Tố Thanh Hoan Chấp Bút | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thật Ngốc Khi Quay Lại Với Bạn Trai Cũ của tác giả Tố Thanh Hoan Chấp Bút. Gần đây, Trình Lộ bị thất tình.Cô là người đã nói ra lời chia tay, nhưng trọng điểm không phải ở chỗ đó. Trọng điểm chính là cái tên nhóc Tần Hán kia không thèm giữ cô lại mà chỉ thốt ra một từ “Ừm”!Có trời mới biết, cô chỉ là cảm thấy Tần Hán quá đỗi si mê với công việc nên mới đề nghị chia tay với anh để anh có được một chút cảm giác nguy cơ mà thôi, nhưng giờ thì hay rồi. Cảm giác nguy cơ đâu thì không thấy mà chỉ thấy cô trực tiếp mất đi bạn trai luôn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Xem Mắt Gặp Bác Sĩ Tô của cùng tác giả.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Lâm Địch Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bước ra khỏi công ty, Đào Đào không bắt xe mà một mình lười nhác đi bộ trên vỉa hè lá vàng rơi rụng khắp nơi. Xe của cô đã mang đi bảo dưỡng, hai ngày nay cô luôn cuốc bộ về nhà. Ánh chiều tà ngả xuống núi, đèn đường chói mắt, hoàng hôn Thanh Đài phong tình bức người. Ráng chiều trải dài trên cây ngô đồng Pháp cao vút hai bên đường, viền lá như được nạm vàng, ánh sáng dao động làm tầm nhìn của cô mờ nhạt. Sau khi kết hôn, Hoa Diệp cũng bảo cô đừng đi làm nữa, nhưng cô không đồng ý, tuy chỉ làm một nhân viên quèn ở công ty, bị sếp sai tới sai lui, nhưng cô cảm thấy cuộc sống như vậy mới phong phú. Một ngày bận rộn sẽ qua đi, còn ở nhà đợi một người, một giây tựa như một năm. Lúc kết hôn, cô biết bất ngờ là trong lòng anh có một người. Có điều có tình nhân luôn khó thành vợ chồng, anh và người đó sẽ không thể nào ở bên nhau. Bạn bè nói, người cũng đã là của cậu rồi, cậu còn có gì mà không yên tâm nữa chứ? Sau đó, người ấy trở về. Sau đó, cô gặp được một người đàn ông có đôi mắt hoa đào. Một ánh mắt chạm qua, cả bầu trời rung động. Anh và cô ấy, cô và anh ấy, là tình yêu hay thương cảm, liệu có thể nào trong một chiều ráng hạ, vừa vặn gặp lại, vừa vặn nắm tay...? Mời các bạn cùng theo dõi!
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Lạc Đồ Đồ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngoại Tình Ngọt Ngào của tác giả Lạc Đồ Đồ. Tôi nghĩ tôi nhất định là đang nằm mơ rồi, không ngờ lại cảm nhận được sự tồn tại của một người đàn ông rõ ràng như thế. Đồng Kha Kha, mày có biết xấu hổ không vậy, chỉ vừa mới vào mùa xuân, vậy mà mày đã bắt đầu mộng xuân rồi! Tôi thầm tự mắng bản thân mình trong giấc mơ, vùng vẫy muốn từ trong mơ tỉnh dậy, nhưng lại cũng muốn bản thân tôi đắm chìm trong giấc mơ đó. Đây là một giấc mơ hoang đường như thế nào. Vậy mà tôi lại mơ thấy bản thân và một người đàn ông làm chuyện đó, còn vui vẻ nỉ non kêu gào. Mà trong lòng tôi cũng biết, người đàn ông đó không phải là Hạng Chương. Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn đừng bỏ lỡ Tổng Tài Truy Thê: Cô Vợ Cũ Và Đứa Con Thiên Tài hay Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ.
40.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
24061 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ít Nhất Hãy Để Anh Ở Lại của tác giả 24061. Mọi người đều nói Chu Tri Tu là một thiên tài, muốn học cái gì, muốn có cái gì, tất cả đều dễ như trở bàn tay.Anh tựa như ánh trăng sạch sẽ, tuyết trắng đã được lọc trong, lạnh lùng, thanh tuấn, xa xôi không thể với tới được.Chỉ có bản thân Chu Tri Tu mới biết, dục vọng của anh dơ bẩn, đáng sợ đến cỡ nào.Tất cả đều chỉ hướng tới một người…Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Rể Nuôi Từ Bé hay Phượng Tương Sồ.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung là tựa truyện ngôn tình, sắc, xuyên không, xoay quanh nhân vật chính là Lý Tiểu Dân. Lý Tiểu Dân bình sinh có sở thích lớn nhất chính là đọc tiểu thuyết. Thường xuyên thuê tiểu thuyết cổ từ thư viện, như mọi đêm, sau khi đọc xong tiểu thuyết, hắn đều không ngủ ngay được. Những tiểu thuyết hắn đọc không phải là những tác phẩm nổi tiếng trên thế giới, mà là những tiểu thuyết viết về ngôn tình, tình yêu giả tưởng ngày xưa.
33.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Vitamin ABC | Ngôn tình | Hoàn thành
Nữ chính Chu Anh ở thế giới hiện đại là một ảnh hậu nổi tiếng, nhưng xui xẻo xuyên qua vào thân thể một thứ nữ không tiền không quyền trong phủ họ Chu. Đích nữ Chu gia là Chu Dữu trong cung đã leo đến cái ghế Thục Phi, được hoàng đế sủng ái hết mực. Vì muốn tìm một hòn đá kê chân cho Thục Phi ngồi lên hậu vị nên Chu Anh được gia tộc đẩy vào hoàng cung làm tú nữ. Cuộc sống trong thâm cung không hề dễ dàng, nhưng đối với một diễn viên lành nghề như Chu Anh thì nhắm mắt cũng làm được. Tuy nhiên nói là một chuyện, làm lại là chuyện khác. Khương hoàng hậu gia thế hiển hách, Trương quý phi xinh đẹp, Đức phi tâm cơ sâu, Hiền phi ẩn nhẫn, mà Chu Anh cái gì cũng không có, làm sao có thể đi tranh với người? Việc tốt nhất có thể làm đó là bắt lấy tâm của hoàng đế. Chu Anh không muốn bị chị gái Thục Phi của mình lợi dụng nên giả ngu, cuối cùng cũng thành công khiến Thục Phi ghét bỏ. Từ đó nàng sống một cuộc đời an nhàn, gắng hết sức tránh xa đấu đá của các vị phi tần. Người ta thường nói, không tranh mới là tranh giành có sức mạnh lớn nhất. Chính vì tính ẩn nhẫn này mà Chu Anh đã lừa được cả hoàng đế Khuyết Tĩnh Hàn. Đấu đá qua lại, thứ nữ tầm thường như Chu Anh cuối cùng cũng thành công hớt tay trên trái tim của hoàng đế. Đến lúc này, Thục Phi mới nhận ra người chị em của mình không hề ngu ngốc mà là kẻ có dã tâm lớn nhất, nhưng tất cả đã muộn. Từng bước một, Chu Anh giải quyết Thục Phi, quý phi, thậm chí là cả hoàng hậu, trở thành sủng phi đứng đầu hậu cung. Thế nhưng đấu mãi, đấu mãi vẫn chỉ là một vòng tuần hoàn. Một thế hệ tú nữ mới vào cung, vòng tuần hoàn đấu trí lặp lại mãi không thoát.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Ngô Trầm Thủy | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô cứ mãi cười ngốc nghếch như vậy, giống như câu nói ” Em thích anh” đối với cô là những lời quan trọng nhất, vì biểu đạt tình cảm này, cô chẳng tiếc dùng hết khả năng, trèo non lội suối, nhận tất cả những tủi nhục cũng tuyệt không lùi bước. Thời điểm cô gào lên” Em thích anh”, gương mặt vốn dĩ quê mùa bình thường đó nghiêm túc một cách kì lạ, cho dù nhiều năm đã trôi qua, hình ảnh đó vẫn đang rõ ràng sáng tỏ, xuyên qua cả kí ức. Thiếu niên mười sáu tuổi , chưa bao giờ nghĩ đến việc bày tỏ “ Em thích anh” có bao nhiêu dũng khí, cũng chưa bao giờ cảm thấy nó là điều khó làm đến bao nhiêu.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Thù Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành
Nữ nhân xinh xắn này thật có máu điên.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Cổ Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Thật sự đáng sợ, quá đáng sợ, nàng đâu phải muốn gả cho người kia, nếu không phải thời gian cấp bách, nàng cũng chẳng để vị hôn phu kia vào mắt. Mà có chuyện gì khiến nàng cấp bách gả đại cho một nam nhân bất thường như thế? Nhưng người nam nhân có thể cũng tùy tiện quá mức, vừa nghe nói cha nàng tình nguyện gả nàng cho hắn, thì hắn liền nhận với một điều kiện duy nhất, rằng nàng phải làm được việc nặng.Từ bé đến lớn nàng cũng chưa từng xem bản thân mình là thiên kim tiểu thư đâu, việc chịu khổ cực nàng đã từng đảm rất nhiều, cũng không có gì làm khó được nàng. Nhưng nàng cũng rất thực tế, hắn cư nhiên mang nàng đi làm "thôn phụ" chân chính! Phàm là tất cả việc nông gia lớn nhỏ tất cả đều giao cho nàng xử lý; mà nàng cũng nhân quật cường, cá tính không chịu thua. Đến nỗi cắn răng muốn làm tốt đến nổi phu quân nàng có thể khích lệ nàng một câu, hoặc là cho nàng một cái ánh mắt yêu mến. Bất quá... hắn lại không có bất cứ động thái nào... vì hắn đã mang theo ý nghĩ nàng gả cho hắn, tất phải làm ruộng cực nhọc là điều đương nhiên...
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Đường Châu | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuyên Việt Uy Vũ, Vương Phi Có Cái APP là tựa truyện thuộc thể loại ngôn tình, huyền huyễn, cổ đại. Câu chuyện kể về Mộ Tiêu Thư thế nào cũng không nghĩ ra bản thân sẽ xuyên qua, trước khi ngủ, nàng cài một cái app chơi được một chút, sau khi tỉnh lại lại phát hiện chạy tới cổ đại, ngay cả thân phận cũng thay đổi. Càng cổ quái là, nàng lần này xuyên qua tựa hồ cùng cái app này có quan hệ. Không phải là mê tiểu trò chơi tiêu khiển trong cái điện thoại di động sao? Ai biết tiêu khiển này trực tiếp đem nàng tiêu khiển đến cổ đại...
34.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Hoa Hoa Hòa Ảnh | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiêu Lê nhìn lên cái cây lớn cành lá xanh tốt trên đầu, nghĩ mình đang là nằm mơ sao, nàng nhớ bây giờ đang là mùa đông, tuyết rơi lả tả cơ mà, cho nên đây nhất định là mơ, bởi vì xác định đây là mơ nên nàng lại dễ dàng nhớ đến chuyện thương tâm của mình, khóe mắt cay cay, nước mắt lại chảy ào ào, ánh mắt cũng có chút mơ hồ.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Phí Hảo Lân chớp chớp đôi mắt nhỏ nhìn tiểu nữ hài bên cạnh mình. Hắn ngồi dậy dụi dụi mắt xong lại vui vẻ đưa tay nhỏ véo nhẹ hai bên gò má hồng hào mũm mĩm của tiểu nữ hài. Bị đánh thức như vậy nàng cũng không còn tâm trạng tiếp tục ngủ nữa. Nàng ngồi dậy dùng tâm trạng muốn giết người trừng mắt tên tiểu đệ đệ phá phách trước mặt mình. Phí Hảo Lân cười hì hì đưa tay nhỏ véo gương mặt của tiểu tỷ tỷ mình nói: “Nương bảo phải cười mới đẹp, ngươi không được cau mày nha.Phí Hảo Nguyệt hung hăng hất tay hắn ra còn chưa kịp mắng đã thấy phụ nhân kia bước vào cười nói: “Tỉnh rồi sao? Mau rửa mặt rồi qua đây dùng bữa sáng thôi.” Phí Hảo Nguyệt nhìn phụ nhân vừa bước vào đôi mắt khép hờ nói không nên lời. Phận nàng thật khổ mà, xuyên qua đã đành lại còn làm một tiểu hài tử nữa chứ.Nói gì thì nói nàng cũng đã học đại tam rồi chứ đâu phải nhỏ nhắn gì. Mà xem, nàng có một thân nương chừng hai mươi hai tuổi còn nhỏ hơn nàng một tuổi nữa a, lại nói một tiểu đệ đệ cùng tuổi tuy luôn miệng gọi nàng cực kỳ thân mật, thực chất chính là xem nàng như muội muội mà đối đãi. Mà chuyện này cũng không tính đi, rõ ràng nàng đã học đến đại tứ rồi a, vậy mà xuyên đến đây một chữ cũng không biết. Chữ hoàn toàn khác xa với chữ mà nàng học ở hiện đại. Nàng biết nàng xuyên đến một thế giới không thuộc về trái đất rồi.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Khẳng Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Dư Bạch nghe thấy con số tích phân da mặt kéo xuống dưới, cô hoàn thành nhiều nhiệm vụ như vậy, đều bị cô vì làm nhiệm vụ mở ra các loại bàn tay vàng, không có biện pháp, khi đó chỉ có thể công lược nam xứng, mà nam xứng lại là lão nhị của nữ chủ ngàn năm, mỗi lần cô làm nữ xứng đều là các loại quấy rối, trở ngại nam xứng trở thành nam chủ, cho nên mỗi lần nam xứng phát sinh điểm gì cô đều phải dùng tánh mạng tới thêm đem du, mà cô lại lười biếng chết, mỗi lần mở ra bàn tay vàng liền một giây hoàn thành, đáng thương cuối cùng chỉ còn 200 phân......Mà bây giờ Dư Bạch cô đã xuất hiện ở đây rồi, nam nữ chính từ nhỏ bên nhau lớn lên, mà nữ xứng Dư Bạch vừa gặp nam chủ đã bắt đầu thích, vẫn luôn thích suốt mười lăm năm, mà nam chính chỉ xem cô là em gái, nhưng nữ xứng không cam lòng, liền tìm chút lưu manh vây quanh nữ chủ, nhưng cuối cùng bị nam chủ phát hiện âm mưu, liền cùng nữ xứng đoạn tuyệt quan hệ, kết cục cuối cùng nữ chủ cùng nam chủ ở bên nhau, mà nữ xứng tương đối thảm, bởi vì đau lòng mà bị mất trong tai nạn xe. Trước mắt nhiệm vụ chính là nghĩ mọi cách làm nam chủ thích cô, mà nữ chủ thích nam xứng.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Esther Cửu Cửu | Ngôn tình | Hoàn thành
Hạ Tình Tình vào năm thứ hai sau khi kết hôn sinh hạ một bé trai, đặt tên là Phó Minh Thần. Bạn nhỏ Phó Minh Thần lớn lên mày rậm mắt to, trên mặt mang theo chút béo tròn của trẻ con, mũi miệng nhưng thật ra giống Sở Việt hơn. Hạ Tình Tình cực kỳ yêu bánh bao nhỏ của mình, cả ngày ôm hôn, luyến tiếc buông tay. Tình huống như vậy liên tục đến khi bánh bao nhỏ đi nhà trẻ. một ngày nọ, Hạ Tình Tình phát hiện, con trai ngoan ngoãn nhuyễn manh nhà mình, vốn thích nhất quấn lấy cô muốn ôm một cái, đột nhiên trở nên không dính người.không chỉ có thế, bé còn banh khuôn mặt nhỏ đầy thịt, hơi có vẻ nghiêm túc nóivới cô: “Mẹ, con đã trưởng thành, là nam tử hán, phải học độc lập.”
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi và bạn gái Vương Tịnh yêu nhau sáu năm, cuối cùng cũng chờ được đến ngày kết hôn, lòng ngập tràn hạnh phúc, nhưng trong hôn lễ, Vương Tịnh lại nói cô ấy có thai, đáng giận là đứa con không phải của tôi... Hôm đó là một ngày khiến tôi mất hết mặt mũi, đang đến thời khắc trao nhẫn cưới, người chủ trì hôn lễ bảo cô ấy thề nguồn, nói cô ấy có nguyện ý gả cho tôi không, cô ấy to tiếng: "Xin lỗi, tôi không muốn".Hiện trường hôn lễ khi ấy đang vô cùng náo nhiệt, phút chốc bỗng lặng ngắt. Ai mà tưởng tượng được tình huống khó xử lúc đó chứ. Mẹ kiếp! Đúng là đời này không dám trải qua chuyện này lần thứ hai. Liệu tôi có nghe nhầm không ? Cô ấy lại nói Không đồng ý. Tôi không thể tin vào tai mình. "Vương Tịnh... em nói lung tung gì thế ?".
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đương Mộc Đương Trạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Diệp Ngưng Hoan tự nhận mình đã luyện tâm cứng như sắt da dày như tường, nhưng nghe âm thanh kia cách đó không xa truyền đến, nàng vẫn không khỏi đỏ mặt, nàng và Lâm Tịnh ngồi lặng lẽ nhìn nhau ở đông viện, tay cầm chén cũng cứng đờ. Khuôn mặt tươi cười của Lâm Tịnh càng tím ngắt, tiếng động càng lúc càng lớn, giọng nói cao thấp và tiếng nước chảy ở khe suối Trân Châu Tuyền trong vườn xen lẫn vào nhau, hơi có chút hương vị kinh tâm động phách. Lâm Tịnh xì một cái, thì thầm nói với Diệp Ngưng Hoan: “Tốt xấu gì cũng ở cùng một viện, cũng không biết đóng cửa sổ… Muốn thị uy hay sao?”Diệp Ngưng Hoan hớp trà, tóc dài đen nhánh được búi kiểu đoàn hoa kế. Tô điểm cho gương mặt đầy đặn của nàng là đôi mắt đen láy như nhìn thấu mọi vật, khóe môi hơi cong lên, cười như có như không. Vừa mới chuyển vào Tịnh Viên này buổi tối hôm kia, hôm nay lại nghe thấy chuyện này, thật khiến người ta không biết nên khóc hay nên cười. Tịnh Viên là nơi ở của Đông Lâm Vương Sở Hạo bên ngoài Vũ Xương Môn, ban đầu là vương phủ tiền triều. Sau khi Tiên hoàng xưng đế thì khuếch trương sửa thành một viện lớn. Về sau lại ban cho ấu tử của mình là Đông Lâm Vương Sở Hạo. Nay nơi này đã thành chỗ hắn nuôi dưỡng mỹ nữ để tiêu khiển.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Doanh Doanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Đối với một nam nhân mà nói, không thể cưỡi ngựa đi săn là một điều rất nhục nhã, ở Lương quốc đã là nam nhân phải đầu đội trời chân đạp đất tinh thông việc đi săn, đó là một sự thiệt thòi vô cùng lớn của vị nhị hoàng tử. Bên ngoài quốc vương rất tự hào về người con cả, nhưng lại giấu hết mọi thông tin về vị nhị hoàng tử. Hoàng hậu thì bất lực nhìn con trai của mình chìm vào trong sự u uất tự ti mặc cảm. Doãn Khải không sai nó không hề cố ý hại đệ đệ của mình, Doãn Khởi lại càng không sai nó không làm gì nên tội mà lại phải chịu đựng ánh nhìn thương hại của mọi người.Doãn Khải lớn lên trở thành một vị hoàng tử hoạt bát hiếu động rất giỏi việc đi săn được phụ vương rất mực yêu quý còn Doãn Khởi thì trầm mặc an tĩnh, chỉ thích thơ văn. Trong một lần sinh thần của phụ vương, Doãn Khải đem tặng một tấm da hổ quý hiếm săn tặng được quốc vương rất tự hào, cùng lúc đó Doãn Khởi đem tập thơ ca ngợi phụ vương vứt đi… Khi cả hai vị hoàng tử đã trưởng thành, quốc vương có ý định lập Doãn Khải là thái tử. Trong buổi lễ sắc phong đại hoàng tử của Lương quốc nói rằng mình không đủ năng lực và không thể tiếp nhận chức vị thái tử… Quốc vương rất tức giận đã đẩy chàng ra nơi biên cương để chiến đấu chống giặc ngoại xâm, Hoàng hậu khi đó đã khóc hết nước mắt nhưng vẫn không làm thay đổi được quyết định của quốc vương.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bát Thị Phong Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Kỷ Khê chỉ từng gặp qua Nguyễn Hiếu Phong một lần, chính là lần cùng anh đi đăng ký kết hôn. Phóng viên đứng đầy ngoài cửa, ánh đèn flash liên tục nhấp nháy xuyên qua lớp màn cửa dày, tiếng ồn ào văng vẳng. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha bé nhỏ cũ nát trong nhà cô, biểu cảm lãnh đạm biếng nhác. Lúc nghiêng đầu nhìn cô, tiện tay dụi tắt luôn điếu thuốc. Nguyễn Hiếu Phong đã từng gặp Kỷ Khê hai lần.Lần đầu tiên là năm năm trước, khi ấy anh ngồi bên dưới sân khấu, còn cô đứng bên trên. Người trên sân khấu mặc một bộ váy đỏ, thắt lưng đung đưa, điệu nhảy mang theo vẻ ngây ngô. Lần thứ hai, đoàn phim của anh đụng mặt đoàn của cô, cô khoác chiếc áo phục trang màu xanh ngọc, lén rời đi theo anh, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Kỷ Khê bị tung tin đã cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất đăng kí kết hôn. Dân mạng đua nhau chia sẻ: “Kỷ Khê dựa hơi đàn ông đổi đời”, “sính lễ trị giá 2 tỷ”.Khi bị chất vấn, Nguyễn Hiếu Phong mặt mày lãnh đạm: “Là tôi ở rể.” Mẩu chuyện: Mọi người đồn rằng: Con người của Nguyễn Hiếu Phong bề ngoài ôn nhu bên trong lạnh lùng, lãnh đạm khó hiểu. Ở cùng vợ mới cưới mà cả tay cũng không nắm. Chỉ có Nguyễn Hiếu Phong hiểu rõ nếu chạm vào ngón tay mềm mại ấy thêm lần nữa, anh sẽ liền nhớ lại cái đêm ngọt ngào trầm luân kia. Anh khẽ cất tiếng a, nghe cô nhẹ nhàng gọi anh bằng “anh”. Lạnh lùng đến mấy cũng trở thành ngọn lửa nóng bừng bừng.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tuyết Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiễm Việt vừa mới kết thúc một cuộc họp kéo dài, đầu có hơi đau, vì vậy ngồi lại tại chỗ nhắm mắt dưỡng thần, cũng không vội vã rời đi. Những người khác đã thu dọn xong tài liệu, từ từ rời khỏi phòng họp. Một lúc sau, có một dì công nhân vệ sinh vào quét dọn, thấy trên ghế chủ vị còn người ngồi, cũng sợ hết hồn, không biết có nên tiếp tục quét dọn không. Nhiễm Việt mở hai mắt ra, có chút thất thần yên lặng mấy giây, mới cầm lấy văn kiện trên bàn, đứng dậy đi ra phòng họp.Giày da đế thấp đạp lên gạch men bóng loáng, tạo nên tiết tấu cộc cộc vang vọng trong hành lang yên tĩnh. Lúc đi qua phòng làm việc của tổng giám đốc, phát hiện Tần Trí Dật không ở bên trong, chắc là lại đi đâu phóng túng đến quên mất chuyện đi làm rồi. Khóe miệng Nhiễm Việt gợi lên một tia cười lạnh, nghĩ thầm Tần Trí Dật không tới làm việc cô càng bớt phiền. Mới vừa nghĩ tới đây, Tần Trí Dật lại gọi điện thoại đến. Anh ta ở bên kia cà lơ phất phơ nói: “Trợ lý Nhiễm, hiện tôi có chút việc, sẽ không đến công ty, cuộc họp vẫn thuận lợi chứ?”Giọng Nhiễm Việt bình thản trả lời: “Mọi việc thuận lợi.” “Nếu mẹ tôi gọi điện thoại đến tra hỏi công việc, cô biết phải làm sao chứ.” Tần Trí Dật không yên tâm dặn dò cô. Nhiễm Việt tập mãi thành thói quen trả lời: “Tôi biết rõ.” Vì vậy Tần Trí Dật hài lòng thỏa mãn cúp điện thoại, để bận rộn cái mà anh ta gọi là “chuyện nghiêm túc” đấy.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54