Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Lệ Trạch là một người đàn ông vô cùng hoàn hảo, y hệt soái ca trong ngôn tình vậy, gương mặt lạnh tanh, hàm ngũ góc cạnh điển trai hảo soái, bộ não thông minh nhanh nhạy hơn người, địa vị xã hội cao ngất. Lục Minh là một người đàn ông cũng y hệt soái ca vậy, cũng đẹp trai ngời ngời như sao xa, cũng thông minh tài giỏi kiệt xuất, cũng địa vị cao ngất ngưỡng, chỉ khác là tính cách của anh thuộc kiểu nóng toàn tập, nói cũng nhiều thật nhưng mà chỉ đối với người quen thôi, cởi mở, hài hước, dịu dàng. Họ bị bà mai mối làm duyên cho nhau những 101 lần. Liên tiếp 100 lần đầu học gặp nhau thì ai ai cũng chẳng nói với nhau câu gì, ngồi chỉ có nhìn nhau rồi ăn với uống. Riêng lần 101 này, đặc biệt hơn Lục Minh đã nói rất nhiều với Lệ Trạch, khiến Lệ Trạch đầu đau như búa bổ chỉ vì cái loa bên cạnh. Truyện chỉ gồm hai chương chính và hai chương ngoại nhưng nội dung truyện vô cùng hay và đặc sắc. Cuối cùng, họ yêu nhau như một đôi tình nhân và ngọt ngào như một cặp vợ chồng.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Khả Ái Trừng | Sủng | Hoàn thành
Văn Nghiễn thu thập xong đồ vật liền chuẩn bị đi, còn chưa đi tới cửa liền thấy chỗ giá sách bên trái có một omega kiễng chân muốn lấy sách ở tầng cao nhất. Giá sách quá cao omega quá thấp, Văn Nghiễn đi tới phía sau omega, đưa tay liền đem sách lấy xuống. Omega không ngờ ở sau lưng có người, mờ mịt quay đầu lại, mũi đụng vào lồng ngực của Văn Nghiễn.Văn Nghiễn cúi đầu nhìn cậu, là một omega rất dễ nhìn, da dẻ trắng hồng, đôi mắt cũng rất lớn rất có thần. Lông mi vừa cong vừa dài, chớp chớp nhìn về phía Văn Nghiễn. Văn Nghiễn chú ý tới vành tai của omega này đỏ lên. Đây là chính là câu chuyện về cặp đôi công thụ hết sức đáng yêu, tình yêu họ chớm nảy nở qua một cái kệ sách, một cái chạm tay, và chút hồng phấn cho đời. Chỉ vậy thôi đã khiến cho đối phương rung động nhớ nhau đến mãi sau này. Một kẻ nhút nhát muốn trốn tránh nhưng không thể trốn khỏi trái tim mình, một người luôn đi theo trái tim mình và quyết phải bắt người trong lòng dính chặt lấy từng phút giây.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Hán Việt: Hoài liễu cách bích ban cùng giáo thảo đích tể chi hậu. Một câu chuyện ngọt ngào, dễ thương của một cặp đôi thầm mến nhau. Thụ mơ màng thế nào lại lăn giường cùng công, và HURA, một phát trúng thưởng. Thụ mặc dù có chút biệt nữu, dễ xấu hổ nhưng rất đáng yêu. Còn công thì lặng lẽ thích thụ, là người vạn người mê. Giáo thảo: Hot boy của trường. Tui đào, đào, đào, đào một cái hố, vừa tròn vừa đẹp còn tỏa ra mùi thơm. Có thể coi đây là một truyện độc lập hoặc là một thế giới song song với phiên ngoại "Lạc Trì" đều được. ABO, sinh con, phi chính thống đại cương văn, sa điêu bánh ngọt nhỏ, tùy thời OOC, logic chết tam quan vô hành văn phế.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Từ Từ Đồ Chi | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đương Lúc Xuân Đến Tôi Nhớ Người của tác giả Từ Từ Đồ Chi. Công lớn tuổi hơn thụ, công 22, thụ 18, cứu rỗi lẫn nhau; cái gì mà máu chó ngược luyến, người thứ ba là ánh trăng sáng hay truy phu nơi hỏa táng tất cả đều không có!Một cặp trai thẳng xoắn xuýt lầm tưởng đối phương yêu thích mình sau đó bất đắc dĩ phát hiện ra cả hai đều vì đối phương mà biến cong giới tính.Thoải mái hẹn hò cũng như lĩnh hội truyền thống yêu đương trong khuôn viên trường học, sẵn tiện đánh giá một chút thời buổi bây giờ người ta yêu nhau là như thế nào.Một câu chuyện tình yêu xưa cũ tuyệt mĩ.Giới thiệu tóm gọn trong một câu: Trai thẳng mấy người thật biết chơi!Bạn cũng có thể đọc thêm truyện Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có của cùng tác giả.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Hàn Thục | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thư Tình Second-Hand của tác giả Hàn Thục. Thẩm Vấn Thu như một vương tử nhỏ khiến người không thể không chú ý, gia cảnh tốt, mọi thứ xuát chúng, làm người cởi mở lại tốt bụng, ai ai cũng thích, ai ai cũng muốn đến gần và thân cận.Năm hai mươi tám tuổi...Lục Dung có được một cánh tay giả nhờ thành tựu khoa học kĩ thuật. Những thứ rác rưởi cậu nhặt được, tích góp thành trạm thu mua phế liệu, và hiện giờ cậu là CEO của tập đoàn tái chế điện tử đã khẳng định được vị thế trên thị trường, là một tài năng trẻ nổi tiếng trong ngành.Thẩm Vấn Thu trở thành một người thất bại thảm hại, công ty của cha mẹ phá sản, nợ nần chồng chất, bạn bè xa lánh, vứt bỏ tất cả những phẩm chất tốt đẹp, sa ngã trở thành một kẻ cặn bã phế vật.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện đam mỹ khác như: Trò Chơi Đối Kháng hay Một Góc Thành Thị Của Chúng Ta
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Thanh Thanh Diệp | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Omega Đó Là Một Tiểu Tinh Tinh Vô Song của tác giả Thanh Thanh Diệp. Omega luôn là một loại sinh vật tự thân được ưu ái, Mạnh Phiên lại là người có lòng hư vinh, thế nên cũng ỡm ờ, không phủ nhận mọi người phán đoán, lại còn lâu lâu xịt chút nước hoa, mơ mơ hồ hồ như thếNhưng thật sự thì Mạnh Phiên là một Beta chính hiệu, lại bở vì hoàn cảnh khó khăn, chỉ có thể ráng lắm mới đóng được học phí và tiền ăn cơm.Vậy nên để mình có thể sống dễ dàng hơn, cậu cũng tận dụng ưu thế nũng nịu của mình, mỗi ngày đều khiến cả đống Alpha điên đảo, có phiếu ăn miễn phí mỗi ngày.Dù sao cũng là Beta, nên Mạnh Phiên chẳng sợ cái gì..Phí Chuẩn là một Alpha mang gen tuyệt hảo. Anh liếc Mạnh Phiên một cái là biết cậu là Beta, cũng vì hành vi lòe thiên hạ của cậu mà cảm thấy khinh thường.Vì xuất thân của mình, Mạnh Phiên cũng rất ghét con nhà giàu, hai người không hợp tính nhau.Một lát sau--Phí Chuẩn vô tình nhìn thấy Mạnh Phiên nhặt một miếng sô cô la bị giẫm trên bãi cỏ ở sân thể dục rồi trộm giấu nó vào trong túi như một đứa trẻ..Sau đó--Giờ hoạt động ngoại khóa, Phí Chuẩn quay lại lớp học lấy đồ, nhìn thấy Mạnh Phiên một mình té ngã ở phòng để đồ phân hóa thành Omega!"Cậu muốn làm gì?"Mạnh Phiên đang kỳ phân hóa thở hổn hển, đôi mắt đẫm lệ, thậm chí giọng nói của cậu dường như càng trở nên câu dẫn hơn.Phí Chuẩn quấn áo đồng phục học sinh đưa cậu đến phòng y tế, đè xuống giường, trầm giọng nói: "Về sau cậu chỉ được phép nói cái giọng này với tôi."Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ nhiều truyện đam mỹ khác như: Thời Đại Phóng Túng hay Liên Minh Quái Vật Biển.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Jiegeng1210 | Sủng | Hoàn thành
Bản kiểm điểm của Lâu Thành đang đọc đến đoạn cao trào, cánh cửa văn phòng hiệu trưởng đột nhiên bị đẩy ra. "Hiệu trưởng, hồ sơ của học sinh mới chuyển trường tôi đã xem qua rồi, tính chất của sự việc em này phạm phải có phải quá nghiêm trọng không? Giờ lại phân vào lớp bốn của chúng tôi...." Người trung niên giọng khàn khàn, giống như cái ống bễ bị tàn phá. Khi còn trẻ tuổi, thầy Đậu rất liều mạng công tác, cổ họng xuất hiện một khối u, sau này làm phẫu thuật, giọng nói liền bị biến thành thế này, giọng nói không chỉ khàn khàn còn mang theo tiếng ho có đờm. Sau khi ông đi vào, mới chú ý đến thiếu niên cao lớn mặc áo bóng rổ tay chống nạng đang đứng trong phòng.Mà trên ghế ngồi đen trong văn phòng lại không có ai cả. Áo bóng rổ màu đen hơi ướt dính vào da anh, mang một cái bao cổ tay màu đỏ, cơ bắp trên cánh tay màu lúa mạch phản xạ bóng láng, nhìn rõ ràng là đã chảy mồ hôi, làm cho thầy Đậu nhíu mày, ánh mắt liếc qua cẳng chân thon dài lộ ra của anh, mắt cá chân có bọc một băng vải, cuối cùng dừng lại trên vẻ mặt vô tội của anh. Lâu Thành tới trường học chơi bóng, ban nãy trời đột nhiên mưa lất phất, sân thể dục bị người của xã đoàn chiếm dụng, anh không chơi nữa, anh nhớ ra liền thuận tiện đến văn phòng hiệu trưởng làm kiểm điểm.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tổng học viện của khu Châu Á, trước bộ đại học, thiếu niên tóc ngắn màu đen đứng ở trước cửa lớn nhìn đội đặc vụ với khẩu súng trên tay, nhìn chế độ ra vào cửa nghiêm ngặt, nhìn quy tắc nghiêm cẩn như vậy, thiếu niên không hề có một tiếng động nở nụ cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía màu trời màu xanh có chút giả tạo.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Tiểu Yêu Tử | Sủng | Hoàn thành
Truyện Chuyện Tình Ở Thư Viện là tựa truyện thú vị, hay và mới lạ thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về cuộc đời của hai nam thanh niên và những mối liên kết gắn bó họ lại bên nhau. Lâm Húc và Lý Đình tình cờ gặp nhau tại thư viện của trường học. Lâm Húc bình thường cũng chẳng mấy khi đến thư viện. Lúc rảnh rỗi, ai chẳng muốn cùng anh em đi đá bóng, ai chẳng muốn cùng đám em gái ăn chơi uống rượu tán gẫu, ai chẳng muốn làm tổ trong phòng chơi game, đi nội thành chơi bi-a, đua xe.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Duật Dương | Sủng | Hoàn thành
Truyện kể về một con chuột vàng kim, là một tiểu nhóc đáng yêu, dễ thương nhất thế giới bất giác một ngày đột nhiên biến dạng trở thành một con người, vả lại là một cậu bé xinh đẹp. Không chỉ có vậy, tiểu chuột nhỏ còn kết hôn với Nhĩ Triết ca ca, người cậu yêu nhất. Cậu quyết tâm sinh ra một tiểu cục cưng dễ thương cho Nhĩ Triết, cậu tin trên đời này không kì tích nào là không thể xảy ra.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Đường Miểu chính là một cậu bé cực kỳ thích khóc nhè. Bị bạn cướp kẹo cũng khóc, bị chọc cũng khóc, bị nói là con gái cùng khóc, khóc đến mức Kỳ Minh đau hết cả đầu. Nhưng cậu chỉ khóc khi có Kỳ Mình bên cạnh. Ngoài ra Miểu Miểu rất kiên cường và cứng cỏi. Có lẽ vì cậu thích cảm giác được Kỳ Minh, quan tâm, lo lắng, dỗ dành, là người cậu có thể ỷ lại. Trái ngược với Đường Miểu là cậu ấm con nhà cảnh sát thì Kỳ Minh là con của đại ca xã hội đen khét tiếng. Vì thế cậu không biết dỗ Miểu Miểu, mỗi lần cậu khóc hoặc là đút kẹo, hoặc là nạt nộ cậu. Cuối cùng làm Miểu Miểu khóc to hơn, Kỳ Minh lại xách mông đi dỗ lại từ đầu. Một câu chuyện nhẹ nhàng, ấm áp, dễ thương. Tình cảm phát triển từ từ. Có sóng gió, có bất trắc, kéo buộc cả hai phải rẻ lối đi một vòng lớn mới có thể về bên nhau. Đường Miểu: Huhuhu QAQ Kỳ Minh: Không được khóc! Đường Miểu: Tụi nó... Tụi nó cướp mất kẹo của tớ rồi... Kỳ Minh: Khóc cái gì mà khóc hả? Có phiền hay không chứ? Không được khóc nghe chưa? Vì vậy, đáng ghét rốt cuộc là đứa nào cướp mất kẹo của Đường Thủy Thủy hả? Siết chặt nắm đấm. Bọn họ lúc lớn - Hội bạn học chung: "Đối phương làm gì khiến cậu không thể chối từ được? Kỳ Minh: Khóc. Đường Miểu: Tớ thích anh ấy hung dữ với tớ." Cuộc đời này chỉ cần duy nhất một nguyện vọng thôi, đó là được bảo vệ một người thật lâu, chỉ chấp nhận bên một người đến bạc đầu.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Cậu tên Đan Cư hiện đang là sinh viên đại học khoa tiếng Trung, trong buổi đi sinh hoạt thực tế của trường mà vô tình gặp hắn, hắn nói với cậu rằng hắn vừa gặp cậu đã yêu, hắn nói với cậu rằng hắn yêu cậu chính là từ cái nhìn đầu tiên, cậu nghĩ mình không tin, mà đúng là không nên tin vào những lời đường mật đầu môi có thể trôi tuột đi lúc nào không ai hay như vậy.Thế nhưng mà mưa dầm thì thấm đất, dù cho lòng dạ cậu có sắt đã đến mấy cũng phải tan chảy trước sự kiên quyết của hắn, huống chi lòng người vốn là thịt, tính chất sẵn đã mềm rồi. Hắn cứ kiên trì như thế theo đuổi cậu, mặc kệ cậu xa lánh, mặc kệ cậu tức giận, cho đến cuối cùng thì lòng của cậu cũng có hắn rồi, muốn xóa đi cũng chẳng xóa được.Còn hắn, vốn là một giảng viên đại học khoa vật lý, ấy vậy mà tình cờ có ấn tượng với một sinh viên của mình, lại còn có ý định dụ dỗ con nhà người ta về nhà để mà nuôi dưỡng. Mặc dù quá trình ban đầu có hơi vất vả, cũng bởi hắn đường đột quá vậy nên mới nâng lên tính cảnh giác của cậu, nhưng mà muốn rước được vợ về nhà chính là cần mặt đủ giày, thế nên sau bao nhiêu cố gắng cùng thất bại liên tục, hắn mới có thể câu được lòng vợ, ôm vợ trong lòng để mà sủng, mà thương.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Bạch Vân Đóa | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bạn Tình Vẫn Chưa Quên Được Bạch Nguyệt Quang của tác giả Bạch Vân Đoá. Như bao người, hắn trưởng thành, cũng có mối tình đầu "hoa hồng đỏ". Nhưng mà không đến được với nhau,Thế là hắn có bạn tình, tên Lê Xán, quan hệ hai người kéo dài đã lâu, mà Lê Xán đồng thời trong lòng cũng có một đóa hoa "tường vi hồng"Tường vi hồng là một chàng Omega xinh đẹp, hoa hồng đỏ là một gã Alpha đẹp trai.Gọi là tường vi hồng, là bởi vì năm đó Lê Xán kiên trì tặng cho cậu ta một bó tường vi hồng mỗi ngày, chấn động vườn trường. Mà gọi là hoa hồng đỏ, là bởi vì Thang Nhị Viên kiên trì tặng hoa hồng đỏ cho người kia trong hai năm liền, mưa gió không đổi.Lần đầu tiên Thang Nhị Viên và Lê Xán gặp mặt, một người cầm hoa hồng đỏ trong tay, một kẻ cầm tường vi hồng trong tay, đi lướt qua nhau, hai người chầm chậm liếc nhìn nhau một cái, khoảnh khắc mắt đối mắt, trên không trung lập tức toé ra tia lửa.Lúc lướt qua nhau, bọn họ liếc nhìn bó hoa trong lồng ngực đối phương, sau đó khinh bỉ thu hồi tầm mắt, đồng thời giễu cợt một tiếng ở trong lòng: “Dung tục!”Ba năm trước, tường vi hồng và hoa hồng đỏ “hút lấy nhau” nhanh như cưỡi tên lửa, sau đó cùng xuất ngoại.Làm người theo đuổi, Thang Nhị Viên và Lê Xán cùng thất tình, ai ngờ trước khi tường vi hồng và hoa hồng đỏ xuất ngoại còn muốn tổ chức một buổi tiệc chia tay bạn bè, Thang Nhị Viên và Lê Xán vì muốn duy trì chút phong độ cuối cùng đương nhiên là ăn mặc gọn gàng xinh đẹp chạy tới tham gia, bởi vì đều thất tình cho nên bọn họ uống say như chết, không biết sao lại quấn lấy nhau, đêm đó liền lăn giường, bum chà cà la cà.Bum bum xong, hai người ăn xong biết vị, bum rồi lại bum, cứ như vậy trải qua ba năm, Lê Xán khống chế rất tốt, chưa bao giờ đánh dấu Thang Nhị Viên.Tình cảm giữa hai người không biết có tăng hay không, nhưng sự ăn ý ở trên giường ngược lại là càng ngày càng tăng…Nếu yêu thích Bạch Vân Đóa, bạn có thể đọc thêm truyện Lư Cục Cưng Quá Kiêu Ngạo hay Hiểu Lầm! Tôi Không Cố Ý Bỏ Trốn.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Ngoài cửa, Mạc Húc dựa vào cửa xe trêu chọc nói. "Ảnh đế Thiệu, tôi là người đại diện mà phải nghe theo lời cậu?" Khóe miệng Thiệu Mặc Sâm nhếch lên. "Cũng khó nói, không chừng đây là người đại diện xuất kỳ chế thắng(*) đấy.". Kế khác thường giành thắng lợi. "Hừ, tôi không tin, không phải là tôi chưa xem kịch bản, bộ phim này mà đạt doanh thu phòng vé cao mới thực sự tầm thường hóa thần kỳ.""Công ty không quản được cậu, tôi cũng không hiểu cậu bao nhiêu, nhưng làm bạn bè vẫn phải nói với cậu một câu, danh tiếng dù lớn bao nhiêu cũng không đủ để tiêu hoang, đi theo vết xe đổ cũng không phải là không được." Thiệu Mặc Sâm đã sớm chuyển sang kinh doanh nhưng công ty điện ảnh và truyền hình Thượng Thành đối xử với anh không tệ. Sau khi hết hợp đồng, Thiệu Mặc Sâm không gia hạn thêm, nhanh chóng trở thành cổ đông của Thượng Thành, nhưng hai bên đều biết rõ Thiệu Mặc Sâm sẽ tự bay một mình.Thiệu Mặc Sâm vỗ bờ vai của hắn. "Cậu là người đại diện của tôi, bây giờ cũng không phải lo cho tôi nữa, mặc dù không có nhiều tiểu thịt tươi cho cậu chọn nhưng chắc vẫn có thể nhìn trúng một người." Chuyện này Thiệu Mặc Sâm từng nhắc tới nhiều lần, Mạc Húc than một tiếng. "Tôi mang ai được? Cậu sao? Tôi đây không cần nữa.". "Tôn Khiên?" Mạc Húc hứng thú. "Cậu có thể ký hợp đồng với cậu ta?" Thiệu Mặc Sâm nhếch miệng. "Đoán xem."
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Yến Thập Nhật | Sủng | Hoàn thành
Một dạng của tình yêu là theo đuổi, cũng có một dạng là từ bỏ, nhưng chung quy tình yêu cần phải có cả hai phía xây dựng chứ không phải một người cứ bám theo, còn người kia chỉ muốn chạy thoát khỏi. Đó không phải là tình yêu, nhưng may mắn rằng câu chuyện này không cẩu huyết đến mức ngược chết người, mà tính ra cũng chẳng có ngược tẹo nào đâu.Tóm lại câu chuyện kể về cậu, một lần tình cờ gặp được anh, không ngờ bản thân lại dính phải tiếng sét ái tình không ngừng tìm mọi cách để khiến anh thích mình. Cậu rõ ràng là một con hồ ly tinh lại giả vờ làm thư sinh nho nhã, tình cảm đó cậu không phô trương cũng chẳng cất giữ, cứ để nó xuôi theo làn nước. Tình cảm nằm ở thanh xuân vừa trường, vừa nhẹ nhàng vừa đáng yêu. Cậu lại không ngờ bản thân mình đang đóng trò vui cho anh, nhưng anh lại thích cái trò vui này. Bất quá anh vẫn còn muốn hưởng thụ từ từ, tình yêu họ đến với nhau nhẹ nhàng đến mức chỉ bằng cái liếc mắt, gật đầu, nụ cười là đủ khiến người khác đáng yêu rồi.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Tiểu Ngư Đồng Học | Sủng | Hoàn thành
Yết hầu Từ Thanh lăn lăn, có cảm giác như vị đắng từ bên trong cuống họng đang dần dâng lên trên, sự khổ sở khiến hốc mắt hắn chua chát. Hắn sờ sờ mặt Thẩm Phàm, miễn cưỡng mang theo ý cười bên khóe miệng rồi nói bằng giọng khàn khàn: "Anh không sao, em đừng lo lắng" Thẩm Phàm nhào vào lồng ngực ấm áp của người đàn ông, dùng lòng bàn tay lành lạnh của mình vuốt ve tấm lưng rắn chắc, phải cảm nhận được nhiệt độ cơ thể hắn cậu mới có thể xác định hắn vẫn còn sống sờ sờ bên cạnh mình. Người đàn ông ấy dùng bàn tay ấm áp xoa xoa đỉnh đầu Thẩm Phàm, động tác của hắn rất ôn nhu, gương mặt không thay đổi mà nhẹ giọng dỗ dành người trong ngực đang phát ra tiếng nghẹn ngào: "Không có chuyện gì đâu, ngoan, anh ở đây" Bên ngoài cửa sổ, những ánh nắng xuyên qua từng bóng cây loang lổ, rồi lướt qua từng chiếc lá để chạm đến gương mặt người đàn ông. Người ấy ôm quyển sổ ghi chép của mình ngồi vào trong chiếc ghế sofa, rồi nhìn trang tài liệu trên màn hình với ánh mắt trống rỗng. Qua một lúc lâu, tầm mắt của hắn mới lần nữa nhìn về một chỗ, những ngón tay gõ đều trên bàn phím, lại xóa xóa một chút, thay đổi đến mấy lần mới viết xong một chương. Hắn nhẹ nhàng thở hắt ra rồi mở trang bình luận của tiểu thuyết.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Dục Trục Khinh Kỵ | Sủng | Hoàn thành
“Uy, đề này như thế nào làm?” “…Ân?” Lý ứng ngẩng đầu, đỡ đỡ trên mũi mắt kính, hắn híp híp mắt, mới nhìn đến hắn bên cạnh bàn đứng một cái thân hình cao lớn nam sinh. Bởi vì ngược sáng, hắn thấy không rõ hắn khuôn mặt. “Lý hẳn là đi, học tập thành tích tốt nhất cái kia, ta đề này sẽ không, ngươi dạy ta như thế nào làm bái.” Tần dương rũ mắt nhìn Lý ứng, gia hỏa này từ vừa rồi khởi giống như vẫn luôn đắm chìm ở trước mặt hắn sách vở thượng, vừa rồi hắn đợi đã lâu, gia hỏa này mới chậm rãi ừ một tiếng.“Hảo, ta nhìn xem.” Lý ứng thật là có chút kinh ngạc, bởi vì chưa từng có người hướng hắn hỏi qua vấn đề. “Ân…” Lý ứng trầm ngâm một tiếng, “Đề này không phải rất khó, chỉ cần…” Sau đó Tần dương liền nghe được Lý ứng blabla nói một đống lớn, này TM ai có thể nghe hiểu a? “Hiểu chưa?” Tần dương lắc lắc đầu. “Ân. Ta đây lại đối với ngươi nói một lần.” Lý ứng làm bộ lại muốn thao thao bất tuyệt. “Ai ngươi từ từ!” Tần dương kéo một phen bên cạnh ghế dựa, hạnh kiểm xấu mà phản ngồi.“Ân.” Lý ứng quay đầu, lúc này mới thấy rõ trước mặt đại nam hài, tuấn lãng một khuôn mặt, đáp ở lưng ghế thượng hai tay cơ bắp khẩn thật, “Vậy ngươi nghe hảo…” Blabla lại là một đống lớn, Tần dương đương nhiên vẫn là không nghe hiểu. “Không hiểu.” “Ân…” Lý ứng nhăn nhăn mày, tự hỏi một chút, bút máy ngòi bút điểm đến trong đó một cái bước đi, “Cái này công thức ngươi hiểu không?”
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Bạn đang đọc truyện Công Thức Mỹ Học của tác giả Không Cúc. 7h sáng thứ Bảy, hai con người còn ngủ say trên giường.Tấm lụa mỏng không cản được cảnh xuân kiều diễm, áo quần đầy đất, âm thầm lên án hành động kịch liệt tối qua.Đinh Dĩ Nam nhìn lướt qua hai thân hình trần trụi trên giường, nhìn mãi thành thói quen. Cậu lấy áo quần sạch sẽ từ phòng quần áo đặt ở đầu giường, sau đó xoay người quay trở về phòng khách.Lấy một đĩa nhạc chất lượng cao ra khỏi kệ, sau đó nhấn nút khởi động của máy phát nhạc. Trong phòng khách trống trải, ngay lập tức vang lên những bản nhạc sôi động và giọng nữ cao soprano, điều này phá vỡ sự yên tĩnh hoàn hảo của buổi sáng cuối tuần.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tỷ Lệ Vàng hay Ghi Chép Nghỉ Việc Của Biên Tập Viên
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Bạn đang đọc truyện [Kỳ Hâm] Ác Ma Sủng Tôi của tác giả Pe_Yin. Các người có thế cho chúng tôi thêm thời gian được không rồi chúng tôi sẻ giao người ra. Được chúng tôi bà thêm 2 tiếng nữa. Nói rồi mấy gã áo đen đó ra xe phóng đi mất còn lại bà ta mặt mày khó chịu đi vào nhà,cậu bà còn có Trình Nhi con gái út của bà ả ta nhăn nhó khóc lóc ôm tay bà nói. Mẹ à con không muốn bị bắt đi cho người gì đó là Mã tổng đâu. Ta biết mà làm sao để con gái yêu quý của ta giao cho gã lão già đó được. Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì hả mẹ.Từ từ để ta nghỉ cách. Bà ngồi đó suy nghỉ một hồi mới nhớ ra có thể dùng người khác giao cho đám người đó thay con gái cảu bà ta,nghỉ được kế bà liền mỉm cười vuốt ve mái tóc dài kia của con gái của mình nói. Ta có cách rồi con yên tâm. Cách gì vậy mẹ. Chúng ta sẻ thế người giao thay con. Vậy người thế con là ai. Là Đinh Trình Hâm anh trai của con. Nhưng anh ta là con trai mà. Có người thế là được rồi. Dạ. Bà ta cầm trên tây tách trà nóng nhâm nhi thưởng thức lớn tiếng nhìn vào bếp kêu. Thằng Trình Hâm đâu rồi ra đây tao biểu coiNếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không? hoặc Tình Yêu Khác Thường Xuất Hiện Rồi.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Tiêu Hòa Tương Thủy | Sủng | Hoàn thành
Trời sinh đúng là chói mắt, lời này là Diệp Phồn muốn nói đến người bạn mới cùng bàn, chói mắt đến nỗi hấp dẫn không ít nữ sinh. Hết nhóm nữ sinh này đến nhóm nữ sinh khác vây quanh ngắm nhìn. Cậu không biết rằng vị bạn học cùng bàn này chính là người tương lai sẽ được các nữ sinh bầu là mỹ nam số 1 của trường nhất trung Lâm thành luôn.Ngồi bên cửa sổ, cậu nghe rõ sự phấn khích của các cô gái khi họ nhìn Lý Thiệu Quân, mà nhân vật soái ca bị vây xem kia giờ phút này vẫn đang ghé vào bàn mà ngủ. Sườn mặt đối diện với cửa sổ, khuôn mặt đẹp trai vương đầy nắng. Người này đẹp trai soái khí, mũi cao, đôi môi mỏng bạc thần. Tuy rằng nhắm mắt lại ngủ trông bộ dáng thật vô hại, nhưng không mất đi anh khí, quả thật chính là vương tử bước ra từ truyện tranh, mỗi một chi tiết đều trêu chọc đến tâm hồn thiếu nữ của các cô gái.Nhưng là Diệp Phồn không có một chút tâm tình đi thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, cậu thực tại rất gấp, quá mót, thật sự rất muốn đi toilet. Nhưng bạn cùng bàn mới lại ngồi bên ngoài vẫn cứ ngủ, kêu thế nào đều không tỉnh, đã ngủ từ tiết thứ 3, tư thế không đổi một lần nào, không thấy mỏi sao? Nói cách khác, Diệp Phồn đã nhịn từ tiết thứ 3, thật sự là không thể nhịn được nữa rồi. Cuối cùng vẫn là quyết định tàn nhẫn đi phá mộng đẹp của người ta, vươn tay chụp lấy bả vai của bạn học cùng bàn.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27