Phù Phong Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Tư Mã Vanh bị đau tỉnh, khoảnh khắc lấy lại tinh thần chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đau đớn vô cùng, còn cho rằng mình ngã xuống bậc thang ngoài cửa điện bị lửa mạnh thổi quét đi, sắp lao xuống Hoàng Tuyền gặp Diêm Vương, nhưng chưa đầy một lúc thì phát hiện sự khác thường. Trên người đau đớn vẫn còn, nhưng không bỏng rát, xung quanh không nóng, ngược lại thấy hơi mát, hơn nữa hai chân sớm chết lặng cũng có cảm giác, điều này thật sự là một việc kỳ lạ hiếm có. Chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ khô và bùn đất, Tư Mã Vanh ý thức được mình đang nằm trên đất, cố sức mở mắt ra, thấy được một mắt cá chân trước mắt, rất nhanh lại thấy một khuôn mặt trẻ tuổi ghé sát vào.“Á? Hắn không chết!” Người trẻ tuổi trước mặt lộ vẻ vui mừng và ngạc nhiên, đầu ngón tay đâm thẳng xuống chóp mũi hắn, “Các ngươi xem đi!”Tư Mã Vanh cho rằng mình gặp người tốt bụng, hai tay chạm xuống đất muốn giùng giằng đứng lên, nhưng đột nhiên lại bị người ta hung hăng đạp một phát xuống người, sau lưng đau đớn, lần nữa nằm úp sấp xuống đất, thiếu chút nữa đã nuốt phải bùn.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kim Bính | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư. Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm. Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te. "Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò. Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái. Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh tiền bối | Ngôn tình | Hoàn thành
Sở Thế Kiệt không thương tiếc mà nói, sau những cú va chạm mạnh mẽ, anh ấy thả lỏng người cô ấy ra. Hạ Thất Thất như một con rối bị đứt chỉ, hai đầu gối ngã quỵ xuống nền gạch lạnh buốt vì không còn sức lực nào trụ nỗi nữa. Sở Thế Kiệt không quan tâm đến sự bất lực của Hạ Thất Thất, vừa choàng áo bông lên vừa nói, “Hạ Thất Thất, hôm nay là trừng phạt cô, nếu sau này cô còn dám diễu võ dương oai trước mặt Tiểu Nhã lần nữa thỉ tôi sẽ cho cô nếm mùi đau đớn hơn thế này nữa.!”Cánh cửa phòng tắm bị anh ấy phất ra phía sau. Hạ Thất Thất tay nắm chặt trụ cột của vòi sen, từ từ đứng dậy, nước ấm từ vòi sen chảy xuống người cũng không thể làm trái tim cô ấy ấm lại. Tiểu Nhã... Hàn Nhã... đứa bạn thân chung phòng với Hạ Thất Thất, lại là một đóa hoa sen trắng mang lại cho cô một đã kích to lớn. Hôm nay, cô chỉ tình cờ gặp Hàn Nhã ở siêu thị, ngay cả một chút tỏ ra đắc ý còn không có thì đã bị Hãn Nhã mách lẻo với Sở Thế Kiệt rồi. Đã bao nhiêu lần, Sở Thế Kiệt vì Hàn Nhã mà trừng phạt cô ấy, từ thân thể đến trái tim cô ấy. Bụng cô ngày càng đau hơn Trán cô đổ cả mồ hôi hột, tử cung co rút lại theo từng cơn đau, cô ấy hoảng loạn nhìn xuống chân mình, là máu, máu không ngừng chảy ra ngoài.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc Nhã Lạc thức dậy chỉ mới có 5 giờ rưỡi, cô muốn ngủ thêm nhưng ngủ không được. Cô đi tới cạnh bàn trang điểm, vuốt ve mái tóc dài này của mình. Cô còn nhớ anh nói anh thích nhất là mái tóc của cô. Chỉ vì một câu nói của anh mà cô luôn giữ gìn bộ tóc này như châu báu. Chiếc lược nện trên mái tóc đen dài, một vài sợi tóc rơi ra. Nhã Lạc nhíu mày, cô chưa bao giờ bị rụng tóc. Sao hôm nay có thể … Nhã Lạc không nghĩ nhiều, cô thay đồ bước xuống lầu.Đập vào mắt cô là hình bóng của một cô gái đổ dài trên chiếc ghế sofa. Nhã Lạc bước tới, nhìn thẳng vào gương mặt của cô ta. Trịnh Hàm hướng cặp mắt như hổ nhìn vào Nhã Lạc. Tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc đi ngang qua cô. Anh đạp cô một cái, cô liền ngã xuống. Đầu đập vào cạnh bàn.Nhã Lạc cảm thấy đầu óc choáng váng. Nhã Tư Ý thế mà lại giết chính con của mình chỉ để hãm hại cô. Rốt cuộc cô ta có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ … Trịnh Hàm về đến nhà, chỉ thấy Nhã Lạc nằm bất tỉnh bên chiếc bàn. Anh thoáng lên tia đau lòng, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Trịnh Hàm bước qua cô như không có chuyện gì. Anh cứ bỏ mặc cô cho cô nằm đấy.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Liễu Mộc Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bất lực thở dài dẹp máy laptop qua một bên. Dù gì cũng thân thiết với Lôi Vũ từ nhỏ, gia đình cô và cậu ta cũng là bạn bè thân thiết với nhau nên việc hiểu rõ cậu ấy cô biết hơn cả. Cho nên không giúp không được Diệp Tử Ái ngậm ngùi gật đầu "Đây là lần cuối tớ giúp cậu nhé. Sau này đừng có gọi điện năn nỉ tớ mấy chuyện điên rồ này nữa. Mau nhắn thời gian địa chỉ" "yeah..." Lôi Vũ mừng đến phát điên gầm gú trong điện thoại đến chói tai7h tối bữa tiệc bắt đầu. Diệp Tử Ái vẫn còn loay hoay không biết nên mặc cái gì vì trước giờ cô chỉ có đi học chưa bao giờ cô đến những nơi sa hoa như vậy. Chọn lựa cả buổi, nhìn đống quần áo trong tủ Diệp Tử Ái vò đầu bứt tai liền gọi điện cho Nhã Tịnh cô bạn thân của mình. Sau một bài giảng qua điện thoại cô quyết định ra ngoài mua một bộ váy vì nghe nói bữa tiệc này toàn những người có chức có quyền lại còn giàu có vô độ mà mặc đồ quá đơn giản chắc chắn sẽ bị đuổi ra. Cô như phát điên đã không được lợi gì còn tốn một khoảng tiền cho bộ váy Diệp Tử Ái nghĩ thầm sau vụ này phải bắt tên Lôi Vũ kia đền bù gấp đôi mới đượcChật vật hơn 1 tiếng cuối cùng cô cũng sửa soạn xong. Diệp Tử Ái đã lựa cho mình một bộ váy dài đến đầu gối màu trắng với phần cổ kiểu trễ đầu vai trông rất nhẹ nhàng thanh lịch. Thêm chút make up tông tự nhiên càng làm cho Diệp Tử Ái thêm thuần khiết giống hệt như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Đạm Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiếp trước, lần đầu A Uyển nhìn thấy sư phụ của mình đứng dưới gốc đào, những cánh hoa đào đung đưa trong gió, lúc đó nàng không biết rằng trái tim ngây thơ, non nớt của mình đã lạc nhịp mất rồi. Bất chấp tất cả, bất chấp sự tổn thương, đau từ tận cõi lòng, đau đến tận xương tủy vẫn một lòng chung thủy dành tình yêu cho sư phụ của mình. Dẫu biết rằng tình cảm này sẽ không được đáp trả, nhưng nàng vẫn cố chấp gửi nó đi xa. Nhưng nàng không biết rằng, thời gian không làm cho trái tim người khác rung động, mà gây ra phản ứng phụ sẽ cảm thấy phiền phức. Sư phụ nàng quả thật là một người vô tâm. Trong lòng bao giờ cũng có một nỗi niềm “Sư phụ, rốt cuộc phải làm sao chàng mới có thể yêu thiếp? Vì sao trước đây chàng đồng ý cưới thiếp?” câu hỏi này vốn dĩ không bao giờ có hồi đáp, bởi nàng không dám hỏi, vĩnh viễn cũng không dám, cho đến lúc chết vẫn một lòng mang theo. Ngày gặp lại chàng cũng là lúc hai người họ đã trải qua một vòng luân hồi, không biết mấy ngàn năm nhưng nàng đã quên mọi thứ ở kiếp trước, hoàn toàn buông bỏ. Kiếp trước chàng là kẻ không có trái tim thì kiếp này người không có trái tim lại là nàng. Người vô tâm lần này cũng là nàng? "Ta tự hỏi, chàng có bao giờ cảm thấy hối hận khi yêu một người vô tâm, giống như ta trước kia, ôm tâm trạng vọng tưởng để rồi đã mang một nỗi hận trường kỳ..."
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tuyết Ma | Ngôn tình | Hoàn thành
Minh Nguyệt nàng vốn là một kẻ chuyên đi đào trộm mộ, báu vật từng qua tay nàng kể ra cũng không ít, bao nhiêu năm nay hành sự không có vấn đề ấy vậy mà có khi bị lời nguyền của những ngôi mộ đó vận vào thân, kết cũng là thân một nơi mà linh hồn lại xuyên về một nẻo, thay vì đầu thai lại ở kiếp khác, nàng lại được gửi tới vào thân của một nữ tử có cái tên Mộ Tuyết, từ đấy bắt đầu những việc không ai ngờ tới. Mộ Tuyết là tiểu thư của phủ tướng quân bị người ta đồn thổi là dung mạo xấu không ai bằng, thực tế cũng chỉ vì trên mặt nàng mang một vết đao chém mà thôi. Ấy vậy mà lại khiến cho đương kim thánh thượng nổi lên hứng thú lập nàng làm phi, chẳng qua cũng chỉ vì tò mò không biết nàng ra sao. Không được thánh thượng ân sủng, Minh Nguyệt giờ đây đã trở thành Mộ Tuyết, từng bước từng bước tìm cách sống sót trong thâm cung lạnh lẽo, đoạt lấy ánh mắt của đế vương, nhưng chính nàng, cũng tự tay khiến cho hạnh phúc của mình rời xa. Nữ nhân như nàng, luôn luôn khiến cho đàn ông bị hấp dẫn, chỉ là làm gì có mấy ai khống chế được nàng, nàng lạnh lùng, nàng kiêu ngạo, nàng thông minh, nàng khiến cho tâm đế vương thấp thỏm không yên, lại khiến cho hắn vừa yêu vừa hận. Hai con người, giữa họ tồn tại rất nhiều khúc mắc mà không chỉ một lời là sáng tỏ, liệu rốt cuộc có thể ở bên nhau được hay không, cũng chỉ trông đợi vào duyên số.
37.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
An Ni | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Tay Níu Chặt Tay 1: Anh Ấy Là Bếp Trưởng Đại Nhân là tựa truyện hay, thú vị thuộc thể loại ngôn tình, truyện teen. Một câu chuyện tình yêu giữa một cô gái đã từng kết hôn cùng với một nam nhân cao ngạo là bếp trưởng. Đối với người con gái khi con tim đã chịu nhiều tổn thương cũng tự khắc sẽ đóng lại, càng không dám mở lòng mình ra lần nữa. Có những chuyện dù không muốn nhưng cũng đã xảy ra, đã trở thành sự thật và sẽ chẳng ai có thể thay đổi được. Bạch Nhược Hạ luôn cho rằng bản thân đã phụ Thế Cảnh, dù là vì lí do gì, đó cũng là sự thật.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chu Tiếu Y | Ngôn tình | Hoàn thành
"Bản cung bảo ngươi quỳ xuống, có nghe hay không!" Lông mày Cáp Đức phi nhíu một chút, vỗ mạnh tay xuống tay cầm của ghế. "Bà bà, ta đói, ta thực sự rất đói." Tần Hàm Hương tựa hồ không có nghe Cáp Đức phi nói, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm trái cây trên bàn. Nói xong, nàng nhét bàn tay nhỏ bé vào trong miệng, nước bọt chảy ròng, thần thái lúc này giống hệt một đứa bé ba tuổi, giống như si ngốc. Cáp Đức phi kinh ngạc một chút, mạnh mẽ đứng dậy, thong thả đi xuống hai bước, vòng quanh Tần Hàm Hương quan sát một phen, đôi mắt chợt lóe, nói: "Bản cung nghe nói Băng Tuyết quốc Hàm Hương công chúa thông minh cực điểm, hôm nay sao lại như một đứa ngốc thế này?" Vừa nói xong, phấn y tỳ nữ đứng ở bên người Cáp Đức phi, dừng một chút, cử chỉ thong dong nói tiếp: "Bẩm nương nương, nô tỳ nghe nha hoàn hồi môn của Hàm Hương công chúa nói, trên đường tới đây, bọn họ gặp kẻ cướp. Đầu Hàm hương công chúa bị trọng thương, tâm trí trở thành giống như đứa trẻ ba tuổi."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Điền Tiểu Điền | Ngôn tình | Hoàn thành
Tân khoa Thám hao Thẩm Gia Cẩm - 21 tuổi, người thuở bé đã từng cùng Hoàng đế trèo tường trốn học nên có sự tín nhiệm vô bờ của Hoàng đế - được cử đi điều tra và phải lấy lại bằng được Bức họa mỹ nhân nghe đồn đã bị Siêu trộm nức tiếng giang hồ trộm mất. Thẩm Gia Cẩm lần theo dấu vết, xuôi về trấn Thanh Sơn của vùng Giang Nam và...đến quầy đậu hủ của Hạ Tiểu Muội - 17 tuổi, xinh đẹp nhất trấn nhưng cũng đanh đá chua ngoa nhất trấn.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tây Điểm | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiệu Hoa mang trong mình sự già nua cằn cỗi của tâm hồn, sức sống tuổi trẻ của anh cũng đã bị mài mòn bởi thời gian tàn nhẫn. Anh thấy mình đã thật sự lỗi thời. Mười năm qua, trái tim anh cho dù đau vẫn cứ yêu. Dùng sự bùng cháy của tình yêu để dập tắt đi sự băng lãnh trong lòng, vô cùng không thoải mái. Vô cùng cảm thấy thật đắng cay và chịu những tổn thương sâu sắc.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phân Hoa Phất Liễu | Ngôn tình | Hoàn thành
Điện thoại kêu lên, Thẩm Thất nhìn số điện thoại, bỗng dưng đau nhói trong tim, nhanh chóng bắt máy: “Alo, dì...Triển Bác có tin tức gì không?” Phía bên kia điện thoại im lặng rất lâu, một phút trôi qua mới nghe thấy tiếng trả lời mệt mỏi: “Cảnh sát nói, đã trôi qua 48 tiếng viện trợ, chỉ e là cơ hội sống sót không lớn.” Bùm---- Thẩm Thất chỉ cảm thấy đầu óc của mình trống không. Thân thể mềm nhũn ra---cô ngồi xuống tấm thảm trải sàn trong phút chốc.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nguyệt Xuất Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Hậu hoa viên Nguyệt phủ. Một tiếng đàn du dương bất chợt đánh thức không khí yên tĩnh của hoa viên. Nàng là nha hoàn của Nguyệt Phủ tên là Y Vân. Nàng từ nhỏ đã có khiếu đàn rất giỏi. Tiểu thư duy nhất của Nguyệt Phủ hiện là kinh thành đệ nhất mỹ nữ nhưng với tham vọng muốn trở thành kinh thành đệ nhất tài nữ nhưng tài đánh đàn của nàng thì không giỏi nên nàng muốn mượn Y Vân để giúp nàng đoạt được danh hiệu kia.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Thiên Phàm Quá Tẫn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa hè, trời đặc biệt sáng, chiếu vào căn phòng nơi Giản Hân đang nằm. Cô tỉnh dậy, phát hiện đây không phải chiếc giường ngủ quen thuộc của mình. Cô càng giật mình hơn khi bên cạnh mình còn có một nam thần đang ngủ say... Cô nhớ kĩ lại chuyện tối qua, chỉ nhớ được cảnh bọn họ triền miên...
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Lục Xu | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Độ Dao bị viêm ruột thừa cấp tính nên phải nằm viện mấy ngày, thân thể hiện giờ cũng đã ổn định rất nhiều, thế nhưng anh trai lại kiên quyết bắt cô phải ở thêm vài ngày mới được ra viện. Cô không có cách nào, đành phải tiếp tục ở chỗ này, Lộ Thừa Hữu tình cờ trở về sớm su chuyến coi g tác nên đã vào thăm cô. Nhưng anh là người vô cùng lạnh lùng với cô.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Bạch Lộ Vị Sương | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày xửa ngày xưa, có một sát thủ, hắn được huấn luyện từ nhỏ, lớn lên nghiễm nhiên trở thành một sát thủ chuyên nghiệp. Có một ngày, chủ của hắn đi đời, thế là hắn thất nghiệp. Thế là sát thủ đành phải đi nhận "đâm thuê chém mướn"....khụ khụ, giết người. Một đầu người 100 lượngHắn tự cảm thấy giá cả như vậy là cực kì hợp tình hợp lý, đáng tiếc không có ai muốn giao dịch với hắn cả. Cho đến một ngày. "Ngươi có kẻ thù nào không, một đầu người một trăm lượng." "Ta không có kẻ thù, có điều, ta có thể thuê ngươi làm hộ vệ cho ta." "Sát thủ cũng có tôn nghiêm." "Năm mươi lượng một tháng, bao ăn bao ở." "Thành giao." Từ sau khi sát thủ thất nghiệp, một bộ đoản văn ngốc nghếch được ra đời.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Giản Diệc Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa xuân mùa của muôn hoa nở rộ, hoa viên của phủ Tế bình hầu hoa tươi khoe sắc, trăm hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, trông thật là cảnh đẹp ý vui. Một tiểu cô nương chừng bảy tám tuổi vội vã băng xuyên qua hoa viên, nàng sơ búi tóc quả đào, trên hai dây buộc tóc đính thêm chiếc chuông vàng nhỏ, theo bước chân của nàng phát ra từng đợt thanh âm thanh thúy. “Cô nương, ngài đi chậm một chút, cẩn thận kẻo té ngã.” Một nha hoàn tuổi lớn hơn một chút theo sát phía sau nàng.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Miêu Mao Nho | Ngôn tình | Hoàn thành
Hồng Đậu hỗn độn trong gió hồi lâu vẫn chưa hồi hồn lại. Xuyên không thì xuyên không đi, nhưng xuyên thành nữ chủ trong truyện nữ phụ phản công để thượng vị.... Nghe thôi cũng hiểu số phận của cô sẽ bi đát đến nhường nào. Nàng muốn khóc, cái nghề chính thê này rất không dễ làm, không chỉ sẽ là nữ nhân xấu xa tâm địa rắn rết, ngay cả đứa bé nàng sinh ra cũng sẽ là dưa vẹo táo nứt…… Bất quá vẫn may, nàng còn chưa có con, cho nên nàng muốn chạy trốn.Nhưng đáng tiếc, nàng trốn sai phương hướng rồi. Trên vách núi rét lạnh, một người nam nhân đứng dưới tàng cây ưu nhã mỉm cười. “Nàng có thể lựa chọn nhảy xuống vách núi tự sát, ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở, chỉ là……” Hắn nhìn đứa trẻ ôm trong lòng ngực, đạm nhiên nói: “Ta sẽ giết con của nàng để chôn cùng.” “Đây cũng là con của ngươi……” Thần sắc Hồng Đậu căng thẳng.Hắn khẽ vuốt mặt đứa bé, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Đứa nhỏ này có thể sinh ra, bất quá là thủ đoạn ta dùng để phòng ngừa nàng rời khỏi ta thôi, nếu nó đã vô dụng, vậy cũng không cần tồn tại nữa.” Hồng Đậu bỗng nhiên ý thức được, chính mình đã trêu chọc một nam nhân không nên chọc đến.
111.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Bất Tài Như Phó | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Chính Xuyên Sách Trả Thân Thể Cho Ta! của tác giả Bất Tài Như Phó. Bên ngoài cửa sổ thủy tinh, bảng hướng dẫn dưới ánh nắng mặt trời mấy chục năm như một có chút chói mắt, ánh mặt trời ấm áp đầu mùa hè chiếu xuống con đường sạch sẽ, mỗi một ngụm hô hấp đều tươi mát mà thích ý.Nhưng mà, bầu không khí trong bệnh viện lại không thế nào tốt đẹp.Dưới tầng ngầm là nhà xác. Hành lang âm u đen tối an tĩnh đến dọa người. Một đôi vợ chồng trung niên ước chừng năm mươi tuổi tựa sát lẫn nhau, hốc mắt đỏ bừng, thần sắc bi thương. Người vợ che lấy môi phát ra tiếng nghẹn ngào trầm thấp, được chồng khẽ vuốt bả vai, thật là đau xót vạn phần. Đứng bên cạnh của bọn họ là một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục màu xám đậm, dáng người thon dài, mũi thẳng đỡ lấy một bộ gọng kính viền vàng, tóc đen ngày bình thường được chải cẩn thận tỉ mỉ lại có chút lộn xộn, môi mím lại chặt chẽ, tay nắm thành quả đấm còn đang run nhè nhẹ. Tinh tế mà nhìn, chỗ vải ngay xương bả vai vẫn còn dấu tích của mồ hôi, rõ ràng là do trong lúc vội vàng chạy tới. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Một Bước Lên Tiên và Anh Ấy Rất Điên.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16