Retrospect | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trong Lòng Biết Rõ của tác giả Retrospect. Nét chữ của cậu rất đẹp, nhưng mà đang nóng đến phát hoả và không có năng lượng, chữ viết trong lúc phập phồng không yên của mình đến chính cậu còn thấy nhức mắt.——Nhớ xin số điện thoại của anh ấy.Từ Tư Nhiên tập trung vẽ mấy cái chấm tròn trên sách bài tập, sau đó kéo mép sách, càng nhìn càng cảm thấy có gì đó không ổn.Cậu đang viết thư tình cho ai chứ, còn phải mất thời gian xem xem chữ đẹp hay chữ xấu làm gì, cậu nghiến răng bôi đen tất cả các chữ, khiến chút vướng víu này trở thành tâm không thấy mắt không phiền.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm Lòng Tham của cùng tác giả.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Bạc Ngạn Biên | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Có Con Chim Sơn Ca của tác giả Bạc Ngạn Biên. Thành phố Văn Hoa cứ đến tầm năm – sáu giờ chiều là tắc đường kinh khủng khiếp.Từ Hành đập mạnh vào vô lăng, chửi thề một tiếng, nghiêng đầu liếc người đang ngồi ôm ngực trên ghế phụ, không khỏi đá đểu câu:“Gớm nữa đến mức ấy không, lại còn Tây Thi ôm ngực.”“Bố đây ôm phổi được chưa!” Chu Dư An ngồi bên cạnh quả thực đang rất đau, cậu ôm lấy ngực trái, trán rịn đẫm mồ hôi, giọng cũng thì thào như muỗi kêu.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mặt Trăng Đến Bên Em của cùng tác giả.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Công Tử Li | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Chào, Sư Huynh của tác giả Công Tử Li. Gần đây Phương Tiểu Quân rất rầu rĩ, bởi vì sư huynh của cậu càng ngày càng dính người. Một xử nam cong vòng như cậu làm sao chịu nổi đây!"Sư đệ! Sư huynh giúp đệ luyện công!"Nhìn xem, lại đến nữa kìa! Còn nữa, huynh giúp đệ luyện công cái gì, rõ ràng là muốn đệ luyện công với huynh! Phương Tiểu Quân vừa trùm chăn làm đà điểu trên giường vừa lảm nhảm.Phương Khuynh Quân không tốn chút sức nào xốc chăn lên. Phương Tiểu Quân chưa kịp chạy đã bị hắn điểm huyệt đạo.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Thần Ban Cho Bạn Trai của cùng tác giả.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Lữ Thiên Dật | Sủng | Hoàn thành
Thật lâu thật lâu trước kia, có một trợ lý giám đốc.Dáng vẻ trợ lý giám đốc đẹp trai lại đáng yêu, nên có tên gọi tắt là Bé Đáng Yêu. Tên gọi tắt dễ thương quá ta, ngại ghê.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Mạn Mạn Hà Kỳ Đa _ 漫漫何其多 | Sủng | Hoàn thành
Hải Tú mắc chứng bệnh giao tiếp nhẹ. Do cô giáo nhục mạ mẹ cậu khiến cậu đập ghế vào đầu giáo viên, mẹ cậu đã chuyển cậu tới một ngôi trường mới. Vì chứng bệnh sợ xã giao này đã ngăn cách cậu với thế giới bên ngoài. Trong một lần phát bài tập, cậu vô tình phát nhầm vở của Phong Phi. Từ cái lúc mà Phong Phi cúi xuống, hai ánh mắt chạm vào nhau, thì câu chuyện tình ngọt ngào cũng từ đó mà bắt đầu.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Ngoã Lăng Tử | Sủng | Hoàn thành
Đường Kham Nhất lúc này như đang lăn lộn trong biển giấm chua, sóng lớn mãnh liệt, vẫn phải nghiến răng mới không đến nỗi đầy mặt oan ức lên án. "Anh đối với em là nhất kiến chung tình, em sao có thể thích người khác chứ. Là vì thời gian anh gặp em quá muộn sao?" Hắn là thật sự có chút khổ sở, phải hôn hôn mới có thể bình tĩnh lại. “Thiệt tình.” Tống Liên bị hôn đến bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ đến kiến nghị mà hôm trước lúc gọi điện thoại mẹ dạy cho, nhịn thẹn thùng xuống, khẽ cười, “Anh.” “Em yêu anh.”Tống Liên là hot boy ngạo kiều được khoa ngoại ngữ đại học X công nhận, tự nhiên có khuôn mặt anh tuấn từ nhỏ đến lớn đều thu hút sự chú ý của người khác. Hiện tại ngũ quan trên gương mặt đẹp đẽ ấy bởi vì tâm trạng chủ nhân không tốt mà nhăn lại với nhau, vẻ mặt Tống Liên xoắn xuýt nhờ thanh mai trúc mã Liêu Giai của cậu giúp đỡ chuyện tình cảm, mà Liêu Giai nữ sĩ độc thân lâu năm vô cùng kinh ngạc đối với chuyện này.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Ô Vân Quyển Tước | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vợ Yêu Ơi, Đâu Rồi của tác giả Ô Vân Quyển Tước. Ai mà ngờ tới lúc kiểm tra "hàng" mới phát hiện, cả hai em bé đều mang "ớt" trên người.Nhan Niên: Không có vấn đề gì! (๑•̀ㅂ•́)و✧Quần chúng: Bớ Tống lang, vợ yêu nhà ông lại đến rồi!Nhan Niên: Tui không phải vợ cậu ấy… (//∇//)”Tống Thủ: Cũng may, não vẫn chưa tàn lắm.Nhan Niên: Cậu ấy mới là vợ tui! (๑°3°๑)”Tống Thủ: Đệt…Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử hay Chàng Nhập Bạch Trú.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:28
Bạn đang đọc truyện Bạn Cùng Bàn Tôi Khả Năng Là Một Tên Ngốc của tác giả Biên Hoài. Hôm ấy là ngày đầu sắp chỗ, Quan Thần ngồi cùng với Trần Tử Tinh, chủ động bắt chuyện:- Hi, tiểu soái ca, làm quen chút nha!Trần Tử Tinh cảm thấy bộ dáng của bạn học này thật sự quá ngốc, vì vậy cũng lờ đi, không thèm quan tâm.Trần Tử Tinh và Quan Thần lại chạm mặt nhau, trở thành bạn cùng phòng trong kí túc xá.Quan Thần mở rộng vòng tay xán lạn nói: - Tử Tinh, đến, ngủ cùng ca.Trần Tử Tinh lấy gối đầu đánh lên đầu hắn, mau cút cho lão tử!Học bá Trần Tử Tinh với học tra Quan Thần nói chuyện yêu đương tháng thứ nhất...Quan Thần còn chưa nói chuyện, từ trước tới giờ Trần Tử Tinh luôn lạnh mặt xấu hổ cái gì cũng không dám làm mà đang dần dần bước từng bước đến gần hắn, an an tĩnh tĩnh ôm lấy Quan Thần, ngửi mùi sữa tắm thơm ngát trên người thiếu niên, đỏ mặt nói: "Ca ca, ôm."Mỹ nhân trong ngực, Quan Thần đỏ mặt, tay chân luống cuống."Ôm, ôm, ca ôm là được chứ gì!"Bạn cũng có thể đọc thêm truyện đam mỹ khác như: Trả Nợ hay Xem Chim Không Anh
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:28
Ba Nhĩ Đại Nhân | Sủng | Hoàn thành
"Kiếp này trạng nguyên làm được rồi, kiếp sau liền làm đầu bếp đi." Đây là ý niệm Lâm Thục Ý nói sau cùng. Đương nhiên tỉnh lại lần nữa hay không, cũng không thể xác định. Nhưng quả thực Lâm Thục Ý tỉnh lại lần nữa, ở tại một nơi mà cậu hoàn toàn không quen thuộc. Chỉ biết người nơi này gọi nơi đây là Thiên Triều. Thân thể tựa hồ vẫn là thân thể của cậu,nhưng bộ dạng lại không giống nhau lắm, tóc dài đến eo đã không còn,nay đã biến thành tóc ngắn, thân thể cũng nhỏ đi không ít, nhìn vào chỉ tầm mười bảy, mười tám tuổi. Nhưng có thể sống lại thật sự quá vui vẻ. Kiếp trước mong ước trở thành một trạng nguyên, tuy đã được thành hiện thực nhưng lại không khiến cậu thỏa mãn khi nhìn thấy cảnh triều đình thối nát mục rữa. Kiếp này chỉ mong được trở thành một đầu bếp giỏi, nấu thật nhiều đồ ăn ngon cho mọi người. Và rồi mọi sự cũng thành, sau đó cậu gặp được Thẩm Phục, một nam nhân khiến hắn ý loạn tình mê, nguyện trở thành một phu quân ngày ngày nấu nhiều thức ăn ngon để phục vụ, cùng hắn trò chuyện tâm tình, cùng nhau thân mật rồi sinh một vài đứa trẻ… Đây là một truyện đam mĩ ngọt ngào, mời các bạn cùng đón đọc!
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:28
Bạch Hạ là một cậu trai nói lắp. Summer ở cao ốc JT bên cạnh mỗi lần xuống mua trà sữa, cứ thích trêu chọc cậu mấy câu. Bạch Hạ cúi đầu tạo đơn hàng, tai đỏ bừng lên. Đến khi đơn được in ra, lúc đưa cho Summer, giọng nói của cậu có hơi run rẩy: “Chị Su, Summer, giờ em sẽ pha trà, trà sữa cho chị.” Summer giơ hai ngón tay được sơn màu đỏ tươi ra kẹp lấy hóa đơn, đang muốn trêu thêm mấy câu nữa thì thấy Bạch Hạ đã chạy ra phía sau, để nhân viên đảm đương vị trí thu ngân của cậu, còn cậu thì bắt tay vào pha cốc trà sữa ba anh em size lớn 100% đường kia.Summer là dân văn phòng, từ thứ Hai đến thứ Sáu cứ đúng 10 giờ sẽ đến Tiệm trà sữa nhà Bạch Hạ mua một cốc trà sữa ba anh em size lớn 100% đường. 10 giờ, nồi trà sữa đầu tiên trong ngày ra lò. Hương hồng trà thoang thoảng lượn lờ trong cửa hàng. Summer có thể xem thuộc nhóm khách hàng tới sớm nhất, không có việc gì thì thích trò chuyện vài câu với Bạch Hạ ngồi ở quầy thu ngân. Rồi có một ngày, đột nhiên không thấy Summer xuất hiện.Bạch Hạ chẳng còn tâm tư nào vẽ giấy cám ơn khách hàng nữa, trong lòng cậu lạnh lẽo. Nhưng không phải vì nhớ mấy câu trêu chọc của Summer, mà vì bên cạnh vừa có một quán nổi tiếng trên mạng khai trương, lượng người xếp hàng bên đó gấp mười lần tiệm của cậu, cậu sợ Summer cũng sẽ như những khách quen cũ khác, bị cách trang trí bắt mắt của quán đó câu đi mất.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29
Tụ Phất Tuyết | Sủng | Hoàn thành
“Phòng giam màu trắng”. Nghe tên là hiểu, cả căn phòng từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, tất cả đều chỉ độc một màu trắng, ngoại trừ duy nhất một người là kẻ tử tù đang dần dần cạn kiệt sức sống. Đó là Chung Viễn Thanh- Kẻ tử tù duy nhất ngồi trong phòng giam này. Có người nói, màu trắng là biểu tượng của sự thuần khiết. Nhưng, Chung Viễn Thanh rất rõ ràng, ở chỗ này, màu trắng là tượng trưng của sự trống rỗng, để khiến nó tự chứng minh, nó tự biến mình trở nên tham lam, cực kì tham lam nuốt lấy sự sống của sinh vật bị nhốt ở trong này.Sự tồn tại của phòng giam màu trắng tồn tại trong từng câu chuyện của người dân đế quốc, nỗi kinh khủng của nó nằm ở chỗ không một ai biết nơi đó có cái gì, người hiểu về nó cũng đều vùi thân trong đó. Chung Viễn Thanh biết rõ, hắn sắp chết rồi. Việc khổ đau nhất ở trong này là bản thân hoàn toàn cảm giác được sự bất lực khi cuộc sống dần dần cạn đi, là cảm giác bản thân dần dần rơi vào vực sâu lạnh giá, cảm giác đó sẽ khiến tinh thần của người đúng trước cái chết hoàn toàn sụp đổ.Sau khi Chung Viễn Thanh bị tiêm thuốc khiến các bộ phận trong cơ thể dần mất hết chức năng rồi được chuyển luôn vào trong này. Tại phòng giam màu trắng, hắn không biết tinh thần của mình sẽ sụp đổ lúc nào, hắn chỉ cảm nhận rõ cơ thể của hắn cứ lạnh dần rồi cứng ngắc, khi mạch máu trên cổ tay tượng trưng cho sự sống dần biến thành màu trắng toát, đó là lúc hắn chết đi. Hắn cứ thế mà chết sao?
58.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29
Nãi Trà Quý | Sủng | Hoàn thành
Thẩm Trì xử lý xong xuôi miệng vết thương, bắt đầu công việc ngày hôm nay. Mọi chuyện rạng sáng nay xảy ra trên máy bay như một giấc mộng, đi công tác còn gặp được một tình huống tuyệt địa cầu sinh, anh nhìn thoáng qua vết thương hàng thật giá thật trên tay trái, không có thời gian nghĩ thêm, người bệnh đầu tiên đã bước vào.Bận rộn qua hai giờ mới dành ra được chút thời gian lấy cho mình một cốc nước ấm. "Bác sĩ Thẩm, có thể tiếp tục không? Cơm trưa hôm nay có khả năng chỉ ăn được qua loa." Y tá Tôn đi vào xác nhận lại trạng thái của anh. Thẩm Trì xua tay, "Không muốn ăn, không cần để ý tới tôi." Buổi sáng vừa tiêm một mũi uốn ván, đầu ong ong, chả thiết tha ăn uống gì."Như vậy sao được? Trách nhiệm của tôi là nhắc nhở anh ăn cơm đầy đủ, sức khỏe đảm bảo." Thẩm Trì nhíu mày, ngả người ra sau ghế, tâm tình tồi tệ, "Không cần." Số lượng bác sĩ y tá trong viện rất đông, anh thật sự không muốn lao lực đoán xem người này là ai, không muốn dây dưa thêm nữa. Y tá Tôn không dám nói lại, chỉ có thể xoay người rời đi. Bình thường Thẩm Trì luôn giữ một khuôn mặt cười tủm tỉm, nhìn qua rất dễ nói chuyện, thái độ hôm nay như vậy rõ ràng là gặp chuyện không vui.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:29
Bạn đang đọc truyện Phía Trên Môi Nàng của tác giả Tố Tây. Chủ nhân gia tộc lãnh đạm trong miệng mọi người kia đang cảm thấy thật đau đầu: "Ngươi định theo ta đến khi nào?""Ngài, thích, hoa, tôi, tôi muốn, đưa cho ngài."Nữ hài tràn đầy tình cảm, trên tày đầy vết thương nhỏ, vẫn còn nắm bó hoa nhỏ màu tím, đưa cho người trong lòng - vị chỉ thuộc về hắc ám này.Mười năm lúc sau, ở lần trao giải nọ.Có người dò hỏi nàng: Vưu tiểu thư vì sao mỗi lần lộ diện, đều phải che hết cổ vậy?Vưu Nhiên biểu tình vi diệu, chỉ có thể nhàn nhạt giải thích: "Chắc là do tôi sợ lạnh."Kỳ thật, nàng cũng thực bất đắc dĩ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Vị Chanh Bạc Hà hay Nhân Vật Phụ Cũng Cần Yêu
33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Lý Mộc sinh ra trong một gia đình coi như giàu có ở Đông Bắc, Lý Mộc từ lúc còn nhỏ đã xinh xắn, đáng yêu, một bộ dáng trắng trắng mềm mềm, mắt to, cái miệng nhỏ nhắn, đỏ tươi, người gặp người thích, tính cách vui vẻ, hay cười, hơn nữa cười rộ lên ánh mắt cong cong như vầng trăng, thật quyến rũ. Tiểu nam hài nhà người ta đều nguyện ý bắn bi, đá banh hoặc là trèo cây lấy trộm ấy trứng chim, nhưng hắn không như vậy, hắn thích chơi cùng tiểu cô nương, chơi đồ hàng, chơi búp bê, hắn càng như vậy, tiểu nam hài càng không muốn cùng hắn ngoạn, bất quá hắn chỉ trước mặt tiểu cô nương mới vui vẻ chơi đùa như cá gặp nước, lão ba, lão mẹ nhà hắn cũng không có ý kiến gì, chỉ suy nghĩ đứa nhỏ còn bé, không thích đồ chơi của nam hài cũng không có vấn đề gì lớn, nếu lão ba, lão mẹ nhà hắn từ khi đó bắt đầu chú ý tới điểm này, cũng sẽ không phải chết oan ức.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Hoắc Nguyên Khanh và Hãn Du Sinh đều là những người đàn ông từng trải qua một đời vợ nhưng lại li hôn vì hôn nhân không hạnh phúc. Căn bản là họ không có tình cảm khi chung sống với người vợ của mình mà chỉ có cảm xúc với người cùng giới, li hôn sẽ là phương pháp tốt nhất để giải thoát cho vợ cũng như giải thoát cho chính bản thân mình.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Bạn đang đọc truyện Toàn Bộ Cá Khô Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi của tác giả Tiêu Y Y. Một lần bị thuốc ức chế giảm tác dụng, vô ý rơi vào kỳ động dục, khiến cho tất cả Alpha trong lớp xém chút bạo động.Sau đó Hạ Mộc bị người tập kích, cứ ngỡ là tên Alpha nào không kiềm chế được, không ngờ lại là một hài tử béo núc ních, dám cả gan đoạt đi bao cá khô của cô!!!!Tôn nghiêm của miêu nữ không cho phép bất kì ai dám đoạt đi cá khô của mình, vì thế kịch liệt truy đuổi, còn thi triển ra vô ảnh miêu trảo, khí phách đoạt lại tiểu cá khô.Sau đó, cô vinh dự bước lên hot search của Weibo# miêu nữ tập kích trữ quân đế quốc# ……Hóa ra hài tử kia lại là con non của tộc rồng bay, là Alpha SS cấp, trữ quân đế quốc.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Ngự Tỷ Quyết Đấu hay Nữ Nhân Bất Phôi
34.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Vô Biên Khách | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thích Bộ Dạng Không Thể Tự Chăm Sóc Bản Thân Của Em của tác giả Vô Biên Khách. Nhưng cậu làm không được, có ngày cậu bị đó tới nỗi ngất xỉu tước nhà hàng xóm, sau đó được chú hàng xóm nhặt về nhà nuôi dưỡng.Đây là chuyện xưa về một thiếu niên đáng thương gia đình bị phá sản, đươc một chú hàng xóm tốt bụng đem về nhà.Nếu là fan của tác giả Vô Biên Khách, bạn đừng bỏ lỡ Sau Khi Tỉnh Giấc, Tôi Mang Thai Con Của Bạn Trai Cũ hay Người Cá Xấu Xí.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Bạn đang đọc truyện Em Và Chức Vô Địch Đều Thuộc Về Anh của tác giả Trần Ẩn. Mười năm sau, "cô bé" năm ấy lại trưởng thành, thành một thanh niên cao lớn, còn tới cửa tìm anh, đỏ mặt nói thích...anh khi bắn cung.Lý Tầm:...Thôi bỏ đi!…Tống Ngưỡng nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Lý Tầm, khi ấy trong một giải vô địch bắn cung toàn quốc, Lý Tầm dùng mũi tên cuối cùng bắn trúng vòng tròn 10 điểm, một mũi tên đoạt luôn chức vô địch khiến khắp nơi sôi sùng sục.Từ ấy, trong lòng cậu có nam thần của mình.Mười năm sau, khi Tống Ngưỡng đang học trung học, cậu tình cờ gặp Lý Tầm ở phòng tập bắn cung, kích động đến nỗi nói năng lộn xộn: “Em đã từng chứng kiến anh tỏa sáng khi thi đấu! Lát nữa anh bắn có thể cho em quan sát ở khoảng cách gần được không?”Lý Tầm: “…Cảm ơn, tôi không bắn.”Lần gặp tiếp theo. Phòng tắm.Lý Tầm: “Anh bạn nhỏ, lại muốn đến quan sát đấy à?”Gương mặt nhỏ của Tống Ngưỡng hiện lên mấy cái gạch màu vàng.Nếu là fan của tác giả Trần Ẩn, bạn có thể đọc thêm Sống Thử Trước Khi Kết Hôn hay Wrong Impression.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Lữ Thiên Dật | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Robot Papa Và Robot Cha của tác giả Lữ Thiên Dật. Thụ cũng không còn cách nào khác, tuy rằng trong lòng phản nghịch, nhưng ngoài mặt chỉ có thể giả vờ thuận theo, làm một Omega ngoan ngoãn. Nhưng mà trong khi các Omega khác học tập thêu thùa, khiêu vũ cùng học các loại nhạc cụ, thụ thường dùng đủ mọi cách không thể tưởng tượng nổi để chuồn ra khỏi trường học - thậm chí cậu còn dùng thời gian hai năm dùng nĩa bạc để đào một đường hầm thông với bên ngoài tường vây trường học trong phòng ngủ. Lối vào đường hầm ở phía dưới giường, đè phía trên là vali màu hồng phấn của thụ, tay cầm vali bằng lông xù xù, trên vali dán họa tiết thỏ con và mèo con, tất cả mọi người cho rằng thụ xác thật là một Omega nhỏ ẻo lả.Nếu là fan của Lữ Thiên Dật, bạn có thể đọc thêm Mụ Trí Chướng hay Gâu Gâu Gâu!?
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:33
Giang Nhất Thủy | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngày Hôm Nay Có Tỏ Tình Không? của tác giả Giang Nhất Thủy. Thế là mỗi ngày, Thang Tư Niên tự suy diễn trong đầu, tự hỏi bản thân rằng: Hôm nay mình tỏ tình hay không đây?Đáp án là: Không có!Từ khi mười sáu tuổi đến lúc hai mươi bốn tuổi, vô số buổi tối cô đều đang ngước nhìn mặt trăng trong lòng.Ngày hôm nay mình có tỏ tình không?Một ngày nào đó đáp án sẽ là "Yes"!Đây là một câu chuyện về yêu thầm.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:33