Liên Thành Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tên Ngốc Đó Là Kẻ Ngốc Nhất Thế Gian Này của tác giả Liên Thành Tuyết. Sắc trời dần tối, ánh sáng ảm đạm phát ra từ phía trung tâm vô tình khiến tiểu khu đã xây dựng nhiều năm này có thêm phần cũ nát.Đang là thời gian tan tầm, trên con đường chật hẹp thỉnh thoảng vang lên tiếng lách cách của xe đạp, khiến cho người khác cảm nhận được sự khó khăn, vất vả của người lái.Đương nhiên, sự vất vả đó chính xác là đến từ cây ghita khá lớn trên lưng cậu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sắc Trời Nhuộm Tối của cùng tác giả.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Vô Nhất Vô Bửu | Ngôn tình | Hoàn thành
Chả qua tên nào đó đêm qua lại dở trò đồi bại, hại anh không thể ngủ yên, còn đau nhức cả người. Ô ô.. Mọi người nhìn Đông Niển cũng đoán ra được việc gì. Đổi hướng nhìn Bổn Kiến Đình, mọi người đồng thanh:" Nhẹ tay thôi " Bổn Kiến Đình thản nhiên, đưa tay choàng qua vai Đông Niển:" Sẽ nhẹ nhàng "
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
JJ@大丽花茶 | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhìn khuôn mặt chìm vào ngủ say của Diệp Liên Ý, Ôn Nam vẫn không thể nào hiểu nổi tại sao hắn lại ngăn cản cuộc phẫu thuật, lựa chọn giữ lại đứa bé trong bụng cô... Lẽ nào là bởi vì trong tình thế cấp bách cô hét lên tiếng "Nam" kia sao? Năm năm rồi. Tròn năm năm, Ôn Nam chưa từng được nghe lại cô gọi hắn như vậy. Trong phút chốc, Ôn Nam bị hồi ức ràng buộc, khi bác sĩ chuẩn bị đưa dụng cụ vào thân thể cô thì hắn xông vào phòng phẫu thuật, yêu cầu bác sĩ dừng tay.Hắn không biết giữ lại đứa bé này là đúng hay sai nữa. Nhưng hắn không thể không thừa nhận, giờ khắc biết được Diệp Tiểu Ý mang thai, trong tim hắn chợt lóe lên một niềm vui. Không biết bao nhiêu lần hắn đã từng mong muốn cô và hắn có một đứa con. Nhưng bây giờ... Dù Diệp Liên Ý vẫn đang ngủ say nhưng lông mày vẫn nhíu lại, nước mắt rơi đầm đìa xuống gối, trong cơ mê cô gào hét: "Đừng mà, đừng bỏ đứa bé đi..."
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Mười giờ tối, bên ngoài khách sạn Áo Lan sang trọng rực rỡ. Giản Vi mặc quần áo mỏng manh, chống chọi gió rét bên ngoài chào mời công việc của mình. “Anh, muốn gọi xe sao ạ? Tôi lái rất ổn.” “Dì, muốn gọi xe ạ?” “Chú, muốn… A!” Giản Vi còn chưa dứt lời đột nhiên bị người đẩy mạnh từ phía sau, thân thể cô gầy gò, bị đẩy bước loạng choạng về phía trước vài bước, suýt chút nữa ngã sấp xuống.Cô vội ổn định thân thể, nhíu mày quay đầu lại, chỉ thấy vài gã đàn ông hung thần ác sát trừng mắt nhìn cô. Mấy gã đàn ông này cô đều biết, là lái xe thuê giống cô. Một người vạm vỡ trong số đó đột nhiên hung ác chỉ về phía cô: “Cô gái nhỏ! Không hiểu quy củ giang hồ có phải không? Có ai giành chuyện làm ăn như cô không?” Mấy hôm trước Giản Vi tới nơi này làm lái xe thuê, miệng cô ngọt, giành không ít mối làm ăn của những gã lái xe thuê này.Mấy gã đàn ông nhịn cô mấy ngày, hôm nay nhịn hết nổi nữa, tính dạy dỗ cô một chút. Gã đàn ông kia vừa dứt lời, mấy gã đàn ông khác đột nhiên đồng loạt xông lên vây quanh Giản Vi. Giản Vi bị dọa xiết chặt tay, cảnh giác nhìn chằm chằm bọn chúng, “Các người… Các người muốn làm gì? Tôi cảnh cáo các người, các người đừng làm loạn, nếu các người còn dám bước lên một bước thì tôi sẽ báo cảnh sát!”
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trương Lạc Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
Không có nhà đã khổ tâm, mua nhà lại càng khổ tâm. Tôn Anh Hùng ông đây bị trúng sét ái tình của quản lý bộ phận kinh doanh nhà đất Lam Thiếu Bằng rồi. Di chứng của việc bị sét đánh là ông mày mơ mơ màng màng đâm đầu đi mua nhà ở công ty nhà đất của Lam Thiếu Bằng. Về sau ông phát hiện mình thua lỗ, vì vậy ông lại càng khổ tâm cái căn nhà của ông. Khổ tâm theo đuổi quản lý bộ phận kinh doanh, khổ tâm đủ thứ việc trên trời dưới đất… Đậu xanh rau má, thế này là thế nào? Định ngày lành tháng tốt đi đòi phí bồi thường của công ty, nhưng mà…“Thật xin lỗi, ban giám đốc công ty của chúng tôi đã quyết định như vậy đấy.” Lam Thiếu Bằng nói. Ông không thèm khách khí giữ chặt cánh tay Lam Thiếu Bằng, cười tà vô cùng lưu manh, “Không trả tiền thì cậu liệu mà lấy thân gán nợ đi!”Câu chuyện được dẫn dắt theo ngôi kể của một anh công tên là Tôn Anh Hùng. Ngày trước, anh là đỉnh đỉnh đại ca trong chốn giang hồ, nhưng vì tâm nguyện của chị mình mà cải tà quy chính, trở thành lương dân, làm lụng vật vã cả đời để nuôi cháu trai và em trai. Cũng do sự lơ lửng pha trộn của lương dân và lưu manh nên anh ngông khỏi nói, luôn xưng là “ông”, và câu cửa miệng của anh lúc nào cũng là đậu xanh rau má, mặc dù đi đâu cũng bảo mình là người dân thiện lương chăm chỉ:v . Rồi một ngày nọ, anh gặp tình yêu sét đánh của đời mình, Lam Thiếu Bằng, và tiếp đó là những chuỗi ngày dở khóc dở cười nhưng không kém phần ấm áp. Tuy câu chuyện chủ yếu theo ngôi kể thứ nhất nhưng vẫn xen kẽ hài hoà với góc nhìn của anh thụ và người kể chuyện, vui tươi hóm hỉnh.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Bích Ca Lão Đầu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bà Xã Lão Đại Của Ông Trùm Mafia Phúc Hắc full (đã hoàn thành) của tác giả Bích Ca Lão Đầu. Vương Cảnh Thần, một người máu lạnh, tàn nhẫn, không từ thủ đoạn, hắn là chủ tịch điều hành tập đoàn Vương thị lớn nhất nhì quốc tế, còn là người nắm giữ vô số băng nhóm mafia trải dài khắp các nước. Hắn xem thường sinh mạng, càng xem thường phụ nữ, hắn kiêu ngạo, cao cao tại thượng.Ngạn Tử Băng là người đứng đầu tổ chức sát thủ khiến người kinh hoàng, cũng là lão đại của bang phái lớn nhất thế giới ngầm. Thân phận ngoài sáng của cô là người điều hành tậo đoàn Ngạn thị, cũng bề thế và cường đại không kém Vương thị chút nào. Cô không thích xuất hiện trước công chúng và báo chí, cô là một người phụ nữ lạnh lùng, vô tình, quyến rũ và độc đoán.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Thanh Dạ Độc Hành hay Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thuytrang419 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mệt Rồi, Em Buông Tay... Anh Nhé! full (đã hoàn thành) của tác giả Thuytrang419. Anh ta là CEO của tập đoàn chứng khoáng PK, là người chồng quốc dân, người mà bao cô gái mến mộ. Vì yêu, cô đòi ba mình liên hôn với anh, để mong có thể ở bên cạnh người ấy. Nhưng cô nhận lại được gì??? Có lẽ chỉ dó đau khổ khôn nguôi, lẫn hốc mắt trống rỗng. Chỉ vì cô không phải là người hắn yêu...
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mộc Y Huyết Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành
" Mạn Yên, em ăn nhiều vào, nhìn em có vẻ hơi gầy hơn trước rất nhiều". Cao Chí Minh gấp thức ăn đặt vào chén cô vừa nói. Cao Chí Minh chính là người năm xưa hợp tác với mẹ kế của anh để chia cắt anh và cô. Nhưng sau khi sự việc xảy ra, nhìn cô đau khổ khiến Cao Chí Minh cảm thấy hối hận, lúc đó chỉ muốn trả thù anh, nên Cao Chí Minh mới đồng ý hợp tác cùng bà ta. Cao Chí Minh hối hận, quyết tâm bám theo cô để chuộc lại mỗi lỗi lầm, lấy tư cách người bạn chăm sóc cô để bù đắp lại lỗi lầm của bản thân đã gây ra.Lúc đầu Cố Mạn Yên thực sự tức giận, hận không thể một dao đâm chết Cao Chí Minh, nhưng nhìn thấy hắn kiên trì, còn chân thành muốn chuộc lại lỗi lầm như vậy, khiến cô cũng dần siêu lòng tha thứ cho hắn. Còn bạn thân của cô, Tần Tuyết Phi, chính là cô hận một, cô ấy hận mười, nếu như không có cô bên cạnh ngăn cản, chỉ sợ Cao Chí Minh, một thân nằm trong bệnh viện chữa trị lâu rồi.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào một ngày đẹp trời, người đàn ông đang nằm ngủ trên giường. Nghe tiếng chuông điện thoại chợt vang lên. Anh ta ngồi dậy hẵn rồi vươn tay cầm lấy điện thoại trên bàn lên và trả lời điện thoại: " Có chuyện gì? " Giọng nói lạnh lùng vang lên làm cho người ở đầu dây bên kia có phần sợ hãi. " Giờ này cậu còn chưa đến công ty sao? Biết hôm nay là ngày gì không?Hôm nay có mấy em gái đến xin việc đấy " Người ở đầu dây này vẫn không động tĩnh gì, im lặng nghe người bên kia nói. " Giao quyền lại cho cậu ". Nói rồi, anh ta tắt điện thoại rồi bước chân xuống giường. Đi thẳng vào phòng tắm, đánh răng, rửa mặt rồi thay y phục. Sau khi đã ăn mặc chỉnh tề. Anh ta bước xuống nhà. Tất cả người làm đều cung kính cúi chào và đồng thanh nói:
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạt Dữ Tiếu | Ngôn tình | Hoàn thành
Cuối tháng Tám, thành phố vẫn chìm trong không khí oi bức. Sau một ngày bận rộn, sau khi tan tầm Vi Tưởng về đến nhà, vừa mới cùng bạn cùng phòng kiêm khuê mật Hứa Trinh Trinh cơm nước xong xuôi, đang định thả lỏng nghỉ ngơi một lát, điện thoại liền vang lên. Là điện thoại từ bệnh viện của các cô gọi tới, cô không dám chậm trễ vội vàng nghe máy. Y tá trưởng nói tình huống hôm nay đặc thù, muốn cô lập tức đến bệnh viện.Vi Tưởng không chút do dự lập tức chạy tới, cũng may nơi cô ở cách bệnh viện không xa, đi xe không tới hai mươi phút là đến. Mới vừa lên lầu, đã thấy một người đàn ông vóc dáng cao ráo đưa lưng về phía cô đứng ở hành lang hút thuốc, Vi Tưởng chán ghét nhíu nhíu mày, mang theo một tia không vui đi qua nghiêm túc nói: “Tiên sinh, nơi này không thể hút thuốc. Anh không biết…”Người đàn ông xoay người lại, con ngươi đen nhánh lạnh lùng nhìn chằm chằm Vi Tưởng. Trong nháy mắt Vi Tưởng không rét mà run ngậm chặt miệng, dưới sức ép khí lạnh của người đàn ông mang lại khiến cô không khỏi rụt rụt thân thể, đột nhiên không đứng dậy nổi. Nhưng mà vẫn mạnh dạn cẩn thận quan sát người đàn ông đối diện.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Ngọc Trân | Ngôn tình | Hoàn thành
Triệu Thiên Đình là tổng tài Triệu thị. Anh muốn gì là có đó, không ai có thể ngăn cản được việc làm của anh. Lúc nào cũng vậy, lạnh lùng vô cảm. Lưu Tĩnh tìm đến anh, và anh đã đồng ý. Giữa họ không có tình yêu, chỉ vì lợi ích của cả hai nên đành phải chấp nhận giao dịch. Cô là dụng cụ làm ấm giường cho Triệu Thiên Đình. Còn anh là kim chủ của Lưu Tĩnh. "Cô muốn li hôn?" "Đúng vậy."Lưu Tĩnh vội ném một phần hồ sơ xuống trước mặt Triệu Thiên Đình, ánh mắt vô cảm nhìn thẳng vào ánh mắt sâu hút kia. Bình thường cũng bình tĩnh. Triệu Thiên Đình hờ hững cầm phần hồ sơ kia lên, thấy rõ ba chữ "đơn li hôn" trên giấy cũng không nao núng. Từ khi nào Lưu Tĩnh lại được phép đưa ra đề nghị này? Cô muốn lộng hành ư? "Tôi chơi chưa chán, có muốn cô cũng đừng hòng đòi li dị." Vội ném thứ trên tay xuống, Triệu Thiên Đình lạnh lùng lên tiếng. Đâu đó vẫn có một khí thế độc tôn, bắt người khác phải nghe lời mình tuyệt đối.Chưa chán? Lưu Tĩnh là thứ để người khác chơi đùa sao? Đúng là như vậy, cô như một con rối, ai muốn làm gì cũng được, nhiệm vụ của cô chính là phục tùng anh. Những ngày chung sống với nhau sau khi đăng kí kết hôn đối với Lưu Tĩnh chỉ là dày vò, đau khổ. Cô đã cố gắng chịu đựng, cố gắng vượt qua, nhưng có lẽ mọi thứ đã chạm tới giới hạn của cô, không chịu nổi nữa rồi. Thừa nhận mình đã yêu Triệu Thiên Đình, nhưng đó chỉ là trước kia, bây giờ cô chỉ có hận anh. Tất cả là do anh, anh không tin tưởng cô, anh bỏ mặc cô khi bị ả Tố Tư xô té ngã. Chính anh đã bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại một lần.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lu Lu | Ngôn tình | Hoàn thành
"Chậc chậc! Thế là lại bị đuổi việc, ông giám đốc đáng ghét đấy, rồi cứ đợi xem có ngày..." - Tô Hiểu Du bước ra từ công ty lớn, mặt mày cau có lẩm bẩm tức giận, đầu đội trời chân đạp phành phạch dưới đất. "Thật tức điên người đi mà!" Xem ra hôm nay đúng là xui xẻo, mới đầu tháng đã bị tống ra khỏi công ty, phải đi xả xui mới được. Tô Hiểu Du tiến thẳng đến hộp đêm. "Cho tôi ly rượu nhé, như cũ!""Ok, hôm nay buồn bực chuyện gì mà lại tìm đến rượu thế này công chúa của tôi?" - Anh bồi bàn vốn tính hòa đồng, hai người cùng quen đã lâu, mỗi khi có chuyện vui hay buồn cô đều tìm đến đây mua vui. "Cậu nói xem, năm nay tôi cũng đã 24 tuổi đầu rồi, mà chuyện làm ăn cứ luôn gặp xui xẻo, hết công ty này không nhận, lại đến công ty kia cho thôi việc, tôi sắp chết đói rồi Lam Bạch à!" - nói xong cô ngẩng cổ uống hết nửa ly, vò đầu bứt tóc than vãn bể khổ."Haizz, thay vì cô đi làm, chi bằng kiếm lấy một anh đại gia nào đó mà cưới, sinh con rồi chung sống đuề huề hết đời không phải quá là hạnh phúc sao?" - Lam Bạch lại rót thêm rượu cho cô.
41.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Ngã Hữu Giải Dược | Ngôn tình | Hoàn thành
Vừa nhấn mở mấy tấm ảnh động liền thấy hàng lông mày sắc bén và ánh mắt mờ mịt của người đàn ông, nắm đấm tung ra bị đối phương tránh được dễ dàng, mà đầu anh lại bị đánh mạnh một cú, ngã nhào xuống đất... Sắc mặt Thẩm Vi Tửu càng tái nhợt hơn, ảnh động chẳng qua chỉ là một phần, mà tối hôm qua cô đã xem buổi phát sóng trực tiếp, đương nhiên biết rõ Đoạn Khâm bị thương nghiêm trọng nhường nào.Bên dưới bài đăng Weibo còn có nhiều người đang bàn luận về chủ đề trên, đa số mọi người đều thắc mắc tại sao anh lại thua, thậm chí còn có người suy đoán là vì thành tích lần trước của Đoạn Khâm quá tốt, thắng quá nhẹ nhàng, mà trên mạng không thiếu nhất chính là những lời chỉ trích vô căn cứ kia, ánh mắt Thẩm Vi Tửu lạnh lùng, sau đó yên lặng report những bình luận đó. Toàn bộ thế giới đều đang hỏi tại sao anh lại thua, nhưng không ai quan tâm đến chấn thương của anh.Bàn tay cầm điện thoại của Thẩm Vi Tửu siết chặt, sau đó cất điện thoại vào túi áo, bắt đầu nghiêm túc dạy học.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanh Huề Viên | Ngôn tình | Hoàn thành
Tô Hạ Dương - một cô gái đang tuổi thanh xuân 22, dung mạo xinh đẹp lại thông minh trời phú. Không những thế, cô còn là thiên kim danh giá của Tô gia quyền thế. Hoàng Niên - là tổng giám đốc tập đoàn Hoàng gia nổi tiếng + lão đại của thế giới ngầm là một trong số tứ bang ( Hoàng gia, Lâm gia, Vũ gia và Âu Dương) mạnh nhất. Tính tình lạnh lùng, đẹp trai, nhà giàu, cực kì cưng chiều vợ. Nhưng rồi những biến cố sảy ra trong cuộc đời của mỗi người, họ phải xa cách nhau. Yêu nhau bao nhiêu thì sự hận thì lại chiếm lấy con người cô bấy nhiêu, liệu họ có thể quay trở lại với nhau không.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tịch Nhan Từ Kính | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Thật Uy Vũ! Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Trước khi các bạn đọc truyện tớ mong các bạn sẽ đọc phần giới thiệu này. Theo tớ nữ phụ không có lỗi gì phải bị như thế , nếu không có nữ chính xuất hiện thì nữ phụ sẽ không hắc hóa nên truyện này tớ sẽ thiên về nữ phụ và Ngược nữ chính cũng có vài thế giới sẽ ngược nam chính . Truyện xuyên nhanh sẽ khá giống với 1 vài truyện các bạn đã đọc vì bản thân mình muốn viết lại kết cục cho các nữ phụ Tớ là một tay viết nghiệp dư nên viết lách sẽ kém có gì sai xót mong các bạn bỏ qua... ( >3< ) Nội dung : Nhược Vũ là một tổng tài của công ty về nghành giải trí , một lần cô đang chuẩn bị về thì bị giết ở công ty . Sau đó vì cơ duyên linh hồn cô ký khế ước với tiểu hệ thống , nhiệm vụ nghịch tập lại số mệnh của nữ phụNhược Vũ nhìn vào ánh đèn đã sáng khắp nơi trong thành phố lại thở dài cất đi chiếc latop đang làm việc.Cô là Nhược Vũ tổng tài của một công ty về giải trí Toàn Cầu,số phận của cô khá xui xẻo khi đã gặp phải tra nam chính hiệu đeo bám nhưng may mắn cô đã phát hiện kịp lúc. Dĩ nhiên kết cục chính là đánh hắn một trận công khai chia tay,khiến hắn mất mặt người người chỉ trích.Nhược Vũ định bước ra khỏi công ty đi về nhà nhưng linh cảm sắp xảy ra một chuyện đáng sợ,cô đi đến thang máy thì phát hiện ra một người đàn ông lạ mặt đang tiến lại về phía cô.Cẩn thận đi đến xem người lạ mặt đó, cô suy nghĩ thầm giờ này nhân viên đã về hết vì sao lại có người." Ai đấy? Sao lại đến công ty giờ này? "Nhược Vũ lên tiếng hỏi nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng, đột nhiên người đàn ông lạ mặt dùng dao di chuyển nhanh đến đâm vào tim cô." Chết đi con đ\*\*m! Mày dám đối xử thế với tao! Đi chết đi..."Trước khi chết Nhược Vũ nghe tiếng nói giận giữ gào với cô, tay lại rút ra đâm liên tục vào cơ thể cô đang dần chết đi. Âm thanh lạ lẫm khác lại xuyên vào não bộ, bị kích thích linh hồn cô xuyên vào một mãn đen yên tĩnh.' Hoan nghênh kí chủ đến với Hệ Thống Nghịch Tập Cứu Vớt Nữ Phụ'Nhìn xung quanh, mãn tối đen khi nãy bây giờ đã hiện ra một màn hình kết nối với hình ảnh thân xác cô khi còn sống, tiếp theo đó màn hình đã chuyển sang hình ảnh số liệu ghi chi tiết thông tin của cô.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nguyễn Ngọc Ngà | Ngôn tình | Hoàn thành
" Mẹ mày, đề đóm cho lắm rồi bán nhà. Đàn bà phụ nữ không biết vun vén cho gia đình, còn ngu". Tiếng ba dượng cô gào lên nghe thật đinh tai nhức óc, ngày nào cũng thế, ba dượng và mẹ của cô cũng phải cãi nhau vài chặp như vậy. Đặc biệt là hôm nay khi nghe tin bà chủ nợ ở trên thành phố về lấy tiền lãi thì hai người họ lại càng rối,người này đổ lỗi cho người kia, cái nhà cứ thế ầm ĩ cả lên. Quỳnh Hoa tặc lưỡi thở dài, bỏ đi ra ngoài nhưng sau lưng còn còn tiếng thét lên không kém của mẹ cô." Tao đề đóm thì đã sao nào,chứ cái thứ mày lại tốt đẹp quá. Mày đi làm đưa được đồng nào về nuôi vợ con hay không? Hay là suốt ngày rượu chè,bài bạc, gái gú. Mày với tao như nhau cả thôi, đừng có ngồi đó mà trách ai." " Vậy bây giờ mày tính sao, tiền đâu mà trả cho người ta đây?" " Tao không tính, có giỏi thì chết mẹ cho xong, cái mạng già này ai muốn xử sao thì xử, tao chán lắm rồi. Con Hoa đâu, Hoa...Hoa....Tao gọi mày nghe không vậy?" Cô núp sau bụi cây chuối, cũng không thoát nổi bà, nhà cửa chật hẹp, vườn tược không có. Khuôn mặt chán chường, cô lủi thủi bước vào trong." Mẹ gọi con" " Tao không gọi mày thì gọi ai? Mày nghe cho rõ đây, hôm nay mà tao có mệnh hệ gì thì tự đi làm mà nuôi thân, lớn rồi...không ai nuôi mày mãi được đâu. Đừng có quen thói từ lúc nhỏ được ba mày nuông chiêu mà làm biếng, nghe hông?" " Dạ,con biết rồi mẹ. Con cũng không muốn ở trong cái nhà này thêm nữa đâu"
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tố Tố Tố | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhân viên tiêu thụ giới thiệu mẫu xe đã tạm thời ra ngoài, Hứa Thanh San đứng một lúc cảm thấy nhàm chán liền nhún vai chuẩn bị rời đi. Khoảnh khắc quay lưng, có tiếng người nói chuyện điện thoại truyền tới. Chất giọng trầm khàn, cực kỳ dễ nghe. Tiếc rằng hắn nói mỗi câu rồi đi ra xa, xa đến nỗi chẳng nghe thấy gì nữa. Hứa Thanh San tiến lên mấy bước, ngón tay trái gõ gõ lên cái di động cầm đã phát nóng, ngóng theo hướng giọng nói ban nãy.Tiết xuân se lạnh, người nọ mặc áo thun cổ tròn màu xám bên trong, bên ngoài là áo khoác có mũ màu xanh đậm, phía dưới mặc một chiếc quần bò giặt đã bạc phếch, đôi chân dài thẳng tắp. Ánh Mặt Trời vừa vặn chiếu vào bị chữ Phúc to tướng bằng giấy, cắt vụn thành những dải ánh sáng. Người nọ được bao trùm trong dải ánh sáng, thảnh thơi cúi đầu, hai tay đút vào túi áo khoác, tay áo xắn tới khuỷu, để lộ cánh tay màu nâu đồng cực kỳ khỏe khoắn; nửa khuôn mặt giấu trong bóng râm, nên không thấy được biểu cảm.Em gái nhân viên bán hàng trẻ trung xinh đẹp thẳng sống lưng, đường cong vòng một ưỡn lên mãnh liệt, gần như sắp dính vào người hắn. Cô nàng mỉm cười, nói năng rõ nhỏ nhẹ. Lúc sau, hắn nhận tài liệu đối phương đưa cho rồi mở cửa xe, lưu loát ngồi vào ghế lái.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngoài đầu ngõ, phía mấy hàng cau tiếng tắc kè vang lên từng hồi. Ông Năm rít xong điếu thuốc lào ngửa mặt lên trần nhà nhả ra 1 luồng khói trắng mờ mịt. Ông thấy khoan khoái và đã lắm, nghe tiếng tắc kè ông thấy bực mình, đương cơn sảng khoái vì bi thuốc lào bỗng nhiên bị cái thằng phải gió nào chọc tức. Ông cáu: Cha tiên nhân đứa nào thập thò ở ngõ nhà ông đấy? Tắc kè tắc kinh cái gì? Cút ngay không ông mày cho 1 nện bây giờ??? Cứ rình rập cái gì ở ngoài đấy??? Hả!Tiếng ông Năm ồm ồm, ông nói rõ to, đến mức ở bên nhà bà Tám cũng nghe thấy được. Thì ra chẳng có con tắc kè nào ở ngoài đầu ngõ nhà ông Năm cả, chẳng là nhà ông có con gái mới lớn, đương tuổi cập kê nên trai làng hay nhòm ngó tán tỉnh. Đều như vắt chanh, tối nào cũng có người thập thò ở ngõ nhà ông nên ông khó chịu. Nghe tiếng quát mắng từ bên trong vọng ra, Trình thôi ko ra ám hiệu nữa vì anh sợ bị mắng. Hihi. Hôm nay anh hẹn con gái ông Năm là Hoài đi ra bến nước gần trường làng tâm sự. Đen cho anh là ông Năm nghe thấy, chỉ sợ Hoài ko đc đi, nhưng Trình ko bỏ cuộc. Anh vẫn ngồi ở gốc cau và chờ đợi. Hoài dọn dẹp bát đĩa ở dưới bếp xong xuôi, khi nãy có nghe thấy ám hiệu của Trình nên cô hồi hộp lắm, chân tay làm thật nhanh để còn lén đi gặp bạn trai. Ông Năm tuy khó tính thật nhưng 1 lát nữa ông nằm ra cái phản, ôm cái radio và nằm rung đùi thì ông chả chú ý gì con gái đi đâu làm gì nữa. Rõ là hay. Lợi dụng điều này nên Hoài chờ bố đi nằm, cô lén đi ra phía sau nhà, đi tắt qua bụi cây rậm rạp rồi đi ra khỏi nhà. Ở quê không có tường rào rồi cổng nên lén đi dễ dàng lắm.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ánh nắng yếu ớt của buổi chiều chớm đông dần tắt hẳn trên cánh đồng, trâu bò lững thững nối đuôi nhau đi về. Phía bên kia xã, một luồng khói trắng to như cái cống nước đang xối xả bay lên bầu trời... ấy là cái ống khói của nhà máy gạch mới xây dựng cách đây không lâu. Gió hiu hiu thổi, thời tiết càng về chiều nhiệt độ càng giảm, chiếc áo thu đông mặc bên trong, áo gió mặc bên ngoài mỏng manh khiến cho hai bàn tay của Mùa lạnh cóng.Mọi người đã về gần hết, nhìn từ cánh đồng hướng mắt về phía làng, nhà nào nhà nấy bếp lửa khói bay nghi ngút chuẩn bị bữa tối. Có nhà còn đặc biệt phi hành tỏi xào nấu thơm phức làm cho Mùa thấy đói bụng ghê gớm. Sở dĩ cô còn cố lán lại làm thêm chút nữa mới về vì bố mẹ Mùa già yếu. Chân tay run rẩy không làm được việc nặng, cô thương bố mẹ nên gắng sức làm thật muộn mới về. Gánh vác được thêm tí nào hay tí đấy... Vừa làm Mùa vừa đảo mắt nhìn về phía xã bên, nơi cái ống khói to đùng của nhà máy gạch đang xả ầm ầm lên bầu trời. Cô đắn đo suy nghĩ xem có nên xin vào đó đi làm công nhân hay không, bởi làng này từ khi xây dựng nhà máy, thanh niên trai gái bảo nhau vào đó làm công nhân hết thảy. Nghe bảo là vui lắm, hàng tháng được trả lương cao gấp mấy lần trồng hoa màu...
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Matcha Cookie | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong tình hình khan hiếm huyền huyễn như hiện nay thì bộ này khá ổn. Truyện không có nhiều nhân vật VIP, trừ nam chính và bạn nam chính ra, còn lại chủ yếu là các vị tiên quân, tiên tử có xuất thân bình dân. Tác giả chắc thuộc dạng lười đặt tên, ví dụ như bạn bè nữ chính có mấy người A Bàng (cua), Điền La (ốc), Tiêu Táo (cây táo), Hoa Bình (bình hoa), đọc mà buồn cười chết được… Ngoài ra còn nào là cá tầm, cá chép, bạch tuộc, cá hồi, làm mình tưởng thiên đình là sở thú cơ. Nữ chính là cô cá mè hoa A Liên, tuổi đời non trẻ, một lần tình cờ được nam chính là chiến thần Dung Lâm ra tay cứu, từ đó ôm mộng phải tu luyện thành một con cá mè xuất sắc, sau đó nộp mình cho nam chính ăn, vì “trước sau gì chả bị con người ăn.” Vì giấc mơ này mà A Liên đã không ngừng nỗ lực để được vào Cửu Tiêu Các – trường đào tạo tu tiên số một tam giới, cũng là nơi nam chính (thỉnh thoảng) dạy học. Khó lắm mới đậu vào trường, nhưng khổ nỗi tu vi không cao, kiến thức kém, A Liên trở thành học sinh dốt trong lớp, không theo kịp bạn bè, nguy cơ bị đuổi học luôn rình rập.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14