên là Phan Ngọc Thảo, năm tôi 16 tuổi thì đã nghĩ học để mà đi bán đồ lưu niệm dạo ở khi du lịch gần nhà. Tôi mồ côi ba mẹ từ lúc còn nhỏ, tôi sống cùng với cô dượng và bà nội nhưng bà nội bệnh mất đã được ba năm. Không còn nội nên tôi cũng buộc phải nghỉ học, cô không nói thẳng bắt tôi nghĩ nhưng suốt ngày cô cứ than vãn mệt mỏi khi lo việc ăn của cả nhà 5 người còn thêm chuyện ăn học của tôi và hai đứa con của cô.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Yêu Gái Một Con hay Chồng Tôi Không Yêu Tôi của cùng tác giả.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Bạn đang đọc truyện Lỡ Hẹn Với Xuân Thì của tác giả Miên Lam. Một người đàn ông cao lớn say khướt đi loạng choạng từ ngõ vào nhà. Mùi hương hoa nhài hai bên lối đi chui vào mũi thật dễ chịu và khoan khoái. Anh hít một hơi sâu vào tận lồng ngực, ngửa mặt lên trời, nhìn con trăng sáng vằng vặc lẩm bẩm cười sảng khoái “không ở đâu có không khí tuyệt diệu bằng miền sơn cước, cứ thả hồn ta vào đất trời, khắc sẽ sống lại cùng nhân gian”.Lấp ló đằng xa có ánh trăng le lói, Tùng nheo mắt đi vào, đường lên thật là cheo leo khúc khuỷu, hình như đó là một cái núi, cuối cùng cũng lên được ngọn. Có cái gì đó vướng víu ở chân, anh đạp mạnh, cây thang rơi xuống nghe cái cạch vọng về trong đêm thanh rừng núi.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Phía Sau Tan Vỡ hay Cho Anh Quay Về.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
David Niven | Khác | Hoàn thành
Bí Mật Của Hạnh Phúc là một tác phẩm hay và thú vị, thuộc thể loại tiểu thuyết phương tây. Để được hạnh phúc không chỉ là trăn trở của mọi người chúng ta hiện nay mà còn từng là những suy tư, câu hỏi của nhiều thế hệ. Có phải là hạnh phúc luôn ở phía trước và khó nắm bắt - chúng ta chỉ có thể hướng đến mà thôi. Hay hạnh phúc thật gần gũi, ở ngay trong tâm chúng ta. Rằng chỉ có những người từng trải qua khổ đau mới có thể hiểu giá trị và cảm nhận trọn vẹn giá trị của niềm vui hạnh phúc. Và ai đó đã chiêm nghiệm sâu sắc rằng hạnh phúc không phải là cảm giác tới đích, mà chính trên từng chặng đường đi, hạnh phúc không chỉ là nụ cười, mà còn là giọt nước mắt chia sẻ trên bờ vai tin cậy.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31
Hôm nay là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời tôi, là lễ cưới của tôi. Nhưng tôi không thể nào vui nổi, chỉ vì chú rể là một ông chú già, vừa già vừa khó tính....Nhưng biết làm sao bây giờ, tất cả chỉ vì cái hôm sinh nhật thứ mười bảy của tôi. Ngày đó tôi trang điểm thật đẹp, một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân mơn mởn, vừa e ấp, vừa rực rỡ như nụ hoa chớm nở. Không hiểu tôi vui vẻ hào hứng thế nào mà quá chén đến mức không nhớ gì cả.Cho đến khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện cả người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trang Buby | Khác | Hoàn thành
Đêm Noel, mọi người đều hạnh phúc cùng sánh đôi..chỉ có riêng tôi, năm nào cùng vậy,chỉ biết làm bạn một mình cùng đêm tối..một mình ngồi trong căn phòng vắng,lắng nghe khúc nhạc cô đơn... tôi không biết ánh sáng là gì, tôi không biết thế giới ngoài kia ra làm sao, cuộc sống của tôi khép lại bằng một màu đen..nó cũng giống như cuộc đời tôi vậy, tôi là Dương Thu Huyền, năm nay tôi 17 tuổi..tôi sinh ra không được may mắn như các bạn đồng chang lứa, người ta nói tôi là thứ được hình thành từ t*ng trùng khuyết tật của một người đàn ông đến ngay cả mẹ tôi còn không biết chính xác ông ta là ai...Nghe mọi người kể lại, mẹ tôi vốn dĩ rất xinh đẹp và tài giỏi, bà nấu ăn rất ngon.. bà là con gái duy nhất của một phú ông làng bên.. mẹ tôi, cũng như bao người con gái khác, bà ấp ủ giấc mơ được vào trường sân khấu điện ảnh từ khi còn nhỏ.. ước mơ ấy tưởng chừng đã với trong tầm tay rồi một chốc một lát đã sụp đổ hoàn toàn...trước một hôm ngày ứng tuyển, trong lúc đi dự tiệc sinh nhật bạn ở làng kế bên, bà đã bị một người đàn ông lạ mặt hiếp dâm trong bóng tối...và tôi, tôi chính là kết quả mà bà gọi đó là nỗi nhục lớn nhất đời.. nó chính là nỗi ám ảnh của bà trong suốt 17 năm qua, nó hằn in sâu trong tâm trí bà, bà hận người đàn ông ác ma kia, ngày đêm bà gọi ông ta là quỷ dữ, và tôi, chính là con của quỷ dữ..
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Edmondo De Amicis | Khác | Hoàn thành
Chúng ta biết gì về con em mình trong một ngày, một tuần, thậm chí một năm khi chúng ở trường học, giữa thầy cô và bè bạn?
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:42
Emily Giffin | Khác | Hoàn thành
“Dành cho bất kỳ ai từng băn khoăn về con đường ngày xưa ta không chọn…” – Dòng chữ được in trên bìa cuốn Yêu Người Ở Bên Ta của Emily Giffin chắc hẳn sẽ thôi thúc các bạn đến với cuốn sách này. Bởi có lẽ bạn hay tôi, hay bất kì ai cũng từng có một thời giống như cô Ellen trong câu chuyện ấy, đứng phân vân giữa những ngã ba đường, không ngừng luyến tiếc về những điều quá vãng, và luôn tự hỏi, rốt cuộc thì sự lựa chọn của mình có đúng hay không?Ellen Dempsey hẳn sẽ là cô gái hạnh phúc nhất trần đời nếu không có buổi chiều ngày hôm ấy, ngày mà cô nhìn thấy Leo đứng trên giao lộ đông đúc của thành phố New York. Leo, người mà cô đã yêu cả một thời tuổi trẻ nhiều say mê lẫn nông nổi. Leo, cơn bão của những cảm xúc nồng nàn và say đắm nhất. Và cũng là Leo, kẻ đã đá cô ra khỏi cuộc đời anh, để lại một nỗi đau không thể nào bù đắp nổi, dù giờ đây cô đã có một cuộc sống mới, bên người chồng giàu có và một gia đình hạnh phúc đủ đầy.Ngay khi nhìn thấy anh, Ellen đã biết rằng cuộc đời mình từ nay sẽ không còn như trước nữa. Một lần nữa, cô lại thấy mình đứng giữa ngã ba đường. Một bên là Andy, chồng cô và một bên là Leo- người cũ, cái người mà dường như cô chưa quên, và sẽ không thể nào quên. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng, giống như khi đặt núi non cạnh biển cả. Phải chọn con đường nào, khi Andy là một ngày nắng ấm với làn nước trong xanh phẳng lặng và ly rượu ngon trên tay? Tất cả sẽ có câu trả lời trong Yêu Người Ở Bên Ta với thể loại Tiểu thuyết Phương Tây, Hiện đại ngọt ngào và vô cùng lãng mạn.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:43