WY Tử Mạch | Sắc | Hoàn thành
Đến khi cao trào, Yến Giác cuộn tròn người lại rút vào ngực đối phương, lông mi ướt nước, răng thì cắn chặt xuống bả vai của người đàn ông, cơ thể căng ra. Giây sau đó, một lượng lớn tinh dịch ấm áp phun thẳng vào vách thịt đang co rút không ngừng khiến y chẳng kịp phòng bị gì mà lớn tiếng kêu to. Bắn xong hết, Yến Giác tựa vào lòng người đàn ông chầm chậm thở đều, côn th*t ấm áp ẩm ướt còn chôn trong cơ thể lại không thành thật dựng lên, cứng ngắt chọc vào vách thịt mẫn cảm. Ngựa giống. Yến Giác khinh thường nhướng mắt, vô tình nâng mông đứng lên. Tinh dịch màu trắng ngà uốn lượn chảy vệt dài ra từ kẽ mông, y tùy ý lấy ga giường lau chùi vài cái, cúi đầu mở miệng nói: “Ngày mai tôi sẽ dọn ra ngoài.”Vừa dứt lời, không khí ái muội ngay tức khắc lạnh xuống, căn phòng lâm vào sự trầm mặc quái dị, tĩnh lặng đến mức có thể nghe rõ được tiếng hít thở của nhau. Người đàn ông chống tay nâng cơ thể lên, dựa vào đầu giường, chậm rãi dùng bật lửa châm thuốc, sau đó rít một hơi dài rồi phả ra, khói trắng che khuất nửa mặt chỉ lộ đường cong kiên nghị của cằm hắn khiến người ta có cảm giác không thể nắm bắt được. Ngay khi Yến Giác nghĩ yêu cầu của y sẽ bị hắn cự tuyệt thì âm thanh trầm khàn của người đàn ông chậm rãi vang lên: “Được.” Yến Giác sửng sốt: “Anh nói cái gì?” Hắn lặp lại: “Tôi nói là tôi đồng ý việc cậu dọn ra ngoài.”Phản ứng này hoàn toàn khác trong dự đoán của Yến Giác, y đột nhiên bực bội, vô thức cắn chặt răng, lạnh lùng nói: “Anh có phải còn chưa rõ ý của tôi không, tôi muốn dọn ra ngoài, tách biệt hoàn toàn với thế giới của anh, từ nay về sau không còn bất kì liên hệ gì cả.”
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Hương Thôn Diễm Tình là tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, sủng, sắc. Câu chuyện kể về Lâm Bảo, trong thôn có tiếng là một người hiền lành, ôn nhu tốt bụng, ngày thường đi lại nhìn thấy một con sâu cũng không dám giẫm. Anh một thân một mình, vợ mất sớm, cũng chỉ có một cô con gái lên trên thị trấn học, ngày thường cũng cùng con gái liên hệ rất ít, chủ yếu cũng do khác giới nên không thân thiết.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Tô Minh có lông mày cong cong như lá liễu, đôi mắt hai mí to, con ngươi đen sâu thẳm, bên dưới khóe mắt có một nốt ruồi nhỏ. Cánh mũi khéo léo cao thẳng, môi hồng răng trắng. Mà da de có thể là do di truyền của mẹ rất trắng hồng và mịn màng. Trong cuộc đời của cậu từ khi hiểu chuyện đến giờ vẫn luôn cố gắng làm cho mình trải qua sinh hoạt như một “Thẳng nam”, mà trong lòng cậu cũng tự hiểu mình trước sau cũng không thẳng được. Tô Minh không phủ nhận cậu rất thích dạng người thân thể cường tráng, bắp thịt đường nét rõ ràng, đầu đinh, mày rậm, sóng mũi cao. Cậu thấy bộ dáng của người kia nằm ở trên giường ngủ say rất giống như trong mộng tưởng của cậu toàn bộ đặc thù đều ăn khớp.Lúc Tô Minh thuê phòng tấm áp phích đã ở chỗ đó nhưng rồi rất lâu sau cậu mới phát hiện, phía sau tấm áp phích quảng cáo có một cái lỗ lớn trên tường có thể trực tiếp nhòm ngó qua căn phòng cách vách. Mà bên đó có một thanh niên có côn thịt so với đàn ông trưởng thành to hơn cả nắm tay. Tô Minh càng ngày càng cảm thấy khát khao ham muốn vì bị những âm thanh ân ái bên kia vách dày vò. Bởi vì thân thể kỳ quái không dám ở trước người khác bại lộ, cho nên sau khi tốt nghiệp đại học cũng không trải qua yêu đương chỉ dùng phương thức tự an ủi dương vật mà phát tiết. Mà thời gian trong lúc rình coi này mang đến dục vọng ham muốn trong thân thể càng lúc càng lớn.Chính vì thế, cậu đã có một quyết định liều lĩnh là đi tìm người bên vách kia để… nói chuyện yêu đương. Và chuyện tình của hai nam nhân cách vách bắt đầu từ đó…
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Thiên Nhất | Sắc | Hoàn thành
Làm một người hầu cũng chẳng dễ dàng gì, hầu hạ người khác không được thì sẽ bị mắng chửi, nếu gặp phải chủ nhân khó tính, cái này không được cái kia không xong thì còn tệ hơn nữa. Uông Nghĩa Thăng chỉ là một người hầu bình thường, chỉ vì vô tình bị một nam nhân cưỡng bức mà cuộc sống hoàn toàn thay đổi, cũng không biết nên gọi là may mắn hay xui xẻo nữa. Nam nhân đó chính là Vương gia của Đại Mậu Quốc, chỉ vì bị trúng xuân dương nên mới thất thân với một người hầu. Cho dù vậy, y vẫn giữ được phong thái cao ngạo, luôn đứng trên kẻ khác của mình. Uông Nghĩa Thăng vì khiến cho Vương gia hài lòng nên y đã thu nhận hắn, lại còn sủng hạnh hắn. Nhưng ngược lại hắn cũng phải khiến Vương gia vui lòng, làm theo lời Vương gia, hắn không được phép chống đối y. Mà y sợ hắn vì được sủng sẽ làm càn nên có ý định nạp một tân nam sủng để phòng ngừa, có như vậy hắn mới ngoan ngoãn để y ức hiếp hắn. Làm người hầu như Uông Nghĩa Thăng cũng thật quá khó, Vương gia kia muốn thế nào thì hắn phải làm thế này. Nhưng kỳ thực giữa họ cũng là loại tình cảm rất chân thành, cũng chỉ muốn sủng một mình đối phương. Mời các bạn cùng theo dõi.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Trịnh Lĩnh có một vị hàng xóm, thoạt nhìn không nhiều tuổi lắm, một lần đi chung thang máy mới ngại ngùng bắt chuyện. Vị hàng xóm này tên là Hoa Thất, vừa tốt nghiệp đại học, hàng ngày không đi làm, chỉ ở nhà vẽ truyện tranh, thu nhập tàm tạm cũng đủ sống. Trịnh Lĩnh cảm thấy cậu nhóc này trông thật nhỏ nhắn, chẳng khác nào học sinh trung học. Lịch sự tiếp chuyện đôi câu rồi im lặng.Trịnh Lĩnh làm ở công ty xây dựng, hôm nào cũng đi sớm về khuya, hai người hiếm khi chạm mặt. Ngày nọ Trịnh Lĩnh hoàn thành công trình nên về nhà sớm hơn thường lệ. Vừa bước tới cửa, mùi thịt thơm xông vào mũi khiến váng đầu hoa mắt, không khỏi thở dài một tiếng: “Thơm vậy ta! ” Đúng lúc hàng xóm nhỏ ra ngoài đổ rác, hai người bối rối nhìn nhau.Hàng xóm nhỏ cứ định nói nhưng lại thôi, sau cùng vẫn lên tiếng: “Tôi hầm thịt bò. ”“Hầm rất nhiều. ”“Một mình không ăn hết. ”“Mà ăn không hết thì phải đổ đi, cực kì lãng phí. ”“Nè! ”“Hở? ” Trịnh Lĩnh có chút mơ màng.“Anh có muốn qua nhà tôi ăn chung không! “Thế là Trịnh Lĩnh sang nhà hàng xóm nhỏ để xơi thịt, cầm theo chai rượu vang, cùng hàng xóm nhỏ bắt đầu kết nối giao tình…Mời các bạn cùng đón đọc truyện đam mĩ ngọt sủng đáng yêu này!
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Đảo Đảo Đảo Đảo Đảo | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đêm Dục Không Thôi của tác giả Đảo Đảo Đảo Đảo Đảo. Trên giường lớn gỗ mun, thiếu niên trần trụi vô lực nằm ngửa, tóc dài xõa rối tung, da thịt trắng đến gần như trong suốt, hai mắt bị vải đen che lại, đôi môi đỏ hồng bị hàm răng cắn đến trắng bệch, cổ tay mảnh khảnh đang vặn vẹo bị một sợi dây đỏ buộc vào đầu giường."Thật, to gan... Ngươi cút, cút ngay... A... Đừng, đừng đụng... A..."Đầu lưỡi ấm áp của nam nhân nhẹ nhàng liếm lên vành tai đỏ ửng, xúc cảm trơn trượt mà người xa lạ mang đến làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu niên nháy mắt trắng bệch. Giọng nói run rẩy của cậu vừa mềm vừa nhẹ, mang theo chút kiêu ngạo, nhưng nhiều hơn là cảm giác vô cùng hoảng sợ, không có chút lực uy hiếp nào, dáng vẻ yếu ớt này có thể thôi thúc cảm giác muốn ngược đãi đã ngủ đông ở nơi sâu nhất trong lòng người khác.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ qua Chỉ Là Thèm Anh hay Chất Dị Ứng Đáng Yêu.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:33
Đạt Nhĩ Bành | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện About Rose About You của tác giả Đạt Nhĩ Bành. Tôi luôn nhớ, nhưng không gọi. Tôi tin cái gọi là duyên phận, tin vào sự ngẫu nhiên.Nhưng lần cuối cùng anh nói với tôi, nếu nhớ anh hãy gọi điện cho anh. Tôi cũng không gọi, vì tôi biết rằng sẽ không bao giờ gọi được nữa.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Có Người Yêu Thầm Cố Pháp Y hay Chanh Đá Giữa Mùa Hè.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:44
Xuân Nhật Phụ Huyên | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Shangri-La của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên. Lúc Viên Việt quay về trời đã tảng sáng, hẻm nhỏ cũ kỹ yên ắng, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng chó sủa, truyền đi rất xa trong buổi hừng đông vắng lặng.Sợ gây ồn ào làm phiền mọi người, tới đầu ngõ là Viên Việt tắt máy, anh đẩy xe tới trước sân nhà mình, sờ tìm chìa khóa ở túi sau eo.Bỗng nhiên, chân anh đá phải thứ gì đó ở bên cạnh, mềm mềm là lạ. Chắc là bà cụ hàng xóm lại ném rác sang cổng nhà người khác rồi.Nếu là fan của Xuân Nhật Phụ Huyên, bạn có thể đọc thêm Cậu Là Giấc Mộng Của Tôi hay Xa Gần Gang Tấc.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49
Tạ Tiểu Nhạc | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Sướng Ngôn Chi Thư của tác giả Tạ Tiểu Nhạc. Hắn lập tức cầm quyển sách này đến cho Lam Vong Cơ xem, hắn hỏi y có phải lúc trước mình và y đã từng xem qua quyển sách này không, lúc nghiên cứu trận pháp bên trong nó, nhưng y lại lắc đầu, tỏ vẻ mình chưa từng xem qua. Hắn im lặng trở về chỗ mình vừa ngồi, có chút nuối tiếc nói một câu "Lam Trạm, ngươi cũng chưa thấy qua hả?... Được rồi, vậy ta đành phải tự mình nghiên cứu lại từ đầu." Cách vẽ phù triện bên trong có hơi cổ xưa, làm Ngụy Vô Tiện mất cả một buổi trưa để nghiên cứu mới tìm ra một ít manh mối. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nắng Như Thiêu Đốt hay [Xuyên Nhanh] Siêu Cấp Đại Não.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49
Bạn đang đọc truyện Đường Giao Nhau của tác giả Minh Lộc. Anh bị giam trong một căn phòng, hiểu rõ kế hoạch thất bại, đón chờ mình sẽ là các loại tra tấn man rợ.Nhưng mà...tiếp đến lại là hàng loạt thứ khiến anh cảm thấy có gì đó không đúng.Sao mọi việc lại không giống trong tưởng tượng của anh?!Tại sao lại cởi quần áo tôi, cậu định làm gì...? Đừng, đừng tới đây! ( °ー°〃)Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn không nên bỏ qua Mỹ Nam Hoa Hồng hay Bí Ẩn Chết Chóc.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:50
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Loạn Xuân Sớm của tác giả Xyleijk. Y liếc mắt qua mặt đất bừa bộn giấy Tuyên Thành cùng dấu chân in mực nước, còn có hai con thỏ trắng đang lăn lộn giành lá cải, nhắm mắt, bịt chặt tai lại. Cành ngọc lan bên ngoài cửa sổ từng chùm rung lên, thế nhưng, cho dù y kháng cự thế nào, cũng không làm sao dập tắt được tiếng cười to sảng khoái và phóng túng của Nguỵ Vô Tiện. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trộm Long Tráo Phượng hay Một Đồng Tiền Xu.
28.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:50
Thu Thiên Tại Thời | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quả Hồng Nhũn full (đã hoàn thành) của tác giả Thu Thiên Tại Thời. Thịnh Kỳ Phương tan tầm ngồi xe buýt số 902, qua hết 6 trạm thì xuống xe, quẹo phải, lại đi thêm 200m, ra tới Dật Thúy Loan. Vây quanh Dật Thúy Loan là các trung tâm thương mại, gần đó còn có quán bar, nhà hàng, quy mô nhỏ lẻ khác nhau. Nơi này được xây dựng dành riêng cho những viên chức trẻ tuổi có thu nhập trung bình và cao đến ở.Kết thúc khoảng thời gian giam cầm ban đầu, chờ cho Thịnh Kỳ Phương trở nên hơi ''nghe lời'' hơn, Bái Chính mua một căn hộ ở đây, thuận tiện cho cả hai đi làm. Một chiếc Regal đậu ở trước tiểu khu, cửa xe phía sau được hạ xuống, Thịnh Kỳ Phương bị hơi nóng ngoài trời hắt vào phải đưa tay lên che mắt, bước chân vươn dài, một bước thành hai đi tới. Tài xế nhanh tay lẹ mắt giúp anh mở cửa, Bái Chính đang dựa lên ghế, hôm nay cậu mặc một thân âu phục, nhìn trưởng thành hơn khi ở nhà, hai tay đặt trên gối, dáng vẻ trông rất khẩn trương, giương đôi mắt không có sức sống nhìn về phía Thịnh Kỳ Phương, đến lúc nhìn thấy anh xuất hiện ánh mắt liền loé lên, gấp gáp kéo lấy anh nói. Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc những truyện hấp dẫn khác như Kế Lão Bà hoặc Cắn Ta.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:50
Tây Hành Vô Quy | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nhẹ Nhàng Hỏi Sư Tôn của tác giả Tây Hành Vô Quy. Sau khi mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa, họ lại phất tay áo quay về với cuộc sống yên bình.Chính vì lẽ đó, người trong nhân gian đều lấy việc gia nhập môn phái Huyền Thiên làm vinh dự, nhưng sự thật rất ít người có thể đặt chân vào đây.Bên trong phái Huyền Thiên có ba đỉnh núi lớn và bốn ngọn núi nhỏ.Ngọn núi cao nhất nằm ở phía Đông tên gọi Lăng Thiên Phong, do tông chủ cai quản.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Omega Trong Mộng Hóa Ra Là Alpha Có Vị Anh Đào hay Vượt Âm Dương.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:50
Dã Nhân Bất Lưu Danh | Sắc | Hoàn thành
Nữ Dâm Tặc Háo Sắc thuộc thể loại sắc, bách hợp, cổ trang, hài hước do tác giả Dã Nhân Bất Lưu Danh sáng tác. Truyện kể về Cuồng Nguyệt - một nữ dâm tặc xinh đẹp đệ nhất, khí phách cũng đệ nhất và tính tình lưu manh, bỉ ổi thì cũng thuộc dạng thượng thừa. Cô là đệ tử của Cuồng Dã môn, một nữ dâm tặc nhiều lão bà.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Từ khi sinh ra, nó ở với ông bà ngoại. Nó chẳng biết bố nó là ai, thế nhưng lúc ấy dù cho không có bố nhưng những đứa trẻ con hàng xóm vẫn cho nó chơi cùng. Ông bà ngoại nó vẫn cung kiêng nó trên vai, đi ra cái chợ làng con con, buộc một con cua càng thật to đeo vào dây dứa cho nó dắt đi chơi. Ông bà nó quá nghèo, lại mãi rồi sinh ra được có một mụn con là mẹ nó, Mẹ nó đi làm trên tận Hà Nội, chẳng ai biết mẹ nó làm nghề gì, nhưng vì thế mà ông nó có tiền mua thuốc lào xịn, bà nó có tiền mua thuốc bắc uống đỡ ho, lại xây được hẳn một vách tường nhà cứng cáp che mưa che gió.Tam Đảo mờ sương, Ảo diệu như một chiều mộng đẹp thơ thẩn, từng giàn su su trĩu quả vươn đọt ngọt tay người hái, Xanh mơn mởn một sườn đồi, lại đầy ắp một đĩa su su xào tỏi thơm ngát, trong từng chùm hơi lạnh của mùa đông. Nó, vĩnh viễn cũng không thể quên ngày hôm ấy. Cái ngày mà mẹ nó tóc bị cắt trụi một nửa đầu, trên người đầy thứ mùi hôi thối bị một kẻ được gọi là " vợ lớn" cùng một lũ côn đồ bêu rếu khắp xóm làng. Ngọn khói trên gác bếp nhà ai heo hút rồi. Người ta bảo, mẹ nó là cave. Người ta còn bảo, mẹ nó bị HIV, lây cho chồng của người " vợ lớn " kia, khiến gia đình họ tan cửa nát nhà.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phong Nguyệt Tam Canh | Sắc | Hoàn thành
Vân gia đất Thục, gần hai mươi năm vùng lên đổi mới, dựa vào thủy đạo bên cạnh lăng mộ tổ tiên mà phát triển ngành vận chuyển bằng đường thủy, kết hợp buôn bán dọc theo dòng Trường Giang. Mấy năm chăm chỉ cần mẫn, tiền chất đầy nhà, gia chủ Vân Ngọc Lâu dùng một số tiền không nhỏ quyết định mở rộng địa bàn, xây một sơn trang rộng lớn tại nơi núi cao sông đẹp phong thủy đắc địa, kết thêm bằng hữu, đạt được một đôi cả danh cả lợi.Cuộc sống vợ chồng hòa hợp, sinh được một người con trai đặt tên Vân Dịch, có thể nói vừa ra đời đã là người chiến thắng nhân sinh. Thế nhưng mọi sự trên đời không thể có chuyện hoàn toàn thuận lợi, phu nhân Tô thị từ sau khi sinh thân thể ngày càng suy yếu, Vân Ngọc Lâu mời vô số thầy thuốc, dùng đủ loại thuốc bổ, mà bà vẫn không khá lên, cuối cùng qua đời khi nhi tử mới được mười tuổi.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thị Tửu Cật Trà – 嗜酒吃茶 | Sắc | Hoàn thành
Còn chưa đến bốn giờ sáng, Cố Văn Sanh đã âm thầm lặng lẽ lén vào phòng Lưu Triêu. Trời còn chưa sáng hẳn, bầu trời xanh thăm thẩm vẫn còn đang treo vầng trăng nhỏ bé như một nét chấm. Cố Văn Sanh dè dặt xoay nắm tay cửa phòng của Lưu Triêu, thầm muốn đánh úp bất ngờ mà phóng lên giường Lưu Triêu. “Dậy nào...!” Lời còn chưa nói hết, Cố Văn Sanh lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, cậu từ trên giường Lưu Triêu bò dậy, biểu cảm ngỡ ngàng.Lưu Triêu bước ra từ phòng rửa mặt, bật công tắc mở đèn lên, gương mặt tê liệt, gọi Cố Văn Sanh một tiếng: “Thiếu gia.” Cố Văn Sanh cảm thấy vô cùng khó xử, giả bộ như mắt bị ánh đèn chói phải, dùng mu bàn tay che mặt mình lại. Lưu Triêu cũng coi như không biết, đi đến mép giường bắt đầu cài nút áo ngủ cho Cố Văn Sanh —— đó là do Cố Văn Sanh cố tình tháo ra, mục đích không rõ lắm —— được rồi, thật ra là để quyến rũ cái tên đầu gỗ này.??? Cố Văn Sanh thích Lưu Triêu rất nhiều năm rồi, từ năm mười sáu mười bảy tuổi lần đầu tiên gặp nhau cho tới tận ngày hôm nay. Lắm khi Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chán rất nản, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ. Không phải là chưa từng muốn từ bỏ, mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bạn đang đọc truyện Cuộc Sống Sau Khi Ly Hôn Của Nhân Thê của tác giả Jhee. Rồi giờ đây người chồng kia lại thản nhiên ngoại tình, trách ngược lại Tập Vũ khoe khoang sự giúp đỡ của mình và gia đình, trách rằng họ khiến hắn áp lực, khiến hắn đè nén. trách ngược lại tình yêu của cậu dành cho hắn.Tả Thượng Hiền vẫn luôn để ý Tập Vũ, nhưng Tập Vũ cũng chỉ khách sáo với hàng xóm mà thôiKhông ngờ cơ hội đến kịp thời nghư vậy!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Chú Nai Chạy Loạn hay Đưa Cho Lão Đại Tàn Tật Ấm Áp.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:03
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trên vai, trên lưng đều được dịt những tảng bông vô cùng cẩu thả, còn có thể thấy vết máu nhỏ tràn ra. Phạm Thái gần như chết lặng, trong phút chốc chỉ có thể đứng đó, nhìn. Cậu và Văn Diệp, là bạn cùng phòng. Cậu chọn nơi này, vì ở đây vốn là một khu ký túc xá tư nhân, phòng có hai giường đôi, rộng rãi và thoải mái hơn ký túc của trường nhiều. Thẳng thắn thì đương nhiên dành cho con nhà có điều kiện. Ngày đi đăng ký nhận phòng, nhìn người con trai trước mặt còn tưởng mình gặp được diễn viên điện ảnh nào. Mái tóc nhuộm nửa vàng, cao hơn cậu một cái đầu. Đôi mắt lạnh như gương.Văn Diệp hơn cậu một tuổi, nhưng lại học chung, đều là sinh viên năm nhất. Cậu cứ tưởng do Văn Diệp thi trượt một năm hay đại loại thế, nhưng khi hỏi Văn Diệp lại chỉ cười bảo xưa học tiểu học bị đúp. Thở dài một hơi, lặng lẽ cất chiếc cặp sách, bê từ trong tủ ra một chiếc hộp lớn. Bước tới gần giường.Cậu ghét mùi thuốc, vậy mà, từ cái ngày ở chung với kẻ này. Cậu lại thành một y tá bất đắc dĩ, từ băng bó cho tới sát trùng , đều chẳng ai dạy mà thành thạo. Văn Diệp đang mơ màng ngủ. Vết thương trên lưng như bị thứ gì đó mát lạnh mà xót tới giật nảy cả người.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Biên Tưởng | Sắc | Hoàn thành
Truyện kể về một cuộc tình thời cổ đại giữa hai người đàn ông với nhau, một thụ là giáo chủ một công là kê điên. Hắn là một giáo chủ được người người biết tới và kính trọng, trong một lần bị kẻ thù đến vây quanh và khiến hắn chạy vào trong rừng và bị rơi xuống vực. Rất may mắn là có một người đi qua và cứu vớt hắn, nhưng lại là một kẻ điên.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33