Nháo Hỉ

Trần Tích | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nháo Hỉ của tác giả Trần Tích. Sau tiết sương giáng, thời tiết ngày càng lạnh hơn, mùa đông nháy mắt lại đến. Hứa Tương Mi vừa mới cắt mái tóc của mình thành một đầu tóc ngắn, cô ngồi ở quán nướng ven đường, gió lạnh tràn vào cổ áo, không một chút thương hoa tiết ngọc. Nói gì thì nói cô cũng cảm thấy có hơi lạnh, uống vào một hớp rượu, cả người trở nên ấm áp, đặc biệt thoải mái hơn. Vì thế, cô nheo mắt lại hưởng thụ.Người phụ nữ trẻ ngồi ở đối diện ngước mặt lên, khẽ mỉm cười, giống như đóa hoa đào nở rộ đầu xuân, cực kỳ xinh đẹp. Hứa Tương Mi ngẩn ngơ nhìn, thuận tay rót thêm rượu: “Tạ Bách Hành đúng là có số hưởng.” Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa dứt lời, một chiếc Lexus màu đen đã dừng ở bên đường, sau đó, từ trong xe, một người đàn ông rất đẹp trai, trong bộ đồ vest và giày da bước về phía họ. Khi hai ly rượu chạm vào nhau, Hứa Tương Mi nói với cô ấy: “Hân Hân, anh Tạ của em đến rồi.”Khương Hân chỉ sững sờ vài giây, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn, xong lại lập tức quay đi, giả vờ bình tĩnh. Tạ Bách Hành đã đi đến bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô ấy, không hài lòng nói: “Tại sao lại ở một nơi như thế này?” Khương Hân không dám nhìn anh ấy, bĩu môi, không trả lời. Tạ Bách Hành di chuyển ánh mắt nhìn xuống, trông thấy chai rượu, sắc mặt thậm chí còn đen hơn: “Còn uống rượu?” Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Trà Môn Khuê Tú và Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình

Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Lấy Thân Nuôi Rồng

Cát Cân | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Lấy Thân Nuôi Rồng của tác giả Cát Cân. Trong lò hương khói sương lượn lờ, ánh trăng như sương chiếu sáng trong phòng. Trên mặt đất quần áo la liệt, trên áo bào màu vàng có thêu hình rồng dữ tợn, còn có áo bào tơ lụa có hai màu đen trắng vắt ngang một câu phất trần. Những sợi chỉ bạc trên cây phất trần rối tung phân tán trên nền gạch màu đen.Triệu Phác Chân gắt gao cuộn tròn ở chân bàn thờ, bộ trang phục mượn của tiểu nội thị đã dính đầy mồ hôi, cả người ức chế không được mà run bần bật, nhưng nàng gắt gao dùng tay áo bưng kín miệng, buộc chính mình không phát ra tiếng nào. Từ mảnh rèm tua phủ bàn thờ nhìn ra chỉ thấy bên giường có một đôi chân nữ tử vừa buông xuống, đạp trên thảm lông chồn, ngón chân tinh tế, da thịt oánh nhuận trắng bóc.“Ngươi muốn đi đâu?” Nam nhân trên giường bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói có nồng đậm không vui và uy hiế͙p͙. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nữ Chủ Nữ Phụ Văn và Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi.

45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em

Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Duyên phận của Đường Thi và Tống Từ bắt nguồn từ ngày đầu tiên nhập học ở trường cấp ba, Tống Từ đưa thư thông báo trúng tuyển cho giáo viên, giáo viên nhìn qua, rồi cười ra tiếng, “Tống Từ? Đường Thi Tống Từ [1], nhóm tên này thật hay, lỗ mãng hỏi một câu, em có phải còn có một người chị hoặc là anh, tên là Đường Thi?”Đường Thi Tống Từ: là thuật ngữ kết hợp giữa thơ Đường và từ Tống. Thơ Đường và từ Tống là hai viên ngọc trong lịch sử văn học Trung Quốc. Nhà Đường được gọi là thời đại của thơ, nhà Tống được gọi là thời đại của từ. Từ cũng là một loại thơ, nhưng khác với thơ ở chỗ nó có quan hệ với âm nhạc. Kiểu trêu chọc này từ nhỏ đến lớn Tống Từ đã gặp phải vô số lần, vừa định nói đùa để dời đề tài này đi, thì sau lưng có người đặt thư thông báo trúng tuyển “pa” một tiếng lên bàn.“Em là Đường Thi, nhưng mẹ em không có con trai lớn như vậy.” Sau lưng truyền đến một giọng nữ trong trẻo. Tống Từ quay đầu, nhìn thấy Đường Thi đứng phía sau mình. Lúc đó cô mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vành mũ rộng che hơn nửa gương mặt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cong môi khẽ cười một tiếng, “Vẻ mặt này là sao, sẽ không thật sự cho rằng tôi là chị gái thất lạc nhiều năm của cậu đó chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.

1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Muốn Độc Chiếm Em Mãi Mãi

Nấm Cẩn Y | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Muốn Độc Chiếm Em Mãi Mãi của tác giả Nấm Cẩn Y. A...ưm..ưm.... Tiếng rên rỉ đầy sự u mê phát ra từ tầng 20, phòng 447 của khách sạn Y, ánh mắt của người đàn ông đang quằn quại mệt mỏi trên chiếc giường đầy sự khinh bỉ, anh ta chợt loé lên suy nghĩ. " Đàn bà thật sự ai cũng giống nhau, đều vì tiền mà cả bản thân cũng không màng. Nếu cô đã có hứng thú với tôi tới như vậy, thì xem cô sẽ giữ suy nghĩ đó được bao lâu "Vừa nói ánh mắt vừa nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy sự mệt mỏi của cô gái. Cô ấy thật sự là ai, sao lại đem thân mình giao cho gã đàn ông máu lạnh này. Sáng hôm sau, lúc 6h30, sắc mặt tái nhợt đầy mệt mỏi của Lâm Hiểu Di , cô bắt đầu mở mắt và nhìn khung cảnh xung quanh, cô giống như vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra với mình, sau đó cô chợt nhận ra.Nếu yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện khác như Ai Lừa Ai Lên Giường Ai và Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam.

13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Dưới Ánh Hoa Đăng

Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.

3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Hôn Nhân Trong Thù Hận

Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.

11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Nuôi Lớn Để Thịt

thuong | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nuôi Lớn Để Thịt của tác giả thuong. Chiếc xe Mercedes màu đỏ tươi đậu trước cổng, một người đàn ông mặc âu phục, nghiêm trang cầm chiếc ô đứng bên cạnh ghế lái. Cô Chủ mới đi học về. Tên vệ sĩ kính cẩn, mở cửa, che ô cho Mỹ Lệ, sau đó nhận lấy chìa khoá đánh xe vào gara. CHÚ...CHÚ.... Mỹ Lệ chạy vào, miệng không ngừng kêu gọi. Diệp Phong Thần ngồi trong phòng khách, bị động tĩnh lớn của cô làm cho giật mình, miệng lẩm bẩm.Nha đầu này, hôm nào về cũng nháo loạn như vậy. Chú Chú...cháu đứng top rồi nhé...chú thưởng cháu gì đây, cháu giữ đúng lời hứa nhá. Diệp Thần gập chiếc laptop xuống, âm trầm khoanh tay trước ngực, nhướng mày nhìn cô. Vậy cháu muốn gì? Quần áo, son phấn hay tiền tiêu vặt. Mỹ Lệ xìu mặt xuống, hai má phụng phịu. Chú nghĩ cháu còn thiếu những thứ đó sao? Cô chỉ chỉ vào trán ra hiệu.Chú hôn an ủi cháu đi, như lúc nhỏ chú thường làm ấy. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chị Vợ Anh Yêu Em (Bản Mới) và Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân.

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

A, Nắng Lên Rồi!

Tử Trạch Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện A, Nắng Lên Rồi! của tác giả Tử Trạch Hoa. một khi gặp phải bất kỳ chướng ngại vật nào, thì cuộc đời này cũng coi như xong rồi. Một bà cô già không đàn ông, không tiền bạc, không tinh thần chiến đấu, không có gì trong tay, thế là hết.” Lâm Thanh kết luận.  “Sẽ ổn cả thôi, Lâm Thanh.” Có lẽ Phùng Quân đã mệt mỏi, anh nhẹ nhàng dựa đầu vào ghế sô pha: “Ngẫm lại xem, trước đây có thể cô đã từng khóc vì điểm của một bài kiểm tra, khóc vì những chuyện vặt vãnh, khóc vì những sai lầm, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô có còn muốn khóc nữa không? Cô sẽ không, vì mọi chuyện đều đã qua rồi. Sau một thời gian, khi nghĩ về những trải nghiệm này, cô sẽ không còn muốn khóc nữa.” “Em có biết tại sao tôi lại nói với em điều này không?” Phùng Quân đút hai tay vào túi quần: “Cho dù là lúc tôi mới vừa đến đây, mọi thứ mới vừa bắt đầu, đối mặt với núi rừng hoang vu và sự cô đơn tịch mịch càng khiến người như sắp phát điên, nhưng tôi chưa từng nói với bất cứ ai về điều này. Tôi cảm thấy việc nói với người khác về điều này thật không đáng mặt đàn ông. Nhưng mà, tôi lại nói với em, tất nhiên, nó không chỉ vì sự công bằng của cái gọi là câu chuyện trao đổi, mà là…” Phùng Quân dừng lại, Lâm Thanh muốn tránh ánh mắt của anh, nhưng cô không thể: “Em hiểu ý tôi chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quái Phi Thiên Hạ và Boss Nữ Hoàn Mỹ.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Cô Ấy Không Yêu Tôi!

Roxie | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Không Yêu Tôi! của tác giả Roxie. Đó là lần cuối cùng đôi bạn thân gọi tên nhau như vậy, nhưng trớ trêu thay lại ở trong một hoàn cảnh đặc biệt. Đồng Huệ - cô ấy vốn là một sinh viên ưu tú xuất sắc của khoa sân khấu điện ảnh trường Đại Học XX thuộc thành phố A. Gia cảnh giàu có, xinh đẹp và thân thiện. Lần đầu tiên Đường Nhã - cô sinh viên nghèo gặp Đồng Huệ là khi cô đang đi lên thành phố thì bị trộm giật mất túi xách, trong đó có chứa vô số đồ quan trọng.Lúc ấy Đồng Huệ nhìn thấy liền dồn theo hắn qua năm con phố để lấy lại cho cô, cảm động trước sự nhiệt tình của Đồng Huệ khi không ngại đối phương là người xa lạ mà xả thân giúp đỡ. Đồng Huệ trở về thở dốc nhưng cô vẫn nhoẻn nụ cười nhìn cô, Đường Nhã rút trong cặp ra một chai nước lọc, cười nói: “Tên đó chắc hẳn sốc lắm, vì có người đuổi theo hắn tận năm con phố... Cho hỏi vị “đại hiệp” này tên gì? Có số điện thoại liên lạc không để “tại hạ” có thể mời “đại hiệp” đi uống nước khi có cơ hội!”Đồng Huệ uống nước ừng ực, ngồi xuống bên vệ đường cầm điện thoại lên bấm: “ Được thôi! Cô em đây có lòng thì “chị đây “ cũng có dạ, đọc số đi, để tôi nháy máy cho!” - Đồng Huệ hào sảng nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Với Sư Môn Không Hợp và Con Đường Trở Thành Thiên Hậu.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Long Tế Chí Tôn

Cố Tiểu Tam | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Long Tế Chí Tôn của tác giả Cố Tiểu Tam. "Trần Dương, đổ nước rửa chân của chúng tôi đi." Hai cô gái ngồi trên ghế sô pha vừa ngâm chân xong, giờ đang lười biếng dựa người vào ghế, điệu bộ lẳng lơ, xinh đẹp không phân cao thấp. Hai cô gái này một là vợ của Trần Dương và một là bạn thân của cô ấy. Nghe lời vợ, Trần Dương khom người mang hai chậu nước rửa chân đi đổ, không dám có bất kỳ câu oán hận nào, ai bảo anh là một thằng ở rể không có địa vị chứ?Kết hôn hai năm rồi nhưng ở trong nhà, anh không có một chút địa vị nào cả... Bình thường chỉ vì chút chuyện nhỏ mà vợ và mẹ vợ của anh cũng chửi ầm lên, nếu anh dám cãi lại thì lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Ở cái nhà này, địa vị của Trần Dương còn không bằng một con chó. Kết hôn với Tô Diệu hai năm, đến tay cô anh cũng chưa động vào được. Hàng ngày, anh chỉ có thể ngủ trên sàn nhà, vì Tô Diệu không chỉ ghét anh mà còn coi thường anh, cô cảm thấy anh không giống một người đàn ông.Giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa là công việc hàng ngày của Trần Dương. Không chỉ vậy, anh còn phải chuẩn bị ngày ba bữa cơm đúng giờ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê và Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.

167.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54

Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em

reeree_vn | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em của tác giả reeree_vn. Quán cà phê. "Hai ly Latte." Trước quầy là một cô gái với mái tóc đen dài, tóc mái thưa lơ thơ trước trán, khuôn mặt được trang điểm kĩ càng, dưới mắt còn vẽ một trái tim nhỏ xinh. Cô không đeo lens, nhưng đôi mắt lại rất sáng, chiếc mũi nhỏ cao thẳng, dáng môi hình chữ M xinh đẹp, sắc hồng nhạt của màu son làm tăng thêm vẻ xinh xắn đáng yêu của cô. Giống như búp bê vậy.Nếu như không phải cô đang mặc trên người một chiếc quần bò siêu dài rộng, lại còn rách mấy chỗ. "Chào em, quán bọn anh đang có chương trình gọi một món nước thêm mười tệ sẽ được tùy chọn một món đồ ngọt trên này, em xem xem có muốn tham gia chương trình này không?" nam phục vụ nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng thầm nghĩ xem làm thế nào để có được số điện thoại của người trước mặt. "Không tham gia." "Cực kì có lời luôn đấy, những món ngọt này của bên bọn anh nếu gọi riêng thì đều là ba mươi hai tệ một phần đó."Mục Vãn Vãn khẽ nhíu mày, lặp lại lần nữa: "Không tham gia." "Không thì thế này," phục vụ nở một nụ cười tự xem là hút hồn, "Bên bọn anh còn có một hoạt động hạn giờ, chỉ cần viết cảm nghĩ về quán và cách thức liên lạc là có thể nhận được một phần đồ ngọt miễn phí." Hoạt động này đương nhiên là giả rồi, anh sẵn lòng bỏ ra ba mươi hai tệ mua số điện thoại của cô. Mục Vãn Vãn nhìn chằm chằm vào anh ta, một lúc sau, bật cười: "Được thôi, đưa giấy cho tôi." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi và Bí Mật Thức Tỉnh.

28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Vì Em Mà Tương Tư

An Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Vì Em Mà Tương Tư của tác giả An Ngọc. Một tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Trong vô thức, cậu đưa hai tay lên bịt tai lại, giọt lệ bất chợt dâng trào ra khỏi khóe mắt. Cậu thực sự sợ hãi, muốn la thật to, lại càng muốn thoát khỏi nơi đây nhưng không được. Giờ phút này, giữa ranh giới của sự sống và cái chết, tâm trí non nớt của đứa bé nhỏ tuổi này không thể nào chống đỡ nổi. Cậu nhắm mắt, ngất lịm đi. Trước khi trời đất trở nên mịt mờ, cậu vẫn còn khắc sâu vào trong đáy mắt hình ảnh ba mẹ mình cả người đẫm máu, từ từ ngã xuống... Khiêm Dạ Hiên sực tỉnh giữa đêm khuya. Kí ức của năm đó dường như hoàn toàn không thể xóa mờ trong trí nhớ của anh. Anh đưa tay lau đi vầng trán đẫm mồ hôi, xoay người bước xuống giường. Khiêm Dạ Hiên châm một điếu thuốc, mở cửa đi ra ngoài ban công, tựa tay lên lan can lạnh lẽo, đưa mắt nhìn ra xa. Ánh đèn mập mờ phía đằng xa kia làm anh bình tâm hơn đôi chút. Khiêm Dạ Hiên đưa tay vuốt mái tóc ngắn màu hung đỏ của mình, rít một hơi thuốc lá. Làn khói trắng mờ ảo bao trùm lấy gương mặt thanh tú mà sắc sảo của anh. Có lẽ, đêm nay lại thức trắng nữa rồi… Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh và Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên.

17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Bảo Bối Nhỏ ! Em Chạy Đằng Trời

Lam Mân | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Bảo Bối Nhỏ ! Em Chạy Đằng Trời của tác giả Lam Mân. Cô có một tuổi thơ giống như mọi người bình thường. Cô có cha mẹ, gia đình cô không quá khá giả, một tổ ấm chỉ có 3 ngườ. Họ luôn mang đến cho cô hạnh phúc, mang đến hơi ấm , họ luôn bao bọc cô, nhưng khi cô lên 5, vì một lần cô đòi mẹ đi chơi ở công viên mà khôbg may có người giết nhầm mẹ cô, khiến cô bị người ba đã từng hết mực yêu thương căm ghét . Nhưng rồi đến năm cô 16 tuổi.1 tháng trước hôm sinh nhật tuổi 16 của cô : Cô đang đi học về trên con hẻm như mọi ngày, khác lạ là hôm nay trời tối lại không bật điện , nhưng vì tối nay trăng sáng. Cô đang đi thì bị một cái gì đó ngáng chân, ngã xuống, lúc cô quay thì lại nhìn thì là một người đàn ông. Ánh trăng chiếu rọi xuống khuôn mặt của hắn, ngũ quan của hắn thật tuyệt vời, sống mũi cao, lông mi dài, lông mày như được dập khuôn, đôi mắt màu xanh nhạt, nhưng khuôn mặt hắn luôn toát ra vẻ lạnh lùng. Nhưng hắn đang thở gấp và tay giữ chỗ gần ngực. Cô nhìn xuống chỗ hắn đang giữ chặt liền nói : \- Anh làm sao mà bị chảy máu nhiều như vậy? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chuyện Tình Của Tổng Tài và Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc.

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?

Huỳnh Huỳnh12 | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không? của tác giả Huỳnh Huỳnh12. Anh mắng một câu xong đi thẳng một mạch lên lớp.Anh ấy là Vương Bá Hy, năm nay học lớp 12a1. Chàng trai này là người rất đẹp trai, có lẽ nam cả trường này không ai dám khẳng định đẹp hơn, anh lại là lớp trưởng học cực giỏi luôn đứng đầu toàn trường với thành tích học tập đáng nể, gia thế vững vàng khi có bố là chủ tịch Tập đoàn Thương mại MaViTa lớn mạnh.Với một người phải nói là xuất sắc như vậy mà cô lại cứ đâm đầu vào,cô cứ như thế thì sớm muộn cũng sẽ bị các vị tiểu thư nhà giàu thích anh tẩn cho no đòn mất thôi. Cô là Võ Tường Vy, học lớp 10a5. Cô chẳng có gì gọi là nổi bật xinh không xinh, xấu không xấu, cao cũng không, thành tích học tập không quá nổi bật nhưng cũng không hẳn là chìm, nó cứ lên đênh trên mặt nước vậy đó. Xét về gia cảnh thì vô cùng vô cùng bình thường cha thì làm nhà thầu thi công còn mẹ thì là thợ may, cuộc sống của gia đình cô đủ ăn đủ mặc và có dư một chút. Người con gái như cô thì ngoài xã hội đầy người như cô. Mọi thứ giữa hai người quá sức chênh lệch nhưng cô vẫn theo đuổi anh ta mặc cho anh ta mắng chửi chán ghét mình.Cô bước chân vào lớp, đặt balo xuống ghế thì nằm dài trên bàn thở dài. Cô bạn học bàn trên quay xuống trò chuyện với cô, cô bạn ấy tên là Thắm. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sắc Yêu Ngọt Ngào và Chưa Đủ.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Anh Trai Động Phòng Nào

Mèo Lười | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Anh Trai Động Phòng Nào của tác giả Mèo Lười. "Anh trai! Sau này lớn lên, Ân Ân nhất định sẽ lấy anh trai làm chồng!" Một cô bé khoảng tầm 10 tuổi gì đó nói với một chàng trai anh tuấn đang đứng ở trước mặt. "Tại sao lại muốn lấy anh làm chồng?" "Vì Ân Ân rất thích anh trai, Ân Ân muốn sau này anh trai chỉ được là của Ân Ân mà thôi". Nhưng kết quả cô bé chỉ nghe thấy Lăng Tĩnh Thiên cười khẽ, anh đưa bàn tay vò lấy quả đầu của cô cất giọng trầm thấp lên. "Hai chúng ta là anh em, cho nên chúng ta không thể lấy nhau được!"Nghe vậy cô bé liền phản bác. "Nhưng chúng ta đâu có phải là anh em ruột đâu?" "Như thế cũng không được" "Tại sao lại không được chứ? Rõ ràng là cô Lâm nói sau này lớn lên em có thể lấy anh trai được mà!" "Ân Ân phải đi hỏi cô Lâm lại mới được!" Lăng Tĩnh Thiên nhìn cô đang lạch bạch chạy ra khỏi phòng, bàn tay đang cầm bút cũng ngưng lại. Anh cười trừ lắc đầu, rõ ràng tư tưởng như thế cũng chỉ có người lớn truyền lại cho cô bé mà thôi... Ân Ân!Cô tên là Lăng Mạt Ân, đã tròn 10 tuổi rồi. Quả thật như cô nói, cô chỉ là một đứa con nuôi, năm lúc 9 tuổi cô được Lăng Viễn nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi về. Ở trại trẻ, cô không có bạn, nhiều lúc lại còn bị bắt nạt. Cho nên cô chỉ có thể tự chơi một mình, ngồi im lặng ở một chỗ nhìn các bạn khác chơi đùa. Bất ngờ cô lại được Lăng gia nhận nuôi. Lần đầu tiên cô thấy Lăng Tĩnh Thiên, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời đó của anh cứ như soi chiếu trong tâm hồn của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Biến Yêu Thành Cưới và Miêu Ái Xuyên Không.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư

Marshmallows | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư của tác giả Marshmallows. Viên Ly thở hồng hộc đi, cô đã đi một đoạn đường thật dài rồi, vẫn không thấy bất kỳ tòa nhà nào, ngước mắt nhìn xung quanh, cũng chỉ nhìn thấy núi và cây, không hề có một bóng người, cô ngừng lại, hai tay chống hông, sắc mặt đầy mệt mỏi và tức giận. Cô dùng sức đá đá vào tảng đá ở dưới chân, lúc này cô đang ở nơi chim không đẻ trứng, đường núi gập ghềnh, cô dừng xe nhỏ ở chân núi, cô buộc phải dựa vào hai chân để đi tới."Nhà thư pháp gì chứ! Muốn bồi dưỡng tính tình cũng không cần trốn vào rừng sâu hoang vắng như thế!" Hại cô tìm gần chết. Hôm nay lúc cô ngủ say, chẳng biết là mấy giờ, ông chủ gọi một cuộc điện thoại đánh thức cô, muốn cô tìm một nhà thư pháp tên là Tư Phong, không biết rốt cuộc ông chủ muốn gì, nhưng mà khi cô nhìn thấy ông chủ fax tác phẩm của nhà thư pháp, ngay lập tức tế bào ham ngủ biến mất, toàn thân cô vì nghệ thuật mà có chút sôi sục.Bức thư pháp đó tuyệt đối là tác phẩm có giá trị cao, chẳng qua trước tiên cô cần phải tìm được người nọ, đồng thời đưa anh ta và các tác phẩm đang giữ trên tay, mang đi giám định và xem xét, để bọn họ xác nhận trước khi thu mua. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Đương Không Bằng Học Tập và Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Nàng Là Của Bổn Vương Ta

Tiểu Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nàng Là Của Bổn Vương Ta của tác giả Tiểu Điệp. Là trong nước, sao mình lại ở đây. Không xong rồi mình không biết bơi, lẽ nào số tận rồi.Không! Không mình chưa muốn chết. Đội trưởng anh đang ở đâu cứu em với.Cứu! cứu với!Dần chìm vào trong vô thức thì có một cơ thể to lớn ôm lấy, truyền oxi vào miệng cho nàng. Đôi môi thật mềm, giường như trong tiềm thức nàng đã cảm nhận được.Nếu yêu thích thể loại xuyên không, bạn có thể tìm đọc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! hay Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa.

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn

Swalows | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn của tác giả Swalows. Hôm nay sau kì nghỉ lễ cô từ quê quay trở lại thành phố làm việc. Cô kéo vali đến đầu đường và rút điện thoại trong túi ra gọi cho Hoắc Kiến Kiêu. Tút.... tút..... tút... Rất nhiều cuộc gọi nhưng không có ai bắt máy nên cô dành gọi một chiếc taxi để trở về căn hộ của mình. Vừa bước vào nhà cô đã nhìn thấy đôi giày cao gót của phụ nữ và quần áo nam nữ trải dài tứ tung. Bên trong phòng ngủ của cô còn đang phát ra những tiếng rên rỉ của nữ. Lòng Triệu Y Y trùng xuống như đã đoán ra được điều gì đang xảy ra ,cô đặt vali xuống đất tháo giày ra rồi bước đi về phía căn phòng. Mở của phòng ra, đập vào mắt cô là hình ảnh một đôi nam nữ không mảnh vải che thân đang quấn quýt nhau trên chiếc giường của cô.Người con trai đó không ai khác chính là Hoắc Kiến Kiêu bạn trai 9 năm của cô. Nhìn thấy cô về anh ta nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo rồi luống cuống nói. Y Y S... sa...sao em về sớm vậy.Triệu Y Y cười lạnh đưa mắt về phía ả tình nhân đang nằm trên giường rồi nói. Xin lỗi nhé, có vẻ tôi về hơi sớm đã phá hỏng chuyện tốt của hai người rồi. Cứ tiếp tục vui vẻ tôi sẽ dời đi ngay. Hoắc Kiến Kiêu ra hiệu người phụ nữ nhanh chóng mặc quần áo vào rồi biến mất. Ngay lập tức anh ta quỳ xuống ôm lấy chân Triệu Y Y. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Đại Boss, Đừng Nói Dối.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55

Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng

Bút Thượng | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng của tác giả Bút Thượng. Trời đêm âm u, tịch mịch. Gió cuồn cuộn rít gào quanh trấn nhỏ. “Bụp.” Đèn phòng khám bỗng nhiên vụt tắt, Mạt Hân Vũ nhìn ra ngoài cửa kính, khắp các con đường đều chìm trong bóng tối đen kịt, giơ tay cũng chẳng thấy được năm ngón. “Lại mất điện…mỗi lần giúp cô ấy trực ban là y như rằng chẳng có chuyện gì tốt cả.” Mạt Hân Vũ nhỏ giọng cằn nhằn, cúi người mò mẫm lấy nến dưới ngăn tủ ra đốt, gió lạnh từ khe cửa lùa vào làm ánh sáng yếu ớt của ngọn nến không ngừng lay động.Cô đến bên cửa kính chuẩn bị khép cửa lại rồi nằm xuống giường bệnh nghỉ ngơi, vừa mới giơ tay ra định đóng cửa lại thì một bóng đen cao lớn đột ngột xông vào. Nói là xông vào chẳng bằng nói là ngã vào. Mạt Hân Vũ giật mình, hét lên một tiếng rồi cũng ngã ra đất theo cái bóng đen đó.“A…” Cô lơ mơ đẩy người đang nằm trên người mình ra, định nhấc chân đi thắp nến nhìn cho rõ người vừa tới, người đang nằm trên mặt đất kia chợt phát ra tiếng rên khe khẽ đầy đau đớn. “Ưm…”Là giọng đàn ông. “Này, anh không sao chứ?” Mạt Hân Vũ nương theo ánh sáng lờ mờ chạm vào cánh tay anh ta. Người anh ta rất nóng! Giống như người bệnh đang bị sốt cao! Mạt Hân Vũ run lên, vội vàng đỡ lấy vai người đàn ông đó dìu anh ta đứng dậy. “Tôi dìu anh lên giường nằm rồi sẽ đi lấy thuốc hạ sốt cho anh.” “Đừng đi…” Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vận Mệnh Thế Gia và Nhặt Tiểu Nha Hoàn Làm Vương Phi.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55