Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần tu tu sửa sửa mà thành. Dưới chân tường thành, từng kẽ đá âm u mặt trời không chiếu tới được cũng bám đầy rêu xanh ẩm ướt và cây bệ lệ, khắp nơi lộ ra dấu vết năm tháng.Sau giờ ngọ của ngày hôm nay, ngay cần cửa đông bởi vì một đoàn xe gần đến dần mà sự yên bình vốn có của tòa cổ thành này đã bị đánh vỡ. Thiếu phu nhân Bạch gia Trương Uyển Diễm và người làm từ Quảng Châu phủ đã trở lại. Cổ thành và Quảng Châu phủ cách nhau chừng bốn năm trăm dặm đường, không tính là quá xa, nhưng cũng không gần, mấy ngày trước đi đường thủy, sau khi lên bờ thì đi quan đạo, ngồi xe ngựa cả ngày đường mới đến nơi được.Đoạn quan đạo này vốn nhiều năm không tu sửa, xe ngựa rất khó khăn để đi qua, thương lữ Lưỡng Quảng qua lại rất bất tiện. Những năm này do Bạch gia ra mặt tu sửa đường xá, con đường cũng bằng phẳng lên rất nhiều, khoang trong xe ngựa rộng rãi rất thoải mái, nhưng hành trình mấy ngày liên tiếp, Thiếu phu nhân Bạch gia quen sống trong nhung lụa cũng cảm thấy rất mệt nhọc.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ngọc Cốt Tán | Ngôn tình | Hoàn thành
" Tịnh Tịnh à, Tiểu Thẩm sắp đến chưa, cháu mau ra ngoài cửa nhìn xem, bà làm toàn những món nó thích ăn, tay nghề của bà cháu là người rõ nhất mà, về sau bà sẽ truyền chúng lại cho cháu, cháu có thể nấu cho Tiểu Thẩm ăn." Bà ngoại thúc giục Kiều Tịnh ra ngoài cửa nhìn xem, trên nét mặt già nua của bà tràn đầy sự vui sướng. Kiều Tịnh muốn nói lại thôi, không muốn làm bà mất hứng, đành mang giày vào, đứng ngoài cửa chờ Thẩm Luân.Cô không phải là nguyên thân Kiều Tịnh, mà cô là một Kiều Tịnh ở một thế giới khác. Buổi sáng hôm nay, sau khi thức dậy, cô liền phát hiện mình đã xuyên vào một quyển truyện ngôn tình tên là " Bá đạo tổng tài truy thê", lại trở thành nhân vật nữ phụ độc ác. Nữ phụ độc ác này lại cùng tên với cô, bởi vì có đôi mắt cùng khí chất giống với nữ chính, cho nên được nam chính dùng làm thế thân nuôi dưỡng ở bên người, sau khi nữ chính về nước, Kiều Tịnh chịu sự đau khổ khi bị vứt bỏ.Có thể nói, nhân vật của Kiều Tịnh ở trong quyển truyện này chỉ có hai tác dụng: Thứ nhất, cô chính là công cụ để nam chính trả thù nữ chính Ôn Thư, còn thứ hai, khi nguyên thân biết mình đã yêu nam chính, biết bản thân chỉ là người thế thân, nguyên thân bắt đầu điên cuồng trả thù Ôn Thư, nhưng lại bị nữ chính phóng sát, trở thành chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính. Sau khi Kiều Tịnh ý thức được điều đó, dựa theo bản năng muốn tìm cách thoát thân.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Khương Chi Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc cuộc thi môn Ngữ văn kết thúc, bầu trời bên ngoài cũng vần vũ mây đen, như đang báo hiệu cơn mưa đang tới. Trên hành lang ùa ra những học sinh thả lỏng sau buổi thi, tốp năm tốp ba tụ tập lại nói chuyện phiếm, bàn về cuộc thi, hoặc tò mò về những tin bát quái. "Lớp bên cạnh có người bị bắt gian lận đó, đùng một phát là bị bắt luôn, gan thật đó." "Thật hả? Vậy chắc bài thi đó bị 0 điểm rồi.""Đương nhiên, ở trước mặt giáo viên mà còn dám gian lận, nghe nói giám thị là chủ nhiệm của lớp đó luôn, tớ đoán chắc là thầy ấy tức muốn chết rồi..." Nhạc Nha ôm bình nước đi qua, nghe được vài câu thảo luận to nhỏ đó. Mỗi giây mỗi phút sau khi lên 12 đều được các giáo viên kiểm soát chặt chẽ, ngay cả lễ Quốc Khánh ngày mai cũng chỉ được nghỉ ba ngày, cho dù học sinh có phàn nàn cũng vô dụng. Hôm nay là ngày thi tháng cuối tháng chín, cũng là cuộc thi cuối cùng tại trường học này.Nhạc Nha đi đến phòng đun nước, nghĩ về kế hoạch kiến thiết trường học Nhất Trung, sau lễ Quốc Khánh họ sẽ chuyển đến khu học mới, tương lai sẽ học ở đó một năm. Cô cũng chưa đến xem khu học mới, cũng không biết nó như thế nào. Rót đầy bình nước, Nhạc Nha xoay người định về lớp thì bị một nữ sinh tóc ngắn chắn đường, ngăn cản cô ra khỏi phòng đun nước. Nhạc Nha nhớ cô bạn này ngồi ở đằng sau mình trong lần thi này, cũng không biết cô ấy muốn gì, "Có chuyện gì không?"
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vĩ Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Tính ra thì, Mao Ca mở khách sạn ở thành cổ cũng đã được năm, sáu năm rồi. Trước đó, y mở thanh lữ ở Cam Nam, sau lại ngại ở đó mùa đông khắc nghiệt, mùa khách cũng không dài, tích góp dè sẻn cả năm cũng chẳng dôi ra được mấy đồng, trong cơn nóng máu bèn cuốn gói nhổ trại đến thành cổ. Cũng may là cái đất thành cổ này hợp mệnh y, mở khách sạn xong lập tức khách khứa nườm nượp, chỉ mất ba năm đã hòa được vốn, sau đó thì tằng tằng một đường đồ thị đỏ rực phi thẳng tắp lên trên…Đỏ đến tận giờ vẫn náo nhiệt vô cùng, xu thế càng lúc càng buôn may bán đắt. Khách sạn chia làm hai phần trước sau, phía sau là chỗ trọ, phía trước sửa thành quán bar. Quán bar nếu chỉ cung cấp dịch vụ uống rượu thì cũng chẳng khác gì mọi người khác, à nhầm, mọi quán bar khác, bởi vậy, Mao Ca vắt muốn kiệt cả óc, nghĩ cách tạo cho quán bar một dấu ấn đặc sắc – y thường tung ra một chủ đề, ví dụ như kể chuyện ma, chơi trò chơi sát nhân gì đó, mời tất cả khách khứa trong nhà tham gia, cười đùa một trận, chủ khách đều vui.Chủ đề đêm nay là, người bạn thần kỳ của tôi. Tất cả mọi người đều rất sôi nổi, người trước vừa dứt lời người sau đã cất tiếng, nhưng đến giữa chừng thì có người trộm đánh tráo khái niệm, từ “thần kỳ” thành “cực phẩm”, sau đó thì chuyển thành đại hội nôn mửa. Có người kể rằng bạn mình thích bóc da chân, nhưng không được bóc đứt hẳn, mà cũng chỉ bóc mỗi da chân ở cạnh bàn chân, bóc rất nhiều, nhìn lướt qua trông như chân đạp cánh sen vậy.
33.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lee Na | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau 1h đồng hồ đi máy bay đến Hàn, bọn nó lại phải đón tàu ra đảo Jeju. Suốt chặng đường đi nó và hắn chẳng nói với nhau lời nào, đơn giản vì GIẬN. Nó tách khỏi mọi người rồi đi đến cuối đuôi tàu ngắm biển. Nơi đây rất ít người nên nó có thể ở một mình. Nó ngước lên nhìn trời. Sao trời lại âm u giống tâm hồn nó lúc này thế? Trời sắp mưa rồi. Mây đen dày đặc thế kia mà. Nó cũng chẳng có ý định đi vào trong, nó không muốn gặp cái bản mặt khó ưa của hắn. Trong khi đó tại phòng ắn
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bùi Trà My | Ngôn tình | Hoàn thành
Điệp thơ thẩn đi lại trong sân trường. Có thể là do hôm nay gió mùa đông bắc về nên trời hơi rét, chứ giờ xuân cũng sắp qua rồi. Kéo cổ áo lên cao, nó bước vào trong sân trường. Mấy cây hoa lũ bạn lớp cô mới trồng cách đây một năm giờ đã lớn lên rồi. Hoa nào cũng rất đẹp, lũ bạn này cũng biết trồng đấy chứ.Điệp nhìn lên cây hoa mang tên mình - hoa điệp. Cây hoa điệp lúc nào cũng dịu dàng đứng ở một góc sân trường, đến hè nó lại nở ra những bông hoa vàng ấm áp màu nắng hạ. Đã có mấy bông bắt đầu nở rồi đấy, Điệp nhủ thầm. Giá như rằng Điệp là nữ thần hoa, nó sẽ úm ba la biến cho cây hoa luôn ra bông suốt bốn mùa.Cuối cùng thì cái Thanh cũng về. Đúng là, lúc nào cũng chỉ thích ăn quà vặt là giỏi! Bắt người ta chờ mãi từ bấy đến giờ. Kìa coi đi! Trên tay cầm hết ô mai rồi lại đến sấu dầm, miệng lại rau ráu bim bim, sao mà ăn lắm thế không biết? Vậy mà vẫn có được dáng đẹp, cái Thanh này sao mà tài hơn cả tài! Điệp mặt buồn xo, nó định cãi gì đó nhưng nhìn cả lớp ai cũng làm được bài đành im lặng. Ai bảo nó kém môn này chứ? Bài kiểm tra vừa rồi chắc hẳn Điệp chỉ được 6, 7 điểm là hết cỡ.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Gemini Ice | Ngôn tình | Hoàn thành
Nó bước ra với chiếc quần jean dài, bó sát, mài rách thêm chiếc áo pull rộng có hình thần tượng của nó-Suju (thần tượng của au:v). Mái tóc hạt dẻ được búi cao. Trông nó giản dị mà vẫn rất đẹp. Trời cuối hạ bắt đầu se lạnh. Nó với lấy chiếc áo khoác len dài tới gối, thêm chiếc khăn màu café, cặp kính Nobita nữa. Không có từ gì diễn tả vẻ đẹp của nó ngoài PERFECT. Bước ra ngoài, hít một hơi dài. Bầu không khí sang thu khá dễ chịu, nắng trải khắp nơi, trên đường, trên những tòa nhà, chiếu lên đài phun nước ở ngã tư gần nhà nó. Mọi thứ đều đẹp đến nỗi trầm trồ.Bước từng bước trên con đường quen thuộc mà nó đã đi suốt 5 năm, có thứ gì đó len lỏi trong nó, chắc là luyến tiếc. Một cơn gió khẽ thổi ngang qua đùa nghịch mấy sợi tóc của nó, một chiếc lá úa rơi, xoay xoay cùng gió không muốn lìa cành. Nó cứ vừa đi vừa ngắm, một lúc rồi cũng tới trường nó. Băng qua khuôn viên rộng thênh thang nó tới thẳng phòng hiệu trưởng. Sau khi rút hồ sơ, nó lên lớp để dọn sách vở trong tủ đồ cá nhân. Bọn tiểu quỉ bạn nó biết nó phải về mà đứa nào cũng cười toe toét. Dù gì cũng chơi với nhau 5 năm rồi, nghe nó phải về ít ra cũng phải tỏ ra buồn chứ, đằng này… Nó chán nản đi về luôn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lý Thảo Nhã | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi vẫn cảm thấy vô cùng hoảng loạn, nhưng để chứng tỏ cho Tú Nhi thấy mình không sao, tôi đứng dậy ngay! Trời đất quay cuồng, còn Tú Nhi càng lợi hại hơn. Nó biết thuật phân thân ư, có đến ba Tú Nhi?! Hừ, có lẽ tôi nên lượng sức mình mà uống, sao lại uống nhiều như vậy chứ, xui thật! Nhưng các bạn có biết người hôm nay cùng uống rượu với tôi là ai không? Là mấy bạn nam học học cấp 3 rất nổi tiếng, vì tôi rất vui, hơn nữa sức khoẻ đang rất tốt, nên cứ uống liên tục, say đến bộ dạng như thế này! Nhưng, tôi không bị xui xẻo vô ích.“Này, đi đâu? Tớ gọi taxi giúp cậu!” Chỉ nói là gọi giúp xe thôi? Chắc chắn là tôi tự trả tiền xe, rồi ngày mai, lại còn phải trả thù lao phục vụ cho nó nữa?! Đây là sự thật không thể thay đổi … Không để ý đến tiếng gọi của Tú Nhi, tôi đi về hướng nhà mình. Không bao lâu, tôi dã cách Tú Nhi một đoạn xa, đã hơn 12 giờ đêm rồi. Ôi, nếu không tỉnh rượu ngay, tôi có thể mất mạng. Ông bố tôi chắc là còn ngồi trên ghế nệm đợi, hơn nữa, còn liên tục nhìn đồng hồ treo tường. Quỳ xuống xin tha thứ? Hay là giả vờ xỉu? Uống rượu quá nhiều làm tim ngừng đập? Bố nhìn xác tôi, buồn một chút,sau đó, đem đi chôn. Trời ạ… nghĩ đến những chuyện thê thảm này, tôi rùng mình, nổi da gà.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mysweetlovlyday | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên môi nở một nụ cười, Diễm phóng xe đến trường đại học Hồng Hà. Diễm muốn thử một vai trò mới, một trò đùa mới, cuộc sống của Diễm tẻ nhạt quá nên Diễm luôn muốn thay đổi. Chị họ Diễm là giảng viên của trường đại học, chị bị ốm một tuần nên không thể đi dạy được, Diễm vì muốn đùa nghịch nên đã xin chú của Diễm cho Diễm được thay chị Thúy dạy thay chị ấy đến khi nào chị ấy khỏe hẳn thì thôi. Lần đầu tiên đi dạy, lần đầu tiên làm cô giáo mà lại giảng viên đại học nên Diễm không tránh khỏi lo sợ, run rẩy, nhưng một con bé lì lợm, bày đủ thứ trò như Diễm thì không có gì là quá đáng cả. Diễm đã lấy lại được tự chủ và tinh thần rất nhanh.Dắt xe vào cổng trường, Diễm thấy sinh viên đã đi học rất đông, tiếng cười nói, tiếng gọi nhau í ới vang khắp sân trường, Diễm nhìn mấy cây phượng, mấy cây cảnh mà Diễm không biết tên, màu xanh của lá, màu đỏ của hoa, màu vàng của những chiếc lá khô rụng trên sân gạch, nắng hạ vàng làm lòng Diễm lâng lâng một cảm giác khó tả. Đẩy cặp kính lên cao, tay sách cặp, chân đều bước, trông Diễm chững trạc, uy nghiêm như một cô giáo, Diễm gõ cửa phòng thầy hiệu trưởng...Diễm im lặng, những lời ông Hùng nói không phải là không đúng, nhưng bản tính của Diễm là ương bướng, là thích làm theo ý mình nên rất khó cho Diễm khi phải nghe theo sự sắp xếp của người khác....
63.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Todoh_Yurika | Ngôn tình | Hoàn thành
Trần Kiều Chi. 18 tuổi. Học sinh cuối cấp của một ngôi trường cao trung loại thường, cô không xinh đẹp như những cô gái khác nhưng bù lại Chi rất thông minh, tính tình thì không có gì đặc biệt. Nguyễn Hạ Dực. 18 tuổi. Học giỏi và nhanh nhẹn, nói chung là tài sắc vẹn toàn. Là bạn cùng lớp của Chi. Hai người là thanh mai trúc mã, sinh cùng ngày, cùng giờ nên tính cách y hệt nhau. Ai cũng nói sau này hai người sẽ thành đôi, nhưng cuộc đời mà, đâu thể biết trước được gì...Năm nay tớ và cậu lại cùng lớp nữa rồi. May quá! Chi vừa đi vừa nói, giọng điệu rất ư là vui vẻ. - Ừm. Dực cũng đáp lại cô nhưng câu trả lời rất hờ hững làm cô thoáng ngạc nhiên rồi nhìn theo ánh mắt cậu, ánh mắt ấy đang dõi theo một người con gái khác, dáng người cô ấy nhỏ nhắn, dễ thương lắm cơ! Tới cô nhìn còn thích nữa là. Đúng! Đó là người cậu thầm thích - Mai Lệ Uyên. Ánh mắt Chi thoáng buồn, cô biết chứ! Ở cạnh cậu bấy lâu sao cô không biết được bạn mình thích hay không thích ai chứ? Cái gì về Uyên cậu cũng kể cô nghe, mỗi lần như vậy tim cô lại nhói đau, không rõ lý do phải chăng cô đã thích cậu?Năm nay đã là cuối cấp rồi, nên lịch học dày đặc tới nỗi chẳng kịp thở, cô và cậu cũng cố gắng học. Cậu sẽ thi vào đại học kinh tế, còn cô sẽ vào khoa thiết kế vì cô muốn trở thành một stylist kiêm nhà thiết kế thời trang, còn lý do cậu vào khoa kinh tế thì cô không biết, chẳng lẽ cậu vào vì Uyên cũng vào đó sao? Cũng vào năm nay, cậu nói với cô vào tiệc chia tay cuối năm sẽ bày tỏ với Uyên, cô cũng rất chúc mừng, cớ sao tim vẫn cứ đau thế nhỉ?
0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trúc Quân | Ngôn tình | Hoàn thành
Tim Nhật Phương đập hỗn loạn trong lồng ngực chẳng khác nào chú bướm con bị vướng vào vợt khi thêm lần nữa mắt cô chạm phải cái nhìn cháy bỏng của người đàn ông mặc vét trắng. Cô từng để ý người đó từ lúc còn bé. Ngày ấy Nhật Phượng là một đứa trẻ con nhưng cô đã biết...thích và thương quan tâm đến đôi mắt luôn luôn ánh một nụ cười bên trong của Nhã. Tám chín năm ròng Phượng mới gặp lại " Nụ cười trong mắt " ấy và rõ ràng ký ức đã không nói nói được hết những cái riêng của Nhã, mà suốt thời gian dài, có nhiều lần cô đã tưởng tượng khi chợt nghĩ tới anh.Len lén nhìn về phía Nhã lân nữa, Phượng bồi hồi. Có một nét gì rất riêng trong từng cử chỉ của anh. Phóng khoáng, tao nhã và duyên dáng một cách tự nhiên. Khuôn mặt anh với chiếc cằm hơi bướng, chiếc mũi thẳng như bị lu mờ bởi đôi mắt sau đen và đôi mi rậm cong. Ngày xưa cô chỉ cảm nhận đơn thuần là: "Anh Nhã có đôi mắt đẹp". Còn bây giờ thì... Phượng tự thấy mà mình nóng bừng, hồn chợt trào lên nỗi xôn xao rất lạ. Sự cảm nhân cái đẹp của đứa trẻ con ngây thơ hồi nào được nhân lên gấp bội, biến thành cơn cuồng phong xúc cảm mà Phương đã hoàn toàn bị sức mạnh giông gió của nó chế ngự, để hầu như suốt buổi tối nay cô cứ phải luôn nghĩ tới và luôn để ý tới Nhã.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ý Niệm Nan Vong | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm nay là năm thứ bảy cô thích Cố Nan Vong, sinh nhật hai mươi tuổi năm nay của cô, cô đưa ra một quyết định vĩ đại, chính là tỏ tình với Cố Nan Vong. Cho dù tất cả mọi người nói với cô: "Cố Nan Vong không bao giờ nhận thư tình và quà, càng sẽ không nhận nữ sinh tỏ tình." Nhưng, cô vẫn muốn thử xem, cô không muốn để tình yêu bảy năm này thành uổng phí. Vì thế, cô chọn đứng dưới tòa nhà dạy học vào lúc sáng sớm, cô nghĩ, như vậy, sẽ không bị anh từ chối, cũng sẽ nể mặt cô.Dường như cô đã tính toán tốt thời gian, bóng dáng Cố Nan Vong trong đám người, cô chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra, anh đang đi về phía cô, mà lòng cô, cũng bị bước chân anh tác động đến. Từng bước một... Rốt cuộc, anh đi đến trước mặt cô, Tô Ý Niệm điều chỉnh tâm tình, học sinh lui tới tòa nhà dạy học vốn nhiều, mà lúc này, cô lại đối mặt với Cố Nan Vong, càng hồi hộp hơn.Từ tiểu học đến sơ trung rồi đến trung học, quả thật thư tình nhận được có thể làm thành sách, nhưng cách tỏ tình của bạn học nữ này là lần đầu tiên anh nhìn thấy.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Second_angel Nguyệt Thiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông. nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này? Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực Sáng hôm sau... Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua.. ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng: "tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi.. ". "Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ.. "cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói... làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt.. 1 cô hầu gái..nào dám trèo cao.. "tôi xin lổi...tôi..sẽ chịu trách nhiệm.. Tuệ Nhi k đòi hỏi cậu chủ phải chịu trách nhiệm...chắc chán lão gia sẽ k chấp nhận chuyện này...1 giấc mơ...Tuệ Nhi chỉ xin cậu từ nay đừng nhắc đến chuyện này nữa..tôi biết trong lòng cậu chỉ có Mẫn tiểu thư... ". "cô ấy...đã k cần tôi nữa..cái cô ấy cần là quyền lực và địa vị...những thứ đó..tôi có thể cho cô ấy..cớ sao..cớ sao cô ấy k từ bỏ những tham vọng của mình...cớ sao????"
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Đỗ Liễu Liễu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện (Quyển 3) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!! full (đã hoàn thành) của tác giả Đỗ Liễu Liễu. Cô vốn chỉ là nữ phụ, mỗi cái kết của cô đều thê thê thảm thảm. Sau này mới tỉnh ngộ đã bị trói buộc với một hệ thống thiểu năng trí tuệ. Đã không phát quà tân thủ thì thôi, quà cho người chơi lâu năm cũng không có, khen thưởng khi nhiệm vụ hoàn thành lại càng không có. Cô quyết định đình công, không làm.
39.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyệt Lưu Hương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời full (đã hoàn thành) của tác giả Nguyệt Lưu Hương. Phía xa xa là một màu xanh ngát của rừng cây, sương mù vây quanh lấy ngọn núi. Giữa một màu xanh ngát ấy thấp thoáng vài nóc nhà màu đỏ, đó chính là những căn biệt thự sang trọng của kẻ lắm tiền. Mà trong đó, căn biệt thự xa hoa của Triệu Húc Hàn đơn độc ở giữa lưng núi. Cả căn biệt thự dường như đã chiếm gần nửa sườn núi, xa xa là sân golf và sân tennis, còn có cả một con đường được xây dựng để thuận tiện cho việc ra vào của Triệu gia. Dưới lầu có hồ bơi ngoài trời, vườn hoa, phòng tập thể dục, phòng luyện võ. Ngoài ra còn có rất nhiều những chậu hoa lan được đặt ở sân nhỏ, với đầy đủ những chủng loại khác nhau, cùng nhau đua sắc đua hương, đẹp vô cùng.Triệu Húc Hàn - một người đàn ông đang đứng trên đỉnh cao của sự nghiệp. Cả Cảng Thành không ai là không biết, anh là một người vô cùng giàu có và quyền thế. Vì sao nói như vậy ư? Thứ nhất là bởi vì anh là người có tiền, rất nhiều rất nhiều tiền, nhiều đến nỗi nếu một ngày nào đó, có người làm anh mất hứng, anh có thể lập tức dùng tiền đập chết người đó.Thứ hai, bởi vì anh vừa đẹp trai lại vừa trẻ tuổi, đẹp đến độ khiến người hay tiên cũng phải căm phẫn, khiến cho phụ nữ như cá diếc sang sông (*), người trước vừa ngã người sau lập tức chen tới.
259.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Diệp Y | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tinh Tế Đệ Nhất Hỏa Táng Tràng full (đã hoàn thành) tác giả Diệp Y. Tô Tuyền xuyên thành một thiên tinh tế ngược văn nữ chính. Nữ chính xuất thân tinh cầu hoang, tâm địa thiện lương, ngày nào đó cứu kế tiếp phi thuyền rơi vỡ, bản thân bị trọng thương nam nhân. Nhiều năm về sau, người kia trở thành cao cao tại thượng đế quốc Nguyên soái, trăm tỷ công dân luyến mộ sùng bái đối tượng. Mọi người đều biết, Nguyên soái các hạ có một vị Mỹ Lệ ôn nhu vị hôn thê, nghe nói là ân nhân cứu mạng của hắn.Hắn đối với vị hôn thê đủ kiểu sủng ái, vung tiền như rác, dẫn đến vô số người ước ao ghen tị. Đáng tiếc, đây không phải là nữ chính, mà là mạo danh thay thế nữ phụ. Dựa theo kịch bản, nữ chính muốn bị ngược thân ngược tâm, đủ kiểu tra tấn, nhận hết khổ sở, mới lấy từ chứng thân phận, đuổi đi nữ phụ, cùng Nguyên soái cuộc sống hạnh phúc cùng một chỗ. Tô Tuyền: "?" Nàng quyết định khiêng phi thuyền chạy trốn, rời xa cái này não tàn kịch bản.Bên cạnh đó, cũng còn rất nhiều truyện cùng thể loại khác vô cùng hấp dẫn như Tam Thốn Nhân Gian hay Vạn Đạo Long Hoàng.
85.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56
Ruby Joy | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Gả Hào Môn: Nghiêm Tổng! Xin Buông Tha full (đã hoàn thành) của tác giả Ruby Joy. Tuy đã trở thành nhị tiểu thư nhà họ Lý nhưng cô vẫn không thể nào hòa nhập được cuộc sống giới thượng lưu. Lý Nhược có một mối tình với Hữu Minh, cả hai trải qua 3 năm yêu đương cũng có khi cãi vã nhưng vẫn chưa lần nào chia lìa.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56