 
		        										Gia Vốn Thuần Lương | Ngược | Hoàn thành
Truyện Cấm Lửa là tựa truyện độc đáo, thú vị và gây cấn thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về mối tình đậm sâu của cặp đôi đồng tính, họ yêu nhau rất đậm sâu và cuồng nhiệt. Tình yêu giống như là ngọn lửa dữ, đốt cháy bản thân đối phương, nuốt chửng thân tâm đối phương. Tính cách của lão đại rất biến thái không gì có thể hình dung, thường làm mọi chuyện ngược lại với bình thường ví dụ như phải cưỡng bức trước rồi sau đó mới nói chuyện, dạy dỗ trước sau đó mới nói yêu.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
 
		        										KobiPuculu | Ngược | Hoàn thành
Mấy hôm nay cứ mưa hoài, lúc thì lâm râm, lúc thì trắng xóa cả bầu trời, lúc thì trời còn lất phất vài tia nắng mà cũng mưa nữa … Thích lắm, nó thích ngắm mưa mọi lúc - mọi nơi - mọi điều kiện, đâu đó trong cơn mưa làm nó nhớ tới cái gì đó mà bản thân nó cũng không biết nữa! Nhưng mà nó vẫn cứ nhìn, cứ tìm kiếm, biết đâu trong thoáng qua nó sẽ tìm được một mảnh ký ức nào đó len lỏi trong từng hạt mưa kia … Haizzz, nó có thể ngắm mưa cả ngày mà không biết chán, nhưng mà càng nhìn càng buồn sao đó!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
 
		        										Tô Lạp Tô | Ngược | Hoàn thành
Anh là sát thủ giỏi, được giang hồ trọng dụng và sùng bái. Nhưng một điều kì quái xảy ra với anh mà không ai có thể hay biết đó là những giấc mộng thường ghé thăm anh. Chuyện này với anh là hết sức bình thường vì nó đã khá quen với cuộc sống của một tên sát thủ vô tình. Thứ anh thấy là một khoảng không bao la, vô tận nhưng màu đen tăm tối đã bao trùm phân nửa. Anh chỉ có thể nhìn thấy khu vực bên người. Dù rất nhiều lần anh đã cố nhìn ra bên ngoài nhưng vô ích bởi tầm mắt không thể kéo dài.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
 
		        										Hoài Thượng | Ngược | Hoàn thành
Cận Viêm và Tưởng Khâm đòi ly hôn nhau khiến đứa trẻ Lệ Mông làm ầm ĩ không cho ba của mình ly hôn. Cậu bé khóc lóc nước mắt chảy ngắn chảy dài khiến ai nhìn vào cũng thấy tội cho đứa bé. Hai người bây giờ rất bối rối không biết phải làm gì. Hai người trong lúc hoảng loạn vội nói không ly hôn nữa thì cậu bé lúc này mắt sáng lên và ngừng không khóc nữa. Nhưng không được bao nhiêu ngày thì lại tiếp tục ly hôn làm cậu nhóc cũng phải đau đầu. Nhớ lúc cậu đi học thì thấy 2 người hạnh phúc lắm còn giờ khi cậu về thì lại đòi ly hôn nhau. Cậu cảm thấy người lớn thật rắc rối cậu không thể nào hiểu nổi họ nữa rồi. Lần này, cậu chơi lớn hơn . Cậu liền nằm vạ dưới đất miệng thì nói các ba không còn thương mình nữa, tay chân thì giãy giụa đập mạnh xuống đất tuy hơi đâu nhưng hi sinh vì sự nghiệp. Còn nước mắt và nước mũi thì khỏi nói chảy dài dài không thể phân biệt ra được.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
 
		        										Yến Hoài Hề | Ngược | Hoàn thành
Đối với những người đang yêu, người mà họ yêu luôn luôn là những người tuyệt vời nhất. Chạm vào ánh mắt là tình yêu thương vô hạn, một tấm chân tình được ẩn sâu trong đáy mắt. Khi đã yêu, tình yêu có thể vượt núi vượt sông, không màng ngăn cách. Có lẽ là hắn đã yêu quá nhiều, tựa như thủy triều, lại tựa như cơn gió lúc nào cũng tồn tại. Nếu như y là chiếc lồng sắt, hắn nguyện là con chim bị nuôi nhốt trong lồng, ngày ngày cùng y ở bên, dựa vào y, thổi cho y nghe những khúc đàn ca xuất phát từ tận sâu trong đáy lòng hắn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
 
		        										Phượng Triệt | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tử Vu Tạc Thiên của tác giả Phượng Triệt. Qua một hồi thật lâu, trong góc phòng mới truyền đến một thanh âm trầm thấp, khàn khàn từ trong cổ họng: “Hoa Khuynh, ngươi cần gì phải như vậy.” “Ha ha ha ha…” Tiếng cười quỷ dị mị hoặc nhân tâm lại vang lên. “Vãn Ca, ngươi cho rằng ta vì sao phải như vậy?” Tịnh không trả lời câu hỏi kia, trái lại đem câu hỏi ném trở về người trong góc phòng. Vì sao như vậy? Ta cũng muốn biết a, Hoa Khuynh, vì sao đối xử với ta như vậy? Khóe miệng nhếch lên. Cười khổ… Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Pháo Hôi Kiên Cường Dạy Học Ở Cổ Đại hay Vi Hoàng
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
 
		        										Biên Tưởng | Ngược | Hoàn thành
Sinh ra mang trong mình một nửa dòng máu của bậc đế vương, số mệnh đã định sẵn rằng một ngày nào đó hắn phải bị mặt bùn nhơ nhớp ấy cuốn chặt lấy. Hắn cũng đã từng hi vọng, từng ảo tưởng rằng Đoạn Niết sẽ bảo vệ hắn, sẽ cho hắn một cuộc sống yên bình tránh xa những cuộc phân tranh đẫm máu chốn cung đình chỉ toàn những đau thương này. Thế nhưng mà hóa ra hắn cũng chỉ là một quân cờ ở trong tay người nọ, khi còn giá trị lợi dụng thì phải lợi dụng triệt để, khi đã mất đi giá trị vốn có thì liền bị đem ném đi, hoặc đơn giản hơn là đập vỡ để hắn mãi chẳng còn bao giờ có thể hiện diện nơi thế gian này.Nhớ những ngày hắn còn thơ bé, khi mà những tin đồn về xuất thân của hắn cứ thế tràn lan, dù rằng mọi người chỉ dám nghị luận hay bàn tán phía sau lưng hắn nhưng vậy thì sao, dù cố ý hay vô tình vẫn có phong thanh đến tai hắn, khiến cho hắn đau khổ và sợ hãi núp trong lòng người kia mong chờ sự chở che. Họ nói rằng hắn không phải là con của phụ hoàng mà là đứa trẻ của nhị hoàng tử năm xưa đã bỏ mạng, họ nói rằng khuôn mặt của hắn càng trưởng thành càng có nhiều nét giống nhị hoàng tử hơn, họ nói… hắn khi đó đã khóc, khóc rất nhiều rồi đem thắc mắc bấy lâu nay trong lòng nói cho Đoạn Niết, ấy thế mà người kia lại tức giận, nói rằng hắn chỉ cần ghi nhớ rằng hắn là Ngũ hoàng tử và là đệ đệ của Đoạn Niết, còn lại tất cả cứ việc quên hết đi. Rồi khi hắn trưởng thành, đôi mắt đã nhìn thấy nhiều, cũng hiểu được rất nhiều vậy nên mới cố gắng vùng vẫy để phản kháng lại dây trói vô hình của Đoạn Niết, rốt cuộc có thể hay không?
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
 
		        										Bạn đang đọc truyện Mỹ Nam Nhân của tác giả Phoebe. Vương Thiếu Đình hắn cảm thấy cậu phiền phức, miễn cưỡng chấp nhận ở cùng cậu. Hắn ngày ngày đi với nữ nhân khác để dập tắt hy vọng của cậu. Trong lúc phát sinh quan hệ, hắn vô tình làm cậu mang thai, nhưng hắn đối với cậu hoàn toàn không lưu tâm nên không phát hiện ra.Cuối cùng lớp vỏ kiên cường của cậu cũng vỡ tan, cậu không thể chịu đựng được thêm loại đau đớn đó nữa, âm thầm buông tha hắn. Cậu đi rồi hắn mới cảm thấy trống rỗng, cuộc sống vô vị tẻ nhạt. Hắn hoang mang lo sợ, nhưng tự tôn không cho hắn tìm cậu..."Câu chuyện về một mở đầu không mấy tốt đẹp và kết cục *ba trấm*"Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam hay Sau Khi Xuyên Thành Mẹ Pháo Hôi Công.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
 
		        										Ái Giảng Đồng Thoại Cố Sự | Ngược | Hoàn thành
Quan hệ giữa bọn họ rất kỳ quái, không thể nói là người xa lạ, kẻ thù hoặc là bạn, những điều này không đủ để thể hiện rõ những gì đã xảy ra. Bọn họ đã từng làm tình, cũng rất tàn nhẫn, hung ác, tổn thương lẫn nhau. Bây giờ, anh không biết mình nên sử dụng loại cảm xúc nào để đối mặt với người mà anh đã trả thù.“Anh đừng…anh đừng ở bên cô ấy….” Bạch Thiệu Lan ngẩng mặt lên, có một làn nước hơi gợn trong mắt cậu, đôi mắt cậu đỏ hơn, nhìn giống như một con chó bị chủ bỏ rơi.Người phụ nữ nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ lạ, cũng không thể hiểu bọn họ nói gì. Thẩm Lê nhìn cô một cái, lại nhìn Bạch Thiệu Lan, thở dài, mỉm cười xin lỗi, tiễn cô đi.“Cho dù không ở bên cô ấy, nhưng chúng ta….tôi sẽ không ở bên cậu.”“Không thành vấn đề! Em không vội! Em không ép buộc anh! Trước tiên hãy bắt đầu làm bạn bè? Hãy cho em một cơ hội, em không yêu cầu bất cứ điều gì…..” Bạch Thiệu Lan nắm lấy tia hy vọng, kích động ngước mặt nhìn anh, ánh mắt vô cùng chân thành, nóng bỏng. “Em thật….thật sự rất thích anh, em muốn ở bên cạnh anh, anh muốn em làm gì cũng được, anh đừng từ chối em, có được không?”Thẩm Lê suy nghĩ một chút, nói: “Quên đi, chúng ta nên bắt đầu lại, đừng để bị cuốn vào quá khứ, quên hết đi…..”
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
 
		        										Cậu ta có bệnh, một loại bệnh chữa không được, bởi vì trong mắt cậu ta tình yêu không khác nào bạo lực, cũng đồng nghĩa với việc thương tổn. Cậu ta chưa bao giờ tự kiềm chế trên cơ thể anh cả, cứ nhìn vết máu ứ đọng từ trên mặt xuống dưới người anh là biết anh đến cùng đã phải chịu đựng biết bao nhiêu bạo ngược rồi...Anh không trốn đi, không vì cái gì cả, chỉ là một năm trước tên ấy đã đánh gãy gân chân anh rồi, cướp đi khả năng cất bước chạy trốn của anh, hiện tại anh chỉ có thể đi từ từ một đoạn đường rất ngắn, nơi này lại là văn phòng cao nhất của hắc bang, là phòng chuyên dụng của lão đại, ai cũng không cứu được anh, mà anh, cũng không cứu nổi cậu ta nữa rồi...Anh bị giam ở đây bao lâu rồi, anh cũng đã không còn nhớ nổi, anh đã sớm quên đi mất thời gian cụ thể... Cậu ta phá hủy cơ thể vốn không được đẹp của anh, cũng đồng nghĩa với việc cậu ta phá hủy cuộc đời vốn không mấy tươi sáng của anh. Nếu lúc ấy anh không nhặt cậu từ trong đống rác, nếu khi ấy anh không phát hiện trên người cậu đầy rẫy vết thương, nếu lúc ấy anh không nói ra câu nói như thế, nếu khi ấy anh để cậu nhận cú điện thoại kia, thì có phải tất cả những thứ này sẽ không phát sinh không? Cuộc gặp gỡ của họ quá mức hí kịch hóa, kết cục của họ cũng quá mức hắc ám hóa, Tàn Sinh ơi Tàn Sinh... Đã như vậy thì chúng ta cứ cùng nhau chịu được bệnh ngược cùng tình yêu đắm say của đối phương vậy, không sao cả, phá hủy thì cứ phá hủy đi, anh không đau lòng đâu.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
 
		        										Lục Uyển Cúc | Ngược | Hoàn thành
Ân Thần Bắc là một ông trùm khét tiếng tại thành phố San Francisco sầm uất, không ai trong giới thượng lưu không biết đến. Chưa kể đến khối tài sản kết xù hắn có trong ngân hàng, thì tính sơ mấy tập đoàn đang dưới quyền của hắn cũng đã khiến người ta thấy rung mình.Diệp Vân Sắc là một thuộc hạ thân cận đã theo phụ tá cho hắn hai năm nay. Anh đối với Thần Bắc thế nào, mọi người xung quanh đều thấy rõ, chính là tận tâm phục vụ, một lòng trung thành. Anh được Thần Bắc cứu nửa cuộc đời, theo hắn bước vào thế giới đen tối đầy tội ác. Cuộc đời anh trở nên ảm đạm khi biết tình cảm của mình đối với đàn ông kia không đơn giản chỉ là thuộc hạ. Nhưng anh biết rằng, loại tình cảm này chỉ có thể để chết trong trứng nước, tuyệt đối sẽ không bao giờ thành hiện thực.Bởi vì đơn giản, anh và hắn, chỉ có thể thân cận chứ không thể chung đụng. Tình cảm mà hắn dành cho anh, chỉ là sự trói buộc, cưỡng ép và xem anh như một thuộc hạ không hơn không kém. Đời này, hắn chỉ muốn anh hướng về một mình hắn để cung phụng và phục tùng. Đây là một trong những chuyện lấy đi rất nhiều nước mắt của độc giả. Mời các bạn cùng đón đọc và theo dõi!
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
 
		        										Cô Quang Tàn Chiếu | Ngược | Hoàn thành
Lý Duật Thần vốn là vị vua cuối cùng của triều Lý, hắn trời sinh ôn văn nho nhã, bản tính đế vương khắc sâu vào xương tủy, nếu có thể thuận lợi lên ngôi, được người người quy thuận, vậy thì triều Lý năm đó hẳn đã không phải suy tàn. Chỉ tiếc rằng người tính không bằng trời tính, cha của hắn, vì quá si mê Ngọc Phi tức mẹ hắn, vậy nên mới có thể không thèm để ý đến lời can gián của quần thần mà lập Lý Duật Thần làm vua, nhưng cái ngày mà Duật Thần lên ngôi, hắn mới chỉ mười ba tuổi, còn quá non nớt để có thể quản lí được chính sự chồng đống và đối mặt với vô vàn những kẻ như lang như hổ nhìn chằm chằm vào cái ghế mà hắn đang ngồi lên. Ba năm qua đi, hắn mười sáu tuổi, chàng thiếu niên ngày ấy bị một đoàn quân truy đuổi, nhưng bởi vì bảo toàn cái tôn nghiêm duy nhất của đời mình mà hắn chọn nhảy xuống vực thẳm sâu không thấy đáy, một cuộc đời cứ như vậy kết thúc sao?Nhưng thật may mắn, hắn lại có thể tỉnh lại lần nữa, chỉ là mạng của hắn không phải do người phàm cứu, lại bởi Dạ Yểm – một trong hai đứa con sinh đôi của của Ma giới vương mang trở về, nhưng tất cả cũng chỉ bởi một màn kế hoạch y đã trù tính trước mà thôi. Trải qua năm tháng dài đằng đẵng bị giam cầm, cơ duyên xảo hợp giúp cho hai vị vua cai quản Minh giới thoát khỏi Phong ấn, từ đấy không bao giờ giao thiệp với nhân gian, lí do mà Dạ Yểm cứu Lý Duật Thần cũng chỉ bởi dòng máu cao quý mà ngọt ngào trong huyết quản của hắn, y thèm muốn nó, nhưng luật là không thể, vậy nên mới phải đợi thêm bốn năm nữa để xả cái nỗi hận trong lòng. Nhưng ai ngờ đâu, một ngày nào đó y bỗng nhận ra, thực tế rằng y thương hắn mất rồi, thế nhưng mà sóng gió vẫn chưa hết, từng cơn lại từng cơn nối tiếp nhau.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:28
 
		        										Bạn đang đọc truyện [Bác Chiến] Đỗ Quyên Và Hải Đường của tác giả Chinn. Trên thế gian này đã không còn thứ gì có thể giữ anh lại được nữa rồi. Ngày đầu tiên Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến gặp nhau, là một ngày hoa đỗ quyển nở khắp đỉnh núi. Vương Nhất Bác của lúc này đang nhớ về cái ngày đẹp nhất trong hai mươi năm cuộc đời cậu. Cuối đông vào xuân, Vương Nhất Bác đang trồng hải đường trong căn nhà nhỏ mà cậu và Tiêu Chiến cùng nhau mua, Tiêu Chiến chưa bao giờ nhìn thấy khung cảnh hoa hải đường nở rộ, nhân mấy ngày nay anh không ở nhà, Vương Nhất Bác liền nghĩ phải trồng cho nhanh, đợi đến mùa xuân sẽ kịp nợ. Khi đó, Tiêu Chiến nhất định sẽ vô cùng vui vẻ. Nghĩ đến đây, Vương Nhất Bác lại càng hắng hái, khoé miệng cũng không che giấu được nụ cười. Đến cả bùn lầy dính lên đôi giày mà cậu thích nhất cũng không thèm để ý. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [Đam Mỹ] Tình Sinh Ý Động hay Tiên Tri Được Chọn.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:33
 
		        										mermer0205 | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yêu Hai Lần! của tác giả mermer0205. Đó là một buổi sáng mùa thu, ngày mà ba, mẹ đưa cậu đi dự buổi lễ khai giảng đầu tiên khi cậu vào tiểu học. Cậu còn nhớ rõ lời mẹ nói trước khi mất: "Đợi buổi lễ kết thúc cả nhà chúng ta đi chơi nhé." Cậu mỉm cười thật tươi "con muốn đi công viên". Ba xoa đầu cậu vừa nói "đúng rồi bảo bối chúng ta phải ăn mừng ngày con học lớp 1 chứ." Sau đó họ nhìn nhau cười, vô cùng hạnh phúc vô cùng vui vẻ. Rồi sự hạnh bỗng tan biến một chiếc xe bỗng mất hướng đâm thẳng vào họ. Mọi thứ xảy ra quá nhanh, cậu chẳng biết tại sao ba, mẹ lại không nói chuyện, không cười nữa. Những mảnh vỡ bay tứ tung, cậu nhìn thấy đầu bọn họ chảy máu, rất nhiều máu. "Ba....mẹ tỉnh dậy đi...con sợ lắm..." Cậu cứ thế gọi họ trông vô thức cho đến khi thiếp đi vẫn không có hồi đáp.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí hay Trọng Sinh Tướng Quân Luôn Xem Mình Là Thế Thân.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:34
 
		        										Toán Tẫn Cơ Quan | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Trọng Sinh Tra Công Một Lòng Chỉ Muốn Chuộc Tội của tác giả Toán Tẫn Cơ Quan. Nhưng hắn tỉnh ngộ quá trễ, chờ đợi hắn chính là kết quả một xác hai mạng của Kê Du Cẩn.Sống lại lần nữa, Nhiếp Câu quyết định làm người lần nữa, đàng hoàng chuộc lại tội lỗi đời trước……Kê Du Cẩn thấy bản thân thật sự may mắn, vào thời điểm khổ sở nhất của đời người, gặp được tình yêu chân thành của đời mình, Nhiếp Câu.Nhiếp Câu là một người yêu có thể nói là vô cùng hoàn mỹ, chỉ với vẻ ngoài tuấn tú và nụ cười dịu dàng đã khiến Kê Du Cẩn nhất kiến chung tình.Hắn không chê anh là người câm, lại còn cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc anh.Nhưng mà, vào một lần bệnh tình anh nguy kịch, người yêu hoàn mỹ này, ở lúc anh bất lực nhất lại rời đi!Cùng lúc đó, Kê Du Cẩn nhớ đến người “tương đương” đã khiến anh vô cùng đau khổ, hoàn toàn khác biệt với người kiếp này…Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Mèo Nhà Tang Thi Vương hay Cốt Nhục Kết Thân.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:35
 
		        										Lý Bất Hỏa | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Văn Khổ của tác giả Lý Bất Hỏa. Hôm nay thời tiết rất đẹp, không nóng, trời xanh thẳm, A Văn mặc quần áo bệnh nhân ngồi một mình ở sân sau bệnh viện tắm nắng.Y uể oải dựa vào ghế gỗ, ánh nắng rơi trên mi mắt y, có phần thoải mái.Y ngồi chưa lâu lắm thì ông xã gọi điện cho y, giọng điệu của ông xã không tốt, đang trách cứ y tại sao không ở phòng bệnh.A Văn hơi chậm chạp, khi nghe ông xã nói em vẫn không qua lại y mới phản ứng được, mím môi một cái, nói khẽ, “Em tắm nắng ở vườn hoa phía sau.”Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Thoát Khỏi Thư Viện hay [Ma Đạo Tổ Sư/Vong Tiện] Kiêu Dương Bất Trụy.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:35
 
		        										Gạo (Dummyrosy) | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Bác Chiến] Sâu Sắc của tác giả Gạo (Dummyrosy). Khoảng cách giữa họ không đến mười mét. Lần đầu tiên Vương Nhất Bác cảm thấy mình và người này thân thiết như vậy. Hắn nghĩ, lần cuối cùng hắn nhìn thấy người này là khi nào? Hình như là trong cơn mưa tầm tã năm năm trước, Tiêu Chiến cũng mặc một chiếc áo sơ mi cao cổ như vậy, trên tay cầm túi hành lý nhỏ, rời nhà bọn họ mà chưa từng quay đầu lại. Anh ấy đã rời khỏi ngôi nhà đó và Vương Nhất Bác. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đối Tượng Công Lược Sai Lầm hay Tiên Sinh Vẫn Không Chịu Ly Hôn.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:36
 
		        										RyHoang91 | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! của tác giả RyHoang91. Thân là con gái của đại tể tướng quyền lực bật nhất vương triều,ngay cả hoàng đế cũng nhường 1 bậc nên biết bao kẻ mến mộ nguyện chết cũng muốn thú nàng làm vợ!Nàng thế nhưng lại vì 1 ánh mắt đa tình của " Nữ bệ hạ" mà gục ngã...cả cuộc đời dài này nàng nguyện dùng thân thể chỉ để câu dẫn 1 người!Nếu yêu thích những câu chuyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Hậu Cung Của Nữ Đế hay Diệp Tẫn Dạ Tam Nguyệt.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:37
 
		        										Tatchikuro | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tôi Là Cô Gái Trong Lòng Em của tác giả Tatchikuro. Một ngày với Uyển Chi từ lúc nào luôn trở nên rất dài, dài dằng dặc và mệt mỏi rã rời. Dù bản thân cô không hề vận động, không hề có ý thức về chuyện đi làm, thậm chí việc nhà còn không muốn động tới, cô chỉ ở trong nhà, tự cách ly mình với mọi người, Cô đang chạy trốn.Và hôm nay cũng là một ngày như thế, trời đã trải chiều tối, trong căn nhà đó, tranh vẽ treo tứ tung đều bị lật vào tường, chén đũa tấp trong bếp không rửa, ly rượu và bình rượu lăn lóc, quần áo bị xới tung, gạt tàn đầy đầu thuốc. Mấy hộp đồ ăn nhanh vứt trên bàn bếp, còn cửa sổ thì hạ màn.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Giảng Viên Lạc, Em Lỡ Tương Tư Cô Rồi hay Hòa Li Được Chưa?
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:38
 
		        										Bạn đang đọc truyện Vĩnh Biệt Người của tác giả Hựu Lam. Vừa ra khỏi cổng bệnh viện, tôi lập tức ném phiếu xét nghiệm vào thẳng thùng rác. Xong rồi móc trong túi quần ra một điếu thuốc, còn chưa kịp châm lửa thì điện thoại đổ chuông. Tiếng chuông độc quyền chỉ dành cho người nọ. Cầm điếu thuốc mà cũng không yên, tôi rầu rĩ thở dài, ném luôn vào thùng rác. Mới bắt điện thoại lên thôi, chưa nói được câu nào thì âm thanh mang theo điệu cười từ bên kia bật lên tức thì. "Quan Nghị, anh đang ở đâu vậy?" Tôi quay đầu nhìn tòa nhà sau lưng, cười khổ rồi nói đại nói bừa: "Ở nhà...có gì không?" Nếu yêu thích tác giả Hựu Lam, bạn có thể đọc thêm Tháng Chín Gió Về hay Kẻ Thứ Ba.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:40