Âu Dương Lâm | Ngược | Hoàn thành
Truyện Thiên Hạ Võ Trạng Nguyên là tựa truyện thuộc thể loại Đam Mỹ, Điền Văn, Ngược. Truyện viết về Hoàng đế Âu Dương Vô Cực – một Hoàng đế anh minh tài giỏi nhưng cũng rất vô tình, lãnh khốc. Cuộc đời Hoàng đế kia đã sang một bước ngoặt mới khi gặp võ trạng nguyên Bạch Thiên Vũ. Hắn đã yêu tên trạng nguyên này từ lần gặp gỡ đầu tiên. Khi không chiếm được người hắn yêu, hắn sẽ dùng tất cả mọi thủ đoạn để ở bên cạnh người đó.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:40
Mấy năm gần đây trong giang hồ đều bàn tán về Dương Châu Tử Du sơn trang. Chuyện kì lạ thứ nhất họ nhắc tới là tên trang được đặt theo tên tự của phụ thân trang chủ. Chuyện kì lạ thứ hai là khi mọi người biết đến sơn trang này cũng chính là lúc thiếu niên trang chủ Tử Du danh chấn võ lâm. Chuyện kì lạ thứ ba cũng là chuyện được nói đến nhiều nhất là thế hệ trước của Tử Du sơn trang. Lãnh Thanh trước đây là con của một góa phụ, cuộc sống của hai mẹ con họ vô cùng cực khổ. Bỗng một ngày nọ xuất hiện một nam nhân dễ nhìn, luôn đối xử tốt với mẹ con y, chính là Triệu Phỉ Khanh. Ban đầu Lãnh Thanh cũng không thích Phỉ Khanh, nhưng thời gian lâu dài cũng bắt đầu có sự chuyển biến trong tình cảm, chỉ có một điều là vẫn gọi hắn là Triệu ca mà thôi. Sau khi mẫu thân chết, Lãnh Thanh cùng Triệu Phỉ Khanh nương tựa vào nhau mà sống, nhưng trong lòng y luôn sợ hắn sẽ rời bỏ y, vì chính bản thân y từ lâu đã không muốn mất hắn, tình cảm trong lòng y đã chuyển biến quá nhiều. Nhưng giữa họ là thân phận phụ tử, làm sao đến được với nhau. Hơn nữa trong lòng hắn cũng chỉ có một mình mẫu thân của y thì phải làm sao? Thời gian sau này hai người cứ ở bên cạnh nhau, chăm sóc lẫn nhau, liệu có thể có chuyển biến tốt đẹp trong tình cảm không? Đoạn tình cảm này thật khiến người ta cảm thấy ngược tâm. Mời các bạn cùng theo dõi.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:40
Ám Dạ Lưu Quang | Ngược | Hoàn thành
Nếu biết trước yêu là sẽ đau, chẳng có ai tình nguyện hãm sâu vào như thế. Nếu biết trước, yêu chính là tự cứa vào trong trái tim mình những vết dao, liệu có ai tình nguyện chịu tổn thương? Người ta bề ngoài mạnh mẽ dứt khoát, nói yêu chính là yêu, không yêu chính là không yêu, nhưng mà, nào đâu có ai biết trong thâm tâm họ đang suy nghĩ điều gì? Một khắc rồi lại một khắc, yêu lại càng yêu, say lại càng say, những lời tự thức tỉnh bản thân chỉ là những lời hư vô.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:41
Thế giới xung quanh dù có tươi đẹp thế nào trong mắt cậu cũng trở nên xấu xí, còn tình yêu trong lòng cậu dù ngọt ngào bao nhiêu cũng trở nên đau khổ, còn cậu ở trong hắn khi đó, cuối cùng tình yêu cũng chỉ là những lời nói dối để trả thù thôi sao.Vì một gia tộc đã lụi tàn mà chôn theo biết bao nhiêu sinh mệnh, nhưng người mà cậu gọi là ông vẫn chưa từng dừng lại, Cơ gia, chẳng biết từ bao giờ cái tên ấy chỉ còn nhuốm màu đau thương và chết chóc, người đã đi rồi coi như thanh thản, vậy còn người ở lại, làm sao dứt khỏi nỗi bi ai. Cậu từ hình ảnh của những giấc mộng phiêu lãng mà luôn luôn kiếm tìm hình bóng hắn, cái dáng người cao ngạo, thuần khiết, cậu chẳng biết người nọ là ai, chỉ nhớ rằng mỗi khi thấy cái bóng của hắn là lại thấy tình yêu đến say đắm trỗi dậy, mà sâu kín bên trong lại là bi thương cùng áy náy không rõ nguyên do.Rồi khi tìm được thì sao? Hắn vẫn luôn luôn muốn trở về, vẫn luôn luôn nhớ quê nhà da diết, nhưng mà rốt cuộc vẫn là trở về không được. “Của ngươi? Ta không phải đồ vật. Chính ngươi áp đặt ta, trói buộc ta, bức ta đến không thể thở nổi. Cho nên, kiếp này hay kiếp sau, dù có biến thành ma quỷ, ta cũng không bao giờ buông tha ngươi! Bởi vì, tòng thúy chí chung, ta cũng không phải là tất cả của ngươi.”
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:41
10 năm trước, chỉ vì một lời nói dối mà tình cảm sư đồ của bọn bắn tan thành mây khói. Chuyện tình cảm của hắn đối với Bách Lý Hàn Băng bị vạch trần, bị thiên hạ người người dị nghị, thì thầm to nhỏ, vô phương khống chế. Sau 10 năm , bàn tán đã giảm bớt , tình cảm của họ biến đổi lại trùng phùng. Vốn hắn tưởng rằng đã mơ hồ quên được chuyện cũ, đột nhiên trong một ngày đêm lại bị hồi ức quấn lấy, trở lại như một đoạn phim ngắn rõ nét, đau thương in sâu trong lòng.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:42
Hắn rời đi để mong muốn thoát khỏi đau thương .Vốn tưởng rằng lòng đã chết, lại bị đốt thành tro, nghiền thành bụi,một thân tàn tạ, vẫn không thể dời ánh mắt ra khỏi người ấy. Tâm trí , trái tim , tất cả đều đã khắc sâu hình bóng của người ấy. Đáng tiếc thay, thâm tình lại không thể kéo dài mãi mãi.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Như Tuyên dù cố gắng buông tay, cũng không khỏi đau xót cho bão táp thương tâm mà mình gây nên. Cầu cho mọi chuyện lại khởi điểm từ đầu, tựa như mùa xuân , điêu tàn rồi lại tái sinh. Hắn sẽ không nói đến nửa câu không phải, bất luận người mình mà sâu đậm đã làm chuyện gì , dù cho là khuynh tẫn thiên hạ , lừa dối trốn tránh lẫn nhau, dù là cho bọn họ nực cười hơn cả nực cười như thế, hắn vẫn buông bỏ .
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Lăng Báo Tư | Ngược | Hoàn thành
Hàn Độc Cổ là cự phú Giang Nam, hai năm gần đây mới phất lên, nghe đồn hắn phú khả địch quốc, Giang Nam tơ lụa hơn phân nửa đều là do bố trang của hắn làm ra, Giang Nam tơ lụa tấc vải tấc vàng, nghe nói tơ lụa của hắn còn được tuyển làm cống phẩm hiến cho Hoàng Thượng, càng biết bố trang của hắn tơ lụa bao nhiêu thượng đẳng. Hắn mới tới kinh thành, vừa ra tay liền khiến cho mọi người thêm vài phần kính trọng, hắn mua liền một hơi cả chỉnh điều thương phố; thương phố này vốn niên đại lâu năm , có không biết bao nhiêu là hộ, người ở cực đông, mua hết cũng chết tiền. Khi hắn mua phố, khắp kinh thành truyền đi một trận lớn cười nhạo, chung quanh đều có người chê hắn không hiểu việc làm ăn ở kinh thành, chỉ có thể đi xuống phía nam, kiếm chút tiền của người miền nam mà thôi. Hàn Độc Cổ đem chỉnh điều phố hủy đi sạch bách, không ngói không nhà . Việc này càng bị thương nhân kinh thành cười đến ôm bụng, nói hắn chẳng những không biết buôn bán, còn ngu tới cực điểm. Nhưng không lâu sau đó những kẻ đã từng cười nhạo hắn đều không thể tin vào mắt nhìn của bản thân. Hàn Độc Cổ một tay xây dựng lên một khu phố phồn hoa bậc nhất kinh thành. Hắn tài giỏi như vậy nhưng không ai ngờ hắn đã từng là một nô tài thấp kém!?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Độc Vũ Tịch Nhan | Ngược | Hoàn thành
Tựa truyện "Thanh Minh" của tác giả Độc Vũ Tịch Nhan viết về câu chuyện tình của cặp đôi Diệp Trọng Tiêu và Diệp Trầm Tĩnh. Cậu, Diệp Trầm Tĩnh, vốn là một linh hồn từ cổ đại xuyên tới hiện đại. Ở kiếp trước cậu không được phụ thân yêu thương, kiếp này cũng không khá hơn bao nhiêu, cậu không có cha. Vì khao khát tình thương nên cậu luôn để tâm đến người đàn ông trong tấm ảnh mà mẹ cất kỹ, tự nhận đó là cha mình và hết lòng mến mộ. Tình cờ gặp anh ở ngoài, cậu còn ngu ngơ chưa biết gì thì đã bị người ta chuốc thuốc đem về làm lễ vật cho anh. Trên người của cậu tỏa ra khí chất điềm tĩnh mang chút ưu thương nhàn nhạt hấp dẫn, vừa nhìn đã không thể nào rời mắt. Gương mặt trái xoan xinh xắn, cái mũi tinh xảo, môi hồng mỏng manh, nhưng điều khiến anh ấn tượng là đôi mắt phượng kia, vốn dĩ là đôi mắt xinh đẹp yêu mị, thế nhưng hiện hữu trên gương mặt ấy lại có nét thanh đạm.Còn anh, Diệp Trọng Tiêu, ngũ quan không phải là sắc xảo, nhưng gương mặt góc cạnh rõ ràng, pha thêm khí chất anh tuấn. Trên thân có một loại khí chất cao quý trời sinh, hơn nữa khóe mắt và giữa đuôi lông mày ẩn chứa sự ôn hòa thuần thiện. Tình một đêm, thế nhưng mà anh say cậu lúc nào cũng không biết. Cậu sau đêm đó đã chuồn mất, nên anh đã lập ra kế hoạch mặt dày theo đuổi đối tượng thầm mến.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Bắc Cực Hồ. | Ngược | Hoàn thành
Truyện Lời Tỏ Tình Đêm Giáng Sinh là tựa truyện hay, thú vị và mới lạ thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về chuyện tình ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật đồng tính. Lần đầu tiên nhìn thấy anh là một ngày trước lễ giáng sinh năm 2000, lúc đó hắn 17 tuổi, vừa mới du học ở Sydney được một năm. Về anh, hắn từ lâu đã nghe nói đến, anh là đồng sự của Tiểu Bác, làm bellboy ở trước cửa lầu một của công ty, trước khi chuyển ra khỏi nhà Tiểu Bác hắn vẫn nghe cô ấy nói đến chuyện của anh.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Kim Tại Dạ | Ngược | Hoàn thành
Lăng Nguyên Vân là một thiếu niên thiên tài sinh ra trong một đơn thân gia đình với người mẹ rất có thế lực. Từ nhỏ đã là một đứa trẻ cô độc, không bạn bè, không bằng hữu, lớn lên dung nhan xinh đẹp, thu hút được rất nhiều nữ sinh. Nhưng cuộc sống của cậu vẫn cô độc như thế, luôn tự tách mình ra khỏi đám đông, không có tình cảm. Là một thiếu niên đem bản thân nhốt chặt trong nội tâm của mình.Còn Lãnh Tử Mộc, chính là hoa hoa công tử, khuôn mặt hoàn mỹ, góc cạnh nam tính, đặc biệt là đôi mắt anh đào màu nâu nhạt sâu thẳm, có một loại sức mạnh làm người khác phải rung động. Ngay từ lần đầu gặp đã mang đến cho Nguyên Vân một cảm giác bị lấn áp, anh ta, chính là người duy nhất trong truyền thuyết có thể cạnh tranh với cậu.Định mệnh chính là trêu đùa khi để hai người gặp nhau vào những ngày Nguyên Vân đang phải chống chọi với giai đoạn cuối của bệnh máu trắng. Cũng chính vì sợ người mình yêu đau khổ, nên cậu đành phải chôn kín tình cảm của mình, biến nó trở thành một bí mật không thể nói. Mùa xuân dịu dàng, mang đến cho người ta sự ấm áp, cũng mang đến cho người ta sự tuyệt vọng … Mời các bạn cùng đón được truyện đam mỹ ngược tâm đầy nước mắt này !
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Tựa truyện "Thâm Thâm" của tác giả Ngọc Ẩn viết về câu chuyện tình có hơi ngược của cặp đôi Liễu Mê Đình và Kỷ Hàm Tình. Đôi khi, Liễu Mê Đình cảm thấy rất là yên tĩnh, là nguyên nhân khiến hắn vĩnh viễn vô pháp yêu. Sống trên đời suốt hai mươi bốn năm, hắn dường như chưa hề động tâm với bất kì ai, càng đừng nói đến dùng tình. Nếu nói yêu, hắn chỉ yêu kiếm của hắn, hắn trút hết tất cả nhiệt huyết của mình vào kiếm. Hắn đối với những vật khác trước sau vẫn hờ hững, hắn không quan tâm, không hứng thú quan tâm. Thế mà có một ngày, một ngày nào đó, ánh nắng đặc biệt ấm áp, trong không khí thoang thoảng hương hoa anh đào, cuộc sống của hắn mất đi sự yên tĩnh vốn có, phá vỡ cả thói quen của hắn, dẫn dắt hắn vào một vực sâu không thể biết. Hắn gặp được Kỷ hàm Tình, trong một lần đến Doanh Tụ Các.Còn Kỷ Hàm Tình, tuổi thơ của cậu không có chút hạnh phúc. Mẫu thân của cậu, làm vũ nương, so với kỹ nữ cũng không có gì khác biệt. Nên cậu, cùng với mẫu thân, luôn bị người ta chà đạp không thương tiếc, cho đến sau này lớn lên cũng vậy. Nhưng trời xanh có mắt, cho cậu gặp được Liễu Mê Đình. Kỳ Hàm Tình, liệu cậu có thể yên bình mà ở bên cạnh Liễu Mê Đình được hay không ?
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Quýnh Hoa | Ngược | Hoàn thành
Ngọc Hi hắn vốn là một vị hoàng đế cao cao tại thượng, chưa từng phải nhìn mặt ai, cũng chưa từng biết đến khổ sở là gì. Tại Phong quốc, hắn là người đứng ở bên trên tất cả, hắn có quần thần ủng hộ, có dân chúng dõi theo, hết thảy cũng có thể coi là mỹ mãn. Cuộc sống của hắn chính là hằng ngày được nếm món ngon vật lạ, được người ta tung hô như một vị thánh, nghe những kẻ dưới trướng trình bày tình hình quốc sự, phê duyệt tấu chương… Dù rằng ngày nào cũng thế, tất cả đều trôi qua thực nhàm chán và vô vị, trọng trách của đất nước đè nặng lên vai, nhưng hắn cũng được coi như là sung sướng. Là một vị hoàng đế tốt, thì phải nắm bắt được dân chúng sống qua ngày như thế nào, không thể lần nào cũng gióng trống khua chiêng đi thị sát, một lần hắn liền cải trang làm một nhân vật tầm thường đi du ngoạn thế gian. Không ngờ rằng hắn lại bị Vương gia địch quốc – Thủy Vô Ngân bắt được. Cũng từ ngày đó, một chuỗi yêu hận triền miên bắt đầu, một kẻ mạnh mẽ chiếm lấy, một người chỉ vì chút ôn nhu mà hãm sâu, cứ như vậy mà ở bên nhau mãi mãi.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Công Tử Hoan Hỉ | Ngược | Hoàn thành
Thời gian là vĩnh cửu, nhưng trái tim của một người có thể mãi trường tồn? Yêu nhưng không dám nhận, đến khi quay đầu nhìn lại chỉ còn là những đớn đau. Đã bỏ qua rất nhiều cơ hội, đã gạt đi rất nhiều khoảnh khắc có thể ở cạnh nhau, sau này mới hối hận, liệu có kịp hay không?
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Khi yêu, con người ta thường không làm chủ được bản thân mình. Cho dù bản thân ta có mạnh mẽ đến đâu, lý trí của ta có kiên cường đến đâu, tất cả rồi cuối cùng cũng sẽ đều gục ngã trước tiếng gọi của tình yêu thương. Mạnh mẽ như vậy, dữ dội như vậy, chỉ là một con tim nhỏ bé, sao có thể chịu đựng được?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:51
Bạn đang đọc truyện Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma của tác giả Dê. " Khốn kiếp, cậu ngồi lên cho tôi!" "Hàn Thiên ...... Tôi.... Tôi... xin lỗi. Không phải..... Cố ý..." Hoa Vũ từ dưới nền nhà khó khăn chống tay ngồi dậy, liếm giọt máu rỉ ra trên môi, run rẩy nói, cái tát vừa rồi chỉ như lướt qua mà đã khiến cho cậu như chết đi sống lại. "Thiếu gia, xin ngài đừng nóng giận, Hoa Vũ nhỏ người bất cẩn, còn đang bị sốt, nên không cẩn thận đổ súp vô người thiếu gia, tôi...tôi sẽ lau cho ngài ngay..."Lão quản gia đứng một bên sớm đã lo lắng đến đổ mồ hôi, nhưng bản tính thiếu gia thế nào lão biết rõ, chỉ nói đỡ mấy lời cho hài tử kia mà lão dường như đã dùng hết can đảm cả đời mình. Cái mạng già này thật sự sống khó khăn! " Quản gia, muốn bảo vệ cho thứ này? Có phải ông thấy mình sống đủ lâu rồi không??" Hàn Thiên kéo chiếc ghế lại trước mặt Hoa Vũ, ung dung ngồi xuống, ánh mắt sắc bén quét qua người lão quản gia khiến lão rét run, tự biết mình đã quá phận, cúi đầu không dám nhìn thiếu gia lâu thêm chút nữa. Lão còn quý cái mạng lắm.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giáo Sư, Em Có Thể Tốt Nghiệp Chưa? và Thiên Đường Quá Xa, Nhân Gian Thì Gần.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lạn Tục Kiều Đoạn | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngọc Phách của tác giả Lạn Tục Kiều Đoạn. Bảo Hỉ danh tự này là do Đông Thủy đặt cho cậu.Lúc cậu vừa được đưa lên Thiên Giới, thú chín đầu đã khai linh trương ra một gương mặt đầy nghi kị.Đông Thủy đưa tay nâng quạt lên ngăn trở tầm nhìn của nó: "Tiện tay nhặt được ở trần gian, người của bổn quân, không cho tiến a?""Không dám." Một cái đầu khác của thú chín đầu với vẻ mặt đầy cung kính: "Nhưng quân thượng cũng biết quy giới."Đông Thủy khép lại kim phiến, mãnh vụn bạc lấp lóe rơi xuống. Làm Bảo Hỉ nghĩ đến những hạt bụi nắng dưới phàm.Nếu yêu thích những câu chuyện cổ đại, bạn đừng bỏ lỡ truyện Phán Quan hay Bí Ẩn Đôi Long Phượng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thẩm Dạ Diễm | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khốn Lưu của tác giả Thẩm Dạ Diễm. Chu Hồng lấy ra cái bật lửa, châm một điếu thuốc lá, giả bộ như không thèm để ý, nhìn xung quanh.Trên đường, người qua lại không nhiều lắm, mỗi người đều mang dáng vẻ vội vàng, trong cơn mưa tuyết xuân hàn lạnh giá này ai cũng muốn nhanh chân tìm kiếm một nơi ấm áp, nghỉ ngơi một chút.Hắn hút vài hơi, tiện tay vứt nửa điếu thuốc lá còn lại trên mặt đất, chậm rãi bước đi thong thả vào một con ngõ nhỏ tối tăm.Một chiếc xe màu đen đang đậu ở chỗ đó.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm Anh Chỉ Cần Em của cùng tác giả.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Người Trước Mắt của tác giả Tạp Yến. Ngô Vũ mang theo vài món đồ đi vào phòng khách liền thấy Lý Minh Khê từ trên lầu đi xuống, hắn nhìn người kia chỉ có kiện áo sơ mi trắng, tóc tai ngổn ngang, khuy áo trước ngực không cài lộ ra rõ ràng mấy cái dấu hồng hồng. Gương mặt xinh đẹp nháy mắt kinh ngạc, Lý Minh Khê theo bản năng kéo lại áo sơ mi, sau đó lễ phép đi tới gọi một tiếng "Vũ ca". Sắc mặt Ngô Vũ lạnh nhạt, trong lòng lập tức lôi Phương Sùng Viễn ra mắng một trận từ đầu tới đuôi, ngoài mặt sóng lớn không sợ, hỏi, "Tài xế ở bên ngoài? Cần tôi đưa cậu về không?" Lý Minh Khê vội vã xua tay, "Không cần không cần, cảm ơn anh, tài xế ở bên ngoài là được rồi." "Cũng được, cậu đi ra cửa sau, nhớ che mặt, vạn nhất đừng để bị chụp được." "Vâng, cảm ơn anh, vậy tôi đi trước." Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ta Nghĩ Một Đằng Nói Một Nẻo của cùng tác giả.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14