Diệp Lưu Nhiên | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đó là một giấc mơ dài. Trong giấc mơ, tôi gặp những người tôi từng gặp, những người tôi ngỡ đã quên đi theo thời gian, và cả những con người tôi nghĩ sẽ không bao giờ xuất hiện.Tất cả tụ tập lại trong cùng một không gian, một lần nữa cùng trò chuyện, vẫn giống như ngày xưa đấy!
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Phi Tòng | Khoa huyễn | Hoàn thành
An Yến thực vô tội, sống hai mươi ba năm lần đầu tiên làm chuyện tốt liền xui xẻo trở thành bia đỡ đạn. An Yến lặng lẽ lơ lửng trên không trung, có chút mê mang nhìn bác sĩ, cảnh sát, người qua đường phía dưới, họ đang nghị luận. Đứa nhỏ được cậu tốt bụng cứu ra đang ghé vào lòng mẹ nó gào khóc, thanh âm bén nhọn chói tai, khiến An Yến nhịn không được nhíu mày. “Ồn quá.” An Yến thầm nghĩ, sau đó cậu đột nhiên trợn to mắt, che lại miệng mình. Cái gì? Vừa mới là cậu đang nói chuyện sao? An Yến buông tay che miệng ra, mở mở khép khép vài lần, sử dụng yếu hầu đã hai mươi năm không dùng đến, phát ra một tiếng “A!”. Đúng là cậu đã phát ra tiếng!An Yến nhìn mọi người phía dưới vẫn bận rộn như cũ, bọn họ thờ ơ, không hề bị niềm vui sướng của An Yến cuốn hút. Tuy chỉ có bản thân nghe thấy nhưng An Yến vẫn rất hưng phấn. An Yến là 1 người câm, năm đó ba tuổi sốt cao hỏng cổ họng, tước đoạt đi quyền lợi nói chuyện của cậu. Hiện tại cậu đã chết, linh hồn thoát ly thân thể, cậu nghe được giọng nói của mình sau hai mươi năm, lạnh lùng trong trẻo, giống như tiếng kim loại không có cảm tình. An Yến đột nhiên thấy may vì mình không biết nói chuyện. Cậu vốn không am hiểu giao tiếp với mọi người, lại dùng giọng như vậy nói chuyện với người khác chỉ tổ đắc tội với họ.
24.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Vô Diện Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ma Tôn Tái Sinh của tác giả Vô Diện Nhân. Hắn không thể tin được mình lại trở thành một kẻ phóng đãng như vậy, lại còn nảy sinh tình yêu với y.Thế nhưng lần thứ hai sa vào ái tình càng cay đắng hơn. Ma Tôn Tu Di vô tâm vô phế, chơi đùa với hắn chán chường liền ly khai, tìm kiếm mục tiêu mới.Trầm Nguyệt thống hận, quyết tâm chết chung với Tu Di, không ngờ được vì sự liều lĩnh này mà khiến Tu Di bắt đầu nhìn hắn bằng một cặp mắt khác…Tâm chàng dù sắt đá đến mấy, ta cũng sẽ dùng chân tình mà nung chảy…Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Gia Đình Nhỏ hay Sau Khi Nhận Việc Ở Minh Phủ.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hung Thần Đồ của tác giả Vô Diện Nhân. Tiểu quỷ: Quỷ giới bọn ta có lắm chuyện khôi hài, cứ nói chuyện Quỷ Đế thành thân, ngay đêm tân hôn lúc sắp giở khăn trùm đầu mới phát hiện tân nương là nam nhân. Còn nữa, trong Thập Nhị Hung lừng danh, có một hung giờ làm cái nghề siêu độ vong hồn người chết. Quỷ đi siêu độ quỷ, nghĩ có nực cười không?Tiểu thần: Nghe ngươi nói thế, thần giới của bọn ta cũng không ít chuyện khôi hài đâu, ví như…Tiểu quỷ: Ví như gì?Tiểu thần: Thiên Đế của bọn ta…ái chà…sắp lấy một hung trong Thập Nhị Hung làm thê tử.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vi Sư Không Thích Rắn hay Dĩ Mệnh Trấn Mệnh của cùng tác giả.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Nạp Lan Sát Nguyệt | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư của tác giả Nạp Lan Sát Nguyệt. Từ sau khi bị Vân Mộng Giang thị tuyên bố phản bội và thoát ly gia tộc, tâm trạng của Nguỵ Vô Tiện vẫn luôn gắt gỏng, tuy nói chỉ là tuyên bố với bên ngoài, không đoạn tuyệt hoàn toàn với Giang Trừng, nhưng sau này nói chung không thể nào quang minh chính đại trở về Liên Hoa Ổ, nơi hắn lớn lên từ nhỏ, không hối hận nhưng dù sao cũng khó lòng buông bỏ, chỉ có thể dồn hết tâm tư vào việc luyện hoá Ôn Ninh, lấy lại tinh thần, suốt ngày đêm lăn lộn trong động Phục Ma, mất ăn mất ngủ, mà mọi người Ôn gia sống trên Loạn Tán Cương cũng không dám khuyên nhủ, cuối cùng vết thương trở nặng, ngất đi.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Chưa Trị Bệnh Đã Bị Sủng hay Cứu Vớt Vai Ác Kia.
45.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Vô Diện Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sư Tôn Cao Cao Tại Thượng của tác giả Vô Diện Nhân. Điều khó hiểu là Mạc Khắc không biết vì nguyên nhân gì lại có thể trọng sinh về trước đó, mà kiếp này còn trở thành đệ tử của Côn Luân Lão Tổ từng giết mình.Thành đệ tử của Lão Tổ chính là vinh dự cực lớn, trên dưới Côn Lôn Phái đỏ mắt vì ngưỡng mộ.Có điều, đám người Côn Lôn Phái kia chỉ biết một mà không biết hai. Sư tôn nhà hắn kỳ thực vô cùng biến thái và quái gở. Mà hắn, lại bất tri bất giác yêu thích y.Cho đến một ngày, Mạc Khắc phát hiện người trong lòng y vốn dĩ không phải hắn mà là Thiên Ma Trác Luân. Tuy nhiên, so với điều này càng có chuyện khiến cho hắn hoang mang hơn.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24
Nhạc Thiên Nguyệt | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bình Minh Ngủ Say của tác giả Nhạc Thiên Nguyệt. Người ta nói rằng Thái tử đã để lại một tàn nhân loại đáng thương....... Trong tang lễ, vị tàn nhân loại tóc đen da trắng kia, trầm mặc cúi đầu đỡ quan tài, cả người viết đầy cảm giác yếu ớt thuộc về nhân loại tàn tinh.Hoàng thất cùng cao tầng của Đế quốc không khỏi nhíu mày: Khiến điện hạ khi còn sống yêu đến thần hồn điên đảo, lại là người như vậy.Khương Kiến Minh làm cá muối ba năm ở học viện quân đội đế quốc, bình thường vô cùng.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Người Quan Tài hay [HP] Ta Là Duy Nhất.
55.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đôi nam nữ đi dọc bờ biển bên cạnh nhau trong một buổi chiều tà. Ánh mặt trời đỏ ửng ở phía cuối chân trời, tiếng sóng vỗ rì rầm vào bờ cát mịn, cảnh vật vẫn thanh bình dù thế giới đã có bao biến động. Cô bé gái chừng bốn năm tuổi chạy tung tăng gần mép nước chơi đùa, chốc chốc lại cúi xuống nhặt nhạnh thứ gì đó như là những chiếc vỏ ốc lẫn trong cát bị sóng đánh bật lên. Được một lúc thì họ dừng lại, đứng nhìn cảnh hoàng hôn trước mặt, tư lự chẳng nói gì nhiều."Dạo gần đây ta suy nghĩ rất nhiều về những chuyện đã qua, những điều kỳ lạ mà chưa ai hiểu hết được. Chúng ta đứng giữa thế gian này thật bé nhỏ. Trong khi chúng ta đang mải miết tranh đấu thì Tạo Hóa vẫn đang làm việc của riêng mình, định đoạt mọi thứ tồn tại xung quanh. Rồi một lúc nào đó, Tạo Hóa lại đưa tay chạm vào thế giới này lần nữa, lúc đấy mọi thứ sẽ ra sao? Những tòa thành này có tan thành cát bụi? Chúng ta có biến mất như thể chưa từng tồn tại? Thế giới này rồi sẽ trở thành như thế nào? Những chuyện như thế rõ là chúng ta không thể nào điều khiển được…"Chàng trai nhìn sang cô gái, nàng đang mỉm cười nhìn đứa trẻ đang chơi đùa gần đó. Cô gái thở dài, mắt không rời cô bé gái, nhẹ cười rồi nói: "Chuyện của Tạo Hóa hãy cứ để yên cho Tạo Hóa. Chúng ta hãy sống cuộc sống của chúng ta tại thời đại của chúng ta cho thật tốt, dù mãi về sao thế gian có biến đổi thế nào thì khi ấy chúng ta không cần phải hối tiếc điều gì cả."
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tuân Dư Nhận | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tây nguyên năm 6013, tại một thành nhỏ sát vùng biên giới Đế quốc Gerundnan, học viện Hoftas. “Vincente, cậu lại đang viết thơ đấy à” Bạn chí cốt của tôi, Odessa Stanley đang đứng ở điểm đón gió của đài thiên văn. Cậu ta mím chặt môi, khom người điều khiển máy móc đo đạc kim loại nào đó, mắt nhìn thẳng.Đài thiên văn là tên gọi mà tôi và Ode đặt, tên thật của nó dài dòng mà phức tạp lắm. Đây là một nơi hoang vu, thân lầu gác lại cứ nhô lên cao, thích hợp để viễn vọng. Hiếm có người tới thăm nguyên nhân phần lớn là mọi người chưa phát hiện ra công dụng của nó. Lầu gác bỏ không như vầy trong Hoftas phải nói là cực nhiều.Ánh nắng mặt trời đầu hạ không nóng, rất nhẹ dịu không vượt quá đầu gối tôi, nhấn nhá lủi đến mắt cá chân. “Ode này, cái loại học cứu ma pháp như cậu còn lâu mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca—— mà tớ thì sẽ không dễ dàng từ bỏ nó đâu” Tôi lật sang trang quyển vở trong tay, đường vân bóng mây di chuyển trên nét chữ của tôi.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Khốn Ỷ Nguy Lâu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn.Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mộ Hề Nương | Khoa huyễn | Hoàn thành
“Kinh Thánh – Khải Huyền” Chương 8, đoạn 11: Thiên sứ thứ ba thổi kèn lệnh, ngôi sao rực cháy từ trên trời giáng xuống, rơi xuống một phần ba các con sông và nguồn nước. Ngôi sao này tên là Absinthe, nó khiến một phần ba nước có mùi ngải cứu, khiến nước trở nên đắng, làm chết rất nhiều người.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nam Phái Tam Thúc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Có thằng nhóc gần đó ném đá xuống sông, nhiều cục đá rơi thẳng xuống mặt nước trước mặt Trần Bì. Rồi bọn chúng bắt đầu chạy vòng quanh hắn, hát: “Ăn mày lười biếng, cái bụng đói meo, đồng xu lăn xuống sông cái vèo, mẹ ăn mày, bẩn như ma, nước rửa chân, tanh như cá, manh áo trên người rách tơi tả, lấy nắp thùng cơm cúng Phật bà.” Trần Bì không nổi giận, cư dân sinh sống ven bờ sông khẩu âm hỗn tạp, hắn nghe không hiểu lắm. Lũ trẻ nít này đều là con em của những người kéo thuyền ven sông, bố chúng nó làm nghề kéo thuyền trên bờ, những người khác trong nhà thì làm nghề cá trên thuyền, cứ thế mà sinh sống, ngày ngày cứ hết lên thuyền lại xuống bờ, đi gây sự ở khắp nơi, làm phiền nhiều người.Lũ nít ranh thấy Trần Bì không phản ứng gì, bắt đầu nhặt đá ném hắn. Trong đó có một đứa chừng tám chín tuổi, ra tay rất ác, hòn đá văng đúng vào đầu Trần Bì, khiến gã đang mơ màng bỗng giật nảy mình. Trần Bì quay đầu lại, đám con nít kêu ầm lên rồi chạy biến. Chỉ còn lại một thằng nhóc vẫn còn lơ ngơ tiếp tục ném đá, không để ý đến những đứa khác. Trần Bì biết thằng nhóc này tên là Xuân Thân, lũ trẻ khác đều gọi nó là “Thân đần”. Quả thực nó ngốc nghếch hơn bạn đồng trang lứa một chút, phản ứng chậm hơn một chút, động tác ném đá cũng không nhịp nhàng, đa số đá không văng đi được xa. Dù nó cố gắng đến thế nào cũng không ném trúng được Trần Bì.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tống Cẩm Thư | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xà Xâm của tác giả Tống Cẩm Thư. Kiếp trước Tô Trường Khanh là người Tu Chân sắp bước vào cảnh giới, tu luyện vô tình đạo, khi sắp bước vào Tiên giới, chỉ kém một ý niệm thì có thể lịch kiếp thăng thiên, chỉ vì con xà tinh lúc trước mình từng cứu mà rung động.Sớm chiều có nhau, từ thiên kiêu chi tử ngã xuống thành vong hồn, độ kiếp thất bại nên đi vào đạo luân hồi, thành người phàm tục, cùng công tái tục tiền duyên.Nếu yêu thích truyện đam mỹ cổ đại, bạn có thể đọc thêm Vương Tử Ngược Bắc Em Xuôi Nam hay [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiên Lại Chỉ Diên | Khoa huyễn | Hoàn thành
Có một câu chuyện, câu chuyện thần kì. Có một câu chuyện, câu chuyện tạo nên mối nhân duyên. Không cùng nòi giống, nhưng lại cùng có trái tim. Ngỡ tưởng chỉ đơn giản là gặp nhau rồi quên đi, vậy mà hóa ra lại là kí ức của cả một đời. Nếu như dùng cả sinh mệnh để đổi lấy niềm hạnh phúc, có ai tình nguyện hi sinh? Tình yêu rất thần kì. Nó bao gồm đầy đủ xúc cảm của con người: hỉ, nộ, ái, ố, không gì là không biểu đạt. Đó chính là sự khác biệt của người đang yêu và người chưa biết yêu.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mặc Vũ Yên Dạ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lão đại xã hội đen thì thế nào? Dù sao cũng chỉ là một tên "bại trận" ở...trên giường! Oanh liệt cái khỉ khô gì cơ chứ? Hắn đường đường là lão đại, hô mưa gọi gió, người người nể sợ, vậy mà vì cớ gì mà hàng đêm đều bị một tên đồi bại làm loạn trên thân thể của mình? Số phận của hắn tại sao lại thảm đến như vậy cơ chứ? Đã thế, kẻ cưỡng gian hắn không phải người! Hắn là quỷ! Một con quỷ tương tư hắn! Nhưng hắn đâu biết rằng, đó chính là chân mệnh thiên tử của hắn ở kiếp trước...
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Back | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tô Tương cắn răng nhìn nam nhân đang không ngừng luận động trên người mình mà không có cách nào phản kháng. Y chính là hoàng thượng, làm sao có thể phản kháng đây? Cũng chỉ tại hắn, vì vô tình mạo phạm thánh giá cho nên mới có kết cục thảm hại khi đó. Hắn chẳng qua chỉ là công cụ phát tiết của y mà thôi. Y chẳng hề dành cho hắn một chút tình cảm nào hết. Mười tuổi, hắn đã tiến cung. Bao năm qua đều an phận mà sống, thật không ngờ, cứ ngỡ cả đời bình an, vậy mà lại trở thành một thứ nô lệ thấp hèn đến vậy. Cái quan hệ này, chẳng một ai hay biết. Y chỉ tìm đến hắn mỗi khi y nổi giận mà thôi. Y hành hạ y cả về thể xác lẫn tinh thần. Để rồi khi chết đi cũng chẳng đợi được một cái nhìn sủng ái. Có lẽ, trái tim của một bậc đế vương chính là lãnh đạm như thế, vô tình như thế, không hề có lấy một tia tình cảm nào vấn vương. Kiếp sau gặp lại, mọi thứ đã đổi thay. Nếu như kiếp trước là bi thương, kiếp này, lại là cả một rừng lãng mạn ngọt ngào. Mọi thứ của kiếp trước đã chẳng còn tồn đọng lại. Hoài niệm, tất cả đã không còn ý nghĩa... Chuyện của quá khứ, hãy để gió cuốn trôi...
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Duy Quân Nặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Chẳng ai muốn phải trải qua cuộc sống bị lệch ra khỏi quỹ đạo. Chẳng ai muốn dùng cả đời của mình để phải suy tính tâm cơ. Thụ là con người hiện đại, đánh chết cũng không tin là mình có thể xuyên sách. Gặp quỷ! Cái này thật đúng là cẩu huyết quá rồi, thật khó tin! Nhưng mà không tin cũng không được, bởi vì người xuyên sách không phải ai khác mà lại chính là thụ! Nhưng mà con mẹ nó chứ, tại sao thụ lại phải gánh vai nam phụ? Kết cục của nam phụ khỏi phải nói cũng biết rồi! Vậy thà rằng dùng một chưởng đánh chết thụ ở ngay tại chỗ luôn đi? Có bao nhiêu vai diễn như vậy, thụ tình nguyện trở thành người qua đường, không hề cưỡng cầu gì nữa! Ước mơ nhỏ nhoi ấy, vì cớ gì lại khó khăn đến như vậy?
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nguyệt Hạ Tang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Đây là tình cảnh mà bất cứ người địa cầu nào chứng kiến đều sẽ bị dọa vỡ mật: đứng trong chiến hạm vũ trụ đại biểu cho công nghệ cao nhất vũ trụ, xuyên qua hộ giáp chiến đấu hợp kim mật độ cao có thể thay đổi màu sắc tùy theo bối cảnh, vị chiến sĩ đang lười biếng dùng chân sau gãi xong lỗ tai rồi lại gãi cái bụng, chính là một con khủng long.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Tiểu Hỏa Long | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cái thời mà con người còn rất lạc hậu, thế giới tâm linh luôn luôn là những đề tài bí ẩn thách thức sự tưởng tượng cũng như tò mò từ con người, những chuyện về ma quỷ rất được nhắc đến và sợ hãi, kiến thức và những bí mật về cương thi hút máu tuy còn rất đơn sơ nhưng họ rất có niềm tin vào nó. Ở phía nam Trung Hoa có một dòng tộc cao quý, người đời thường gọi là Lạc Gia.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Phong Nguyệt Bạc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Duyên Tới Là Lang Quân của tác giả Phong Nguyệt Bạc. Xèo - oành. Pháo hoa trong trời đêm nổ vang, từ bên trong tỏa ra một trăm hoa, đám người ngẩng đầu nhìn trên mặt cũng hiện ra ngũ sắc rực rỡ. Đây là Thất Tịch lần thứ một trăm của Phong Lâm quốc. Thất Tịch gì đó, vốn là một trong những ngày lễ khiến lòng người sôi trào, lại là thái bình thịnh thế, quốc thái dân an, đây đúng là lần náo nhiệt chưa từng có. Trên đường dòng người như sóng triều, dọc đường bày đủ loại sạp hàng, khách điếm quán trà ngươi đến người đi, phóng tầm mắt nhìn trời đêm như ban ngày, đèn đuốc huy hoàng, du thuyền trên hồ phiêu động tiếng hót như oanh như yến, trong cảnh an bình phồn hoa lộ ra xa hoa mê hoặc. Các thiếu nữ cõi lòng đầy ước ao đem hoa đăng đặt trên mặt hồ, chờ mong người trong lòng mình ngưỡng mộ ở bờ kia có thể vớt nó lên, biết được nỗi lòng mà mình không dám biểu lộ. Bên cạnh cây cầu đá là một gốc cây Hòe cổ thụ, trên cây treo đầy dây lụa đỏ. Tương truyền cây cầu này thông với phủ đệ của Tiên Quân nhân duyên, ở Thất Tịch kỳ duyên, chỉ cần tâm chân thành, Tiên Quân sẽ nghe thấy. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang hay Ám Sát Đối Tượng Là Hồ Ly của cùng tác giả.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28