Ngọc Trân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Tàn Khốc của tác giả Ngọc Trân. "Niên, cuối cùng chúng ta cũng đã thành vợ chồng, em thật sự rất vui!" "Vui? Tôi lại không cảm thấy như thế!" "Niên, anh nói gì?" Lục Lam vô cùng kinh ngạc trước thái độ lạnh ngắt của An Niên, anh nói ra câu nói đó rốt cuộc là có ý gì? Cô và An Niên vừa mới cử hành hôn lễ lúc sáng, sau khi hôn lễ kết thúc cô liền dọn đến sống chung với An Niên, cô muốn cùng anh trải qua cuộc sống hạnh phúc tại Tú Uyển.Lục Lam cực kỳ sung sướng, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế, cứ tưởng sẽ mãi mãi vui vẻ, nhưng cô đã lầm. An Niên nói ra những lời đó rốt cuộc là vì sao? "Cô nghĩ tôi cưới cô vì yêu cô? Lục Lam, cô đã sai rồi, tôi lấy cô là vì muốn trả thù!" An Niên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Lam, đôi mắt sắc bén như muốn giết chết cô. Anh từng bước từng bước chiếm lấy trái tim Lục Lam là vì để cô yêu anh sâu đậm, anh giả vờ chăm sóc bảo vệ cô để cô tin rằng anh thật sự yêu cô. Sau đó sẽ cho cô một đòn trí mạng, nói rằng An Niên không hề yêu cô.Trò chơi đã chính thức bắt đầu! "Trả thù? Vì sao lại trả thù em?" Lục Lam không hiểu, cô có làm gì sai đâu chứ! Tại sao An Niên lại làm như thế? Lòng cô đau như cắt, đêm tân hôn, không ngờ An Niên lại cho cô một món quà bất ngờ thế này. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh và Trái Tim Người Câm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Uyên Tố Tố / Tô Tử Uyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! của tác giả Uyên Tố Tố, Tô Tử Uyên. Tại sân bay thành phố X, nước X. Một cô gái xinh đẹp trong trẻo, cầm tay một đứa bé chừng năm tuổi, một lớn, một nhỏ dắt tay nhau đi, cái này cũng thật gây chú ý. "Mami, con sẽ nhớ chú Hiên nhiều lắm...." Thanh âm non nớt mềm mại vang lên khiến người ta yêu thích vô cùng. Trầm Tịch Dương đôi mắt đen có chút tối lại, im lặng hồi lâu rồi bất chợt xoa đầu an ủi bảo bối, "Chú Hiên sẽ sớm lấy vợ. Mẹ con mình không thể làm phiền người ta suốt. Bảo bối ngoan, có mẹ ở bên mà...." Vừa nói cô vừa ngoái đầu nhìn qua ô cửa kính xa xăm, năm năm rồi\- mà cô lại một lần nữa quay về nơi này. Trầm Tịch Dương nhận ra, cô đã đi biết bao vùng đất lạ trên thế giới này, có đại dương vô tận, có thảo nguyên mênh mông, có dãy núi ngàn năm băng tuyết, lại có những hoang mạc khô khốc không một bóng người.... Chỉ là trong tim cô vẫn luôn trống vắng... Lại nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài kia như đang len lỏi, luồn lách thật sâu vào tâm can của cô.... Trầm Tịch Dương tự hỏi: Từ bao giờ mặt trời ở thành phố X lại chói loá đến thế? "Mami nghĩ gì mà đơ người ra thế?" Bảo bối khẽ nhéo cánh tay mẹ mình. "Đang nghĩ làm thế nào đem xú tiểu tử nhà mi gả quách cho cô bé nào đó!" Bảo bối trợn mắt khó tin nhìn mami nhà mình, có chút chạnh lòng khi bị coi rẻ, bĩu môi nói, "Con mới không thèm gả cho mấy đứa con nít ranh đó, ông đây đẹp trai thế này, hơn nữa IQ lại vô cùng cao, nếu có gả thì là mấy đứa con nít đó tranh nhau xếp một hàng dài trên phố, cầu gả cho ông đây!" Đối với trình độ tự luyến của bảo bối nhà mình, Trầm Tịch Dương dù đã quen nhưng cánh môi vẫn không nhịn được mà co rút, khả năng tự luyến này ngày càng cao rồi! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sát Thủ Của Mùi Hương và Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Kaneki-Ken | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hắc Ám Đại Nhân của tác giả armylasodach. Hắc Ám Đại Nhân ngẩng cao đầu nhìn vị trọng tài, lạnh nhạt nói, "Tôi muốn đấu." Vị trọng tài dở khóc dở cười nhìn cậu, "Nhóc chắc chắn chứ? Nếu đau thì đừng khóc nha." Hắc Ám Đại Nhân gật đầu, kiên cường nói, "Chắc chắn không khóc." Vị trọng tài thấy cậu kiên định như vậy, kêu cậu đứng ra ngoài trung tâm. Mọi người thấy cậu ra đấu, đồng loạt hô to đầy hứng thú.Đối thủ của cậu là một người đàn ông hai mươi chín tuổi, dáng vẻ còn khủng bố hơn vị trọng tài kia.Hắc Ám Đại Nhân liếc mắt ông ta xong, rồi nghiêng đầu nhìn về vị trọng tài, dùng giọng điệu không thể lạnh lẽo hơn mà hỏi, "Tôi có thể giết không?" Nghe tiếng cửa mở ra, ai cũng tò mò nhìn sang. Một cậu bé mười tám tuổi ngang nhiên đạp cửa đi vào, trên tay cầm một cái đầu người còn chưa khô máu, nhìn cũng biết là chỉ mới vừa chết, mắt của cái đầu còn trợn tròn ra, khủng khiếp không tả nổi.Mọi người trong phòng họp nhìn thấy cảnh tượng này còn tưởng là do bản thân mệt mỏi quá nên nhìn nhầm, sau khi cố gắng dụi mắt đến nỗi hai họng mắt đỏ lòm lên, hình ảnh đứa bé cầm cái đầu vẫn còn trợn tròn mắt chưa biến mất. Bọn họ lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vấn Đỉnh Cung Khuyết và Đích Nữ Nhất Đẳng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu của tác giả Tữ Vũ. Toà nhà cổ kính vang lên những tiếng bước chân gấp gáp. Bạc Nhược vừa tăng tốc chạy vừa xoay người nhìn đám người đang đuổi theo mình ở phía sau, khoảng cách gần như gang tấc. Hô hấp của Bạc Nhược ngày một khó khăn, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Bạc Nhược vừa xoay người vừa chạy nên không để ý trước mặt đã xuất hiện một người đàn ông, gương mặt lạnh lẽo lãnh khốc. Rầm ! Cả người Bạc Nhược va vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Người kia thuận thế kéo cô vào lòng rồi đưa tay ra hiệu cho đám người phía sau dừng bước.“ Năm năm không gặp, thân thủ kém đi rất nhiều ”. Người kia khẽ cười, giọng nói bất giác trở nên ấm áp. Lời kia lọt vào tai, cơ thể Bạc Nhược cơ hồ vì lạnh mà run lên, lời nói rõ ràng là ấm áp. Cô không cần ngẩng đầu cũng biết, kẻ kia chính là Vô Kỵ, người đàn ông mà năm năm nay cô chạy trốn, mà cũng là người đàn ông cả đời này cô hận nhất. Thanh âm Bạc Nhược khẽ run, giọng nói yếu ớt cất lên. “ Anh rốt cuộc muốn gì ? ”. Toà nhà cổ kính này rất tối, ánh sáng từ bên ngoài chỉ đủ chiếu sáng một góc trên gương mặt của Vô Kỵ, thế nên Bạc Nhược nhìn không ra tâm tư của anh. “ Em ! ”.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phương Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hối Hận Còn Kịp của tác giả Phương Linh. Cô yêu anh. Yêu anh suốt 6 năm. Một tình yêu ngu ngốc. Cô làm mọi thứ vì anh. Anh chưa hề quan tâm hay liết mắt xem qua chỉ một lần. Phải! Anh chưa từng để ý hay quan tâm cô dù chỉ một chút. Cả sự thương hại anh cũng chưa từng dành cho cô. Là cô không xứng đáng được yêu thương sao !? Tại sao!? Tại sao mọi thứ cô đều làm vì anh! Nhưng người anh yêu lại là cô ấy!? Bạn thân của cô ! Haha Nực cười " cô cười chua chát nói ! Ông trời muốn trêu đùa cô đây mà.6 năm trước. Cô cứu anh. Nhưng anh hiểu nhầm là cô ấy. Khi bắt đầu sự nghiệp. Cô ở bên anh, giúp đỡ anh, quan tâm anh. Anh lại dồn hết tâm trí đặc lên người cô ấy , quan tâm chăm sóc cho cô ấy còn cô thì sao vẫn là người đứng sau lưng anh âm thầm chịu đựng. Khi anh sụp đổ sự nghiệp bên anh vẫn là cô. Còn cô ấy !?? .... Cô ấy nói phải đi qua mĩ để du học. Khi bắt đầu gầy dựng lại sự nghiệp lại từ đầu người bên anh...... vẫn là cô. Khi anh thành công cô ấy lại quay về bên anh. Người đau khổ lại là cô. Tại sao... Ông trời lại đối sử với cô như vậy.. ..Ngày hôm ấy một ngày trời mưa tầm tã. Cô ấy nói chia tay. Anh níu kéo, cầu xin... Cô ta vẫn đi. Anh đến quán bar. Uống rượu say bí tỉ rồi điện thoại cho ả nhưng lại gọi nhầm số cô. " alo Di Phi, Di Phi anh xin em mà đừng bỏ anh có được không!? " anh nói trong đau khổ ,Buồn bả. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Người Yêu Của Triều Tịch và Em Chỉ Tiếc Không Ở Bên Anh Đến Già.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
JFang | Ngôn tình | Hoàn thành
“Thế giới bên trong và bên ngoài phòng Hồi sức cấp cứu, trước giờ luôn là hai ranh giới sống chết rõ ràng.” “Đôi tay này không thể tiếp tục cầm dao nữa, cô chỉ có thể chuyển nghề thôi”. “Bà nhẫn tâm chặt gãy cánh của cô, châm lửa đốt cả bộ lông vũ trắng tinh thuần khiết không vướng bụi trần, gieo vào trong lòng nữ thiên sứ một sự nhục nhã khó tả, triệt để đánh gục tự tôn và kiêu ngạo của cô.”
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Nôn hết tất cả mọi thứ ra, cuối cùng còn chỉ còn chiếc dạ dày trống rỗng, khoang miệng Chân Chu đắng ngắt, ghé vào chiếc giường sắt chật hẹp, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt. Cô xin thề, sau khi về nhà, cả đời này cô cũng không lên tàu thuyền hay ca nô nữa. Thân chiến hạm bị sóng lớn đập lắc lư, một trận đau đầu hoa mắt lại kéo tới, sắc mặt Chân Chú trắng bệch, năm ngón tay nắm chặt tay vịn nơi đầu giường sắt, trợn to mắt, nghiêng ra ngoài nôn ọe mấy lần nữa, cuối cùng cũng chẳng còn vật gì trong bụng."Em gái, em cứ thế mãi không được đâu, để chị đi tìm lão Lý." Người nói chuyện là chị Chương ngồi cùng chuyến tàu tiếp tế với Chân Chu tới đảo đá san hô ở Đại Hải để thăm chồng. Chị Chương 40 tuổi, sau khi lên tàu được sắp xếp ngồi cùng Chân Chu, tính cách chị cởi mở, nhiệt tình lại hay nói chuyện, lúc đầu mới gặp Chân Chu trẻ tuổi xinh đẹp, thoạt nhìn giống như cô gái mới tốt nghiệp đại học, bước chân vào xã hội không lâu, cứ nghĩ cô đi thăm chồng mới cưới đã phải xa nhau.Sau khi biết cô kết hôn đã được 10 năm, hết kinh ngạc rồi, chị Chương liên tục nói chuyện cùng Chân Chu, một câu em gái, hai câu em gái, có lẽ cùng hoàn cảnh với nhau, khi thấy cơ thể Chân Chu không khỏe, chị Chương chăm sóc cô rất nhiều. Chân Chu biết mình bị say tàu, trước khi lên tàu đã võ trang đầy đủ, chuẩn bị hết các loại thuốc chống say tàu nhưng không có tác dụng.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô mặc chiếc váy cưới trong ngày tân hôn của mình. Mà ngày này cũng là ngày đầu thất của chị cô. “Cô vẫn mong được gả cho tôi cơ mà? Vì thế mới không từ mọi thủ đoạn tự tay giết chết chị ruột mình, tâm nguyện của cô đã như vậy, tôi cũng phải cất công chọn ngày lành tháng tốt rước cô về mới phải lễ.” Gã đàn ông nhìn cô mặc váy cưới quỳ trước mộ, khinh thường và lạnh lùng trong đáy mắt.Trong mắt anh, cô chính là một ả tiện nhân bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích. Cô sảy thai, chất độc ngấm vào khiến cổ họng cô nghẹn cứng, còn bị đứt cả gân tay. Sợ! Không đủ can đảm để yêu nữa, cô chọn cách rời đi. Anh xuất hiện trước mặt cô, Thẩm Y Ngôn, anh yêu em. Anh nhẹ nhàng ấm áp, anh nghĩa vô phản cố, cô dần dần cảm động. Nhưng, khi người chị đã mất bỗng nhiên quay trở lại, anh nên làm gì?
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiểu Đào | Ngôn tình | Hoàn thành
Bởi vì cha mẹ chia tay cho nên Kiều Minh Hạ lại theo mẹ tái giá, ngày đầu tiên bước vào cửa thì cô đã phải chịu khổ bởi người anh trai mới ghét bỏ cô. Lúc nào anh ta cũng chỉ coi thường ý tốt của cô mà còn chê cười, hơn nữa còn đe dọa cô. Đối mặt với sự lạnh lùng của anh ta, cô quyết định nhẫn nại thuyết phục.Nào có thể biết được, tên đàn ông tồi tệ này lại tổn hại đến luân lý đạo đức. Chẳng những cường hôn cô, còn bắt cô trở thành người phụ nữ của anh ta. Tịch Mộc Thức Minh anh dám thề: cho đến bây giờ cô không phải em gái của anh. Mẹ anh vì uất ức mà chết, làm sao anh có thể tiếp nhận hai mẹ con bọn họ.Mà đứa con gái riêng kia lại muốn dùng sự ôn nhu dịu dàng tới cứu gia tộc hắc đạo bọn họ. Nực cười! Con gái của hồ ly tinh sao có thể là thiên sứ chứ! Vậy mà, sự đơn thuần, thiện lương của cô lai khiến anh có chút động lòng…… Không thể! Đối với bọn người xâm nhập này, anh tuyệt đối không thể mềm lòng…
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô và Lục Văn Bân vừa mới tân hôn, Lục Văn Bân vì vấn đề sức khỏe mà ra nước ngoài chữa bệnh, vẫn chưa chạm qua cô, nhưng cô sao có thể phản bội anh, để cho một người đàn ông xa lạ cướp đi trong sạch của cô một cách trắng trợn? Vân Khuynh nghĩ mà bi thương, trong đầu thậm chí có ý muốn chết, nhưng sau khi cơn đau đớn lúc ban đầu qua đi, động tác của người đàn ông trở nên dịu dàng nhưng nhiệt liệt, vậy mà dần dần khiến cô cảm nhận được một loại cảm giác khó nói nên lời. Giống như một mảnh lông vũ nhẹ nhàng mềm mại lướt qua làn da mềm mại, mang đến một trận run rẩy ngứa ngứa, có chút sợ, lại cảm thấy rất dễ chịu.Lại giống như linh hồn đang bay lên từ trong biển mênh mông, rơi xuống, lại lần nữa bay lên...... Còn giống như bỗng nhiên sa vào trong hư không to lớn, khát vọng được lấp đầy, chỉ có bị lấp đầy, mới có thể được thỏa mãn...... “Ưm...... Tốt......” Dễ chịu.Lời nói xấu hổ mở miệng hóa thành lời yêu kiều trong vô thức, Vân Khuynh không làm chủ được mình mà áp sát cơ thể của mình vào người đàn ông, lạc vào trong tình cảm nam nữ chưa hề trải nghiệm qua......Động tác của người đàn ông làm cho sóng nước không ngừng dập dềnh, tiếng nước ào ào cùng tiếng va chạm ba ba, như ma chú lọt vào tai Vân Khuynh.
64.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng sữa, có giường, tủ quần áo, tivi Tư Linh không nghĩ có ngày lại được ở trong căn phòng như thế này Cô chạy ngay đến chiếc giường king size: "A! Thật thoải mái" Nằm một lát cô ngủ thiếp đi đến khi tỉnh dậy đã gần sáu giờ. Sáu giờ rồi! Cô phải đi tắm một lát! Vào phòng tắm, cô bước ngay đến chiếc bồn tắm lớn Phía bên để nhiều loại sữa tắm với nhiều mùi hương khác nhau Cô chọn cho mình mùi hoa oải hương, mùi hương mà cô thích nhất, thơm nhẹ dịu khiến người ta cảm thấy thoải mái.Tắm rửa sạch sẽ xong, cô bước xuống lầu. "Tiểu thư cô dậy rồi à, ta chuẩn bị cơm xong rồi cô mau xuống ăn đi" Một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi nhưng thân hình đã gầy yếu, khuôn mặt hằn lên vài nếp nhăn, bàn tay chai sần đang bưng dĩa thức ăn. Cô nghe vú Đường nói mắt liếc nhìn bàn ăn Trên bàn ăn, toàn là thức ăn ngon Hồi trước, cô còn ở Thẩm thị, cô cũng được ăn sung mặc sướng nhưng từ khi được đưa vào cô nhi viện cô chỉ được ăn cơm với rau thôi, có bữa chỉ ăn cháo trắng Đã ba năm rồi, cô chưa được ăn ngon như bây giờ.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ở phía Bắc London có một ngôi chùa cổ ban đầu do người Ấn Độ xây dựng, khách hành hương tới đây đa phần là người Hoa và người Ấn. Nam nữ thanh niên thì đến cầu duyên, ai có người thân đi xa thì đến cầu an, ai có anh chị em ly tán thì đến cầu được sum họp; người rời quê cha đất tổ thì đến xin người ở cố hương được khỏe mạnh, người mẹ thì đến xin cho con cái mình không ốm đau bệnh tật, vợ chồng tân hôn thì đến xin sớm sinh quý tử, bà bầu thì xin mẹ tròn con vuông.Cứ mỗi tuần hai mẹ con Mộ Mai lại đến ngôi chùa này một lần, cô bé Mộ Mai từng hỏi mẹ Xuân “Vì sao phải đến chùa này hả mẹ, mẹ là người theo đạo Cơ Đốc kia mà?” Dù ai cũng bảo việc này là chuyện nước sông không phạm nước giếng, nhưng Mộ Mai không hiểu câu thành ngữ ấy có nghĩa gì. Hỏi bạn cùng lứa thì chúng không trả lời được, còn bà chủ nhà thì bảo nó giống như mối quan hệ giữa người thợ rèn và thợ đóng giày vậy, hai bên đều là thợ thủ công nhưng tính chất công việc không giống nhau. Còn đáp án của mẹ Xuân là “họ đến đây để đợi người cần gặp”. Mẹ con họ vừa đến chùa thì phía sau xuất hiện hai chiếc xe hơi màu đen sang trọng. Người thiếu phụ bước ra khỏi hàng ghế sau, đi bên cạnh bà ấy là mấy người đàn ông mặc đồ đen hết sức cường tráng.
37.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cố Từ Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây là khu đường cái không người, dân cư thưa thớt, không có động vật, không có gió, không tiếng động, thỉnh thoảng chỉ có vài cọng cỏ lạc đà khô cằn cắm rễ trên sa mạc gập ghềnh. Nhiệt độ bên trong xe việt dã tương đối thích hợp, Diêu Bảo Châu một tay giữ tay lái, tay kia mở một lon cà phê. Khoảng cách với điểm đến còn 600 km, đường cái thẳng tắp, dường như nối thẳng lên bầu trời, người lái xe cũng không nhịn được có cảm giác khí phách trước nay chưa từng có.Tốc độ xe gần 180 mã, Diêu Bảo Châu vẫn còn đang tăng tốc, dù sao trong phạm vi tầm mắt ngoài xe của cô bên ngoài không có thứ gì. Nhưng vào lúc này Diêu Bảo Châu lại bỗng nhiên nhìn thấy xa xa xuất hiện một "vật thể không rõ ", Diêu Bảo Châu giảm tốc độ xe, nhìn thấy bên cạnh đường cái có một người đứng đấy, hơn nữa chuyện quỷ dị là bên cạnh người này không có xe.Bên ngoài xe nhiệt độ mặt đất gần 70 độ, không khí vô cùng khô nóng, nếu như không được bổ sung hơi nước, người bình thường ở trong đó mấy giờ cũng sẽ bị chết khát, chưa đến một ngày cái sa mạc này có thể hong ngươi thành một cỗ thây khô. Diêu Bảo Châu thật sự không nghĩ ra tại sao lại có một người cô đơn chiếc bóng xuất hiện trên sa mạc. Xe càng ngày càng gần, người đàn ông kia chậm chạp mệt mỏi vẫy tay về phía Diêu Bảo Châu.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kim Bính | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư. Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm. Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te. "Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò. Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái. Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh tiền bối | Ngôn tình | Hoàn thành
Sở Thế Kiệt không thương tiếc mà nói, sau những cú va chạm mạnh mẽ, anh ấy thả lỏng người cô ấy ra. Hạ Thất Thất như một con rối bị đứt chỉ, hai đầu gối ngã quỵ xuống nền gạch lạnh buốt vì không còn sức lực nào trụ nỗi nữa. Sở Thế Kiệt không quan tâm đến sự bất lực của Hạ Thất Thất, vừa choàng áo bông lên vừa nói, “Hạ Thất Thất, hôm nay là trừng phạt cô, nếu sau này cô còn dám diễu võ dương oai trước mặt Tiểu Nhã lần nữa thỉ tôi sẽ cho cô nếm mùi đau đớn hơn thế này nữa.!”Cánh cửa phòng tắm bị anh ấy phất ra phía sau. Hạ Thất Thất tay nắm chặt trụ cột của vòi sen, từ từ đứng dậy, nước ấm từ vòi sen chảy xuống người cũng không thể làm trái tim cô ấy ấm lại. Tiểu Nhã... Hàn Nhã... đứa bạn thân chung phòng với Hạ Thất Thất, lại là một đóa hoa sen trắng mang lại cho cô một đã kích to lớn. Hôm nay, cô chỉ tình cờ gặp Hàn Nhã ở siêu thị, ngay cả một chút tỏ ra đắc ý còn không có thì đã bị Hãn Nhã mách lẻo với Sở Thế Kiệt rồi. Đã bao nhiêu lần, Sở Thế Kiệt vì Hàn Nhã mà trừng phạt cô ấy, từ thân thể đến trái tim cô ấy. Bụng cô ngày càng đau hơn Trán cô đổ cả mồ hôi hột, tử cung co rút lại theo từng cơn đau, cô ấy hoảng loạn nhìn xuống chân mình, là máu, máu không ngừng chảy ra ngoài.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
thuytinh103 | Ngôn tình | Hoàn thành
Hỏi thế gian tình là gì? Nếu như không yêu sẽ chẳng phải khổ sở như thế, phải trải qua muôn vàn cảm cúc trong tình yêu. Vốn dĩ cuộc đời rất đơn giản, nhưng tại sao lại chính chúng ta biến nó trở nên phức tạp? Hắn chính là một hoa hoa công tử điển hình. Hắn một đêm không có phụ nữ làm ấm giường thì sẽ không tài nào chịu nổi. Một kẻ như hắn, lẽ ra phải trở thành kẻ mà tất cả mọi người đều cảm thấy chán ghét. Nhưng không, hắn vừa giàu có lại đẹp trai, bao nhiêu người cho dù trở thành tình một đêm của hắn cũng sẽ cảm thấy an phận mà thỏa mãn. Đối với hắn, những người phụ nữ nào cũng chỉ đều như nhau mà thôi, chỉ giống như một món đồ chơi không hơn không kém. Nhưng từ khi gặp cô, một cô gái còn chưa đến tuổi trưởng thành, hắn đã hiểu được cảm giác như thế nào là rung động. Cho dù cô còn chưa đủ tuổi, nhưng hắn vẫn muốn cùng cô triền miên ân ái. Nhưng hắn đã làm gì? Tại sao hắn lại khiến cô tổn thương đến rơi lệ như vậy? Hắn thật xấu xa! Cô không thích kẻ xấu xa! Có lẽ, hắn không hề yêu cô như cô đã tưởng. Cũng đúng, vịt làm sao có thể hóa trở thành thiên nga? Cô không phải là thiên nga...
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Dương Tiểu Bạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Phiên Dịch Viên Của Tổng Giám Đốc Độc Tài là tựa truyện hay, dí dỏm và độc đáo thuộc thể loại ngôn tình. Câu chuyện là bức tranh tình yêu thú vị, kịch tính và pha lẫn nhiều tiếng cười của anh chàng tổng giám đốc đẹp trai. Từ khi còn ở ghế nhà trường phổ thông thì trong lòng của Vân Thiên Nhược đã yêu thầm Trình Dật Hàn, tuy nhiên cô luôn giấu kín đến khi tốt nghiệp. Vào năm 19 tuổi, Vân Thiên Nhược đã quyết định lấy hết can đảm tỏ tình nhưng cô bị từ chối. Lúc ấy Vân Thiên Nhược cảm thấy cả thế giới như sụp đổ, bởi mối tình đầu thất bại. Đến khi cô 23 tuổi, Vân Thiên Nhược là phiên dịch viên. Trình Dật Hàn là tổng giám đốc của công ty.
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chu Tử Nhuệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Sủng Thê: Bà Xã Em Đừng Chạy của tác giả Chu Tử Nhuệ. "Ưm... Làm ơn... Tôi không chịu nổi... Tha cho tôi đi…""Bảo bối, ngoan! Thêm một lần nữa! Một lần nữa thôi!"Giữa căn phòng rộng lớn trong khách sạn xa hoa, dưới ánh trăng lộng lẫy chiếu sáng rực rỡ cả không gian kia, những tia sáng ấy không ngừng len lỏi vào trong căn phòng, một đôi nam nữ đang không ngừng quấn quýt lấy nhau. Người đàn ông thúc mạnh từng đợt làm thân thể của người con gái kia như bay bổng lên trời cũng như thấy mình đang rơi xuống đất.Ánh mắt của cô gái mơ hồ, hai gò má đỏ ửng dưới anh sáng ngoài cửa kia. Người đàn ông bên trên điên cuồng vận động, cô chỉ biết bám víu lấy drap giường, khiến nó nhăn nhúm thành một mảng. Mồ hôi của hai người không ngừng rơi xuống khiến cho drap giường ướt đẫm.Một lần rồi lại một lần, người đàn ông kia không ngừng đòi hỏi, cho dù Mạc Hy Tuyết đã sức cùng lực kiệt, người đàn ông đó cũng không bỏ qua cho cô.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Cô Vợ Mù của cùng tác giả.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tô Tố | Ngôn tình | Hoàn thành
Hàn Tử Tây trong một gian phòng không mở đèn. Tiếng giày da đánh trên nền đất, theo tiết tấu rõ ràng, cùng với tính tình của hắn rất giống nhau, lười biếng không đếm xỉa tới. Thiếu gia đã trở lại. Năm tám tuổi, cô lấy thân phận con dâu nuôi từ bé gả cho anh, nhưng anh lại nhẫn tâm đặt cho cô một địa vị khác chỉ là một con chó tôi nuôi theo bên người mà thôi.
22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kỷ Hy Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Câu chuyện như là lời cảnh tỉnh rõ nhất cho những ai đang có ý định lấy chồng giàu sang nhưng vội chưa kịp tìm hiểu con người họ.Thật vậy, anh giàu có, cô muốn có được anh, anh đã vội rước cô về nhà. Không lâu sau, sự ngang trái trong tình yêu đã nảy sinh hận thù, cô có thai, cô bảo cái thai này là của anh. Anh bất chấp mà từ chối, cái thai ấy có tên là Nghịch Chủng nào cho cô? Anh đuổi cô ra khỏi nhà, mặc cô sống chết ra sao. Đến khi sinh con rồi anh chỉ đến nhìn mặt đứa bé rồi thốt ra những lời cay độc với cô.*** Bên trong căn phòng sang trọng, một cô gái thân thể trần truồng bị treo trên không trung, ngọn roi vô tình từng chập, từng chập rơi vào trên da thịt trắng nõn.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15