Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chân Bảo Lộ tuy trong lòng cảm thấy chua chát, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ có thể tự an ủi bản thân sẽ tìm được người tốt hơn. Thành thành thật thật, có thể bảo vệ được nàng, đối xử với nàng như châu như bảo. Đúng vậy, nếu bộ dạng có thể đẹp mắt một chút thì tốt hơn. Nghĩ tới đây, Chân Bảo Lộ liền cong môi cười cười, rồi sau đó ngửa đầu nhìn cây hoa hải đường trước mặt mình. Hoa hải đường hồng như son, nở ra thật xinh đẹp. Chân Bảo Lộ quan sát tới lui, liếc thấy đầu cành cây kia nở xinh đẹp nhất. Nàng duỗi cánh tay, muốn hái xuống. Không biết làm thế nào thân thể nhỏ bé tám tuổi này, cách đầu cành còn có một khoảng cách rất lớn. Với không tới. Chân Bảo Lộ nhíu mày ảo não, nhưng theo như tính tình, càng hái không đến, càng muốn chiếm được. Đang lúc Chân Bảo Lộ nhón chân nhảy lên nhảy lên, sau lưng đột nhiên vươn tới một cánh tay, thoáng nâng lên, dễ dàng thay nàng đem đầu cành cây có hoa hải đường đẹp nhất hái xuống, đưa tới nàng trước mặt. "... Nè." Chân Bảo Lộ sững sờ nhìn hoa hải đường trước mắt. Hoa hải đường kiều diễm, cùng những ngón tay thon dài cân xứng khá là đẹp mắt. Chân Bảo Lộ xoay người lại, thấy trước mặt là một thiếu niên cao to, liền nhìn thẳng vào khuôn mặt hắn thật lâu. Chân Bảo Lộ lấy lại tinh thần, thấy ánh mắt tối đen như mực của vị thiếu niên cũng đang nhìn mình chằm chằm, lập tức cảm thấy có chút sởn tóc gáy. Chân Bảo Lộ lui hai bước về phía sau, hít sâu một hơi, mới nói: "Ta... Ta không cần." Vị thiếu niên thoáng nhíu mày... Lần đầu gặp gỡ, cũng không ngỡ sẽ thành duyên nợ trăm năm...
32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Truyện Thiên Chấp Chuyên Sủng là tựa truyện hay, thú vị và độc đáo thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời và chuyện tình của hai nhân vật đồng tính. Kỳ Phong lần đầu tiên gặp Kỷ Vân Phàm thì liền mê đắm vì khí chất và năng lực nổi bật của cậu. Chính vì vậy, Kỷ Vân Phàm không thể hiểu được vì sao Kỷ Phong lại phải giấu diếm bản thân là sinh viên mà làm tiếp viên nam trong câu lạc bộ, tiếp rượu nói cười chỉ vì tiền. Cho đến khi hắn hiểu được Kỳ Phong làm vậy vì muốn thực hiện tâm nguyện cuối cùng của chị gái đang bị bệnh nặng, từ thâm tâm Kỷ Vân Phàm tràn đầy thương tiếc và đau lòng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ngụy Ngọc Vy Hân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thiếu Soái Lạnh Lùng: Sủng Vợ Lên Đến Tận Trời của tác giả Ngụy Ngọc Vy Hân. Hiểu Đình ở phía đầu dây bên này giả vờ lo lắng hỏi Trần Thiên Ngọc, chứ thật ra anh ta biết là hôm nay cô đến thành phố A để thu âm ca khúc mới. Trần Thiên Ngọc là ca sĩ nổi tiếng, giọng hát cô rất ấm và ngọt ngào nên mới được rất nhiều fan hâm mộ yêu thích, Hiểu Đình là giám đốc công ty giải trí Vũ Đình, vì cô nổi tiếng nên anh ta mới lợi dụng cơ hội này đồng ý cưới cô. Chứ người anh ta yêu chỉ có Trần Thiên Ninh \- em gái của Trần Thiên Ngọc, vì Thiên Ninh chỉ mới nổi nên anh ta mới lợi dụng cô nhằm để cho cô ta trở nên nổi tiếng. Trần Thiên Ngọc vừa bước xuống máy bay đến thành phố A, thì nhấc máy lên trả lời Hiểu Đình: "\- Em đến thành phố A để thu âm ca khúc mới, có lẽ đến ngày mai em mới về kịp! Sao, nhớ em rồi à?" Hiểu Đình một tay ôm lấy Trần Thiên Ninh, một tay cầm điện thoại giả vờ nói với cô: "\- Đúng rồi, anh nhớ em rồi, bảo bối à! Nhanh thu âm ca khúc mới rồi mau về với anh nha!" "\- Được rồi, anh ở công ty thu xếp lịch trình giúp em nha! Em phải đi rồi, tạm biệt anh!"Trần Thiên Ngọc vừa cúp máy, anh ta cũng quăng điện thoại xuống rồi tình tứ với Trần Thiên Ninh đến chiều. Ở thành phố A, cô thu âm xong ca khúc mới sớm hơn dự tính nên đã bay về thành phố C trong buổi chiều. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Quân Hôn Tỏa Sáng và Anh Có Thể Dừng Bước Lại Vì Em Không?.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma của tác giả Dê. " Khốn kiếp, cậu ngồi lên cho tôi!" "Hàn Thiên ...... Tôi.... Tôi... xin lỗi. Không phải..... Cố ý..." Hoa Vũ từ dưới nền nhà khó khăn chống tay ngồi dậy, liếm giọt máu rỉ ra trên môi, run rẩy nói, cái tát vừa rồi chỉ như lướt qua mà đã khiến cho cậu như chết đi sống lại. "Thiếu gia, xin ngài đừng nóng giận, Hoa Vũ nhỏ người bất cẩn, còn đang bị sốt, nên không cẩn thận đổ súp vô người thiếu gia, tôi...tôi sẽ lau cho ngài ngay..."Lão quản gia đứng một bên sớm đã lo lắng đến đổ mồ hôi, nhưng bản tính thiếu gia thế nào lão biết rõ, chỉ nói đỡ mấy lời cho hài tử kia mà lão dường như đã dùng hết can đảm cả đời mình. Cái mạng già này thật sự sống khó khăn! " Quản gia, muốn bảo vệ cho thứ này? Có phải ông thấy mình sống đủ lâu rồi không??" Hàn Thiên kéo chiếc ghế lại trước mặt Hoa Vũ, ung dung ngồi xuống, ánh mắt sắc bén quét qua người lão quản gia khiến lão rét run, tự biết mình đã quá phận, cúi đầu không dám nhìn thiếu gia lâu thêm chút nữa. Lão còn quý cái mạng lắm.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giáo Sư, Em Có Thể Tốt Nghiệp Chưa? và Thiên Đường Quá Xa, Nhân Gian Thì Gần.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ta nói, điếm vô tình đào vô nghĩa. Có lẽ cũng đúng thật. Một loại vốn sòng phẳng, công khai quan hệ, một loại là che giấu, vụng trộm. Dù cho ai phải chọn một trong hai cũng sẽ chọn cái đầu mà thôi. Dù là một phụ nữ chung chăn gối thì sao, còn tốt hơn loại ngoại tình lăng loàn... không cần cũng chả sao!
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nãi Khẩu Tạp | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xem Chim Không Anh của tác giả Nãi Khẩu Tạp. Một tên biến thái thích khoe thân mở rộng vạt áo măng tô ngay trước mặt “cô nàng”. “Cô nàng” ngước mắt nhìn thẳng vào đối phương, sau đó ngậm thuốc đứng dậy, bình tĩnh kéo quần mình xuống.Tên biến thái kinh hãi định chuồn đi, lại bị Ôn Thừa Thư nhanh tay tóm được. Ôn Thừa Thư nhìn về phía cô gái cao gầy trước mặt, mở miệng: “Em gái à, em…”Nói được một nửa, anh lại bất cẩn liếc xuống nửa dưới của “cô nàng”, không khỏi cứng họng, cuối cùng, anh gian nan nói cho hết lời: “… Không sao chứ?”Hình Dã ngậm thuốc, ánh đèn đường mờ nhạt làm cho cái nốt ruồi nhỏ màu nâu ở đuôi mắt cậu sáng lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của người đối diện, cậu chậm rãi kéo quần tử tế, như không có chuyện gì xảy ra, đáp lại một câu: “À, không sao.”Lần thứ hai Ôn Thừa Thư nhìn thấy Hình Dã, lúc này cậu đang mặc một cái áo gió dài, nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt hơi hồng hồng. Cậu ghé sát lại gần, thấp giọng cười hề hề như kẻ tâm thần, hỏi: “Xem chim không anh?”Ôn Thừa Thư: “…”Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nam Độc Giả Xuyên Nhầm Sinh Tử Văn Tổn Thương Không Dứt hay Tính Sư.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Diệp Phi Dạ | Ngôn tình | Hoàn thành
Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt là một cặp đôi kì lạ. Họ bất ngờ quen biết nhau, ghét nhau như một cặp oan gia rồi cũng đột ngột anh rơi vào lưới tình sâu tựa biển của Lăng Mạt Tiểu Thư. Nhưng với tâm lý của một cô gái đa sầu đa cảm và từng trải qua nhiều tổn thương, cô vẫn sợ hãi khi đón nhận tình cảm của gã trai đẹp mã và cực kì vô sĩ lẫn biến thái này, dù với người ngoài, hắn là tổng giám đốc cao cao tại thượng.
181.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tiểu Bạch | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lạc Tích của tác giả Tiểu Bạch. Màn đêm buông xuống, ngẩng đầu nhìn phía trăng lưỡi liềm treo cao chân trời, gió tây gào thét, mang theo vài phần lạnh lẽo và ngột ngạt, để cả một sa mạc đầy rẫy hơi thở không có sinh khí, tiện tay nắm lên cát vàng bên cạnh, nhìn theo nó không ngừng từ bên trong khe hở chảy ra, không khỏi nắm chặt thêm. "Thủ Bị, ngài làm sao ở chỗ này, mau trở về thôi, Tướng quân triệu ngài." Một thanh âm cắt đứt tâm tư. "Được, vậy thì trở về." Dứt lời, đứng dậy phủi cát đất một cái, quay người đi đến phía doanh trướng."Mạt tướng tham kiến tướng quân." Bạch Lạc Tích đi vào trướng chính. "Điện hạ không cần đa lễ." Lưu tướng quân nâng dậy Bạch Lạc Tích. "Không biết tướng quân tìm ta có chuyện gì?" Lưu tướng quân không nói gì, mà là cầm lấy mật thư trên bàn đưa tới, Bạch Lạc Tích nhìn một lát, đem thư âm thầm cất vào trong ngực. Sáu năm lẻ mười tháng, thời gian trôi qua thật nhanh, từ khi đi tới nơi này thì cũng không từng thấy người kia nữa, bây giờ một phong mật thư. "Nếu như không có chuyện gì khác, mạt tướng xin được cáo lui trước." Bạch Lạc Tích gật đầu. "Điện hạ trở về nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai thánh chỉ chắc thì đến rồi."Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tiên Đế Trùng Sinh và Chiến Thần Ở Rể.
33.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Của Chúng Ta của tác giả Vạn Sắc. Lại một tên tra công lên sàn.Hạ Thiệu Nhiên thân thể trần truồng quỳ gối trước mặt Nghiêm Cẩn giúp hắn khẩu giao, côn th*t thô dài nhét đầy toàn bộ khoang miệng, nước bọt không thể nuốt xuống được cùng với động tác phun ra nuốt vào dương v*t phát ra thanh âm òm ọp òm ọp.Đều cùng là nam nhân, Hạ Thiệu Nhiên tự nhiên biết khẩu giao nuốt sâu vào vòm họng mới là thoải mái nhất, liền hàm chứa dương v*t Nghiêm Cẩn dùng sức nuốt vào bên trong miệng, quy đầu cực đại đâm vào cổ họng, mọi hô hấp đều trở nên khó khăn, trong dạ dày bắt đầu nổi lên cảm giác muốn nôn, Hạ Thiệu Nhiên khó chịu nhẫn nhịn, nhắm mắt tạm dừng liếm xuống dưới, chờ cảm giác khó chịu buồn nôn nơi cổ họng qua đi lại tiếp tục khẩu giao.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nhân Vật Phản Diện Làm Mất Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính hoặc Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dammykhuyetdanh | Sắc | Hoàn thành
Bầu không khí ám muội bao trùm lấy không gian yên tĩnh trong phòng tắm, tiếng thở dốc hồng hộc của hai con người đã tố cáo bản năng nhục dục của họ đã lên tới đỉnh điểm. Giữa lúc Lam Như Uyên tưởng chừng như ba mình sẽ nhào đến chiếm lấy thân thể cậu, ông lại đứng bật dậy, vô cùng nghiêm túc nói: "Được rồi, lau cũng tạm được rồi, để ba bế con ra ngoài, ngồi trong này mãi sẽ cảm lạnh mất."
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lại Chỉ Diên(Quân Tử Dĩ Trạch) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tất cả hạ nhân trong Hoa phủ đã phân tán hết. Nơi chính giữa đổ nát thê lương, mảnh vỡ của đôi ngọc khí nằm chơ vơ trên đất, trong viện tích đầy tro bụi xám. Vậy nên căn trạch viện vốn âm khí mười phần, lúc này càng lộ vẻ thê lương đáng sợ. Tiến vào hậu viện, vòng qua hành lang đỏ thẫm, cả vườn trăm hoa đua nở, hương thơm vấn vít. Dưới ánh trăng lành lạnh, hoa ảnh chồng chất, theo gió thổi ngang, lay động cả viện ngập cánh hoa đỏ máu.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phong Xuy Tiễn Vũ | Trọng sinh | Hoàn thành
Là một vị đế vương anh dũng kiêu hùng, thế mà khi ngự giá thân chinh lại bị tướng quân tâm phúc mình lựa chọn tỉ mỉ phản bội... Ôm hận mà chết, không ngờ rằng hắn lại có cơ hội sống lại, trở về thời niên thiếu. Trân trọng cơ hội này, đế vương quyết tâm chấn chỉnh triều cương, quét sạch sâu mọt, xây dựng quân đội, chống giặc ngoại xâm. Và dĩ nhiên, lúc này đây nhất định phải cảnh giác cao độ, tuyển tướng quân mới cho thật tốt.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! của tác giả Mie리. Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm cười. Cô bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng:" Con chào cha, con chào mẹ " " Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái. " Chào con " - Lục Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? - "Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ. " Anh con nó đi công tác rồi " " Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " - Lục Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy. " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến:" Tiểu Nhi à, ta muốn nói với con một việc" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nông Kiều Có Phúc và Trùng Sinh Chi Thương Lam.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thảo Phạm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buông Tha của tác giả Thảo Phạm. “Em có thai rồi...” “Chẳng phải tôi đã bảo em uống thuốc tránh thai rồi sao ? “ “Anh cũng đã nhìn thấy rồi mà... mọi lần em đều uống trước mặt anh.”Nhìn phản ứng không mấy vui lòng của người đàn ông trước mặt, Bạch Uyển Vy cũng tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn thế nào, trong thâm tâm cắn rứt vô cùng. Cô và Giang Phong trước nay chỉ là quan hệ tình nhân \- kim chủ mà thôi, chẳng có cái gì hơn cả. Hắn cho cô tài nguyên, cô giúp hắn thoả mãn nhu cầu của mình. Đáng lẽ ra tình yêu là thứ không thể phát sinh...Thế nhưng dù cho trái tim có vững vàng đến mấy thì Bạch Uyển Vi vẫn không thể thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn ông này. Giang Phong không giống bất kì ai trong cuộc đời cô cả, hắn dịu dàng, chiều chuộng cô không khác một công chúa là bao. Cô muốn gì, chỉ cần cô nói, hắn đều có thể thoả mãn. Vậy nên, cô đã yêu Giang Phong, rơi vào lưới tình của hắn, muốn cùng hắn có những đứa con nhỏ thật đáng yêu.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover) và Độc Thê Không Dễ Làm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đóm Hóa Lệnh | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Dâu Thế Thân Hoa Phù Dung của tác giả Đóm Hóa Lệnh. Phù Dung vội vã níu lấy tay một gửi bác sĩ mà cầu xin sự giúp đỡ. Hôm nay cô vừa đi học về đã thấy mẹ cô – bà Dung Hoa đã nằm xìu trước cửa. Phù Dung sợ hãi mà đưa mẹ vào bệnh viện, nhưng đến giờ này vẫn chưa có ai đoái hoài gì đến mẹ con cô cả. Người bác sĩ nhìn bộ dáng lam lũ của Phù Dung, bộ quần áo cũ đã ngả màu, gương mặt hốc hác. Ông nhíu mày rồi bước đến bên cạnh giường xem xét bệnh nhân.“Bệnh nhân có bệnh trong người nhiều năm. Tình trạng ngất xìu vì nghỉ ngơi quá ít, tụt huyết áp, máu. Không đủ nuôi dưỡng não bộ. Mau đưa vào phòng phẫu thuật.” Sau một loạt các quy trình kiểm tra, ông quay lại nhìn lướt qua Phù Dung rồi nhìn sang một người y tá ra lệnh. Cô y tá lập tức gật đầu sau đó vội vàng sai người đẩy giường bệnh của bà Dung Hoa vào phòng cấp cứu. Phù Dung mừng rỡ, quẹt đi nước mắt trên mặt chạy theo phía sau mẹ mình.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác và Ngược Em, Yêu Em.
35.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Vi Dịch Kiệt theo những người khác lên thành thị làm công nhân, còn được gọi là nông dân công. Quê của cậu bần cùng, nghèo khổ, thanh niên trai tráng đều phải tha phương mưu sinh khắp nơi kiếm sống, ở lại đều là những người già yếu. Cậu cũng không ngoại lệ. Năm năm trước, khi vừa mới tốt nghiệp trung học, Vi Dịch Kiệt được tỷ tỷ giới thiệu, vào làm công nhân ở một công trường. Thường ngày ở công trường, Vi Dịch Kiệt chủ yếu là phụ trách cắt thép cùng đổ bê-tông cement, ngẫu nhiên cũng sẽ phụ trách khuân vác vật liệu xây dựng. Năm năm qua, Vi Dịch Kiệt đối với cuộc sống này đã thành thói quen, bình thường làm chung cùng nhân viên tạp vụ.Mà chuyện duy nhất làm cho cậu phiền não không thôi chính là công trường không có nữ nhân. Tuy rằng bên cạnh công trường có một “nhà nghỉ” dành cho dân công đến khi cần. Nhưng Vi Dịch Kiệt là người có học, thành thật phúc hậu, chưa từng qua đó tìm nữ nhân. Còn hơn tiết dục, Vi Dịch Kiệt hy vọng có thể sớm tìm được một cô gái thật tâm yêu cậu, có lẽ là cậu so với những người khác ở công trường có học qua vài năm sách vở. Vi Dịch Kiệt còn nhớ rõ hắn từng đọc một quyển sách bìa đã rách nát không sao đọc nổi tên trang bìa, cậu đọc được một câu chuyện tình yêu thực cảm động, từ đó cậu luôn mong mình có thể tìm được một tình yêu như vậy.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiếng điện tâm đồ và máy thở vang lên đều đặn, từng giọt nước truyền qua ống nhỏ thon dài, chảy thẳng xuống cơ thể của người con gái phía dưới. Trên khung nền trắng xóa, mái tóc xõa dài màu đen rãi trên mặt gối, một làn gió thổi qua, làm lay nhẹ những chân tóc lưa thưa bên má, khiến sắc đẹp của cô gái càng trở nên vô thực. Không chỉ dừng ở những thứ nhỏ nhặt đó, khuôn mặt của cô ấy mới là sản phẩm mỹ thuật nhất của thứ gọi là "sắc đẹp". Đôi môi trái tim màu hồng đào đang mím nhẹ, kết hợp với sóng mũi cao ngất, chỉ riêng hai bộ phận đó thôi đã là niềm ao ước của hàng triệu cô gái trên thế giới rồi. Đúng lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt lại đột nhiên động đậy, và sau 1s... 2s... 3s.....Nó mở ra.... Đàm Gia Hi dần tỉnh lại trong sự mơ hồ, cô đảo mắt nhìn xung quanh, dần định hình lại mọi thứ. Cô lại đang ở đâu nữa đây? Máy điện tâm đồ, túi nước, chăn, nệm, màu trắng... đây là bệnh viện sao? Tại sao cô lại ở bệnh viện? Cô được người khác cứu sống ư? Đang nghĩ, đột nhiên đầu truyền đến cơn tê nhức, Đàm Gia Hi đưa một tay lên ôm đầu, nhăn mày nói: "Cái quái gì, sao đau đầu quá vậy! Hàng loạt những kí ức đan xen lẫn nhau, của cô, còn có của người khác nữa, Đàm Gia Hi, Tống Dật Nhiên, Âu Dương Thiên Thiên?". Những cái tên xa lạ, có chuyện gì đang xảy ra vậy?
182.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
AnyRead | Ngôn tình | Hoàn thành
Xin chúc mừng, bạn có thai rồi, em bé đã được hai tháng. Mục Hoan trong chiếc áo khoác dài màu trắng đưa kết quả trong tay cho cô bạn gái thân thiết nhiều năm của mình - Tần Vũ Nhu, mỉm cười và nói: Bạn nên báo tin vui này cho bạn trai của bạn biết đi. Tần Vũ Nhu lại cau mày, mắt đỏ hoe. Mục Hoan mình muốn bỏ đứa bé này.Tại...tại sao vậy? Mục Hoan bối rối. Trong ấn tượng của cô, Tần Vũ Nhu và bạn trai của cô ấy đã yêu nhau được hai năm rồi còn gì. Tần Vũ Nhu cắn chặt môi, trên khuôn mặt tái nhợt đầy vẻ yếu đuối: Mục Hoan, mình không thể để con mình là một đứa con ngoài giá thú được...Ý của câu nói này rất rõ ràng, Mục Hoan đưa tay ra và nắm lấy tay cô ấy, và nói bằng giọng chân thành: Nhưng bạn phải biết rằng bạn đã bỏ mấy lần rồi, lần này còn bỏ nữa, sau này liệu có mang thai được hay không cũng khó nói...
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kim Bính | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư. Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm. Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te. "Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò. Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái. Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15