Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành
Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hồi Sênh | Ngôn tình | Hoàn thành
Chín năm trước, ở ngoài sân vận động, Giản Duy gặp Giang Ngật. Sau lần “gặp” đó, cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Em thích nghe anh hát bài ‘Đầy sao’.” “Được, có cơ hội giáp mặt sẽ hát cho em nghe.” Giang Ngật là thần tượng Giản Duy hâm mộ nhiều năm, cũng là người đàn ông khiến cuộc đời cô biết được cái gọi là “động lòng”. Chín năm sau, tại chốn cũ, cô tham dự concert của anh. Dưới bầu trời đầy sao, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người, Giang Ngật thổ lộ với cô.“Anh yêu em, em chính là của anh.” “Em đã từng thấy qua ngân hà, nhưng chỉ yêu một vì sao là anh.” Giản Duy nghĩ tất cả đã quá viên mãn, anh lại làm cho cô tin rằng, mọi thứ còn có thể viên mãn hơn. Chuyện thầm mến thời thanh xuân của cô, cuối cùng cũng có kết cục hoàn mỹ.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cầm Gian Đích Luật Động | Ngôn tình | Hoàn thành
Nửa giờ sau, rốt cục nhìn thấy hành khách chuyến bay lần lượt đi ra, tim tôi bắt đầu đập thình thịch, cảm giác trái tim sắp nảy ra ngoài rồi. Nàng còn chưa đi ra, chắc là còn phải đợi hành lý, gương mặt tôi khó nén vui sướng cùng hồi hộp, trong lòng nghĩ về bộ dáng của nàng, sẽ có biến hóa quá lớn hay không… Qua mười mấy phút (cảm giác thời gian thật là dài dằng dặc!), ở trước mặt tôi mười mấy mét, trông thấy một cô gái ăn mặc nhàn nhã thời thượng, vóc người cao gầy, đầu để kiểu tóc nâu dài đi về phía tôi. Đúng! Là nàng! Người phụ nữ khiến tôi ngày nhớ đêm mong, vô cùng đắm say. Chúng tôi đồng thời nhìn thấy đối phương, tôi vẫy tay với nàng, nàng lộ ra nụ cười mê người, còn có hai lúm đồng tiền nhỏ thật sâu, đôi mắt lấp la lấp lánh, rất là xinh xắn. Nàng bước nhanh đến chỗ tôi, nhưng dừng lại ngay ở cự ly cách tôi hơn một mét, chúng tôi cứ lẳng lặng nhìn nhau như vậy. Nàng thay đổi, trở nên thành thục mỹ lệ hơn, toàn thân tỏa ra một loại khí chất tao nhã, không còn là cô bé ngày trước vô cùng thẹn thùng, gặp phải chuyện thì có hơi sợ hãi. Đôi mắt của tôi bắt đầu nhòe đi, rơm rớm nước mắt. Tôi nhìn thấy khóe miệng nàng đang run run, đôi mắt vẫn bình tĩnh nhìn tôi, giống như nhìn thấu lòng tôi, tôi đoán chắc hẳn bây giờ trong lòng chúng tôi đều nghĩ giống nhau! Yêu nhau mười năm, nhưng sáu năm xa cách, thời gian sáu năm chúng tôi chỉ có thể gặp mặt nhau vài lần, những lúc khác cả hai đều đau khổ chờ đợi, thật khó tin tưởng chúng tôi lại có thể chịu đựng được.
46.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
Ninh Tiểu Tinh bắt đầu hối hận vì tham gia buổi họp lớp lần này. Kỳ nghỉ tết thanh minh, Ninh Tiểu Tinh trở về viếng mộ bố mẹ, vừa hay gặp lại người bạn cùng lớp cấp Ba tên Lý Thanh Vũ. Nhất thời “rơi não”, bị đối phương thuyết phục, Ninh Tiểu Tinh liền đồng ý tham gia buổi họp lớp. Buổi họp lớp chính thức là vào ngày mai, tối nay chỉ có mấy người hẹn nhau đi uống rượu, hát karaoke.Sau khi đến, Ninh Tiểu Tinh mới phát hiện ra, những người tham gia buổi tụ tập này, không cùng một thế giới với cô. Hồi còn đi học, Ninh Tiểu Tinh là kiểu học sinh cá biệt dễ thấy trong nhiều trường học: Không học hành nghiêm chỉnh, nhà có tiền, thành tích lẹt đẹt. Cũng may cô chỉ ham chơi chứ chưa bao giờ bắt nạt người khác, thế nên mới không bị nhiều người ghét.Ngoại trừ Thẩm Trầm. Suốt thời gian học cấp Ba của Ninh Tiểu Tinh, cô vẫn luôn theo đuổi Thẩm Trầm, kết quả cuối cùng, chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của cậu. Sau này bố Ninh phá sản, từ một cô công chúa nổi bật, trong nháy mắt cô biến thành một đứa nghèo túng không có nổi tấm bằng tốt nghiệp Trung học, nhìn thấu thói đời nóng lạnh, nếm hết mọi sự buồn đau.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Phượng Cửu An | Ngôn tình | Hoàn thành
Chiếc xe Maserati đen ngừng tại ven đường, ngồi sau tay lái là một cô gái đeo kính mát nhếch cao đôi môi đỏ, ngón tay thon dài gõ nhẹ vô-lăng, cô hơi nghiêng đầu, trong tai nghe bluetooth trợ lý vẫn đang thét to: “Chị, hướng dẫn đường đi không dùng được sao? Thật sự không được sao? Trung tâm triển lãm rất dễ tìm mà!!!” Cô gái nhìn trên màn hình biểu thị nhắc nhở đã đến điểm đích, nói: “Fiona, chỉ cần nói cho chị bây giờ chị quẹo trái hay quẹo phải.” Tim trợ lý mệt vô cùng: “Chị, chị đi từ hướng nào? Từ đường Nhân Dân hay đường Hòa Bình đi qua?”Cô gái cũng tỏ vẻ cẩn thận suy nghĩ, mặc dù mới chỉ nghĩ được một giây đã nhẹ nhàng nói: “Không nhớ rõ nữa.” “Ôi trời ơi… Đầu xe theo hướng nào? Nếu không chị hỏi đường xem? Đã nói chị để lái xe chở đi từ sớm rồi mà…” Cô gái cười: “Fiona, trái và phải, em thích bên nào hơn?” “Em điên rồi.” Trợ lý Tần Lâm sụp đổ. Đuôi xe truyền tới một tiếng loảng xoảng song chiếc xe vẫn đứng im không chút sứt mẻ. Cô nâng mắt nhìn sang kính chiếu hậu.Cách lớp kính râm, có một bóng người duyên dáng mặc trang phục đỏ rực nâng chiếc xe đạp lên, đờ đẫn nhìn đuôi xe, cô gái nhếch miệng, nhẹ giọng nói: “Fiona, chị bị đụng phải rồi.” Xe đứng yên ở ven đường cũng có thể đụng phải, vận may của vị “Người gây họa” này cũng thật kém.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Tây Tử Tự | Ngôn tình | Hoàn thành
Lục Nghiên Kiều nuôi một con vẹt tên là Rùa Đen, một người một chim tương thân tương ái, tình cảm sắt son hơn cả vàng ròng. Một hôm nọ, lầu dưới nhà Lục Nghiên Kiều bỗng có hàng xóm mới chuyển tới. Chẳng mấy ngày sau, Lục Nghiên Kiều ngạc nhiên phát hiện bé cưng nhà mình làm phản rồi. Vì thế hằng ngày cô đều phải gân cổ gào xuống lầu dưới: “Hạ Trúc Lịch, anh có nhìn thấy chim của em không?” Dần dà, khu nhà này bắt đầu tung tin vịt —— có một cô gái trường kì giở trò lưu manh với hàng xóm. Lục Nghiên Kiều: “…… Hạ Trúc Lịch anh chờ đấy cho em!!” Đây là một câu chuyện về hai kẻ đánh nhau bốp bốp một thời gian rồi không tách nhau ra được nữa. Couple: Nữ chính lảm nhảm tào lao x Nam chính nam thần lạnh lùng cao ngạo. Nam chính là game thủ chuyên nghiệp của game PUBG. Bác nào không chơi game này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quá trình đọc cả.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Khương Chi Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc cuộc thi môn Ngữ văn kết thúc, bầu trời bên ngoài cũng vần vũ mây đen, như đang báo hiệu cơn mưa đang tới. Trên hành lang ùa ra những học sinh thả lỏng sau buổi thi, tốp năm tốp ba tụ tập lại nói chuyện phiếm, bàn về cuộc thi, hoặc tò mò về những tin bát quái. "Lớp bên cạnh có người bị bắt gian lận đó, đùng một phát là bị bắt luôn, gan thật đó." "Thật hả? Vậy chắc bài thi đó bị 0 điểm rồi.""Đương nhiên, ở trước mặt giáo viên mà còn dám gian lận, nghe nói giám thị là chủ nhiệm của lớp đó luôn, tớ đoán chắc là thầy ấy tức muốn chết rồi..." Nhạc Nha ôm bình nước đi qua, nghe được vài câu thảo luận to nhỏ đó. Mỗi giây mỗi phút sau khi lên 12 đều được các giáo viên kiểm soát chặt chẽ, ngay cả lễ Quốc Khánh ngày mai cũng chỉ được nghỉ ba ngày, cho dù học sinh có phàn nàn cũng vô dụng. Hôm nay là ngày thi tháng cuối tháng chín, cũng là cuộc thi cuối cùng tại trường học này.Nhạc Nha đi đến phòng đun nước, nghĩ về kế hoạch kiến thiết trường học Nhất Trung, sau lễ Quốc Khánh họ sẽ chuyển đến khu học mới, tương lai sẽ học ở đó một năm. Cô cũng chưa đến xem khu học mới, cũng không biết nó như thế nào. Rót đầy bình nước, Nhạc Nha xoay người định về lớp thì bị một nữ sinh tóc ngắn chắn đường, ngăn cản cô ra khỏi phòng đun nước. Nhạc Nha nhớ cô bạn này ngồi ở đằng sau mình trong lần thi này, cũng không biết cô ấy muốn gì, "Có chuyện gì không?"
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vĩ Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Tính ra thì, Mao Ca mở khách sạn ở thành cổ cũng đã được năm, sáu năm rồi. Trước đó, y mở thanh lữ ở Cam Nam, sau lại ngại ở đó mùa đông khắc nghiệt, mùa khách cũng không dài, tích góp dè sẻn cả năm cũng chẳng dôi ra được mấy đồng, trong cơn nóng máu bèn cuốn gói nhổ trại đến thành cổ. Cũng may là cái đất thành cổ này hợp mệnh y, mở khách sạn xong lập tức khách khứa nườm nượp, chỉ mất ba năm đã hòa được vốn, sau đó thì tằng tằng một đường đồ thị đỏ rực phi thẳng tắp lên trên…Đỏ đến tận giờ vẫn náo nhiệt vô cùng, xu thế càng lúc càng buôn may bán đắt. Khách sạn chia làm hai phần trước sau, phía sau là chỗ trọ, phía trước sửa thành quán bar. Quán bar nếu chỉ cung cấp dịch vụ uống rượu thì cũng chẳng khác gì mọi người khác, à nhầm, mọi quán bar khác, bởi vậy, Mao Ca vắt muốn kiệt cả óc, nghĩ cách tạo cho quán bar một dấu ấn đặc sắc – y thường tung ra một chủ đề, ví dụ như kể chuyện ma, chơi trò chơi sát nhân gì đó, mời tất cả khách khứa trong nhà tham gia, cười đùa một trận, chủ khách đều vui.Chủ đề đêm nay là, người bạn thần kỳ của tôi. Tất cả mọi người đều rất sôi nổi, người trước vừa dứt lời người sau đã cất tiếng, nhưng đến giữa chừng thì có người trộm đánh tráo khái niệm, từ “thần kỳ” thành “cực phẩm”, sau đó thì chuyển thành đại hội nôn mửa. Có người kể rằng bạn mình thích bóc da chân, nhưng không được bóc đứt hẳn, mà cũng chỉ bóc mỗi da chân ở cạnh bàn chân, bóc rất nhiều, nhìn lướt qua trông như chân đạp cánh sen vậy.
33.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mễ Ly Hi Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Mỹ Nhân Hệ Liệt Quyển I] Ta Xuyên Thành Mỹ Nhân Đệ Nhất của tác giả Mễ Ly Hi Mộc. Lục Trì Mạn nghe được tiếng rì rầm của ai đó vang lên bên tai, hắn có hơi ngạc nhiên, hắn đang ngủ trong phòng cách âm cơ mà sao lại có giọng nói khác thường ở đâu lọt tới, chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là hắn nằm mơ? Nếu vậy thì giấc mơ này cũng thật kì lạ, trước mắt đen sì sì mà bên tai lại có âm thanh... \- Xẹt.. rè.. rẹt.. Đang lúc nghi hoặc, hắn lại nghe được tiếng loa rè rõ ràng trong đầu, ngay sau đó là một giọng nói lạ lùng nối tiếp vang lên:\[Xin chào tiểu kí chủ! Ta là hệ thống xuyên sách siêu cấp số Diệu Diệu, phụ trách giúp đỡ kí chủ làm nhiệm vụ. Xin được chỉ giáo nhiều hơn!\] Lục Trì Mạn mơ mơ màng màng không hiểu: "..." Cái gì? Hệ thống! Hệ thống gì? Trong đầu cấp tốc tuôn trào vô số câu hỏi cùng lúc, hắn như nằm mộng mắng thầm. Đồ điên nào đang đang ở trong đầu nói nhảm? Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng cực hay như Đại Thần Lưu Manh và Yêu Nghiệt.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lee Na | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau 1h đồng hồ đi máy bay đến Hàn, bọn nó lại phải đón tàu ra đảo Jeju. Suốt chặng đường đi nó và hắn chẳng nói với nhau lời nào, đơn giản vì GIẬN. Nó tách khỏi mọi người rồi đi đến cuối đuôi tàu ngắm biển. Nơi đây rất ít người nên nó có thể ở một mình. Nó ngước lên nhìn trời. Sao trời lại âm u giống tâm hồn nó lúc này thế? Trời sắp mưa rồi. Mây đen dày đặc thế kia mà. Nó cũng chẳng có ý định đi vào trong, nó không muốn gặp cái bản mặt khó ưa của hắn. Trong khi đó tại phòng ắn
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bùi Trà My | Ngôn tình | Hoàn thành
Điệp thơ thẩn đi lại trong sân trường. Có thể là do hôm nay gió mùa đông bắc về nên trời hơi rét, chứ giờ xuân cũng sắp qua rồi. Kéo cổ áo lên cao, nó bước vào trong sân trường. Mấy cây hoa lũ bạn lớp cô mới trồng cách đây một năm giờ đã lớn lên rồi. Hoa nào cũng rất đẹp, lũ bạn này cũng biết trồng đấy chứ.Điệp nhìn lên cây hoa mang tên mình - hoa điệp. Cây hoa điệp lúc nào cũng dịu dàng đứng ở một góc sân trường, đến hè nó lại nở ra những bông hoa vàng ấm áp màu nắng hạ. Đã có mấy bông bắt đầu nở rồi đấy, Điệp nhủ thầm. Giá như rằng Điệp là nữ thần hoa, nó sẽ úm ba la biến cho cây hoa luôn ra bông suốt bốn mùa.Cuối cùng thì cái Thanh cũng về. Đúng là, lúc nào cũng chỉ thích ăn quà vặt là giỏi! Bắt người ta chờ mãi từ bấy đến giờ. Kìa coi đi! Trên tay cầm hết ô mai rồi lại đến sấu dầm, miệng lại rau ráu bim bim, sao mà ăn lắm thế không biết? Vậy mà vẫn có được dáng đẹp, cái Thanh này sao mà tài hơn cả tài! Điệp mặt buồn xo, nó định cãi gì đó nhưng nhìn cả lớp ai cũng làm được bài đành im lặng. Ai bảo nó kém môn này chứ? Bài kiểm tra vừa rồi chắc hẳn Điệp chỉ được 6, 7 điểm là hết cỡ.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
HienPhan2805 | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô nói giọng rất lạnh làm Huy hoảng hồn. Anh cứ tưởng cô nghịch ngợm, trẻ con lắm hóa ra cũng có lạnh à. Anh thấy hơi có lỗi nên lúc nói chuyện mặt hơi hơi cúi.Mãi đến lúc sau bố Linh mới nói: "Huy à, con lên nói chuyện với Linh đi."Huy mở cửa bước vào. Căn phòng toàn màu trắng. Trên chiếc giường trắng, Linh đang nằm ngủ yên. Anh ngồi bên cô. Anh thấy cô cũng rất xinh, rất cute, cũng ngố lắm, muốn cắn cho một phát. Nghĩ vậy, Huy đặt môi mình lên môi cô và hơi liếm láp, tham lam cắn nhẹ bờ môi mềm mại ấy.Linh hơi hé mắt rồi cũng tỉnh hẳn. Trước mặt cô là gương mặt khá quen. Cô mở to mắt. Huy bịt chặt tai lại. Anh cứ tưởng cô sẽ hét toáng lên. Nào ngờ, Linh búng nhẹ mũi Huy và cười tươi: "Anh đừng lo! Em không hét đâu. Bỏ tay ra đi. Dù sao sáng nay em va phải anh, giờ coi như hòa nhé" - Linh giơ bàn tay nhỏ xinh ra trước mặt Huy. Huy nhìn Linh mà ngây cả người. Anh thích cái biểu hiện đáng yêu này của cô nhóc. Linh rất khác những đứa con gái anh từng gặp. Không hề la mắng, chửi bới anh là đồ yêu râu xanh, mà lại nói rất nhẹ nhàng. Thấy Huy không trả lời, cô lo lắng hỏi: "Anh ổn không?" "A...anh ổn". Bỗng Huy ôm Linh vào lòng, nói nhỏ: "Anh.Xin.Lỗi.Nhóc.Nhé!"
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lý Thảo Nhã | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi vẫn cảm thấy vô cùng hoảng loạn, nhưng để chứng tỏ cho Tú Nhi thấy mình không sao, tôi đứng dậy ngay! Trời đất quay cuồng, còn Tú Nhi càng lợi hại hơn. Nó biết thuật phân thân ư, có đến ba Tú Nhi?! Hừ, có lẽ tôi nên lượng sức mình mà uống, sao lại uống nhiều như vậy chứ, xui thật! Nhưng các bạn có biết người hôm nay cùng uống rượu với tôi là ai không? Là mấy bạn nam học học cấp 3 rất nổi tiếng, vì tôi rất vui, hơn nữa sức khoẻ đang rất tốt, nên cứ uống liên tục, say đến bộ dạng như thế này! Nhưng, tôi không bị xui xẻo vô ích.“Này, đi đâu? Tớ gọi taxi giúp cậu!” Chỉ nói là gọi giúp xe thôi? Chắc chắn là tôi tự trả tiền xe, rồi ngày mai, lại còn phải trả thù lao phục vụ cho nó nữa?! Đây là sự thật không thể thay đổi … Không để ý đến tiếng gọi của Tú Nhi, tôi đi về hướng nhà mình. Không bao lâu, tôi dã cách Tú Nhi một đoạn xa, đã hơn 12 giờ đêm rồi. Ôi, nếu không tỉnh rượu ngay, tôi có thể mất mạng. Ông bố tôi chắc là còn ngồi trên ghế nệm đợi, hơn nữa, còn liên tục nhìn đồng hồ treo tường. Quỳ xuống xin tha thứ? Hay là giả vờ xỉu? Uống rượu quá nhiều làm tim ngừng đập? Bố nhìn xác tôi, buồn một chút,sau đó, đem đi chôn. Trời ạ… nghĩ đến những chuyện thê thảm này, tôi rùng mình, nổi da gà.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Minh Nguyệt Thính Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong văn phòng làm việc của tập đoàn Hằng Viễn, Cao Ngữ Lam vừa đi công tác về. Cao Ngữ Lam là một chuyên viên hoạch định hoạt động tiêu thụ của phòng thị trường. Cô làm việc ở công ty này hơn một năm. Công việc rất bận rộn, thường phải làm thêm giờ, đi công tác như cơm bữa. Nhưng công ty có quy mô lớn, có thể học hỏi thêm nhiều nghiệp vụ, lương lậu cũng không tồi, vì vậy Cao Ngữ Lam rất hài lòng với công việc của mình. Bây giờ là năm giờ chiều, thời điểm sắp tan tầm. Cao Ngữ Lam vừa xuống máy bay, cô có thể về nhà nghỉ ngơi. Vì muốn tổng hợp lại nội dung đã thương lượng trong chuyến công tác nên Cao Ngữ Lam đến thẳng công ty. Cô quay đầu nhìn, là Ôn Sa, nhân vật nổi tiếng trong công ty.Cô Ôn Sa này đứng đầu bảng về nhan sắc ở công ty, thành tích nghiệp vụ mỗi tháng luôn dẫn đầu. Về mặt quan hệ hay đối nội đối ngoại, Ôn Sa cũng không nhất thì nhì. Vì vậy, cô ta quả thực là nhân vật nổi tiếng trong công ty. Lúc này, Ôn Sa đi nhanh về phía Cao Ngữ Lam. Cô không biết cô ta có việc gì tìm mình, cô định mở miệng hỏi thì bất chợt bắt gặp ánh mắt kỳ lạ của đồng nghiệp ở bàn bên cạnh. Cao Ngữ Lam chưa kịp phản ứng đã bị Ôn Sa ôm chặt vào lòng.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trúc Quân | Ngôn tình | Hoàn thành
Tim Nhật Phương đập hỗn loạn trong lồng ngực chẳng khác nào chú bướm con bị vướng vào vợt khi thêm lần nữa mắt cô chạm phải cái nhìn cháy bỏng của người đàn ông mặc vét trắng. Cô từng để ý người đó từ lúc còn bé. Ngày ấy Nhật Phượng là một đứa trẻ con nhưng cô đã biết...thích và thương quan tâm đến đôi mắt luôn luôn ánh một nụ cười bên trong của Nhã. Tám chín năm ròng Phượng mới gặp lại " Nụ cười trong mắt " ấy và rõ ràng ký ức đã không nói nói được hết những cái riêng của Nhã, mà suốt thời gian dài, có nhiều lần cô đã tưởng tượng khi chợt nghĩ tới anh.Len lén nhìn về phía Nhã lân nữa, Phượng bồi hồi. Có một nét gì rất riêng trong từng cử chỉ của anh. Phóng khoáng, tao nhã và duyên dáng một cách tự nhiên. Khuôn mặt anh với chiếc cằm hơi bướng, chiếc mũi thẳng như bị lu mờ bởi đôi mắt sau đen và đôi mi rậm cong. Ngày xưa cô chỉ cảm nhận đơn thuần là: "Anh Nhã có đôi mắt đẹp". Còn bây giờ thì... Phượng tự thấy mà mình nóng bừng, hồn chợt trào lên nỗi xôn xao rất lạ. Sự cảm nhân cái đẹp của đứa trẻ con ngây thơ hồi nào được nhân lên gấp bội, biến thành cơn cuồng phong xúc cảm mà Phương đã hoàn toàn bị sức mạnh giông gió của nó chế ngự, để hầu như suốt buổi tối nay cô cứ phải luôn nghĩ tới và luôn để ý tới Nhã.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vương Khiết Băng aka Yu | Ngôn tình | Hoàn thành
Hôm nay là hôm ngày quan trọng đối với Tần Cửu Cửu- Hôm nay là kỉ niệm 2 năm yêu nhau của Tần Cửu Cửuvà Quan Khiếu Luân. Vừa bước xuống máy bay cảm giác của Tần Cửu Cửu cực kì vui vẻ chuẩn bị ăn mừng với người mình yêu... Nhưng rồi.... Khi cô bước vào văn phòng của Quan Khiếu Luân lại nghe thấy những âm thanh khó nghe vang vọng, trái tim của Tần Cửu Cửu co quắp lại cực kì đau nhói, đôi tay nhỏ nhắn đó bắt đầu run rẩy đưa lên trái tim mình. Hình như cô đang bị ảo giác? Chắc là do ảo giác thôi! Tần Cửu Cửu tự nhủ rằng bản thân bị ảo giác rồi một tay mở cánh cửa bước vào. Ha?- Chị.... Hóa đá? Thất vọng? Ngơ ngác? Ngạc nhiên? Không bây giờ phải nói đúng hơn là "Chết lặng". Còn điều gì khó tin hơn khi người yêu của mình và cô em gái đang làm chuyện "Ân ái" ngay tại văn phòng? Ngay trước mắt mình? Tần Cửu Cửu nhìn hai người họ mà nước mắt cũng trào ra.... Ồ! Món quà này quá lớn đối với cô rồi! Quá lớn rồi! Thất sự rất lớn rồi
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55