Hạ Di (Kim Ngân) | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Em Là Ánh Sáng Của Anh của tác giả Hạ Di (Kim Ngân). Họ đã chia tay rất lâu rồi, thật ra ngay lúc này chính bản thân anh cũng không còn nhớ rõ được lắm cảm xúc của chính mình ngày hôm đó là gì. Chỉ biết rằng ngay khoảnh khắc anh nhận ra họ không còn là một đôi giống như những ngày đâu tiên chấp nhận nhau nữa. Thì anh đã hiểu được một điều rằng, thực ra chia ly cũng không khó khăn nhiều như anh vẫn nghĩ.. Không phải anh không buồn, không giận không than oán. Nhưng anh tự hỏi chính mình rằng phải làm sao đây khi mà ngay lúc đó một ý niệm trong đầu cũng không có thì thế nào mới là nghĩ cho đúng, buồn cho đúng đây.Bạn hiểu không, đỉnh cao của sự đau khổ chính là không thể nhìn ra được bản thân có thể đau khổ đến thế nào được nữa. Người ta có thể có đến hàng trăm hàng ngàn lý do để chia tay nhưng chung quy lại đều vì hết yêu. Còn họ thì khác, họ chia tay nhau không phải vì hết yêu mà là do một trong hai không có đủ dũng khí để tiếp tục. Ngày mà anh vô tình nhìn thấy người chung giường của mình đi chung với một cô gái khác mà mẹ anh ta cho rằng sẽ rất là hợp với anh ấy thì dường như mọi thứ đã mặc nhiên viết lên những từ đầu tiên của hồi kết."Thực ra anh đã suy nghĩ rất nhiều.."Minh Phong chà xát ngón tay cái của mình vòng theo miệng cốc café vẫn còn hun hun khói trắng. Hòa An không nhìn vào mắt của anh ta mà chỉ chăm chăm nhìn vào ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn đường bên ngoài lớp cửa kính đang bị nhòe do mưa phùn cứ đều đặn rơi xuống. "Em biết." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Con Đường Bá Chủ hay Đại Đạo Vĩnh Hằng.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Ô Mông Tiểu Yến | Sắc | Hoàn thành
Điền Vũ Mặc thở dài một tiếng về cuộc đời mình. Lúc ấy mẹ nói muốn tái hôn, hắn cũng rất sợ, ra sức phản đối kịch liệt. Nhưng bởi vì sinh hắn nên mẹ mới chịu nhiều khổ cực thế này. Khi hắn mới vừa đầy tháng, chưa kịp gặp mặt cha ruột, hai mẹ con hắn đã bị bà nội đuổi ra khỏi nhà. Nhiều năm qua, mẹ một thân một mình nuôi lớn hắn. Vừa đi làm, vừa chăm hắn nên cuộc sống vô cùng cực khổ, chưa có ngày nào được hưởng hạnh phúc.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Hai người, vốn dĩ là nêm cách biệt, vốn dĩ là không quen biết, nhưng như thế nào lại có thể ở chung một chỗ? Là duyên phận hay sao? Hắn và y, hai người giống như thuộc hai thế giới khác nhau, một là tướng quân dũng mãnh, một là dân thường nghèo đói, vậy mà, thế gian này, chẳng thể nào hiểu được chữ ngờ. Mọi thứ vốn dĩ sẽ rất khó hiểu, nhưng cũng đau nhất thiết phải hiểu?
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trong phòng: Ngô Hàn bước đến rương tủ, lấy ra một lọ hương màu trắng ngà: - Lâm Hải, cái này tặng cho em. Lâm Hải khẽ ngẩng lên: - Tặng cho em?Ngô Hàn đặt trong lòng bàn tay của Lâm Hải, nhỏ giọng: - Là... hương tình. Lâm Hải rụt tay lại, bám lên tấm khăn đang bọc lấy đứa nhỏ: - Hàn.. anh đùa sao?. Em cần thứ đó để làm gì?
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Tạp Liệt Phu Tư Cơ | Sắc | Hoàn thành
Kha Ngôn còn nhớ, lần trước cùng Lam Đình tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy là vào bảy năm trước. Khi đó hắn vẫn là sinh viên, ba năm qua là lần đầu tham dự liên hoan của lớp, vừa lúc nhận được thông báo đến phòng thực nghiệm của tiền bối, được biết về tin tức thí nghiệm đánh thức tiềm thức đã thành công. Đến ngày đó, hắn tham gia dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu” đã được khoảng sáu năm. Sáu năm qua, hắn mơ hồ ngăn cách cùng thế giới hiện thực, vô số lần thử nghiệm thâm nhập vào thế giới ý thức tình nguyện viên, khám phá trong dòng dữ liệu hỗn loạn, hy vọng hoàn thiện ý thức của con người, kết nối với máy tính.Xong rồi! Bên trong tin tức của tiền bối chỉ có hai chữ, cộng thêm một dấu chấm than mà ngưng tụ niềm niềm vui dâng trào vô tận. Trong phòng náo nhiệt trong nháy mắt đối với Kha Ngôn đã không còn hứng thú, hắn cầm điện thoại di động đem hai chữ này đọc đi đọc lại nhiều lần, túm lấy áo khoác đi ra ngoài. Ngay lúc đó, một nam sinh khi chất lạnh lùng đẩy cửa tiến vào, hắn không kịp tránh, cùng nam sinh đụng vào nhau. “Wow, … Cư nhiên cũng tới!” Nghe người phía sau nói ra một câu, Kha Ngôn chưa từng nghe thấy âm thanh cùng tên của người này.Lớp trưởng nói: “Kha Ngôn, thật hiếm khi tụ tập nhiều người như vậy, cùng mọi người uống chén rượu lại đi.” Kha Ngôn lòng như lửa đốt, lúc này lộ ra một nụ cười nhã nhặn, nói: “Không được, tôi có việc gấp.”
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
ALDVHV2000 | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuộc Thi Biến Thái [H+] full (đã hoàn thành) của tác giả ALDVHV2000. Còn chưa đầy 3 tháng nữa sẽ diễn ra cuộc thi học sinh giỏi toàn quốc cho học sinh cấp 3 tất cả các môn, trái với các cuộc kiểm tra thông thường, cuộc thi này có những quy định rất đặc thù. Người được chọn không những phải học giỏi, còn phải đáp ứng được các điều kiện để trải qua kiểm tra đặc biệt đi kèm với cuộc thi. Trước 2 tháng thành phố sẽ gửi công văn báo đến các trường về điều kiện đó. Mỗi năm lại khác nhau nên mọi người không biết năm nay sẽ là gì. Sáng nay Mạc Xuyên bị gọi vào phòng hiệu trưởng, cậu là đại diện của khối 11 đi thi lần này, cậu thấp thỏm nghĩ có lẽ đã có công văn ở trên cấp xuống, vừa vào phòng cậu thấy gia đình cậu cũng đã ngồi sẵn từ bao giờ, các thầy cô dạy cậu năm nay cũng có mặt.Bên cạnh đó, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn và thú vị như [Đam Mỹ] [Cao H] Xuyên Qua Nhiệm Vụ Tình Ái hay Bị Cải Tạo Thành YD Thụ (Cao H, SM).
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:05
Bạn đang đọc truyện Hải Nạp Bách Xuyên của tác giả 4 Viên. Bạc Hải dùng để kéo Trình Xuyên từ bờ vực tràn ngập nguy hiểm trở về.Từ đó về sau, Trình Xuyên không cần âm thầm dùng đôi chân rỉ máu của mình đấm đá lung tung nữa.Cho dù không còn gì cả.Cậu cũng có Bạc Hải.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Mình Là 2kx, Mình Là 1 của cùng tác giả.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:07
Shallownest | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nè Lam Trạm, Ta Thật Sự là Người Tốt của tác giả Shallownest. Sau đó còn kéo theo những sự kiện khó lường khác, nhất là khiến Lão tổ Tiện chết đi.Vậy nên hắn bị hiến xá, Tiện kiếp này lại vì hiến xá mà trọng sinh, sống trong cơ thể Mạc Huyền Vũ.Vì vậy nên hắn bị người khác nhầm thành hung phạm hại chết Ngụy Vô Tiện, bị Kỷ truy sát!Tiện - mặc một chiếc áo lót bị Kỷ một đường truy sát vô tình trêu chọc cánh tay trái và Kỷ - suýt chút nữa đuổi vợ đến lò thiêu giết chết vợ, sau những khúc mắc nhận ra nhau, rồi lại hiểu lầm nặng nề, rồi lại bỏ lỡ nhau.Vong Tiện vì sự kiện lư hương thời niên thiếu mà cách trở nhiều năm, trải qua nhiều gút mắc cứu rỗi lẫn nhau, cuối cùng hiểu tâm ý của nhau.Mỗi sự kiện, tuyến thời gian được thiết lập có sự khác biệt so với nguyên tác, tương tự như thế giới song song, đám tiểu bối sẽ xuất hiện trước.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Quỷ Vực Phát Sóng Trực Tiếp hay Nhà Họ Thang Có 7 O.
28.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:07
Dung Gia Hoàng đế Hách Liên Dực khi còn là Thái tử một tay kiến lập “Thiên Song”, đến bây giờ đã ra vào nghiêm ngặt, quy củ trật tự. Thủ lĩnh nhiệm đầu tiên của “Thiên Song” – nam tử trường bào xanh ngọc nọ, “Tứ Quý trang chủ” trước kia, Chu đại nhân Chu Tử Thư hiện giờ. Trên từ cung đình bí sự, dưới đến dân thường, ở “Thiên Song” này, đều giống như không có bí mật, cho nên liền có quy định, phàm người sống có miệng có thể nói, đều không được rời khỏi Thiên Song, vào đây lại ra ngoài, trừ phi đã chết, hoặc là tự xin “Thất khiếu tam thu đinh”.Cái gọi là “Thất khiếu tam thu đinh”, đó là trên bảy chỗ đại huyệt tối quan trọng giữa ngực bụng người lấy nội lực phong vào bảy cây đinh độc, bảy kinh tám mạch ngưng trệ không xong, từ đây võ công phế hết, miệng không thể nói, tứ chi không thể hơi động đậy, hình như phế nhân, ba năm độc vào ngũ tạng, tuyệt khí bỏ mình. Tuy sống tạm ba năm, lại sống không bằng chết.Nhưng ngay cả như thế, vẫn thỉnh thoảng có người tình nguyện làm hoạt tử nhân cũng muốn rời khỏi Thiên Song. Chỉ có Đoàn đại quản gia Đoàn Bằng Cử là sau khi Chu Tử Thư nắm giữ Thiên Song, một tay đề bạt lên, chỉ nghe mình y điều phối. Người này có bản lĩnh, cũng có dã tâm, đồng thời chưa từng tiếc rẻ phô bày loại dã tâm này. Chỉ có y là muốn ở lại cùng hắn, muốn cùng hắn một lòng phụng sự, không phải vì vinh hoa phú quý nơi này, mà chính vì tình yêu sâu nặng mà y đã dành cho hắn trong mấy năm qua… Mời các bạn cùng đón đọc truyện đam mĩ đầy cảm động này!
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:10
Bạn đang đọc truyện Ám Độ của tác giả Trịnh Nhị. Cố Trường An có quan hệ với cả nam lẫn nữ, cậu tính ra chỉ là một người làm ấm giường không đáng kể mà thôi!Cậu muốn tự do, nhưng làm sao để đạt điều xa vời đó đây???Cố Trường An mặt ngoài bình tĩnh, lạnh nhạt, thế nhưng đêm về luôn tìm cách lăn lộn cậu, không chừa một giây cho cậu thở dốc, ngay cả khi cậu đã rời khỏi Cố gia, hắn ta vẫn cứ bám lấy cậu, quấy rầy cậu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tương Kính Như Tân hay Nhu Mạt của cùng tác giả.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:15
| Sắc | Hoàn thành
Đã yêu nhau thì còn ngại gì mà không bày tỏ, nếu tình yêu của kẻ trưởng thành thiếu đi tình dục chẳng khác nào ly nước lã uống đỡ khát chứ không có mùi vị, như chiếc bánh ngọt mà thiếu mất đường sữa vậy. Truyện chẳng có gì ngoài H+ cũng chẳng dư dả gì ngoài H+ cho nên một người yếu lòng tuyệt nhiên không nên xem, sẽ tổn thọ, rất tổn thọ đấy.Chuyện kể về hắn và y bọn họ là phụ tử, chẳng qua là dâm một chút, hai người cùng có cảm tình với nhau, từ một chút nhỏ cho đến lớn, họ dùng cả khoảng thời gian bên cạnh nhau cũng chỉ để hâm nóng tình yêu này. Có chút sai lệch với luân hồi đạo lý, nhưng hắn nguyện lòng y cũng đem hắn vào lòng, an an mà sủng nịnh, hảo hảo chăm sóc. Đến khi cả hai có tình cảm lớn hơn, họ bắt đầu tập tành chuyện người lớn, giang sơn dù có quay lưng chống đối, thì họ vẫn luôn ở bên cạnh nhau, trao cho đối phương thứ ngọt ngào nhất trong tình yêu này chính là sự khoái lạc từ dục vọng, cơ thể dấy lên từng xúc cảm và nhịp điệu yêu thương nồng đậm.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trong sân trường vang lên tiếng đàn dương cầm phát ra từ radio nghe thật êm tai, báo hiệu thời gian tan học đã đến. Một đám học sinh trung học từ các tòa nhà dạy học gần đó chạy ùa ra, ba năm kết bạn giờ đây mỗi người một hướng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Sở Ngạo Tuyết | Sắc | Hoàn thành
Đây là series 2 của bộ Nguyệt Lão, kể về cuộc sống nhốn nháo đầy rắc rối của gia đình Inuyasha.Khởi nguyên là thứ quyết định vận mệnh. Vậy nếu khởi nguyên thay đổi, chúng ta sẽ nhận được cái gì? Lời tác giả: Tôi quyết định viết câu chuyện này chính là vì cái kết của Inuyasha khiến bản thân tôi không đủ hài lòng. Đứng ở góc nhìn của một fan ngôn tình, cái kết đó chỉ tốt đẹp nhất thời, không phải một cái kết phù hợp với vĩnh cửu, mà bản thân tôi lại có chứng cố chấp, muốn theo đuổi một cái kết hoàn mỹ. Kagome dù sao cũng vẫn là con người, đến khi nàng chết đi, Inuyasha sẽ như thế nào?
37.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trên chuyến xe lắc lư nhồi nhét đông nghịt người lên Hà Nội nhập học, Duy Anh ôm trọn chiếc ba lô và một túi lớn đồ lỉnh kỉnh, cố gắng thu người lại. Bánh xe từng vòng lăn đi, cũng như dồn dập cảm xúc lần đầu xa quê hương tới bối rối, nghẹn ngào. Ông Bốn đứng nhìn theo chiếc xe dần dần nhỏ lại, mất hút đi theo những cuộn khói mờ. Thương con đứt ruột. Nhưng đôi chân này chỉ còn một bên, đi đứng không tiện, làm sao có thể đưa Duy Anh tới tận nơi tận chốn được. Người đàn ông lam lũ què cụt, lủi thủi chống đôi nạng tiến đến chỗ chiếc xe máy “ ba bánh” mới được ông Đàn tặng, ra về. Đời người, là một chuỗi những bi ai. Ông vốn là một thanh niên cao ráo đẹp trai trong làng, thời trẻ nhiều cô mê tít giọng quan họ ngọt lịm của ông, thế rồi cũng bởi bản giao duyên, lại lấy được người vợ đẹp, con nhà khá giả làng bên, sinh được ngay con trai đầu lòng - Duy Anh trắng trẻo bụ bẫm, đẹp hết nét hết phần của cha mẹ. Ai cũng bảo là phước đức tổ tiên mới được vậy. Thế mà, có ngờ đâu, thời máy cày mới về làng, nhà ông chắt bóp hết mới mua được một cái, lại chính là tai nạn khiến ông đứt phăng đi một chân này. Sau tai nạn ấy, để cứu chồng, vợ ông cũng không quản bán hết đất cát, mang hết của hồi môn ra mà đổi mạng.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Nhất Nhất Đích Giai | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngự Tỷ Lão Sư của tác giả Nhất Nhất Đích Giai. Đây là câu chuyện một vị ngự tỷ tìm cách câu dẫn người ta, còn người ta lại luôn muốn thu phục ngự tỷ.Câu chuyện này nhẹ nhàng, sẽ có chút trắc trở nhưng kết quả sẽ như ý mọi người.Tìm được nhau khó thế nào, gần nhau lại càng không dễ dàng, ai mà không mong muốn có cuộc sống hạnh phúc với người mình yêu.- -----Lần đầu tiên đối thoại:Dương Nhất: Cô à, cô hực sự là là giáo viên? Nhìn cô thật xinh đẹp, làm giáo viên thật là đáng tiếc.Mộ Ngôn Tín: Em này, lần sau trước giờ lên lớp mời nộp cho tôi bản kiểm điểm một vạn chữ rồi vào học.Lần đầu tiên đề cập đến tình yêu:Dương Nhất: Cô thật sự yêu em?Mộ Ngôn Tín: Em cảm thấy thế nào?Lần đầu tiên ML:Dương Nhất: Em rất hâm mộ những người đời này chỉ nói yêu một lần liền thành công, điển hình như ba mẹ em. (ý đây là không cần biết yêu bao nhiêu lần nhưng chưa tỏ tình là không tính, còn một khi tỏ tình là 1 lần thành công quen nhau xong đi đến một kết cục viên mãn gia đình hạnh phúc, không bị từ chối, không có chia tay,...)Mộ Ngôn Tín: Nói vậy tôi không phải mối tình đầu của em?Dương Nhất: Em chỉ nói là rất hâm mộ những người như vậy, cớ sao cô liên hệ đến cô có phải mối tình đầu của em hay không?! Chẳng lẽ cô đây cũng ghen?!!!Mộ Ngôn Tín:....Nếu yêu thích thê loại bách hợp, bạn có thể đọc thêm Xuyên Thành Vợ Trước Của Bạch Nguyệt Quang hoặc Nghiên Phẩm Tân Minh.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Khốn Ỷ Nguy Lâu | Sắc | Hoàn thành
Cổ trang, giang hồ tranh đấu, ngược công, ôn nhu công x giảo hoạt thụ. Cả nhà Hà Ứng Hoan bị giết, hiểu lầm Giang Miễn vì tư lợi mà không cứu nên khi lớn lên tìm mọi cách để trả thù. Thiếu niên như ngọc cùng đại hiệp trầm ổn vờn qua vờn lại. Đại hiệp ban đầu uy nghi thủ lễ nhưng trước tình cảm hừng hực như lửa của người ta thì dần dần bị cưa đổ. Còn Hà Ứng Hoan ban đầu là diễn, ai ngờ càng diễn lại càng nhập vai lúc nào không hay. Thế nhưng, quá khứ vẫn không thể quên, thù vẫn phải báo. Đại hiệp bị bức cho thân bại danh liệt, thổ huyết ba thước nằm liệt giường. Thiếu niên đang hưng phấn trả được thù thì phát hiện ra trước giờ mình hiểu lầm người ta, lật đật chạy tới nhà người ta xin lỗi. Cơ mà, người kia giờ chỉ một mực tránh xa vì sợ tổn thương lần nữa.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
WY Tử Mạch | Sắc | Hoàn thành
Bạn đã từng nghe đến câu chuyện nàng tiên cá chưa? Đã từng cảm thông cho tình yêu hóa thành bọt biển của nàng? Hy sinh tất cả, trao đổi cả giọng hát và mạng sống để được ở cạnh người mình yêu thương, đến cuối cùng lại chính mắt chứng kiến cảnh chàng cùng người khác tay trong tay trao lời hẹn ước trọn kiếp. Nào là thê lương, nào là đau khổ... Vậy thì nay chúng ta sẽ đi đến một tình yêu khác, giữa một nhân ngư hoàng tử út và hoàng tử đất liền vạm vỡ, cũng vì tình yêu mà sẵn sàng từ bỏ rất nhiều thứ.Dưới đáy biển khơi xinh đẹp, thần bí có một tòa vương cung nguy nga tráng lệ, nơi đó là chỗ ở của Vua Thủy Tề có năm người con, trong đó, hoàng tử út là nổi bật, ưu tú hơn cả. Khi nhân ngư đủ 18 tuổi sẽ được phép bơi lên trên mặt nước, tự do tự tại ngắm nhìn cây cối, rừng rậm, con người trong thành phố. Cậu nhìn thấy thôn trang, thấy cây xanh, thấy mây trắng, thấy hải điểu,thậm chí còn thấy được loài người trong truyền thuyết. Đó là một vị hoàng tử khôi ngô, tuấn tú mặc chế phục đứng trên boong tàu. Chẳng bao lâu lịch sử lại lặp lại, và chàng hoàng tử trên tàu đắm chìm cả thân người xuống biển sâu.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trên vai, trên lưng đều được dịt những tảng bông vô cùng cẩu thả, còn có thể thấy vết máu nhỏ tràn ra. Phạm Thái gần như chết lặng, trong phút chốc chỉ có thể đứng đó, nhìn. Cậu và Văn Diệp, là bạn cùng phòng. Cậu chọn nơi này, vì ở đây vốn là một khu ký túc xá tư nhân, phòng có hai giường đôi, rộng rãi và thoải mái hơn ký túc của trường nhiều. Thẳng thắn thì đương nhiên dành cho con nhà có điều kiện. Ngày đi đăng ký nhận phòng, nhìn người con trai trước mặt còn tưởng mình gặp được diễn viên điện ảnh nào. Mái tóc nhuộm nửa vàng, cao hơn cậu một cái đầu. Đôi mắt lạnh như gương.Văn Diệp hơn cậu một tuổi, nhưng lại học chung, đều là sinh viên năm nhất. Cậu cứ tưởng do Văn Diệp thi trượt một năm hay đại loại thế, nhưng khi hỏi Văn Diệp lại chỉ cười bảo xưa học tiểu học bị đúp. Thở dài một hơi, lặng lẽ cất chiếc cặp sách, bê từ trong tủ ra một chiếc hộp lớn. Bước tới gần giường.Cậu ghét mùi thuốc, vậy mà, từ cái ngày ở chung với kẻ này. Cậu lại thành một y tá bất đắc dĩ, từ băng bó cho tới sát trùng , đều chẳng ai dạy mà thành thạo. Văn Diệp đang mơ màng ngủ. Vết thương trên lưng như bị thứ gì đó mát lạnh mà xót tới giật nảy cả người.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Chân trước chân sau Sơn Trúc đã đứng phắt dậy, vơ thêm một bộ quần áo thường ngày, Sơn Trúc huýt một hơi sáo dài, một con Husky nâu trắng khá lớn lập tức chạy tới, đôi tai dựng thẳng vểnh lên theo bước chân của Sơn Trúc chạy về phía chiếc xe số đã được " độ " lại, chuyên đi đường núi. Chú Husky này tên " Meo ", được Sơn Trúc nuôi 5 năm, sau khi cậu lên Sài Gòn học thì không mang theo được nữa, nhưng Meo cực kỳ nhớ chủ, mỗi khi cậu có dịp về, nó liền quấn quýt không thôi. Và đương nhiên, chỉ cần một cái đánh tay liền có thể hiểu được ý cậu, leo lên đằng sau chiếc yên xe ngồi vững vàng.Một người chở một chó này men theo đường núi cũng là cảnh mà người làm công trên những đồi café của gia đình ông Kiến sầu hè năm nào cũng thấy. Riết thành quen thuộc. Ngoài sở hữu nhiều hecta sầu riêng, nhà cậu còn có hàng chục quả đồi chuyên trồng café. Xen kẽ những quả đồi đó, có rất nhiều con suối nhỏ, trong đó có suối Lan.Sơn Trúc thích nhất, chính là dòng suối này, ban đầu nó vốn không có tên, bởi lẽ chỉ là một con suối vô cùng bình thường trong số hàng trăm những dòng chảy nhỏ ở Đắc Nông này, Và cũng bởi vì lần đầu tiên khi cậu được anh ba đưa tới đây lội suối, ngâm tắm, thấy được một nhánh lan rừng màu vàng chẳng biết tên, thế nên cậu liền gọi nó là suối Lan. Lúc ấy cậu mới học lớp 3. Sơn Trúc vô thức ngâm mình dưới dòng suối mà câu lên miệng cười. Kết quả thật tệ, Hôm đó anh của cậu, Sơn Tùng – Ý chỉ cây tùng trên núi, bị ba cậu đánh đòn một trận thảm hại, bởi lẽ ba cậu cho rằng đưa một cái thân yếu ớt của cậu ra suối ngâm là một điều không tưởng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Lãnh Lệ bị Phượng Lưu đối xử rất tàn nhẫn. Nhưng vẫn một mực trung thành, yêu thương sâu đậm dù có đau đớn thế nào. Phượng Lưu không biết tại sao lại tức giận, vốn chỉ là chó ở chỗ đó, còn phải luôn làm ra vẻ một lòng trung thành với mình, thật khó nhìn.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40