Cách Lâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Phải Đóa Hồng Trắng của tác giả Cách Lâm. Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu.Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. “Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!” Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu sao trái tim cô lại đập thình thịch, mà tình huống này kéo dài tới tận khi cô và người đàn ông trước mặt chào hỏi xong.“Tiểu thư Christa, em tựa như bông hồng trắng xinh đẹp thuần khiết, dụ hoặc người ta tới hái.” Ngoài ra còn những truyện cùng thể loại vô cùng hấp dẫn mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Ta Với Sư Môn Không Hợp hay Bánh Răng.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Anchan | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh - người đàn ông điển trai tựa như một vị thần dũng mãnh, là chỗ dựa mà cô muốn nắm lấy cả đời. Cứu cô một mạng, cô nguyện trao thân cho anh, trao tấm chân tình của một người con gái để đền ơn. Đối với cô, anh là một đấng cứu thế giúp cô vượt qua những tháng ngày đen tối đầy tổn thương kia. Trao thân mình cho anh, cô không hối hận. Dành tặng cho anh cả linh hồn, cô sẽ không một lời oán thán. Bởi vì cô yêu anh! Trong mắt cô, người đàn ông này chính là chỗ dựa vững chãi bao bọc cô cả đời. Người cũ tìm đến cửa? Cô không sợ, cũng sẽ không bận tâm tới! Anh ta thì đã sao? Hại cô suýt mất mạng, hành hạ cô giãy đạp quằn quại trong đau đớn. Cô hận! Người đàn ông này,cô hận anh ta đến tận xương tủy! Bước qua người cũ, đến với người đàn ông khác, đó là một bước ngoặt trong cuộc đời cô,cũng là mốc dấu quan trọng trong đời của vị ân nhân cứu mạng kia. Là cô tự động trao thân cho anh, hiến dâng trái tim cho anh, hà cớ gì mà anh phải buông tay? Đừng mơ!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Giữa thỏ con và sói xám, ai mạnh mẽ hơn ai? Giữa thỏ con và sói xám, là ai thông minh vô hạn, là ai đãng trí đến mức hồ đồ? Làm thỏ rất dễ thương, xinh đẹp, đáng yêu nhưng ngu ngốc. Làm sói thì gian tà vô cùng, nhưng lại rất mạnh mẽ! Sói muốn độc chiếm lấy thỏ, muốn "làm thịt" thỏ con, ngay cả một cọng lông cũng không chừa!
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Bài Cốt Khuẩn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Rượu Ngọt của tác giả Bài Cốt Khuẩn. Cuối hè tháng 9, thời tiết Nhạn Thành vẫn còn cách cái mát mẻ cuối thu khá xa, không khí ẩm ướt vẫn còn sự khô nóng. Tiếng ve sầu vào buổi chiều là cái đặc sắc của Nhạn Thành, tiếng kêu “rít rít” hết đợt này đến đợt khác không gián đoạn. Không ai thưởng thức dàn hợp ca bọn chúng, mọi người chỉ hận không để ném sách giáo khoa ra ngoài cửa sổ, chỉ mong nó yên tĩnh một lúc. Quạt trần trên đầu chậm rãi quay tròn nhưng không giảm được một tí nhiệt nào, thậm chí còn thổi vào một luồng khí nóng.Trong môi trường ấy, các học sinh lớp 11A7 liền không có hứng thú học tập, bọn học sinh bực bội, túm năm tụm ba ngồi trò chuyện, kéo bè kéo cánh chơi game trên điện thoại. Còn lại số ít nữ sinh thì cầm sách đọc, trang bìa xanh xanh đỏ đỏ vài chữ cái to 《Tổng giám đốc tà mị》《Sự bá đạo điên cuồng》, sách văn học còn có 《99 lá thư tình》. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Luôn Có Người Điên Cuồng Cố Chấp Muốn Độc Chiếm Tôi hay Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Quất Tử Nhất Liễu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chuyện Xưa Trước Khi Ngủ của tác giả Quất Tử Nhất Liễu. Việc học bận rộn nên tôi rất ít về nhà, có về nhà thì tôi cũng vùi mình ở trong phòng không đi ra ngoài, dần dần đã quên đi cậu em trai nhỏ nhà bên cũng đã trưởng thành, vẫn nghĩ cậu vẫn là một cậu bé tròn trịa mập mạp khi xưa. Mãi cho đến tận năm ba đại học, tôi vội vàng chạy từ Bắc Kinh về nhà để lấy đồ vật thì gặp được một cậu trai đẹp trai chưa từng thấy từ trước đến giờ. Thế nhưng tôi cho rằng đây là người mới chuyển đến nên mới không có chút ấn tượng gì, cơ mà cậu ấy thật sự rất hợp khẩu vị của tôi.Cao một mét tám mươi mấy, mặc một chiếc áo Hoodie Stussy màu hồng nhạt nhưng không hề cảm thấy xấu. Áo Hoodie này tôi cũng có một cái, nhưng tôi mặc vào lại không có cảm giác cân xứng như cậu ấy. Tôi ấn vào tầng lầu của mình rồi dự định nhìn tầng lầu cậu ấy sẽ ấn, sau đó sẽ tạo cơ hội tình cờ gặp được nhưng lại thấy cậu ấy đứng một chỗ không nhúc nhích, đang cúi đầu chăm chú nghịch di động.Tôi cho rằng cậu ấy lo chơi di động nên quên ấn, bỗng tốt bụng nhắc nhở cậu ấy: “Bạn gì ơi… bạn quên ấn tầng lầu rồi, bạn ở lầu mấy tôi sẽ ấn giúp cậu.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Vô Tình Nhặt Được Idol hay Quái Phi Thiên Hạ.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tiễu Tiễu Đôn Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Beta Đã Cắn Câu của tác giả Tiễu Tiễu Đôn Nhục. Toàn bộ quá trình không vượt quá ba giây, sạch sẽ lưu loát, nhìn một phát là biết dân bắt cóc chuyên nghiệp. Thật sự thô bạo không nói nên lời, Kỳ Dịch tức giận mắng trong lòng, sợ tới mức hai chân đều run rẩy. Nghiêng nghiêng ngả ngả bị đưa tới một nơi xa lạ, bao trên đầu được kéo ra, một mảnh trống trải rơi vào mắt. Một căn phòng trống, một hàng người vạm vỡ, mang kính râm, âu phục và giày da, tất cả đều chứng minh ta đây chính là xã hội đen.Một nam nhân ngồi trên ghế gỗ hoa lê, hai chân bắt chéo, nét mặt cao ngạo. Kỳ Dịch không đợi nam nhân mở miệng, đã quỳ xuống trước.“Đại ca, em sai rồi, em sai rồi!” Nam nhân có chút bất ngờ, nhướng mày nói: “Sai chỗ nào?” “Thẻ ngân hàng của em từ tài khoản đến số dư đều không tới nổi bốn số 0, đại ca bắt cóc em cũng vô dụng!” Kỳ Dịch kêu rên, “Hơn nữa con người em trên không có mẹ già, dưới không có trẻ nhỏ, bảo đảm không có ai chịu chuộc đâu huhu!”Nam nhân: “……”Kỳ Dịch: “Hơn nữa với gương mặt này của em, dù có đi bán mình thì cũng không bằng một phần ghế dựa của ngài!” Nam nhân ngắt lời: “Tôi không thiếu tiền.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tài Nghệ Không Bằng Người và Phượng Giá.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thử Uyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bên Người của tác giả Thử Uyên. Ngồi một lúc rồi đi thôi, tôi nghĩ vây. Lúc bình thường y nói chuyện toàn ghim đầy ẩn ý, hôm nay gương mặt lại thấy dịu dàng hẳn mấy phần, cầm ly rượu bạch ngọc chậm rãi đi kính rượu từng người. Tuy nói là y mời rượu nhưng cũng nào có ai dám rót rượu y, nhưng dù sao khách cũng đông đảo nên rượu vào bụng cũng không phải ít. Tôi ngẩng đầu lên nhìn vị tân lang này, y ngửa đầu uống rượu, ánh mắt nghiêng sang một bên đúng lúc chạm mắt với tôi.Dáng vẻ này lập tức khắc sâu vào tâm can của tôi. Có lẽ do uống chút rượu nên ánh mắt y trở nên ướt át hồng thấu, không giống những khi y tranh cãi kịch liệt với tôi trên triều. Trái tim tôi khẽ thình thịch, vội nghiêng đầu sang chỗ khác không dám liếc y thêm nữa. Tân khách rộn rộn ràng ràng, tiệc hỉ ầm ĩ, vậy mà cũng chả khuấy động nổi đến trái tim tôi. Tôi mới chỉ thất thần một lúc thôi mà y đã chú ý tới, bước đến trước mặt tôi.Y hỏi: “Sao hôm nay Trình đại nhân nhìn có vẻ mất hứng thế? Sắc mặt này là sao đây?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tướng Quân Của Trẫm Chạy Rồi và Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
thuong | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nuôi Lớn Để Thịt của tác giả thuong. Chiếc xe Mercedes màu đỏ tươi đậu trước cổng, một người đàn ông mặc âu phục, nghiêm trang cầm chiếc ô đứng bên cạnh ghế lái. Cô Chủ mới đi học về. Tên vệ sĩ kính cẩn, mở cửa, che ô cho Mỹ Lệ, sau đó nhận lấy chìa khoá đánh xe vào gara. CHÚ...CHÚ.... Mỹ Lệ chạy vào, miệng không ngừng kêu gọi. Diệp Phong Thần ngồi trong phòng khách, bị động tĩnh lớn của cô làm cho giật mình, miệng lẩm bẩm.Nha đầu này, hôm nào về cũng nháo loạn như vậy. Chú Chú...cháu đứng top rồi nhé...chú thưởng cháu gì đây, cháu giữ đúng lời hứa nhá. Diệp Thần gập chiếc laptop xuống, âm trầm khoanh tay trước ngực, nhướng mày nhìn cô. Vậy cháu muốn gì? Quần áo, son phấn hay tiền tiêu vặt. Mỹ Lệ xìu mặt xuống, hai má phụng phịu. Chú nghĩ cháu còn thiếu những thứ đó sao? Cô chỉ chỉ vào trán ra hiệu.Chú hôn an ủi cháu đi, như lúc nhỏ chú thường làm ấy. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chị Vợ Anh Yêu Em (Bản Mới) và Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Trạch Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện A, Nắng Lên Rồi! của tác giả Tử Trạch Hoa. một khi gặp phải bất kỳ chướng ngại vật nào, thì cuộc đời này cũng coi như xong rồi. Một bà cô già không đàn ông, không tiền bạc, không tinh thần chiến đấu, không có gì trong tay, thế là hết.” Lâm Thanh kết luận. “Sẽ ổn cả thôi, Lâm Thanh.” Có lẽ Phùng Quân đã mệt mỏi, anh nhẹ nhàng dựa đầu vào ghế sô pha: “Ngẫm lại xem, trước đây có thể cô đã từng khóc vì điểm của một bài kiểm tra, khóc vì những chuyện vặt vãnh, khóc vì những sai lầm, nhưng bây giờ nghĩ lại, cô có còn muốn khóc nữa không? Cô sẽ không, vì mọi chuyện đều đã qua rồi. Sau một thời gian, khi nghĩ về những trải nghiệm này, cô sẽ không còn muốn khóc nữa.” “Em có biết tại sao tôi lại nói với em điều này không?” Phùng Quân đút hai tay vào túi quần: “Cho dù là lúc tôi mới vừa đến đây, mọi thứ mới vừa bắt đầu, đối mặt với núi rừng hoang vu và sự cô đơn tịch mịch càng khiến người như sắp phát điên, nhưng tôi chưa từng nói với bất cứ ai về điều này. Tôi cảm thấy việc nói với người khác về điều này thật không đáng mặt đàn ông. Nhưng mà, tôi lại nói với em, tất nhiên, nó không chỉ vì sự công bằng của cái gọi là câu chuyện trao đổi, mà là…” Phùng Quân dừng lại, Lâm Thanh muốn tránh ánh mắt của anh, nhưng cô không thể: “Em hiểu ý tôi chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quái Phi Thiên Hạ và Boss Nữ Hoàn Mỹ.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cố Tiểu Tam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Long Tế Chí Tôn của tác giả Cố Tiểu Tam. "Trần Dương, đổ nước rửa chân của chúng tôi đi." Hai cô gái ngồi trên ghế sô pha vừa ngâm chân xong, giờ đang lười biếng dựa người vào ghế, điệu bộ lẳng lơ, xinh đẹp không phân cao thấp. Hai cô gái này một là vợ của Trần Dương và một là bạn thân của cô ấy. Nghe lời vợ, Trần Dương khom người mang hai chậu nước rửa chân đi đổ, không dám có bất kỳ câu oán hận nào, ai bảo anh là một thằng ở rể không có địa vị chứ?Kết hôn hai năm rồi nhưng ở trong nhà, anh không có một chút địa vị nào cả... Bình thường chỉ vì chút chuyện nhỏ mà vợ và mẹ vợ của anh cũng chửi ầm lên, nếu anh dám cãi lại thì lập tức sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Ở cái nhà này, địa vị của Trần Dương còn không bằng một con chó. Kết hôn với Tô Diệu hai năm, đến tay cô anh cũng chưa động vào được. Hàng ngày, anh chỉ có thể ngủ trên sàn nhà, vì Tô Diệu không chỉ ghét anh mà còn coi thường anh, cô cảm thấy anh không giống một người đàn ông.Giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa là công việc hàng ngày của Trần Dương. Không chỉ vậy, anh còn phải chuẩn bị ngày ba bữa cơm đúng giờ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê và Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!.
167.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Truyện teen Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ là truyện cực kỳ hấp dẫn và lý thú, truyện với nội dung đặc sắc và cách xây dựng nhân vật cũng đầy sáng tạo pha lẫn sự hài hước, mang lại tiếng cười vui nhộn cho độc giả. Một vị tiểu thư vốn dĩ hiền từ, nhân hậu của một tập đoàn trong hàng đầu thế giới sau thời gian ngắn ngủi trở thành một tiểu thư lạnh lùng, đa sắc thái, giết người không ghê tay, đầy mưu mô xảo quyệt do vụ tai nạn, mất trí nhớ và trở thành con nuôi của một tập đoàn cũng giàu có ngang bằng gia đình cũ.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lâm Thất | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thầy À! Em Yêu Anh của tác giả Lâm Thất. Sáng hôm sau, V.Anh cùng Trang cũng vào dọn vệ sinh cùng các bạn. Khi đến trường V.Anh đã thấy Hải ở đó đang điểm danh mọi người. Thấy vậy cô cũng lại chào hỏi. V.Anh : dạ em chào thầy. Hải nhìn cô rồi bỗng nhiên cốc lên đầu cô 1 cái. Hải: này lớp trưởng mà đi trễ thế hả? V.Anh: dạ...tại em. Hải: còn dám cải hả. Tôi nói cho em biết từ đây về sau trường lớp có hoạt động gì thì em phải vô đầu tiên để điểm danh nghe chưa.V.Anh :dạ em biết rồi \(cô dần dần ghét Hải\). Vệ sân dưới sân xong thì đến dọn vệ sinh lớp học, thế là mọi người đều lên lớp, khi dọn dẹp đã gần xong, Hải bước vào.. Hải: này V.Anh đã thu xong đơn gia nhập câu lạc bộ của các bạn chưa? V.Anh :dạ...dạ..em quên. Hải: lớp trưởng gì mà kì vậy hả có tí việc cũng làm ko xong, mau đi thu đi rồi đem xuống văn phòng cho tôi rõ chưa. V.Anh: dạ \(cô tỏ vẻ thái độ\) Lát sau, cô đem xuống văn phòng nộp cho Hải. Cô đặt xuống bàn. V.Anh: dạ đây.\(mặt cô hiện rõ lên vẻ bực bội\).Hải: ừ để đó đi lát tôi xem. Nhờ vả người ta mà chẳng có tiếng cảm ơn mà còn tỏ ra lạnh lùng nhìn chẳng ưa một tí nào \(V.Anh nói nhỏ\). Hải: em lầm bầm gì thế hả? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử và Thiên Đường Nơi Em.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Huyền Yizi | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiên Kim Trả Thù Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Sở Hàn - thiên kim đại tiểu thư của Sở Gia. Cô bị mẹ kế và em gái bàn mưu hãm hại, nên trong tai nạn đó… ba cô vì bảo vệ cô nên đã không qua khỏi còn cô thì bị mất trí nhớ. Cô được một đôi vợ chồng cứu giúp nhận cô làm con nuôi và cho cô một thân phận mới với cái tên Lạc Hiên Di. Một năm sau đó đôi vợ chồng qua đời, cô bắt đầu lên phố tìm công việc thích hợp cho mình và cũng là lúc cô chạm mặt Lâm Hạo Thiên - vị hôn phu trước đây của cô. Anh nhận ra cô là Sở Hàn, người mà anh sẽ lấy làm vợ đã mất tích một năm trước nhưng cô lại không nhớ những chuyện trước đây kể cả Sở Hàn có phải là cô không cô cũng không còn nhớ. Sau tai nạn đó tính cách cô cũng thay đổi, cô bị Lâm Hạo Thiên vị tổng tài bá đạo bắt về làm vợ vì anh cho rằng cô chính là Sở Hàn. Lúc này cô gặp Sở Nguyệt - đứa em gái độc ác từng muốn giết cô để cướp lấy vị hôn phu của cô… Thời gian sau này cô dần nhớ lại tất cả rồi lợi dụng tình cảm của vị tổng tài kia để trả thù em gái và mẹ kế, liệu sau này cô có trả được mối thù giết ba và thực sự cảm nhận được tình yêu của anh? Hãy cùng theo dõi nhé...."Kéttt… két…rầm!"Chiếc ô tô đang lưu thông trên đường bất ngờ mất kiểm soát, trước khi va chạm đâm thẳng vào nhà kho chứa hàng ở phía trước một cô gái đã bị đẩy ra khỏi xe. Một tiếng động lớn vang lên :"Đoàng…"Cô gái biến mất. Chiếc xe bốc cháy trong tình trạng bị lật ngửa và nát đầu xe, đoạn đường xảy ra tai nạn chật ních người chẳng mấy chốc xe cảnh sát tới……Tại phòng khách của một căn biệt thự sang trọng, một người đàn ông đang ngồi vắt chân trên ghế đôi mắt nhắm lại vẻ trầm ngâm, tay cầm ly rượu lắc qua lắc lại. Ti vi đang mở, cả căn phòng yên tĩnh chỉ nghe thấy tin tức đang chiếu trên ti vi kia :"Vừa có một vụ tai nạn xảy ra ở đoạn đường H, nạn nhân là Sở Đức Phong \- Sở lão gia của Sở Gia…"Người đàn ông kia đột nhiên giật mình mở mắt lạnh lùng cầm điều khiển "phụp". Ti vi tắt. Từ bên ngoài trợ lý của anh chạy vào thở hồng hộc :"Thiếu gia, Sở lão gia của Sở Gia gặp tai nạn vừa qua đời hiện tại Sở Gia đang làm tang lễ cho ông ấy… "Anh vội ngắt lời chàng trợ lý, điềm đạm đặt ly rượu lên bàn và đứng phắt dậy chỉnh lại cà vạt."Cử người tới Sở Gia, chia buồn cùng người nhà họ… ""Còn chuyện gặp mặt Sở đại tiểu thư của Sở Gia thì sao thưa anh?""Để sau đi, họ đang có tang"."Vâng …"Vụ tai nạn của Sở lão gia được báo chí đặc biệt quan tâm vì Sở Đức Phong là chủ tịch của Sở Thị \- một tập đoàn lớn đang trong tình trạng sắp phá sản. Cái chết của ông quá đột ngột, vợ hai và con gái thứ của ông khóc lóc than thở trên sóng truyền hình khi đám tang diễn ra.
33.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Bút Thượng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng của tác giả Bút Thượng. Trời đêm âm u, tịch mịch. Gió cuồn cuộn rít gào quanh trấn nhỏ. “Bụp.” Đèn phòng khám bỗng nhiên vụt tắt, Mạt Hân Vũ nhìn ra ngoài cửa kính, khắp các con đường đều chìm trong bóng tối đen kịt, giơ tay cũng chẳng thấy được năm ngón. “Lại mất điện…mỗi lần giúp cô ấy trực ban là y như rằng chẳng có chuyện gì tốt cả.” Mạt Hân Vũ nhỏ giọng cằn nhằn, cúi người mò mẫm lấy nến dưới ngăn tủ ra đốt, gió lạnh từ khe cửa lùa vào làm ánh sáng yếu ớt của ngọn nến không ngừng lay động.Cô đến bên cửa kính chuẩn bị khép cửa lại rồi nằm xuống giường bệnh nghỉ ngơi, vừa mới giơ tay ra định đóng cửa lại thì một bóng đen cao lớn đột ngột xông vào. Nói là xông vào chẳng bằng nói là ngã vào. Mạt Hân Vũ giật mình, hét lên một tiếng rồi cũng ngã ra đất theo cái bóng đen đó.“A…” Cô lơ mơ đẩy người đang nằm trên người mình ra, định nhấc chân đi thắp nến nhìn cho rõ người vừa tới, người đang nằm trên mặt đất kia chợt phát ra tiếng rên khe khẽ đầy đau đớn. “Ưm…”Là giọng đàn ông. “Này, anh không sao chứ?” Mạt Hân Vũ nương theo ánh sáng lờ mờ chạm vào cánh tay anh ta. Người anh ta rất nóng! Giống như người bệnh đang bị sốt cao! Mạt Hân Vũ run lên, vội vàng đỡ lấy vai người đàn ông đó dìu anh ta đứng dậy. “Tôi dìu anh lên giường nằm rồi sẽ đi lấy thuốc hạ sốt cho anh.” “Đừng đi…” Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vận Mệnh Thế Gia và Nhặt Tiểu Nha Hoàn Làm Vương Phi.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Kết La Lết | Teen | Hoàn thành
Tôi là Thiên An, tôi là một cô gái mới bước vào cấp 2. Tôi tự thấy mình không xinh cũng chẳng đẹp nhưng mọi người xung quanh nói tôi có nét. Không xinh đẹp mà tôi còn học không giỏi nữa, à không không phải không giỏi mà tại tôi lười nên không đứng trong Top của lớp được. Gia thế của tôi cũng bình thường, không giàu mà cũng không nghèo, gia thế tôi là đứng giữa giàu với nghèo ấy. Tính tình tôi thân thiện, dễ nói chuyện nên cũng được kha khá bạn chơi cùng, mỗi tội tôi nhạt, lanh chanh, nóng tính với lại hay ăn to nói lớn lắm, chả khác gì con trai ý.Tôi có 1 đứa bạn thân, nó béo như heo, ăn nhiều như lợn nhưng mà ú ú nhìn cute phô mai que lắm, nó tên là Quyên hay còn được bọn trong lớp gọi là Mặt lợn, Lợn lòi, Ú... vân vân và vũ vũ những cái tên liên quan đến lợn khác, sức học của nó cũng tà tà ngang tôi, không tôi hơn nó 1 chút, nhan sắc thì cũng không đến nỗi, mắt mí lót, mũi hơi bị tẹt, môi trái tim nhưng mà nhìn ở góc nghiêng thì nó xinh lắm, tự tôi với vài đứa nữa thấy thế.Con này nó tốt tính nhưng mà một khi đã ghét ai là ghét ra mặt, đứa nào đã muốn nói xấu nó thì tránh xa tôi ra mà muốn nói xấu tôi thì tránh nó ra, không là sẽ bị hai đứa chúng tôi cho ăn chửi đấy. Bọn tôi cũng không phải là thánh chửi gì và cũng rất là ngại va chạm, nhưng một khi đã đụng chạm thì chả ngại thị phi, chỉ sợ gọi phụ huynh thôi. Mặt lợn phóng khoáng lắm, thích gì thì cứ nói nó nó bao hết, muốn uống trà sữa thì nó mua cho cả hai, muốn ăn gì nó cũng bỏ tiền ra mua cả, nó đã mua cái gì mà đẹp thì nó cũng mua hai cái, tôi một nó một, con nhà có điều kiện mà, chỉ cần khi nào nó cần thì tôi có mặt là được rồi, được đứa bạn thân như nó là coi như tôi có phước lắm đấy.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
fairy_galaxies | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hot Boy ? Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!! của tác giả fairy_galaxies. “AAAAAAAA!!!”- Cả căn phòng như rung chuyển, mà độ rung của nó phải tính bằng… richter. Tôi- Nguyễn Hoàng Linh Đan, học viên năm nhất Học viện Royal chẳng nhẽ ngay thứ 2 đầu tiên đã đi học muộn thế này sao? Còn nhớ ngày nhập trường hôm đó… Nguyễn Hoàng Linh Đan!!! Em có nghe tôi nói gì không đó?Dạ, tại trường mình to và đẹp quá, nên em…- Tôi, lúc đó đang đứng ngẩn ngơ trước tấm biển ” HỌC VIỆN ROYAL” đẹp như mơ án ngữ ngay ngắn bên cạnh cánh cổng to oành sơn màu xanh rêu cổ kính. Mới nhìn qua, chắc ai cũng nghĩ nó phải có thâm niên cả trăm năm là ít ấy chứ, thế mà tôi thì lại chẳng biết nó “mọc” ra ở đây khi nào.Cái trường Đại học kiểu này tôi tưởng chỉ có trong mấy quyển truyện mà tôi hay đọc cho bọn nhỏ gần nhà nghe thôi chứ. Một ngôi trường dành cho quý tộc, trường của con nhà giàu … Ôi, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu rồi. Nhà tôi không nghèo nhưng cũng chẳng giàu có gì, sao mẹ tôi lại cứ nằng nặc bắt tôi phải vào đây học cơ chứ, tiền học mỗi tháng đến cả nghìn $ ấy. Hic… nếu mẹ có thừa tiền sao không cho đứa con nghèo khó đáng thương này đi??? Không nói nhiều, bây giờ em đi theo tôi lên phòng hiệu trưởng trình diện, sau đó tôi sẽ dẫn em lên phòng kí túc xá! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sư Phụ Ta Cùng Ngươi Phi Thăng và Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Hôi Tiểu Thường (Cá vàng nghe sấm) | Ngôn tình | Hoàn thành
Quang cảnh lúc 5 giờ sáng vẫn còn chưa rõ ràng. Ánh sáng đèn hắt xuống dưới mặt bàn gỗ màu nâu, chiếu sáng một góc. Trong ngõ nhỏ nghe được loáng thoáng tiếng nói chuyện, thêm cả tiếng chó sủa. Sống lưng Úc Hỉ thẳng tắp ngồi ở trước bàn, cánh tay đè lên trên tập đề thi. Bên cạnh đặt một cốc cafe, hơi nóng bốc lên nghi ngút. Là loại cafe hòa tan, 1 tệ 1 gói, có thể gượng ép ngăn lại vài phần buồn ngủ, cũng không biết là do trong lòng tự cho là như vậy hay là loại cafe này thật sự có tác dụng.Cô giơ tay vén một góc của rèm cửa sổ, nhìn xuyên qua kính thủy tinh, phía xa xa là bầu trời u tối giống như được bao trùm bằng một dải lụa nhung màu đen. Úc Hỉ nhìn một lúc mới bỏ rèm cửa sổ xuống. Cầm lên cây bút mực màu đen tiếp tục hoàn thành tập đề thi Tiếng Anh còn đang dang dở. Làm xong một tờ đề thi Tiếng Anh thì ngoài cửa sổ trời cũng đã bắt đầu hửng sáng. Trong phòng khách có tiếng bước chân không rõ ràng.Bước chân tiến gần đến cửa phòng thì dừng lại. Liễu Hương Đông đẩy cửa ra thấy Úc Hỉ đang ngồi trước bàn chăm chỉ học bài. Trong lòng bà vui vẻ nhưng cũng lo lắng sợ con gái sức khỏe yếu không chịu được, bà dặn dò: "Trong nồi có cháo, lát nữa con nhớ ăn đấy nhé, mẹ đi trước đây." Liễu Hương Đông làm việc tại một siêu thị lớn ở gần nhà, mỗi ngày đều phải có mặt ở chỗ làm trước 8 giờ, ông chủ rất nghiêm khắc, cũng may chỉ cần ngồi vài trạm xe bus là đã đến nơi. Úc Hỉ gật đầu: "Vâng. Mẹ, buổi tối con phải ra ngoài một chuyến, hôm nay là sinh nhật của Ôn Thiền."
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thanh Vân Đãi Vũ Thì | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thư Tình Gửi Tần Thúc của tác giả Thanh Vân Đãi Vũ Thì. Ý cười trên mặt Sở Dịch càng rõ, nghiêng đầu, lấy tay nhẹ day trán vài cái, nói “Được”. Có lẽ, lúc này cậu cũng không được phép nói không. Sở Dịch nghĩ, chuyện tiếp theo nói ra thật khiến người khác thẹn thùng, hơn nữa còn chút khác thường. Cậu là một tân binh mới xuất hiện, trong hàng vạn hàng nghìn tân binh mà nói, lần đầu tiên trổ hết tài năng lại không thể lọt vào mắt xanh của đạo diễn có tiếng, nhưng lại khơi dậy hứng thú, suy nghĩ xằng bậy của một tay ăn chơi nào đó.Cái vị Ngô tổng vừa được người kia nói tới, chính là một trong số những nhân vật có thể quyết định sống chết của người khác trong cái vòng giải trí này. Một tuần trước, Ngô tổng đã từng nhắn nhủ với Sở Dịch là không muốn đơn độc, trực tiếp nói ra ý tứ tiếp cận. Nếu Sở Dịch từ chối vị công tử này, vậy con đường sinh mệnh sau này liền chào đón băng giáCậu cự tuyệt một cách kiên định, không câu nệ, nhưng cũng không đến mức triệt luôn đường lui của người ta, vốn nghĩ chuyện này tới thế là xong, ai ngờ, quản lý của cậu lại truyền tối hậu thư từ cấp trên đến cho cậu. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chư Thiên Vạn Giới Thành và Ông Xã Thần Bí.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Thừa Thuyền Khán Kình | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chồng Chồng Vườn Trường của tác giả Thừa Thuyền Khán Kình. Cách đó không xa là biển rộng bát ngát, được ánh nắng chiếu ra ánh sáng ấm áp. Trên bờ cát, gió biển thổi tới, như vừa nói vừa cười, hoàn toàn là bộ dáng nhàn nhã. Lê Tư Viễn mặc một cái áo hoodie màu trắng, với quần Jean trắng trên áo có in các chữ cái tiếng anh. Hắn mới vừa tắm rửa xong từ phòng thay quần áo bước ra, tóc còn chưa khô, hắn lấy chiếc khăn trắng đang lau trên đầu, một bộ dáng tập trung tinh thần, mày hơi liếc, đôi tay linh hoạt chơi game trên điện thoại, một tay ngẫu nhiên mà xoa xoa tóc. Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm những câu chuyện đoản văn khác như: Sau Khi Bị Biến Thái Theo Dõi hay Công Tử Có Bệnh.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55