Lăng Báo Tư | Ngược | Hoàn thành
Em thụ vì bệnh nặng mà anh công phải đi khắp nơi chữa trị nhưng chẳng thầy nào có thể chữa khỏi. Một ngày anh tìm đến một nơi có thể chữa cho em nó. Nhưng người chữa bệnh nói anh phải đáp ứng một điều. Đó là sau khi em thụ khỏi bệnh sẽ mất đi một phần trí nhớ. Lúc đó sẽ không nhớ công là ai. Không nhớ lúc trước mình và công từng là gì của nhau.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:39
Lăng Báo Tư | Ngược | Hoàn thành
Vì sao mệt mỏi lúc này lại dâng lên, gió thu tiêu điều thổi tới từng đợt mát lạnh, vậy mà da thịt dưới quần áo lại cảm nhận được gió thu rét đến tận xương. Vì sao tình nhân từng yêu nhau hiện tại lại có thể lãnh khốc đến như vậy, ngay cả khi bọn họ đến nông nổi này, hắn vẫn hi vọng người nọ có thể đến tiễn đưa.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:40
Khốn Ỷ Nguy Lâu | Ngược | Hoàn thành
Lâm Dược ở trong ma giới là một gian tế, đến đây vì mục đích tìm hiểu nơi cha mình bị mất tích. Thân phận của cậu ở ma giới là người quét rác, kể cũng hay cậu có thể nhân cơ hội quét rác khắp nơi mà thăm dò ma giới. Một lần cậu tiến về khu rừng phía Tây thì phát hiện một hang động, đó là nơi cấm địa của ma giáo, người chỉ có vào mà không có ra. Ở đó, Lâm Dược gặp một mỹ nam vô cùng xinh đẹp, phải gọi là cực phẩm. Vừa nhìn thấy người này, cơ thể Lâm Dược như có một dòng điện xẹt quá, chính là đã bị hắn ta hấp dẫn. Lâm Dược vẫn tưởng người này là sủng nam của giáo chủ ma giáo, cũng có chút sợ hãi nhưng lại thẳng thắn nói với hắn rằng mình đã thích hắn. Lâm Dược nhìn thấy hắn buồn thì y cũng rất khó chịu, không kiềm được mà quan tâm đến hắn. Hắn thấy y thật thà, có chút ngu ngơ thì rất hứng thú. Nhưng thân phận của hắn không bình thường, có thể tiếp nhận Lâm Dược không? Lâm dược một khi đã biết hắn kì thực là ai có sốc quá mà bỏ đi không? Lâm Dược vốn cho rằng bản thân là gian tế trà trộm vào ma giáo đã là bí mật rất lớn rồi, nào ngờ kẻ trong hang động kia lại có bí mật khủng khiếp hơn. Hai bí mật này nếu bị lộ sẽ khiến hai người họ đối mặt với nhau như thế nào? Mời các bạn cùng theo dõi.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:40
Lăng Báo Tư | Ngược | Hoàn thành
Hàn Độc Cổ là cự phú Giang Nam, hai năm gần đây mới phất lên, nghe đồn hắn phú khả địch quốc, Giang Nam tơ lụa hơn phân nửa đều là do bố trang của hắn làm ra, Giang Nam tơ lụa tấc vải tấc vàng, nghe nói tơ lụa của hắn còn được tuyển làm cống phẩm hiến cho Hoàng Thượng, càng biết bố trang của hắn tơ lụa bao nhiêu thượng đẳng. Hắn mới tới kinh thành, vừa ra tay liền khiến cho mọi người thêm vài phần kính trọng, hắn mua liền một hơi cả chỉnh điều thương phố; thương phố này vốn niên đại lâu năm , có không biết bao nhiêu là hộ, người ở cực đông, mua hết cũng chết tiền. Khi hắn mua phố, khắp kinh thành truyền đi một trận lớn cười nhạo, chung quanh đều có người chê hắn không hiểu việc làm ăn ở kinh thành, chỉ có thể đi xuống phía nam, kiếm chút tiền của người miền nam mà thôi. Hàn Độc Cổ đem chỉnh điều phố hủy đi sạch bách, không ngói không nhà . Việc này càng bị thương nhân kinh thành cười đến ôm bụng, nói hắn chẳng những không biết buôn bán, còn ngu tới cực điểm. Nhưng không lâu sau đó những kẻ đã từng cười nhạo hắn đều không thể tin vào mắt nhìn của bản thân. Hàn Độc Cổ một tay xây dựng lên một khu phố phồn hoa bậc nhất kinh thành. Hắn tài giỏi như vậy nhưng không ai ngờ hắn đã từng là một nô tài thấp kém!?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Sự mâu thuẫn trong tình bạn làm cho mối quan hệ của chúng ta trở nên phức tạp, càng rõ hơn nó bộc lộ lại những gì ẩn sâu mà ta muốn giấu kín... Đó là câu chuyện buồn mà đời học sinh ít nhiều ta gặp phải... Một cô gái mang trong mình sự mặc cảm đối với bản thân, tự ti, càng sợ dèm pha của miệng lưỡi xã hội. Những lời nói vô tình càng làm cho người con gái ấy khốn khổ. Còn có một cô gái mang sự tự cao, kiêu kì , và một cô gái mang tính cách cá tính đầy tự tin.Chúng ta sinh ra, đều mang trong mình những mặt nạ khác nhau che giấu đi xúc cảm thật của chính mình. Chính thiên thần là như vậy, luôn đem cái mặt nạ tươi cười, hạnh phúc, mang đến cho người khác niềm vui chan hòa hay những điều tốt đẹp nhất, nhưng thực sự, thiên thần cũng có lúc buồn, có lúc khóc, nhưng không phải trước mặt mọi người, mà là tự giấu kín trong lòng mình, chẳng để cho ai biết. Và chính lúc ấy, những thiên thần, cần một bàn tay đưa ra cứu vớt lấy, đưa họ ra khỏi vũng lầy của sự u buồn.Thiên thần, đó chính là vẻ ngoài với vỏ bọc ánh sáng của sự vui vẻ, nhưng lại là bóng tối của bên trong tâm hồn, khi mang nhiều nỗi buồn không tên mà thiên thần luôn phải tự mình giấu đi. Và họ chẳng biế được, thiên thần cười nhiều như vậy, là vì đã trưởng thành rồi, đã chịu đựng quá nhiều nên mới có thể thành thạo mà diễn một vai người vui vẻ trước mặt mọi người. Cười nhiều, không có nghĩa là người đó vì đang hạnh phúc, thật sự, họ đang rất buồn và cần lấy cái cớ để tự an ủi bản thân, họ cần vòng tay sẵn sàng đưa ra che chở họ.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Cậu là Lâu Thế Tuần, 20 tuổi, học tới quốc trung thì bỏ, nhà có 3 người: cha mẹ và một tiểu muội. Muội muội Lâu Thế Tuyết – 16 tuổi, bị mẫu thân bức làm gái mại dâm, sau đó không lâu thì tự sát. Trước đó hai tuần, hắn bị bán vào đằng tổ – là nơi chuyên buôn bán nam hài, cung cấp cho những người giàu có mua vui. Cậu có một đôi mắt đen láy, chói sáng như hắc thủy tinh, nhưng trong đó lại tràn đầy phòng bị cùng nghi hoặc.Còn hắn, Thương Minh Tương, là là đế vương đến từ hắc ám. Một nam nhân có đôi mày rậm cương nghị, con ngươi màu nâu thâm thúy, sống mũi thẳng, độ dày vừa phải cực kỳ gợi cảm, cằm dưới hơi có râu, không tạo vẻ nhếch nhác mà chỉ tản ra mùi vị nam tính cùng hơi thở cường hãn không kiềm chế được. Ngũ quan như tạc có một cỗ khí thế cường ngạnh khiếp người, nam nhân có ngũ quan sâu đậm, lơ đãng phát ra khí thế cùng khí phách ngay cả nam hài cách y xa vài thước cũng đều có thể cảm giác được, đó là loại hơi thở cường hãn chỉ thuộc về mình y. “Ta cứu ngươi, ngươi phải đáp ứng điều kiện của ta. Điều kiện của ta là: Từ nay về sau, ngươi chỉ thuộc về một mình ta – Thương Minh Tương, lặp lại lời ta nói một lần. Từ nay về sau, thân thể của ngươi, linh hồn của ngươi, sinh mệnh của ngươi, tất thảy, tất thảy, đều thuộc về ta, chỉ có ta không cần, không có chuyện ngươi không cho”. Đó là những lời hắn lạnh lùng nói với cậu trong cái đêm định mệnh lạnh lẽo ấy, nó minh chứng cho việc thân thể và sinh mệnh của cậu đã không còn là của chính mình. Đời này, kiếp này, hắn chỉ còn có thể sống trong sự ngược đãi của người kia…
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Quýnh Hoa | Ngược | Hoàn thành
Ngọc Hi hắn vốn là một vị hoàng đế cao cao tại thượng, chưa từng phải nhìn mặt ai, cũng chưa từng biết đến khổ sở là gì. Tại Phong quốc, hắn là người đứng ở bên trên tất cả, hắn có quần thần ủng hộ, có dân chúng dõi theo, hết thảy cũng có thể coi là mỹ mãn. Cuộc sống của hắn chính là hằng ngày được nếm món ngon vật lạ, được người ta tung hô như một vị thánh, nghe những kẻ dưới trướng trình bày tình hình quốc sự, phê duyệt tấu chương… Dù rằng ngày nào cũng thế, tất cả đều trôi qua thực nhàm chán và vô vị, trọng trách của đất nước đè nặng lên vai, nhưng hắn cũng được coi như là sung sướng. Là một vị hoàng đế tốt, thì phải nắm bắt được dân chúng sống qua ngày như thế nào, không thể lần nào cũng gióng trống khua chiêng đi thị sát, một lần hắn liền cải trang làm một nhân vật tầm thường đi du ngoạn thế gian. Không ngờ rằng hắn lại bị Vương gia địch quốc – Thủy Vô Ngân bắt được. Cũng từ ngày đó, một chuỗi yêu hận triền miên bắt đầu, một kẻ mạnh mẽ chiếm lấy, một người chỉ vì chút ôn nhu mà hãm sâu, cứ như vậy mà ở bên nhau mãi mãi.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Xuân Khê Địch Hiểu | Ngược | Hoàn thành
Lục Nhung một ảnh hậu nổi tiếng và có gia thế khủng khi cha cậu có công ty riêng chuyên về giải trí. Mỗi tháng, ông cho cậu rất nhiều tiền tiêu vặt. Bình thường không có chỗ xài, thành ra tích hoài tích mãi, liền tích được một số tiền lớn. Sau đó cậu gặp Khương Thiệu.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Cao Đài Thụ Sắc | Ngược | Hoàn thành
Từ Nhâm đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Dịch Triệt lúc này đang cởi nửa thân trên kiên trì làm một vị “người sắt độc nhất trong phòng”, hắn khóa cửa lại rồi cởi bao tay ra, xoa xoa đôi bàn tay. “Cậu cố ý ở trước mặt tôi khoe khoang cơ bắp có phải không?” Từ Nhâm ngồi xổm xuống bên cạnh Dịch Triệt, cười nói, “Nghe nói khi trận đấu kết thúc người Nga sẽ tổ chức cuộc thi chạy lõa thể để chúc mừng chiến thắng, vinh quang của đất nước đều dựa vào cậu đó!”Dịch Triệt không để ý tới đối phương, tập trung tinh thần, động tác chống đẩy được làm vô cùng tiêu chuẩn. Từ Nhâm bĩu môi, như thông lệ bắt đầu thưởng thức cơ thể mỹ nam trước mắt, hỏi một câu “Cậu lạnh không?”, sau khi nhận được câu trả lời “Không lạnh”, Từ Nhâm cảm thấy mình đúng là rảnh quá mới quan tâm tên này, bỏ lại một câu “Nhàm chán” rồi ngồi trước bàn kiểm tra hộp mail.“Tôi đệt!” Vẫn còn cách mục tiêu ba cái chống đẩy nữa, Dịch Triệt bị tiếng rống của Từ Nhâm làm cho chấn động, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút – Từ Nhâm người này bình thường dù có bức xúc cỡ nào cũng không nói tục như thế này.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Shihouin Shirahime | Ngược | Hoàn thành
Vì bức thiết muốn giúp người yêu chữa bệnh, Giang Nam Tình mạo hiểm đi trộm đồ. Nửa đêm, Giang Nam Tình đột nhập vào biệt thự của Lăng Kiệt, mục đích chính là lấy đi một viên ngọc quý.Thật không may, Lăng Kiệt không phải là một kẻ dễ xơi. Hắn ta lnh lùng, tàn nhẫn. Và thứ mà cậu muốn trộm càng trùng hợp hơn lại là di vật của người mẹ quá cố của hắn. Chính vì vậy, bi kịch của cậu bắt đầu từ đây. "Tình, em đã thành công trong việc mở khóa trái tim anh rồi!"
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Vi Dịch Kiệt theo những người khác lên thành thị làm công nhân, còn được gọi là nông dân công. Quê của cậu bần cùng, nghèo khổ, thanh niên trai tráng đều phải tha phương mưu sinh khắp nơi kiếm sống, ở lại đều là những người già yếu. Cậu cũng không ngoại lệ. Năm năm trước, khi vừa mới tốt nghiệp trung học, Vi Dịch Kiệt được tỷ tỷ giới thiệu, vào làm công nhân ở một công trường. Thường ngày ở công trường, Vi Dịch Kiệt chủ yếu là phụ trách cắt thép cùng đổ bê-tông cement, ngẫu nhiên cũng sẽ phụ trách khuân vác vật liệu xây dựng. Năm năm qua, Vi Dịch Kiệt đối với cuộc sống này đã thành thói quen, bình thường làm chung cùng nhân viên tạp vụ.Mà chuyện duy nhất làm cho cậu phiền não không thôi chính là công trường không có nữ nhân. Tuy rằng bên cạnh công trường có một “nhà nghỉ” dành cho dân công đến khi cần. Nhưng Vi Dịch Kiệt là người có học, thành thật phúc hậu, chưa từng qua đó tìm nữ nhân. Còn hơn tiết dục, Vi Dịch Kiệt hy vọng có thể sớm tìm được một cô gái thật tâm yêu cậu, có lẽ là cậu so với những người khác ở công trường có học qua vài năm sách vở. Vi Dịch Kiệt còn nhớ rõ hắn từng đọc một quyển sách bìa đã rách nát không sao đọc nổi tên trang bìa, cậu đọc được một câu chuyện tình yêu thực cảm động, từ đó cậu luôn mong mình có thể tìm được một tình yêu như vậy.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
A Hắc Tang A | Ngược | Hoàn thành
Một con đại bàng tuyết đậu trên tảng đá cạnh hồ, con mắt màu hổ phách cảnh giác quan sát động tĩnh xung quanh. Nước chảy “Ào” một tiếng, có người từ trong mặt hồ tràn đầy vụn băng mãnh liệt nhô đầu lên, giống như thình lình xuất hiện, đập tan sự yên lặng trong thung lũng này, con đại bàng tuyết kia dồn sức vỗ cánh bay lên. Đôi mắt xanh lam nhìn chăm chú con ác điểu bay về phía không trung, nó vọt thẳng lên bầu trời, từ một dải xanh thẳm kẹp giữa thung lũng dần dần biến thành một chấm nhỏ màu xám, chậm rãi biến mất.Thanh niên nhìn theo bóng con đại bàng tuyết kia cho tới khi nó hoàn toàn biến mất, dường như lúc này mới chợt nhớ tới tình cảnh của mình. Hắn bắt đầu vỗ nước, hai tay sải ra, bơi về phía bờ hồ. Thời tiết rất lạnh, gần như ngay cả hơi thở cũng ngưng tụ thành băng. Thanh niên lõa thể, da của hắn trong nước hồ lạnh như băng lộ ra màu sắc tái nhợt, môi thâm tím bất thường, song động tác lại cực kỳ tiêu chuẩn, hắn bơi như một con cá đối trong nước, di chuyển rất nhanh về phía bờ hồ, phía sau thậm chí không có bọt nước. Tất nhiên bản thân hắn cũng là một con “cá đối” đủ mạnh mẽ và cường hãn, ít nhất sẽ không bởi vì nhiệt độ này mà bị đông cứng trong băng, không thể động đậy giống như tiêu bản thí nghiệm.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ái Khuê Đích Ngã (Tôi yêu Kyu) | Ngược | Hoàn thành
Tình yêu giữa hai con người không đối xứng, nhưng thực chất lại cùng nhau tạo nên vẻ đẹp bức người. Một người có tiếng tăm lại tài giỏi, hắn sở hữu cả một khối gia sản và lượng người hâm mộ không ít. Một người có dáng vẻ xinh đẹp, vẻ mê hoặc khiến người kia phải say mê dẫu chỉ là một cái nháy mắt thôi. Đời nào ai biết chuyện gì sẽ xảy ra khi mà đã lỡ đồng ý cho đối phương vượt qua một ranh giới nào đó. Dù họ nghĩ điều đó thật bình thường, không hề ẩn ý điều gì thế nhưng người còn lại chắc gì đã thấy vui.Cho nên Jung Yunho giờ đây dù vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng là nội tâm đang nổi lên sóng lớn, bão táp phong ba chực chờ phá hủy mọi thứ. Vì cớ gì hắn lại đồng ý cho bảo bối quay cảnh mật ngọt cùng nữ nhân khác? Còn đóng cái cảnh gì đó giường chiếu mà chẳng nói cho hắn nghe một tiếng nào. Hắn chính là thấy bảo bối không xem trọng vị trí của mình. Còn âm thầm chạy đi tham gia lễ hội mừng gì đó nữa chứ?
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Quất Tử | Ngược | Hoàn thành
Yêu là yêu thôi, nhưng tại sao lại cứ phải rơi lệ? Lệ rơi hoài, rơi mãi, lòng người cũng như thế, giống một hố sâu không đáy, giống như trời đất bao la, không ai có thể khám phá ra nó một cách đầy đủ và trọn vẹn nhất. Tình yêu, đây chính xác là một ẩn số khó có lời giải đáp. Giữa tình yêu và tham vọng, ta nên nghe theo điều gì? Có quyền cao chức trọng là có trong tay tất cả mọi thứ. Nhưng ngoại trừ tình yêu! Người ta có thể làm nên từ hai bàn tay trắng, nhưng mất đi tình, thứ còn lại nhận được chính là sự cô đơn. Mang danh là người đứng đầu, cao cao tại thượng đứng trên vạn người, nhưng thực chất hắn lại vô cùng nhỏ bé, vô cùng cô đơn.Hắn cũng biết yêu, nhưng không biết cách thổ lộ. Hắn có trái tim, nhưng lý trí lại đánh gục hết thảy mọi niềm tin. Hắn muốn tin tưởng vào tình yêu nhưng lại sợ hãi. Hắn buông bỏ, nhưng lại không nỡ cách xa. Hắn khiến y phải đau, hắn khiến y phải khổ sở. Nhìn hai mắt chảy dài hai dòng lệ của y, tim hắn như bị ai đó cào cấu bóp nghẹn. Đau, đau đến tê tâm liệt phế, nhưng hắn lại kiên quyết muốn buông tay. Buông tay? Có phải là hân bị sai lầm hay sao?
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Hoài Thượng | Ngược | Hoàn thành
Cận Viêm và Tưởng Khâm đòi ly hôn nhau khiến đứa trẻ Lệ Mông làm ầm ĩ không cho ba của mình ly hôn. Cậu bé khóc lóc nước mắt chảy ngắn chảy dài khiến ai nhìn vào cũng thấy tội cho đứa bé. Hai người bây giờ rất bối rối không biết phải làm gì. Hai người trong lúc hoảng loạn vội nói không ly hôn nữa thì cậu bé lúc này mắt sáng lên và ngừng không khóc nữa. Nhưng không được bao nhiêu ngày thì lại tiếp tục ly hôn làm cậu nhóc cũng phải đau đầu. Nhớ lúc cậu đi học thì thấy 2 người hạnh phúc lắm còn giờ khi cậu về thì lại đòi ly hôn nhau. Cậu cảm thấy người lớn thật rắc rối cậu không thể nào hiểu nổi họ nữa rồi. Lần này, cậu chơi lớn hơn . Cậu liền nằm vạ dưới đất miệng thì nói các ba không còn thương mình nữa, tay chân thì giãy giụa đập mạnh xuống đất tuy hơi đâu nhưng hi sinh vì sự nghiệp. Còn nước mắt và nước mũi thì khỏi nói chảy dài dài không thể phân biệt ra được.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Diệp Mạch | Ngược | Hoàn thành
Đoạn Vân Tụ cưỡi bạch mã lên đường. Lúc này vừa đúng tháng ba, cảnh sắc bên ngoài tiểu thành cũng rất tốt, những trảng cỏ dài cùng các loài chim bay lượn, thật là cảnh xuân tươi đẹp. Nàng cưỡi ngựa thong thả mà đi, chợt ngửi được mùi hương nhàn nhạt, nàng vỗ nhẹ vào cổ ngựa hướng mùi hương kia đi tới. Rất nhanh một người một ngựa xuyên qua rừng cây, nàng hơi ngẩng đầu, nhìn thấy bên kia suối có một cây đại thụ nở rộ đầy hoa, những bông hoa nhỏ óng ánh như tuyết, hòa với màu xanh ngát của cành lá um tùm tạo nên quang cảnh rực rỡ tuyệt đẹp.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:19
Dục Bạc Hoan | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thập Di Ơi! Yêu Lần Nữa Nhé của tác giả Dục Bạc Hoan. Thiên trường địa cửu? Vĩnh viễn bên nhau? Liệu có mấy ai làm được?Nhưng cậu không ngờ, thật sự có một người xuất hiện, vừa bao dung, vừa ôn hòa, cho cậu ấm áp, khiến cậu tin tưởng.Mà khi đó, mọi thứ không quan trọng đều không còn quan trọng nữa.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Anh Là Của Em của cùng tác giả.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Quyết Tuyệt | Ngược | Hoàn thành
Cuộc đời của hắn chính là như vậy, rất bất hạnh. Hắn vốn dĩ là được trưởng thành trong một gia đình đầm ấm, không phải lo ăn, lo mặc. Nhưng nào ngờ, biến cố ập đến khiến cho mái ấm gia đình hắn từng mơ ước trở thành một đống hoang tàn đổ nát. Tất cả như chỉ trong một cái chớp mắt, phụ thân của hắn gặp cướp, vì bảo vệ chu toàn cho tính mạng của Triệu vương gia mà qua đời, để lại duy nhất một mình hắn cùng với cha đơn độc. Được sống trong nhung lụa từ nhỏ, mà hiện tại lại tứ cố vô thân, sống ở nơi có "họ hàng" mà lại chẳng khác gì làm nô bộc. Sau đó một khoảng thời gian ngắn ngủi, cha hắn cũng qua đời, nối gót theo phụ thân chỉ để lại một mình hắn đơn độc, tự sinh tự diệt trên thế giới đầy tàn nhẫn này. Năm ấy, hắn mới chỉ là một đứa bé mười tuổi. Vậy mà bây giờ, đứa bé năm nào đã trưởng thành, nhưng vẫn luôn bị chèn ép trong sự tủi nhục.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Mộc Thược Tỷ Tỷ | Ngược | Hoàn thành
Hứa Trì đã quỳ xuống giữa hai chân anh, liếm lên thân dưới anh, liếm mấy cái lại ngậm lấy, vừa liếm vừa nuốt vào nhả ra. Thẩm Triệt run rẩy toàn thân, ngón tay vô thức luồn vào tóc Hứa Trì, muốn bảo đối phương dừng lại, nhưng rất nhanh, hai mông lại bị hắn nâng lên, bộ vị đi sâu vào trong cổ họng ấm áp, đầu lưỡi mềm mại liếm mút, mông bị nâng lên lại không thể rụt về, chỉ có thể để mặc cho hắn chuyển động, khiến cả người anh run lên. Bùi Ưu vẫn còn nói: “Thật ra từ lần đầu tiên gặp anh, đã cảm thấy anh rất đáng yêu rồi, ngoại hình ưa nhìn, tính tình cũng tốt, chỗ nào cũng tốt cả.” “Bùi Ưu, chúng ta đừng… A… Liên lạc nữa…”
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Truyện ngôn tình, đam mỹ Phụ Thân Đích Đại Thụ xoay quanh cuộc đời và số phận của chàng trai có tên Lê Tố. Năm hai tuổi Lê Tố mồ côi mẹ, cùng phụ thân sống nương tựa lẫn nhau, cậu từ nhỏ tính tình trầm mặc hướng nội, sinh ra trong vòng tay cưng chiều của phụ thân và ngày càng ỷ lại vào phụ thân của mình, cậu lúc còn bé mang một dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, khi đến trường thường xuyên bị các bạn học khi dễ bắt nạt, vậy nên cậu bắt đầu không muốn đi học.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29