Tuyết Lệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuyết rơi, đầy trời đều là những bông tuyết bay bay lất phất, tất cả đều là một màu trắng xóa đến lóa mắt. Tôi đứng ở quầy bán tạp hóa, đôi mắt đờ đẫn nhìn ra bầu trời bên ngoài cửa kính, nhìn từng ánh đèn vàng lập lòe in bóng từng cảnh vật đổ dài xuống dưới lòng đường, đáy lòng lại bất giác trở nên nặng trĩu như nghìn tảng đá đè nặng.Thủ đô bước vào đầu mùa xuân, nhiệt độ hạ xuống rất thấp, ban ngày trời quang đãng với ánh nắng nhạt, buổi tối thì sẽ lất phất mấy hạt tuyết hoặc mưa nhỏ, chỉ cần mở cánh cửa hé ra một chút thôi là gió lạnh sẽ thi nhau ập tới. Khói bụi, tiếng xe ồn ào, những tiếng nhạc đường phố từ xa vẳng lại, tất cả tựa như quen thuộc, cũng tựa như xa lạ, mặc dù thời gian bản thân tôi sống ở đây không phải là thời gian ngắn.Bảy năm, thời gian bảy năm đã thật sự đã trôi qua rồi, tính cách cùng với cái nhìn cũng đã thay đổi, nhưng công việc và mọi thứ lại không hề suôn sẻ giống như những gì tôi mong muốn. Tất cả đều là thử thách, đều là những công việc với mức lương miễn cưỡng trong khi bản thân đã cố gắng hết sức, đã cố gắng tiết kiệm nhịn ăn nhịn uống đến mức quần áo mấy năm qua rồi vẫn chẳng dám mua, chẳng dám sắm một thứ gì cả.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trà Lạc Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khẽ Hôn Gió Đêm Mùa Hạ của tác giả Trà Lạc Tịch. Một buổi tối cuối hè, bầu trời đen thuần túy, những ngôi sao tựa như hạt trân châu được khảm vào đó, cột đèn ven đường tản ra những vầng sáng màu hoàng hôn, ánh đèn chiếu xuống khiến bóng người kéo ra rất dài.Mộ Gia Hủ mới vừa mua đồ ăn vặt xong, nhẹ nhàng đạp lên bóng mình đi về nhà.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bước Vào Lòng Anh của cùng tác giả.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Bố Đinh Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỹ Nhân Ngây Thơ của tác giả Bố Đinh Lưu Ly. Thời gian dần trôi, bảy năm như chớp mắt, Tạ Thiếu Ly lại muốn cưới nàng què Lâm Tư NiệmLâm Tư Niệm: “Hắn cưới ta chẳng qua là vì chuộc tội cho chuyện bảy năm trước, tiện thể từ chối kế hoạch bắt thông gia của thái tử, chỉ là hôn nhân vì lợi ích mà thôi, ta hiểu mà.”Tạ Thiếu Ly: “Làm sao mới có thể khiến phu nhân hiểu được ta thật sự yêu nàng đây...!” (Cực kì gấp, online chờ)Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Manh Sủng hay Lui Lui Lui Lui Ra của cùng tác giả.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Vô Nhất Vô Bửu | Ngôn tình | Hoàn thành
Chả qua tên nào đó đêm qua lại dở trò đồi bại, hại anh không thể ngủ yên, còn đau nhức cả người. Ô ô.. Mọi người nhìn Đông Niển cũng đoán ra được việc gì. Đổi hướng nhìn Bổn Kiến Đình, mọi người đồng thanh:" Nhẹ tay thôi " Bổn Kiến Đình thản nhiên, đưa tay choàng qua vai Đông Niển:" Sẽ nhẹ nhàng "
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanh Chúc Kỉ Hứa | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố A vào mùa hè thời tiết ẩm ướt khiến ai cũng khó chịu. Một chiếc ô tô lái qua trạm thu phí. Lái xe không chớp mắt nhìn về phía trước. Trên xe phần lớn mọi người đều ngủ, mãi ở cuối hàng mới có một số người còn thức. Dưới ánh đèn xe, một cô gái mặc áo hoodie màu vàng nhạt, mũ che gần hết khuôn mặt, đầu hơi nghiêng, dựa vào cửa sổ xe, mơ hồ có thể thấy hàng mi run run do hô hấp.Đột nhiên, tiếng còi chói tai vang lên, xung quanh đều là ánh đèn, bỗng có cái gì đó không rõ phương hướng bay nhanh tới cô. Cô hô hấp càng ngày càng dồn dập... Mở mắt ra, hoá ra đây chỉ là giấc mơ. Trời mưa nên tình hình giao thông không tốt. Phía trước hình như có tai nạn nên càng tắc đường. Lái đến khi gặp đèn đỏ, tài xế dừng xe lại. Diệp Đằng xoa xoa mắt, nhìn lên chiếc đèn trên trần xe, cảm thấy nó chính là kẻ đầu xỏ gây ra ác mộng vừa rồi, mang theo vài phần phẫn nộ mà tắt nó.40 phút sau, xe tới trạm. Diệp Đằng từ trên xe nhảy xuống, đôi giày trắng bỗng chốc bị bùn bắn bẩn, cô cũng không rảnh mà quan tâm. Tùy tiện kéo mũ áo để đội, vòng ra sau xe để lấy hành lý. Đêm đã khuya, không còn một ai cả. Đám người ở trên xe xôn xao đi xuống. Có người may mắn mà có ô để bung, có người tức mà mắng chửi thời tiết.Diệp Đằng cũng không mang ô, cô đẩy hành lý chạy chậm ra cổng nhà ga. Có lẽ do đã khuya nên cổng nhà ga tuy sáng đèn nhưng thưa thớt, các quán hàng rong đều đã đóng cửa. Cô liếm đôi môi có chút khô khốc, nhìn thành phố bỗng chốc xa lạ, mặt vô tình mà ôm hành lý ra trước ngực.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tử Sa Hồ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thích Sủng Ái Phúc Hắc Tiểu Nương Tử full (đã hoàn thành) của tác giả Tử Sa Hồ. “Vương gia, tiểu thư đang đánh các vị tiểu thư khác trong sân” Người nào đó ngó ra cửa, cảm nhận được ánh nắng chói chang “Đem hết bọn họ ra sân phơi nắng, phơi nắng”. Và vì thế, các vị tiểu thư kia đành kéo nhau ra phơi nắng dưới ánh dương quang rực rỡ... “Vương gia, tiểu thư bảo là người không đến”. “Giờ này đang làm gì?” “Thu dọn hành trang”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Chưởng Hoan hay Trêu Chọc Hôn Nhân.
55.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thuytrang419 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mệt Rồi, Em Buông Tay... Anh Nhé! full (đã hoàn thành) của tác giả Thuytrang419. Anh ta là CEO của tập đoàn chứng khoáng PK, là người chồng quốc dân, người mà bao cô gái mến mộ. Vì yêu, cô đòi ba mình liên hôn với anh, để mong có thể ở bên cạnh người ấy. Nhưng cô nhận lại được gì??? Có lẽ chỉ dó đau khổ khôn nguôi, lẫn hốc mắt trống rỗng. Chỉ vì cô không phải là người hắn yêu...
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mộc Y Huyết Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
" Mạn Yên, em ăn nhiều vào, nhìn em có vẻ hơi gầy hơn trước rất nhiều". Cao Chí Minh gấp thức ăn đặt vào chén cô vừa nói. Cao Chí Minh chính là người năm xưa hợp tác với mẹ kế của anh để chia cắt anh và cô. Nhưng sau khi sự việc xảy ra, nhìn cô đau khổ khiến Cao Chí Minh cảm thấy hối hận, lúc đó chỉ muốn trả thù anh, nên Cao Chí Minh mới đồng ý hợp tác cùng bà ta. Cao Chí Minh hối hận, quyết tâm bám theo cô để chuộc lại mỗi lỗi lầm, lấy tư cách người bạn chăm sóc cô để bù đắp lại lỗi lầm của bản thân đã gây ra.Lúc đầu Cố Mạn Yên thực sự tức giận, hận không thể một dao đâm chết Cao Chí Minh, nhưng nhìn thấy hắn kiên trì, còn chân thành muốn chuộc lại lỗi lầm như vậy, khiến cô cũng dần siêu lòng tha thứ cho hắn. Còn bạn thân của cô, Tần Tuyết Phi, chính là cô hận một, cô ấy hận mười, nếu như không có cô bên cạnh ngăn cản, chỉ sợ Cao Chí Minh, một thân nằm trong bệnh viện chữa trị lâu rồi.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lu Lu | Ngôn tình | Hoàn thành
"Chậc chậc! Thế là lại bị đuổi việc, ông giám đốc đáng ghét đấy, rồi cứ đợi xem có ngày..." - Tô Hiểu Du bước ra từ công ty lớn, mặt mày cau có lẩm bẩm tức giận, đầu đội trời chân đạp phành phạch dưới đất. "Thật tức điên người đi mà!" Xem ra hôm nay đúng là xui xẻo, mới đầu tháng đã bị tống ra khỏi công ty, phải đi xả xui mới được. Tô Hiểu Du tiến thẳng đến hộp đêm. "Cho tôi ly rượu nhé, như cũ!""Ok, hôm nay buồn bực chuyện gì mà lại tìm đến rượu thế này công chúa của tôi?" - Anh bồi bàn vốn tính hòa đồng, hai người cùng quen đã lâu, mỗi khi có chuyện vui hay buồn cô đều tìm đến đây mua vui. "Cậu nói xem, năm nay tôi cũng đã 24 tuổi đầu rồi, mà chuyện làm ăn cứ luôn gặp xui xẻo, hết công ty này không nhận, lại đến công ty kia cho thôi việc, tôi sắp chết đói rồi Lam Bạch à!" - nói xong cô ngẩng cổ uống hết nửa ly, vò đầu bứt tóc than vãn bể khổ."Haizz, thay vì cô đi làm, chi bằng kiếm lấy một anh đại gia nào đó mà cưới, sinh con rồi chung sống đuề huề hết đời không phải quá là hạnh phúc sao?" - Lam Bạch lại rót thêm rượu cho cô.
41.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanh Huề Viên | Ngôn tình | Hoàn thành
Tô Hạ Dương - một cô gái đang tuổi thanh xuân 22, dung mạo xinh đẹp lại thông minh trời phú. Không những thế, cô còn là thiên kim danh giá của Tô gia quyền thế. Hoàng Niên - là tổng giám đốc tập đoàn Hoàng gia nổi tiếng + lão đại của thế giới ngầm là một trong số tứ bang ( Hoàng gia, Lâm gia, Vũ gia và Âu Dương) mạnh nhất. Tính tình lạnh lùng, đẹp trai, nhà giàu, cực kì cưng chiều vợ. Nhưng rồi những biến cố sảy ra trong cuộc đời của mỗi người, họ phải xa cách nhau. Yêu nhau bao nhiêu thì sự hận thì lại chiếm lấy con người cô bấy nhiêu, liệu họ có thể quay trở lại với nhau không.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tịch Nhan Từ Kính | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ! Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Trước khi các bạn đọc truyện tớ mong các bạn sẽ đọc phần giới thiệu này. Theo tớ nữ phụ không có lỗi gì phải bị như thế , nếu không có nữ chính xuất hiện thì nữ phụ sẽ không hắc hóa nên truyện này tớ sẽ thiên về nữ phụ và Ngược nữ chính cũng có vài thế giới sẽ ngược nam chính . Truyện xuyên nhanh sẽ khá giống với 1 vài truyện các bạn đã đọc vì bản thân mình muốn viết lại kết cục cho các nữ phụ Tớ là một tay viết nghiệp dư nên viết lách sẽ kém có gì sai xót mong các bạn bỏ qua... ( >3< ) Nội dung : Nhược Vũ là một tổng tài của công ty về nghành giải trí , một lần cô đang chuẩn bị về thì bị giết ở công ty . Sau đó vì cơ duyên linh hồn cô ký khế ước với tiểu hệ thống , nhiệm vụ nghịch tập lại số mệnh của nữ phụNhược Vũ nhìn vào ánh đèn đã sáng khắp nơi trong thành phố lại thở dài cất đi chiếc latop đang làm việc.Cô là Nhược Vũ tổng tài của một công ty về giải trí Toàn Cầu,số phận của cô khá xui xẻo khi đã gặp phải tra nam chính hiệu đeo bám nhưng may mắn cô đã phát hiện kịp lúc. Dĩ nhiên kết cục chính là đánh hắn một trận công khai chia tay,khiến hắn mất mặt người người chỉ trích.Nhược Vũ định bước ra khỏi công ty đi về nhà nhưng linh cảm sắp xảy ra một chuyện đáng sợ,cô đi đến thang máy thì phát hiện ra một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại về phía cô.Cẩn thận đi đến xem người lạ mặt đó, cô suy nghĩ thầm giờ này nhân viên đã về hết vì sao lại có người." Ai đấy? Sao lại đến công ty giờ này? "Nhược Vũ lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, đột nhiên người đàn ông lạ mặt dùng dao di chuyển nhanh đến đâm vào tim cô." Chết đi con đ\*\*m! Mày dám đối xử thế với tao! Đi chết đi..."Trước khi chết Nhược Vũ nghe tiếng nói giận giữ gào với cô, tay lại rút ra đâm liên tục vào cơ thể cô đang dần chết đi. Âm thanh lạ lẫm khác lại xuyên vào não bộ, bị kích thích linh hồn cô xuyên vào một mãn đen yên tĩnh.' Hoan nghênh kí chủ đến với Hệ Thống Nghịch Tập Cứu Vớt Nữ Phụ'Nhìn xung quanh, mãn tối đen khi nãy bây giờ đã hiện ra một màn hình kết nối với hình ảnh thân xác cô khi còn sống, tiếp theo đó màn hình đã chuyển sang hình ảnh số liệu ghi chi tiết thông tin của cô.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Dạ Thảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Bố mẹ tôi lập gia đình muộn, bởi vậy khi tôi chào đời mọi người thương tôi nhiều lắm. Cả nhà ai cũng dành trọn vẹn tình thương cho tôi. Khi ấy dù kinh tế gia đình cũng chỉ dừng ở mức đủ ăn nhưng bất kể tôi thèm món gì họ cũng đều ráng mua bằng được cho tôi. Mỗi sáng tôi sẽ được mẹ đánh thức bằng giọng nói không thể ngọt ngào hơn: Nào gái cưng, dậy thôi, trễ lắm rồi đó. Bố cũng ở bên cạnh khẽ thơm lên trán tôi mà hỏi: - Gái bố hôm nay muốn ăn gì, nói bố nghe nào.- Bố mua bim bim, cả kẹo mút nữa. Trẻ con mà, làm gì có đứa nào thoát khỏi cảm dỗ của mấy món đó. Cứ thế tôi phải nhõng nhẹo đến 30 phút mới chịu rời khỏi giường theo mẹ đi rửa mặt và vệ sinh cá nhân. Xong xuôi bố lại kênh kiệu tôi trên vai đi ra đầu làng mua mấy món tôi yêu cầu, còn mẹ thì ở nhà nấu đồ ăn sáng cho hai bố con. Cả con đường làng khi ấy rộn ràng tiếng cười nói của hai bố con. Bà Mận sáng nào cũng trêu:- Nhất con Diễm Chi nha, bố cưng như trứng mỏng, làng này chả ai sướng như mày đâu. - Bà đừng nói thế, ai chả thương con chiều con riêng gì nhà cháu đâu. - Thì biết là thế, nhưng làng này làm gì có ai chiều con hơn anh. Con Diễm Chi phải nhớ cho kỹ, sau này lớn còn báo đáp bố mẹ nghe không. Đây 1 bim bim, 2 kẹo mút như mọi lần đúng không. Bố tôi vẫn cười xòa cảm ơn bà còn nói thêm:
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nguyễn Ngọc Ngà | Ngôn tình | Hoàn thành
" Mẹ mày, đề đóm cho lắm rồi bán nhà. Đàn bà phụ nữ không biết vun vén cho gia đình, còn ngu". Tiếng ba dượng cô gào lên nghe thật đinh tai nhức óc, ngày nào cũng thế, ba dượng và mẹ của cô cũng phải cãi nhau vài chặp như vậy. Đặc biệt là hôm nay khi nghe tin bà chủ nợ ở trên thành phố về lấy tiền lãi thì hai người họ lại càng rối,người này đổ lỗi cho người kia, cái nhà cứ thế ầm ĩ cả lên. Quỳnh Hoa tặc lưỡi thở dài, bỏ đi ra ngoài nhưng sau lưng còn còn tiếng thét lên không kém của mẹ cô." Tao đề đóm thì đã sao nào,chứ cái thứ mày lại tốt đẹp quá. Mày đi làm đưa được đồng nào về nuôi vợ con hay không? Hay là suốt ngày rượu chè,bài bạc, gái gú. Mày với tao như nhau cả thôi, đừng có ngồi đó mà trách ai." " Vậy bây giờ mày tính sao, tiền đâu mà trả cho người ta đây?" " Tao không tính, có giỏi thì chết mẹ cho xong, cái mạng già này ai muốn xử sao thì xử, tao chán lắm rồi. Con Hoa đâu, Hoa...Hoa....Tao gọi mày nghe không vậy?" Cô núp sau bụi cây chuối, cũng không thoát nổi bà, nhà cửa chật hẹp, vườn tược không có. Khuôn mặt chán chường, cô lủi thủi bước vào trong." Mẹ gọi con" " Tao không gọi mày thì gọi ai? Mày nghe cho rõ đây, hôm nay mà tao có mệnh hệ gì thì tự đi làm mà nuôi thân, lớn rồi...không ai nuôi mày mãi được đâu. Đừng có quen thói từ lúc nhỏ được ba mày nuông chiêu mà làm biếng, nghe hông?" " Dạ,con biết rồi mẹ. Con cũng không muốn ở trong cái nhà này thêm nữa đâu"
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tố Tố Tố | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhân viên tiêu thụ giới thiệu mẫu xe đã tạm thời ra ngoài, Hứa Thanh San đứng một lúc cảm thấy nhàm chán liền nhún vai chuẩn bị rời đi. Khoảnh khắc quay lưng, có tiếng người nói chuyện điện thoại truyền tới. Chất giọng trầm khàn, cực kỳ dễ nghe. Tiếc rằng hắn nói mỗi câu rồi đi ra xa, xa đến nỗi chẳng nghe thấy gì nữa. Hứa Thanh San tiến lên mấy bước, ngón tay trái gõ gõ lên cái di động cầm đã phát nóng, ngóng theo hướng giọng nói ban nãy.Tiết xuân se lạnh, người nọ mặc áo thun cổ tròn màu xám bên trong, bên ngoài là áo khoác có mũ màu xanh đậm, phía dưới mặc một chiếc quần bò giặt đã bạc phếch, đôi chân dài thẳng tắp. Ánh Mặt Trời vừa vặn chiếu vào bị chữ Phúc to tướng bằng giấy, cắt vụn thành những dải ánh sáng. Người nọ được bao trùm trong dải ánh sáng, thảnh thơi cúi đầu, hai tay đút vào túi áo khoác, tay áo xắn tới khuỷu, để lộ cánh tay màu nâu đồng cực kỳ khỏe khoắn; nửa khuôn mặt giấu trong bóng râm, nên không thấy được biểu cảm.Em gái nhân viên bán hàng trẻ trung xinh đẹp thẳng sống lưng, đường cong vòng một ưỡn lên mãnh liệt, gần như sắp dính vào người hắn. Cô nàng mỉm cười, nói năng rõ nhỏ nhẹ. Lúc sau, hắn nhận tài liệu đối phương đưa cho rồi mở cửa xe, lưu loát ngồi vào ghế lái.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam giật mình tỉnh giấc, nhìn xung quanh nó ngơ ngác một hồi. Hình như nó chợt quên đi rằng nó đã không còn ở với ông bà ngoại nữa. Nó đang nằm trên một cái giường rộng, một căn phòng sạch sẽ với nền sơn trắng tinh, bất chợt tay no đụng phải một thứ gì đó khiến nó tỉnh hẳn, nó quay sang bên cạnh. Cái Hạnh em gái nó vẫn đang ngủ, lúc này mới là 6h sáng. Kéo cái chăn đắp ngang người cho em gái nó mở cửa phòng đi xuống cầu thang. Ngôi nhà 3 tầng khang trang, rộng rãi, căn phòng hai anh em nó đang ở nằm ở tầng 3 sát phòng thờ cúng tổ tiên. Bước xuống tầng 2, hôm nay là chủ nhật nên mọi người đều chưa dậy. Khẽ đưa chân đặt xuống cầu thang tầng 1, đang bước được nửa đường nó vội rụt chân lại. Ở dưới căn phòng ngay gần chân cầu thang tầng 1 là giọng của bố nó: Con nó mới về em đừng làm gì ầm ỹ. Hiện tại hai đứa nó chỉ có anh là người thân duy nhất. Anh cũng đã nói chuyện với em rõ ràng từ trước rồi còn gì. Bố nó đang nói chuyện về hai anh em nó với cô Hường, vợ sắp cưới của bố nó. Đột nhiên nó giật nảy người khi nghe giọng cô Hường chua loét, cô đang nói như cố ý gào lên để đánh thức mọi người dậy:Toàn vác nợ vào thân, tự nhiên từ đâu phải nuôi báo cô hai đứa. Anh nghĩ nhà này thừa tiền chắc. Của chồng công vợ, em nghĩ cũng là nghĩ cho anh. Không phải dễ dàng mà có được cái cơ ngơi này. Sao bao năm hai đứa nó không nhận bố mà giờ lại nhận. Đúng là tiểu yêu mà, được thêm cái gia đình vợ cũ anh nữa. Rặt một lũ xúi bẩy..
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanh Hằng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi mặc chiếc áo mưa mỏng che hờ trên người, ngồi trên chiếc xe máy cà tàng chạy nhanh dưới trời mưa bão, gió kèm theo mưa không ngừng quật mạnh vào mặt tôi đau rát, tôi nắm chặt tay lái, lái xe trong vô thức,đường phố chỉ còn lại mình tôi không khác gì một con thần kinh khi cư nhiên ra ngoài vào lúc thời tiết mưa bão như thế này, nhưng tôi nào có muốn như vậy?Hôm nay chính là ngày cưới của tôi, đêm nay vốn dĩ là đêm tân hôn của tôi? Thay vì được ở trong chăn êm nệm ấm với chồng, tôi lại phải chạy 1 mình dưới cơn mưa lạnh ghê người chỉ vì cái lí do cô em chồng bị chồng đánh, em chồng tôi tên Trang, nó lấy chồng hơn 1 năm nay, không hiểu vì sao 2 vợ chồng nó lại gây nhau trong ngày đám cưới của tôi, kết quả chồng nó đánh nó một bạt tai, nó giận dỗi bỏ đi từ chiều giờ không thấy về, mẹ chồng tôi lo lắng phát điên lên, cuối cùng chính tôi, cô con dâu mới nhận nhiệm vụ đi tìm em chồng về, chồng tôi cũng có ngăn không cho tôi đi vì bên ngoài đang có bão, nhưng tôi không đi thì mẹ chồng tôi lại đòi lao ra ngoài tìm con gái, chồng tôi nói để anh đi thì bà ngăn lại với lí do anh đang bị cảm cúm, cuối cùng vẫn là tôi đi, thế đấy ngày đầu tiên đặt chân về làm dâu của tôi nó diễn ra như vậy đấy.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngoài đầu ngõ, phía mấy hàng cau tiếng tắc kè vang lên từng hồi. Ông Năm rít xong điếu thuốc lào ngửa mặt lên trần nhà nhả ra 1 luồng khói trắng mờ mịt. Ông thấy khoan khoái và đã lắm, nghe tiếng tắc kè ông thấy bực mình, đương cơn sảng khoái vì bi thuốc lào bỗng nhiên bị cái thằng phải gió nào chọc tức. Ông cáu: Cha tiên nhân đứa nào thập thò ở ngõ nhà ông đấy? Tắc kè tắc kinh cái gì? Cút ngay không ông mày cho 1 nện bây giờ??? Cứ rình rập cái gì ở ngoài đấy??? Hả!Tiếng ông Năm ồm ồm, ông nói rõ to, đến mức ở bên nhà bà Tám cũng nghe thấy được. Thì ra chẳng có con tắc kè nào ở ngoài đầu ngõ nhà ông Năm cả, chẳng là nhà ông có con gái mới lớn, đương tuổi cập kê nên trai làng hay nhòm ngó tán tỉnh. Đều như vắt chanh, tối nào cũng có người thập thò ở ngõ nhà ông nên ông khó chịu. Nghe tiếng quát mắng từ bên trong vọng ra, Trình thôi ko ra ám hiệu nữa vì anh sợ bị mắng. Hihi. Hôm nay anh hẹn con gái ông Năm là Hoài đi ra bến nước gần trường làng tâm sự. Đen cho anh là ông Năm nghe thấy, chỉ sợ Hoài ko đc đi, nhưng Trình ko bỏ cuộc. Anh vẫn ngồi ở gốc cau và chờ đợi. Hoài dọn dẹp bát đĩa ở dưới bếp xong xuôi, khi nãy có nghe thấy ám hiệu của Trình nên cô hồi hộp lắm, chân tay làm thật nhanh để còn lén đi gặp bạn trai. Ông Năm tuy khó tính thật nhưng 1 lát nữa ông nằm ra cái phản, ôm cái radio và nằm rung đùi thì ông chả chú ý gì con gái đi đâu làm gì nữa. Rõ là hay. Lợi dụng điều này nên Hoài chờ bố đi nằm, cô lén đi ra phía sau nhà, đi tắt qua bụi cây rậm rạp rồi đi ra khỏi nhà. Ở quê không có tường rào rồi cổng nên lén đi dễ dàng lắm.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ánh nắng yếu ớt của buổi chiều chớm đông dần tắt hẳn trên cánh đồng, trâu bò lững thững nối đuôi nhau đi về. Phía bên kia xã, một luồng khói trắng to như cái cống nước đang xối xả bay lên bầu trời... ấy là cái ống khói của nhà máy gạch mới xây dựng cách đây không lâu. Gió hiu hiu thổi, thời tiết càng về chiều nhiệt độ càng giảm, chiếc áo thu đông mặc bên trong, áo gió mặc bên ngoài mỏng manh khiến cho hai bàn tay của Mùa lạnh cóng.Mọi người đã về gần hết, nhìn từ cánh đồng hướng mắt về phía làng, nhà nào nhà nấy bếp lửa khói bay nghi ngút chuẩn bị bữa tối. Có nhà còn đặc biệt phi hành tỏi xào nấu thơm phức làm cho Mùa thấy đói bụng ghê gớm. Sở dĩ cô còn cố lán lại làm thêm chút nữa mới về vì bố mẹ Mùa già yếu. Chân tay run rẩy không làm được việc nặng, cô thương bố mẹ nên gắng sức làm thật muộn mới về. Gánh vác được thêm tí nào hay tí đấy... Vừa làm Mùa vừa đảo mắt nhìn về phía xã bên, nơi cái ống khói to đùng của nhà máy gạch đang xả ầm ầm lên bầu trời. Cô đắn đo suy nghĩ xem có nên xin vào đó đi làm công nhân hay không, bởi làng này từ khi xây dựng nhà máy, thanh niên trai gái bảo nhau vào đó làm công nhân hết thảy. Nghe bảo là vui lắm, hàng tháng được trả lương cao gấp mấy lần trồng hoa màu...
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chuyện xưa về một thiếu nữ Đào tinh ngực to eo nhỏ, xinh đẹp vô cùng ở "vùng núi" ra sức quyến rũ thầy giáo mới về dạy học ở trường - thượng tiên cao cao tại thượng chưa nhiễm bụi trần bao giờ . Và đương nhiên, sau nhiều lần quyến rũ thì thượng tiên đã "sa bẫy" của A Đào và lật ngược lại thế cờ, ăn Đào không nhả hột luôn, sau khi nếm thử "trái cấm" thì thượng tiên nghiện "ăn Đào" . Thượng tiên đúng kiểu người đã nghiện rồi còn ngại, sau nhiều lần "ăn Đào" mặc dù có dùng đồ kế hoạch nhưng lại dùng phải đồ kế hoạch bị thủng :)) nên A Đào mang thai, thượng tiên thuận lý thành chương mà lừa Đào kết hôn với mình ... Nhưng mẫu thân thượng tiên lại không thích A Đào, sau khi sinh ra một quả trứng phượng thì A Đào bỏ đi du học ở Đông Hải, sau nửa năm quay về thì quả trứng đã nở thành một bé trai kháu khỉnh, thông minh. Và đương nhiên, A Đào đã về rồi thì làm sao mà thoát khỏi "vòng tay" của thượng tiên, thượng tiên lấy lí do con trai nhớ mẹ mà lừa được A Đào về nhà ... HEVề độ Sạch: Đều là tình đầu của nhau, nữ chính là quả đào thành tinh 600 năm tuổi, nam chính là thượng tiên hơn 3 ngàn tuổi nhưng được dạy dỗ cẩn thận nên suốt ba ngàn năm vẫn là tờ giấy trắng tinh trong tình yêu
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạn Miêu (Martina) | Ngôn tình | Hoàn thành
Mối tình thầy trò từ xưa đến nay vốn chịu nhiều áp lực. Nhưng một mối tình nhẹ nhàng, sâu lắng trong "Tiểu Đan của giáo sư" đem đến một cảm giác khác, nhiều cung bậc cảm xúc trộn lẫn cùng vị ngọt ngào, xen lẫn đắng nồng vẫn được thể hiện rõ nét, tựa như ta nhâm nhi một tách cà phê nâu vào những buổi chiều trầm lặng.Chu Nhã Đan - sinh viên năm nhất đang lơ ngơ giữa dòng người đi ngược xuôi. Trường đại học hóa ra lớn thế này sao? Cô chẳng biết đi đâu hết. Xa xa nhìn thấy một chàng trai mặc quần áo giản dị, trông có vẻ giống giáo sư trong trường. Cô chạy lại hỏi:" Giáo sư! Giáo sư! Thầy có thể chỉ em tới phòng C không?"Vị giáo sư này quay sang nhìn, dáng người cao cao, hơn cô phải một cái đầu, anh đứng ngược sáng, gương mặt hết sức điển trai! Vị giáo sư trả lời với giọng trầm thấp:" Sinh viên mới?" Cô gật đầu lia lịa, anh nhìn thẳng, bắt đầu sải bước:" Theo tôi." Cô đuổi theo anh, chăm chú nhìn bước chân nhanh thoăn thoắt của người phía trước để rồi đâm rầm vào người ta. Anh quay xuống:" Tới nơi rồi." Chu Nhã Đan cúi gập người:" Cảm ơn giáo sư!" Ngẩng đầu đã chẳng thấy bóng dáng đâu, người này có thuật di chuyển tức thời chăng?
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14