Nam Thần Hoàn Mỹ

Tây Nguyên Mỹ | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa thu, trời cao trong xanh, ánh nắng tươi sáng,vô số loài hoa muốn bắt lấy cái đuôi mùa hè, ra sức nở rộ. Tại thư viện Trường Đại Học Y, Lục Giam bị một nữ sinh ngăn lại ở cửa cầu thang. "Lục, Lục học trưởng" Nữ sinh lắp bắp mà mở miệng. Cô nàng vóc dáng không thấp, ít nhất cao 1m68, nhưng Lục Giam càng cao, ước chừng cao hơn một cái đầu. "Ân?" Lục Giam cuối đầu nhìn nàng một cái, không có cảm giác quen thuộc.Nữ sinh mặt càng đỏ, nàng ngước nhìn anh, lắp bắp. Lục Giam trong lòng hiểu rõ, loại tình huống này từ nhỏ đến lớn anh đã trải qua quá nhiều. Nếu hẹn anh ăn cơm hoặc xem phim, anh liền nói xin lỗi không rảnh ; nếu trực tiếp thổ lộ anh sẽ nói chính mình đã có người yêu thích.... Quả nhiên, nữ sinh muốn hỏi phương thức liên hệ. Lục Giam lễ phép nói xin lỗi, sau đó trực tiếp cự tuyệt. Nữ sinh biểu tình rất thất vọng, nước mắt chuyển động trong hốc mắt. Lục Giam do dự một lát, dự sẽ an ủi cô nàng một câu, nhưng cũng chỉ là do dự. Anh dứt khoát xoay người, tiếp tục xuống lầu.Làm như vậy có vẻ anh hơi nghiêm khắc hay vô tình, nhưng ra vẻ làm một chàng trai ấm áp thì không thích hợp, anh cũng không nghĩ nhiều. Không thể ngăn cản người khác thích anh, vậy thì làm các cô ấy nhanh chóng quên anh, sau đó tìm tình yêu thích hợp với mình. Bởi vì là ở thư viện, nên Tô Diệc để điện thoại của mình chế độ rung. Cảm giác được điện thoại rung lên, cô vừa xuống lầu vừa tìm điện thoại. Đến bậc tháng gần cuối,không chú ý dưới chân, vấp một cái, cả người liền ngã nhào về phía trước.

19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Yêu Đương Ở Bệnh Viện Tâm Thần

Miên Miên Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành

Hành lang bệnh viện vô cùng hỗn loạn, đặc biệt là y tá tầng 7, ngay cả quyển sách rớt trên mặt đất cũng không có ai để ý, vài người dẫm qua trang giấy chạy xuống dưới tầng, vẻ mặt mỗi người đều khẩn trương. Tiểu Lâm, bệnh nhân phòng 710 đâu? Hàng lang khu nội trú tần 7, một bác sĩ trẻ tuổi mặc áo blouse trắng từ trong phòng bệnh 710 đi ra, duỗi tay ngăn lại y tá đi qua hỏi. Ở đằng kia a! Bác sĩ Phó anh mau xem, người nằm bò treo trên đèn chùm chính là bệnh nhân phòng 710!

13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Anh Ấy Thả Siêu Nhiều Thính

Thâm Hải Dữ Nguyệt Quang | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô được mệnh danh là bà chị đanh đá ghê gớm cả con phố quán bar, Tần Cần. Sở thích có ba thứ: Mặc đồ da, đi xe máy, chém gió. Nếu đứng ở quầy bar nhìn thấy cô đội tóc giả, mặc váy, mở miệng ra là nũng nịu: “Ghét ghê, váy của người ta nhăn hết cả rồi nè ~”. Vậy thì chứng tỏ rằng bác sĩ Hứa không ở trong quán bar, mà là đang trên đường đến quán bar.Hứa Trì thường nói, răng khôn ấy mà, nhổ sớm một chút là “giải thoát”, nhổ muộn một chút là “thỏa hiệp.” Nhưng có một chiếc răng khôn khác mọc ngay trong tim, không nhổ được. Chiếc răng khôn này tên là “Tần Cần.”

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Ánh Trăng Hôn Lấy Vì Sao

Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành

Châu Diễn Chiếu là một người nổi tiếng, có vô số fan hâm mộ. Lần gặp đầu tiên giữa Thẩm Tri Sơ và Châu Diễn Chiếu chính là lúc cô xếp hàng, trang phụ chỉ ở level 3, không biết thao tác thế nào mà trượt tay, tự nhảy xe, ngã chết. Châu Diễn Chiếu:.... (lặng lẽ nhặt túi đồ). Lần thứ hai, cũng là khi Thẩm Tri Sơ xếp hàng đến chỗ Châu Diễn Chiếu, cô mang một bọc thuốc và đạn. Không hiểu sao lại đi sai, lại ngã chết. Thẩm Tri Sơ: "Nhặt tôi đi, nhặt tôi đi, nhặt tôi đi!" Châu Diễn Chiếu dứt khoát nhặt chiếc dù. Thẩm Tri Sơ bóp tay: "Nhặt tôi hơn nhặt dù chứ." Vừa nói xong, Châu Diễn Chiếu dùng AWM diệt cả đội của người vừa nhặt box của cô.Giọng nói trong trẻo rõ ràng vọng ra từ tai nghe: "Tôi muốn cả em và dù." 2. Châu Diễn Chiếu là leader LUM hiển hách, dẫn dắt đội giành được chức vô địch đấu giao hữu PUBG toàn cầu nhờ vào điểm tích lũy cao nhất, thu hút vô số fan nữ. Mày mảnh mắt sáng, khôi ngô phong độ, trầm mặc ít nói, thực lực xuất chúng, hoàn toàn xứng đáng là nam thần số một làng Esports.Giữa lúc người hâm mộ còn đang bàn tán rộn ràng, Châu Diễn Chiếu lẳng lặng đăng một trạng thái Weibo: "Đã kết hôn @Tri Sơ tiểu tỷ tỷ" Từ khi gặp em, trăng sao mặt trời, ba bữa bốn mùa đều là em.  Không có nhiều tình tiết game, chủ yếu là tình cảm, chơi game hay không chơi game đều đọc được. Truyện khá ngắn, đọc dễ thương, ban đầu nam kiêu ngạo lạnh lùng, sau cun cút như chó săn nhỏ, chỉ dài 164.385 từ. Viết và hoàn thành trong 2019.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Gửi Người Tôi Yêu Nhất

Trì Trần | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong thương giới không ai không biết ông trùm thương giới Lương Mặc Nguyên từ trước tới giờ không hề theo chủ nghĩa hôn nhân. Nhưng lại có bất ngờ lớn vô cùng khi vừa về nước chưa lâu thì liền cưới chui. Mọi người đều cảm thấy.kỳ lạ, đều cho rằng anh bị nhà gái ức hiếp, có con mới cưới. Cho đến một ngày, trước công ty Quan Bác Quân bất ngờ sửa lại bức tranh phong cảnh treo lên một câu: "Trước khi gặp em, tôi chưa bao giờ muốn kết hôn, sau khi cưới em, tôi chưa bao giờ hối hận." Bức tranh hai người một nam một nữ nắm tay nhau. Trước những thắc mắc, hoài nghi Lương Mặc Nguyên đã lên tiếng đáp trả lại các lời đồn đó. Sau khi nhìn thấy, mọi người đều có biểu hiện như vừa bị đút một họng thức ăn dành cho chó. Có lẽ lí tưởng hôn nhân của bọn họ tựa như vậy: Em sùng bái anh như anh hùng, anh sùng bái em như một đứa nhỏ.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Ảnh Hậu Đến Từ Nghìn Năm Trước

Đan Nghi | Ngôn tình | Hoàn thành

Sau khi mọi người rời khỏi phòng, Nguyệt Băng Linh mới từ từ suy nghĩ kĩ lại. Cô rõ ràng đã chết khi đỡ mũi tên cho phun hoàng do thích khách bắn ra nên đã bị một tiễn xuyên tim rồi sao, đây là nơi nào, cô còn sống ư. Nhưng mọi thứ ở đây quá khác biệt với đất nước của cô, căn phòng này cũng không phải tẩm cung của cô, chuyện gì đã xảy ra. Lúc này một cơn đau đầu bỗng ập đến, một loạt những hình ảnh thân quen lần lượt hiện ra trong đầu cô. Hóa ra chủ nhân thân xác này tên là Thượng Quan Băng Linh, là con gái của cặp vợ chồng kia và cũng là em gái của 3 chàng trai kia. Băng Linh cô sinh ra đã là đích công chúa của Chu Linh quốc, công chúa cao quý nhất cũng là công chúa được cưng chiều nhất hoàng thất Chu Linh. Thân phận tôn quý vô ngần, từ nhỏ đã được tập luyện rất nhiều cho dù là võ công, hay là cầm kỳ thi họa đều là nhất. Từ năm 14 tuổi đã có được danh hiệu " thiên hạ đệ nhất tài nữ" và danh hiệu đệ nhất mỹ nhân vang danh khắp chốn. Hiên tại xuyên qua nơi này đã là ngàn năm sau, mọi thứ vô cùng xa lạ, cô lại có tính cảnh giác cao, nếu cô tỉnh lại ở một nơi xa lạ, nhìn thấy những người xa lạ ở canh mình thì cô đã động thủ rồi nhưng không vì cô thấy họ có bề ngoài y hệt như người thân của cô ở Chu Linh quốc, chỉ trừ vị phu nhân kia có nét đẹp phương Tây nhưng những đường nét đó đích xác là của mẫu hậu cô. Sau khi rõ ràng mọi chuyện, cô rất thắc mắc không biết gương mặt này có giống với gương mặt của cô kiếp trước không.

24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Nữ Chính Không Định Dọa Người

Bát Nguyệt Tẫn Hoan | Ngôn tình | Hoàn thành

Cứ mỗi đêm, Nam Sơn sẽ xuyên vào những đồ vật của người cô quen biết trong vòng hai tiếng đồng hồ. Vừa bắt đầu đã gặp tình huống trớ trêu, cô biết được bạn trai mình đang ngoại tình khi xuyên vào... chiếc điện thoại của anh ta. Khi đó, Nam Sơn quyết định chơi xỏ hắn bằng cách khiến chiếc điện thoại tự tắt nguồn, sau đó giả vờ tự nhắn tin cho bản thân, "tạo" nên một cuộc hẹn "tay ba" đầy bất ngờ giữa cô, gã bạn trai và ả bồ nhí của anh ta, sau đó nhân cơ hội "nện" cho tên bạn trai lăng nhăng một trận khó quên.Hậu quả của sự kiện này chính là việc Nam Sơn bị đuổi việc, vì ả bồ nhí lại chính là em họ của sếp.... Mọi việc bắt đầu trở nên rắc rối với những diễn biến bất ngờ, những vụ án đan xen suốt truyện góp phần gắn kết các nhân vật lại với nhau trong những hoàn cảnh vô cùng éo le... Nữ chính cũng đủ xui xẻo khi biến thành đủ thứ từ USB, dao găm, đèn bàn, thậm chí là... bao cao su. Nội dung hài hước, văn phong gọn gàng, độ dài vừa phải, tình tiết cũng phá án tréo ngoe và cũng không phi lý.

23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Lạc Lối Trong Tim Anh

Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành

10 giờ tối, bên ngoài cửa khách sạn hào nhoáng, xa hoa, Giản Vi quần áo mỏng manh mời chào mỗi vị khách đi qua trong gió lạnh. " ca ca, muốn về sao?Tôi lái xe thực sự rất ổn..." " dì à, muốn thuê lái xe không?" " thúc thúc, muốn...A!". Giản Vi lời nói còn chưa nói xong, thì đột nhiên bị một bàn tay phía sau đẩy mạnh, cô thân thể gầy yếu bị đẩy đến nỗi loạng choạng, suýt nữa té ngã.Mau chóng định thần, ấn đường khẽ nhíu lại, liền thấy mấy người đàn ông khuôn mặt dữ tợn nhìn mình như thể muốn ăn tươi nuốt sống. Mấy người đàn ông đó cô đều biết, họ cũng là những người lái xe thuê giống cô. Trong đó có 1 tên vạm vỡ mặt không nén nổi tức giận chỉ vào cô mà quát lớn:" tiểu nha đầu, không hiểu quy củ giang hồ có phải không, cố tình muốn chiếm hết người sao?"

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Xuân Vũ Và Từ Phong

Dayandog | Ngôn tình | Hoàn thành

Gần giữa trưa, điện thoại Lương Xuân Vũ vang lên, ông chủ cũ Thái Kế Thành gọi. “Tiểu Xuân, hôm nay cuối tuần em có đi làm không? Có thời gian không? Bên anh mới có mấy cái xe tới mà lại có mấy người vừa nghỉ, nay làm không hết việc!” Lương Xuân Vũ túm một nhúm tóc trên đầu mình, nhìn đồng hồ “Đợi em ăn cơm trưa xong rồi qua” Thái Kế Thành vội vàng la lên “Đừng! Anh đã gọi cơm hộp rồi, cho em thêm một phần, em cứ tới đây là được!”“Biết rồi, em đến ngay, cúp máy nhé” Cô thu dọn sơ qua rồi xách túi xuống lầu đi đón xe buýt. Lúc rảnh rỗi chờ xe tới, Lương Xuân Vũ lấy di động mở nhạc, đeo tai nghe lên. Lát sau, xe bus số 50 từ từ ngừng lại. Đây là con đường chính tới trung tâm thành phố, giữa trưa đứng bóng, người trên xe không nhiều cũng không ít. Ghế đều có người ngồi, Lương Xuân Vũ nắm tay vịn đứng trên xe. Cô lên xe là trạm dừng, khoảng cách xe buýt ngừng giữa các trạm rất gần, mấy trạm tiếp theo đều có người lục tục đi lên.

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Lý Tổng, Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn Rồi

Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành

Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hời dỗi, nói với anh:

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Sinh Mệnh: Đời Này Nợ Nhau

Hồng Hà Lê | Ngôn tình | Hoàn thành

Lúc đồng hồ reo lên những tiếng chuông thúc giục, Tạ Đình cũng rời khỏi phòng làm việc của mình đi ra bên ngoài, hai bên vai vì cúi quá lâu đã trở nên nhức mỏi. Cô tùy tiện xoay người mấy cái sau đó nằm vật xuống chiếc ghê sofa nhung đỏ trong phòng, hàng mi dài xinh đẹp cong vút khẽ rung rung nhẹ, lúc nhắm hờ lúc lại mở ra, đan xen ở giữa là những tiếng thở dài mệt mỏi.Suốt từ sáng tới bây giờ, cô đã nghiên cứu rất nhiều bức ảnh, nghiên cứu rất nhiều tài liệu nhưng không gì khiến cô có thể ưng ý được. Những tấm ảnh màu sắc đều không nói lên được tâm tư, những dẫn chứng chẳng đủ thuyết phục, tất cả mọi thứ bỗng chốc lúc này như một cánh hoa tàn trong vườn, héo úa không để lại được cảm xúc cho bất kì ai. Để rồi sau cùng, cô đã tức giận gạt hết mọi thứ vào thùng rác, đóng máy tính lại, quyết tâm không hao tâm tổn sức cho những vấn đề đấy nữa mà tìm cho mình một thú vui khác.Với tay lấy chiếc bật lửa trên bàn châm cho mình một điếu thuốc đưa lên miệng hút, Tạ Đình nghiêng đầu nhìn ra thành phố bên ngoài khung cửa sổ, đường ấn giữa hơi nhíu lại. Thượng Hải vào tháng tư thời tiết không còn lạnh nữa, nắng phủ khắp hết cả mọi ngóc ngách, lại thêm hiệu ứng nhà kính nên chẳng thể nào có thể dùng được hai từ “ dễ chịu “ mà miêu tả được. Nóng nực, khói bụi, ồn ào, tất cả đều đã trở thành điểm đặc trưng của thành phố đô thị phồn hoa nơi đây, mỗi ngày đều làm cho cô cảm giác không thể nào vui được.

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Kiếp Này Gặp Được Anh

Tuyết Lê (Lê Tuyết) | Ngôn tình | Hoàn thành

Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt. Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Dường Như Đã Yêu

Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành

Tôi sinh ra ở mảnh đất ngoại thành yên bình này đã được 28 năm. Tôi đang làm thị trường. do vậy việc đi đây đi đó là chuyện rất đỗi bình thường. Cho nên đến giờ này tôi vẫn chưa yêu ai. Nhưng thật ra tôi đã có mối tình đầu năm 20 tuổi và sau 3 năm yêu nhau, chúng tôi chia tay và từ đó tôi không còn yêu ai nữa.Chiếc xe taxi đưa tôi đến tận cổng nhà. Tôi kéo cái vali xuống khỏi xe, ních kích một đống đồ đặt trên đó, nhà tôi hôm nay mở cửa to chắc là có khách. Tôi kéo vali vào nhà, người đầu tiên ra đón tôi là Puli. Nó mừng rỡ tới mức cứ nhảy lên người tôi trực liếm vào mặt. Tôi cũng rất vui nhưng không thể đặt đống đồ ăn trên tay xuống được.Chờ chị cất đồ rồi yêu em. Nghe vậy nó hớn hở quấn quanh chân tôi rồi theo vào nhà. Ai vào nhà mình đấy. Mẹ tôi nói vọng ra từ trong bếp. Còn bố tôi trố mắt nhìn tôi rồi cười. Con gái bà đấy. Thế hả? Mẹ tôi chạy ngay từ trong bếp ra, thấy tôi bà vui mừng ra mặt.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Chuyện Bắt Đầu Từ Một Nụ Hồng

Nàng Bun | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày mồng tám tháng ba hẳn là một ngày đáng để chờ đợi đối với nhiều cô gái. Nhưng, với một cô gái không quá xinh xẻo như Vân, liệu Vân có chờ đợi ngày này như bao chị bao em? Phạm Thanh Vân, năm nay mười sáu tuổi, là nữ sinh học lực khá, xếp hạng hai mươi lăm trên tổng số ba mươi chín bạn của lớp 10A2, trường THPT Võ Thị Sáu.Suốt mười sáu năm Vân sống, chưa bao giờ Vân nhận được bất kỳ một món quà riêng từ bạn trai nào vào ngày này, ấy vậy mà năm nào Vân cũng háo ha háo hức, hồi hộp trông đợi, biết đâu, biết đâu sẽ có một chàng trai nào đó thầm thích Vân, sẽ lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm với Vân vào cái ngày mà cơ hội nhận được cái gật đầu là rất lớn này thì sao?Năm nay cũng vậy, Vân đã hồi hộp tô điểm chút son, mái tóc mềm buông xõa cài thêm chiếc kẹp nơ hoa điệu đà, đến lớp thật sớm để ngồi… chờ.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Bình Yên Ấy Là Anh

Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành

Đôi khi bạn chỉ biết im lặng bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được những gì tồi tệ đang xảy ra trong tâm trí và trái tim bạn. và trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ dường như đều chống lại bạn. đến nỗi bạn cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng hãy đừng buông xuôi và bỏ cuộc vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay.Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm. Do đó hãy từng ngày từng giờ phải sống sao cho thật ý nghĩa. Dầu cuộc sống có bao giờ bằng phẳng, người thì được sinh ra trong nhung lụa cao sang hạnh phúc ngập tràn, người lại lầm lũi khổ đau mong kiếm đủ miếng cơm manh áo…Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà bạn hờn trách ông trời bất công. Bởi những buồn vui, hạnh phúc, đau khổ đan xen như những nốt trầm bổng không thể thiếu trong bản nhạc mang tên cuộc đời.Tiếp tục những bận rộn thường nhật ở một nơi xa xôi. Tôi nhìn về bầu trời phía xa ấy… nơi có bố mẹ, có gia đình, và có cả người đàn ông ấy. Dường như sau hai tháng sống ở đây, bận rộn với công việc, tôi cũng dần với đi nỗi đau về một mối tình đầy đau khổ.

11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Vết Xe Đổ

Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bà Thủy, một người phụ nữ với hơi thở yếu ớt nắm lấy bàn tay của con gái mình. Hãy hứa với mẹ, chăm sóc cho các em, các con phải sống thật tốt đừng đi theo con đường cũ của mẹ. Cô bé ko nói được lời nào, miệng không ngừng bậc ra những tiếng nấc chỉ có thể gật đầu đồng ý. Người phụ nữ mỉm cười rồi nhắm mắt, đôi tay buông rơi. Mẹ...mẹ ơi.Hà bật dậy mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả khuôn mặt, cô nhìn ra tấm cửa sổ, ngoài trời mưa đang rơi tí tách từng hạt trút xuống mái tôn của căn phòng trọ Hà đang ở. Mẹ ơi... Con xin lỗi... Hà đưa tay ôm lấy gối gục đầu mà khóc. Những hình ảnh vừa rồi là chuyện xảy ra của 10 năm về trước, khi đó Hà mới chỉ là cô bé 15 tuổi. Cái tuổi mộng mơ cùng bạn bè cắp sách đến trường thì Hà bị mọi người kì thị. Không một ai trong xóm dám đến gần hay tiếp xúc với Hà chỉ vì mẹ cô bị HIV. Nhớ lại quãng thời gian trước kia của Hà..Hà vốn là người miền trung, lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh em. Năm cô 13 tuổi ba theo người phụ nữ khác bỏ lại bà Thủy năm đó chỉ mới 35 tuổi cùng Hà và 3 đứa con nhỏ. Ban đầu bà Thủy cũng xin làm nhiều công việc khác nhau nhưng nhà đông con dù làm bao nhiêu cũng ko đủ lo cho 4 đứa con vậy nên bà đã quyết định đi làm gái đứng đường với suy nghĩ " đời mình chẳng còn gì để mất,ko thể để các con sống đói khổ như vậy được".

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Máu Trong Tim

Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành

Tôi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, những giọt hồ môi ướt đẫm cả tráng lăn dài xuống khuôn mặt của tôi. Đã 10 năm trôi qua nhưng những cảnh tượng ấy cứ như vừa mới xảy ra, mỗi đêm chỉ cần chợp mắt là cơn ác mộng của 10 năm về trước cứ như 1 thước phim tua chậm trong tiềm thức đưa tôi về với quá khứ đau đớn ấy.Đưa tay ôm lấy gối đôi mắt nhìn vào khoảng không xa xăm nhớ lại. Lệ ơi... Mau lên con... Bố đang đợi ( mẹ lệ). Con xong rồi đây ạ ( lệ nói). Cô bé đeo chiếc balo trên vai vội vội vàng vàng chạy xuống cầu thang. Bố đợi lâu lắm rồi đấy. Đi thôi con ( mẹ lệ). Vâng ( lệ). Cả gia đình ngồi vào chiếc ô tô sang trọng rời khỏi nhà hướng ra ngoại ô. Nhìn hàng cỏ xanh mướt, những cây hoa dại mọc bên đường Lệ buột miệng kêu lên. Woa... Cảnh ở đây đép quá...

15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Cơn Mưa Định Mệnh

Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành

Bà tránh ra! Tránh ra... Nhanh lên.... Tiếng ông Ưng hét lên trong đêm tối. Tôi xin ông đấy, ông có còn tính người nữa không ông Ưng ơi? Bà Ưng đau đớn thể xác, bây giờ lại đau đớn cả tinh thần khi mà ông Ưng bỗng nhiên nổi lên cái tính "thú vật". Gọi là thú vật quả không sai, đời thủa nào bố đẻ đòi ngủ với con gái bao giờ??? Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.Ông Ưng không quan tâm đến sự đau đớn của vợ mình mà hung hăng gạt tay bà ra, trợn mắt giận dữ: Mày có tránh ra không con kia? Tao đang khó chịu đấy nhé, không cút ra tao đạp cho một đạp bây giờ? Từ bao giờ cái loại mày đòi lên tiếng cãi lại lời tao vậy hả?? Bà Ưng nước mắt lưng tròng, mấy ngày nay rồi bà chưa chợp mắt được tí nào cũng là bởi buổi sáng hôm trước bà đi tôi vôi thuê cho người ta. Nhà nghèo, bữa sáng ông Ưng không cho nấu cơm, bà nhịn ăn sáng rồi đi làm, đến nửa buổi, đói quá hoa mắt nên trượt chân ngã xuống hố vôi đang tôi. Phúc lớn mạng lớn là hố vôi đó còn chưa nóng đỉnh điểm, xung quanh có người cùng làm nên kịp thời cứu được bà lên ngay. Nhưng từ gối chân trở xuống bỏng nặng, theo lý thì phải nằm viện để điều trị nhưng ông Ưng không đồng ý. Nói là tốn kém viện phí, mấy đồng lương hưu của ông không đủ để trang trải... Sơ cứu qua loa bà Ưng đòi con gái đưa về nhà...

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Ba Ngày Yêu

Trang Buby | Ngôn tình | Hoàn thành

Xuân về rộn khắp muôn nơi, tại khuôn viên phía Đông thành phố, biệt thự nhà họ Đặng lộng lẫy nằm bên con suối nhỏ trong suốt quanh co, từng thảm cỏ xanh mượt trải dài... giữa sân vườn. kiều thanh, chúng ta chia tay đi! tại sao lại chia tay, chúng ta đang rất tốt đẹp mà. anh sắp lấy vợ.. Câu nói của anh khiến cô chết lặng,cô rơi nước mắt, đôi bàn chân tựa như chẳng thể nào bước được nữa..Anh trêu em đúng không Dũng? Anh trêu em phải không? ( cô hét lên). Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô rồi thở dài, anh nhấn mạnh từng chữ. anh.. phải..lấy..vợ. lấy người môn đăng hộ đối với anh, lấy một cô gái tiểu thư đài các cao xa chứ chẳng thể nào là một cô gái quán bar như em phải không? anh...?? Cô đưa bàn bám vào hai bả vai anh rồi xoay người anh lại, hai ánh mắt chạm vào nhau, nhấn mạnh từng từ mộtĐặng Đình Dũng, nếu như ngày hôm nay, anh nhìn vào mắt em và nói, anh đã hết yêu Vương Kiều Thanh này, thì em chấp nhận buông tay, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.. Kiều Thanh? Em biết là anh không làm được vậy mà..  vậy tại sao chúng ta lại chia tay khi vẫn còn yêu?? Tại sao?? Nói rồi cô ôm anh thật chặt, nước mắt cô rơi liên hồi.. Anh biết là chúng ta không thể xa nhau được mà, làm sao chúng ta có thể sống thiếu hơi nhau được phải không? Huống hồ anh đâu yêu cô gái đó, tại sao anh lại đồng ý lấy cô ta.. đây đâu phải Dũng mà em quen?

8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Nghề Nuôi Gái

Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngay từ tiêu đề truyện, mọi người chắc hẳn đã đoán được câu chuyện này sẽ nói về vấn đề gì... Vẫn là một cái "nghề" muôn thuở đủ loại chê trách, nhục mạ, khinh bỉ,...cái nghề trao đổi thân xác và dục vọng để mưu sinh. Tác giả đã viết nên câu chuyện này dựa trên những kinh nghiệm thực tế của bản thân, mô tả cuộc sống của những cô gái "làm đĩ...Chắc anh em ai cũng từng một lần đi đá phò , hoặc chí ít cũng từng gặp hoặc nghe đến những cô gái làm cái nghề mà xã hội cho là mạt hạng này. Tuy nhiên đó là cái nhìn khinh rẻ của xã hội , ban đầu tôi cũng có suy nghĩ như thế. Nhưng rồi khi tiếp xúc nói chuyện , chăm lo từng bữa cơm , giờ đi ngủ cho bọn nó thì tôi thấy cái nghề lấy lỗ làm lãi đó đằng sau còn rất nhiều câu chuyện đáng cảm động.Giữa năm 2016 tôi từ bên Đài Loan trở về nước , trước đó tôi đi du học. Gọi là du học cho nó ha oai thôi chứ sang đó đi cày kiếm tiền hết. Gần ba năm bên đó tôi làm bếp trong một nhà hàng Hàn Quốc. Ban đầu được nhận cũng làm chân nhặt rau , rửa bát lương bèo bọt thôi. Nhưng vì có máu đam mê nấu ăn trong người tôi lân la, gạ gẫm thằng sư phụ đứng bếp chính lúc bấy giờ dạy mình cách cầm chảo, cầm dao, hất chảo nữa. Ham học hỏi nên sau 1 năm tôi được thay sư phụ đứng bếp chính khi mà nó lên làm quản lý, tạm biệt cái cảnh rửa bát mòn vân tay

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22