Kiếp sau được tạp chí Paris Match ngợi ca là một Romeo và Juliet của hôm nay. Chàng Romeo hiện đại có tên Jonathan – một nhà phê bình hội họa danh tiếng, người say mê những tác phẩm của Vladimir Radskin như một định mệnh, và Juliet là Clara – chủ phòng tranh tại London, người được thừa kế biệt thự nơi Radskin đã sống và sáng tác cuối đời. Hai con người, hai miền đất, hai số phận đã được kết nối bằng bức tranh huyền thoại Thiếu nữ áo đỏ của Radskin.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Gặp lại ( Nếu em không phải một giấc mơ 2 ) là một truyện thuộc thể loại tiểu thuyết. Câu chuyện bắt đầu từ một tai nạn ôtô đã bất ngờ đẩy Lauren, nữ sinh viên y khoa nội trú tại bệnh viện San Francisco, vào một cơn hôn mê kéo dài. Nhận thức được tất cả nhưng không thể nào giao tiếp được với thế giới bên ngoài, cô trở thành một cái xác sống, bất động và mất ý thức dưới mắt tất cả mọi người. Khát khao trở lại với cuộc sống bình thường đã khiến cho hồn cô đột nhiên tách ra khỏi cơ thể bất lực và đi lang thang khắp nơi.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Alex Rovira | Khác | Hoàn thành
Bí Mật Của May Mắn là câu chuyện thuộc thể loại Tiểu thuyết Phương Tây, Hiện đại hay và mang giàu triết lí, nhân văn sâu sắc. Câu chuyện kể về một mối quan hệ đầy cảm động giữa hai ông già, Max và Jim, khi họ tình cờ gặp nhau ở công viên trong tâm sau 50 năm xa cách. Trong khi Max đạt được những thành công và hạnh phúc tràn đầy trong cuộc đời từ sự khởi đầu vô cùng khó khăn, từ hai bàn tay trắng, thì Jim lại không thể làm được điều đó, lúc khởi đầu ông đã được cuộc sống ưu đãi rất nhiều.Bí quyết thành công và may mắn của Max nằm ở câu chuyện kỳ diệu mà người ông đã kể lại cho Max từ nhiều năm trước. Câu chuyện đó thật kỳ bí và có sắc thái gợi nhớ đến những nhà giả kim, hiền triết xa xưa, chỉ ra bí mật, cách nắm bắt các cơ hội và gặt hái may mắn, thành công. Trong đoạn kết đầy bất ngờ, Good Luck tạo ra một chu trình khép kín, mang lại sự khích lệ, những hướng dẫn cách thực hiện và thật trọn vẹn với một câu chuyện đầy cuốn hút. Đây thực sự là một món quà đặc biệt, thú vị và đầy cảm hứng mà Alex Rovira và Fernando Trías de Bes đã mang đến cho chúng ta.Cuốn sách đã tạo nên một làn sóng tư duy mới trong việc tìm kiếm may mắn, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này. Phải nói là Good Luck là cuốn sách độc đáo, sẽ còn được nhắc đến và lan truyền đi khắp thế giới. Cuốn sách không chỉ giúp ích cho cuộc sống con người mà rất nhiều công ty trên thế giới đã ứng dụng những ý tưởng của Good Luck để đạt được thành công trong công việc. Còn chần chừ gì nữa mà các bạn không khám phá một câu chuyện thú vị, sâu sắc đến dường này?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Randall Wallace | Khác | Hoàn thành
Dựa theo lịch sử về Trân Châu Cảng ngày 07 tháng 12 năm 1941 viết nên, một sự kiện kinh hoàng cho nước Mỹ và cả thế giới khi không quân Nhật bất ngờ tấn công Trân Châu Cảng. Điều này chứng tỏ đã đặt dấu chấm hết cho thời kỳ "ngây thơ vô tội" và cũng là một sự khởi đầu đầy vinh quang cho nước Mỹ. Với bút pháp thần kỳ, mang đậm nét nhân văn mà tác giả Randall Wallace mang đến cho độc giả một cảm giác sâu sắc, lắng đọng, về những nỗi đau, mất mát, hy sinh của những người ở lại và ra đi. Cũng như một chuyện tình đẹp đến mức rơi lệ giữa bộn bề sương khói. Thì ra cái tình người vẫn còn đó, nói đến những mưu mô, trong những âm mưu tính toán lại ẩn hiện được tâm tính con người. Cũng như những chiến thắng anh dũng trên chiến trường.Lịch sử chính là những gì đã từng xảy ra, nó không phải tự động có, đó là hồi ức, về những câu chuyện đẹp đẽ, đau thương mà người xưa muốn lưu giữ lại cho người sau biết rằng. Họ đã từng tồn tại như thế đấy!
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Rainer Maria Rilke | Khác | Hoàn thành
Thư Gửi Người Thi Sĩ Trẻ TuổI được tổng hợp đến mười bức thư nổi tiếng nhất và được đọc nhiều nhất trong thế kỷ thứ 20 của thi sĩ người Đức vĩ đại Rainer Maria Rilke. Tất cả những vấn đề mà các nhà văn, nhà thơ, các nghệ sĩ, và các nhà tư tưởng quan tâm đều được thi sĩ bàn luận thấu đáo ở đây. Thư gởi người thi sĩ trẻ tuổi là một tác phẩm kinh điển dành cho tất cả những ai muốn bày tỏ nội tâm mình một cách sáng tạo. Nó đem đến nguồn cảm hứng cho những người muốn đi sâu khám phá và thể hiện sự thực bên trong mình.Cuộc đời của Rilke là những nỗi cô đơn, và những bước chân lang thang tịch mịch của ông, nhưng đôi mắt ấy vẫn hừng ánh lửa, một sức sống mãnh liệt cháy bỏng, tất cả đã nói lên được con người và tuổi trẻ Việt Nam ngày nay?Mỗi con người trẻ tuổi của Việt Nam đều là một thi sĩ riêng cho cuộc đời mình, mười bức thư của ông muốn gửi đến tất cả thi sĩ trên thế giới này rằng luôn cháy với đời cho dù có bao nhiêu sóng gió ùa đến, giống như cơn sóng biển dữ dội ngoài kia nhưng ta vẫn không bị nó làm cho sợ hãi.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Tim Winton | Khác | Hoàn thành
Pike đã từng trải qua thời khắc cận kề cái chết khi còn là một cậu bé tuổi 15, bị sóng vùi dập lúc trượt ván nước một mình - vùng vẫy trước cơn sóng cuồn cuộn của đại dương, bị hất văng khỏi tấm ván trượt và rơi xuống biển, hoảng loạn và mất phương hướng, cố hít thật nhiều hơi và thở sâu vội vã... Sóng cuốn xô đẩy đập vào những mỏm đá, rồi nhấn chìm cậu dưới làn nước lạnh buốt khiến cậu gần như bị tê cóng, ngạt thở... Nhưng chính bản năng sinh tồn trỗi dậy đã giúp cậu vượt qua hiểm nguy, và từ đó, cậu thấu hiểu tận tâm can hơi thở quý giá như thế nào!
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Bạn đang đọc truyện Đêm Đầu Định Mệnh của tác giả Ngọc My. Khi tốt nghiệp cấp 3 xong Vũ Linh cũng như bao bạn bè khác đậu vào trường đại học kinh tế, làm cô sinh viên, có thêm nhiều bạn hơn, cô vui vẻ kết bạn mọi miền tổ quốc. Nói chung cô cũng có kha khá bạn mà thân nhất phải kể đến ba đứa Mai, Ngọc, Hà bạn chí cốt.Hàng ngày bốn đứa thường kéo nhau đi uống trà sữa, ăn xiên que ở công viên Gia Định.Đôi khi vào khu chung cư ở trong Nguyễn Chánh Sắt ( nhà con Mai ở đó) ăn hàng.Những năm đại học của Vũ Linh trôi qua không có sóng gió gì vì cô không yêu ai quá sâu đậm để có drama.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Mợ Mận của cùng tác giả.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Trang Ruby | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nửa Đoạn Duyên của tác giả Trang Ruby. Vậy mà hoá ra sau tất cả những gì hào nhoáng bên ngoài, có lẽ là cả bầu trời cay đắng tràn đầy nước mắt.Tôi thấy ông vừa mấp máy môi định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt vô tình liếc ra ngoài cửa sổ thấy tôi đứng đó, sắc mặt ông thoáng ngượng ngùng rồi cười gượng gọi:– Ơ bác Nhi đến chơi với Bo à?Tôi cố gắng thu lại vẻ mặt thất thần vừa nãy để bình tĩnh đáp:– Dạ vâng, Đức nhờ cháu đến đón Bo đi khám. Thấy bảo thằng bé sốt cao ạ.– À ừ, cháu vào nhà đi, mẹ con nó đang trên phòng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Oan Gia Không Hẹn Mà Cưới hay Tráo Phận Đổi Tình của cùng tác giả.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Keith Ferrazzi | Khác | Hoàn thành
Điều duy nhất quan trọng trong thế giới này là mối quan hệ. Mọi vật tồn tại trong vũ trụ này bởi vì chúng có quan hệ với nhau. Không có điều gì tồn tại một cách độc lập. Chúng ta cũng thôi đừng giả bộ mình là những cá nhân có thể tồn tại một mình_MARGARET WHEATLEY. Sao tôi lại lạc vào chốn này? Tôi vẫn thường tự hỏi mình như vậy trong những ngày đầu còn là một anh sinh viên năm nhất bỡ ngỡ tại trường kinh doanh Harvard (HBS)
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Jonas Jonasson | Khác | Hoàn thành
Thứ Hai, ngày 2.5.2005. Cụ Allan Karlsson tần ngần đứng ở đường ranh giới bằng hoa păngxê chạy dọc bên hông Nhà Già. Cụ mặc một chiếc áo khoác màu nâu, quần âu đồng màu và xỏ đôi dép đi trong nhà cũng màu nâu. Ở tuổi của cụ thì hiếm ai còn chưng diện được. Cụ vừa trốn khỏi bữa tiệc sinh nhật của mình, cũng chả mấy ai làm thế ở tuổi đó, đơn giản vì ai mà sống được đến chừng ấy tuổi.Cụ Allan đắn đo liệu có nên chịu rắc rối bò lại qua cửa sổ để lấy mũ và giày dép của mình, nhưng khi sờ thấy dù sao cái ví vẫn yên vị ở túi bên trong thì cụ hài lòng. Hơn nữa, Xơ Alice đã nhiều lần chứng tỏ rằng mình có giác quan thứ sáu (cụ giấu chai vodka của mình vào chỗ nào Xơ cũng tìm thấy), và biết đâu Xơ đang sục sạo đâu đây vì đánh hơi được cái gì ám muội vừa xảy ra? Tốt nhất là đi được thì cứ đi, cụ Allan nghĩ và nhấc cái đầu gối ọp ẹp bước ra khỏi đường ranh giới. Cụ nhớ được là trong ví mình có vài tờ một trăm crown, thế là tốt rồi vì chắc chắn ra ngoài thì phải tiêu tiền.Thế là, cụ quay đầu nhìn lại Nhà Già, nơi mà chỉ vài phút trước, cụ đã nghĩ rằng nó sẽ là chỗ cư trú cuối cùng của mình trên trái đất. Rồi cụ tự nhủ mình có thể chết vào dịp khác, ở một nơi nào khác. Thế là Ông già Trăm tuổi lên đường trong đôi dép-nước tiểu (vì ở tuổi già, đàn ông hiếm khi đái quá mũi giày mình). Đầu tiên băng qua một công viên rồi men theo cánh đồng trống, nơi thỉnh thoảng có họp chợ ở vùng quê yên ả này...
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Huyền Chip | Khác | Hoàn thành
Tháng 5 năm 2010, tôi đang ở Malaysia làm một công việc mà ai cũng nghĩ là công việc trong mơ. Quả thực, công việc, đồng nghiệp, môi trường làm việc, tất cả đều rất tốt, chỉ một vấn đề là tôi và sếp thường bất đồng ý kiến với nhau. Một lần quá mệt mỏi, tôi quyết định đi sang Brunei chơi cho khuây khỏa. Lúc đó, ý định đi một chuyến lâu thật lâu đã bắt đầu nhen nhóm, nhưng tôi không biết sẽ đi như thế nào. Tôi tính nếu bây giờ tôi nghỉ việc, lĩnh lương khoảng $1500 chắc cũng đủ đi vài tháng, có máy tính rồi từ từ kiếm việc gì đó làm online. Nhưng tôi quên mất là laptop tôi đang dùng là của công ty, nghỉ việc thì tôi cũng không còn máy. Thế là tôi đành ngậm ngùi bò tiền mua một cái netbook nhỏ nhỏ, cấu hình yếu yếu nhưng đủ để viết và lướt web. Máy ảnh tôi bị mất trước đó mấy tháng nên cũng phải mua máy mới. Nhoằng cái, số tiền của tôi chỉ còn lại khoảng $700, $800. Tôi tặc lưỡi, thôi đi bừa, cùng lắm là hết tiền lại về Malaysia. Tôi đặt vé khứ hồi vì thực sự tôi vẫn không dám nghĩ là mình sẽ đi học. Phòng trọ tôi cũng không trả chủ nhà mà vẫn để đồ đạc ở đấy, tin chắc chắn rằng mình sẽ quay lại Malaysia.Khi còn “la liếm” với dân công nghệ, tôi có quen Preetam Rai – nổi tiếng trong giới vì ở đâu cũng có mặt. Sinh ra ở ́n Độ, sống và làm việc ở Singapore, Preetam đi khắp các nước châu Á tham gia đủ các thể loại hội thảo công nghệ. Anh thỉnh thoảng hay bảo tôi: “Này, tổ chức cái gì ở Việt Nam đi để anh có cớ qua”. Khi nghe tôi kể lể, anh tặc lưỡi: “Đi đi, không đặt lắ. Dùng CouchSurfing(1) thì khỏi mất tiền ở khách sạn”.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
T. Harv Eker | Khác | Hoàn thành
Nếu muốn tạo ra thịnh vượng, điều quan trọng là bạn phải tin rằng bạn là người cầm lái của cuộc đời mình, đặc biệt là cuộc sống tài chính của bạn. Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Đó không phải là một thái độ để giàu có.Bạn có bao giờ để ý rằng thông thường chỉ những người nghèo mới làm tiêu tan cả gia tài vào trò chơi xổ số không? Họ thành tâm tin rằng sự giàu có sẽ đến với họ nhờ ai đó sẽ đọc tên họ lên sau một cuộc rút thăm. Họ bỏ cả buổi tối thứ bảy để dán mắt vào ti-vi, hồi hộp theo dõi buổi xổ số để xem tuần này vận may có “rơi” trúng mình hay không.Chắc chắn ai cũng muốn trúng số, và những người giàu thỉnh thoảng cũng vẫn chơi cho vui. Nhưng thứ nhất, họ không bao giờ chấp nhận bỏ ra một nửa thu nhập củamình để mua vé số, và thứ hai, việc trúng số không phải là chiến lược làm giàu chủ yếu của họ.Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương một người thương khác! Đó là ngày ta biết rằng giữa ta và người từng tồn tại một thứ duyên trời mỏng manh.Đó là ngày người từng hứa sẽ ở cạnh cuộc đời ta mãi mãi, nào ngờ lời hứa không cánh mà bay. Đó là ngày ta chết đi nửa trái tim, thanh xuân rạng rỡ mà người từng ở đấy giờ chỉ còn lại những mảng màu xám xịt. Đó là ngày ta bất chợt thấy đôi chân mình chẳng còn chút sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn.Cầu mong người được an yên bên một người thương khác...! Cầu mong ta sớm lành lại những vết thương sau nhiều năm loang lổ...! Cầu mong đời thương ta, thương cho trái tim bé nhỏ đã dốc cạn tâm can trao cho một người. Cầu mong sáng mai tỉnh dậy, ta quên người nhẹ bẫng! Cầu mong phía trước có một người đủ kiên cường dìu ta qua bao tháng năm quá nữa cơn mơ!
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Uyển Nguyệt | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ẩn Thế Hào Môn của tác giả Uyển Nguyệt. Với gia thế cùng sự giàu có như vậy, Phạm Gia thừa sức sống xa hoa ở một thành phố lớn, nhưng họ vẫn chọn ở lại trên đất ông bà tổ tiên, nơi một vùng quê yên bình . Căn nhà của họ không phải là biệt thự xa hoa lộng lẫy, cũng chẳng phải là biệt phủ rộng bao la, mà chỉ là một căn nhà 2 tầng đơn giản, xung quanh căn nhà được trồng những cây ăn quả quen thuộc.Phạm Gia còn có lối sống vô cùng giản dị và hòa nhã với xóm làng, họ không phân biệt sang hèn, cao thấp, không tỏ vẻ ngạo nghễ, kiêu căng. Châm ngôn sống của Phạm Gia bao đời nay là ” Dành cả một đời để đi theo lý tưởng”, mà lý tưởng của họ chính là giúp đỡ những người nông dân nghèo, họ dạy người dân kỹ thuật chăn nuôi và hỗ trợ, cung cấp thức ăn gia súc. Vì vậy mà Phạm Gia rất được lòng mọi người, ai ai cũng dành cho Phạm Gia sự tôn trọng và kính nể.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đến Lúc Buông Tay hay Đời Này Không Đổi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Bạn đang đọc truyện Lỡ Hẹn Với Xuân Thì của tác giả Miên Lam. Một người đàn ông cao lớn say khướt đi loạng choạng từ ngõ vào nhà. Mùi hương hoa nhài hai bên lối đi chui vào mũi thật dễ chịu và khoan khoái. Anh hít một hơi sâu vào tận lồng ngực, ngửa mặt lên trời, nhìn con trăng sáng vằng vặc lẩm bẩm cười sảng khoái “không ở đâu có không khí tuyệt diệu bằng miền sơn cước, cứ thả hồn ta vào đất trời, khắc sẽ sống lại cùng nhân gian”.Lấp ló đằng xa có ánh trăng le lói, Tùng nheo mắt đi vào, đường lên thật là cheo leo khúc khuỷu, hình như đó là một cái núi, cuối cùng cũng lên được ngọn. Có cái gì đó vướng víu ở chân, anh đạp mạnh, cây thang rơi xuống nghe cái cạch vọng về trong đêm thanh rừng núi.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Phía Sau Tan Vỡ hay Cho Anh Quay Về.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
David Niven | Khác | Hoàn thành
Bí Mật Của Hạnh Phúc là một tác phẩm hay và thú vị, thuộc thể loại tiểu thuyết phương tây. Để được hạnh phúc không chỉ là trăn trở của mọi người chúng ta hiện nay mà còn từng là những suy tư, câu hỏi của nhiều thế hệ. Có phải là hạnh phúc luôn ở phía trước và khó nắm bắt - chúng ta chỉ có thể hướng đến mà thôi. Hay hạnh phúc thật gần gũi, ở ngay trong tâm chúng ta. Rằng chỉ có những người từng trải qua khổ đau mới có thể hiểu giá trị và cảm nhận trọn vẹn giá trị của niềm vui hạnh phúc. Và ai đó đã chiêm nghiệm sâu sắc rằng hạnh phúc không phải là cảm giác tới đích, mà chính trên từng chặng đường đi, hạnh phúc không chỉ là nụ cười, mà còn là giọt nước mắt chia sẻ trên bờ vai tin cậy.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31
Thanh Thanh | Khác | Hoàn thành
Bệnh xá vắng tanh, mọi thứ dường như chìm vào đêm tối tĩnh lặng. Cơn mưa nho nhỏ hắt vào, còn có bóng đèn đỏ chiếu sáng. Mọi thứ có vẻ hơi tăm tối và đầy sợ hãi. Tiếng gió từ xa vẫn rít gào, tiếng chó sủa đầu xóm vẫn văng vẳng. Bình thường khi không có bệnh nhân hay trường hợp nào, bà Lý đã đi ngủ rồi.Nhưng hôm nay có một sản phụ trở dạ trong đêm. Nửa đêm người phụ nữ trẻ ấy đến, không rõ lai lịch, gốc gác. Nhưng việc của bà là cứu người, những chuyện khác không cần bàn đến, sản phụ có lẽ vì đau bụng quá nên môi mặt tái nhợt đi hay vì trời lạnh bà cũng không đoán nổi. Ánh mắt dè dặt, ngại ngùng... khiến bà phỏng đoán "có lẽ, cô ấy đã làm điều gì đó dại dột nên mới ra cơ sự này".Bà Lý quá mệt sau ca đỡ đẻ nhưng không chợp mắt nổi. Trên tay bế đứa trẻ còn đỏ hỏn, chốc lát nó ngọ nguậy đòi ăn khiến bà bận rộn vô cùng.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Hôm nay là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời tôi, là lễ cưới của tôi. Nhưng tôi không thể nào vui nổi, chỉ vì chú rể là một ông chú già, vừa già vừa khó tính....Nhưng biết làm sao bây giờ, tất cả chỉ vì cái hôm sinh nhật thứ mười bảy của tôi. Ngày đó tôi trang điểm thật đẹp, một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân mơn mởn, vừa e ấp, vừa rực rỡ như nụ hoa chớm nở. Không hiểu tôi vui vẻ hào hứng thế nào mà quá chén đến mức không nhớ gì cả.Cho đến khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện cả người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Phạm Vũ Anh Thư | Khác | Hoàn thành
Tôi nghe xong nhắm nghiền mắt, cuối cùng anh cũng nói anh yêu tôi hơn. Bên ngoài đột nhiên có tiếng cạch rất lớn. Hải nhìn tôi, rồi nhìn ra ngoài toàn thân sững lại. Phía cửa gỗ, Nguyệt đứng như trời trồng chằm chằm nhìn hai chúng tôi. Rồi bất chợt nó như điên như dại lao về phía tôi gào lên:: Quý, tại sao mày lại làm thế với tao? Tại sao mày lại làm thế với tao hả Quý? Tao đối xử với mày thế nào, bạc đãi mày cái gì mà mày lại đi ngủ với chồng tao?" Tôi bặm môi, lùi lại run rẩy đứng nép vào người Hải van xin: "Nguyệt, tao…tao xin lỗi…tao…"Tôi nhắm nghiền mắt, Hải không quay lại lấy một lần cất bước đi thẳng. Lảo đảo mãi mới vào đến trong nhà nằm vật ra giường. Mấy tiếng sau tôi mới có thể đứng dậy đi dọn dẹp lại căn nhà. Vừa dọn xong thì có tiếng chuông điện thoại cất lên. Đầu dây bên kia là giọng của Nguyệt: "Nói cho tao biết vì sao mày lại làm thế? Nói đi."Dù nó có cố nói giọng điềm tĩnh nhất tôi vẫn nhận ra nó đang đau lắm, từng câu từng chữ nói ra nghẹn ngào đến đáng thương. Nguyệt, đứa bạn thân duy nhất của tôi, Nguyệt cô gái có lòng tự trọng cao hơn núi đến mức này vẫn cố giữ cho mình chút sĩ diện cuối cùng sao? Tôi đáp lại với thái độ bình tĩnh nhất có thể:
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32