Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
“Cô rốt cuộc muốn gì?” Cố Thiên Tuấn nói bằng giọng say rượu đầy khó chịu, thân hình cao lớn của anh không cần tốn chút sức lực nào cũng có thể đẩy An Nhiên áp sát vào bức tường bằng đá hoa cương đắt tiền, hai bàn tay lực lưỡng như muốn bóp nát bờ vai gầy của cô. Tại sao người phụ nữ này lại cứng đầu như thế? Anh trước nay chưa từng yêu cô, từ năm đầu tiên kết hôn cho đến tận bây giờ, anh chưa từng chạm vào cô một lần nào, lẽ nào cô vẫn chưa hiểu sao?
108.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
A_KHUYET | Ngôn tình | Hoàn thành
Từng âm thanh từng tiếng chúc tụng vang lên sau khi Đức cha dứt tiếng, Lâm Mặc cùng Thanh Vi chính thức thành vợ chồng. Tuy có thể xem đây là ngày vui của cả một đời nhưng Thanh Vi vô cùng ảo não. Cô yêu anh, yêu người tên Lâm Mặc rất nhiều nhưng cô biết rất rõ rằng trong lòng anh đã có một bóng hình, và đó... không phải cô. Trong mắt anh cô chỉ là một con tiểu tam không hơn không kém, ép gia đình gả mình cho anh. Nhưng vì yêu mà làm thế có gì sai?
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô và Lục Văn Bân vừa mới tân hôn, Lục Văn Bân vì vấn đề sức khỏe mà ra nước ngoài chữa bệnh, vẫn chưa chạm qua cô, nhưng cô sao có thể phản bội anh, để cho một người đàn ông xa lạ cướp đi trong sạch của cô một cách trắng trợn? Vân Khuynh nghĩ mà bi thương, trong đầu thậm chí có ý muốn chết, nhưng sau khi cơn đau đớn lúc ban đầu qua đi, động tác của người đàn ông trở nên dịu dàng nhưng nhiệt liệt, vậy mà dần dần khiến cô cảm nhận được một loại cảm giác khó nói nên lời. Giống như một mảnh lông vũ nhẹ nhàng mềm mại lướt qua làn da mềm mại, mang đến một trận run rẩy ngứa ngứa, có chút sợ, lại cảm thấy rất dễ chịu.Lại giống như linh hồn đang bay lên từ trong biển mênh mông, rơi xuống, lại lần nữa bay lên...... Còn giống như bỗng nhiên sa vào trong hư không to lớn, khát vọng được lấp đầy, chỉ có bị lấp đầy, mới có thể được thỏa mãn...... “Ưm...... Tốt......” Dễ chịu.Lời nói xấu hổ mở miệng hóa thành lời yêu kiều trong vô thức, Vân Khuynh không làm chủ được mình mà áp sát cơ thể của mình vào người đàn ông, lạc vào trong tình cảm nam nữ chưa hề trải nghiệm qua......Động tác của người đàn ông làm cho sóng nước không ngừng dập dềnh, tiếng nước ào ào cùng tiếng va chạm ba ba, như ma chú lọt vào tai Vân Khuynh.
64.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nguyệt Kỳ Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Mơ màng mở đôi mắt to ra đập vào đôi mắt là căn phòng cổ trang giống mấy bộ phim hongkong, đầu liền xẹt qua một câu: Mô-típ cũ rích ta xuyên không rồi. Ý thức vừa mới gom về thì liền tan nát ra với tiếng thét chói tai sau lưng: “Áaa…Thánh Cô tỉnh rồi mau…mau báo cho giáo chủ, phu nhân và thiếu chủ mau.” Sau khi tiếng nói lanh lảnh đó thì chừng mười lăm phút sau một đoàn người tung tăng à không gấp gáp chạy vào.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phong Qua Vô Hằng | Ngôn tình | Hoàn thành
Gặp mặt ông chủ Trác là chuyện của ba ngày sau đó. Tôi nhớ rất rõ thời gian này, bởi vì khi ngồi tiếp khách thì thường chỉ được bo gần bảy trăm nghìn, nộp lại hơn ba trăm nghìn, bản thân tôi cũng chỉ còn lại hơn ba trăm nghìn. Một người vừa kiếm lời được ba mươi triệu, sao có thể thỏa mãn với thu nhập mỗi ngày hơn ba trăm nghìn đây? Khi đó tôi rất sốt ruột, cho nên khi tôi nhìn thấy ông chủ Trác đẹp trai cao to, tướng mạo chính trực, hơn nữa nhìn có vẻ rất có tiền, còn ra tay hào phóng thì tôi không chờ nổi nữa.Ông chủ Trác là người mời khách, khách được mời cũng là người làm ăn. Ở trong nghề này lâu, bạn sẽ phát hiện ra rằng người mời khách thường sẽ không gọi gái để ngủ qua đêm, bình thường đều chỉ gọi cho khách mời, sau đó thanh toán tiền mà thôi. Vì vậy, sau khi các chị em khác đi vào trong, đều ngồi bên cạnh khách mời. Tôi chấm đúng vẻ anh tuấn của ông chủ Trác, cho nên tôi chủ động ngồi cạnh ông chủ Trác, rót rượu cho anh, đồng thời cũng mời anh uống rượu.
61.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng sữa, có giường, tủ quần áo, tivi Tư Linh không nghĩ có ngày lại được ở trong căn phòng như thế này Cô chạy ngay đến chiếc giường king size: "A! Thật thoải mái" Nằm một lát cô ngủ thiếp đi đến khi tỉnh dậy đã gần sáu giờ. Sáu giờ rồi! Cô phải đi tắm một lát! Vào phòng tắm, cô bước ngay đến chiếc bồn tắm lớn Phía bên để nhiều loại sữa tắm với nhiều mùi hương khác nhau Cô chọn cho mình mùi hoa oải hương, mùi hương mà cô thích nhất, thơm nhẹ dịu khiến người ta cảm thấy thoải mái.Tắm rửa sạch sẽ xong, cô bước xuống lầu. "Tiểu thư cô dậy rồi à, ta chuẩn bị cơm xong rồi cô mau xuống ăn đi" Một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi nhưng thân hình đã gầy yếu, khuôn mặt hằn lên vài nếp nhăn, bàn tay chai sần đang bưng dĩa thức ăn. Cô nghe vú Đường nói mắt liếc nhìn bàn ăn Trên bàn ăn, toàn là thức ăn ngon Hồi trước, cô còn ở Thẩm thị, cô cũng được ăn sung mặc sướng nhưng từ khi được đưa vào cô nhi viện cô chỉ được ăn cơm với rau thôi, có bữa chỉ ăn cháo trắng Đã ba năm rồi, cô chưa được ăn ngon như bây giờ.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Huyền Cầm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảm trải sàn, trên ghế sofa, ngay cả trên giường vương vãi đầy quần áo, váy của phụ nữ, đồ lót bị xé tan tành, áo sơ mi của đàn ông, cà vạt, quần dài... Không khí trong phòng tràn ngập hơi thở hoan ái. Trên chiếc giường đôi rất rộng kiểu châu Âu, ga giường và chăn gối vẫn giữ nguyên vẻ hỗn loạn sau trận tình ái kịch liệt. Người đàn ông đang ngủ trong tình trạng khỏa thân kia có gương mặt tuấn tú, cơ thể đầy đặn và săn chắc với lồng ngực cường tráng và làn da màu lúa mạch khỏe khoắn. Sau cơn hoan ái điên cuồng, hắn chìm vào giấc ngủ say. Người đàn ông này, cho dù đang ngủ, vẫn để lộ khí chất hoang dã và ngông cuồng như con báo săn nguy hiểm, khiến người ta không dám lại gần.Một phía khác của chiếc giường là một cô gái với gương mặt thanh tú, mái tóc đen nhánh tán loạn phủ lên tấm lưng gầy trắng nõn, nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, con ngươi đen láy được bao trùm bởi tuyệt vọng, mất mát, hoảng sợ, khuất nhục... "Quách Thanh Tú, cô nghe cho rõ đây, con gái nhà họ Quách các cô sinh ra là để cho tôi chơi." "Quách Thanh Tú, tôi chưa từng yêu cô, càng không yêu chị cô, chỉ chơi đùa thôi, tại sao các cô phải tin là thật nhỉ."
41.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Dr. Mèo Hoang | Ngôn tình | Hoàn thành
Mỗi người đều có ước mơ cho riêng mình, có người ước mơ có thể trở thành một người thật vĩ đại, có người muốn thành bác sĩ, kĩ sư hay thành diễn viên, ca sĩ nổi tiếng và Ôn Hiểu Bạch cũng vậy cô cũng có một ước mơ của riêng mình đó chính là trở thành một người vợ truyền thống, một người vợ đảm đang, lo toang mọi việc trong nhà cho chồng mình. Với cái thời đại phụ nữ bình đẳng với nam giới thì suy nghĩ như vậy quả thật rất khác biệt. Có lẽ do sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống lâu đời, được nuôi dạy theo phong cách cũ nên tư tưởng của Hiểu Bạch không giống những cô gái trẻ ngày nay. Hiểu Bạch vẫn đi học mỗi ngày vẫn sinh hoạt và tiếp thu những kiến thức tiến bộ, cô đặc biệt học rất giỏi nổi bật trong những người cùng trang lứa có thể do Hiểu Bạch mang vẻ khó gần cũng như có phần nhút nhát lạ thường hơn các bạn nữ khác khi đối diện với bạn khác giới. Hiểu bạch khi kết thúc cao trung thì không như các bạn đồng trang lứa khác vào đại học mà cô chọn cho mình một con đường đi riêng, cô chọn cách học nghề, học nấu ăn. Trong khoảng thời gian cao trung (cấp ba), Hiểu Bạch có nhận lời yêu Mạnh Hải Lý, sau đó anh ta vào đại học K, một đại học có tiếng nhất nhì của thủ đô nhưng mối quan hệ của hai người vẫn diễn ra êm đềm, không có nhiều thay đổi sóng gió như chính cái tính cách của cô. Rồi chuyện gì đến cũng đến, kết thúc cho một chuyện tình đẹp đó chính là một đám cưới trong sự hạnh phúc của hai họ nhà trai và nhà gái. Nhiều người cảm thấy ganh tị với Hiểu Bạch khi cô có thể yêu và kết hôn với mối tình đầu của mình, một người vừa đẹp trai, có học thức, điều kiện công việc ổn định như thế và lại hết mực yêu thương cô nhiều như vậy.Nhanh chóng sau đó đứa con trai đầu lòng của họ ra đời, nhóc con cực kì kháu khỉnh và trộm vía điển trai như ba của nó. Và đương nhiên Hiểu bạch có thể thực hiện được ước mơ của mình đó chính là trở thành một người vợ đảm đang lo toang công việc nhà cho chồng an tâm đi làm bên ngoài.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phù Phong Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Tư Mã Vanh bị đau tỉnh, khoảnh khắc lấy lại tinh thần chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đau đớn vô cùng, còn cho rằng mình ngã xuống bậc thang ngoài cửa điện bị lửa mạnh thổi quét đi, sắp lao xuống Hoàng Tuyền gặp Diêm Vương, nhưng chưa đầy một lúc thì phát hiện sự khác thường. Trên người đau đớn vẫn còn, nhưng không bỏng rát, xung quanh không nóng, ngược lại thấy hơi mát, hơn nữa hai chân sớm chết lặng cũng có cảm giác, điều này thật sự là một việc kỳ lạ hiếm có. Chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ khô và bùn đất, Tư Mã Vanh ý thức được mình đang nằm trên đất, cố sức mở mắt ra, thấy được một mắt cá chân trước mắt, rất nhanh lại thấy một khuôn mặt trẻ tuổi ghé sát vào.“Á? Hắn không chết!” Người trẻ tuổi trước mặt lộ vẻ vui mừng và ngạc nhiên, đầu ngón tay đâm thẳng xuống chóp mũi hắn, “Các ngươi xem đi!”Tư Mã Vanh cho rằng mình gặp người tốt bụng, hai tay chạm xuống đất muốn giùng giằng đứng lên, nhưng đột nhiên lại bị người ta hung hăng đạp một phát xuống người, sau lưng đau đớn, lần nữa nằm úp sấp xuống đất, thiếu chút nữa đã nuốt phải bùn.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cố Từ Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây là khu đường cái không người, dân cư thưa thớt, không có động vật, không có gió, không tiếng động, thỉnh thoảng chỉ có vài cọng cỏ lạc đà khô cằn cắm rễ trên sa mạc gập ghềnh. Nhiệt độ bên trong xe việt dã tương đối thích hợp, Diêu Bảo Châu một tay giữ tay lái, tay kia mở một lon cà phê. Khoảng cách với điểm đến còn 600 km, đường cái thẳng tắp, dường như nối thẳng lên bầu trời, người lái xe cũng không nhịn được có cảm giác khí phách trước nay chưa từng có.Tốc độ xe gần 180 mã, Diêu Bảo Châu vẫn còn đang tăng tốc, dù sao trong phạm vi tầm mắt ngoài xe của cô bên ngoài không có thứ gì. Nhưng vào lúc này Diêu Bảo Châu lại bỗng nhiên nhìn thấy xa xa xuất hiện một "vật thể không rõ ", Diêu Bảo Châu giảm tốc độ xe, nhìn thấy bên cạnh đường cái có một người đứng đấy, hơn nữa chuyện quỷ dị là bên cạnh người này không có xe.Bên ngoài xe nhiệt độ mặt đất gần 70 độ, không khí vô cùng khô nóng, nếu như không được bổ sung hơi nước, người bình thường ở trong đó mấy giờ cũng sẽ bị chết khát, chưa đến một ngày cái sa mạc này có thể hong ngươi thành một cỗ thây khô. Diêu Bảo Châu thật sự không nghĩ ra tại sao lại có một người cô đơn chiếc bóng xuất hiện trên sa mạc. Xe càng ngày càng gần, người đàn ông kia chậm chạp mệt mỏi vẫy tay về phía Diêu Bảo Châu.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiếng điện tâm đồ và máy thở vang lên đều đặn, từng giọt nước truyền qua ống nhỏ thon dài, chảy thẳng xuống cơ thể của người con gái phía dưới. Trên khung nền trắng xóa, mái tóc xõa dài màu đen rãi trên mặt gối, một làn gió thổi qua, làm lay nhẹ những chân tóc lưa thưa bên má, khiến sắc đẹp của cô gái càng trở nên vô thực. Không chỉ dừng ở những thứ nhỏ nhặt đó, khuôn mặt của cô ấy mới là sản phẩm mỹ thuật nhất của thứ gọi là "sắc đẹp". Đôi môi trái tim màu hồng đào đang mím nhẹ, kết hợp với sóng mũi cao ngất, chỉ riêng hai bộ phận đó thôi đã là niềm ao ước của hàng triệu cô gái trên thế giới rồi. Đúng lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt lại đột nhiên động đậy, và sau 1s... 2s... 3s.....Nó mở ra.... Đàm Gia Hi dần tỉnh lại trong sự mơ hồ, cô đảo mắt nhìn xung quanh, dần định hình lại mọi thứ. Cô lại đang ở đâu nữa đây? Máy điện tâm đồ, túi nước, chăn, nệm, màu trắng... đây là bệnh viện sao? Tại sao cô lại ở bệnh viện? Cô được người khác cứu sống ư? Đang nghĩ, đột nhiên đầu truyền đến cơn tê nhức, Đàm Gia Hi đưa một tay lên ôm đầu, nhăn mày nói: "Cái quái gì, sao đau đầu quá vậy! Hàng loạt những kí ức đan xen lẫn nhau, của cô, còn có của người khác nữa, Đàm Gia Hi, Tống Dật Nhiên, Âu Dương Thiên Thiên?". Những cái tên xa lạ, có chuyện gì đang xảy ra vậy?
182.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kim Bính | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư. Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm. Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te. "Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò. Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái. Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vô Danh tiền bối | Ngôn tình | Hoàn thành
Sở Thế Kiệt không thương tiếc mà nói, sau những cú va chạm mạnh mẽ, anh ấy thả lỏng người cô ấy ra. Hạ Thất Thất như một con rối bị đứt chỉ, hai đầu gối ngã quỵ xuống nền gạch lạnh buốt vì không còn sức lực nào trụ nỗi nữa. Sở Thế Kiệt không quan tâm đến sự bất lực của Hạ Thất Thất, vừa choàng áo bông lên vừa nói, “Hạ Thất Thất, hôm nay là trừng phạt cô, nếu sau này cô còn dám diễu võ dương oai trước mặt Tiểu Nhã lần nữa thỉ tôi sẽ cho cô nếm mùi đau đớn hơn thế này nữa.!”Cánh cửa phòng tắm bị anh ấy phất ra phía sau. Hạ Thất Thất tay nắm chặt trụ cột của vòi sen, từ từ đứng dậy, nước ấm từ vòi sen chảy xuống người cũng không thể làm trái tim cô ấy ấm lại. Tiểu Nhã... Hàn Nhã... đứa bạn thân chung phòng với Hạ Thất Thất, lại là một đóa hoa sen trắng mang lại cho cô một đã kích to lớn. Hôm nay, cô chỉ tình cờ gặp Hàn Nhã ở siêu thị, ngay cả một chút tỏ ra đắc ý còn không có thì đã bị Hãn Nhã mách lẻo với Sở Thế Kiệt rồi. Đã bao nhiêu lần, Sở Thế Kiệt vì Hàn Nhã mà trừng phạt cô ấy, từ thân thể đến trái tim cô ấy. Bụng cô ngày càng đau hơn Trán cô đổ cả mồ hôi hột, tử cung co rút lại theo từng cơn đau, cô ấy hoảng loạn nhìn xuống chân mình, là máu, máu không ngừng chảy ra ngoài.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc Nhã Lạc thức dậy chỉ mới có 5 giờ rưỡi, cô muốn ngủ thêm nhưng ngủ không được. Cô đi tới cạnh bàn trang điểm, vuốt ve mái tóc dài này của mình. Cô còn nhớ anh nói anh thích nhất là mái tóc của cô. Chỉ vì một câu nói của anh mà cô luôn giữ gìn bộ tóc này như châu báu. Chiếc lược nện trên mái tóc đen dài, một vài sợi tóc rơi ra. Nhã Lạc nhíu mày, cô chưa bao giờ bị rụng tóc. Sao hôm nay có thể … Nhã Lạc không nghĩ nhiều, cô thay đồ bước xuống lầu.Đập vào mắt cô là hình bóng của một cô gái đổ dài trên chiếc ghế sofa. Nhã Lạc bước tới, nhìn thẳng vào gương mặt của cô ta. Trịnh Hàm hướng cặp mắt như hổ nhìn vào Nhã Lạc. Tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc đi ngang qua cô. Anh đạp cô một cái, cô liền ngã xuống. Đầu đập vào cạnh bàn.Nhã Lạc cảm thấy đầu óc choáng váng. Nhã Tư Ý thế mà lại giết chính con của mình chỉ để hãm hại cô. Rốt cuộc cô ta có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ … Trịnh Hàm về đến nhà, chỉ thấy Nhã Lạc nằm bất tỉnh bên chiếc bàn. Anh thoáng lên tia đau lòng, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Trịnh Hàm bước qua cô như không có chuyện gì. Anh cứ bỏ mặc cô cho cô nằm đấy.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Liễu Mộc Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bất lực thở dài dẹp máy laptop qua một bên. Dù gì cũng thân thiết với Lôi Vũ từ nhỏ, gia đình cô và cậu ta cũng là bạn bè thân thiết với nhau nên việc hiểu rõ cậu ấy cô biết hơn cả. Cho nên không giúp không được Diệp Tử Ái ngậm ngùi gật đầu "Đây là lần cuối tớ giúp cậu nhé. Sau này đừng có gọi điện năn nỉ tớ mấy chuyện điên rồ này nữa. Mau nhắn thời gian địa chỉ" "yeah..." Lôi Vũ mừng đến phát điên gầm gú trong điện thoại đến chói tai7h tối bữa tiệc bắt đầu. Diệp Tử Ái vẫn còn loay hoay không biết nên mặc cái gì vì trước giờ cô chỉ có đi học chưa bao giờ cô đến những nơi sa hoa như vậy. Chọn lựa cả buổi, nhìn đống quần áo trong tủ Diệp Tử Ái vò đầu bứt tai liền gọi điện cho Nhã Tịnh cô bạn thân của mình. Sau một bài giảng qua điện thoại cô quyết định ra ngoài mua một bộ váy vì nghe nói bữa tiệc này toàn những người có chức có quyền lại còn giàu có vô độ mà mặc đồ quá đơn giản chắc chắn sẽ bị đuổi ra. Cô như phát điên đã không được lợi gì còn tốn một khoảng tiền cho bộ váy Diệp Tử Ái nghĩ thầm sau vụ này phải bắt tên Lôi Vũ kia đền bù gấp đôi mới đượcChật vật hơn 1 tiếng cuối cùng cô cũng sửa soạn xong. Diệp Tử Ái đã lựa cho mình một bộ váy dài đến đầu gối màu trắng với phần cổ kiểu trễ đầu vai trông rất nhẹ nhàng thanh lịch. Thêm chút make up tông tự nhiên càng làm cho Diệp Tử Ái thêm thuần khiết giống hệt như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Đạm Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiếp trước, lần đầu A Uyển nhìn thấy sư phụ của mình đứng dưới gốc đào, những cánh hoa đào đung đưa trong gió, lúc đó nàng không biết rằng trái tim ngây thơ, non nớt của mình đã lạc nhịp mất rồi. Bất chấp tất cả, bất chấp sự tổn thương, đau từ tận cõi lòng, đau đến tận xương tủy vẫn một lòng chung thủy dành tình yêu cho sư phụ của mình. Dẫu biết rằng tình cảm này sẽ không được đáp trả, nhưng nàng vẫn cố chấp gửi nó đi xa. Nhưng nàng không biết rằng, thời gian không làm cho trái tim người khác rung động, mà gây ra phản ứng phụ sẽ cảm thấy phiền phức. Sư phụ nàng quả thật là một người vô tâm. Trong lòng bao giờ cũng có một nỗi niềm “Sư phụ, rốt cuộc phải làm sao chàng mới có thể yêu thiếp? Vì sao trước đây chàng đồng ý cưới thiếp?” câu hỏi này vốn dĩ không bao giờ có hồi đáp, bởi nàng không dám hỏi, vĩnh viễn cũng không dám, cho đến lúc chết vẫn một lòng mang theo. Ngày gặp lại chàng cũng là lúc hai người họ đã trải qua một vòng luân hồi, không biết mấy ngàn năm nhưng nàng đã quên mọi thứ ở kiếp trước, hoàn toàn buông bỏ. Kiếp trước chàng là kẻ không có trái tim thì kiếp này người không có trái tim lại là nàng. Người vô tâm lần này cũng là nàng? "Ta tự hỏi, chàng có bao giờ cảm thấy hối hận khi yêu một người vô tâm, giống như ta trước kia, ôm tâm trạng vọng tưởng để rồi đã mang một nỗi hận trường kỳ..."
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tuyết Ma | Ngôn tình | Hoàn thành
Minh Nguyệt nàng vốn là một kẻ chuyên đi đào trộm mộ, báu vật từng qua tay nàng kể ra cũng không ít, bao nhiêu năm nay hành sự không có vấn đề ấy vậy mà có khi bị lời nguyền của những ngôi mộ đó vận vào thân, kết cũng là thân một nơi mà linh hồn lại xuyên về một nẻo, thay vì đầu thai lại ở kiếp khác, nàng lại được gửi tới vào thân của một nữ tử có cái tên Mộ Tuyết, từ đấy bắt đầu những việc không ai ngờ tới. Mộ Tuyết là tiểu thư của phủ tướng quân bị người ta đồn thổi là dung mạo xấu không ai bằng, thực tế cũng chỉ vì trên mặt nàng mang một vết đao chém mà thôi. Ấy vậy mà lại khiến cho đương kim thánh thượng nổi lên hứng thú lập nàng làm phi, chẳng qua cũng chỉ vì tò mò không biết nàng ra sao. Không được thánh thượng ân sủng, Minh Nguyệt giờ đây đã trở thành Mộ Tuyết, từng bước từng bước tìm cách sống sót trong thâm cung lạnh lẽo, đoạt lấy ánh mắt của đế vương, nhưng chính nàng, cũng tự tay khiến cho hạnh phúc của mình rời xa. Nữ nhân như nàng, luôn luôn khiến cho đàn ông bị hấp dẫn, chỉ là làm gì có mấy ai khống chế được nàng, nàng lạnh lùng, nàng kiêu ngạo, nàng thông minh, nàng khiến cho tâm đế vương thấp thỏm không yên, lại khiến cho hắn vừa yêu vừa hận. Hai con người, giữa họ tồn tại rất nhiều khúc mắc mà không chỉ một lời là sáng tỏ, liệu rốt cuộc có thể ở bên nhau được hay không, cũng chỉ trông đợi vào duyên số.
37.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
songschallenge | Ngôn tình | Hoàn thành
Song Ngư đã từng có một tuổi thơ rất hạnh phúc, gia đình của vô luôn luôn vui vẻ, cô có mẹ, có ba, được hai người yêu thương hết mực. Nhưng những tháng năm yên bình đó không kéo dài, một vụ tai nạn đã cướp đi người mẹ mà cô vô cùng yêu quý, ba cô sau cái chết của vợ rồi cũng đi tìm tình yêu mới, ông cưới về một người đàn bà khác, mang theo cả đứa con riêng của bà ta về ngôi nhà đã từng in lên tiếng nói, tiếng cười của cả ba người bọn họ. Thực ra cô cũng không hẳn là phản đối việc làm của ông, chỉ là tại sao không phải là người khác mà lại là người đàn bà đó, tình cảm giữa hai cha con cô dần dần bị rạn nứt cũng là bởi hai mẹ con bà ta châm ngòi, đỉnh điểm của mọi thứ chính là khi ba cô vì họ mà lần đầu tiên đánh cô. Đó cũng là lí do vì sao cô bỏ nhà ra đi, tự mình trưởng thành lên ở bên ngoài. Với tài năng của mình, Song Ngư xây dựng nên một tổ chức được các bang phái kính nể, cũng là chủ một tập đoàn kinh doanh cực lớn, vì nghi ngờ cái chết của mẹ mà cô cho người điều tra thật kỹ lưỡng, lúc này mới phát hiện ra mọi chuyện thực không đơn giản, mưu nằm trong mưu, kế nằm trong kế, nguy hiểm rình rập khắp nơi nơi. Cũng may bên cạnh cô còn có những người bạn, và cả một chàng trai thương yêu cô hết lòng. Cuộc đời này cô nợ họ rất nhiều, nợ nó tình cảm, nợ họ sự sẻ chia, nợ họ sự quan tâm hết mực ngỡ như đã đánh mất lại có thể lấy về.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Khang Thành | Ngôn tình | Hoàn thành
Thanh xuân vườn trường có lẽ chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của mỗi người. Thời gian một khi đã trôi đi sẽ chẳng bao giờ có thể lấy lại được. Cho dù là luyến tiếc, vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn về quá khứ đã bị che phủ bởi một lớp bụi mờ năm ấy. Yêu, nếu như ta bỏ lỡ mất nhau thì sẽ hối hận cả đời. Vết thương ấy khắc sâu thật sâu vào trong trái tim, hủy hoại mọi ngóc ngách, mọi tế bào khiến vết thương sâu đến mức đau nhói.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15