Ức Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô – Ngô Song, Có Năng lực, có nhan sắc nhưng tính cách lạnh lùng như đá lại quật cường , giỏi võ .... theo cách nói của mọi người cô chính là một “NinJa Rùa “, không một ai dám theo đuổi. Bị bạn trai quen 3 tháng lừa dối, mới chia tay. Lại còn thêm công việc áp lực..... Ông trời đúng là ngược chết bà cô già cô đây. Nhưng không sao, cô nhịn !Sau một lần ra tay hiệp nghĩa, cô lại nổi như cồn trên webchat, trở thành nữ thần. Haiz, cô đâu có cố tình.....Nhưng sao lại còn gặp ngay một tên 20 mấy tuổi đầu cứ quấy rầy bám đuôi, sợ cô chưa đủ phiền hay sao ? Phương Thiếu Tắc nghĩ là cháu trai duy nhất của chủ tịch mà tôi sẽ nhịn cậu sao , cậu lại đây, tôi cam đoan sẽ không đánh chết cậu! Mời quý độc giả đón đọc !
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh Vinh anh chồng tôi đang làm bí thư cho phường chỗ tôi ở còn chị dâu thì mở cửa hàng thời trang cho nữ, chị ấy giỏi giang và rất xinh. Ai cũng bảo anh chồng tôi phước lắm mới lấy được chị Mỹ vì anh Vinh người rất còm cõi do từ bé đã bệnh lên bệnh xuống chứ không giống chồng tôi cao to phong độ. Nói về các mối quan hệ trong gia đình thì cũng chẳng có gì để nói, tôi luôn tự hào rằng gia đình chồng tôi rất là tâm lý. Ba mẹ chồng dễ tính, anh chị chồng cũng dễ chịu, riêng chồng tôi thì không phải bàn, anh vốn yêu vợ thương con nên gia đình được coi là hạnh phúc mẫu mực.Hàng ngày sáng sớm mẹ chồng tôi nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, tôi và chị dâu chỉ việc ăn xong rồi thay phiên nhau rửa bát đi làm. Chiều về cơm nước đầy đủ, lại ăn uống rồi dọn dẹp xong thì việc ai nấy làm, ai đi chơi thì đi không thì xem tivi cùng cả nhà hoặc làm việc trên phòng. Chị Mỹ chị dâu tôi tính tình cởi mở hòa đồng nên giữa tôi và chị cũng không có gì hiềm khích hay nói chính xác hơn là khá thân nhau. Quần áo tôi mặc đều là ở cửa hàng của chị, có khi tôi mua có khi hàng mới về chị tặng. Các mối quan hệ trong gia đình êm ấm đến nỗi đến cả mẹ ruột tôi cũng chậc lưỡi khen rằng tôi có phước lắm mới gặp một gia đình chồng như thế, mà tôi cũng cảm thấy thật sự như thế.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi lúc này chẳng còn tin tưởng ai ngoại trừ anh, cho nên anh nói cái gì tôi đều tin răm rắp cái đó. 23 tuổi nhưng bản thân tôi còn ngu ngốc khờ dại lắm, lúc còn bé sống với ba mẹ được yêu thương, lớn lên ở trong cô nhi viện, mà trẻ em là người dân tộc bọn tôi đi học cũng không mấy được bình đẳng. Không ba không mẹ không gia đình không một ai có thể dựa vào, tôi khi ấy từng là nạn nhân của bạo lực học đường suốt mấy năm đi học. Đến khi lên cao đẳng vẫn gà mờ mù tịt với mấy thứ xã giao quan hệ hay nói đúng ra là sợ hãi, mãi đến khi gặp được Long tôi mới có thêm một chỗ để dựa dẫm, một nơi để bộc lộ bản chất con người của mình. Vì Long yêu thương tôi, tôi lại một lòng một dạ với anh nên từ lâu tôi gần như đã xem anh là chồng cũng mặc định sẽ tin tưởng anh đến hết đời....Bây giờ nghĩ lại, công nhận tuổi trẻ có những cái tin yêu thật buồn cười. Long đi rồi, tôi cũng chẳng ngủ được, một phần vì lạ chỗ phần vì sợ hãi không biết sẽ đối diện với mẹ của Long như thế nào. Tôi biết bà có chút không thích tôi, chắc vì tôi là con em dân tộc lại không gia đình không môn đăng hộ đối với Long. Gia đình Long không gọi là giàu nhưng mà nói không có của ăn của để cũng không phải. Ba anh là cán bộ trong quân đội, mẹ anh là chủ tịch hội phụ nữ của phường, Long là con trai cả cũng là cháu trai đích tôn của dòng họ Vũ Văn.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Louis Thùy Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
Happy tự cảm thấy, là một con mèo anh tuấn tràn đầy khí phách, nó vốn phải có một dàn mỹ mèo vây xung quanh, lấy nó làm trung tâm mà lấy lòng cầu sủng. Thế nhưng Happy lại phải sống cô đơn suốt mấy năm cùng cô chủ cũng đang cô đơn không khác gì nó. Happy không hài lòng, Happy phải đi tìm hạnh phúc của đời mình. Trời giáng duyên số, muốn trốn cũng không thoát được. Huống chi người trong cuộc vốn cũng vui vẻ với điều bất ngờ mà duyên số ban tặng. Happy thỏa ý nguyện tìm được một cô bạn gái, lại thuận tiện giúp cô chủ của mình kết được một mối lương duyên tốt đẹp. Happy vô cùng mãn nguyện. Từ đó về sau vui vui vẻ vẻ trải qua tháng ngày hạnh phúc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Vân Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong suốt quãng đời tuổi thơ đầy ắp tiếng cười trong veo tinh nghịch, Lâm Kỳ Nhạc đã từng đối mặt với ‘vực sâu vạn trượng’ tưởng chừng như ‘không thể quay đầu’ không biết bao nhiêu lần. Nhưng lần nào cô gái nhỏ cũng đều vượt qua trót lọt. Đến chín tuổi năm đó, đã xảy ra một lần ngoài ý muốn. “Hết đường rồi.” Dư Tiều vóc dáng cao lớn, đứng bên rìa mép núi nói. Đá sỏi và cát mịn dưới đế giày của hắn rơi xuống sườn núi lạo xạo.Đã rất lâu mà tiếng vọng vẫn không ngừng dội lại, không biết sâu cỡ nào. Đỗ Thượng gầy tong teo, đeo cặp sách đứng bên cạnh, hai đầu gối va vào nhau lập cập. Cậu chàng rướn cổ thò người dòm xuống vách đá, vừa liếc mắt một cái lập tức líu lưỡi lắp bắp: “Không được… không được… không được…” Đỗ Thượng lui về sau mấy bước, mặt mũi trắng bệch cắt không còn một giọt máu: “Đáng sợ quá, đi về đi.”Thái Phương Nguyên, một ông tướng béo múp, đứng thật xa ở tuốt đằng sau. Rõ ràng là cùng tuổi với các bạn đồng trang lứa, cũng chỉ mới chín tuổi, nhưng cơ thể đã nặng lù lù, đích xác là một quả cầu đặt trên hai cái chân khẳng khiu đang ráng hết sức chống đỡ. Vẫn còn cách vách núi hơn một chục mét, Thái Phương Nguyên đã đứng bất động, chống hai tay lên đầu gối thở hồng hộc, rống: “Lâm Kỳ Nhạc, cậu dẫn mọi người đi cái chỗ ngu ngốc điên khùng gì vậy hả!”
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Hoài Thu | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ khi anh nhẫn tâm bỏ lại sau lưng mình những lời van xin, sự níu kéo và cả những giọt nước mắt khóc lụy tình của em. Kể từ giây phút đó, giây phút em giàn giũa nước mắt bất lực nhìn anh xa dần, xa dần đến bên tình mới, thì trái tim em đã chết, và tình mình coi như đã hết.... TÔI và Minh cả hai cùng được sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo của huyện QUẾ PHONG, TỈNH NGHỆ AN., bố mẹ cả hai đều suốt ngày chỉ biết làm lũ với ruộng đồng, quanh quẩn bên những con trâu, con bò. Nhà Tôi và Minh cách nhau có một hàng râm bụt nhỏ. Hai chúng tôi từ nhỏ đã đi học chung cùng nhau, lớn lên lại nảy sinh tình cảm nam nữ. mà ở Quê tôi lúc đó còn tồn tại cái tục lễ, hỏi trước, cưới sau.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Nguyễn Phương Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Một câu chuyện có thật về cuộc đời của tác giả, một mối tình, một khoảng thời gian khó khăn, trăn trở... Và có những thứ đến rất tự nhiên, bản thân mình không thể nào khống chế được. Tình cảm, vừa chỉ thoáng chốc, vừa là cả đời... Mối tình đầu năm cấp ba thật đẹp, nhưng có lẽ chỉ nên dừng lại ở mức tình cảm niên thiếu mà thôi. Sau khi hai đứa không thể ở cùng nhau lâu dài, tình cảm dần cũng có vết rạn. Cậu ấy thi đậu đại học, mình thì đi làm thêm. Tới khi cậu ấy học xong năm nhất, mình thì làm việc ở quán bar, và cuối cùng tình cảm này thật sự đổ vỡ, vì một người thứ ba. Năm tháng sau, mình bỏ việc, tới xin làm ở tiệm bánh. Và khoảng thời gian mình muốn gục ngã nhất, tâm hồn yếu ớt nhất, mình lại tìm thấy niềm an ủi duy nhất từ một ông chú sắp bước sang tuổi 30... Nhưng mà tình cũ không rủ cũng tới....Không phải là tình cũ của mình, mà là của CHÚ ấy...
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Long Nữ Dạ Bạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Ác Độc Cười Với Ta của tác giả Long Nữ Dạ Bạch. Mà Đào Nhiên trong lòng chỉ nghĩ hoàn thành thật tốt, sau đó đem tiền về nhà mà thôi.Cho đến khi "cô" nằm trên giường, trong ngực là nữ phụ, cô mới cảm giác hình như có chỗ nào sai sai.Cô luôn nghĩ, rốt cuộc tại sao lại sẽ phát triển đến bước này?Nội dung: Điềm văn | Hài | Xuyên nhanh | Xuyên sách | Nữ biến nam - ngụy bách hợp | Ngôn tình | 1x1Nhân vật chính: Đào Nhiên ┃ vai phụ: rất nhiều ┃ khác: hài rụng rúnNếu yêu thích truyện bách hợp, bạn không nên bỏ qua Phá Kén hoặc Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
37.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Diệp Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đáng Tiếc Không Phải Anh của tác giả Diệp Tử. Lâm Sâm, người từ nhỏ đã cảm mến Diệp Tử, theo đuổi cô một cách công khai, thậm chí còn muốn vào đại học cùng cô. Trần Vũ Hoa, chàng trai dịu dàng và nhẫn nại, hi sinh rất nhiều vì Diệp Tử, kể cả khi đang là sinh viên cho đến lúc đã trưởng thành. Nhưng Diệp Tử lại không chọn ai trong hai người đó, cô chọn Hướng Huy. Diệp Tử là một cô gái bình thường, vốn lúc đầu nghĩ cũng sẽ có một cuộc sống đại học bình thường. Vui vẻ cùng bạn bè, mỗi khi rảnh rỗi lại rủ bạn cùng phòng ra ngoài náo nhiệt một phen, gặp gỡ những mối quan hệ mới, có được tình yêu đầu đời...Nếu yêu thích thể loại ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Trò Chơi Tình Dục hay Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Vân Quán Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu của tác giả Vân Quán Phong. Nhị thiếu gia nhà họ Doãn có gia thế số một, anh giàu có, đẹp trai, sự nghiệp thành đạt, mà tình trường lại như ý. Mọi thứ có thể coi là hoàn hảo, nhưng duy chỉ bị xuất thân thấp kém của cô vấy bẩn.Đêm đó, sau cơn say, cô tỉnh lại giữa lúc bị mọi người vây quanh nhìn thấy mình và anh trong tình trạng quần áo không chỉnh tề. Từ nay trở đi, thế giới sụp đổ. Cô bạn gái môn đăng hộ đối với anh ra đi mà lòng còn ôm hận, anh bạn trai thanh mai trúc mã của cô vì cô mà lâm chốn lao tù. Người người chỉ trỏ, bạn bè cách xa, cô đành phải khổ sở ra đi. Đi được vài năm, quay lại cố hương, anh vẫn là chàng công tử nổi bật, còn cô vẫn gánh lấy cái danh bị nguyền rủa, làm bạn bên cạnh chỉ có chiếc xe lăn lạnh lẽo.Nếu yêu thích đọc truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Hằng Năm Có Ngày Này hay Tình Dung Xuân Sam Mỏng.
46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành
Thấy Kỷ Vân Hòa phản ứng như vậy, Giang Vi Nghiên lập tức nộ khí xung thiên, đặt cái bát trên tay xuống, bước hai bước dài đến bên cửa sổ, vươn tay muốn đóng cửa sổ lại, nhưng lúc nàng ta sắp đem cửa sổ đóng lại, một cánh tay từ phía dưới đưa lên, chầm chậm chống đỡ khung cửa sổ. Cư nhiên lại kẻ bệnh tật ốm yếu Kỷ Vân Hòa kia, vươn tay chặn cửa sổ, không cho nàng ta đóng lại.
30.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thanh Sơn Ngọa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Triều Dương công chúa mở to mắt, trừng tấm rèm thêu trăm con ngàn cháu trên nóc giường trong một lúc, hai mắt rơi lệ, nước mắt thấm vào bao gối thêu uyên ương rồi biến mất tăm, "Lục Cửu tướng quân vừa chết thì ta đã biết, một tia hy vọng cuối cùng cũng mất rồi.”. "Ngọc Loan, ngươi nghe được tin này từ đâu, có chính xác không?” Ngọc Khê vội vàng truy hỏi. Ngọc Loan cắn răng, bỗng chốc đỏ mắt, quay đầu nói: “Dụ dỗ ra được từ trong miệng đại tổng quản.” Bàn tay gầy gò chỉ còn da bọc xương của Triều Dương công chúa nắm lấy cổ tay Ngọc Loan, lửa giận tuôn ra từ hai tròng mắt, “Em?!”Ngọc Loan nức nở nói: "Nô tỳ không thể trơ mắt nhìn công chúa bệnh chết, nô tỳ vốn chỉ muốn cầu xin hắn mời đại phu cho công chúa.” Triều Dương công chúa buông lỏng tay ra, dùng hết khí lực nâng nửa người mình lên, ôm Ngọc Loan vào trong lòng, “Quản Vượng kia là cái thứ gì, ta thà chết ngay lập tức cũng không muốn hắn làm nhục em. Em làm vậy là đánh vào mặt ta, nha đầu ngu xuẩn.” Ngọc Loan ôm Triều Dương công chúa gào khóc, Ngọc Khê che miệng đè nén tiếng nức nở. Lúc đó, lại có hai nha đầu tiến vào, đều mang sắc mặt kinh hoảng, trong đó có một nha đầu khóc nói: "không xong rồi, phò mã dẫn theo người hướng đến chỗ này của chúng ta, nô tỳ thấy khí thế kia, lai giả bất thiện (1). Công chúa, chúng ta phải làm sao đây.”
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
“Mộ Thương Nam! Quỷ tha ma bắt anh cái này mà gọi là yếu sinh lý à?" Diệp Phi xoa xoa cái lưng đau nhức, tức giận lên tiếng, đã mệt tới mức không bước nổi xuống giường nữa. Cánh tay thon dài của anh ôm cô gái nhỏ vào lòng. giọng nói hùng hậu kéo theo mị lực nam tính của anh.“Trừ em ra, anh yếu sinh lý với tất cả phụ nữ khác. Bệnh này phải chữa. Em phải chịu trách nhiệm chữa khỏi cho anh không?“ “Không có tiền còn muốn tìm đàn ông, cô rốt cuộc là đói khát đến mức nào?” Người đàn ông đeo mặt nạ bạc khinh thị nói.Diệp Phi co rút khóe miệng, “Anh cho rằng tôi muốn? Tôi là phụ nữ, bọn họ dù có không lấy tiền vẫn không thiệt!”“Bọn họ ra ngoài là để kiếm tiến không phải để sưu tập phụ nữa, chẳng lẽ sưu tập 7 người phụ nữ có thể triệu gọi thần rồng?” Người đàn ông lạnh giọng nói.
63.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Lạt Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Cơn mưa trút xuống như nghiêng trời lệch đất, bao trùm cả thành phố trong một tấm màn màu xám xịt, đè nén khiến con người ta không sao thở nổi. Trên nền đất trống trải và tiêu điều có một chiếc xe đa dụng màu đen đang đỗ, cách mũi xe không xa có một người phụ nữ lạnh lùng nhưng quý phái đang cầm ô đứng ở đó, khí thế áp đảo, mà đối diện với bà ta là một cô gái còn rất trẻ.
121.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Hữu Mộng | Ngôn tình | Hoàn thành
Giọng nói đàn ông Thanh thấp dễ nghe, tràn đầy hormone nam tính, chậm rãi rót vào đôi tai người phụ nữ. Giọng nói ấy mang theo sự mê hoặc trí mạng, khiến cho khóe mắt người phụ nữ bị vây hãm trên giường dần nhuốm màu tình ái, dưới sự cưỡng ép của cơ thể nóng ran kia mà ngoan ngoãn phục tùng.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Sau lưng Tuấn Kiệt là một cửa hàng bán kem, thật ra là chiếc xe bán kem di động là đúng nhất. Chiếc xe màu hồng, bán nhiều loại kem ốc quế với các mùi khác nhau. Chủ cửa hàng kem mini này là bác Năm, bác năm nay khoảng chừng sáu mươi tuổi. Vỉa hè mà bác đứng bán, hiện đang thuộc quyền sở hữu của trung tâm thương mại V, nhưng vì Tuấn Kiệt cho phép nên bác mới được bán ở đây.Nhiều người bán hàng khác thấy vậy liền đẩy xe vào, nhưng họ không ngờ lại bị một nhóm bảo vệ mời đi. Bác Năm bỗng nhiên trở thành độc quyền và người mua kem của bác lúc nào cũng đông nghịt. Vì không có bàn ghế nên bác Năm chỉ bán mua mang về, hoặc là mang ra các dãy ghế đá màu đen của trung tâm thương mại để ngồi thưởng thức.Tuấn Kiệt quen bác Năm cách đây rất lâu rồi, vì thương xót cho tình cảnh của bác nên anh mới giúp đỡ. Trải qua bao nhiêu năm, mỗi lần anh tới ăn kem thì chả bao giờ bác Năm chịu lấy tiền. Tuấn Kiệt biết rõ nguyên do vì sao nhưng anh không thích điều đó chút nào. Nếu không phải vì kem của bác ngon thì anh đã bỏ đi mất dép từ lâu rồi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Liên Liên | Ngôn tình | Hoàn thành
Đúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiểu Bố thích ăn bánh trứng | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm nào đến dịp sinh nhật Tam gia, mẹ gã cũng chuyển cho “một số tiền lớn” làm quà sinh nhật. Một lần sắp đến sinh nhật gã, ngân hàng gửi tin nhắn thông báo biến động số dư, đó là tiền mẹ gã chuyển vào, “số tiền lớn” là mười đồng (sau này mới biết là phải kích hoạt chức năng chuyển khoản để thực hiện một nghiệp vụ nào đó). Ngay lúc ấy Tam gia tỏ ra rất đỗi phấn khởi, bước tới ôm chầm lấy tôi, cất giọng ai oán, nói với tôi bằng giọng điệu của một đứa trẻ bị bỏ rơi: “Hình như mẹ anh không cần anh nữa rồi, em cưu mang anh được không?”Mặc dù tôi rất ghét cái dáng vẻ một tên con trai cao 1m82 vẫn chưa học được điệu bộ cute lạc lối của một đứa trẻ 1m28 nhưng vẫn cất giọng đầy khí phách: “Lần sau thẻ hết tiền anh cứ nói, em sẽ chuyển khoản cho.”Tam gia rất thích chơi một game tên là “Liên minh huyền thoại” (gọi tắt là LOL). Nghĩ đến tình cảnh quanh năm sống nơi đất khách quê người của chúng tôi, tôi mắt nhắm mắt mở cho gã theo đuổi sở thích này, ít nhất hạn chế được thời gian ra ngoài rong chơi của “tình yêu bé bỏng” sau này. Hôm đó gã đi xem trực tiếp giải đấu LOL, không may máy móc bị trục trặc nên trận đấu bị chậm lại năm tiếng, từ một giờ chiều theo lịch ban đầu chuyển thành sáu giờ tối mới khai màn, đến khi kết thúc thì đã là hơn một giờ sáng. Tam gia bắt xe bus về nhà, hơn ba giờ sáng mới đi ngủ, vậy mà chín giờ sáng ngày hôm sau đã có thể tỉnh táo vui vẻ đi xe bus tới xem thi đấu tiếp rồi…
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Trong cuộc đời của con người có nhiều mốc thời gian rất quan trọng và đối với Tuấn Phong, quãng thời gian học cấp ba là một trong những cột mốc quan trọng đó. Vương Tuấn Phong năm nay học lớp mười hai, đây là năm cuối của cấp ba, là năm anh sẽ tốt nghiệp ra trường và có định hướng tương lai cho riêng mình.Hôm nay là một ngày đặc biệt nhưng không phải là việc Tuấn Phong đi học lại, mà là ngày Hoàng Thị Thanh Vân, cô nhóc của anh bước vào lớp mười. Nói đúng ra thì cô nhóc chả phải là em gái của anh. Ba mẹ của Thanh Vân là bạn thân của ba mẹ Tuấn Phong, trong một lần họ đi công tác thì tai nạn xảy ra. Ba mẹ của Thanh Vân đều qua đời và cô trở thành côi nhi. Chính vì vậy mà mẹ của Tuấn Phong mới mang cô về nhà, nhận cô làm con gái của mình và bà bắt một trong hai anh em của Tuấn Phong phải cưới Thanh Vân làm vợ. Ngay từ lúc đó thì Tuấn Phong đã vô cùng thương Thanh Vân, anh luôn bảo vệ, chăm sóc và yêu thương cô như em gái của mình. Nhưng Thanh Vân thì lại không như thế, ngay từ nhỏ thì cô đã thầm thích Tuấn Phong.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Ngọc Hân bật dậy vì bị đánh thức. Cầm điện thoại đưa lên nhìn, thấy chữ Quỳnh Hương đang gọi, Ngọc Hân bắt máy và bảo rằng sắp tới. Sửa soạn xong, Ngọc Hân mặc một chiếc áo thun cổ trụ màu trắng, cùng với chiếc quần giả váy màu đen, cô lật đật chạy xuống nhà với lớp trang điểm nhẹ trên mặt.“Chào tiểu thư.” Chị giúp việc chào Ngọc Hân. “Chào cô chủ buổi sáng.” Một cô khác lên tiếng. Một buổi sáng như mọi ngày, Ngọc Hân bước xuống nhà với hàng loạt tiếng chào cất lên. Cô chỉ khẽ cười đáp lại rồi nhanh chóng bước ra sân. Cô chả biết cái lễ tiết ấy có từ bao giờ, cô chỉ cảm thấy mắc mệt. Ngọc Hân đánh chiếc xe hiệu Maserati chạy đi đón các bạn mình.Vẫn như hôm nào, Ngọc Hân chạy thẳng tới quán cà phê R, một quán cà phê nằm giữa trung tâm thành phố, nơi cô thường hay lui tới suốt bao năm nay. Nhiều người thắc mắc tại sao Ngọc Hân cứ uống suốt quán này, cô chỉ khẽ cười đáp lại mà không nói.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33