Truyện Phù Sinh Mộng Chi Thương Hải là câu chuyện thuộc thể loại truyện đam mỹ cổ đại. Truyện kể về Ly Phong và Âu Dương Lân cùng thuộc tộc Ung Dạ.Chính vì khi tộc trưởng đi xa nên căn dặn Ly Phong là phải chăm sóc cho Âu Dương Lân một cách chu đáo, nếu để Âu Dương Lân xảy ra chuyện gì thì Ly Phong sẽ là người phải chịu tội.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:49
Bò Cạp Ôn Nhu | Ngược | Hoàn thành
Truyện Ân, Không Sao Cả là tựa truyện thuộc thể loại Đam Mỹ, Cổ Đại, Ngược. Câu chuyện kể về một người làm vườn trong phủ Hậu gia quyền khuynh triều dã của vương triều Đại Quỳnh, mỗi ngày chỉ biết có hoa và cỏ, không còn chuyện gì khác, không thể hỏi cũng không được phép hỏi. Muốn có mạng sống, chỉ có thể làm một người mù, người điếc, còn có thể vẫn sống nhưng không có cảm giác như hoa cỏ.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:48
Phong Lộng | Ngược | Hoàn thành
Công việc của cậu là trợ lí thiết kế, cái tên thật là khả ái. Thế nhưng buồn cười chính là, trên danh thiếp còn bị công ty quảng cáo khuếch đại lên thành trợ lí thiết kế sư. Nhưng cuộc sống lại vì nhịn ăn tiết kiệm mà gầy hẳn. Cho nên phải tìm thêm một công việc nữa: trai bao.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:48
Thiên Nhai Khách | Ngược | Hoàn thành
Truyện Tùy Ái Trầm Luân là tựa truyện hay thuộc thể loại đam mỹ ngôn tình hiện đại, ngược, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, HE. Kế về anh chàng Am Dược sinh ra tâm tính thiện lương, tệ thay lại bị câm, vốn lại là đứa trẻ sống nhờ trong cô nhi viện Thánh Tâm, vì một lí do bạc mệnh rằng nó cực kì xinh đẹp mà bị người ta làm nhục khi chỉ vừa mới lên mười tuổi. Chịu đủ mọi khổ sở cùng khinh thường, bị vũ nhục, bị hành hạ và đối đãi một cách hà khắc.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Cậu là Lâu Thế Tuần, 20 tuổi, học tới quốc trung thì bỏ, nhà có 3 người: cha mẹ và một tiểu muội. Muội muội Lâu Thế Tuyết – 16 tuổi, bị mẫu thân bức làm gái mại dâm, sau đó không lâu thì tự sát. Trước đó hai tuần, hắn bị bán vào đằng tổ – là nơi chuyên buôn bán nam hài, cung cấp cho những người giàu có mua vui. Cậu có một đôi mắt đen láy, chói sáng như hắc thủy tinh, nhưng trong đó lại tràn đầy phòng bị cùng nghi hoặc.Còn hắn, Thương Minh Tương, là là đế vương đến từ hắc ám. Một nam nhân có đôi mày rậm cương nghị, con ngươi màu nâu thâm thúy, sống mũi thẳng, độ dày vừa phải cực kỳ gợi cảm, cằm dưới hơi có râu, không tạo vẻ nhếch nhác mà chỉ tản ra mùi vị nam tính cùng hơi thở cường hãn không kiềm chế được. Ngũ quan như tạc có một cỗ khí thế cường ngạnh khiếp người, nam nhân có ngũ quan sâu đậm, lơ đãng phát ra khí thế cùng khí phách ngay cả nam hài cách y xa vài thước cũng đều có thể cảm giác được, đó là loại hơi thở cường hãn chỉ thuộc về mình y. “Ta cứu ngươi, ngươi phải đáp ứng điều kiện của ta. Điều kiện của ta là: Từ nay về sau, ngươi chỉ thuộc về một mình ta – Thương Minh Tương, lặp lại lời ta nói một lần. Từ nay về sau, thân thể của ngươi, linh hồn của ngươi, sinh mệnh của ngươi, tất thảy, tất thảy, đều thuộc về ta, chỉ có ta không cần, không có chuyện ngươi không cho”. Đó là những lời hắn lạnh lùng nói với cậu trong cái đêm định mệnh lạnh lẽo ấy, nó minh chứng cho việc thân thể và sinh mệnh của cậu đã không còn là của chính mình. Đời này, kiếp này, hắn chỉ còn có thể sống trong sự ngược đãi của người kia…
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Sự mâu thuẫn trong tình bạn làm cho mối quan hệ của chúng ta trở nên phức tạp, càng rõ hơn nó bộc lộ lại những gì ẩn sâu mà ta muốn giấu kín... Đó là câu chuyện buồn mà đời học sinh ít nhiều ta gặp phải... Một cô gái mang trong mình sự mặc cảm đối với bản thân, tự ti, càng sợ dèm pha của miệng lưỡi xã hội. Những lời nói vô tình càng làm cho người con gái ấy khốn khổ. Còn có một cô gái mang sự tự cao, kiêu kì , và một cô gái mang tính cách cá tính đầy tự tin.Chúng ta sinh ra, đều mang trong mình những mặt nạ khác nhau che giấu đi xúc cảm thật của chính mình. Chính thiên thần là như vậy, luôn đem cái mặt nạ tươi cười, hạnh phúc, mang đến cho người khác niềm vui chan hòa hay những điều tốt đẹp nhất, nhưng thực sự, thiên thần cũng có lúc buồn, có lúc khóc, nhưng không phải trước mặt mọi người, mà là tự giấu kín trong lòng mình, chẳng để cho ai biết. Và chính lúc ấy, những thiên thần, cần một bàn tay đưa ra cứu vớt lấy, đưa họ ra khỏi vũng lầy của sự u buồn.Thiên thần, đó chính là vẻ ngoài với vỏ bọc ánh sáng của sự vui vẻ, nhưng lại là bóng tối của bên trong tâm hồn, khi mang nhiều nỗi buồn không tên mà thiên thần luôn phải tự mình giấu đi. Và họ chẳng biế được, thiên thần cười nhiều như vậy, là vì đã trưởng thành rồi, đã chịu đựng quá nhiều nên mới có thể thành thạo mà diễn một vai người vui vẻ trước mặt mọi người. Cười nhiều, không có nghĩa là người đó vì đang hạnh phúc, thật sự, họ đang rất buồn và cần lấy cái cớ để tự an ủi bản thân, họ cần vòng tay sẵn sàng đưa ra che chở họ.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Tựa truyện "Thâm Thâm" của tác giả Ngọc Ẩn viết về câu chuyện tình có hơi ngược của cặp đôi Liễu Mê Đình và Kỷ Hàm Tình. Đôi khi, Liễu Mê Đình cảm thấy rất là yên tĩnh, là nguyên nhân khiến hắn vĩnh viễn vô pháp yêu. Sống trên đời suốt hai mươi bốn năm, hắn dường như chưa hề động tâm với bất kì ai, càng đừng nói đến dùng tình. Nếu nói yêu, hắn chỉ yêu kiếm của hắn, hắn trút hết tất cả nhiệt huyết của mình vào kiếm. Hắn đối với những vật khác trước sau vẫn hờ hững, hắn không quan tâm, không hứng thú quan tâm. Thế mà có một ngày, một ngày nào đó, ánh nắng đặc biệt ấm áp, trong không khí thoang thoảng hương hoa anh đào, cuộc sống của hắn mất đi sự yên tĩnh vốn có, phá vỡ cả thói quen của hắn, dẫn dắt hắn vào một vực sâu không thể biết. Hắn gặp được Kỷ hàm Tình, trong một lần đến Doanh Tụ Các.Còn Kỷ Hàm Tình, tuổi thơ của cậu không có chút hạnh phúc. Mẫu thân của cậu, làm vũ nương, so với kỹ nữ cũng không có gì khác biệt. Nên cậu, cùng với mẫu thân, luôn bị người ta chà đạp không thương tiếc, cho đến sau này lớn lên cũng vậy. Nhưng trời xanh có mắt, cho cậu gặp được Liễu Mê Đình. Kỳ Hàm Tình, liệu cậu có thể yên bình mà ở bên cạnh Liễu Mê Đình được hay không ?
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:47
Ta thực tâm yêu người nhưng không thể tha thứ cho người, đó chẳng qua vì ta ích kỷ. Ái tình chẳng phải chính là ích kỷ như vậy sao? Kiếp này yêu nhưng kiếp này cũng hận, nếu có kiếp sau mong sẽ trọn vẹn hơn. Sau khi ca ca chết, Trầm Thanh Phong vì có khuôn mặt giống ca ca Trầm Thanh Ngọc của mình đã bị ngộ nhận là Trầm Thanh Ngọc. Cũng từ đó, Trầm Thanh Phong xem như chính mình đã chết, chỉ còn sự tồn tại của Trầm Thanh Ngọc. Duy có một người chỉ qua tiếng đàn mà biết y không phải Trầm Thanh Ngọc, y chính là Trầm Thanh Phong. Nghiêm Thự yêu y, hóa ra cũng chỉ vì khuôn mặt giống Trầm Thanh Ngọc này nhưng y lại thật lòng thật dạ với Nghiêm Thự. Vì yêu hắn nên dù tổn thương đến mấy cũng không cách nào hận hắn, chỉ là không thể tha thứ cho hắn. Chỉ có thể đợi đến kiếp sau, họa may có thể cùng hắn trọn vẹn mối tình. Nghiêm Thự hắn dù nhận ra đã yêu y, không phải khuôn mặt giống Thanh Ngọc của y cũng không thể bù đắp tổn thương của y. Bồ Tĩnh lại vì y mà hi sinh bản thân, chỉ mong y có thể một lần nhìn thấy mình. Nhưng Trần Thanh Phong y kiếp này đã định, kiếp sau cũng định chỉ rơi vào ái tình cùng Nghiêm Thự. Trầm luân kiếp này yêu hận đan xen, nếu gặp người ở kiếp sau liệu có kết cục viên mãn hơn không? Mời các bạn cùng theo dõi.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:46
Kim Tại Dạ | Ngược | Hoàn thành
Lăng Nguyên Vân là một thiếu niên thiên tài sinh ra trong một đơn thân gia đình với người mẹ rất có thế lực. Từ nhỏ đã là một đứa trẻ cô độc, không bạn bè, không bằng hữu, lớn lên dung nhan xinh đẹp, thu hút được rất nhiều nữ sinh. Nhưng cuộc sống của cậu vẫn cô độc như thế, luôn tự tách mình ra khỏi đám đông, không có tình cảm. Là một thiếu niên đem bản thân nhốt chặt trong nội tâm của mình.Còn Lãnh Tử Mộc, chính là hoa hoa công tử, khuôn mặt hoàn mỹ, góc cạnh nam tính, đặc biệt là đôi mắt anh đào màu nâu nhạt sâu thẳm, có một loại sức mạnh làm người khác phải rung động. Ngay từ lần đầu gặp đã mang đến cho Nguyên Vân một cảm giác bị lấn áp, anh ta, chính là người duy nhất trong truyền thuyết có thể cạnh tranh với cậu.Định mệnh chính là trêu đùa khi để hai người gặp nhau vào những ngày Nguyên Vân đang phải chống chọi với giai đoạn cuối của bệnh máu trắng. Cũng chính vì sợ người mình yêu đau khổ, nên cậu đành phải chôn kín tình cảm của mình, biến nó trở thành một bí mật không thể nói. Mùa xuân dịu dàng, mang đến cho người ta sự ấm áp, cũng mang đến cho người ta sự tuyệt vọng … Mời các bạn cùng đón được truyện đam mỹ ngược tâm đầy nước mắt này !
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Bắc Cực Hồ. | Ngược | Hoàn thành
Truyện Lời Tỏ Tình Đêm Giáng Sinh là tựa truyện hay, thú vị và mới lạ thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về chuyện tình ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật đồng tính. Lần đầu tiên nhìn thấy anh là một ngày trước lễ giáng sinh năm 2000, lúc đó hắn 17 tuổi, vừa mới du học ở Sydney được một năm. Về anh, hắn từ lâu đã nghe nói đến, anh là đồng sự của Tiểu Bác, làm bellboy ở trước cửa lầu một của công ty, trước khi chuyển ra khỏi nhà Tiểu Bác hắn vẫn nghe cô ấy nói đến chuyện của anh.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
"Thanh Huyền" của tác giả Kawalu viết về câu chuyện tình của cặp đôi Thanh Huyền và Trán Hàn. Thanh Huyền, hắn là con nuôi của thành chủ Úc Hành Vân. Ngay từ bé đã được Úc Hành Vân huấn luyện trở thành một sát thủ giết người không gớm tay, không chớp mắt. Không dừng lại ở đó mà cuộc sống của Huyền không dễ dàng như vậy. Không những Huyền là sát thủ mà còn là tiết dục công cụ cho chính cha nuôi của mình. Những trận cường bạo, đánh đập đã khiến thân thể Huyền ngày càng suy nhược, ngày nào cũng ho khan. Ở tại nơi địa ngục tăm tối đó, nhưng lại hé lên một tia hy vọng nhỏ nhoi. Con trai của Úc Hành Vân, tức Úc Khi Phong, vì coi Huyền như đệ đệ ruột thịt nên Khi Phong luôn quan tâm chăm sóc đến Huyền. Nhưng mà một đại thiếu gia ngày đêm sống trong nhung lụa như Khi Phong đâu có thể hiểu được những khó khăn mà Huyền đã phải trải qua ?Từ bé hắn đã chịu mọi đau khổ, tủi nhục, để rồi khi nhận được yêu thương như vậy, hắn đều đem cả trái tim giao cho Khi Phong, vậy mà Khi Phong lại bỏ trốn đến bên người con gái mà hắn thương. Trái tim này đã chết, Huyền như một con rối chỉ biết nghe lời, đến ngày Úc Hành Vân trúng gió rồi phế liệt, Huyền lên kế vị thành chủ. Chính cái cuộc sống này đã khiến Huyền trở thành một ma đầu giết người không ghê tay, ai coi thường, lăng mạ Huyền đều giết. Chỉ trừ một người - Trác Hàn.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:45
Độc Vũ Tịch Nhan | Ngược | Hoàn thành
Tựa truyện "Thanh Minh" của tác giả Độc Vũ Tịch Nhan viết về câu chuyện tình của cặp đôi Diệp Trọng Tiêu và Diệp Trầm Tĩnh. Cậu, Diệp Trầm Tĩnh, vốn là một linh hồn từ cổ đại xuyên tới hiện đại. Ở kiếp trước cậu không được phụ thân yêu thương, kiếp này cũng không khá hơn bao nhiêu, cậu không có cha. Vì khao khát tình thương nên cậu luôn để tâm đến người đàn ông trong tấm ảnh mà mẹ cất kỹ, tự nhận đó là cha mình và hết lòng mến mộ. Tình cờ gặp anh ở ngoài, cậu còn ngu ngơ chưa biết gì thì đã bị người ta chuốc thuốc đem về làm lễ vật cho anh. Trên người của cậu tỏa ra khí chất điềm tĩnh mang chút ưu thương nhàn nhạt hấp dẫn, vừa nhìn đã không thể nào rời mắt. Gương mặt trái xoan xinh xắn, cái mũi tinh xảo, môi hồng mỏng manh, nhưng điều khiến anh ấn tượng là đôi mắt phượng kia, vốn dĩ là đôi mắt xinh đẹp yêu mị, thế nhưng hiện hữu trên gương mặt ấy lại có nét thanh đạm.Còn anh, Diệp Trọng Tiêu, ngũ quan không phải là sắc xảo, nhưng gương mặt góc cạnh rõ ràng, pha thêm khí chất anh tuấn. Trên thân có một loại khí chất cao quý trời sinh, hơn nữa khóe mắt và giữa đuôi lông mày ẩn chứa sự ôn hòa thuần thiện. Tình một đêm, thế nhưng mà anh say cậu lúc nào cũng không biết. Cậu sau đêm đó đã chuồn mất, nên anh đã lập ra kế hoạch mặt dày theo đuổi đối tượng thầm mến.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Thanh Vũ Quy Điệp | Ngược | Hoàn thành
Cái kết cho một kẻ quá đỗi si tình là gì? Là đau? Là tổn thương? Là cay đắng? Hắn không cần biết kết cục là gì. Hắn chỉ biết, hiện tại, hắn đã yêu. Cuồng loạn trong từng cảm xúc, dồn dập trong từng hơi thở, yêu đến đánh mất hết tất cả lý trí. Uống rượu có thể say, lại có thể tỉnh. Yêu người cũng có thể say, nhưng làm sao mới tỉnh được đây?
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:44
Lăng Báo Tư | Ngược | Hoàn thành
Hàn Độc Cổ là cự phú Giang Nam, hai năm gần đây mới phất lên, nghe đồn hắn phú khả địch quốc, Giang Nam tơ lụa hơn phân nửa đều là do bố trang của hắn làm ra, Giang Nam tơ lụa tấc vải tấc vàng, nghe nói tơ lụa của hắn còn được tuyển làm cống phẩm hiến cho Hoàng Thượng, càng biết bố trang của hắn tơ lụa bao nhiêu thượng đẳng. Hắn mới tới kinh thành, vừa ra tay liền khiến cho mọi người thêm vài phần kính trọng, hắn mua liền một hơi cả chỉnh điều thương phố; thương phố này vốn niên đại lâu năm , có không biết bao nhiêu là hộ, người ở cực đông, mua hết cũng chết tiền. Khi hắn mua phố, khắp kinh thành truyền đi một trận lớn cười nhạo, chung quanh đều có người chê hắn không hiểu việc làm ăn ở kinh thành, chỉ có thể đi xuống phía nam, kiếm chút tiền của người miền nam mà thôi. Hàn Độc Cổ đem chỉnh điều phố hủy đi sạch bách, không ngói không nhà . Việc này càng bị thương nhân kinh thành cười đến ôm bụng, nói hắn chẳng những không biết buôn bán, còn ngu tới cực điểm. Nhưng không lâu sau đó những kẻ đã từng cười nhạo hắn đều không thể tin vào mắt nhìn của bản thân. Hàn Độc Cổ một tay xây dựng lên một khu phố phồn hoa bậc nhất kinh thành. Hắn tài giỏi như vậy nhưng không ai ngờ hắn đã từng là một nô tài thấp kém!?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Như Tuyên dù cố gắng buông tay, cũng không khỏi đau xót cho bão táp thương tâm mà mình gây nên. Cầu cho mọi chuyện lại khởi điểm từ đầu, tựa như mùa xuân , điêu tàn rồi lại tái sinh. Hắn sẽ không nói đến nửa câu không phải, bất luận người mình mà sâu đậm đã làm chuyện gì , dù cho là khuynh tẫn thiên hạ , lừa dối trốn tránh lẫn nhau, dù là cho bọn họ nực cười hơn cả nực cười như thế, hắn vẫn buông bỏ .
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Hắn rời đi để mong muốn thoát khỏi đau thương .Vốn tưởng rằng lòng đã chết, lại bị đốt thành tro, nghiền thành bụi,một thân tàn tạ, vẫn không thể dời ánh mắt ra khỏi người ấy. Tâm trí , trái tim , tất cả đều đã khắc sâu hình bóng của người ấy. Đáng tiếc thay, thâm tình lại không thể kéo dài mãi mãi.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:43
Sa Nguyên | Ngược | Hoàn thành
Khi còn là những đứa trẻ, chúng ta hay tin và hi vọng về một câu chuyện cổ tích nào đó sẽ có thể đến với hiện thực, và bản thân chúng ta sẽ là nhân vật chính của những câu chuyện chỉ có trong tưởng tượng đó. Nhưng khi đã lớn lên rồi, bản thân chúng ta mới phát hiện ra, cổ tích vẫn mãi chỉ là cổ tích, cổ tích làm sao có thể có thực? Nhưng ước mơ của chúng ta, chúng ta có thể tưởng tượng, không phải sao? Bạn ước cuộc đời bạn sẽ giống như thế nào? Giống Bạch Tuyết? Lọ Lem? Hay là Nàng tiên cá? Bạn ước bạn là bà tiên tốt bụng hay phù thủy ác độc?
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:42
10 năm trước, chỉ vì một lời nói dối mà tình cảm sư đồ của bọn bắn tan thành mây khói. Chuyện tình cảm của hắn đối với Bách Lý Hàn Băng bị vạch trần, bị thiên hạ người người dị nghị, thì thầm to nhỏ, vô phương khống chế. Sau 10 năm , bàn tán đã giảm bớt , tình cảm của họ biến đổi lại trùng phùng. Vốn hắn tưởng rằng đã mơ hồ quên được chuyện cũ, đột nhiên trong một ngày đêm lại bị hồi ức quấn lấy, trở lại như một đoạn phim ngắn rõ nét, đau thương in sâu trong lòng.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:42
| Ngược | Hoàn thành
Bỉ ngạn hoa là một loài hoa đẹp, nhưng lại toát lên một nỗi niềm bi thương khó tả. Hoa đào có bao nhiêu mềm yếu, nương theo cánh gió, tung bay đầy trời. Khung cảnh đẹp, nhưng tang thương. Người cười, nhưng tâm không cười. Tê tâm liệt phế, đau thấu tâm can. Đoạn tình cảm này, là vô tình? Là hữu ý? Vạn kiếp bất phục, đắm mình trong nỗi đắng cay.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:41
Thế giới xung quanh dù có tươi đẹp thế nào trong mắt cậu cũng trở nên xấu xí, còn tình yêu trong lòng cậu dù ngọt ngào bao nhiêu cũng trở nên đau khổ, còn cậu ở trong hắn khi đó, cuối cùng tình yêu cũng chỉ là những lời nói dối để trả thù thôi sao.Vì một gia tộc đã lụi tàn mà chôn theo biết bao nhiêu sinh mệnh, nhưng người mà cậu gọi là ông vẫn chưa từng dừng lại, Cơ gia, chẳng biết từ bao giờ cái tên ấy chỉ còn nhuốm màu đau thương và chết chóc, người đã đi rồi coi như thanh thản, vậy còn người ở lại, làm sao dứt khỏi nỗi bi ai. Cậu từ hình ảnh của những giấc mộng phiêu lãng mà luôn luôn kiếm tìm hình bóng hắn, cái dáng người cao ngạo, thuần khiết, cậu chẳng biết người nọ là ai, chỉ nhớ rằng mỗi khi thấy cái bóng của hắn là lại thấy tình yêu đến say đắm trỗi dậy, mà sâu kín bên trong lại là bi thương cùng áy náy không rõ nguyên do.Rồi khi tìm được thì sao? Hắn vẫn luôn luôn muốn trở về, vẫn luôn luôn nhớ quê nhà da diết, nhưng mà rốt cuộc vẫn là trở về không được. “Của ngươi? Ta không phải đồ vật. Chính ngươi áp đặt ta, trói buộc ta, bức ta đến không thể thở nổi. Cho nên, kiếp này hay kiếp sau, dù có biến thành ma quỷ, ta cũng không bao giờ buông tha ngươi! Bởi vì, tòng thúy chí chung, ta cũng không phải là tất cả của ngươi.”
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:41