Mộng Khê Thạch | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nếu như muốn Hồng y giáo chủ Vatican Ridge kể ra ấn tượng sâu sắc nhất của bản thân đối với Giáo Hoàng bệ hạ, như vậy đó chính: Vừa yêu vừa hận, yêu hận chồng chất. Phương diện yêu này rất rộng mở, vị Giáo Hoàng bệ hạ tân nhậm kia hoàn toàn không giống với lịch đại Giáo Hoàng trong lịch sử, ngài luôn có thể thỉnh thoảng nghĩ ra những ý tưởng trọng đại khiến mọi người vì vậy vui mừng, cũng vì giai đoạn thắng được không ít danh dự. Nói ví dụ như Giáo Hoàng bệ hạ đã phát minh ra một thứ gọi là ‘giấy’, dùng lá và vỏ cây Heiner hỗn hợp mà thành, lại thêm vài một ít dược tề tạo hình liền có thể mang ra sử dụng. Thứ được gọi là ‘giấy’ này vô cùng thần kỳ, không chỉ có thể ghi chép lên phía trên mà còn có thể dễ lưu trữ, giá thành thấp hơn quyển trục da dê, khuyết điểm duy nhất có lẽ là không mấy rắn chắc.Thế nhưng quan trọng nhất là cây Heiner có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi, nguyên liệu chế luyện dược tề cũng không khó tìm, thành phẩm không chỉ mỏng nhẹ mềm mại mà còn có thể cuốn gấp dễ dàng, đối với những người không đủ tiền mua túi ma pháp mà nói, hiển nhiên giấy sẽ càng thêm thực dụng. Hơn nữa cho dù à người có túi ma pháp, muốn lấy từ trong túi ra một đám quyển trục da dê cũng rất phiền toái, thế nhưng nếu chỉ là giấy thì lại đơn giản hơn rất nhiều, hoàn toàn không gặp vấn đề khó khăn gì.
36.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Vô Thố Thương Hoàng | Khoa huyễn | Hoàn thành
Mạt thế là lúc nào xuất hiện ngay cả những người làm công tác nghiên cứu cũng không đi truy tìm đáp án, sống sót, tiếp tục tồn tại, bản năng sinh tồn đáng buồn khiến nhân loại kiên cường mà sống trên thế giới này, vì sống còn mà chiến đấu, vì sống còn mà trở nên mạnh mẽ, vì sống còn mà sa đọa, đánh mất đạo đức, vứt bỏ pháp luật mà sống.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Sở Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
Dẫn dắt ngàn vạn loài chim, Phượng Hoàng bay lượn trên bầu trời, vượt qua Trường An, đằng sau là biển mây rực lửa...Kim Sí Đại Bằng đậu trên đỉnh cung Hưng Khánh, dõi mắt nhìn hết thảy phồn hoa. Mọi thứ như tĩnh lặng, trầm xuống. Lý Cảnh Lung mang thân thể thương tích chất chồng, trong tay phóng ra một tia sáng rực rỡ, cố gắng tiếp cận Hồng Tuấn. “Sinh giả… vị quá khách…” Thanh âm trầm thấp của hắn vang vọng thế gian, trong khoảnh khắc sương mù đen bao trùm cả thiên địa bị ánh sáng kia đẩy lùi.“Tử giả vị… quy nhân.” Ánh sáng kia là mặt trời rực lửa chiếu rọi thiên địa, là những vì tinh tú lấp lánh giữa trời đêm, là một ngọn đèn không bao giờ tắt khai phá từng mảng tăm tối của thế giới này. “Thiên địa nhất… nghịch lữ, đồng bi vạn cổ… trần.” (1) Lý Cảnh Lung nhắm hai mắt lại, một tay đặt lên trán Hồng Tuấn. Một đạo bạch quang tỏa ra, bao trùm chiến trường thi sơn huyết hải. Ở kia trong ánh sáng của ngọn đèn nhỏ, Bình Khang trong xa hoa truỵ lạc, Khu ma tư dưới cây ngô đồng trong ánh nắng ngày hè, bầu trời nơi tái ngoại mù mịt bão cát cùng tuyết bay, tiếng ca của A Thái trong trẻo như tiếng suối, Mạc Nhật Căn cùng Lục Hứa đi hái lá cây buổi sớm, Cừu Vĩnh Tư múa bút như bay, mọi thứ bỗng chốc hóa thành một bài thơ bất hủ của Lý Bạch.Ngũ Lăng niên thiếu Kim thị đông. Ngân yên bạch mã độ xuân phong. Lạc hoa đạp tận du hà xứ? Tiếu nhập hồ cơ tửu tứ trung. (Chàng thiếu niên Ngũ Lăng phía đông chợ Kim). Cưỡi ngựa trắng yên bạc lướt qua gió xuân Giẫm nát hết hoa, đi đâu chơi đây? Vừa cười vừa bước vào quán rượu
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Rick Riordan | Khoa huyễn | Hoàn thành
Những khớp xương của cậu đau. Hai chân cậu run rẩy. Khi cậu cố leo lên ngọn đồi, phổi cậu đập như một hộp đá. Cậu không thể nhìn thấy mặt mình, ơn trời, nhưng những ngón tay cậu cong cong và xương xẩu. Gân xanh nổi lên chằng chịt trên mu bàn tay cậu. Cậu thậm chí có mùi một ông già – long não trong tủ áo và súp gà. Làm sao điều đó có thể? Cậu đã biến từ một thiếu niên mười sáu tuổi thành một ông già bảy lăm tuổi trong một vài giây, nhưng mùi của ông già xuất hiện ngay lập tức, như thể Bùm. Chúc mừng! Bạn bốc mùi!“Sắp đến rồi.” Piper mỉm cười với cậu. “Cậu đang làm rất tốt.” cô ấy nói thì dễ thôi. Piper và Annabeth đang cải trang như những hầu nữ Hy Lạp dễ thương. Thậm chí trong bộ đồ tô-ga trắng không tay và xăng-đan dây, họ không có vấn đề gì với việc di chuyển trênđường đá sỏi.Mái tóc màu nâu đỏ gỗ gụ của Piper được kẹp lên theo kiểu tóc thắt bím xoắn. Vòng bạc tô điểm hai cánh tay cô. cô giống với một bức tượng cổ đại của mẹ mình, Aphrodite, điều mà Jason nhận thấy mộtít đe dọa.Việc hẹn hò một cô nàng xinh đẹp đã đủ căng thẳng. Hẹn hò một cô gái mà mẹ cô ấy là nữ thần của tình yêu… ồ, Jason luôn sợ rằng mình sẽ làm điều gì đó không lãng mạn và mẹ của Piper sẽ cau mày nhìn xuống từ núi Olympus và biến cậu thành một con lợn rừng.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Hắc Sắc Địa Bản | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Ngã Cật Tây Hồng Thị | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thôn Phệ Tinh Không full (đã hoàn thành) của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị. La Phong, một thiếu niên xuất thân từ một gia đình bình dân như bao gia đình bình dân khác giữa hàng tỉ con người trên quả địa cầu này. Tuy nhiên, thời thế đổi thay, một loại virus lạ xuất hiện và làm thay đổi toàn bộ diện mạo trái đất cũng như vận mệnh toàn nhân loại. Hàng loạt ma thú biến dị ra đời, trở nên hung hãn và đáng sợ hơn bao giờ hết. Chúng bằng vào số lượng khổng lồ xuất hiện ở khắp nơi, từ mặt đất cho tới đại dương, tấn công vào thế giới loài người, gây nên những cuộc chiến tranh đẫm máu và ác liệt đã đẩy con người vào tình thế bắt buộc phải tiến hóa để trở nên mạnh hơn và tiến bộ khoa học kỹ thuật cao cấp hơn để đẩy lui bọn quái thú đang ngày càng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết ...Quay về với nhân vật chính, La Phong cũng như bao người cùng lứa, mang trong mình những ước mơ, hoài bão lớn lao với ý chí, niềm đam mê mãnh liệt để vươn tới đỉnh cao trong cuộc sống và rồi do những xui rủi của số phận và tạo ngộ của lịch sử mà chàng trai đã mang đến những kỳ tích cho nhân loại ... Bên cạnh đó còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn khác như Cửu Đỉnh Ký hay Bàn Long cũng vô cùng hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ.
297.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Dạ Lan Yêu Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Khoảng cách thi đại học tối tăm đã qua một thời gian, không có gì để làm, Tiêu Phong chơi điên rồi, trực tiếp ngâm cả người mình trên máy tính. Hắn thoả mãn say mê tiểu thuyết, trong thời gian này có thể nói là đọc vô số tiểu thuyết. Thế nên tạo thành một hậu quả không thể nào tốt. Hắn – Tiêu Phong, tiểu thuyết, thiếu nghiêm trọng! Cái này đối với một người mê tiểu thuyết mà nói thật sự rất không xong. "Tiểu muội, em có tiểu thuyết nào hay giới thiệu cho anh xem hơm? Anh đói tiểu thuyết!" Tiêu Phong trên bàn cơm hỏi em gái đối diện."Ăn cơm của con đi! Tiêu Phong, em gái con còn chưa thi cuối kỳ" Mẹ Tiêu Phong ở trong nhà bếp quát. "Lão ca anh đây là dụ dỗ em đi xem tiểu thuyết! Thành tích em không tốt cũng tìm anh!" Tiêu Hinh Nhan bất mãn nói, đối với người tại thời gian ôn thi gian khổ, loại hành vi này của lão ca khiến cô hâm mộ ghen tị hận! "Không phải em vài ngày nữa được giải phóng rồi sao, anh bây giờ đói tiểu thuyết đây này!" Tiêu Phong cười hì hì buồn rầu, cái loại cảm giác bản thân được giải phóng, người khác còn ở giữa bể khổ thật thích, Tiêu Phong không phúc hậu suy nghĩ."Keng!" Mẹ Tiêu Phong đem một mâm đồ ăn đặt lên bàn, đột nhiên dùng khẩu khí ôn nhu cười hì hì với Tiêu Phong nói :"Con đã nhàn nhã như vậy, vậy vài ngày nữa mẹ để con báo ban vật lý, hứng thú không? Đỡ phải con lại cận thị thêm." "Mẹ! Ngài đây là bất công đó!" Tiêu Phong hét lớn.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhân Hải Trung | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bởi yêu khắc cốt ghi tâm mà cảm thấy cuộc đời như một giấc mộng, kiếp trước ngoái đầu nhìn năm trăm bận mới đổi được một lần gặp mặt ở kiếp này. Trong cái sát na nhỏ bé của thời gian quy định cả đời người, nàng đã gặp sư phụ. Chàng là người thầy người cha nuôi nàng khôn lớn, dạy nàng biết đọc biết viết, biết yêu thương lương thiện hiền lành. Chàng cho nàng hết thảy ấm áp, bảo bọc bao dung. Nàng là mảnh ngọc khiết, mảnh ngọc thần sáng hơn cả ánh trăng, Nguyệt Nguyệt, ngọc truyền quốc, mất ngọc là mất quốc, mất nàng sinh mệnh cũng chẳng còn.Nàng, là chàng nhặt về nuôi từ nhỏ, lấy danh phận sư đồ ! Tuổi thơ của nàng, rất đẹp! Nàng sống trong sự yêu thương, bảo bọc và đầy bao dung của chàng! Một đứa trẻ phải chăm sóc cho một đứa trẻ, là chuyện cỡ nào khó khăn, vất vả, nhưng chàng làm được, mà còn làm rất tốt! Chàng không những nuôi nàng lớn khôn, mà còn dạy dỗ nàng thành một cô gái tuyệt vời, biết yêu thương, trân trọng người khác! Năm nàng 8 tuổi, chàng rời núi tòng quân theo ý nguyện của cha mình! Chàng hứa chàng sẽ về thăm nàng, nhưng lời hứa ấy kéo dài những 8 năm!
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mê Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Hắn là Lãng Tiểu Tuấn, người thừa kế ngôi vị Lang Đế, từ bé hắn đã rất kĩ lưỡng chọn cho mình một Lang Hậu tốt. Nhưng vào buổi tối cầu thê lãng mạn ấy, khiến ai cũng phải ngưỡng mộ với Lang Hậu, vì có một chàng phu thê tài giỏi, lại rất mực yêu nàng, còn là một Lang Đế của nước, không ngờ rằng lại xảy ra một chuyện, y của hắn bỗng chốc lại phải chịu thủ đoạn khố thủ độc ác “ cây hoa cúc”. Người đã khiến y của hắn phải chịu khổ sở như vậy, chính là đại ca ca của chính Lang Hậu nàng, phu thê sắp cưới của hắn. Biến cố thay đổi hoàn toàn, khi kẻ đại ca ca kia ý tứ thâm sâu vô lường, không ngờ lại nhắm trúng hắn, đích thực chọn hắn làm người tình của kẻ đó suốt đời, quả thực khiến người ta trở tay không kịp. Một đêm, trao đổi thân xác một đêm với đại ca ca, bản thân hắn là một vị hoàng đế, lại không chống nổi sức bé của đại ca ca của Lang Hậu? Là vì sợ kẻ đó, hay chính là do trái tim hắn lựa chọn? Không, hắn cho rằng chính là vì cách giải quyết, cách giải quyết trên tay kẻ đó, chỉ có kẻ đó mới khiến y của hắn thoát khỏi sự khổ cực đàn áp.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Du Bính | Khoa huyễn | Hoàn thành
Ningya thân thương, đứa con ta yêu quý nhất: Đây là bức thư thứ ba cha viết cho con, hoặc cũng là bức cuối cùng. Bão cát Đông Côi Mạc đã xâm lấn mất một phần năm quốc thổ, nhưng vẫn chưa ngừng bước. Thời gian tới ra sao rất khó đoán trước. May mắn là đại ma pháp sư Timothy đã chiêu mộ một đoàn hai mươi ma pháp sư đến biên cảnh, biết đâu sẽ có được tin tốt lành.Những gì cha viết bên trên mẫu thân của con, vương hậu của ta vốn định giấu con. Bà nghe nói sau khi con rời Langzan, bệnh trạng khi tái phát của chú ngữ trên người con đã thuyên giảm đôi chút thì vui mừng vô cùng, muốn con ở lại Học viện Ma pháp St. Paders không phải trở về nữa. Nhưng cha nghĩ rằng con đã thành niên, có quyền tự quyết định tương lai của mình. Là một người đàn ông, gánh vác trách nhiệm cũng là quang vinh. Con là con của cha và mẫu thân con, cũng là Vương tử của Langzan, có đầy đủ trí tuệ và lòng dũng cảm để hạ quyết định vận mệnh của mình.Nếu nghe theo lời mẫu thân con, Gucci mang theo châu báu đủ để mua một hòn đảo nhỏ ở phía nam của Đế quốc Kanding, để con sung túc cả đời. Dòng họ You để cho con truyền thừa đến đời đời. Đây cũng là tâm nguyện của cha.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cảm giác của một cậu bé vùng quê bỗng có cơ hội đến thành phố lớn là như thế nào? Chắc chắn sẽ rất phấn khích, thoả sức mơ tưởng về một nơi phồn hoa rực rỡ, đủ thứ loá mắt. Nhưng khi thực sự đến nơi đó, chắc chắc sẽ thấy bỡ ngỡ, lạc lõng và hụt hẫng vì không phù hợp nơi xa lạ này... Yêu tinh Phù Ly cũng là từ nông thôn đến thành thị, chưa từng biết đến thế giới bên ngoài, cậu còn ngây thơ có thể đạt được ước mơ lớn nhất là thị đậu công chức, còn có thể ghi tên vào sách nữa...Nhưng mà... Cậu không có bằng đại học, ngay cả bằng tốt nghiệp cao trung còn không có. Vậy nên, không chăm chỉ học hành thì đến yêu quái cũng không tìm được công việc tốt. Đây là một câu chuyện linh dị hài hước dễ thương, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Phù Ly - Một yêu quái ở nông thôn đã hai nghìn năm không tiếp xúc với xã hội loài người, chỉ vì nhìn thấy vài dòng tin tức, liền cố gắng nỗ lực thi đại học, lấy việc trở thành công chức làm mục tiêu "yêu sinh", vì vậy mà không ngừng phấn đấu. Khi một yêu quái nông thôn mang trên người các loại bảo bối quê mùa gặp phải Boss thành thị Kim Long nhiều tiền, một câu chuyện vừa ly kỳ vừa hài hước chính thức bắt đầu. Hành văn của tác giả thoải mái lại trôi chảy, sinh động thú vị. Dưới ngòi bút của tác giả dù là người hay là yêu đều mang nét đặc sắc của chính mình, hơn nữa còn tràn ngập sức sống, làm cho độc giả có những tràng cười thật thoải mái.
27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tây Tây Đặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt. Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước.Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau.Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tử Giới | Khoa huyễn | Hoàn thành
La Giản lại nằm mơ, cậu thường xuyên thấy giấc mộng ấy. Trong mơ luôn có một người không nhìn rõ mặt đang nói chuyện với cậu. La Giản cố gắng mở to mắt nhìn rõ khuôn mặt đối phương, cố gắng tập trung để nghe xem đối phương đang nói cái gì. Nhưng tất cả đều phí công. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại, cậu vẫn luôn nghi hoặc trong lòng, rất muốn biết được đáp án, rất muốn vươn tay, nhưng chẳng nắm bắt được gì. Sau đó La Giản tỉnh giấc, cũng như sáng sớm mỗi ngày thức dậy trên giường, có chút mờ mịt, ý thức trống rỗng, rồi ngay sau đó, cậu lập tức nhận ra điểm bất hợp lý. Đây không phải giường của cậu, cũng không phải phòng của cậu.La Giản nhanh chóng bật dậy, khó hiểu quan sát hoàn cảnh xung quanh. Cậu phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ cũ nát chưa đến hai mươi mét vuông, là kiểu phòng ở vào những năm tám mươi, có một cửa chính và một cửa sổ, trên đỉnh trần là ngọn đèn treo tỏa ra thứ ánh sáng mờ tối, trong căn phòng chỉ có một chiếc giường đơn và một cái bàn làm việc. Bài trí giản dị đến đơn điệu, ngoại trừ giường và bàn thì không còn đồ vật nào khác. Căn phòng này thoạt nhìn có vẻ không cân đối, La Giản quan sát kỹ một hồi lâu cũng chẳng rõ không cân đối ở chỗ nào, La Giản đành phải ngồi xuống giường, hơi thất thần, sau đó nhanh chóng nghĩ tới một vấn đề quan trọng – cậu đang ở đâu?
41.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Cổ Ngọc Văn Hương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khóa Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng của tác giả Cổ Ngọc Văn Hương. Cứ nghĩ thông qua truyện mình viết, thỏa mãn một chút mộng tưởng về sự nghiệp thành công, mỹ nhân vây quanh, ai mà ngờ....Hắn xuyên qua chính văn của mình, thế nhưng những tình tiết không hài hòa, như là xxoo, NP, như là thô tục gì đó...đều không được xuất hiệnTruyện mới bắt đầu mà Lam Chỉ đã nhận được tin nhắn đến từ hệ thống: [Truyện này vi phạm hơi nhiều nhá bạn nhá. Bạn xem xem xử lý thế nào đi. Nếu chúng tôi mà khóa truyện của bạn là bạn cũng ngủm củ tỏi theo luôn đấy.]Lam Chỉ: “Hả?”Nước đến thì núi chặn. Thân là một vị sư huynh phong nhã tài hoa được người người ngưỡng mộ, lại thêm dáng vẻ đẹp đẽ động lòng người, Lam Chỉ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ quan trọng trong đời mình: quấy rối chuyện tình cảm của sư đệ vừa hiền lành vừa cung kính nhà mình, không để cho hắn bum ba là bum với bất cứ ai…Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mục Tiêu Của Tôi Là Không Ngồi Tù hay Ai Dám Nói Xấu Sư Huynh của cùng tác giả.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:04
Trì Bút Hội Lưu Niên | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Con Đường Chông Gai full (đã hoàn thành) của tác giả Trì Bút Hội Lưu Niên. Nghĩ lại hết thảy, về việc Giang gia bị huỷ diệt, sư tỷ Giang Yếm Ly và phu quân Kim Tử Hiên cùng chết, và chính mình bỏ mạng... Sau khi xem xong Ma Đạo Tổ Sư năm 18 tuổi, vẫn luôn có một suy nghĩ, nếu Nguỵ Vô Tiện biết trước những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, hắn sẽ thay đổi như thế nào? Rồi sẽ có phát triển như thế nào cùng với Lam Vong Cơ!
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:04
Mộc Tô Lý | Khoa huyễn | Hoàn thành
Mùa hạ năm Thiên Hi thứ hai mươi ba, có rồng rơi xuống huyện Hoa Mông tỉnh Quảng Đông, thân mình cao ngất, dài đến vài chục trượng, bị lưới trói chặt, da thịt rạn nứt, không thấy xương sống ở lưng. Quan dân định kéo nhau đến xem thì trời đổ mưa to tầm tã, sóng biển dâng lên, cuốn rồng vào biển, không thấy tung tích.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:04
Bạch Cốt | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [HP|HarDra] Draco Và Mười Ba Lần Biệt Ly của tác giả Bạch Cốt. Ngọn lửa trong lò sưởi thiêu đốt đám gỗ thông phát ra tiếng lách cách, hơi ấm bao phủ khắp căn phòng, cảm giác ấm áp thực khiến người ta buồn ngủ.Trong lòng ngực Narcissa ôm một Draco năm tuổi, ghế dựa bập bênh nhẹ nhàng đung đưa. Cục cưng Rồng nhỏ cuộn tròn trong lòng mẹ, cùng bà lật xem cuốn sách ảnh.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tôi Đẹp Trai, Cậu Ấy Có Tiền hay Hắn Đang Vờ Sợ Hãi.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:06
Mộc Hề Nương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Mặt trời giữa trưa gắt đến cực điểm, không khí giống như bị nướng đến run rẩy, làm người ta có ảo giác không gian bị vặn vẹo. Đường lớn cạnh ga tàu điện ngầm nóng bỏng không thôi, chỉ có mấy chiếc xe vội vàng qua lại. Trên vỉa hè bên kia đường, người đi đường cùng chung ý tưởng đi dưới bóng râm mát. Ngược lại tạo thành một lối đi bộ đông đúc chật chội, mà bên kia đường dưới ánh mắt trời chói chang lại không có lấy một bóng người.
28.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:10
Tiểu Khả Liên | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí full (đã hoàn thành) của tác giả Tiểu Khả Liên. Đồng thời còn phải không ngừng cảnh giác nguy hiểm đến từ thế giới xung quanh và từ chính những 'người chơi' khác. Bởi vì ở đây, sinh mạng chỉ có một. Muốn rời khỏi. Liền phải trở thành người sống sót cuối cùng trong 100 ngàn người chơi. Chỉ là, Diêu Vũ không biết nên oán mình vận khí xui xẻo, hay là kiếp trước không biết tích đức rồi. Bởi vì nhiệm vụ của y xác thật là có chút...li kì cổ quái.
46.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:12
Hắc Khiết Minh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tiểu cô nương tư thái cao nhã, tóc đen nhánh, da thịt trắng nõn gần như trong suốt. Bên ngoài cửa sổ, cây lá xum xuê, một đóa hoa nhỏ trong lúc nàng cắm cúi viết liền không tiếng động bung nở, đóa hoa đó trắng noãn, nhị hoa màu vàng mang đầy mật ngọt. Theo cửa sổ nhìn ra sân nhà, cây hoa trắng nhỏ cành lá xanh mượt, vươn tới tận bên cạnh cửa sổ nơi tiểu cô nương đang ngồi. Nàng nhẹ cúi mắt, lông mi dài như phiến quạt phe phẩy.Đầu bút dính mực ở trong bàn tay nho nhỏ của nàng di động viết lên thẻ tre những hàng chữ như nước chảy mây trôi. Nam tử khoanh tay đứng ở bên ngoài cửa sổ trong đình, lẳng lặng nhìn nàng đang không tiếng động viết xuống mỗi chữ mỗi nét. Bút nàng cầm trong tay nhẹ nhàng viết xuống chữ viết thanh tú mà tinh tế. Hắn mở miệng, nhẹ giọng hỏi nam tử mặc áo xanh ở bên cạnh. “Nàng chính là con cháu của Đao gia vu nhi?”“Vâng.” Nam tử áo xanh khoanh tay, cung kính trả lời. Tiểu cô nương kia vẫn tập trung viết dường như không nghe thấy tiếng vang ở bên ngoài. Nam tử có chút đăm chiêu nhìn bộ dáng tập trung của nàng, nhẹ giọng nói. “Từ trước đến nay không có mấy nữ tử biết viết chữ.” “Đao gia chuyên việc buôn bán nên người đứng đầu đã có quy định, mọi người trong tộc đều phải biết viết chữ và tính toán sổ sách, không có ngoại lệ.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14