Bồng Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Gia đình nữ chính là người Trung Quốc định cư tại New York. Bố cô là tiểu thuyết gia chuyên viết truyện trinh thám nổi tiếng trên mạng. Trong 1 đêm cả nhà bị giết sạch, cô may mắn sống sót. Nhưng do chấn động tâm lý nên bị mù. Cô tìm đến câu lạc bộ linh lực trong truyền thuyết nhờ sự giúp đỡ. Câu lạc bộ này gồm 4 thành viên + 1 người quản lý. 4 thành viên đều có khả năng đặc biệt khác nhau.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cống Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam Chu quốc,niên hiệu Cảnh Long,năm thứ hai,tháng ba,cái lạnh đầu xuân dần dần qua,đương lúc có gió mát. Tân hoàng đế Mộ Dung Khuê bắt tay vào xử lí công văn,hai mắt hướng về phía cửa sổ,dừng lại ở một gốc cây đầy hoa,mắt thấy nhiều bông bị gió thổi bay,hoa ở cành đầu có hơi lung lay,bỗng thấy có chút cô đơn như nụ hoa đầu cành ấy,hai hàng mi dần dần khóa chặt lại.Mộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế bái, ước nguyện:" Nếu mẫu hậu còn sống, trẫm nguyện…” Tiếng nói chưa dứt, bỗng một luồng sáng xẹt qua, Đỗ Mạn Thanh xuyên qua rơi vào ngực hắn,mặt đối mặt nhìn nhau. Các quan viên đều ngạc nhiên nhìn Đỗ Mạn Thanh, từ tướng mạo đến trang phục, cùng với Đỗ Thị đã qua đời đều chênh lệch không bao nhiêu. Mộ Dung Khuê nghênh đón “mẫu hậu” trời ban Đỗ Mạn Thanh hồi cung phụng dưỡng, nuôi nuôi, rồi biến nàng từ “Mẫu hậu” trở thành Hoàng hậu. Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến hấp dẫn tiếp theo của truyện ngôn tình Manh Hậu của tác giả Cống Trà.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Dư Ngã Bạch Lộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quy Phục của tác giả Dư Ngã Bạch Lộc. Chung Diệc Tâm còn mặc bộ váy đỏ tươi lúc đi kính rượu, thản nhiên lấy ra tờ đơn thỏa thuận ly hôn, dịu dàng mỉm cười và ký tên mình. Cô thở một hơi đầy ngọt ngào, “Anh Trần, có dám đánh cược với tôi không?” Trần Hiêu nhíu mày. “Trong vòng một năm, tôi sẽ có được anh.”, cô cười như một con hồ ly nhỏ, “Nếu anh thắng, tờ giấy này thuộc về anh. Nếu tôi thắng, anh thuộc về tôi.”Trần Hiêu cười khẩy, khóe môi nhếch lên, gương mặt đầy vẻ khinh thường. Sau này… Chung Diệc Tâm ném đơn ly hôn lên người Trần Hiêu, hờ hững nói: “Tôi chán rồi, chúng ta ly hôn đi.” Người đàn ông giang tay ra ôm cô vào lòng, gương mặt đẹp trai hiện đầy vẻ hung hãn: “Giờ mới có nửa năm, em chơi anh à?” “Muốn tiếp tục? Cũng được.”, Chung Diệc Tâm nhoẻn miệng cười, ghé vào tai người đàn ông nói: “Bắt đầu từ giờ, đổi thành anh theo đuổi em.”Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính và Ta Với Sư Môn Không Hợp.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Ninh Chiêu Chiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giang Đông Ôm Trăng Sáng của tác giả Ninh Chiêu Chiêu. “Đã hỏi thăm rõ ràng chưa?” Ninh Yên Nhiên nghiêng đầu kẹp điện thoại, một tay vặn nắp cây son, bĩu môi trước gương nhìn trái nhìn phải, không hài lòng lắm chớp chớp mắt, khẽ hất mái tóc dài, có chút hờ hững tuỳ ý. Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Hỏi thăm kỹ rồi, 30 tuổi đầu hói, du học về, ghét nhất là con gái cổ hủ, tình sử lại chẳng có bao nhiêu, cho nên mình nghĩ chắc là do ngoại hình có chút xấu.” Cô gái bên kia nói đến một nửa lại nở nụ cười, “Quá lợi hại, làm sao mà mẹ cậu lại có thể tìm cho cậu một đối tượng xem mắt như vậy chứ?” Ninh Yên Nhiên chớp mắt mỉm cười, không hề phúc hậu nghĩ: xem ra mẹ cô cũng chưa gặp qua người này, chưa biết chừng là nhìn ảnh chụp thời còn trẻ của anh trai đầu hói này nên bị lừa rồi. Nếu yêu thích thể loại này, thì còn có những truyện rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Bí Ẩn Đôi Long Phượng và Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Trần Tích | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nháo Hỉ của tác giả Trần Tích. Sau tiết sương giáng, thời tiết ngày càng lạnh hơn, mùa đông nháy mắt lại đến. Hứa Tương Mi vừa mới cắt mái tóc của mình thành một đầu tóc ngắn, cô ngồi ở quán nướng ven đường, gió lạnh tràn vào cổ áo, không một chút thương hoa tiết ngọc. Nói gì thì nói cô cũng cảm thấy có hơi lạnh, uống vào một hớp rượu, cả người trở nên ấm áp, đặc biệt thoải mái hơn. Vì thế, cô nheo mắt lại hưởng thụ.Người phụ nữ trẻ ngồi ở đối diện ngước mặt lên, khẽ mỉm cười, giống như đóa hoa đào nở rộ đầu xuân, cực kỳ xinh đẹp. Hứa Tương Mi ngẩn ngơ nhìn, thuận tay rót thêm rượu: “Tạ Bách Hành đúng là có số hưởng.” Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa dứt lời, một chiếc Lexus màu đen đã dừng ở bên đường, sau đó, từ trong xe, một người đàn ông rất đẹp trai, trong bộ đồ vest và giày da bước về phía họ. Khi hai ly rượu chạm vào nhau, Hứa Tương Mi nói với cô ấy: “Hân Hân, anh Tạ của em đến rồi.”Khương Hân chỉ sững sờ vài giây, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn, xong lại lập tức quay đi, giả vờ bình tĩnh. Tạ Bách Hành đã đi đến bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô ấy, không hài lòng nói: “Tại sao lại ở một nơi như thế này?” Khương Hân không dám nhìn anh ấy, bĩu môi, không trả lời. Tạ Bách Hành di chuyển ánh mắt nhìn xuống, trông thấy chai rượu, sắc mặt thậm chí còn đen hơn: “Còn uống rượu?” Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Trà Môn Khuê Tú và Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cát Cân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lấy Thân Nuôi Rồng của tác giả Cát Cân. Trong lò hương khói sương lượn lờ, ánh trăng như sương chiếu sáng trong phòng. Trên mặt đất quần áo la liệt, trên áo bào màu vàng có thêu hình rồng dữ tợn, còn có áo bào tơ lụa có hai màu đen trắng vắt ngang một câu phất trần. Những sợi chỉ bạc trên cây phất trần rối tung phân tán trên nền gạch màu đen.Triệu Phác Chân gắt gao cuộn tròn ở chân bàn thờ, bộ trang phục mượn của tiểu nội thị đã dính đầy mồ hôi, cả người ức chế không được mà run bần bật, nhưng nàng gắt gao dùng tay áo bưng kín miệng, buộc chính mình không phát ra tiếng nào. Từ mảnh rèm tua phủ bàn thờ nhìn ra chỉ thấy bên giường có một đôi chân nữ tử vừa buông xuống, đạp trên thảm lông chồn, ngón chân tinh tế, da thịt oánh nhuận trắng bóc.“Ngươi muốn đi đâu?” Nam nhân trên giường bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, trong giọng nói có nồng đậm không vui và uy hiế͙p͙. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nữ Chủ Nữ Phụ Văn và Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi.
45.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tỉnh Vu Lang Gian Thần Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giải Cứu Một Chàng Trai Sa Ngã của tác giả Tỉnh Vu Lang Gian Thần Phong. Khi cây ngô đồng đó lại xuất hiện trong tầm mắt một lần nữa, cuối cùng Trần Triều Dao cũng không kìm được mà bật khóc thành tiếng trong cơn gió lạnh cuối tháng mười một. Bây giờ đã gần rạng sáng, trên trời chỉ còn lác đác một vài ngôi sao, cô một thân một mình ở thành phố xa lạ, điện thoại đã bị dùng hết pin từ lâu. Mà cô đang đi giày cao gót, kéo theo một chiếc vali nhỏ đi lòng vòng hơn hai tiếng đồng hồ vẫn chưa ra được con phố dài này.Con phố này rất lụp xụp, từ đầu phố tới cuối phố đều là đường xi măng nham nhở với nhiều “ổ gà”, “ổ trâu”. Đối diện rìa đường là một toà nhà cũ kỹ phủ đầy tro bụi, cửa tầng một đang mở, bên trong treo đèn xanh xanh đỏ đỏ, dưới ánh đèn mờ ảo là đôi môi đỏ mọng ướt át, khuôn mặt trắng bóc ẩn hiện dưới làn khói trắng mịt mờ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Anh Nhiều Hơn Em Có Thể (Rũ Bóng Nghiêng Chiều) và Pokemon Kaitou Izumi.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Duyên phận của Đường Thi và Tống Từ bắt nguồn từ ngày đầu tiên nhập học ở trường cấp ba, Tống Từ đưa thư thông báo trúng tuyển cho giáo viên, giáo viên nhìn qua, rồi cười ra tiếng, “Tống Từ? Đường Thi Tống Từ [1], nhóm tên này thật hay, lỗ mãng hỏi một câu, em có phải còn có một người chị hoặc là anh, tên là Đường Thi?”Đường Thi Tống Từ: là thuật ngữ kết hợp giữa thơ Đường và từ Tống. Thơ Đường và từ Tống là hai viên ngọc trong lịch sử văn học Trung Quốc. Nhà Đường được gọi là thời đại của thơ, nhà Tống được gọi là thời đại của từ. Từ cũng là một loại thơ, nhưng khác với thơ ở chỗ nó có quan hệ với âm nhạc. Kiểu trêu chọc này từ nhỏ đến lớn Tống Từ đã gặp phải vô số lần, vừa định nói đùa để dời đề tài này đi, thì sau lưng có người đặt thư thông báo trúng tuyển “pa” một tiếng lên bàn.“Em là Đường Thi, nhưng mẹ em không có con trai lớn như vậy.” Sau lưng truyền đến một giọng nữ trong trẻo. Tống Từ quay đầu, nhìn thấy Đường Thi đứng phía sau mình. Lúc đó cô mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vành mũ rộng che hơn nửa gương mặt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cong môi khẽ cười một tiếng, “Vẻ mặt này là sao, sẽ không thật sự cho rằng tôi là chị gái thất lạc nhiều năm của cậu đó chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Nấm Cẩn Y | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Muốn Độc Chiếm Em Mãi Mãi của tác giả Nấm Cẩn Y. A...ưm..ưm.... Tiếng rên rỉ đầy sự u mê phát ra từ tầng 20, phòng 447 của khách sạn Y, ánh mắt của người đàn ông đang quằn quại mệt mỏi trên chiếc giường đầy sự khinh bỉ, anh ta chợt loé lên suy nghĩ. " Đàn bà thật sự ai cũng giống nhau, đều vì tiền mà cả bản thân cũng không màng. Nếu cô đã có hứng thú với tôi tới như vậy, thì xem cô sẽ giữ suy nghĩ đó được bao lâu "Vừa nói ánh mắt vừa nhìn chằm chằm vào gương mặt đầy sự mệt mỏi của cô gái. Cô ấy thật sự là ai, sao lại đem thân mình giao cho gã đàn ông máu lạnh này. Sáng hôm sau, lúc 6h30, sắc mặt tái nhợt đầy mệt mỏi của Lâm Hiểu Di , cô bắt đầu mở mắt và nhìn khung cảnh xung quanh, cô giống như vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra với mình, sau đó cô chợt nhận ra.Nếu yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện khác như Ai Lừa Ai Lên Giường Ai và Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
thuong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nuôi Lớn Để Thịt của tác giả thuong. Chiếc xe Mercedes màu đỏ tươi đậu trước cổng, một người đàn ông mặc âu phục, nghiêm trang cầm chiếc ô đứng bên cạnh ghế lái. Cô Chủ mới đi học về. Tên vệ sĩ kính cẩn, mở cửa, che ô cho Mỹ Lệ, sau đó nhận lấy chìa khoá đánh xe vào gara. CHÚ...CHÚ.... Mỹ Lệ chạy vào, miệng không ngừng kêu gọi. Diệp Phong Thần ngồi trong phòng khách, bị động tĩnh lớn của cô làm cho giật mình, miệng lẩm bẩm.Nha đầu này, hôm nào về cũng nháo loạn như vậy. Chú Chú...cháu đứng top rồi nhé...chú thưởng cháu gì đây, cháu giữ đúng lời hứa nhá. Diệp Thần gập chiếc laptop xuống, âm trầm khoanh tay trước ngực, nhướng mày nhìn cô. Vậy cháu muốn gì? Quần áo, son phấn hay tiền tiêu vặt. Mỹ Lệ xìu mặt xuống, hai má phụng phịu. Chú nghĩ cháu còn thiếu những thứ đó sao? Cô chỉ chỉ vào trán ra hiệu.Chú hôn an ủi cháu đi, như lúc nhỏ chú thường làm ấy. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chị Vợ Anh Yêu Em (Bản Mới) và Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Ngũ Nhân Thang Viên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tôi Có Thể Ở Chung Với Anh Không của tác giả Ngũ Nhân Thang Viên. Lần đầu tiên gặp nhau hai người suýt chút nữa đánh nhau, Trình Hề nói xằng nói bậy ở sân bay: “Gặp anh ta mà còn phải mặc đồ may đo cao cấp ấy hả?” “Em và anh ta không có một chút quan hệ nào, hôm nay không, ngày mai không, sau này sẽ càng không!” Kết quả đêm đó, cậu vốn có chứng mất ngủ nguyên phát chợt nhận ra, mình có thể lập tức ngủ ngon ở bên cạnh Đào Thời Diên!Còn không mơ thấy ác mộng, cách càng gần thì ngủ sẽ càng ngon! Mất ngủ nguyên phát, không rõ nguyên nhân bị bệnh. Rất khó đi vào giấc ngủ, cho dù ngủ thiếp đi vẫn luôn gặp ác mộng, cho đến giờ vẫn chưa tìm ra phương pháp điều trị hiệu quả. Thế là cậu ăn mặc chỉnh tề, rồi ôm gối gõ cửa phòng Đào Thời Diên: “Hôm nay cưa cưa trông ngon nghẻ quá, cho em vô ở cùng tiện thể ngắm nhìn dung nhan của anh được không?”Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ và Gia, Khẩu Vị Quá Nặng.
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Trạch Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện A, Nắng Lên Rồi! của tác giả Tử Trạch Hoa. một khi gặp phải bất kỳ chướng ngại vật nào, thì cuộc đời này cũng coi như xong rồi. Một bà cô già không đàn ông, không tiền bạc, không tinh thần chiến đấu, không có gì trong tay, thế là hết.” Lâm Thanh kết luận. “Sẽ ổn cả thôi, Lâm Thanh.” Có lẽ Phùng Quân đã mệt mỏi, anh nhẹ nhàng dựa đầu vào ghế sô pha: “Ngẫm lại xem, trước đây có thể cô đã từng khóc vì điểm của một bài kiểm tra, khóc vì những chuyện vặt vãnh, khóc vì những sai lầm, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô có còn muốn khóc nữa không? Cô sẽ không, vì mọi chuyện đều đã qua rồi. Sau một thời gian, khi nghĩ về những trải nghiệm này, cô sẽ không còn muốn khóc nữa.” “Em có biết tại sao tôi lại nói với em điều này không?” Phùng Quân đút hai tay vào túi quần: “Cho dù là lúc tôi mới vừa đến đây, mọi thứ mới vừa bắt đầu, đối mặt với núi rừng hoang vu và sự cô đơn tịch mịch càng khiến người như sắp phát điên, nhưng tôi chưa từng nói với bất cứ ai về điều này. Tôi cảm thấy việc nói với người khác về điều này thật không đáng mặt đàn ông. Nhưng mà, tôi lại nói với em, tất nhiên, nó không chỉ vì sự công bằng của cái gọi là câu chuyện trao đổi, mà là…” Phùng Quân dừng lại, Lâm Thanh muốn tránh ánh mắt của anh, nhưng cô không thể: “Em hiểu ý tôi chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quái Phi Thiên Hạ và Boss Nữ Hoàn Mỹ.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Roxie | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Không Yêu Tôi! của tác giả Roxie. Đó là lần cuối cùng đôi bạn thân gọi tên nhau như vậy, nhưng trớ trêu thay lại ở trong một hoàn cảnh đặc biệt. Đồng Huệ - cô ấy vốn là một sinh viên ưu tú xuất sắc của khoa sân khấu điện ảnh trường Đại Học XX thuộc thành phố A. Gia cảnh giàu có, xinh đẹp và thân thiện. Lần đầu tiên Đường Nhã - cô sinh viên nghèo gặp Đồng Huệ là khi cô đang đi lên thành phố thì bị trộm giật mất túi xách, trong đó có chứa vô số đồ quan trọng.Lúc ấy Đồng Huệ nhìn thấy liền dồn theo hắn qua năm con phố để lấy lại cho cô, cảm động trước sự nhiệt tình của Đồng Huệ khi không ngại đối phương là người xa lạ mà xả thân giúp đỡ. Đồng Huệ trở về thở dốc nhưng cô vẫn nhoẻn nụ cười nhìn cô, Đường Nhã rút trong cặp ra một chai nước lọc, cười nói: “Tên đó chắc hẳn sốc lắm, vì có người đuổi theo hắn tận năm con phố... Cho hỏi vị “đại hiệp” này tên gì? Có số điện thoại liên lạc không để “tại hạ” có thể mời “đại hiệp” đi uống nước khi có cơ hội!”Đồng Huệ uống nước ừng ực, ngồi xuống bên vệ đường cầm điện thoại lên bấm: “ Được thôi! Cô em đây có lòng thì “chị đây “ cũng có dạ, đọc số đi, để tôi nháy máy cho!” - Đồng Huệ hào sảng nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Với Sư Môn Không Hợp và Con Đường Trở Thành Thiên Hậu.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cận Vệ Của Người Đẹp của tác giả Vô Danh. Trên giường mọi thứ đều xộc xệch. “Đừng khóc nữa!” Thấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là tại sao nữa! Nhớ lại được chuyện đã xảy ra đêm qua, Tô Linh cũng ngừng khóc: “Anh quát cái gì mà quát?” Triệu Dương thở dài nói: “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc này.” Tô Linh lau nước mắt đáp: “Anh chịu trách nhiệm sao? Anh lấy cái gì ra để mà chịu trách nhiệm chứ?”Đôi mắt trong veo ấy, lóe lên một ánh mắt lạnh lùng ghê người. Trinh tiết mà cô đã cố gắng giữ gìn hơn hai mươi năm nay, vậy mà trong đêm trước ngày đính hôn lại bị một tên bảo vệ quèn của khu chung cư cướp mất. Nghĩ vậy cô muốn chết quách đi cho xong, nhưng chết lúc này thì giải quyết được vấn đề gì? Triệu Dương nghiêm túc nói: “Tôi sẽ làm theo bất cứ những gì cô muốn!” Tô Linh giễu cợt đáp: “Bất cứ những gì tôi muốn? Tôi đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Tô Thị, tổng tiền lương rồi tiền thưởng của anh hằng tháng cũng chẳng đủ cho tôi ăn uống, có khi còn chẳng đủ cho tôi mua một thỏi son!”Cô thấy suy nghĩ của Triệu Dương thật là nực cười. Ngoài ra còn những truyện cùng thể loại vô cùng hấp dẫn mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Livestream Siêu Kinh Dị hay Xử Lý Vạn Nhân Mê Một Trăm Loại Phương Pháp.
58.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
reeree_vn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Và Mạng Hạ Gục Đều Là Của Em của tác giả reeree_vn. Quán cà phê. "Hai ly Latte." Trước quầy là một cô gái với mái tóc đen dài, tóc mái thưa lơ thơ trước trán, khuôn mặt được trang điểm kĩ càng, dưới mắt còn vẽ một trái tim nhỏ xinh. Cô không đeo lens, nhưng đôi mắt lại rất sáng, chiếc mũi nhỏ cao thẳng, dáng môi hình chữ M xinh đẹp, sắc hồng nhạt của màu son làm tăng thêm vẻ xinh xắn đáng yêu của cô. Giống như búp bê vậy.Nếu như không phải cô đang mặc trên người một chiếc quần bò siêu dài rộng, lại còn rách mấy chỗ. "Chào em, quán bọn anh đang có chương trình gọi một món nước thêm mười tệ sẽ được tùy chọn một món đồ ngọt trên này, em xem xem có muốn tham gia chương trình này không?" nam phục vụ nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng thầm nghĩ xem làm thế nào để có được số điện thoại của người trước mặt. "Không tham gia." "Cực kì có lời luôn đấy, những món ngọt này của bên bọn anh nếu gọi riêng thì đều là ba mươi hai tệ một phần đó."Mục Vãn Vãn khẽ nhíu mày, lặp lại lần nữa: "Không tham gia." "Không thì thế này," phục vụ nở một nụ cười tự xem là hút hồn, "Bên bọn anh còn có một hoạt động hạn giờ, chỉ cần viết cảm nghĩ về quán và cách thức liên lạc là có thể nhận được một phần đồ ngọt miễn phí." Hoạt động này đương nhiên là giả rồi, anh sẵn lòng bỏ ra ba mươi hai tệ mua số điện thoại của cô. Mục Vãn Vãn nhìn chằm chằm vào anh ta, một lúc sau, bật cười: "Được thôi, đưa giấy cho tôi." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi và Bí Mật Thức Tỉnh.
28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Miêu Vĩ Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khi Anh Thích Em, Như Thấy Mùa Xuân của tác giả Miêu Vĩ Trà. Chu Diễn Xuyên cau mày, nói qua loa vài câu rồi không liên lạc lại. Sau đó khi bạn hỏi về ấn tượng của anh với Lâm Vãn, Chu Diễn Xuyên trả lời thờ ơ, giọng lạnh lùng: “Tục tằn không chịu nổi.” Nửa năm sau, khi phóng thử máy bay không người lái thế hệ thứ ba của Tinh Sang, Chu Diễn Xuyên gặp được Lâm Vãn bên ngoài đời.Cô đắm mình trong cảnh sắc mùa xuân trên đỉnh núi, giá ba chân dựng kề bên, ống kính nhắm vào chú chim nhỏ đậu trên cành. Khi cô bấm nút chụp, gương mặt cô hiện lên vẻ dịu dàng vô cùng tận. Trên đường trở về thành phố, Chu Diễn Xuyên thấy xe Lâm Vãn bị hư, chủ động đề nghị đưa cô về cùng, sợ cô hiểu lầm còn đưa ra danh thiếp: “Cô yên tâm, tôi không phải người xấu.” “Thì ra anh chính là Chu Diễn Xuyên.”Lâm Vãn cúi đầu nhìn lướt nhanh qua danh thiếp, đôi mắt hoa đào đẹp rực rỡ, vài giây sau cô cong môi cười, “Quả nhiên tục tằn không chịu nổi.” Chu Diễn Xuyên: “…” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ông Xã Thần Bí: Nhân Vật Lớn Không Thấy Mặt và Người Theo Đuổi Ánh Sáng.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
An Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vì Em Mà Tương Tư của tác giả An Ngọc. Một tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Trong vô thức, cậu đưa hai tay lên bịt tai lại, giọt lệ bất chợt dâng trào ra khỏi khóe mắt. Cậu thực sự sợ hãi, muốn la thật to, lại càng muốn thoát khỏi nơi đây nhưng không được. Giờ phút này, giữa ranh giới của sự sống và cái chết, tâm trí non nớt của đứa bé nhỏ tuổi này không thể nào chống đỡ nổi. Cậu nhắm mắt, ngất lịm đi. Trước khi trời đất trở nên mịt mờ, cậu vẫn còn khắc sâu vào trong đáy mắt hình ảnh ba mẹ mình cả người đẫm máu, từ từ ngã xuống... Khiêm Dạ Hiên sực tỉnh giữa đêm khuya. Kí ức của năm đó dường như hoàn toàn không thể xóa mờ trong trí nhớ của anh. Anh đưa tay lau đi vầng trán đẫm mồ hôi, xoay người bước xuống giường. Khiêm Dạ Hiên châm một điếu thuốc, mở cửa đi ra ngoài ban công, tựa tay lên lan can lạnh lẽo, đưa mắt nhìn ra xa. Ánh đèn mập mờ phía đằng xa kia làm anh bình tâm hơn đôi chút. Khiêm Dạ Hiên đưa tay vuốt mái tóc ngắn màu hung đỏ của mình, rít một hơi thuốc lá. Làn khói trắng mờ ảo bao trùm lấy gương mặt thanh tú mà sắc sảo của anh. Có lẽ, đêm nay lại thức trắng nữa rồi… Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh và Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55