Thanh Thanh | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dáng Ai Bên Thềm của tác giả Thanh Thanh. Cơn gió thu thổi qua khe cửa, không chịu nổi cô đơn tịch mịch mà thổi tung chồng tài liệu đặt trên bàn, phát ra âm thanh loạt xoạt nhè nhẹ… Không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe được rõ ràng tiếng hít thở của Hoa, cô ngồi trước bàn làm việc, tay cầm cuốn tiểu thuyết của Quỳnh Dao nhưng tâm tư lại lơ lửng trên nền trời lấp lánh những vì sao.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thần Cấp Ở Rể hay Mộng Tường Vy của cùng tác giả.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:06
Hà nabi (Gạo Tẻ) | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Cũ Là Em Chồng của tác giả Hà nabi (Gạo Tẻ). Tì tay lên bệ cửa sổ, tôi gieo ánh nhìn xuống cây long não đang nở hoa trước cổng. Những đóa hoa trắng muốt bung tỏa trong nắng ngọt. Đẹp đẽ tới nao lòng. Cứ thế, tôi tham lam hít hà, cố thu hết khí trời trong xanh vào lồng ngực thiếu dưỡng khí. Vậy là lại một mùa long não nữa đến. Nhanh thật, mới đó mà tôi đã ở trong căn biệt thự này 5 năm và cũng đã có 5 năm làm dâu nơi này. Cuộc sống quả thật quá nhiều điều bất ngờ mà khi chuyện cũ đã qua rồi, bản thân vẫn không thể tin đó là sự thật.– Vợ ơi! Mẹ gọi vợ xuống nhà, mẹ có việc cần.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Dáng Ai Bên Thềm hay Khế Ước Của Mợ Tư.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:08
Bạn đang đọc truyện Đêm Đầu Định Mệnh của tác giả Ngọc My. Khi tốt nghiệp cấp 3 xong Vũ Linh cũng như bao bạn bè khác đậu vào trường đại học kinh tế, làm cô sinh viên, có thêm nhiều bạn hơn, cô vui vẻ kết bạn mọi miền tổ quốc. Nói chung cô cũng có kha khá bạn mà thân nhất phải kể đến ba đứa Mai, Ngọc, Hà bạn chí cốt.Hàng ngày bốn đứa thường kéo nhau đi uống trà sữa, ăn xiên que ở công viên Gia Định.Đôi khi vào khu chung cư ở trong Nguyễn Chánh Sắt ( nhà con Mai ở đó) ăn hàng.Những năm đại học của Vũ Linh trôi qua không có sóng gió gì vì cô không yêu ai quá sâu đậm để có drama.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Mợ Mận của cùng tác giả.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Trang Ruby | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nửa Đoạn Duyên của tác giả Trang Ruby. Vậy mà hoá ra sau tất cả những gì hào nhoáng bên ngoài, có lẽ là cả bầu trời cay đắng tràn đầy nước mắt.Tôi thấy ông vừa mấp máy môi định nói gì đó, nhưng khi ánh mắt vô tình liếc ra ngoài cửa sổ thấy tôi đứng đó, sắc mặt ông thoáng ngượng ngùng rồi cười gượng gọi:– Ơ bác Nhi đến chơi với Bo à?Tôi cố gắng thu lại vẻ mặt thất thần vừa nãy để bình tĩnh đáp:– Dạ vâng, Đức nhờ cháu đến đón Bo đi khám. Thấy bảo thằng bé sốt cao ạ.– À ừ, cháu vào nhà đi, mẹ con nó đang trên phòng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Oan Gia Không Hẹn Mà Cưới hay Tráo Phận Đổi Tình của cùng tác giả.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Thương | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thời Ái Thấm Bi Lệ của tác giả Nguyễn Nhật Thương. Thay đổi ở đây có 2 chiều hướng, 1 là lên mây, 2 là xuống địa ngục. Thế nên người ở trong cái xã hội này, vừa muốn với đến anh, lại vừa muốn cách xa anh cả trăm đoạn đường. Bởi vì Âu Đình Phong là kiểu thích thì sẵn sàng mua đứt cả 1 khu phố chẳng vì lý do gì, nhưng chướng mắt thì có thể san bằng nó rồi chỉ để làm bãi phế liệu. Kẻ ngáng đường anh, làm anh phật ý, thì sớm như kẻ mù, không thấy đường sống cũng không thấy đường chết.Âu Đình Phong ngồi đó, đôi chân dài vắt chéo lên, ngả dựa lưng vào ghế, 1 xải tay rắn chắc đặt xuôi theo thành ghế, tay còn lại cầm ly rượu vang đỏ lắc nhẹ rồi đưa lên miệng uống.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Người Đến Trước Thành Kẻ Đến Sau hay Trái Tim Phản Nghịch của cùng tác giả.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Keith Ferrazzi | Khác | Hoàn thành
Điều duy nhất quan trọng trong thế giới này là mối quan hệ. Mọi vật tồn tại trong vũ trụ này bởi vì chúng có quan hệ với nhau. Không có điều gì tồn tại một cách độc lập. Chúng ta cũng thôi đừng giả bộ mình là những cá nhân có thể tồn tại một mình_MARGARET WHEATLEY. Sao tôi lại lạc vào chốn này? Tôi vẫn thường tự hỏi mình như vậy trong những ngày đầu còn là một anh sinh viên năm nhất bỡ ngỡ tại trường kinh doanh Harvard (HBS)
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành
Năm nay tôi lên lớp tám. Như vậy là tôi sắp sửa trở thành người lớn rồi . Oai thiệt là oai ! Tôi không nói dóc đâu . Chính thầy Dân, giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi nói như thế. Năm ngoái chúng tôi không học thầy Dân. Các anh chị lớp trên người thì bảo thầy Dân khó, kẻ thì nói thầy Dân dễ, không biết đường nào mà tin. Nhưng hôm khai trường, ngay lần gặp đầu tiên, tôi thấy thầy không có vẻ gì là "hắc" cả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Jonas Jonasson | Khác | Hoàn thành
Thứ Hai, ngày 2.5.2005. Cụ Allan Karlsson tần ngần đứng ở đường ranh giới bằng hoa păngxê chạy dọc bên hông Nhà Già. Cụ mặc một chiếc áo khoác màu nâu, quần âu đồng màu và xỏ đôi dép đi trong nhà cũng màu nâu. Ở tuổi của cụ thì hiếm ai còn chưng diện được. Cụ vừa trốn khỏi bữa tiệc sinh nhật của mình, cũng chả mấy ai làm thế ở tuổi đó, đơn giản vì ai mà sống được đến chừng ấy tuổi.Cụ Allan đắn đo liệu có nên chịu rắc rối bò lại qua cửa sổ để lấy mũ và giày dép của mình, nhưng khi sờ thấy dù sao cái ví vẫn yên vị ở túi bên trong thì cụ hài lòng. Hơn nữa, Xơ Alice đã nhiều lần chứng tỏ rằng mình có giác quan thứ sáu (cụ giấu chai vodka của mình vào chỗ nào Xơ cũng tìm thấy), và biết đâu Xơ đang sục sạo đâu đây vì đánh hơi được cái gì ám muội vừa xảy ra? Tốt nhất là đi được thì cứ đi, cụ Allan nghĩ và nhấc cái đầu gối ọp ẹp bước ra khỏi đường ranh giới. Cụ nhớ được là trong ví mình có vài tờ một trăm crown, thế là tốt rồi vì chắc chắn ra ngoài thì phải tiêu tiền.Thế là, cụ quay đầu nhìn lại Nhà Già, nơi mà chỉ vài phút trước, cụ đã nghĩ rằng nó sẽ là chỗ cư trú cuối cùng của mình trên trái đất. Rồi cụ tự nhủ mình có thể chết vào dịp khác, ở một nơi nào khác. Thế là Ông già Trăm tuổi lên đường trong đôi dép-nước tiểu (vì ở tuổi già, đàn ông hiếm khi đái quá mũi giày mình). Đầu tiên băng qua một công viên rồi men theo cánh đồng trống, nơi thỉnh thoảng có họp chợ ở vùng quê yên ả này...
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Huyền Chip | Khác | Hoàn thành
Tháng 5 năm 2010, tôi đang ở Malaysia làm một công việc mà ai cũng nghĩ là công việc trong mơ. Quả thực, công việc, đồng nghiệp, môi trường làm việc, tất cả đều rất tốt, chỉ một vấn đề là tôi và sếp thường bất đồng ý kiến với nhau. Một lần quá mệt mỏi, tôi quyết định đi sang Brunei chơi cho khuây khỏa. Lúc đó, ý định đi một chuyến lâu thật lâu đã bắt đầu nhen nhóm, nhưng tôi không biết sẽ đi như thế nào. Tôi tính nếu bây giờ tôi nghỉ việc, lĩnh lương khoảng $1500 chắc cũng đủ đi vài tháng, có máy tính rồi từ từ kiếm việc gì đó làm online. Nhưng tôi quên mất là laptop tôi đang dùng là của công ty, nghỉ việc thì tôi cũng không còn máy. Thế là tôi đành ngậm ngùi bò tiền mua một cái netbook nhỏ nhỏ, cấu hình yếu yếu nhưng đủ để viết và lướt web. Máy ảnh tôi bị mất trước đó mấy tháng nên cũng phải mua máy mới. Nhoằng cái, số tiền của tôi chỉ còn lại khoảng $700, $800. Tôi tặc lưỡi, thôi đi bừa, cùng lắm là hết tiền lại về Malaysia. Tôi đặt vé khứ hồi vì thực sự tôi vẫn không dám nghĩ là mình sẽ đi học. Phòng trọ tôi cũng không trả chủ nhà mà vẫn để đồ đạc ở đấy, tin chắc chắn rằng mình sẽ quay lại Malaysia.Khi còn “la liếm” với dân công nghệ, tôi có quen Preetam Rai – nổi tiếng trong giới vì ở đâu cũng có mặt. Sinh ra ở ́n Độ, sống và làm việc ở Singapore, Preetam đi khắp các nước châu Á tham gia đủ các thể loại hội thảo công nghệ. Anh thỉnh thoảng hay bảo tôi: “Này, tổ chức cái gì ở Việt Nam đi để anh có cớ qua”. Khi nghe tôi kể lể, anh tặc lưỡi: “Đi đi, không đặt lắ. Dùng CouchSurfing(1) thì khỏi mất tiền ở khách sạn”.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
T. Harv Eker | Khác | Hoàn thành
Nếu muốn tạo ra thịnh vượng, điều quan trọng là bạn phải tin rằng bạn là người cầm lái của cuộc đời mình, đặc biệt là cuộc sống tài chính của bạn. Nếu bạn không tin điều đó, nghĩa là bạn vốn dĩ tin rằng bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít cuộc sống của mình, và do vậy bạn không thể kiểm soát được hoặc kiểm soát rất ít khả năng thành công tài chính của bạn. Đó không phải là một thái độ để giàu có.Bạn có bao giờ để ý rằng thông thường chỉ những người nghèo mới làm tiêu tan cả gia tài vào trò chơi xổ số không? Họ thành tâm tin rằng sự giàu có sẽ đến với họ nhờ ai đó sẽ đọc tên họ lên sau một cuộc rút thăm. Họ bỏ cả buổi tối thứ bảy để dán mắt vào ti-vi, hồi hộp theo dõi buổi xổ số để xem tuần này vận may có “rơi” trúng mình hay không.Chắc chắn ai cũng muốn trúng số, và những người giàu thỉnh thoảng cũng vẫn chơi cho vui. Nhưng thứ nhất, họ không bao giờ chấp nhận bỏ ra một nửa thu nhập củamình để mua vé số, và thứ hai, việc trúng số không phải là chiến lược làm giàu chủ yếu của họ.Bạn phải tin rằng bạn là người tạo ra thành công của mình, rằng bạn là người tạo ra sự khốn quẫn của bạn, và rằng bạn là người tạo nên những khó khăn xung quanh tiền bạc và thành công của bạn. Dù bạn có ý thức hay không thì vẫn chỉ là bạn đã làm nên tất cả những điều đó.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Dáng người thanh mảnh với đôi mắt sáng ngời, gương mặt trẻ trung, Song Hà đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Chất giọng xứ Phố Châu nhẹ nhàng tựa như thiếu nữ tuổi đôi mươi, tính cách rất đỗi thân thiện khi nói chuyện với người khác. Nhưng ít ai ngờ rằng sâu thẳm trong con người ấy là một cái nhìn mang phong cách rất đặc biệt: một sự bứt phá táo bạo, mới mẻ và đáng kinh ngạc được anh thể hiện qua từng trang viết. Chắc hẳn cái tên Song Hà hay bút danh Boy Già không còn xa lạ với bạn đọc khắp mọi miền từ Nam ra Bắc, đặc biệt là cư dân mạng, các công dân Facebook. Nhà văn trẻ Song Hà đã trở thành một hiện tượng văn học đương đại, bởi văn hóa đọc của độc giả hiện nay khác trước rất nhiều, họ “khó tính” hơn hẳn những độc giả của thế hệ trước. Thời giờ các độc giả khó tính chỉ tiếp nhận những tác phẩm thực sự xuất sắc hoặc những gì họ thực sự quan tâm. Và để phát hành được một cuốn sách hay và thu hút được những độc giả khó tính là một điều không hề dễ dàng, thế nhưng nhà văn trẻ Song Hà đã làm được điều đó. Đầu tiên, độc giả đến với những trang viết của anh một cách tình cờ, tự nhiên qua bạn bè giới thiệu, thấy cộng đồng mạng chia sẻ trên facebook nên họ tò mò muốn biết và muốn đọc thử “một lần cho biết” và kết quả là họ đam mê, háo hức, thậm chí là nghiện văn của anh. Có độc giả đã từng viết status trên facebook và comment trên bài viết của anh rằng, văn của anh như có ma lực khiến họ không thể cưỡng lại được. Nhiều người cứ hễ mở laptop hay smatphone là phải vào ngay trang cá nhân của anh để xem hôm nay nhà văn có viết gì mới không? Vậy tại sao Song Hà lại làm được điều kỳ diệu ấy?
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Uyển Nguyệt | Khác | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ẩn Thế Hào Môn của tác giả Uyển Nguyệt. Với gia thế cùng sự giàu có như vậy, Phạm Gia thừa sức sống xa hoa ở một thành phố lớn, nhưng họ vẫn chọn ở lại trên đất ông bà tổ tiên, nơi một vùng quê yên bình . Căn nhà của họ không phải là biệt thự xa hoa lộng lẫy, cũng chẳng phải là biệt phủ rộng bao la, mà chỉ là một căn nhà 2 tầng đơn giản, xung quanh căn nhà được trồng những cây ăn quả quen thuộc.Phạm Gia còn có lối sống vô cùng giản dị và hòa nhã với xóm làng, họ không phân biệt sang hèn, cao thấp, không tỏ vẻ ngạo nghễ, kiêu căng. Châm ngôn sống của Phạm Gia bao đời nay là ” Dành cả một đời để đi theo lý tưởng”, mà lý tưởng của họ chính là giúp đỡ những người nông dân nghèo, họ dạy người dân kỹ thuật chăn nuôi và hỗ trợ, cung cấp thức ăn gia súc. Vì vậy mà Phạm Gia rất được lòng mọi người, ai ai cũng dành cho Phạm Gia sự tôn trọng và kính nể.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đến Lúc Buông Tay hay Đời Này Không Đổi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Bạn đang đọc truyện Trong Lồng Son của tác giả Hoàng Anh. Dì Trúc là giúp việc nhà chồng tôi liền nói:– Cô My đang ốm, để tôi thay giày giúp cậu.Lúc này giọng của chồng tôi lớn hơn, mà đúng ra là quát dì Trúc:– Gọi cô ta ra..Dì Trúc vẫn cúi thấp đầu và nói:– Dạ vâng, thưa cậu..Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Một Năm Thiên Hạ hay Bộ Thiên Ca của cùng tác giả.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Bạn đang đọc truyện Lỡ Hẹn Với Xuân Thì của tác giả Miên Lam. Một người đàn ông cao lớn say khướt đi loạng choạng từ ngõ vào nhà. Mùi hương hoa nhài hai bên lối đi chui vào mũi thật dễ chịu và khoan khoái. Anh hít một hơi sâu vào tận lồng ngực, ngửa mặt lên trời, nhìn con trăng sáng vằng vặc lẩm bẩm cười sảng khoái “không ở đâu có không khí tuyệt diệu bằng miền sơn cước, cứ thả hồn ta vào đất trời, khắc sẽ sống lại cùng nhân gian”.Lấp ló đằng xa có ánh trăng le lói, Tùng nheo mắt đi vào, đường lên thật là cheo leo khúc khuỷu, hình như đó là một cái núi, cuối cùng cũng lên được ngọn. Có cái gì đó vướng víu ở chân, anh đạp mạnh, cây thang rơi xuống nghe cái cạch vọng về trong đêm thanh rừng núi.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Phía Sau Tan Vỡ hay Cho Anh Quay Về.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
David Niven | Khác | Hoàn thành
Bí Mật Của Hạnh Phúc là một tác phẩm hay và thú vị, thuộc thể loại tiểu thuyết phương tây. Để được hạnh phúc không chỉ là trăn trở của mọi người chúng ta hiện nay mà còn từng là những suy tư, câu hỏi của nhiều thế hệ. Có phải là hạnh phúc luôn ở phía trước và khó nắm bắt - chúng ta chỉ có thể hướng đến mà thôi. Hay hạnh phúc thật gần gũi, ở ngay trong tâm chúng ta. Rằng chỉ có những người từng trải qua khổ đau mới có thể hiểu giá trị và cảm nhận trọn vẹn giá trị của niềm vui hạnh phúc. Và ai đó đã chiêm nghiệm sâu sắc rằng hạnh phúc không phải là cảm giác tới đích, mà chính trên từng chặng đường đi, hạnh phúc không chỉ là nụ cười, mà còn là giọt nước mắt chia sẻ trên bờ vai tin cậy.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31
Hôm nay là ngày trọng đại nhất trong cuộc đời tôi, là lễ cưới của tôi. Nhưng tôi không thể nào vui nổi, chỉ vì chú rể là một ông chú già, vừa già vừa khó tính....Nhưng biết làm sao bây giờ, tất cả chỉ vì cái hôm sinh nhật thứ mười bảy của tôi. Ngày đó tôi trang điểm thật đẹp, một thiếu nữ đang tuổi thanh xuân mơn mởn, vừa e ấp, vừa rực rỡ như nụ hoa chớm nở. Không hiểu tôi vui vẻ hào hứng thế nào mà quá chén đến mức không nhớ gì cả.Cho đến khi tỉnh dậy, tôi mới phát hiện cả người trống trơn, không một mảnh vải che thân, bên cạnh là ông chú già đang ngủ như chết.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trang Buby | Khác | Hoàn thành
Đêm Noel, mọi người đều hạnh phúc cùng sánh đôi..chỉ có riêng tôi, năm nào cùng vậy,chỉ biết làm bạn một mình cùng đêm tối..một mình ngồi trong căn phòng vắng,lắng nghe khúc nhạc cô đơn... tôi không biết ánh sáng là gì, tôi không biết thế giới ngoài kia ra làm sao, cuộc sống của tôi khép lại bằng một màu đen..nó cũng giống như cuộc đời tôi vậy, tôi là Dương Thu Huyền, năm nay tôi 17 tuổi..tôi sinh ra không được may mắn như các bạn đồng chang lứa, người ta nói tôi là thứ được hình thành từ t*ng trùng khuyết tật của một người đàn ông đến ngay cả mẹ tôi còn không biết chính xác ông ta là ai...Nghe mọi người kể lại, mẹ tôi vốn dĩ rất xinh đẹp và tài giỏi, bà nấu ăn rất ngon.. bà là con gái duy nhất của một phú ông làng bên.. mẹ tôi, cũng như bao người con gái khác, bà ấp ủ giấc mơ được vào trường sân khấu điện ảnh từ khi còn nhỏ.. ước mơ ấy tưởng chừng đã với trong tầm tay rồi một chốc một lát đã sụp đổ hoàn toàn...trước một hôm ngày ứng tuyển, trong lúc đi dự tiệc sinh nhật bạn ở làng kế bên, bà đã bị một người đàn ông lạ mặt hiếp dâm trong bóng tối...và tôi, tôi chính là kết quả mà bà gọi đó là nỗi nhục lớn nhất đời.. nó chính là nỗi ám ảnh của bà trong suốt 17 năm qua, nó hằn in sâu trong tâm trí bà, bà hận người đàn ông ác ma kia, ngày đêm bà gọi ông ta là quỷ dữ, và tôi, chính là con của quỷ dữ..
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Tập tản văn bao gồm 36 câu chuyện nhỏ được dẫn dắt bằng đôi bàn tay khéo léo và trái tim đầy xúc cảm của Anh Khang. Như anh từng tâm sự về cuốn sách của mình: “Đây chỉ là những cảm xúc được góp nhặt sau một - vài - lần yêu, những tản văn - tùy bút được tôi viết như một cách cất giữ những điều xưa cũ của một thời non trẻ. Tôi gom hết người cũ chuyện xưa và gọi tên những trang viết này là “Ngày trôi về phía cũ…”Mỗi câu chuyện trong cuốn tản văn này là những nốt nhạc trầm bổng khác nhau, nhưng tựu chung lại thành một bản hòa tấu tuyệt vời, đủ để khiến ta chếnh choáng. Ngay từ những câu chữ đầu tiên ta đã ngạc nhiên thậm chí là choáng ngợp, ta giật mình tự hỏi tại sao tác giả lại nhìn thấu hết tâm tư, tình cảm của người đọc thế này? Ngay cả những cô đơn hờn tủi, những niềm riêng khó nói chôn chặt trong tim, tại sao cuốn sách nhỏ bé này lại phơi bày ra tất cả?
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
| Khác | Hoàn thành
Thế giới này không hề yên bình giống như những gì ta đang nhìn thấy. Bằng một sự ngấm ngầm nào đó, các giao dịch hòng cân bằng cục diện vẫn đang hàng ngày, hàng giờ diễn ra, khiến nó trở thành một sự việc có ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của con người. Từ xưa đến nay, trong nội tâm của con người luôn tồn tại một bóng ma có lòng tham không đáy, cho nên, cho dù là có cố gắng bao nhiêu cũng liền cảm thấy không đủ, liền nảy sinh mâu thuẫn với những người khác có cùng một đẳng cấp, có cùng một danh phận. Có những người, ngay từ khi sinh ra đã được định sẵn là sẽ giống như một chúa tể, hô phong hoán vũ, không ai sánh bằng.Có những người, số phận ngay sinh ra đã được mặc định, mãi mãi chỉ là một kiếp sống nô lệ bần hàn. Đứng giữa cuộc chiến tranh giành của bảy thế lực lớn cai quản bảy vùng, tất cả đều giống như một con cờ bị lợi dụng hết sức triệt để. Rồi mọi chuyện, thật sự có thể trở thành sự bình yên vốn có hay sao? Hay hết thảy chỉ là một cơn sóng ngầm, tùy thời dạy dỗ? Chẳng ai hình dung nổi những điều mà tiếp theo sẽ xảy đến. Nhưng có thể hiểu được, kẻ mạnh mẽ chính là người thắng cuộc.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:38