Dạ Thảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Bố mẹ tôi lập gia đình muộn, bởi vậy khi tôi chào đời mọi người thương tôi nhiều lắm. Cả nhà ai cũng dành trọn vẹn tình thương cho tôi. Khi ấy dù kinh tế gia đình cũng chỉ dừng ở mức đủ ăn nhưng bất kể tôi thèm món gì họ cũng đều ráng mua bằng được cho tôi. Mỗi sáng tôi sẽ được mẹ đánh thức bằng giọng nói không thể ngọt ngào hơn: Nào gái cưng, dậy thôi, trễ lắm rồi đó. Bố cũng ở bên cạnh khẽ thơm lên trán tôi mà hỏi: - Gái bố hôm nay muốn ăn gì, nói bố nghe nào.- Bố mua bim bim, cả kẹo mút nữa. Trẻ con mà, làm gì có đứa nào thoát khỏi cảm dỗ của mấy món đó. Cứ thế tôi phải nhõng nhẹo đến 30 phút mới chịu rời khỏi giường theo mẹ đi rửa mặt và vệ sinh cá nhân. Xong xuôi bố lại kênh kiệu tôi trên vai đi ra đầu làng mua mấy món tôi yêu cầu, còn mẹ thì ở nhà nấu đồ ăn sáng cho hai bố con. Cả con đường làng khi ấy rộn ràng tiếng cười nói của hai bố con. Bà Mận sáng nào cũng trêu:- Nhất con Diễm Chi nha, bố cưng như trứng mỏng, làng này chả ai sướng như mày đâu. - Bà đừng nói thế, ai chả thương con chiều con riêng gì nhà cháu đâu. - Thì biết là thế, nhưng làng này làm gì có ai chiều con hơn anh. Con Diễm Chi phải nhớ cho kỹ, sau này lớn còn báo đáp bố mẹ nghe không. Đây 1 bim bim, 2 kẹo mút như mọi lần đúng không. Bố tôi vẫn cười xòa cảm ơn bà còn nói thêm:
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mộc Miên Angelina | Ngôn tình | Hoàn thành
Buổi sáng.. Anh trai, em lớn rồi, em có thể tự bảo vệ mình. Tại căn biệt thự màu trắng nằm biệt lập giữa phố thị phồn hoa, một cô gái tóc ngắn, mặc váy trắng tinh khiết ngồi bệt xuống sàn nhà kêu ai oán, màu nắng sớm chiếu vào làm màu tóc hồng của cô càng thêm phần nổi bật. Một người đàn ông đứng từ trên nhìn xuống cô, cô thật sự đã lớn, vòng một phổng phao, đẫy đà là minh chứng cho điều đó, ánh mắt mắt người đàn ông di chuyển tới xương quai xanh và làn da trắng nõn của cô. Y khẽ nuốt nước bọt, y tiến tới, nhẹ nhàng đỡ cô gái đứng dậy: Em ngoan ngoãn chút đi! Em là tiểu thư duy nhất của Lưu gia, phải được bảo bọc thật kĩ lưỡng. Cô gái ngẩng đầu nhìn người đàn ông, anh ta có vóc dáng cao, phải nói là rất cao, bờ vai rộng, gương mặt đầy nét cương nghị. Cô nheo mắt: Nhưng mà em 17 tuổi rồi. Y nắm lấy vai cô, nhíu mày:Lưu Hải Anh, đừng nhiều lời nữa. Ai cũng muốn tốt cho em thôi. Quyết định là em sẽ có vệ sĩ đi theo. Mau thay quần áo rồi xuống nhà đi! Y đứng dậy, đi ra khỏi phòng, thật ra, y không muốn thuê vệ sĩ cho cô, y không muốn ngoài y có người đàn ông khác tiếp xúc với cô. Nhưng đây là yêu cầu của ba, y không dám cãi lại.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam giật mình tỉnh giấc, nhìn xung quanh nó ngơ ngác một hồi. Hình như nó chợt quên đi rằng nó đã không còn ở với ông bà ngoại nữa. Nó đang nằm trên một cái giường rộng, một căn phòng sạch sẽ với nền sơn trắng tinh, bất chợt tay no đụng phải một thứ gì đó khiến nó tỉnh hẳn, nó quay sang bên cạnh. Cái Hạnh em gái nó vẫn đang ngủ, lúc này mới là 6h sáng. Kéo cái chăn đắp ngang người cho em gái nó mở cửa phòng đi xuống cầu thang. Ngôi nhà 3 tầng khang trang, rộng rãi, căn phòng hai anh em nó đang ở nằm ở tầng 3 sát phòng thờ cúng tổ tiên. Bước xuống tầng 2, hôm nay là chủ nhật nên mọi người đều chưa dậy. Khẽ đưa chân đặt xuống cầu thang tầng 1, đang bước được nửa đường nó vội rụt chân lại. Ở dưới căn phòng ngay gần chân cầu thang tầng 1 là giọng của bố nó: Con nó mới về em đừng làm gì ầm ỹ. Hiện tại hai đứa nó chỉ có anh là người thân duy nhất. Anh cũng đã nói chuyện với em rõ ràng từ trước rồi còn gì. Bố nó đang nói chuyện về hai anh em nó với cô Hường, vợ sắp cưới của bố nó. Đột nhiên nó giật nảy người khi nghe giọng cô Hường chua loét, cô đang nói như cố ý gào lên để đánh thức mọi người dậy:Toàn vác nợ vào thân, tự nhiên từ đâu phải nuôi báo cô hai đứa. Anh nghĩ nhà này thừa tiền chắc. Của chồng công vợ, em nghĩ cũng là nghĩ cho anh. Không phải dễ dàng mà có được cái cơ ngơi này. Sao bao năm hai đứa nó không nhận bố mà giờ lại nhận. Đúng là tiểu yêu mà, được thêm cái gia đình vợ cũ anh nữa. Rặt một lũ xúi bẩy..
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanh Hằng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi mặc chiếc áo mưa mỏng che hờ trên người, ngồi trên chiếc xe máy cà tàng chạy nhanh dưới trời mưa bão, gió kèm theo mưa không ngừng quật mạnh vào mặt tôi đau rát, tôi nắm chặt tay lái, lái xe trong vô thức,đường phố chỉ còn lại mình tôi không khác gì một con thần kinh khi cư nhiên ra ngoài vào lúc thời tiết mưa bão như thế này, nhưng tôi nào có muốn như vậy?Hôm nay chính là ngày cưới của tôi, đêm nay vốn dĩ là đêm tân hôn của tôi? Thay vì được ở trong chăn êm nệm ấm với chồng, tôi lại phải chạy 1 mình dưới cơn mưa lạnh ghê người chỉ vì cái lí do cô em chồng bị chồng đánh, em chồng tôi tên Trang, nó lấy chồng hơn 1 năm nay, không hiểu vì sao 2 vợ chồng nó lại gây nhau trong ngày đám cưới của tôi, kết quả chồng nó đánh nó một bạt tai, nó giận dỗi bỏ đi từ chiều giờ không thấy về, mẹ chồng tôi lo lắng phát điên lên, cuối cùng chính tôi, cô con dâu mới nhận nhiệm vụ đi tìm em chồng về, chồng tôi cũng có ngăn không cho tôi đi vì bên ngoài đang có bão, nhưng tôi không đi thì mẹ chồng tôi lại đòi lao ra ngoài tìm con gái, chồng tôi nói để anh đi thì bà ngăn lại với lí do anh đang bị cảm cúm, cuối cùng vẫn là tôi đi, thế đấy ngày đầu tiên đặt chân về làm dâu của tôi nó diễn ra như vậy đấy.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Matcha Cookie | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong tình hình khan hiếm huyền huyễn như hiện nay thì bộ này khá ổn. Truyện không có nhiều nhân vật VIP, trừ nam chính và bạn nam chính ra, còn lại chủ yếu là các vị tiên quân, tiên tử có xuất thân bình dân. Tác giả chắc thuộc dạng lười đặt tên, ví dụ như bạn bè nữ chính có mấy người A Bàng (cua), Điền La (ốc), Tiêu Táo (cây táo), Hoa Bình (bình hoa), đọc mà buồn cười chết được… Ngoài ra còn nào là cá tầm, cá chép, bạch tuộc, cá hồi, làm mình tưởng thiên đình là sở thú cơ. Nữ chính là cô cá mè hoa A Liên, tuổi đời non trẻ, một lần tình cờ được nam chính là chiến thần Dung Lâm ra tay cứu, từ đó ôm mộng phải tu luyện thành một con cá mè xuất sắc, sau đó nộp mình cho nam chính ăn, vì “trước sau gì chả bị con người ăn.” Vì giấc mơ này mà A Liên đã không ngừng nỗ lực để được vào Cửu Tiêu Các – trường đào tạo tu tiên số một tam giới, cũng là nơi nam chính (thỉnh thoảng) dạy học. Khó lắm mới đậu vào trường, nhưng khổ nỗi tu vi không cao, kiến thức kém, A Liên trở thành học sinh dốt trong lớp, không theo kịp bạn bè, nguy cơ bị đuổi học luôn rình rập.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chuyện xưa về một thiếu nữ Đào tinh ngực to eo nhỏ, xinh đẹp vô cùng ở "vùng núi" ra sức quyến rũ thầy giáo mới về dạy học ở trường - thượng tiên cao cao tại thượng chưa nhiễm bụi trần bao giờ . Và đương nhiên, sau nhiều lần quyến rũ thì thượng tiên đã "sa bẫy" của A Đào và lật ngược lại thế cờ, ăn Đào không nhả hột luôn, sau khi nếm thử "trái cấm" thì thượng tiên nghiện "ăn Đào" . Thượng tiên đúng kiểu người đã nghiện rồi còn ngại, sau nhiều lần "ăn Đào" mặc dù có dùng đồ kế hoạch nhưng lại dùng phải đồ kế hoạch bị thủng :)) nên A Đào mang thai, thượng tiên thuận lý thành chương mà lừa Đào kết hôn với mình ... Nhưng mẫu thân thượng tiên lại không thích A Đào, sau khi sinh ra một quả trứng phượng thì A Đào bỏ đi du học ở Đông Hải, sau nửa năm quay về thì quả trứng đã nở thành một bé trai kháu khỉnh, thông minh. Và đương nhiên, A Đào đã về rồi thì làm sao mà thoát khỏi "vòng tay" của thượng tiên, thượng tiên lấy lí do con trai nhớ mẹ mà lừa được A Đào về nhà ... HEVề độ Sạch: Đều là tình đầu của nhau, nữ chính là quả đào thành tinh 600 năm tuổi, nam chính là thượng tiên hơn 3 ngàn tuổi nhưng được dạy dỗ cẩn thận nên suốt ba ngàn năm vẫn là tờ giấy trắng tinh trong tình yêu
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạn Miêu (Martina) | Ngôn tình | Hoàn thành
Mối tình thầy trò từ xưa đến nay vốn chịu nhiều áp lực. Nhưng một mối tình nhẹ nhàng, sâu lắng trong "Tiểu Đan của giáo sư" đem đến một cảm giác khác, nhiều cung bậc cảm xúc trộn lẫn cùng vị ngọt ngào, xen lẫn đắng nồng vẫn được thể hiện rõ nét, tựa như ta nhâm nhi một tách cà phê nâu vào những buổi chiều trầm lặng.Chu Nhã Đan - sinh viên năm nhất đang lơ ngơ giữa dòng người đi ngược xuôi. Trường đại học hóa ra lớn thế này sao? Cô chẳng biết đi đâu hết. Xa xa nhìn thấy một chàng trai mặc quần áo giản dị, trông có vẻ giống giáo sư trong trường. Cô chạy lại hỏi:" Giáo sư! Giáo sư! Thầy có thể chỉ em tới phòng C không?"Vị giáo sư này quay sang nhìn, dáng người cao cao, hơn cô phải một cái đầu, anh đứng ngược sáng, gương mặt hết sức điển trai! Vị giáo sư trả lời với giọng trầm thấp:" Sinh viên mới?" Cô gật đầu lia lịa, anh nhìn thẳng, bắt đầu sải bước:" Theo tôi." Cô đuổi theo anh, chăm chú nhìn bước chân nhanh thoăn thoắt của người phía trước để rồi đâm rầm vào người ta. Anh quay xuống:" Tới nơi rồi." Chu Nhã Đan cúi gập người:" Cảm ơn giáo sư!" Ngẩng đầu đã chẳng thấy bóng dáng đâu, người này có thuật di chuyển tức thời chăng?
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nghiên Nghiên Hạ Nhật | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi gặp phải tai nạn xe cộ, Thẩm Sở Sở tỉnh dậy và phát hiện mình có một kĩ năng siêu cấp lợi hại. Chính là có thể làm người đoán nhân duyên nhaaaaa. Đừng coi thường kĩ năng này của cô. Chỉ cần nhìn chăm chú một người hoặc xem ảnh chụp của người ta, cô có thể nhìn ra được người đó khi nào kết hôn và đối tượng kết hôn là ai.Thẩm Sở Sở, tiểu minh tinh tuyến 18 cảm thấy có được kỹ năng này mẹ nàng sẽ không còn phải lo lắng nàng sẽ bị chết đói nữa rồi. Trước tiên ở Weibo tạo thế, sau đó đi mở tiệm tính nhân duyên trên Taobao. "Chồng cô là bạn thân, tháng ba sang năm kết hôn, hôn nhân của hai người sẽ hạnh phúc." "Chồng cô sắp tới sẽ xuất hiện ở cửa tiệm đồ ngọt trước cửa công ty các cô, nhớ ngồi chờ mỗi ngày." "Chờ chút... Tiểu thịt tươi hàng đầu nhà mị thế mà đã kết hôn, còn có một đứa con??""Đôi vợ chồng minh tinh mỗi ngày đều ở Weibo show ân ái của ta thế mà đã li hôn!!" OMG! Nàng đều đã nhìn thấy cái không nên nhìn! Cho đến một ngày, có một người tìm đến nàng tính nhân duyên. "Thật có lỗi thưa bà, đoán mệnh xem duyên phận, hai chúng ta lại không có." "Không phải là tiền sao? Ta trả gấp mười lần. Chỉ cần tính ra nhân duyên của con trai ta, bao nhiêu tiền đều được!" MMP! Không phải là nàng không tính, mà là vì đối tượng kết hôn của vị bá đạo tổng tài kia nhưng lại chính là nàng.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng đồng hồ báo thức reng reng lên mấy tiếng, tôi lồm cồm bò dậy khỏi giường. Đầu tóc còn rối u rối mù, nhìn qua bên cạnh trống lốc, tôi thầm nghĩ sáng luôn rồi mà còn chưa về.Mà nghĩ vậy thôi chứ tôi không có bực gì ráo trọi, kể từ hôm tôi được gả qua đây tới giờ thì ngoài trừ đêm tân hôn "chồng" tôi say ngủ quên trời quên đất ra thì sau đó đêm nào tên đó cũng đi đến sáng. Tôi cũng quen rồi, không có tên da trắng đó tôi lại càng thấy ung dung tự tại. Bởi vì tôi là bị ép đi lấy chồng chứ có yêu thương gì đâu mà buồn hay ghen chứ.Thuở đời vừa tròn 25 tuổi ba mẹ đã bắt đi lấy chồng, chồng thì ẻo lả da trắng môi hồng y như con gái, nhứt là cái tướng đi phát bực. Tôi đây là con gái nhìn còn thấy dẻo quẹo đừng nói là ai, thế mà cũng lấy vợ được, công nhận tài.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mèo Con Tai Cụp | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại khu vui chơi đông người nhộn nhịp kia, có một người đàn ông tuổi đã ba mươi nhưng lại mang một vẻ đẹp lạ thường. Gương mặt tuấn mỹ như một bức tượng điêu khắc do trời sinh đã ban cho, từng đường nét trên gương mặt ấy không thể nào miêu tả được, nó còn hơn cả hai từ " hoàn hảo " đối với anh. Dáng vẻ cao to, trên người luôn toát lên một khí chất hơn người.Là chủ tịch của một tập đoàn lớn, tập đoàn đứng đầu Châu Á cũng là người đứng đầu giữa Hắc Bạch lưỡng đạo. Với cái tên Tịch Mộ Thần, khi ai đó nhắc đến tên anh không ai là không thể không biết đến người đàn ông này. Bản thân vốn rất không thích đến những nơi nhiều người đông đúc như thế này, vì anh nghĩ điều này thật sự rất phiền phức. Nhưng vì " Bà Xã Nhỏ " rất thích đến đây chơi, đặc biệt hơn đó là muốn đến những nơi này cùng anh. Cô đã ra sức nài nỉ anh cùng cô đến khu vui chơi mới mở này nhưng anh nhất quyết không đồng ý không đi là không đi. Cô nhịn nhục, đến bước đường cùng cô đã trao đổi với anh một việc. Nghe xong điều này ánh mắt anh sáng lên và cũng đã đồng ý cùng cô đến đây chơi
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Tai tiếng chính là cách để các minh tinh tự đạt được sự nổi tiếng nhanh nhất. Không sợ mình không có tai tiếng, chỉ sợ tai tiếng không đủ hấp dẫn người xem, không đủ để người khác nhớ đến mình lâu dài. Quản lý nghệ sĩ Hạ Thanh Thời cũng nhân đó mà tạo ra một scandal, hay nói chính xác hơn là giúp nghệ sĩ của mình đạt được lợi ích tốt nhất từ những tin đồn bịa đặt, bằng cách dẫn hướng dư luận nghĩ theo lối mà cô sắp sẵn.Nếu nghệ sĩ do mình quản lý bị đồn được bao nuôi, vậy ngại gì không loan tin người bao nuôi là người có máu mặt nhất! Hạ Thanh Thời đọc các tiêu đề trên báo mạng: “Nữ diễn viên Tiếu Tiêu xuất hiện tại sân bay với sợi dây chuyền số lượng có hạn trên toàn cầu, trùng hợp doanh nhân họ H cũng mua một sợi như vậy.” “Nữ diễn viên Tiếu Tiêu đi vào biệt thự trên núi của doanh nhân họ H cả đêm không ra.” “Nữ diễn viên Tiếu Tiêu sắp kết hôn? Nghi vấn bạn trai là doanh nhân có tài sản lên đến triệu đô.”Về nhà, Hoắc tiên sinh đưa ra ba yêu cầu với Hạ Thanh Thời: “Một, không được đưa trang sức anh tặng em cho người khác đeo. Hai, sau này đưa bạn về nhà chơi không được để phóng viên chụp ảnh. Ba, với tư cách là chồng của em, anh không muốn tên mình và cô gái nào đó không phải em cùng xuất hiện trên tin tức giải trí.”
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
October Angelica | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khi Những Vì Sao Tỏa Sáng của tác giả October Angelica. Vệ Gia Tuyền được sinh ra lúc ba của cô đã ba mươi ba tuổi, vì vậy khi cô vừa mới tốt nghiệp đại học xong, bà nội năm nay cũng gần chín mươi đã gấp rút sắp xếp các cuộc hẹn để cô đi gặp mặt. Không thể chịu nổi, Vệ Gia Tuyền chạy đi tìm Hoắc Dự kể khổ. Người đàn ông trưởng thành kiệm lời đợi đến khi cô kể lể xong mới đề nghị với vẻ mặt bình thản: "Muốn không bị giục cưới thì chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là kết hôn.”Vệ Gia Tuyền nhíu mày, trong lòng còn đang ấm ức mà nhìn về phía Hoắc Dự, mi mắt đột nhiên sáng ngời, vỗ vào trán một cái, chợt cảm thấy bản thân đúng là thông minh hơn người, đối tượng mà bà nội mai mối làm sao có ai qua được người trước mắt này cơ chứ. "Anh Dự, hay là chúng ta kết hôn giả đi?"Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Em Có Thể Nuôi Anh Không? hay Vợ Của Tổng Tài Là Nữ Thần Vạn Người Mê
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lạc Yểu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biệt Lai Vô Dạng của tác giả Lạc Yểu. Khách sạn Gia Dịch, phòng số 2830.Lục Nhĩ Nhã cắn chặt môi dưới, tầm mắt chăm chú nhìn vào bức tường trắng phía đối diện, không dám động đậy.Giờ phút này trên người cô, chỉ mặc duy nhất bộ nội y bó sát, làn da trắng nõn như tuyết của cô càng trở nên trong suốt dưới ánh đèn. Dáng người hoàn hảo phập phồng quyến rũ, gần như không hề giữ lại mà bại lộ trong không khí, trong phòng nhiệt độ hơi lạnh, khiến cho cánh tay hơi nổi da gà nhẹ, cũng không thể bài trừ việc chủ nhân của nó quá căng thẳng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ngôi Sao Thất Lạc của cùng tác giả.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mộng Tiêu Nhị | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Giới Không Tiếng Động, Còn Có Anh của tác giả Mộng Tiêu Nhị. Hôm nay Tần Dữ thành bạn ngồi cùng mới của Bồ Thần. Một giờ sáng, cô gái thao thức mất ngủ.Bồ Thần lại viết nhật ký“Kỳ nghỉ 1-5, đã ba ngày rồi mình chưa nhìn thấy Tần Dữ… Bồ Thần, mày nghĩ cái gì vậy? Mày là một con nhỏ câm.”Bồ Thần không bao giờ nghĩ tới, nhật ký của mình sẽ bị các bạn cùng lớp nhìn thấy.Phòng học đột nhiên yên tĩnh, mọi người lẳng lặng ăn dưa. Bồ Thần thành tích bình thường, không thể nói chuyện, yêu thầm học bá +giáo thảo*Tần Dữ, nhưng Tần Dữ người ta lại thích một bạn nữ rồi.*giáo thảo: dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trường.Nếu là fan của Mộng Tiêu Nhi, bạn có thể đọc thêm Không Yêu Không Vui hay Váy Hạ Thần.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Úy Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với máy tính ngáp liên tục."Hai người sao vậy? Lại bị Lão Vương tra tấn hả?" Giang Mạn lấy ra hộp quà mang về, cười đưa cho hai người. "Ú uầy! Em nhớ chị muốn chết." Chương Tiếu Tiếu trông thấy cô mắt liền sáng lên, vừa phấn khích nhận lấy hộp qùa ăn vặt đặc biệt, vừa than vãn, "thật không phải mà? Mấy ngày nay chị không ở đây, ngày nào lão Vương cũng bắt chúng em chết chìm trong tăng ca, hôm qua thảo luận chủ đề bản thảo mới, mãi đến hơn mười giờ lương tâm lão ấy mới trỗi dậy mà thả người."cô ấy đối diện với Bành Việt đang ngóc đầu nhìn Giang Mạn, cười nói: "không phải chị nói sáng nay mới về sao? Thế nào mà lại đi làm luôn vậy? Cũng không nghỉ ngơi hai ngày thật tốt, quay về đồng nghĩa với lại phải bắt đầu tiếp tục công việc ma quỷ." Giang Mạn cười: "Tôi cũng muốn vậy, nhưng về đến nhà mới vừa ăn cơm xong, đã bị lão Vương gọi điện thoại kêu tới, nói là lo nghĩ về việc tôi đi huấn luyện mười ngày, nghiệp vụ buông lỏng rồi, kêu mau chóng quay lại quan sát tiết mục thu âm mới." Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. cô vừa nói xong, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, một cái đầu bóng loáng như đặc vụ ở Địa Trung hải bước vào, cười vui vẻ nhìn mấy người bên trong: "Ai nói xấu tôi đấy?" không chờ ai trả lời, lại a lên một tiếng, " Giang Mạn về rồi à?"
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Cúc Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi đến Hồng Kông sắp xếp ổn thỏa, Đinh Dật liên lạc với Lâm Lâm. Lâm Lâm học xong nghiên cứu sinh ngành tài chính, từ chối lời mời đến Bắc Kinh làm việc của một ngân hàng tư nhân nước ngoài, sau đó cô ấy lại được một ngân hàng danh tiếng của Anh tuyển vào làm, thử việc xong được đưa đi tập huấn tại trụ sở Trung Quốc của ngân hàng đó ở Hồng Kông, trước đó đã nói Đinh Dật mà đến Hồng Kông thì nhất định phải đến tìm cô ấy.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Phỉ Ngã Tư Tồn | Ngôn tình | Hoàn thành
Đúng thế, tôi là tú bà, mà còn không phải tú bà bình thường, bởi vì trong cái thành phố này, phàm là club được coi là nổi thì tám chín phần mười là dưới tên tôi. Cái to nhất tên Trạc Hữu Liên, chế độ hội viên, kiểm tra tư cách còn ngặt hơn cả câu lạc bộ golf. Bên ngoài đồn đại Trạc Hữu Liên rất ảo diệu, nào là suối rượu rừng thịt, nào là ngập tràn xa hoa. Chẳng qua chỉ vì ở ngoại ô nên đương nhiên chiếm được cả khu rừng núi rộng lớn, giữa non xanh nước biếc xen vào vô số lầu các. Từ ngoài nhìn vào thì hệt như khu du lịch. Nếu nói về ưu điểm thì tất nhiên là âm thanh trong phòng tốt, rượu bán hơi đắt một chút. Lúc đầu tôi còn khá do dự, A Mãn quản lý chuyện mua bán mang đến một danh sách mua hàng, cái khu sản xuất rượu nổi tiếng của Pháp đắt chết người đó vừa mua liền mua cả mấy nghìn chai. Rượu tốt để lâu thì tốn cả đống tiền. Thế này thì, cuối cùng là định mở club hay là xây hầm rượu? Lúc đang chần chừ đó vừa đúng lúc Tô Duyệt Sinh không vui, thấy tôi cầm cái danh sách ngẩn người chẳng để ý đến anh ta, đại thiếu gia càng không vui hơn. Giành lấy cái danh sách rồi liếc qua một cái, cười lạnh lùng: "Còn tưởng là chuyện gì, chỉ là mua ít rượu thôi, chẳng lẽ em không trả được chút tiền đấy?"
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tây Tây Tiểu Lâu | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào.Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?"Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Sói Xám Mọc Cánh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở Đại Dạ Quốc, vào hôm bé trai tròn năm tuổi đều phải được đoán định số mạng, người nhà bình thường thì tìm một gian hàng coi bói ở đầu đường cuối ngõ để đoán định tương lai cho con trẻ, mà thân phận sang quý như tiểu thế tử của phủ Trấn Nam Vương – phủ của tướng quân đứng đầu Dạ Quốc này, dĩ nhiên là phải đến nhờ Quốc sư của Đại Dạ thận trọng bói toán đoán định tương lai. Sáng sớm ngày hôm đó, cửa chính của phủ Trấn Nam Vương mở rộng, hai đội thân binh (quân lính do tự vương phủ huấn huyện và thành lập) rầm rộ hộ tống một chiếc xe ngựa hoa lệ chạy ra. Cổ xe nạm đá Vân Mẫu, càng xe khắc hoa nạm vàng, thân xe sơn màu vàng kim, là xe của Trấn Nam Vương phi. Xe ngựa đi thẳng ra cửa thành, xuyên qua trời đông giá rét gió lạnh phất phơ của vùng ngoại ô kinh thành, một lúc lâu sau, chậm rãi dừng trước cửa lớn của phủ Quốc sư. Phủ Quốc sư đã sớm phái người chờ ở nơi đó, đợi đón xe của Trấn Nam Vương phi cùng tiểu thế tử. Xe ngựa dừng lại, Vương Phi dắt một đôi hài tử xuống xe. Tay trái bà dắt chính là con trai trưởng duy nhất của bà —— thế tử của Trấn Nam Vương - Kỷ Nam. Hôm nay Kỷ Nam mới vừa tròn năm tuổi, mi thanh mục tú, cốt cách thanh khiết, mặc một bộ áo gấm xanh thẳm trân quý tươi tắn, càng lộ ra dáng người khẳng khái, còn nhỏ tuổi mà đã có một thân khí phách.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
nó ngồi trên ghế, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn hai người đang lo lắng liền cảm thấy bất an. chẳng nhẽ nó lại gây ra chuyện gì ư? đâu có mà có nó cũng chẳng nhớ nổi đơn giản vì nó gây họa nhiều rồi bao giờ người xử lí cũng là cha nó. " hai người nói gì đi" cứ kéo dài thế này chẳng ổn chút nào " con sắp phải kết hôn" ông trần lên tiếng, giọng khàn khàn đã được tô luyện qua thời gian khiến ông thêm trững trạc và thận trọng. ông cũng đâu ngờ ngày này đến nhanh thế nhưng ông là người trọng tình nghĩa ai tốt với ông ông nhất định cả đời không quên. nếu năm ấy không có gia đình họ thì cũng chẳng có ông bây giờ.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14