Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Vô Danh Tiểu Thậ | Võng du | Hoàn thành

Tạp niệm, tâm ma, những thứ cảm xúc chi phối con người, muốn làm việc lớn trước tiên phải dẹp đi những thứ cảm xúc đó. Cho nên xúc động chính là Ma quỷ, Ninh Hòa cảm nhận được cái này quả thật chính là chân lý. Tại một lần xúc động liền có thể dọa đến người huynh đệ duy nhất phát khóc. Và lần này cũng tự hại chính bản thân mình bị người đời thay phiên trực tiếp đá khỏi hệ thống...Một lần nữa chỉ vì xúc động làm chính mình chỉ có thể bất lực tòng tâm đối mặt một nữ nhân vật không phải của mình. Thế nhưng lại có một lão sư phụ nào đó, mang theo bộ mặt vô cùng đáng khinh thường còn làm bộ đứng đắn, lời nói độc ác lại thích trêu cợt người ta. Hắn quả là ngốc nghếch bị ăn hiếp đến phát ngốc cũng không biết rút kinh nghiệm cứ như vậy nghe theo lời tên lão công đáng ghét. Còn tên lão công ấy, y luôn thích trêu chọc hắn, chọc hắn cho hắn phát hoảng lên thì mới vui vẻ trong lòng được. Một cặp đôi nhí nhố nhưng bình ổn đến dễ thương.

16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Sư Phụ! Đồ Nhi Là Nam Nhân!!!

PemDan | Ngôn tình | Hoàn thành

Truyện xuyên không Sư Phụ! Đồ Nhi Là Nam Nhân!!! xoay quanh cuộc sống của một cô nàng cô đơn, đi tìm đệ tử để bầu bạn. Nhưng tréo ngoe sao khi lại thu nhận nhầm một nam giới thành hảo đệ tử thân cận. Độc giả sẽ được nhiều tràng cười bởi sự hài hước của những tình huống thú vị này. 

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Khinh Ca Mạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng bây giờ chỉ là một hồn ma du thủ du thực, tốn hàng ngàn năm cầu mong được nhìn thấy hắn một lần nữa để mà nói lời tạm biệt không hơn, thế nhưng mà đời này lại không được như thế. Không có bất cứ một ai có thể nhìn thấy nàng, không có một ai có thể nghe thấy sự bi thương và thống khổ trong lòng nàng, mặc cho nàng thống khổ giãy dụa, thống khổ gào thét, thống khổ kiếm tìm đều vô vọng. Hắn chính là vẫn không thấy tăm hơi. Đã từng có một người cười mà hứa với nàng sẽ kề cạnh mãi mãi, đã từng có người hứa với nàng sẽ không bao giờ bỏ mặc nàng, vậy mà giờ này hắn ở nơi đâu.Nàng bây giờ chỉ là một kẻ ăn mày, không có những kí ức xưa cũ, không có tổn thương, không có đau đớn, cũng chẳng biết hến hoài niệm trong tâm tưởng. Ấy vậy mà một kẻ ăn mày hèn mọn như nàng, vốn không bao giờ có khả năng được người ta để tâm đến, chết cũng chẳng ai thương lại cũng có thể trở thành đồ đệ của thượng tiên. Năm tháng trôi qua, nàng cũng dần dần trưởng thành, nữ tử nhan sắc tuyệt trần khiến cho người say mê trong lòng lại chỉ có duy nhất một dáng hình của người đã cưu mang nàng, cho nàng hơi ấm, đó chính là sư phụ, để mà cuối cùng nàng mặt đỏ tai hồng thốt lên một câu: “Sư phụ, ta muốn phạm thượng”

45.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Ăn Hại Sống Lại

Trần Thế Chi Thương | Trọng sinh | Hoàn thành

Sư phụ của Tô Thần Dật tên là Tô Thắng, là thần trộm nổi danh ở nước Z(Zhongguo – Trung Quốc), nếu đã được gọi là thần trộm, thì đương nhiên là tay nghề rất giỏi, từ trước tới giờ hễ hắn nhìn trúng cái gì thì cái đó chưa từng sẩy khỏi tay hắn, ở trong giới cũng khá có danh tiếng. Chỉ là mười năm trước Tô Thắng rửa tay gác kiếm, dốc lòng ở nhà nuôi dạy hài tử – Tô Thần Dật.Trải qua mấy chục năm siêng năng dạy dỗ của Tô Thắng, Tô Thần Dật cũng kế thừa không ít bản lĩnh của sư phụ nhà mình. Chính là, Tô Thần Dật thông minh thì có thông minh nhưng mà rất lười nhác, dẫn đến hiện trạng bây giờ, cái gì cũng không tinh, lại luôn sơ suất. Vì thế, ngay ngày y trải qua tuổi hai mươi, y liền bị Tô Thắng tức nước vỡ bờ, một cước đá xuống núi, gọi là rèn luyện.Chỗ Tô Thắng ở là một biệt thự nằm trên núi ở một trấn nhỏ vùng ngoại thành của B thị. Khi Tô Thần Dật đi dọc theo đường núi xuống trấn rồi quay đầu nhìn lại ngồi biệt thự đã sớm biến mất trong tầm mắt, y liền hưng phấn mà tung cái túi trong tay lên rồi chống nạnh: "Con mẹ nó, rốt cuộc ông đây cũng được rời khỏi cái nơi chim không thèm ị này, muahahahaha.... Ui~"

19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Vẫn Thạch Thiên Hàng

Dạ Lan Yêu Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành

Khoảng cách thi đại học tối tăm đã qua một thời gian, không có gì để làm, Tiêu Phong chơi điên rồi, trực tiếp ngâm cả người mình trên máy tính. Hắn thoả mãn say mê tiểu thuyết, trong thời gian này có thể nói là đọc vô số tiểu thuyết. Thế nên tạo thành một hậu quả không thể nào tốt. Hắn – Tiêu Phong, tiểu thuyết, thiếu nghiêm trọng! Cái này đối với một người mê tiểu thuyết mà nói thật sự rất không xong. "Tiểu muội, em có tiểu thuyết nào hay giới thiệu cho anh xem hơm? Anh đói tiểu thuyết!" Tiêu Phong trên bàn cơm hỏi em gái đối diện."Ăn cơm của con đi! Tiêu Phong, em gái con còn chưa thi cuối kỳ" Mẹ Tiêu Phong ở trong nhà bếp quát. "Lão ca anh đây là dụ dỗ em đi xem tiểu thuyết! Thành tích em không tốt cũng tìm anh!"  Tiêu Hinh Nhan bất mãn nói, đối với người tại thời gian ôn thi gian khổ, loại hành vi này của lão ca khiến cô hâm mộ ghen tị hận! "Không phải em vài ngày nữa được giải phóng rồi sao, anh bây giờ đói tiểu thuyết đây này!" Tiêu Phong cười hì hì buồn rầu, cái loại cảm giác bản thân được giải phóng, người khác còn ở giữa bể khổ thật thích, Tiêu Phong không phúc hậu suy nghĩ."Keng!" Mẹ Tiêu Phong đem một mâm đồ ăn đặt lên bàn, đột nhiên dùng khẩu khí ôn nhu cười hì hì với Tiêu Phong nói :"Con đã nhàn nhã như vậy, vậy vài ngày nữa mẹ để con báo ban vật lý, hứng thú không? Đỡ phải con lại cận thị thêm." "Mẹ! Ngài đây là bất công đó!" Tiêu Phong hét lớn.

14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Tam Sinh Tam Thế Chiết Cẩm Thư

Mộng Tiểu Khê | Tiên hiệp | Hoàn thành

Câu chuyện về kiếp trước kiếp này của Cẩm Thu (Tố Cẩm), thật ra chính là nàng quay trở về lúc nhỏ... Những chuyện vốn đã trôi qua, giờ lại lặp lại một lần nữa. Cứ như vận mệnh muốn nàng phải chọn lựa, phải đi đúng hướng, phải sống thành một cuộc đời khác vậy...“A Thư, đào ở biên giới phía đông nam có hai được không? Chỗ đào kia là chỗ đào ngọt nhất đó, bây giờ mà không đi hai cẩn thận tiểu ngũ vặt sạch.”“A Thư, đến phủ Bạch Chân ở Bắc hoang kéo hắn đến đây với ta đi.”“A Thư, hôm qua ngươi chôn rượu đào hoa xuống hả? Cũng không biết phía dưới còn bao nhiêu rượu ngon lâu năm.”“A Thư, ngươi lại đây, ta thấy ngươi đã lớn rời nên làm ít y phục mới.”“A Thư, sách y ta đưa ngươi nhớ được nhiều không? Lại đây đọc cho ta nghe xem?”“A Thư, đồ ăn ngươi làm không tồi, không ngờ tuổi còn nhỏ mà ngươi đã có tay nghề này rồi.”

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Sếp Chúng Tôi Lại Khoe Vợ

Hòa Ngư | Đô thị | Hoàn thành

Giản Ngôn là tổ trưởng Tổ trọng án. Sinh ra là phú nhị đại, nhưng vì giấc mộng cá nhân mà đi làm cảnh sát, toàn bộ thời gian đều dành cho công tác. Hắn cho rằng mình sẽ sống độc thân cả đời, nhưng không ngờ lại được gặp một người mang theo tình yêu từ địa ngục trở về - A Từ. A Từ trùng sinh, ôm trong lòng ký ức tình yêu cùng với Giản Ngôn, vì sinh tử xa cách mà hối hận. Sau khi sống lại, A Từ dốc hết sức lực, chuẩn bị vẹn toàn, nhất định phải thay đổi cái chết của Giản Ngôn.Giản Ngôn cho rằng chỉ là một lần gặp gỡ ngẫu nhiên, nhưng đó lại là kết quả được trù tính qua bao nhiêu năm của A Từ. Tình yêu tha thiết suốt hai đời của A Từ đã tạo nên một cuộc gặp gỡ ngọt ngào nhất. Từ đó, A Từ đã đi vào lòng Giản Ngôn, cùng Giản Ngôn lập thành đôi phu phu phá án siêu cấp, thoát khỏi tiếc nuối của đời trước, cứu vãn án kiện sai lầm, phá giải bí ẩn về sự cố máy bay của cha mẹ Giản Ngôn, cuối cùng có được một kết thúc mỹ mãn.Góc độ độc đáo và mới mẻ, vai chính Giản Ngôn không xuyên qua cũng không sống lại, cp A Từ cùng với quyết tâm to lớn và lòng biết ơn được sống lại, đó cũng chính là chủ đề của truyện. Truyện này hoàn toàn là ngọt văn ngược cẩu, nhóm các em nhỏ không cần do dự, không cần lo lắng, không hề có một chíu xíu ngược nào cả. Cả truyện đều là hai nhân vật chính không biết xấu hổ mà khoe ân ái. Còn nói về thuộc tính thì hai vị nhân vật chính của chúng ta là cường công cường thụ. Trong mọi thời điểm đều luôn kiên cường quyết đoán, đáng để người khác dựa dẫm. Nhưng khi hai người ở bên nhau thì lại không kiểm soát được mà đắm chìm trong bể tình, như hai đứa trẻ cùng nhau đùa giỡn, cùng nhau nô đùa. Có lúc hứng lên đùa giỡn mà không cảm thấy lập dị chút nào, cứ diễn ra như thế một cách tự nhiên, đặc biệt vô cùng ấm lòng. 

19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Mùa Xuân Của Chó Độc Thân

Hồng Thứ Bắc | Trọng sinh | Hoàn thành

Thu Xích Tây đã chết. Chết trong Ngày độc thân. Giống như mọi ngày, 11h khuya cô mới quay về chung cư, ghé cửa hàng tiện lợi mua một thanh chocolate với ý định chống đói. 12h đêm, Thu Xích Tây đang ngồi trên sofa chợt thấy ngực quặn đau. Ngay tại khoảnh khắc đó cô hoảng hốt nghĩ cuộc đời mình không lẽ kết thúc ở đây. Quả nhiên, vừa mở mắt đã thấy như qua mấy đời, Thu Xích Tây trôi nổi trên đám người đông đúc trên đường. Cúi đầu nhìn mình không có thân thể, Thu Xích Tây không kích động, chỉ lẳng lặng cảm nhận xem mình có thể điều khiển cơ thể được không.Cô biến thành ma? Thu Xích Tây ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang trên cao, tay cô không bị cháy bỏng như truyền thuyết vẫn nói. Chỉ có người đi đường không ngừng đi xuyên qua cơ thể cô nhắc nhở cho cô biết – cô không còn là con người.

10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Gian Phòng Ngọt Ngào

Hoa Y Xuy Địch Nhân | Sắc | Hoàn thành

Mấy ngày kế tiếp, Mục Dã cũng không có rời đi. Cả ngày cậu đều bên cạnh Tùng Trạch, dùng phương thức ôn nhu nhất thương yêu anh, chăm sóc anh, bất luận chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đều nghĩ ra biện pháp để anh được thoải mái hưởng thụ nhất. Hai người có lúc làm tình, Tùng Trạch trước sau như một đều rất phối hợp, nhưng hai người đều hiểu ý nhau không ai nhắc lại chuyện lần trước.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Đặc Điển Về Xà Quý Phi

Thiên Nhất | Sắc | Hoàn thành

"Hừ!" Miêu Vương gia lạnh rên một tiếng, đem Laptop chuyển qua chỗ khác, dùng Laptop ngăn mặt chó đáng thương của Uông Nghĩa Thăng, sau đó ngồi xổm ở trước máy vi tính xách tay, đem hình ảnh lúc nãy ẩn đi rồi lại mở ra game "Bắt cá đạt người" chơi game, đứng đầu bảng của trò chơi "Bắt cá đạt người" là tên của Uông Nghĩa Thăng. Làm một con mèo chơi trò "Bắt cá đạt người" lại chơi thua một con chó quả thực là vô cùng nhục nhã, bản vương nhất định phải mạnh mẽ đem con chó này giẫm xuống phía dưới đi! 

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Phù Thuỷ Chi Tâm

Chích Thì Giới 99 | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong các truyện cổ tích, phù thuỷ luôn là người đóng vai phản diện, một nhân vật tà ác, chuên chia rẽ những người có tình, thích thú việc khiến người khác khổ sở.Nhưng thật ra, phù thuỷ vẫn là người, vẫn có tình cảm. Phù thuỷ yêu hoàng tử, nhưng mối tình này định trước sẽ không thành. Khi thất tình phù thủy chuyển đến căn nhà gỗ nhỏ sâu trong rừng rậm và bắt đầu thời kì trồng rau.Nàng cho rằng thời gian nhạt nhẽo này sẽ trôi qua một cách bình thản như vậy, nhưng lại không ngờ rằng bên trong vườn rau diếp lại bị ăn trộm! Và kẻ trộm rau diếp kia hóa ra là một nam nhân có tai thỏ dài? Ở sâu trong phòng bếp ánh lửa màu xanh biếc yếu ớt nhen nhói, mặc trên người trường bào màu đen to rộng, đầu đội mũ phù thuỷ nhọn hoắt màu đen, quả thực cùng đêm tối như hòa lại làm một, điều duy nhất có thể làm cho người ta phát hiện ra dấu vết nàng tồn tại là ánh sáng lục quang phản xạ từ con dao phay trên tay nàng.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Lung Linh Ảnh

Phong Nguyệt Tam Canh | Sắc | Hoàn thành

Vân gia đất Thục, gần hai mươi năm vùng lên đổi mới, dựa vào thủy đạo bên cạnh lăng mộ tổ tiên mà phát triển ngành vận chuyển bằng đường thủy, kết hợp buôn bán dọc theo dòng Trường Giang. Mấy năm chăm chỉ cần mẫn, tiền chất đầy nhà, gia chủ Vân Ngọc Lâu dùng một số tiền không nhỏ quyết định mở rộng địa bàn, xây một sơn trang rộng lớn tại nơi núi cao sông đẹp phong thủy đắc địa, kết thêm bằng hữu, đạt được một đôi cả danh cả lợi.Cuộc sống vợ chồng hòa hợp, sinh được một người con trai đặt tên Vân Dịch, có thể nói vừa ra đời đã là người chiến thắng nhân sinh. Thế nhưng mọi sự trên đời không thể có chuyện hoàn toàn thuận lợi, phu nhân Tô thị từ sau khi sinh thân thể ngày càng suy yếu, Vân Ngọc Lâu mời vô số thầy thuốc, dùng đủ loại thuốc bổ, mà bà vẫn không khá lên, cuối cùng qua đời khi nhi tử mới được mười tuổi.

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Âm Mưu Em Chồng

Phạm Hương Lan | Ngôn tình | Hoàn thành

Đêm đông tĩnh lặng, vạn vật chìm vào trong giấc ngủ, trên con đường vắng vẻ, cô gái bé nhỏ với bộ đồng phục nhà hàng nhanh chóng rảo bước về phía trước. Gió đông thổi từng cơn, lùa vào da thịt khiến cô gái bé nhỏ không khỏi rùng mình, cô đưa tay kéo cổ áo cao lên, quàng lại chiếc khăn trên cổ. Reng... Reng...Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, cô gái có chút hoảng sợ, cô cảnh giác nhìn xung quanh rồi từ từ cầm điện thoại từ trong túi xách ra. Trong bóng đêm yên tĩnh, hàng chữ Honey trên màn hình điện thoại lại càng một rõ rệt hơn. Khẽ nhíu mày, cô chần chừ một chút rồi quyết định không nghe mà ấn tắt. Đầu dây bên kia có vẻ rất kiên trì, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc..... Cô gái nọ có vẻ không còn kiên nhẫn được nữa, liền khó chịu ấn nút nghe.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Trộm Một Ngôi Sao

Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành

Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hạ Tuyết

Võ Anh Thơ | Ngôn tình | Hoàn thành

Khi lần đầu tiên trở thành PR trong quán bar Gossi, Hạ Tuyết đã nôn thốc ruột, cảm giác quặn đau của bao tử rất kinh khủng, đầu óc chẳng còn tỉnh táo vì uống quá nhiều rượu. Toàn thân mệt lả, không chút sức lực vậy mà đêm đó cô được khách "boa" tiền chẳng bao nhiêu... Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn màu chớp tắt trong thế giới hào nhoáng mờ ảo, Hạ Tuyết đứng bên quầy rượu chờ xem có vị khách nào gọi mình không. Dẫu làm PR một thời gian nhưng cô vẫn còn cảm giác đau nhừ sống lưng, rát buốt lòng bàn chân vì phải đứng trên đôi giày gót cao năm, bảy phân trong suốt tám giờ liền. Buồn buồn, Hạ Tuyết đưa mắt quan sát xung quanh. Những cô PR khác cứ như mấy chiếc bóng, đang lượn lờ theo nhạc. Ai ai cũng ngồi tâm sự cùng với khách và uống rượu hoặc trở thành "trò vui" của họ. Cô nào cô đó phấn trắng phấn hồng dày cuộm, gương mặt tươi sáng, năng động ở lứa tuổi xuân thì. Các PR mặc toàn váy ngắn ôm sát người, lúc hở vai khi thì trễ xuống nửa ngực. Mỗi người mỗi vẻ. Những nụ cười khác nhau. Những hoàn cảnh khác nhau. Và, những thân phận khác nhau.

10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Vực Sâu Ham Muốn

An Sở Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành

Vì buổi đi chơi này tôi đã cố tình đến thẩm mĩ viện một chuyến, nhưng lúc xuất phát mới biết, thì ra còn một đôi vợ chồng xa lạ nữa đi cùng. Chồng tôi nói là vì tiết kiệm tiền thuê phòng nên lên mạng tìm người ở ghép, dù có khó chịu nhưng tôi cũng không nói gì, chỉ tự an ủi mình rằng dẫu sao cũng chia phòng ngủ, chẳng liên quan gì đến nhau. Nhưng lúc đi đường tôi lại phát hiện ra có gì đó là lạ.Gã đàn ông đi cùng kia vẫn luôn lén lút liếc tôi, tôi mặc váy ngắn cổ trễ, không biết đã bị gã nhìn bao nhiêu lần rồi. Lúc đến nhà nghỉ, tôi vội vã kéo chồng vào trong phòng, phàn nàn với anh rằng hành vi của gã kia thật kỳ cục. Nhưng chồng tôi chỉ sáng mắt lên, bảo tôi nhanh đi tắm rửa. Tôi đỏ mặt, thầm nghĩ sao chồng mình hôm nay lại nôn nóng vậy. Tắm xong, tôi xịt nước hoa cẩn thận rồi thay sang bộ đồ ngủ vải ren anh tặng. Nhưng lúc ra khỏi phòng tắm thì chỉ thấy trong phòng tối om, tôi ấn nút bật đèn thì lại phát hiện hình như đèn hỏng rồi.

84.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Cách Thức Chăn Nuôi Tổng Tài Kiêu Ngạo

Công Tử Như Lan | Sủng | Hoàn thành

Mộc Nam tỉnh lại trong tiếng reo inh ỏi của chuông báo thức. Anh vươn tay tắt đi, mở mắt ra thất thần nhìn trần nhà màu trắng, ước chừng hai phút sau mới chậm rãi từ trong giấc ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại. Tối hôm qua khi đi ngủ bức rèm trong phòng không được kéo kín, cửa sổ sát đất lộ ra một khe hở bằng bàn tay, ánh sáng buổi sớm len qua khe hở chiếu vào khiến cho toàn bộ căn phòng có vẻ sáng ngời ấm áp. Mộc Nam ngáp một cái, quay đầu nhìn vị trí bên cạnh nhưng không thấy Mộc Tiểu Quy vốn phải ngủ ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được trên đùi của mình đang bị quấn lấy.Anh chống tay ngồi dậy liền nhìn thấy Mộc Tiểu Quy đáng lẽ nằm bên cạnh anh lúc này lại đang nằm giữa giường, thân hình nho nhỏ cuộn thành một cục tròn vo, một tay đang ôm đùi anh ngủ say sưa. Mộc Tiểu Quy ngủ không ngoan một chút nào. Trừ khi thời tiết như mùa đông anh ôm nó vào trong ngực, nếu không thì ngày hôm sau tỉnh dậy khẳng định không biết nó đã lăn tới tận góc nào. Có điều từ sau ba tuổi nó đã dưỡng thành một thói quen, đó là phải ôm đùi Mộc Nam ngủ. Cho dù trước khi ngủ nó nằm bên cạnh Mộc Nam thì nửa đêm cũng sẽ vô ý thức mà lăn đến bên chân anh. Mộc Nam nhìn cái đầu nho nhỏ với một nhúm tóc đang dựa vào đùi anh mà không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác tên nhóc này đã hơn bốn tuổi rồi.Anh không tiếng động mỉm cười, ngồi dậy, nhẹ nhàng rút chân ra khỏi ngực Mộc Tiểu Quy. Khi rút chân lại thấy Mộc Tiểu Quy không thoải mái giật giật thân thể, anh liền theo thói quen dùng tay vỗ nhẹ lưng nó giống như khi còn bé dỗ nó đi ngủ. Quả nhiên, dưới động tác của anh, nhóc con xoay xoay thân mình lại tiếp tục ngủ, không có đùi ôm tự động ôm lấy gối ôm cá nóc ở bên cạnh.

13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Bất Du, Không Thay Đổi

Tôn Ảm | Đam mỹ | Hoàn thành

Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Kỳ Huyễn Dị Điển

Nguyệt Hạ Tang | Đô thị | Hoàn thành

Thế giới này so với thế giới trong nhận thức của chúng ta tựa hồ không quá giống nhau. Bởi vì bối cảnh sinh hoạt khác nhau, mỗi ngày tiếp xúc thông tin khác nhau, nên nhận thức của mỗi người về thế giới này cũng khác nhau. Vì thế, người người đều cho rằng " Thế giới " trong nhận thức của mình là "Thật " nhất. Sau đó thì sao ? Mọi người có thể thông qua các phương thức môi giới khác để biết về "Thế giới của người khác".Như báo chí, tạp chí, TV... Vậy có thể có một thế giới hoàn toàn khác với thế giới của mình. Khác ở chỗ... nó giống như một cái thế giới hoàn toàn khác biệt! Nhưng là vì mỗi ngày, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, nên mọi người đều đã xem là chuyện đương nhiên mà tiếp nhận sự tồn tại của " Thế giới khác". Mặt khác cũng có một số nhóm người không tự mình thể nghiệm qua sinh hoạt thực tế, cũng không có nhìn qua thế giới trên ti vi hay tạp chí, nên đối với tuyệt đại đa số người như thế mà nói, nó chính là một "Thế giới không tồn tại".

59.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Ta Có Thể Là Một Đại Nhân Vật

Thanh Sắc Vũ Dực | Tiên hiệp | Hoàn thành

Một ngày nọ, Trường Không Trác Ngọc đánh vỡ một bí mật, y phát hiện ra công lực của mình cực kì cao thâm. Điều này chứng tỏ, y không hiểu hết về bản thân mình. Như vậy dẫn đến một điều rất dễ đoán, đó chính là y bị mất trí nhớ, y quên hết chuyện cũ. Chính vì vậy, một người lợi hại như y, thế mà giờ mới biết mình lợi hại, vậy là chắc chắn có người hãm hại y, y chắc hẳn đã vượt qua muôn vàn khó khăn, gian nan vượt tử kiếp, thoát ra được nguy hiểm...Y chắc chắn là một đại nhân vật!!!! Mà đại nhân vật đương nhiên sẽ có vô số thủ hạ để phân phó. Lệ Tinh Luân: … Vì thế Trường Không Trác Ngọc quyết định, y muốn tìm lại quá khứ của chính mình, gánh vác trách nhiệm của mình. Lệ Tinh Luân: … Sư phụ, tỉnh lại đi, ngươi ngốc như vậy, có thể là đại nhân vật gì a!

14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59