Thanh Hằng | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi mặc chiếc áo mưa mỏng che hờ trên người, ngồi trên chiếc xe máy cà tàng chạy nhanh dưới trời mưa bão, gió kèm theo mưa không ngừng quật mạnh vào mặt tôi đau rát, tôi nắm chặt tay lái, lái xe trong vô thức,đường phố chỉ còn lại mình tôi không khác gì một con thần kinh khi cư nhiên ra ngoài vào lúc thời tiết mưa bão như thế này, nhưng tôi nào có muốn như vậy?Hôm nay chính là ngày cưới của tôi, đêm nay vốn dĩ là đêm tân hôn của tôi? Thay vì được ở trong chăn êm nệm ấm với chồng, tôi lại phải chạy 1 mình dưới cơn mưa lạnh ghê người chỉ vì cái lí do cô em chồng bị chồng đánh, em chồng tôi tên Trang, nó lấy chồng hơn 1 năm nay, không hiểu vì sao 2 vợ chồng nó lại gây nhau trong ngày đám cưới của tôi, kết quả chồng nó đánh nó một bạt tai, nó giận dỗi bỏ đi từ chiều giờ không thấy về, mẹ chồng tôi lo lắng phát điên lên, cuối cùng chính tôi, cô con dâu mới nhận nhiệm vụ đi tìm em chồng về, chồng tôi cũng có ngăn không cho tôi đi vì bên ngoài đang có bão, nhưng tôi không đi thì mẹ chồng tôi lại đòi lao ra ngoài tìm con gái, chồng tôi nói để anh đi thì bà ngăn lại với lí do anh đang bị cảm cúm, cuối cùng vẫn là tôi đi, thế đấy ngày đầu tiên đặt chân về làm dâu của tôi nó diễn ra như vậy đấy.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngoài đầu ngõ, phía mấy hàng cau tiếng tắc kè vang lên từng hồi. Ông Năm rít xong điếu thuốc lào ngửa mặt lên trần nhà nhả ra 1 luồng khói trắng mờ mịt. Ông thấy khoan khoái và đã lắm, nghe tiếng tắc kè ông thấy bực mình, đương cơn sảng khoái vì bi thuốc lào bỗng nhiên bị cái thằng phải gió nào chọc tức. Ông cáu: Cha tiên nhân đứa nào thập thò ở ngõ nhà ông đấy? Tắc kè tắc kinh cái gì? Cút ngay không ông mày cho 1 nện bây giờ??? Cứ rình rập cái gì ở ngoài đấy??? Hả!Tiếng ông Năm ồm ồm, ông nói rõ to, đến mức ở bên nhà bà Tám cũng nghe thấy được. Thì ra chẳng có con tắc kè nào ở ngoài đầu ngõ nhà ông Năm cả, chẳng là nhà ông có con gái mới lớn, đương tuổi cập kê nên trai làng hay nhòm ngó tán tỉnh. Đều như vắt chanh, tối nào cũng có người thập thò ở ngõ nhà ông nên ông khó chịu. Nghe tiếng quát mắng từ bên trong vọng ra, Trình thôi ko ra ám hiệu nữa vì anh sợ bị mắng. Hihi. Hôm nay anh hẹn con gái ông Năm là Hoài đi ra bến nước gần trường làng tâm sự. Đen cho anh là ông Năm nghe thấy, chỉ sợ Hoài ko đc đi, nhưng Trình ko bỏ cuộc. Anh vẫn ngồi ở gốc cau và chờ đợi. Hoài dọn dẹp bát đĩa ở dưới bếp xong xuôi, khi nãy có nghe thấy ám hiệu của Trình nên cô hồi hộp lắm, chân tay làm thật nhanh để còn lén đi gặp bạn trai. Ông Năm tuy khó tính thật nhưng 1 lát nữa ông nằm ra cái phản, ôm cái radio và nằm rung đùi thì ông chả chú ý gì con gái đi đâu làm gì nữa. Rõ là hay. Lợi dụng điều này nên Hoài chờ bố đi nằm, cô lén đi ra phía sau nhà, đi tắt qua bụi cây rậm rạp rồi đi ra khỏi nhà. Ở quê không có tường rào rồi cổng nên lén đi dễ dàng lắm.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thanhthanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Ánh nắng yếu ớt của buổi chiều chớm đông dần tắt hẳn trên cánh đồng, trâu bò lững thững nối đuôi nhau đi về. Phía bên kia xã, một luồng khói trắng to như cái cống nước đang xối xả bay lên bầu trời... ấy là cái ống khói của nhà máy gạch mới xây dựng cách đây không lâu. Gió hiu hiu thổi, thời tiết càng về chiều nhiệt độ càng giảm, chiếc áo thu đông mặc bên trong, áo gió mặc bên ngoài mỏng manh khiến cho hai bàn tay của Mùa lạnh cóng.Mọi người đã về gần hết, nhìn từ cánh đồng hướng mắt về phía làng, nhà nào nhà nấy bếp lửa khói bay nghi ngút chuẩn bị bữa tối. Có nhà còn đặc biệt phi hành tỏi xào nấu thơm phức làm cho Mùa thấy đói bụng ghê gớm. Sở dĩ cô còn cố lán lại làm thêm chút nữa mới về vì bố mẹ Mùa già yếu. Chân tay run rẩy không làm được việc nặng, cô thương bố mẹ nên gắng sức làm thật muộn mới về. Gánh vác được thêm tí nào hay tí đấy... Vừa làm Mùa vừa đảo mắt nhìn về phía xã bên, nơi cái ống khói to đùng của nhà máy gạch đang xả ầm ầm lên bầu trời. Cô đắn đo suy nghĩ xem có nên xin vào đó đi làm công nhân hay không, bởi làng này từ khi xây dựng nhà máy, thanh niên trai gái bảo nhau vào đó làm công nhân hết thảy. Nghe bảo là vui lắm, hàng tháng được trả lương cao gấp mấy lần trồng hoa màu...
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Cẩm Chanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Cuối tháng tám, nhiệt độ không khí mát mẻ dễ chịu. Ngày báo danh gần hết hạn mà đám học sinh Thành Nam như cũ vẫn cố thủ ở cổng trường, tụ năm tụ ba, đồng phục lỏng lẻo, bộ dáng cà lơ phất phơ. Thành Nam vốn là trường nam sinh tư nhân, đến học kỳ này mới đổi thành trường hỗn hợp. Trường bọn họ dương thịnh âm suy, bấy giờ nghe sẽ có một cô gái nhập học thì như được bơm thêm máu, trong bảy ngày đều khắc thủ vững tiền tuyến chỉ để nhìn thấy chân dung của người đẹp. Ấy vậy mà một cọng tóc thôi cũng chưa được thấy.Tám giờ, mây đen ở giữa bầu trời bắt đầu tan dần, nắng sớm xuyên qua những tầng mây, gió nhè nhẹ thổi qua. Một chiếc xe hơi màu đen dừng lại ở ven đường, cửa xe mở ra thì thấy một đôi chân dài bước ra. Nam sinh tụ tập ở trên đường toàn thân run lên, hai mắt kích động tỏa sáng liếc nhìn. Thấy đó là một đôi giày thể thao nam thì mất hứng. “Hàn Lệ, cô nhỏ của con trời xa đất lạ nên con phải quan tâm đến cô ở trường đấy nhé.”Bên trong xe là một giọng nữ thanh tuyến nhu hòa nhưng lời nói là một mệnh lệnh không thể kháng cự. “Con biết rồi.” Hàn Lệ không kiên nhẫn, trả lời có lệ một câu. Chân của cậu dài, thân dựa vào cửa xe, cánh tay dài lười nhác gác trên đỉnh xe, cậu rũ mắt thúc giục: “Xuống xe, còn chờ tôi phải ôm cô à?” “Hàn Lệ!” Mẹ Hàn quát lớn, “Không được nói vậy với cô!”
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mạn Miêu (Martina) | Ngôn tình | Hoàn thành
Mối tình thầy trò từ xưa đến nay vốn chịu nhiều áp lực. Nhưng một mối tình nhẹ nhàng, sâu lắng trong "Tiểu Đan của giáo sư" đem đến một cảm giác khác, nhiều cung bậc cảm xúc trộn lẫn cùng vị ngọt ngào, xen lẫn đắng nồng vẫn được thể hiện rõ nét, tựa như ta nhâm nhi một tách cà phê nâu vào những buổi chiều trầm lặng.Chu Nhã Đan - sinh viên năm nhất đang lơ ngơ giữa dòng người đi ngược xuôi. Trường đại học hóa ra lớn thế này sao? Cô chẳng biết đi đâu hết. Xa xa nhìn thấy một chàng trai mặc quần áo giản dị, trông có vẻ giống giáo sư trong trường. Cô chạy lại hỏi:" Giáo sư! Giáo sư! Thầy có thể chỉ em tới phòng C không?"Vị giáo sư này quay sang nhìn, dáng người cao cao, hơn cô phải một cái đầu, anh đứng ngược sáng, gương mặt hết sức điển trai! Vị giáo sư trả lời với giọng trầm thấp:" Sinh viên mới?" Cô gật đầu lia lịa, anh nhìn thẳng, bắt đầu sải bước:" Theo tôi." Cô đuổi theo anh, chăm chú nhìn bước chân nhanh thoăn thoắt của người phía trước để rồi đâm rầm vào người ta. Anh quay xuống:" Tới nơi rồi." Chu Nhã Đan cúi gập người:" Cảm ơn giáo sư!" Ngẩng đầu đã chẳng thấy bóng dáng đâu, người này có thuật di chuyển tức thời chăng?
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nghiên Nghiên Hạ Nhật | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi gặp phải tai nạn xe cộ, Thẩm Sở Sở tỉnh dậy và phát hiện mình có một kĩ năng siêu cấp lợi hại. Chính là có thể làm người đoán nhân duyên nhaaaaa. Đừng coi thường kĩ năng này của cô. Chỉ cần nhìn chăm chú một người hoặc xem ảnh chụp của người ta, cô có thể nhìn ra được người đó khi nào kết hôn và đối tượng kết hôn là ai.Thẩm Sở Sở, tiểu minh tinh tuyến 18 cảm thấy có được kỹ năng này mẹ nàng sẽ không còn phải lo lắng nàng sẽ bị chết đói nữa rồi. Trước tiên ở Weibo tạo thế, sau đó đi mở tiệm tính nhân duyên trên Taobao. "Chồng cô là bạn thân, tháng ba sang năm kết hôn, hôn nhân của hai người sẽ hạnh phúc." "Chồng cô sắp tới sẽ xuất hiện ở cửa tiệm đồ ngọt trước cửa công ty các cô, nhớ ngồi chờ mỗi ngày." "Chờ chút... Tiểu thịt tươi hàng đầu nhà mị thế mà đã kết hôn, còn có một đứa con??""Đôi vợ chồng minh tinh mỗi ngày đều ở Weibo show ân ái của ta thế mà đã li hôn!!" OMG! Nàng đều đã nhìn thấy cái không nên nhìn! Cho đến một ngày, có một người tìm đến nàng tính nhân duyên. "Thật có lỗi thưa bà, đoán mệnh xem duyên phận, hai chúng ta lại không có." "Không phải là tiền sao? Ta trả gấp mười lần. Chỉ cần tính ra nhân duyên của con trai ta, bao nhiêu tiền đều được!" MMP! Không phải là nàng không tính, mà là vì đối tượng kết hôn của vị bá đạo tổng tài kia nhưng lại chính là nàng.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng đồng hồ báo thức reng reng lên mấy tiếng, tôi lồm cồm bò dậy khỏi giường. Đầu tóc còn rối u rối mù, nhìn qua bên cạnh trống lốc, tôi thầm nghĩ sáng luôn rồi mà còn chưa về.Mà nghĩ vậy thôi chứ tôi không có bực gì ráo trọi, kể từ hôm tôi được gả qua đây tới giờ thì ngoài trừ đêm tân hôn "chồng" tôi say ngủ quên trời quên đất ra thì sau đó đêm nào tên đó cũng đi đến sáng. Tôi cũng quen rồi, không có tên da trắng đó tôi lại càng thấy ung dung tự tại. Bởi vì tôi là bị ép đi lấy chồng chứ có yêu thương gì đâu mà buồn hay ghen chứ.Thuở đời vừa tròn 25 tuổi ba mẹ đã bắt đi lấy chồng, chồng thì ẻo lả da trắng môi hồng y như con gái, nhứt là cái tướng đi phát bực. Tôi đây là con gái nhìn còn thấy dẻo quẹo đừng nói là ai, thế mà cũng lấy vợ được, công nhận tài.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Tai tiếng chính là cách để các minh tinh tự đạt được sự nổi tiếng nhanh nhất. Không sợ mình không có tai tiếng, chỉ sợ tai tiếng không đủ hấp dẫn người xem, không đủ để người khác nhớ đến mình lâu dài. Quản lý nghệ sĩ Hạ Thanh Thời cũng nhân đó mà tạo ra một scandal, hay nói chính xác hơn là giúp nghệ sĩ của mình đạt được lợi ích tốt nhất từ những tin đồn bịa đặt, bằng cách dẫn hướng dư luận nghĩ theo lối mà cô sắp sẵn.Nếu nghệ sĩ do mình quản lý bị đồn được bao nuôi, vậy ngại gì không loan tin người bao nuôi là người có máu mặt nhất! Hạ Thanh Thời đọc các tiêu đề trên báo mạng: “Nữ diễn viên Tiếu Tiêu xuất hiện tại sân bay với sợi dây chuyền số lượng có hạn trên toàn cầu, trùng hợp doanh nhân họ H cũng mua một sợi như vậy.” “Nữ diễn viên Tiếu Tiêu đi vào biệt thự trên núi của doanh nhân họ H cả đêm không ra.” “Nữ diễn viên Tiếu Tiêu sắp kết hôn? Nghi vấn bạn trai là doanh nhân có tài sản lên đến triệu đô.”Về nhà, Hoắc tiên sinh đưa ra ba yêu cầu với Hạ Thanh Thời: “Một, không được đưa trang sức anh tặng em cho người khác đeo. Hai, sau này đưa bạn về nhà chơi không được để phóng viên chụp ảnh. Ba, với tư cách là chồng của em, anh không muốn tên mình và cô gái nào đó không phải em cùng xuất hiện trên tin tức giải trí.”
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Cô người đàn bà lẳng lơ trong mắt anh. Vì vậy anh quay lưng về phía cô, huỷ đi hôn nhân của hai người, giết chết con của cô.... Anh tin tưởng những gì anh nghe, những gì anh thấy. Nhưng anh không một chút nghi ngờ những lỗ hổng trong kế hoạch đó, anh nguyện ý tin người khác, chứ không hề tin tưởng cô dù chỉ một chút. Kế hoạch được dày công sắp đặt kia đã đẩy cô đến đường cùng, còn anh, anh ôm lấy người phụ nữ mà cô căm hận tận xương tuỷ, cùng bước vào lễ đường... Một âm mưu được dày công sắp đặt, cô trở thành một người đàn bà dâm đãng, lẳng lơ trong mắt anh, anh hủy bỏ hôn nhân của họ, mưu sát con của cô, quay lưng ôm ấp người đàn bà cô căm hận nhất bước vào lễ đường...
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lạc Yểu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biệt Lai Vô Dạng của tác giả Lạc Yểu. Khách sạn Gia Dịch, phòng số 2830.Lục Nhĩ Nhã cắn chặt môi dưới, tầm mắt chăm chú nhìn vào bức tường trắng phía đối diện, không dám động đậy.Giờ phút này trên người cô, chỉ mặc duy nhất bộ nội y bó sát, làn da trắng nõn như tuyết của cô càng trở nên trong suốt dưới ánh đèn. Dáng người hoàn hảo phập phồng quyến rũ, gần như không hề giữ lại mà bại lộ trong không khí, trong phòng nhiệt độ hơi lạnh, khiến cho cánh tay hơi nổi da gà nhẹ, cũng không thể bài trừ việc chủ nhân của nó quá căng thẳng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ngôi Sao Thất Lạc của cùng tác giả.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Mộng Tiêu Nhị | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Giới Không Tiếng Động, Còn Có Anh của tác giả Mộng Tiêu Nhị. Hôm nay Tần Dữ thành bạn ngồi cùng mới của Bồ Thần. Một giờ sáng, cô gái thao thức mất ngủ.Bồ Thần lại viết nhật ký“Kỳ nghỉ 1-5, đã ba ngày rồi mình chưa nhìn thấy Tần Dữ… Bồ Thần, mày nghĩ cái gì vậy? Mày là một con nhỏ câm.”Bồ Thần không bao giờ nghĩ tới, nhật ký của mình sẽ bị các bạn cùng lớp nhìn thấy.Phòng học đột nhiên yên tĩnh, mọi người lẳng lặng ăn dưa. Bồ Thần thành tích bình thường, không thể nói chuyện, yêu thầm học bá +giáo thảo*Tần Dữ, nhưng Tần Dữ người ta lại thích một bạn nữ rồi.*giáo thảo: dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trường.Nếu là fan của Mộng Tiêu Nhi, bạn có thể đọc thêm Không Yêu Không Vui hay Váy Hạ Thần.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tương Ấu Tình | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiều năm sau Xa Tình Không hồi tưởng lại cuộc đời mình phát hiện, hóa ra bước ngoặc là ở thành phố Lan Khê. Xa Tình Không theo mẹ tới thành phố Lan Khê lúc mới sáu tuổi, y học đã chứng minh, đứa trẻ ba tuổi có thể nhớ rõ ràng, có đoạn có thể nhớ cả đời. Xa Tình Không tới thành phố Lan Khê sau khi trải qua rất nhiều chuyện. Ví dụ như gia đình của cô khi đó chỉ có mẹ nuôi dưỡng. Mẹ và cô sống trong một ngọn núi lớn cùng bà ngoại, nhà làm ruộng bán trà, đột nhiên vào thành phố đi làm là bởi vì ông ngoại bị bệnh, giá tiền thuốc thang rất đắc. Mẹ bất đắc dĩ vào thành phố đi làm, vậy là mang theo đứa bé sáu tuổi là cô.Nơi ở Xa Tình Không cũng nhớ, chung cư công nhân bên ngoài khu công nghiệp thành phố, đơn sơ cũ nát, dùng xi măng màu nâu u tối đắp thành căn phòng nhỏ, sàn nhà lồi lõm bùn đất, cứ khi mưa đến thì bên ngoài mưa to bên trong nhà mưa nhỏ, bùn đất dưới sàn trở nên sềnh sệt bẩn thỉu, nơi sạch sẽ nhất chỉ có cái giường, chủ thầu nói không có tiền làm nền nhà xi măng cho hai người. Nhưng mà Xa Tình Không thì không sao, khi đó cô thích nhất là buổi sáng. Mẹ ở đây, hàng xóm hòa thuận, tiền không nhiều thì mỗi ngày chăm chỉ làm việc, công nhân chất phác trung thực, cả ngày vui vẻ nói chuyện trời đất, không có giai cấp phân chia.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Úy Không | Ngôn tình | Hoàn thành
Giang Mạn đẩy cửa văn phòng ra, phòng làm việc gồm ba người, lúc này đây hai người đang ngồi trước bàn có bộ dạng giống như những con ma không ngủ vài ngày, đối diện với máy tính ngáp liên tục."Hai người sao vậy? Lại bị Lão Vương tra tấn hả?" Giang Mạn lấy ra hộp quà mang về, cười đưa cho hai người. "Ú uầy! Em nhớ chị muốn chết." Chương Tiếu Tiếu trông thấy cô mắt liền sáng lên, vừa phấn khích nhận lấy hộp qùa ăn vặt đặc biệt, vừa than vãn, "thật không phải mà? Mấy ngày nay chị không ở đây, ngày nào lão Vương cũng bắt chúng em chết chìm trong tăng ca, hôm qua thảo luận chủ đề bản thảo mới, mãi đến hơn mười giờ lương tâm lão ấy mới trỗi dậy mà thả người."cô ấy đối diện với Bành Việt đang ngóc đầu nhìn Giang Mạn, cười nói: "không phải chị nói sáng nay mới về sao? Thế nào mà lại đi làm luôn vậy? Cũng không nghỉ ngơi hai ngày thật tốt, quay về đồng nghĩa với lại phải bắt đầu tiếp tục công việc ma quỷ." Giang Mạn cười: "Tôi cũng muốn vậy, nhưng về đến nhà mới vừa ăn cơm xong, đã bị lão Vương gọi điện thoại kêu tới, nói là lo nghĩ về việc tôi đi huấn luyện mười ngày, nghiệp vụ buông lỏng rồi, kêu mau chóng quay lại quan sát tiết mục thu âm mới." Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. cô vừa nói xong, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, một cái đầu bóng loáng như đặc vụ ở Địa Trung hải bước vào, cười vui vẻ nhìn mấy người bên trong: "Ai nói xấu tôi đấy?" không chờ ai trả lời, lại a lên một tiếng, " Giang Mạn về rồi à?"
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Nhất Tự Mi | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây là muốn ngủ với cậu sao? Hình như hơi nhanh nhỉ? Hơn nữa khách sạn quốc tế Houghton, ôi chao, là khách sạn 5 sao đấy! Tiền Gia Tô nắm bắt xúc cảm trơn bóng của tờ giấy nhỏ, liếm liếm môi. Chả trách người liên lạc với cậu nói người phụ nữ này có tiền muốn làm gì cũng được, chậc. nói thật ra, mới đầu cậu còn tưởng rằng đối tượng là một là một bà già, không nghĩ tới thực tế là mộtngười có vóc dáng vô cùng đẹp. Nếu sớm biết thế, cậu nhất định sẽ gật đầu mạnh hơn. Tiền Gia Tô nhét tờ giấy vào túi quần bò, huýt sáo, đường làm quan rộng mở, ra ngoài rồi ngồi lên xe.Khách sạn Houghton cách quán bar không xa, chỉ hai quảng trường. Tiền Gia Tô cưỡi con xe máy điện nhỏ màu vàng, hai mươi phút đã đến nơi. Khách sạn là tòa nhà cao nhất khu này, khí thế rộng lớn, ngọn đèn flash rực rỡ cùng kiến trúc cực kỳ hiện đại kết hợp với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tản ra khắp nơi khiến cho những người dân nghèo bị bức bách mất bình tĩnh. Tiền Gia Tô đã quen sống ở khu dân cư bé nhỏ, lần đầu tiên đến chỗ này ngay cả viên gạch đều lóe lên nhân dân tệ làm tăng vẻ huy hoàng của khách sạn, lập tức cảm thấy dù theo sát trào lưu thời thượng là kiểu tóc xoăn nhuộm vàng của Hàn cũng chẳng cứu vớt cậu được, cả người không che giấu đều toát ra hơi thở nghèo nàn, thối nát.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Cúc Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi đến Hồng Kông sắp xếp ổn thỏa, Đinh Dật liên lạc với Lâm Lâm. Lâm Lâm học xong nghiên cứu sinh ngành tài chính, từ chối lời mời đến Bắc Kinh làm việc của một ngân hàng tư nhân nước ngoài, sau đó cô ấy lại được một ngân hàng danh tiếng của Anh tuyển vào làm, thử việc xong được đưa đi tập huấn tại trụ sở Trung Quốc của ngân hàng đó ở Hồng Kông, trước đó đã nói Đinh Dật mà đến Hồng Kông thì nhất định phải đến tìm cô ấy.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Tây Tây Tiểu Lâu | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong phòng có người. Ánh mắt ép người chiếu rọi trên dưới thân thể cô, lộ ra cảm giác tồn tại rõ rệt, khiến cô không có cách nào bỏ qua được. "Rốt cuộc là ai?" Cố Hướng Tinh lại run run phát ra tiếng, khuôn mặt trắng nõn mà tinh xảo lộ ra nhiều phần sợ hãi. Chẳng qua là cô nhận được điện thoại của Hướng Tuyết, đến khách sạn đưa quần áo cho cô ta, kết quả vừa vào phòng, đã nghe thấy được mùi hương lạ lùng gay mũi, lúc tỉnh lại, hai mắt hai tay đều bị trói chặt, mà toàn thân cô càng không có một chút sức lực nào.Đang lúc cô suy nghĩ mãi không ra, bỗng nhiên chỗ giường bên cạnh cô lõm xuống một khoảng lớn, Cố Hướng Tinh giật mình, vô thức muốn né tránh, mắt cá chân lại bị một bàn tay to dày thình lình bắt giữ! "Buông tôi ra…buông tôi ra!" Cố Hướng Tinh giãy dụa muốn rút chân ra khỏi tay đối phương, cũng là phí công. Mắt cá chân trơn bóng như ngọc bị nắm ở trong lòng bàn tay, tinh tế vuốt ve, Vệ Đình Quân nhìn gương mặt tái nhợt bên dưới cái bịt mắt của cô, khóe môi mỏng lạnh lẽo từ từ cong lên thành một nét cười lạnh. "Cô sợ tôi?"Giọng nam khàn khàn mà lạnh lẽo truyền đến, khiến Cố Hướng Tinh giật mình, lại không hiểu sao cảm thấy giọng nói của người đàn ông có chút quen tai.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
nó ngồi trên ghế, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn hai người đang lo lắng liền cảm thấy bất an. chẳng nhẽ nó lại gây ra chuyện gì ư? đâu có mà có nó cũng chẳng nhớ nổi đơn giản vì nó gây họa nhiều rồi bao giờ người xử lí cũng là cha nó. " hai người nói gì đi" cứ kéo dài thế này chẳng ổn chút nào " con sắp phải kết hôn" ông trần lên tiếng, giọng khàn khàn đã được tô luyện qua thời gian khiến ông thêm trững trạc và thận trọng. ông cũng đâu ngờ ngày này đến nhanh thế nhưng ông là người trọng tình nghĩa ai tốt với ông ông nhất định cả đời không quên. nếu năm ấy không có gia đình họ thì cũng chẳng có ông bây giờ.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Thời Xán | Ngôn tình | Hoàn thành
Thời tiết giữa mùa hạ, hơi nóng bốc lên cuồn cuộn. Bầu trời xanh quang đãng, ánh nắng màu mật ngọt trút xuống xuyên qua ô cửa hóa thành những điểm nhỏ, cảnh vật rõ ràng, sáng tới chói mắt. Cuối cùng máy bay cũng hạ cánh. Thời Hoan lim dim buồn ngủ, đưa tay chạm vào vali hành lý, ngáp một cái. Cuối cùng cũng tới.Sau khi xuống sân bay, Thời Hoan lấy điện thoại ra, tìm trong danh bạ tên liên lạc là “Trì Nhuyễn”, gọi điện đi. Đối phương cũng không để cô chờ quá lâu, bên trong điện thoại mới vang lên vài tiếng “tút” đã được nối máy. Cô lười biếng mở miệng, “Bảo bối, đến chưa?” Giọng nói ngọt ngào mềm mại của đối phương truyền đến: “Cậu nhanh thế, tớ vẫn còn đang ở trên xe.”“Được thôi, bao lâu nữa có thể đến đây?”. “Năm phút, cậu đứng ở cửa ra sân bay đợi tớ, tớ đến tìm cậu. Cậu đi cùng tớ mua một vài thứ.” Trì Nhuyễn nói xong, bên tai xẹt qua âm thanh rè rè, cô ấy bất đắc dĩ nói, “Bên này tín hiệu kém, gặp rồi nói, cậu chờ tớ một lát.” Thời Hoan gật đầu, đầu ngón tay lướt nhẹ trên màn hình, cúp điện thoại, cứ thế đứng yên lặng hồi lâu ở cổng ra của sân bay. Thời Hoan vốn định bay thẳng từ Pháp về nước, nhưng hôm qua Trì Nhuyễn gọi điện thoại tới nói là cô ấy đang đi công tác ở Yemen, bảo Thời Hoan rẽ ngang qua đây.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lê Thị Kim Huệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Trước đây, anh thay người như thay áo. Có người ở bên anh vài tháng, cũng có người ở bên anh vài ngày, thậm chí là một đêm. Với anh, phụ nữ chỉ là công cụ ấm giường. Anh cho họ tiền, họ cho anh thể xác. Giao dịch sòng phẳng. Một ngày anh gặp cô, cô nói với anh chỉ cần anh cho cô số tiền mình đang cần, cô sẽ làm theo bất kỳ yêu cầu nào của anh. Và cô trở thành tình nhân của anh. Ngày ngày đợi anh về để thực hiện nghĩa vụ. Nhưng cô không giống với những tình nhân trước kia của anh. Cô không yêu cầu, đòi hỏi bất cứ thứ gì. Mỗi lần quan hệ xong liền dùng thuốc. Cứ như vậy mà ba năm trôi qua. "Em biết, sao hôm nay còn muốn làm trái ý anh?" "Phong Thành, em..."
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14
Lam Bạch Sắc | Ngôn tình | Hoàn thành
Những ngôi sao thưa thớt trên bầu trời dần biến mất cùng ánh trăng , Tư Gia Di vui vẻ đi tìm Phó Dĩnh. Trước đó Phó Dĩnh còn khoe với cô rằng đã lấy được vé mời xem lễ trao giải liên hoan phim từ Quý Khả Vi . Khoảng mười phút nữa sẽ chính thức bắt đầu , Tư Gia Di lúc này thở phào chạy tới , khán đài bấy giờ tràn ngập người ngồi . Phó Dĩnh nhìn thấy cô , không ngừng kêu lên : Mặt của cậu sao rồi ?!Phó đạo diễn vừa mới gia tăng thêm màn tát tai vào trong kịch bản. Đây là chuyện thường ngày như cơm bữa , cô tiếp tục trình bày: Đã bôi thuốc rồi , chắc ngày mai sẽ hết sưng. Phó Dĩnh nghe thấy , trong lòng chua xót lẫn lộn , tỉ mỉ quan sát , sau đó thở dài:"Hay là cậu xin chuyển về làm việc bên trong hậu trường giống như tớ đi , không sợ phải khổ cực nữaTư Gia Di chỉ mỉm cười , trong lòng trở nên do dự . Lúc này , đột nhiên khán giả yên lặng lạ thường. Mọi người nhìn về phía khán đài , liên hoan phim chính thức khai mạc , khó trách mọi người nín thở chờ đợi ngày này. Cô ấy so với chúng ta vào trễ hơn đến nửa năm , làm sao có thể leo lên vị trí như thế ?!" Lời nói có chút thương tâm , lấn át phía sau là tiếng reo hò của fan hâm mộ.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:14