Bạn đang đọc truyện Yêu Em Đến Chết của tác giả BWI. Anh, Mộc Lăng một giám đốc công ty tài chính vậy mà lại thích cậu trợ lý tận hai năm. Cậu, Gia Thụy có hai mối tình thất bại với hai cô gái. Vì đẹp bên ngoài mà khiến anh mê mẫn. Đặc trưng là đôi mắt xanh lá sâu hút chỉ cần nhìn là rơi vào bẫy tình của cậu.Anh đẹp trai, có tiền, không dính tin đồn hẹn hò nào. Một người đàn ông lí tưởng bao người mơ ước vậy mà cậu chẳng để ý. Đến khi anh đè cậu thịt đến mê man thì cậu mới biết anh cuồng cậu thế nào. Một câu chuyện tình yêu nảy sinh, ngọt ngào và cực sắc, nó luôn khiến cậu " mệt mỏi "
39.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49
Yểu Yểu Nhất Ngôn | Sủng | Hoàn thành
Hắn nghĩ mãi vẫn không ra, ví như hắn không hiểu sao khá quen thuộc với Thích Tích, ví như bạn trai hắn tên Thích Kha, hắn có toàn bộ trí nhớ về em ấy, nhưng nghĩ như nào cũng không nhớ nổi mặt của người nọ, ví dụ như đến hôm nay mới biết, hắn và người trước mặt cùng mua một phòng nhỏ, còn bày trí ấm áp như phòng cưới. Từ khi tỉnh lại sau tai nạn xe, hết thảy mọi thứ như bị trải lên một tấm màn mỏng, nhìn không rõ.Lại nói hôm hắn vừa xuất viện, Thích Tích nằm ở trên giường của hắn, Lục Bắc Nghiêu đi ra từ phòng tắm, Thích Tích đã ngủ mê man, phản ứng đầu tiên của Lục Bắc Nghiêu là cảm thấy dáng vẻ này rất quen thuộc, phản ứng thứ hai là kinh hãi. Người con trai này sao lại ngủ trên giường mình? Không phải nói chỉ là bạn cùng phòng thôi sao? Chẳng lẽ còn kiêm cả cùng giường?Hắn tới trước giường lay Thích Tích tỉnh dậy, Thích Tích mờ mịt mở mắt ra, tự nhiên mà ôm tay Lục Bắc Nghiêu vào ngực, hai mắt nhắm nghiên không biết lầm bầm câu gì đó. Lục Bắc Nghiêu đứng bên giường nháy mắt hóa đá, hắn vô định nhìn một bên mặt Thích Tích, cố gắng nghiên cứu quan hệ thật sự của cả hai từ khuôn mặt điềm tĩnh kia, nhưng hết cách rồi, đầu óc Lục Bắc Nghiêu rối loạn lắm, hắn chỉ có thể cảm nhận được cánh tay bị ôm vào ngực khiến tâm hắn mềm mại. Hắn mặc niệm tên Thích Kha hai mươi lần trong cảm giác dằn vặt của sự phản bội, cuối cùng vẫn kiên định giữ mình, rút tay ra, lay Thích Tích tỉnh lại, nghiêm túc bảo anh rằng hai người chỉ là quan hệ cùng phòng, không nên ngủ chung giường.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Truyện Ngày Em Đến - Đam Mỹ là tựa truyện hay, mới lạ và thú vị thuộc thể loại đam mỹ. Ngay từ khi còn nhỏ thì Tạ Hướng Khải đã là người sống nhờ ở cô nhi viện. Cuối cùng thì vào năm hai mươi tuổi cậu cũng xin được một việc làm bao ăn bao ở, đó là làm người giúp việc, đối với một kẻ nghèo nghèo xác như Hướng Khải thì đây chính là việc tốt.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Thanh Thanh Diệp | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Độc Sủng Hậu Cung của tác giả Thanh Thanh Diệp. Trải qua mấy trăm năm, Triều đình Vũ Văn đến nay tuy là thiên hạ ba phần, triều đình Vũ Văn vẫn là vô cùng sung túc. Nói tới nguyên nhân, thứ nhất phàm là bậc đế vương là người chăm lo đến chính sự, thủ đoạn ngoan tuyệt; thứ hai Vũ Văn hoàng đế nắm trong tay giang hồ võ lâm.Triều đình Vũ Văn tồn tại đến nay đã được ba trăm tám mươi sáu năm, người nắm giữ ngôi vị Huyền Tôn đế chính là Vũ Văn Quân Quyết. Mà người phù trợ Vũ Văn Quân Quyết nắm trong tay giang hồ võ lâm lại chính là đệ đệ song sinh Vũ Văn Quân Nhiên. Có lẽ nguyên nhân do hai huynh đệ là song sinh nên tình cảm từ nhỏ đã vô cùng tốt. Vì vậy Vũ Văn Quân Nhiên nắm giữ giang sơn, triều đình Vũ Văn nhanh chóng danh xưng giang hồ võ lâm, Vũ Văn Quân Quyết thập phần yên lòng.Vũ Văn Quân Quyết trong lòng dự tính thường ngày bận tâm chính sự ít đi một nửa, tiến tới về sau hắn vẫn rất rảnh rỗi. Nhàn rỗi không có việc gì, Vũ Văn Quân Quyết liền đứng một bên hứng thú “xem diễn”. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng rất hay mà bạn đừng bỏ lỡ như Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ và Rắn Nhỏ, Nàng Chạy Không Thoát.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Phương Thiển | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Dư Hương của tác giả Phương Thiển. Nếu nói lý do khiến Lục Cảnh Niên muốn ở lại nơi này, thì chính là vì nụ cười tươi của chủ tiệm hoa đầu phố.Dư Tri Ý trong lúc vô tình nhìn thấy một người đàn ông đang nghĩ quẩn, người đàn ông đứng ở lối đi bộ giữa ngã tư, không màng đèn đỏ với chiếc xe đang đi tới mà lao sang bên kia đường, Dư Tri Ý ngăn hắn lại dẫn về tiệm hoa của mình, anh nào biết mình chỉ tiện tay nhặt một người, lại nhặt về 'bà chủ tiệm hoa'.Lục Cảnh Niên đang muốn qua đường, đột nhiên bị một người đàn ông 'cưỡng ép' đưa tới cửa hàng hoa.???"Ở nơi này mùa hè rất dài, cây vàng, biển tím, hoa xám, tất cả đều là anh yêu em."Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Lưu Niên Tự Thủy hay Phụ Sinh.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Cổ Hoa Miêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ ABO] Mèo Trắng Omega Cùng Hắc Báo Alpha của tác giả Cổ Hoa Miêu. Có điều mọi người cũng truyền miệng nhau, những Alpha từng đến tỏ tình với anh đều không có kết cục tốt, nhẹ thì thôi học nặng thì nhập viện.Thế nên mọi người thầm gọi anh là "King Kong Barbie Beta mang khuôn mặt thiên thần".Nhưng thật sự anh lại là một người cuồng em trai, cực thích cưng chiều em trai cạnh nhà.Học bổng đầu tiên để mua kẹo cho em trai nhà bên.Đi học ngoại trú về chỉ vì em trai nhà bên nói muốn uống sữa bò nóng.Mùa đông leo qua cửa sổ làm ấm chân cho em trai nhà bên.Giữ trong lòng bàn tay, đặt ở đầu quả tim, tiêu chuẩn kép.Bên cạnh đó, đừng bỏ lỡ những truyện đam mỹ khác như: Thần Linh Không Cho Tôi Yêu Đương hay Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Sơ Tán Ngân Hà | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giao Dịch Không Công Bằng của tác giả Sơ Tán Ngân Hà. Duy chỉ có giáo thảo Lạc Vưu Tiên lại nhìn người kia không vừa mắt.Cậu không thèm để tâm đến, thái độ với người kia càng không tốt. Nhưng Nguy Bộ Sơn không so đo, cũng không bắt bẻ gì, thái độ vẫn bình thản như thường.Học sinh trong lớp nghe nói hai người là hàng xóm, cùng ở trong một khu biệt thự, đi chung một xe đến trường, dùng chung một hãng điện thoại, ngay cả hàng hiệu mặc trên người cũng giống nhau, thậm chí còn đi cùng một đôi giày AJ nữa.Hai người hẳn là phải thân thiết lắm mới đúng, không hiểu sao Lạc Vưu Tiên lại ghét Ngụy Bộ Sơn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thần Bếp Tiểu Hồ Ly hay Xài Chung Hệ Thống Với Hotboy Trường của cùng tác giả.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51
Đại Giác Tiên Sinh | Sủng | Hoàn thành
Chuyện xưa kể về một đại mỹ nhân nọ, được tổng tài nuôi trong nhà. Nuôi hết thời xuân sắc, tổng tài liền chán ghét.—— tổng tài này vốn là một kẻ tâm địa gian xảo, tuy rằng nuôi nhốt đại mỹ nhân trong nhà, song trong ngoài tình nhân vô kể, chưa từng chấm dứt liên lạc. Thế nhưng chưa ai có thể vượt qua được đại mỹ nhân, vẻ ngoài của y kinh diễm đại áp quần phương, vì thế vẫn luôn được yêu thương nhất.Nhưng dù đẹp đến mấy, nhìn nhiều cũng sẽ thấy chán. Lại càng có nhiều thiếu niên trẻ tuổi hơn xuất hiện bên người tổng tài. Gã bèn đem đại mỹ nhân đuổi khỏi nhà. Đại mỹ nhân biết sớm muộn ngày này cũng đến, không nói thêm gì, thu thập đồ đạc của mình, xong xuôi bèn rời khỏi ngôi nhà mình sinh sống đã lâu.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
“Ôn Uyển, mã số 3749RQ, lại còn tốt nghiệp loại xuất sắc…” Trong sảnh lớn với tôn nền trắng bạc có rất nhiều người đang bận rộn ra vào. Nhân viên làm việc phía sau quầy ngẩng đầu dùng hai mắt đánh giá anh tiếc nuối nói: “Tiếc thế nhỉ…”. ‘Học viện’ đang dốc sức để cam kết được đầu ra đầy tài năng cho các chủ thụ thế giới, bao gồm tất cả các ‘chuyên ngành’ cũng như duy trì đào tạo tốt nghiệp với hiệu suất cao. Rất nhiều sinh viên tốt nghiệp tại đây có sự nghiệp phát triển rực rỡ, duy trì trật tự hoạt động thế giới cho đến nay.Hai ký hiệu đằng sau ID của mỗi người là từ viết tắt của ngành học. Về lý do tại sao lại nói “Đáng tiếc” nguyên nhân nằm ở việc những năm gần đây một số loại hình tiểu thuyết mới xuất hiện làm cho xu hướng trong những năm đầu bị thoái trào. Rất nhiều ngành nghề phổ biến có độ ‘hot’ vài năm trước hiện nay hầu như không ai quan tâm. Làn gió mới ‘Cường thụ’ đang ngày càng nổi lên mạnh mẽ, gần đây lại có xu hướng bùng phát tăng nhiệt.Hoặc là loại thụ có sự nghiệp đang lên đỉnh cao, hoặc là học bá lưu manh thụ bản lĩnh xuất sắc, hoặc chính là bàn tay vàng nam thần thụ. Tương ái tương sát cái gì, cường cường liên hợp cái gì… Thậm chí mấy năm trước hot đến mức chạm vào là bỏng cả tay, thế mà giờ dường như đã không còn ai nhắc đến nữa. Tóm lại, ‘thụ’ phải vừa mạnh mẽ, đẹp trai, vừa kiên cường, thậm chí rất nhiều quan điểm về omega được định nghĩa lại, một số người còn so sánh với alpha. Tóm lại, ‘thụ’ phải cường, phải ngon giai, phải mạnh. Thậm chí nhiều omega thụ cũng được định nghĩa lại một lần nữa, còn mạnh hơn cả một tên alpha.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Thanh Y Bàng Bàng | Sủng | Hoàn thành
Hồng Kỳ cảm thấy chán chường, mệt mỏi vì phải bon chen trong cuộc sống đầy phức tạp này. Chị họ của hắn cũng tốt bụng, muốn giúp đỡ hắn, nên nhận giúp hắn công việc trông coi WC, lấy chút tiền, bình thản độ nhật. Ở nơi đây, hắn gặp được rất nhiều kiểu người, thấy được nhiều khuôn mặt thật sau lớp mặt nạ họ khoác. Có những kẻ quần áo là lượt, bề ngoài bóng bẩy, thế nhưng nội tâm lại dơ bẩn cực kì, tiền vệ sinh ba hào cũng muốn quỵt. Có những người quyền cao chức trọng, thế mà không trả tiền WC, lại còn muốn bòn rút tiền của người khác.Các hộ buôn bán ra vào WC buôn chuyện với nhau, cuộc sống thường nhật của Hồng Kỳ cũng đầy màu sắc. Dòng đời đẩy đưa, Hồng Kỳ gặp được người định mệnh của đời mình, là một nam nhân nhặt phế liệu, mặt mày ngăm đen, quần áo nhàu bẩn, nhưng lại có lòng tự trọng và trách nhiệm. Mối quan hệ giữa hai người bắt đầu từ một hiểu lầm. Bọn quản lý làm khó, muốn ỷ thế hiếp người đuổi Hồng Kỳ đi, rồi có một cô cũng canh WC, có đứa con nhỏ, được người làm mai, lăm le muốn góp gạo thổi cơm chung với Hồng Kỳ... và hàng ti tỉ vấn đề rất đời thường khác. Tóm lại, đây là một câu chuyện kể về cuộc sống bình thường của những con người bình thường.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Thu Thiên Tại Thời | Sủng | Hoàn thành
Lâm Duyệt Hoa gọi Trác Hướng Minh trở về, mở đường xong, cuối cùng cũng tiến vào ý chính: "Con cũng không nhỏ, không phải mẹ quản con, nhưng con cũng không thể thật sự sống hết đời với công việc?"Từ đi học đến tốt nghiệp rồi tới đi làm, đã qua bao nhiêu năm, mẹ hắn xác thực không nhúng tay vào cuộc sống của hắn, Trác Hướng Minh im lặng một chút, rồi nói: "Ngài thật sự sốt ruột khi thấy con kết hôn muộn, hay là chỉ muốn con kết hôn với con của nhà họ Đồng ngay bây giờ?"Hai mẹ con từ trước đến giờ không thích vòng vo quanh co, Lâm Duyệt Hoa không kéo dài: "Cần kết hôn với con của Đồng gia, thuận tiện sốt ruột cho người cô đơn là con. Con cưới Đồng Yến, mẹ bớt lo được hai chuyện."Ba Trác Hướng Minh là Trác Chính Đức say mê nghệ thuật, vốn tâm tư không ở trên phương diện làm ăn, nhưng đời ông chỉ có một alpha, cũng chỉ có một người con trai là ông, cuối cùng miễn cưỡng tiếp nhận gia nghiệp, năm hai mươi lăm tuổi sau khi cưới Lâm Duyệt Hoa, mãi cho tới bây giờ, đều do Lâm Duyệt Hoa làm đương gia, ông đã sớm gác tay không quản.Trác gia chủ yếu làm công nghiệp, còn Trác Hướng Minh cảm thấy hứng thú với chứng khoán, sau khi tốt nghiệp có sự nghiệp của mình, cho nên nghiêm túc mà nói, đối với tình huống trong nhà hắn không thể biết rõ hơn nhóm nghiên cứu viên tạp chí tài chính.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Bạn đang đọc truyện Cậy Thế Bắt Nạt Anh của tác giả Thủ Sơ. "Tập đoàn Hồng Diệp" - Diệp Xán ngồi trên ghế phó lái, nói với tài xế.Tài xế đánh vô lăng, chậm rãi rời khỏi sân bay, hỏi:"Đến Hồng Diệp? Văn phòng phía nam của Hồng Diệp đúng không?" Phía nam có thêm một khu văn phòng? Diệp Xán ngạc nhiên, trong lòng hừ lạnh một tiếng. Xem ra Diệp Tự Minh cũng thật có tài, mình mới đi du học mấy năm, anh ta đã mở rộng quy mô tập đoàn không nhỏ. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Muốn Làm Cá Mặn hay Bó Hoa Của Narcissus.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Ôn Phong Như Cựu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỹ Nhân Sư Phụ Cùng Tiểu Đồ Đệ của tác giả Ôn Phong Như Cựu. Vốn dĩ ở núi sâu rừng già hẳn phải không người quấy rầy, cố tình Cố Khinh Ca võ công cao cường, giang hồ khó có địch thủ, thay sư phụ trả thù đem giáo chủ giang hồ đệ nhất tà giáo giết chết.Vì thế giang hồ các đạo nhân mã đều tới quấy rầy Cố Khinh Ca, trong nhà không hài tử muốn chính mình bái sư học trộm, trong nhà có hài tử muốn đem hài tử đưa tới học nghệ.Ai ngờ Cố Khinh Ca này tính tình thanh lãnh cao ngạo, ai đều không thấy, chỉ cho mọi người một cái bóng dáng khinh phiêu phiêu bạch y.Nhưng hắn vẫn là thu Sở Tương Xuyên.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trọng Sinh Chi Chí Tôn Tiên Lữ hay [ABO] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Công Tử Như Lan | Sủng | Hoàn thành
Mộc Nam tỉnh lại trong tiếng reo inh ỏi của chuông báo thức. Anh vươn tay tắt đi, mở mắt ra thất thần nhìn trần nhà màu trắng, ước chừng hai phút sau mới chậm rãi từ trong giấc ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại. Tối hôm qua khi đi ngủ bức rèm trong phòng không được kéo kín, cửa sổ sát đất lộ ra một khe hở bằng bàn tay, ánh sáng buổi sớm len qua khe hở chiếu vào khiến cho toàn bộ căn phòng có vẻ sáng ngời ấm áp. Mộc Nam ngáp một cái, quay đầu nhìn vị trí bên cạnh nhưng không thấy Mộc Tiểu Quy vốn phải ngủ ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được trên đùi của mình đang bị quấn lấy.Anh chống tay ngồi dậy liền nhìn thấy Mộc Tiểu Quy đáng lẽ nằm bên cạnh anh lúc này lại đang nằm giữa giường, thân hình nho nhỏ cuộn thành một cục tròn vo, một tay đang ôm đùi anh ngủ say sưa. Mộc Tiểu Quy ngủ không ngoan một chút nào. Trừ khi thời tiết như mùa đông anh ôm nó vào trong ngực, nếu không thì ngày hôm sau tỉnh dậy khẳng định không biết nó đã lăn tới tận góc nào. Có điều từ sau ba tuổi nó đã dưỡng thành một thói quen, đó là phải ôm đùi Mộc Nam ngủ. Cho dù trước khi ngủ nó nằm bên cạnh Mộc Nam thì nửa đêm cũng sẽ vô ý thức mà lăn đến bên chân anh. Mộc Nam nhìn cái đầu nho nhỏ với một nhúm tóc đang dựa vào đùi anh mà không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác tên nhóc này đã hơn bốn tuổi rồi.Anh không tiếng động mỉm cười, ngồi dậy, nhẹ nhàng rút chân ra khỏi ngực Mộc Tiểu Quy. Khi rút chân lại thấy Mộc Tiểu Quy không thoải mái giật giật thân thể, anh liền theo thói quen dùng tay vỗ nhẹ lưng nó giống như khi còn bé dỗ nó đi ngủ. Quả nhiên, dưới động tác của anh, nhóc con xoay xoay thân mình lại tiếp tục ngủ, không có đùi ôm tự động ôm lấy gối ôm cá nóc ở bên cạnh.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thất Giao Bạch (七茭白) | Sủng | Hoàn thành
Nhưng năm tháng đã tàn phá tuổi tác và chí khí của hắn mất rồi, tan biến gần như không còn có thể nhìn thấy được nữa. Lục Đức Hải nhìn về hoàng cung ở phía đằng xa, trong lồng ngực bỗng dưng thấy nóng lên, thầm than thở một tiếng thật dài. Hắn nhớ lại năm ấy lúc hắn cứu giúp nạn thiên tai ở Ly Giang. Khi đó hắn vẫn còn trẻ trung khỏe mạnh, trong tay nắm quyền lớn, đó chính là quãng thời gian rạng rỡ nhất trong suốt cả cuộc đời hắn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Công A, một mét tám, chân thon dài, có cơ ngực, có tuyến nhân ngư cùng tiêu chuẩn cơ bụng rõ ràng, có thể nói là hormone mạnh mẽ, thế nhưng, buộc phải làm 0 vì tình yêu. Bạn lữ của công A tên gọi tắt là công B. AB là thanh mai đã ở bên nhau từ hồi học sinh, từ khi còn đọc sách đến khi công tác, đã gần mười năm tình cảm, có thể nói là trung trinh không thay đổi. Trong giới cơ lão hỗn loạn này, là sự tình thập phần hiếm thấy. Cơ lão là giới đồng tính á mấy bạn!!Hơn là hai người bọn họ nguyên bản đều là 1, lại còn có thể cùng nhau qua nhiều năm như vậy. ngẫm lại liền cảm thấy khó thể tin nổi. Cho nên, các ngày hội tụ trong tuần, các bằng hữu là tiểu thụ luôn lấy bọn họ ra đùa giỡn, nói: "Hai người các ngươi có hơi quá đáng, vốn là trong giới đang tăng nhiều thịt, các ngươi còn muốn tuốt cho lẫn nhau, làm cho tỷ muội chúng ta không có một chút tin cậy." Nói những điều như vậy, cơ hồ mỗi lần có tiệc đều sẽ có người nhắc tới.Công A mỗi lần nghe đều là thờ ơ cười cười. Thế nhưng công B nghe nhiều hơn, tâm lý khó tránh khỏi cũng có chút dao động. Dù sao hắn và A cùng nhau đều sắp mười năm, lúc trước tình cảm nồng nàn, cũng đã bị sinh hoạt vụn vặt làm cho hao mòn đến bình thường như nước. Nói nữa, mười năm cùng giường cùng gối, đối với thân thể lẫn nhau đã quen biết không thể quen thuộc hơn nữa, nơi nào có nốt ruồi, nơi nào có vết sẹo, đều rõ rõ ràng ràng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tịch Liêu Nhị Tam | Sủng | Hoàn thành
"Em...em muốn về nhà, em muốn gặp mẹ." "Biết rồi, phiền chết đi được!" "Ô ô ~ ~" "Không cho khóc!" Hạ Kiêu vò vò mái tóc ngắn ngủn, có chút tức giận nhăn mày quát nhỏ. Tiểu thiếu niên ngồi xổm bên cạnh hắn ôm lấy đầu gối, lập tức nghẹn đỏ mặt không dám lên tiếng nữa, chỉ là mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn. Mặt trời buổi chiều đang ngã về phía Tây, bọn họ trốn ở sau cái giá thiết bị trong sân thể dục của trường học, ánh nắng vàng nhạt bao phủ toàn thân. Thật mẹ nó nóng chết rồi!Hạ Kiêu lau lau cái cằm chảy mồ hôi, cúi người quan sát tình huống bên ngoài, chắc là đợi một lát nữa thì có thể đi. "Mẹ em sẽ lo lắng..." Một bàn tay trắng nõn bắt lấy cánh tay mướt mồ hôi của hắn, Hạ Kiêu quay đầu nhìn bộ dáng tội nghiệp của cậu, cái áo đồng phục màu trắng bị dính lên mấy dấu chân, nhìn qua có chút ác độc, chỉ thấy nước mũi trong suốt chảy ra liền bị hít trở về, Hạ Kiêu lập tức ghét bỏ mà gạt cánh tay cậu ra.Nói thầm một câu: "Đáng đời." Diệp Chân bẹp bẹp miệng vừa muốn khóc, lần này thật sự là không ngừng lại được, chưa được một phút đã khóc lên, càng khóc càng lớn tiếng, nghe thấy thê thảm vô cùng. Toàn bộ sân thể dục trống trải đều bị bao phủ bởi tiếng khóc của cậu, nhiệt độ càng ngày càng cao làm cho Hạ Kiêu sợ tới mức tay chân luống cuống, cũng không dám hung dữ với cậu nữa, vội vàng kéo cậu đứng dậy, thỏa hiệp: "Được, về nhà về nhà, bây giờ liền lập tức trở về."
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hoahongnohoa | Sủng | Hoàn thành
Sau đó không ngừng phun châu nhả ngọc, đem hết vốn liếng văn chương ca ngợi vị bác sĩ ấy, hận không thể đóng gói cháu mình dâng lên tận miệng cho bác sĩ yêu dấu. Dụ Trừng bị tụng đến nhũn não suốt mấy ngày trời, rốt cuộc cũng không chịu nổi ánh mắt thiết tha của ông nội, đành dứt khoát ném vấn đề cho người trong cuộc còn lại. "Nếu bác sĩ Dương đồng ý, cháu cũng không ý kiến gì nữa!"Suốt thời gian ông nội nằm viện, Dụ Trừng mỗi ngày đều đến bệnh viện chăm chút cho ông. Dù mỗi ngày có thể gặp Dương Tấn Hoài đến hai, ba lần, nhưng trong suốt nửa năm, nội dung trao đổi giữa hai bên cũng chỉ nằm gói gọn trong bệnh tình của ông. Có lẽ không phải chỉ là do tác phong chuyên nghiệp, Dụ Trừng cảm thấy nguyên nhân còn là do tính cách y thật sự lạnh nhạt. Vì vậy khi biết Dương Tấn Hoài vậy mà lại đồng ý hôn sự này, Dụ Trừng khờ khạo từ trạng thái "chờ gả" một phát biến thành "hàng đã gả đi miễn trả lại".Rửa bát xong cậu bắt tay vào nấu cơm. Lúc vừa tan học, Dụ Trừng nhắn tin cho Dương Tấn Hoài, biết được hôm nay y không phải trực, cũng không có ca giải phẫu nào. Vì thế, cậu liền mua thức ăn nhiều hơn một chút dẫu sau trước giờ cậu cũng đã quen việc lo cơm nước cho cả hai người rồi. Thức ăn đã sơ chế sẵn, canh cũng đang nấu trong nồi. Chỉ còn đợi Dương Tấn Hoài về đến, cậu liền bắt chảo làm một món xào, mấy phút sau là có thể ăn cơm.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59