Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ nhỏ thân thể Khương Linh Lung đã không tốt, thời điểm phụ mẫu còn sống còn quản nàng, không cho ra cửa chơi, đặc biệt là mùa đông, cửa phòng cũng không cho ra, bởi vì mỗi lần trúng gió, nàng sẽ bị bệnh nặng. Khi còn nhỏ bị quản vô cùng chặt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn đâu cũng chỉ thấy bốn bức tường, vậy nên nàng luôn khao khát có được tự do. Sau này, phụ thân mẫu thân lần lượt tạ thế, Tôn ma ma thay thế họ chiếu cố nàng. Vốn tưởng nếu Tôn ma ma quản thì sẽ dễ thở hơn chút, nào biết Tôn ma ma còn lợi hại hơn cả mẫu thân, không chỉ ngày mưa gió không cho ra cửa, ngay cả trời nắng cũng không cho ra. Tôn ma ma sẽ nói: "Tiểu thư trời sinh băng cơ ngọc cốt [1], đừng ra nắng, sẽ khiến làn da đen đi." Hôm qua Tôn ma ma có chút việc, bên ngoài tuyết rơi lớn, không lâu sau, tuyết đã kết một tầng dày trên mặt đất. Khương Linh Lung đứng xem bên cạnh cửa sổ. Trên mặt đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây, tất cả đều là tuyết trắng, trong mắt chỉ toàn màu trắng, đẹp tới mức lòng chỉ muốn hướng ra ngoài. Khương Linh Lung thừa dịp Tôn ma ma không có ở đây, chạy ra khỏi viện nghịch tuyết. Mai Hương cũng khuyên nàng, nhưng không lay chuyển được, sau đó còn cùng nàng chơi ném tuyết. Khương Linh Lung vốn định chơi một lát liền vào nhà, nhưng nàng rất vui, còn ở trên nền tuyết lăn lộn. Kết quả vui quá hóa buồn, buổi tối liền phát sốt.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trì Diệp lại gặp ác mộng. Đã nhiều năm rồi chưa ngủ mơ, thế nhưng cơn ác mộng này bắt đầu giày vò cô, kể cả sau khi tỉnh dậy vẫn không quên được, làm tâm trạng cô tồi tệ suốt cả ngày. Trong giấc mơ, mẹ đau lòng la hét muốn ly dị, vẻ mặt đắc ý vặn vẹo của Vệ Chân Chân, chỉ có giọng nói dịu dàng của anh Tiểu Quang, chồng chất lên nhau. Có lẽ là do chuyển tới nơi ở mới nên gặp ác mộng. Trì Diệp rời giường rót một cốc nước, nhét sách vở lung tung vào cặp rồi kéo khóa, đeo cặp đi học. Vào giữa tháng chín, tuy lịch âm đã là mùa thu, nhiệt độ cao ở Hải Thành vẫn không giảm sút, đi trên đường còn nghe thấy tiếng ve gọi hè. Lớp 10 trường Thập Tứ đã khai giảng được hơn nửa tháng, các bạn học đã trải qua hết cảm giác mới mẻ, dần quen nhau hơn. Lúc tan học, các học sinh lười biếng, ngồi túm năm tụm ba trong lớp tán gẫu. Trì Diệp rất sợ trời nóng, phòng lớp 1 lại không có điều hòa, thời tiết này rất mệt mỏi, cô bèn lấy chai coca cola đá mua buổi sáng đắp lên má để hạ nhiệt.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tô Oản | Ngôn tình | Hoàn thành
Mục Nhạc một mình đứng ở phòng khách, nhìn căn nhà an tĩnh không một bóng người, hơi hơi nhíu mày -- đều đi ra ngoài? Từ khi cha mẹ chuyển đến nơi này, ngày đêm quả thật là trôi qua ngày càng nhàn nhã, ra ngoài cũng là chuyện thường có. Mục Nhạc chỉ đứng tại chỗ một lát, rất nhanh liền không hề nghĩ nhiều, nhấc chân lên lầu đi về phía phòng mình. Nhưng mà Mục Nhạc vừa mới bước lên lầu hai, bên dưới chân, bước chân có chút bị hỗn độn.Anh thấy một con mèo. Một con mèo đen. Đầu con mèo không lớn lắm, chiều cao thoạt nhìn còn không bằng cánh tay anh, cả người đều là màu đen lúng liếng, chỉ có từ cổ đến bụng kia cùng bốn bàn móng vuốt là màu tuyết trắng. Bình tĩnh xem xét, tuy rằng không phải giống mèo gì quý hiếm, nhưng đây thật sự là một con mèo xinh đẹp -- đặc biệt là hiện tại nó đang ngồi xổm trên mặt đất, lộ ra vùng ngực cùng bụng tuyết trắng, hơi hơi ngửa đầu, một đôi mắt sáng dường như có chút khiếp người. Nhưng tại sao trong nhà lại có mèo?
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Dạ Mạn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mẹ Nguyễn hơi lo lắng, bạn cùng lớp của con gái hồi sơ trung không có ai đậu vào cao trung cùng với cô. Hoàn cảnh mới, gánh nặng học tập lại nặng, không biết Nguyễn Chanh có thể thích ứng được hay không. Kỳ thi Đại học cạnh tranh quá lớn, vốn nhà họ Nguyễn định cho cô học ở trường ngoại ngữ, kết quả là thành tích thi cao trung của Nguyễn Chanh lại đủ điểm đậu vào trường cao trung tốt nhất khu, mặc dù chỉ là điểm gần với điểm sàn lọc.Nếu không phải là vào ngày diễn ra cuộc thi, Nguyễn Chanh đã ăn hết món bánh ngọt nhân kem của ba Nguyễn, thì có khi điểm thi sẽ rất cao. Cô có thể dựa vào thực lực của mình để thi đậu vào trường trung học thuộc đại học D, trong lòng ba Nguyễn cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Ngày hôm sau, khi điểm thi cao trung được công bố, tiệm bánh Chanh Tâm giảm giá 15% toàn bộ số bánh ngày hôm đó. Chưa kể ba Nguyễn còn muốn dán băng rôn cực lớn để nhiệt liệt chúc mừng Nguyễn Chanh trúng tuyển trường cao trung trực thuộc đại học D.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Kim Huyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhạc San thực thích đọc sách,bởi từ sách nàng giáo hội được rất nhiều đạo lý,không ai giễu cợt nàng,cũng không nói 2 lời khiến nàng không biết phân biệt đúng sai. Nhạc San biết mình từ nhỏ đến lớn không phải thực thông minh,bởi vậy,nàng làm chuyện gì cũng luôn thật cố gắng.Nhưng không hiểu có chuyện gì mà quan hệ với mọi người xung quanh quả thực rất kém,mặc kệ nàng cố gắng cũng không cải thiện được.Mới trước đây,chuyện mọi người xa lánh làm nàng thực bị thương,lớn lên,nàng đã tập thành thói quen, không để mắt hết thảy,cũng thuận theo quan hệ tự nhiên. Nhạc San là 1 nữ nhân bộ dạng thanh thanh tú tú,không phải này thuộc dạng mỹ nhân,nhưng rất ưa nhìn.Nàng thanh thuần bộ dáng,ít son phấn,tóc dài áo choàng,hội nghị thường kỳ làm cho người ta nghĩ lầm nàng là nhân sự mới tốt nghiệp đại học,mà không nghĩ nàng đã muốn tốt nghiệp 4 năm a. Công ty Nhạc San cũng có chút danh tiếng làm về khoa học kỹ thuật.Nàng được phân chức vụ đảm nhiệm nghiệp vụ trợ lý. Lúc trước biết nàng tới công ty này phỏng vấn,nhóm bạn tốt đều nói nơi này tốt,chính nàng cũng cảm thấy như vậy.Vì thế nàng đối công việc là tận tâm hết sức,bất tri bất giác cũng được 4 năm. Bốn năm thật sự là vất vả nha!Nàng còn tưởng mình là cái nữ nhân ngu ngốc,sẽ không qua được vòng thử việc,không nghĩ tới còn là 4 năm,này không phải đáng chúc mừng sao?
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Từ khi cánh của đột ngột bị mở, Asisu cảm thấy một luồng gió lạnh tạt xuyên qua người, những câu nói của hắn càng làm cho nàng đau lòng: anh của ta, chứ không phải của chúng ta. Nhưng thôi câu nói ấy còn chưa là gì so với những lời nói dao găm và hành động tổn thương nàng trước đây, nàng bèn đứng lên hô một tiếng: "Ari vào trang điểm cho ta". Một cô nô tỳ nhang chóng đi vào, nhìn Asisu mà trong ánh mắt vừa toát lên vẻ đau lòng, vừa toát lên vẻ kính sùng. Rất nhanh, Ari bắt tay trang điểm cho Asisu. Asisu biết, nàng vốn dĩ còn giữ được mạng sống và còn ngồi ngay trong căn phòng đế vương (nơi vốn dĩ nàng ở trước đây) thế này, đều là nhờ vào thân thế của nàng. Nàng biết rõ, Menfuisư rất muốn tống nàng đi để tránh làm hại Carol của hắn, tránh làm phiền hắn, tránh khỏi hắn bị thần dân ghét vạ lây, và vì nàng từng phản bội Ai Cập, theo phe Babylon. Nhưng vì nàng là nữ hoàng, không thể như dân thường muốn xử là xử. Bây giờ, Babylon tuy gởi nàng về một thời gian vì lí do đưa ra: giúp hoàng đế Ai cập nhận mặt Nebanon - người con thất lạc của tiên đế, nhưng trên danh nghĩa Ragashu chưa tuyến bố bỏ nàng, tức nàng vẫn là hoàng phi Babylon, nếu đụng đến nàng, Babylon sẽ có lí do khởi binh tấn công Ai Cập, dù Ragashu không phải vì nàng mà tấn công, nhưng cơ hội có lí do thuyết phục dân như vậy, lại thêm thù tháp Babel, thì chắc chắn là chiến tranh sẽ xảy ra.Lúc này, Asisu lại trở về quê Cha đất tổ với cương vị khách quý đến từ Babylon, nực cười và trớ trêu thật. Nhà mình, mình trở về nhưng lại làm khách, lại còn bị chủ nhà xua đuổi ngầm. Nàng chỉ nhếch miệng, cười cho số phận của mình. Ari chẳng lấy làm lạ, chủ nhân của cô vốn dĩ suy tư nhiều, lại chẳng còn cười, dù có cũng chỉ nhếch mép như bây giờ. Asisu dặn Ari chỉ trang điểm nhẹ nhàng, không cần lộng lẫy như trước kia, Ari lấy làm lạ, nhưng chỉ âm thầm nghe theo. Asisu nghĩ, nàng còn quyến rũ ai mà trang điểm lộng với chả lẫy.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ôn Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Vân Yên bị đau mà tỉnh. Cô mở mắt ra, trước mắt là một khuôn mặt người phóng đại, sau lưng thì dán chặt vào đệm giường, hai cổ tay bị dùng sức siết ấn ở trên đầu. “Chị dâu nhỏ, chị đang quyến rũ tôi sao?” Tên đàn ông khom lưng, hơi thở phà lên trên tai cô, âm ấm, nhột nhạt. Mới vừa tỉnh ngủ, toàn thân cô vẫn còn mơ màng, nhất thời cũng không thể phân biệt rõ mình có đangnằm mơ hay không.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Y Nhân Khuê Khuê | Ngôn tình | Hoàn thành
Nước xanh bì bõm, mái chèo khua nhẹ giữa những vụn băng, róc rách rạch qua mặt nước. Trong làn sương trắng mịt mù, chợt thấy một chiếc thuyền dần xuất hiện. Đi qua núi đồi băng qua dãy cao, con thuyền nhẹ trôi dọc theo bờ nước, đi qua hồ Huyền Vũ, đến nhánh sông vào Bắc Kiến Nghiệp, tới khi trời sáng thì rẽ vào đường thủy xung quanh thành Kiến Nghiệp —— ngày xuân đã đến, băng tuyết hòa tan, tiết trời dần ấm, nhị nữ La thị sắp vào thành.
30.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tê Nha | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng của tác giả Tê Nha. Tôi là một nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình đoàn sủng, ngọt ngào trong đó, là một công cụ hình người để tô điểm cho nữ chính, nổi bật nữ chính.Chồng tôi là nam phụ si tình, một lòng một dạ vì nữ chính, lặng lẽ yêu và bảo hộ cô ấyEm chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.Anh chồng tôi là nam chính tổng tài bá đạo đỉnh cấp.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đối Mặt - Asisu hay Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiên Diệp Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ái Tình Chuyển Kiếp của tác giả Thiên Diệp Vũ. Châu Mộc Vân khoác trên mình một bộ váy dài màu đen, nhẹ nhàng bước đi trên con đường rộng lớn, mới chỉ sáu giờ hơn mà thành phố phồn hoa đã sắp bị bao phủ bởi một màu đen u ám, mặt trời ở phía bên kia cũng đang dần khuất dạng sau các tòa nhà cao tầng, để lại một vài tia nắng yếu ớt. Cô ngước mặt lên nhìn những đám mây ở trên cao để ngăn nước mắt chảy ra, sau đó lại sụt sịt vài cái, không suy nghĩ gì nhiều nữa mà chậm rãi bước đi. Nếu yêu thích Thiên Diệp Vũ, bạn có thể đọc thêm truyện Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà!
25.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Xuân Phong Lựu Hỏa | Ngôn tình | Hoàn thành
Cứu cháu! Cầu xin mọi người cứu cháu! Cháu tên là Lâm Hi, bố cháu là Lâm Chính Huyền, mẹ cháu là Hà Nhược Lan, cháu bị lừa bán đến đây! Mọi người giúp giúp cháu với! Giúp cháu!" Tiếng khóc tuyệt vọng cùng với tiếng gió gào thét vang vọng khắp núi rừng. Vỏ kẹo Ferrero trên mặt đất bị gió to thổi lên, bay đến ngọn núi xa xôi.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ô Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành
Đời người con gái có rất nhiều rủi ro nếu lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người thì bất hạnh. Cũng giống như trong suy nghĩ của Tô Diệp cảm thấy về việc đi xem mắt thật ra giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng phát hiện hóa ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?Chuyện như vậy nhiều vô số kể, thẳng đến khi năm nhất tiểu học, Tống gia chuyển nhà đi, Tô Diệp mới được giải thoát. Không bao lâu, Tô gia cũng rời tứ hợp viện, hai nhà tuy thỉnh thoảng vẫn qua lại với nhau, nhưng hầu như bọn họ đều phải đi học, lại không học cùng trường, cơ hội gặp mặt cũng ít. Đôi khi nghe được chuyện từ cha mẹ biết, Tống Minh Viễn vẫn khó trị, thành tích học tập không tốt, miễn cưỡng lên cấp ba, sau đó thi trường quân đội, sau khi tốt nghiệp được phân vào bộ đội, không nghĩ tới bây giờ cũng đang ở Bắc Kinh, lại còn mở một công ty!
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tô Tiểu Lương | Ngôn tình | Hoàn thành
Ai lại không muốn được sống, được một đời bình an, nhưng hà cớ gì cuộc sống này luôn có những loại người dồn người khác đến đường cùng? Chó bị dồn vào đường cùng còn quay đầu cắn chủ, người có nhân tính đến mấy cũng sẽ đạt đến đỉnh điểm giới hạn, vì sinh tồn có thể bất chấp làm mọi thứ. Do dù phải hại cả những người thân thuộc nhất. Một giọt máu đào hơn ao nước lã, chỉ cần ở một ngôi nhà khác, những người thân đó có thể là máu ruột với trượng phu, nhưng tuyệt nhiên không cùng huyết thống với nàng. Sẽ chẳng yêu thương như cách một gia đình đối xử với nhau.Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính Thẩm Oánh Tú, năm năm bước chân vào hầu môn, chịu đựng đủ hết tất cả tấn bi kịch, và nàng không biết kẻ đứng đằng sau mọi chuyện là ai khiến cho nàng chết không nhắm mắt. May thay ông trời thương xót cho phận nàng, giúp nàng sống lại một lần nữa. Thế nhưng không thể tránh khỏi việc vẫn bị gả và hầu môn. Nhưng lần này nàng sẽ không ngu ngốc như trước nữa, mọi bước đi đều phải thật trọng, khắp nơi nguy hiểm vây quanh thế nên nàng phải hết sức đề phòng, dè chừng với mọi thứ. Chẳng qua là đệ phu kiếp trước của nàng nay biến thành trượng phu, nàng phải làm gì để có thể ứng phó trận chiến hầu môn đây?
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lam Lâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm qua, tôi tới nhà bạn trai để gặp phụ huynh, nhà anh ấy rất nhỏ, chỉ có hai căn phòng. Đến tối, sau khi mẹ anh ấy sắp xếp chăn đệm xong, bà ấy hỏi tôi có thể ngủ cùng với Vương Văn được không. Vương Văn là tên của bạn trai tôi, tôi do dự một lát rồi đồng ý. Dù sao nhà anh ấy cũng chỉ có hai phòng, nếu tôi không ngủ với Vương Văn thì sẽ phải ngủ với mẹ anh ấy, so ra thì ngủ với Vương Văn sẽ thoải mái hơn đôi chút. Đây là lần đầu tiên tôi ngủ chung với Vương Văn, cũng là lần đầu tiên tiếp xúc thân mật vượt quá cái nắm tay và ôm nhau. Buổi tối, cả hai đều rất kích động, anh ấy bảo tôi nhắm mắt lại, đôi môi mát lạnh hôn lên môi tôi nhẹ nhàng. Bình thường thì trông Vương Văn rất rụt rè, ấy thế mà kỹ thuật hôn lại rất cao siêu, chẳng mấy chốc cả người tôi đã bị anh ấy làm nóng ran lên.
193.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Linh Công Chúa | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô tên là Lục Yên Vân, hê..., cô thừa nhận tên này có hơi tục khí, nếu nói về tên của cô, mọi người phải hỏi cha cô, ông là một người thích xem phim kiếm hiệp, trong nhà vốn có vài cuốn sách nhưng hai phần ba đều là tiểu thuyết kiếm hiệp của cha cô. Nếu nói về tiểu thuyết kiếm hiệp thì ông tuyệt đối là chuyên gia. Mẹ cô thường nói, nếu cha cô khi còn đi học cũng đam mê đọc sách như vậy thì phỏng chừng bây giờ cũng được làm giáo sư chứ chả chơi. Cho nên cô còn may mắn, ông chưa đặt tên cô là Lục Tiểu Phụng đã may lắm rồi.Gia đình cô gia cảnh cũng được xem là tốt, không cần phải làm việc vất vả nhưng vẫn đủ cơm no áo ấm. Cha là người Thượng Hải, mẹ là người Tứ Xuyên, nay họ đã về hưu nên quyết định trở về thôn quê dưỡng lão, ông nói không khí thôn quê rất tốt, nhiệt độ không khí thích hợp cho những người già ở lại. Xem biểu hiện "an nhàn" của ông so với dân bản xứ đây còn giống người chính gốc hơn. Ông nói Thượng Hải là nơi thích hợp cho người trẻ tuổi ở.Có lẻ ông trời ưu ái cho cô thông minh từ khi còn trong bào thai nên năng lực học tập của cô luôn tốt hơn những đứa trẻ cùng tuổi. 5 tuổi đã có thể đi học tiểu học, trong lúc học phát huy bản năng thông minh tiềm ẩn liền được nhảy mấy cấp. Cho đến khi học năm nhị cô lúc đó chỉ mới mười ba tuổi. Làm nghiêm cứu sinh không bao lâu khi tốt nghiệp liền lấy được bằng thạc sĩ.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nhan_Trann | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô nắm lấy tay anh ta và bước ra ngoài, nhận ngay được ánh mắt quan tâm thấy rõ của anh ta, nhưng tên còn lại, đang nhìn cô với ánh mắt gì kia? Người con trai này coi bộ lạnh lùng, khó gần. Nếu người con trai kia có những điểm nào mà cô cho là ấm áp và tốt bụng, thì con người này hoàn toàn trái ngược nhau. Có lẽ thứ duy nhất cả hai người họ có điểm tương đồng là nhan sắc, không thể chê được. Hắn ta có một mái tóc màu nâu sẫm được undercut gọn gàng, vuốt ngược lên trên, cùng với đôi mắt đồng màu tóc, anh ta như đã hút được ánh nhìn của cô trong một lúc lâu. Đặc biệt, anh ta sở hữu một chiếc răng nanh rất nhọn, nhìn qua cũng đủ thấy đáng sợ, vẻ rất u ám. Anh ta đưa mắt nhìn cô chằm chằm, trên người cô chỉ vỏn vẹn một chiếc áo khoác mỏng, có mặc cũng vẫn để lộ 80% da thịt. Khuôn mặt cũng xinh xắn nhưng lại mang vẻ sắc sảo, gợi cảm chứ không đáng yêu. Mái tóc màu vàng có chân tóc màu nâu của cô dài ngang lưng, đôi mắt to tròn, cánh môi mỏng manh và vô cùng quyến rũ đã thu hút được sự chú ý của anh ngay từ lần đầu gặp mặt. Nhưng có lẽ không chỉ riêng anh, đồng đội của anh có vẻ cũng đã bị cô gái này hớp hồn. Chàng trai kia vội cởi chiếc áo khoác ra và choàng vào cho cô, cô ăn mặc thiếu vải quá!
29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mộ Nghĩa | Ngôn tình | Hoàn thành
Đầu tháng 6, sau giờ ngọ trong không khí ẩn ẩn toát ra sự khô nóng. Máy bay vững vàng đáp xuống sân bay T thị. Sau khi xuống máy bay, Khương Dao lấy hành lý ra, đi về phía cửa ra. Chung quanh đều tiếng động lớn, cô nhìn tới nhìn lui thấy được gương mặt vui vẻ, nghe lại tiếng địa phương quen thuộc, tâm của cô dần dần kiên định. Ở trường đại học học 5 năm, cô đều là ở Birmingham vượt qua. Bởi vì thành tích nổi trội xuất sắc, cô lấy được bằng tốt nghiệp, thuận lợi về nước. Cô đi xuyên qua đám người, bộ mặt thanh tú, mặt mày tinh thuần, tuy không phải dung mạo đẹp xuất sắc, nhưng mang chất dịu dàng, khiến người cho những người qua đường quay lại nhìn cô. Bởi vì cổ tay phải của cô đang bị thương, nên giờ phút này cô chỉ có thể sử dụng tay trái đẩy cái vali hành lý lớn. Cô không đi vội, chỉ chuyên chú vào đường đi trước mắt, cũng không nhìn xung quanh. Bởi vì, không có ai sẽ tới đón cô. Bạn thân Hác Bội Bội của cô đang làm giáo viên ngữ văn ở trường sơ trung bây giờ đang tham gia huấn luyện ở trên tỉnh. Còn cha Khương, mẹ Khương biết cô trở lại nhưng bây giờ cha của cô bị trúng gió nên phải ngồi trên xe lăn. Cô có rất ít bạn thân, còn về phần những người bạn bình thường khác hẳn là còn không biết tin tức cô về nước.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tình Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Em đảo lộn toàn bộ thế giới, chỉ vì muốn tìm bóng hình của anh. — Trương Ái Linh. Chẳng bao lâu sau, những lời này chính là tín ngưỡng của Mễ Kiều. Cô rốt cuộc cũng hiểu được tình yêu khắc cốt ghi tâm là gì, chỉ có những ai đã từng trải qua mới lĩnh hội được những điều viết trong [Trương Ái Linh văn tập]. Hiện tại, vật đổi sao dời, khi đọc lại những câu này, Mễ Kiều vẫn cảm thấy tê tái cõi lòng.Đã là cuối thu, gió đêm se lạnh, trong đại sảnh rộng lớn của sân bay, nhiệt độ không khí càng thấp. Mễ Kiều hít một hơi thật sâu để làm giảm bớt cái lạnh trong không khí, chân cô mang một đôi giày da cao gót nhập khẩu từ Italy, phối hợp với quần bò Violet cùng áo voan tay dài hồng nhạt đơn giản, mái tóc xoăn dài màu nâu được xoã tùy ý, trên cái mũi cao tinh xảo đeo một chiếc kính mát lớn. Thực may mắn, dọc đường không có ai nhận ra cô chính là ngôi sao đang nổi của công ty Thiên Ảnh. Trước tiên cô mở nguồn điện thoại di động, không đến ba mươi giây, tiếng chuông đặc biệt liền vang lên. Mễ Kiều nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của một bé gái trên màn hình di động, bao nhiêu mệt nhọc do liên tục ngồi máy bay mười mấy tiếng đều tan thành mây khói.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phong Hà Du Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Niệm không biết phải an ủi cô như thế nào. Thân là người có dáng cao luôn được sắp đứng hàng cuối vào mỗi lần tập thể dục, quả thật Từ Niệm không thể nào hiểu được cảm giác đau đớn của “người bé con” như Tạ Liễu Liễu. Nghiêm chỉnh mà nói thì Tạ Liễu Liễu cũng không tính là quá thấp, 1m57, có thể miễn cưỡng xem như là mức dưới trung bình trong thời đại ngày nay.Nhưng mà khung xương cô nhỏ nhắn xinh xắn, tay chân mảnh mai, ngũ quan rất trẻ con, đương nhiên thoạt nhìn nhỏ hơn tuổi rất nhiều. Hơn nữa, bờ vai mềm mại buông lỏng xuống, giống như em gái nhỏ chưa nẩy nở ở nhà bên, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ôm vào ngực. Không trách được nam sinh trong lớp cứ thích chọc cô. Bề ngoài vô hại, đáng yêu như thế, cùng với biểu cảm lúc nào cũng thận trọng của cô, cho dù có bắt nạt thì cũng cảm thấy thích thú hơn người khác nhiều. Từ Niệm muốn nói chút gì đó để nói sang chuyện khác, thì đột nhiên sân bóng rổ bên trái vang lên tiếng reo hò mãnh liệt. Không biết là lớp nào đang tổ chức trận đấu bóng rổ với lớp nào, giữa sân có một nam sinh đoạt lấy quả bóng từ trong tay đối phương, bật nhảy lên, khuỷu tay nhẹ nhàng đập về trước.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hạ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đùng một cái chiến tranh xảy tới, Hoàng đế Đại Phù mới lên ngôi dã tâm mở rộng bờ cõi tấn công đến Đại Mạc, cha ta bị bắt đi lính đánh giặc. Lúc đánh đến Nham Thành, cha ta đã lên tới chức tướng quân đứng đầu bạch quân Dã Kỳ, tin thắng lợi vừa về thấu kinh là lúc ta ra đời. Nhưng đợi cha ta khải hoàn trở về không phải là người phụ nữ ông yêu bên cạnh đứa con nhỏ mà chỉ có ruộng vườn tiêu điều, cờ trắng treo trước cửa phất phơ trong gió và người vợ mỉm cười nằm im trong áo quan lạnh ngắt, vậy mà ông không khóc.Thế nhưng khi đón lấy ta từ tay người họ hàng ông lại òa khóc ngon lành, hồi đó chưa có trí nhớ nên ta không biết bộ dáng ông khóc ra sao, càng lớn lên lại càng không cơ hội thấy nữa. Nhưng ta chắc lúc đó ông xấu lắm, đến nỗi mà ta được bế cũng khóc theo, cảnh tượng lúc ấy trông buồn cười vô cùng, Bàng thúc – một thuộc hạ cùng chiến đấu với cha – kể lại cho ta như vậy. Ngày chôn mẹ, cha ta đã bứt một cành hoa đào nhuốm đầy tuyết trắng đặt trên mộ bà vì hồi trước bà thích nhất là kéo tay ông đạp lên tuyết trong sân ngắm hoa đào nở. Nhưng từ đấy về sau ta chẳng còn thấy ông ngắm hoa đào nữa, cả trời tuyết xuân ông cũng chê phiền rồi, ta lúc đó còn nhỏ nên suy nghĩ đơn giản cứ tưởng ông không còn yêu mẹ ta nữa, bây giờ mới biết là ông sợ nhìn cảnh sẽ nhớ người rồi lại đau lòng.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27