Nơi Đây Anh Chờ Em

Tuyết Linh Tử | Ngôn tình | Hoàn thành

Hai năm sau. "Điềm Điềm, chậm thôi con" Sở Tâm Nhi đi theo con gái dịu dàng nhắc nhở, cô nhìn thấy con gái hoạt bát chạy nhảy liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Điềm Điềm chạy theo chú mèo con thích chí cười tít mắt, trên người mặc chiếc váy công chúa màu hồng mái tóc được kẹp một cái nơ màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Cô bé chu môi làm trò khiến Sở Tâm Nhi bật cười. "Mẹ...mẹ ôm ôm..." Điềm Điềm dang hai tay trắng nõn mũm mĩm về phía Sở Tâm Nhi ngọt ngào nói.  Sở Tâm Nhi đi tới bế con gái lên đi vào bếp "Điềm Điềm, rửa tay đi con". Ngay lập tức hai cánh tay xinh xắn của Điềm Điềm đưa ra trước vòi nước rất thuần thục rửa tay sạch sẽ. Sở Tâm Nhi thấy con gái làm tốt liền hôn lên má Điềm Điềm khen ngợi."Điềm Điềm nhà ta giỏi quá". Bà Hạ và Nhược Lan từ trên gác đi xuống thấy Điềm Điềm ngồi ngay ngắn trên bàn ăn liền cười nói "Hôm nay Điềm Điềm lại chờ bà nội với bà ngoại rồi, thật xin lỗi con nha". "Không sao đâu...bà...nội...bà ngoại"Giọng nói ngọng nghịu pha lẫn sự non nớt của Điềm Điềm vang lên khiến hai người bật cười thành tiếng. Mọi người chuẩn bị ăn cơm thì cũng là lúc Hạ Minh từ công ty trở về, anh thay dép đi vào trong chào mẹ rồi nhìn sang con gái yêu tươi cười "Điềm Điềm, xem bố mua gì cho con này". Điềm Điềm tụt xuống khỏi ghế chạy tới chỗ anh liền thích thú vỗ tay "A...bố mua búp bê công chúa...yêu bố..."

20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Phượng Hoàng Tại Thượng

Tuyết Tiểu Đóa | Ngôn tình | Hoàn thành

Núi Côn Luân, trấn Hoang Hà, trà lâu Linh Lang là nơi giao thoa của lục giới. Lui tới chỗ này là đủ mọi dạng, có yêu ma khoác da người, có nhân loại thân tản ra lệ khí, thỉnh thoảng có vài vị tiên quân xen vào chuyện chúng sinh cũng không phải là lạ. Gần đây lại có một yêu thành tồn tại đã gần trăm năm, đây lại là trà lâu nghỉ chân duy nhất ở trấn cho nên lại càng hỗn tạp đủ mọi loại người, phi thường náo nhiệt.Hiện tại có mấy vị tiên hữu hẹn với nhau tới yêu thành tìm kiếm bảo vật, thuận đường nhân dịp ghé chỗ này uống trà, nói chút chuyện bát quái. Bọn họ đang vui vẻ hàn huyên thì bỗng nhiên bị một tiếng hắt xì cắt ngang. Tất cả đồng loạt nhìn sang bên cạnh, thấy hàng xóm là một thiếu niên áo trắng đang cầm chén trà lên uống một ngụm cho thông cổ.Đám tiên quân thu hồi ánh mắt, tiếp tục chủ đề chuyện phiếm: “Sau kỷ nguyên hồng hoang, kế thừa huyết thống của thần thượng cổ chỉ có Long tộc và Phượng Hoàng, ngay cả Giao tộc ở Bắc Hải cùng Hồ tộc ở Thanh Khâu của lục giới cũng chỉ xuất hiện sau kỷ nguyên thượng cổ. Hiện tại cho dù Thiên tộc có rêu rao huyết mạch của mình là truyền thừa của cửu thiên Phượng tộc bao nhiêu thì Thiên quân đầu tiên cũng chẳng qua là hỗn huyết của Phượng tộc và Giao tộc. Người các giới đều biết rõ nhưng chỉ không dám nói trắng ra thôi.”

34.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Văn Thuyết

Hạnh Dao Vị Vãn | Tiên hiệp | Hoàn thành

Trên núi tuyết gió lạnh thổi rít qua như dao cắt, một bóng người để lại bước chân nông sâu giữa nền tuyết trắng, chẳng biết qua bao lâu mới ngẩng đầu lên trong vùng hoang dã, nhìn sơn môn cao ngất ngưỡng ở cách đó không xa. Không Thiền phái. Vào mười năm trước, đây chính là đầu não của tông môn chính đạo, là danh môn đại phái nhất hô bá ứng, nhưng hôm nay, nó chỉ còn là một vùng ven nằm giữa núi tuyết bị người đời quên lãng.Thình lình một cơn gió thổi thốc tới, màn tuyết lại vùi lấp tầm mắt một lần nữa, gió tuyết thổi quét qua khiến người nọ phải siết chặt mũ trùm đầu, cắn răng sải bước nhanh hơn, nhắm về hướng đại môn của Không Thiền phái cách đó không xa. Người đang vượt qua cơn gió tuyết này là một thiếu nữ choàng chiếc áo khoác bằng da cừu trắng muốt, tuổi tầm mười lăm mười sáu, vì gấp gáp mà dáng vẻ vô cùng chật vật, môi tái nhợt và khô nẻ, đôi mắt vô thần nhìn thẳng tới trước, gương mặt vốn đẹp đẽ lộ ra chút tiều tụy, chỉ thả từng bước vô hồn.Chẳng biết phải mất bao lâu, cái sơn môn dường như mãi mãi cũng không tới được ấy cuối cùng cũng xuất hiện ngay trước mắt. Nhìn xuyên qua cánh cửa nọ là một bậc đá dài tít tắp, trên đó trải tuyết mỏng, bốn bề vắng lặng như tờ, chẳng có gì khác với con đường vừa mới đi qua. Không Thiền phái tọa lạc trước mắt chỉ có vài tòa đại điện gác cao trống rỗng đứng sừng sững trên đỉnh núi, khó phát hiện ra chút hơi thở sự sống nào.

20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Khương Tiên Sinh Hôm Nay Cũng Muốn Công Khai

Nhất Chỉ Đại Sa Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành

Thành phố Lâm Sơn vừa mới có một cơn mưa lớn, dường như trút đi hết cái nóng còn sót lại của mùa hè. Trong tiểu khu Cẩm Giang, mới vừa mua một túi táo trở về, Lâm Lê đã nhìn thấy nữ nghệ sĩ nhà mình đang ngồi ở sô pha ăn khoai tây chiên. Thứ khoai tây chiên này lượng calo cao! Nữ nghệ sĩ bình thường sẽ chạm vào sao! Lâm Lê tức giận đi qua ném túi táo lên trên bàn, cô gân cổ lên rống: "Mạnh Thử Hàn em còn muốn tẩy trắng hay không! Em nhìn xem hiện tại trên mạng đều đem em bôi đen thành dáng vẻ này, em không thể kiềm chế chính mình một chút sao?". "Nếu em mập lên một chút, chị biết tiêu đề hot search Weibo sẽ đăng như thế nào mà —— nữ minh tinh họ Mạnh không biết tự ái, người mang lục giáp!"Người phụ nữ ngồi trên sô pha rốt cục cũng có chút phản ứng, cô nhếch môi cười rộ lên, cũng không quản Lâm Lê đến tột cùng mới vừa nói cái gì, cô gọi Lâm Lê đến ngồi trên sô pha. "Lê tỷ, hiện tại còn chưa mập lên mà đã như thế này rồi." Cô đem điện thoại đưa qua,Lâm Lê rũ mắt liền thấy. Lâm Lê nhấp vào, ảnh chụp bên dưới đúng thật là Mạnh Thử Hàn, bởi vì mấy ngày trước quay 《 thanh cốt 》 rơi xuống nước mà phát sốt cho nên lúc này mới đi bệnh viện. "Những người này nhàn rỗi quá rồi phải không, em phát sốt đến thế còn có thể nói là phá thai?" Lâm Lê tức giận đến vểnh râu trừng mắt, chỉ thiếu chút nữa đem người đăng bài cách màn hình bắt tới hành hung cho một trận.

13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Cô Vợ Xã Hội Đen Của Ông Trùm Hắc Đạo

LanHoDiep134 | Ngôn tình | Hoàn thành

Tại một góc tối trước cửa quán bar Night Angel, quán Bar lớn nhất tại thành phố S không khí lại đối nghịch với bên ngoài. Trước cửa đứng bốn tên bảo vệ với thân hình cao lớn cường tráng nét mặt hình sự. Họ đứng canh cửa để giữ gìn an ninh trật tự cho quán bar. Những chiếc xe sang trọng lần lượt tiếng vào bãi đậu xe VIP của quán Bar.Một hàng người đang đứng chờ sẵn ngoài cửa, đợi đến 12 giờ khuya quán bar mới mở cửa. Cho dù là những công tử, tiểu thư nhà giàu hay những người nổi tiếng điều không ngoại lệ. Người nào cũng phải sắp hàng chờ để vào trong. Những người tới đây điều biết đến quy luật của quán bar. Dù họ có thân phận gì đi chăng nữa, một khi bước vào cửa quán bar điều như nhau. Bởi vì những người được phép vào trong, đều là những kẻ có thân phận và địa vị trong xã hội.Mã Lung Linh là con gái út của Mã Cảnh Chung, thủ lĩnh của bang Tam Hổ. Bang Tam Hổ nằm trong tứ đại bang phái tại thành phố S. Đứng nhất là bang Phi Long của Nam Liệt, đứng nhì là Bang Bạch Hổ của Mạnh Hùng, đứng thứ ba là bang Tam Hổ của Mã Cảnh Chung, cuối cùng là bang Ngũ Xà của Trịnh Ngũ Dương. Bang Tam Hổ đang ở trong bóng tối, ngấm ngầm mở rộng địa bàn của mình tại thành phố S. Tuy bang Tam Hổ không lớn mạnh bằng bang Phi Long của Nam Liệt. Nhưng Mã Cảnh Chung là một tiểu nhân bỉ ổi, nên Nam Liệt luôn cho người theo sát hành động của bọn họ. Mã Lung Linh cùng một nhóm bạn lần đầu tiên đến bar Night Angel chơi.

21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích

Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành

Một bệnh nhân mới sắp đến. Diêu Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của cô. Viện trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện trưởng.Lúc đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới: “Lại có một người tới! Lại có một người tới!” Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân tới. Thấy Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han: “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?” Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp: “Sao đêm qua lại muốn đánh người?” Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông ta. Viện trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra ngoài. Sau khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.

18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Hòn Đảo Cô Độc Trong Mắt Anh

Sơn Sơn Bắc (Vân Thượng) | Ngôn tình | Hoàn thành

Hướng Quỳ cảm thấy chính mình thích thượng hắn, ở nàng lần thứ hai nhìn thấy hắn, hắn từ nàng bạn trai xa hoa xe thể thao phía dưới chui ra tới, nàng tưởng, thợ mộc cư nhiên cũng sẽ tu siêu xe. Kia trương ngạnh lãng trên mặt có phần minh ngũ quan, hữu cơ du vết bẩn, có năm tháng dấu vết, cặp mắt kia hơi hơi buông xuống, bên trong phảng phất có một tòa lệnh người vô pháp với tới cô đảo.Hắn là một cái 30 tuổi còn không có tiền nam nhân, là nàng đã từng ghét nhất loại hình. Nàng cùng hắn lần đầu tiên gặp được là ở mấy ngày trước ban đêm.Bất quá bảy tám điểm bộ dáng, nhiều nhất vừa mới mới vừa vào đêm, nhưng An Thành khu lều trại đã an tĩnh đến liền ngẫu nhiên đi qua người qua đường đều theo bản năng phóng nhẹ tiếng bước chân.Hướng Quỳ nằm ở trên giường, vành tai tắc tai nghe, chói tai phóng đãng ồn ào âm nhạc không ngừng kích thích nàng màng tai, nàng trừng mắt nhìn trần nhà một góc, tường sơn đã nổi lên màu vàng, còn có tinh tinh điểm điểm mốc đốm, không biết nơi nào tới con nhện cư nhiên dệt liền một trương hoàn chỉnh võng, mặt trên có không nhỏ tâm đụng phải đi côn trùng, con nhện lại không biết đi nơi nào.Một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng……Nàng rốt cuộc nhịn không được ngồi dậy, tả nhĩ tai nghe từ vành tai rơi xuống, so tai nghe càng thêm chói tai ân a rên rỉ cùng với giường ván gỗ bất kham gánh nặng kẽo kẹt thanh liền nháy mắt tràn ngập nàng lỗ tai.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân

Lâm Địch Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành

Chung Tẫn là người phụ nữ duy nhất trong xe, ngồi ở ghế phụ. Lái xe là một viên cảnh sát của thành phố Hàng Châu, Mục Đào và Cảnh Thiên Nhất ngồi ở ghế sau. Bốn người ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cửa chính của hội trường Đại học Z, bên trong thỉnh thoảng còn truyền đến từng trận vỗ tay. Buổi giao lưu cả nước về khoa học kỹ thuật cao cấp năm 2011 được tổ chức ở đây. Mục Đào và Cảnh Thiên Nhất trao đổi ánh mắt, chắc bây giờ ông ta đang phát biểu. Trong tay bọn họ đang nắm lệnh bắt giữ, hoàn toàn có thể trực tiếp đi vào bắt người.Cả hai nhìn nhau cười, chỉ sợ nhiễu loạn buổi hội đàm cao cấp như vậy, hậu quả bọn họ gánh không nổi. Lúc xuất phát, sếp đã dặn dò, vụ án này chưa chính thức khởi tố, nhất định phải kín tiếng và kín tiếng. Sếp lớn đứng trước cửa sổ, thở dài một tiếng: ông ta là Thích Bác Viễn đó!Thích Bác Viễn là kỹ sư thiết kế đường ray đương nhiệm của công ty đường sắt Viễn Phương, có một số sáng chế trong kỹ thuật động lực học phân tán, đóng góp xuất sắc trong sự nghiệp xây dựng đường sắt cao tốc của quốc gia. Khi EMU [1] được đưa vào hoạt động trên mọi tuyến đường cũng là lúc cái tên này có thể hình dung bằng câu “nghe nhiều nên thuộc”.

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Chuyện Khuya

Twentine | Ngôn tình | Hoàn thành

Sau 12 giờ khuya, Kiều Dĩ Sa chiếu theo địa chỉ A Cát cung cấp, tìm đến một quán thịt nướng rất bình thường ven đường. Cô đứng bên này đường nhìn qua, địa điểm rất tầm thường, quy mô trông xoàng, lượng khách cũng rất xoàng. Đêm khuya quản lý thưa thớt, lò nướng được đặt ngay giữa ngã tư, khói mù mịt. Trước cửa quán có vài tên ranh con tay xăm hoa hoè, vừa hút thuốc vừa tán gẫu. Cây cao đổ bóng âm u. Đèn đỏ bắt đầu đếm ngược.Chính lúc này, có một bóng người đi ngang qua cô, đứng sánh vai với cô trên lối băng qua đường. Kiều Dĩ Sa liếc bằng đuôi mắt. Rất trẻ, mặc đồng phục học sinh, tay đút túi, một bên vai đeo cặp. Tư thế đứng rất giống với đa số nam sinh dáng cao: hơi khòm, trên người toát ra một vẻ bình tĩnh trầm lặng. Ánh đèn đường mờ tối kéo dài cái bóng của cậu. Đèn xanh bật lên, cậu rảo bước trước.Kiều Dĩ Sa nhìn theo bóng lưng của cậu. Nếu so với độ tuổi, thì tướng tá của cậu không tệ, chân dài vai rộng, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, cẳng tay săn chắc và rắn rỏi. Hình như điểm đích của hai người đều giống nhau.

10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đông Chí

Ngưng Lũng | Ngôn tình | Hoàn thành

Khi điện thoại reo, Lục Yên đang ngâm mình trong phòng tắm. Ngày hôm nay tan ca trễ, về đến nhà đã gần mười giờ, vừa mệt vừa buồn ngủ, trong đầu chỉ lăm lăm một thứ: chính là chiếc giường. Về nhà, cô đi thẳng vào phòng tắm, nhanh nhanh chóng chóng tắm cho xong rồi leo lên giường ngủ.Điện thoại di động đặt ở trên giường chỉ cách cửa phòng tắm một khoảng ngắn, nhưng vì cách lớp cửa dày nên nhất thời cản trở mọi âm thanh. Tiếng chuông liên tiếp reo lên nhiều lần mới có thể xuyên qua vật cản truyền đến tai Lục Yên.Một cuộc gọi sau mười giờ cảm giác thế nào nhỉ... Không có ai rõ hơn Lục Yên, cô hoảng hốt, không màng đến đầu đầy bọt xà phòng vơ vội chiếc khăn tắm quấn vào người, lao ra ngoài nhận điện. Chưa kịp chạy đến giường, tiếng chuông liền tắt mất. Cô lấy khăn dụi mắt, cầm điện thoại, mở khóa màn hình.Trên màn hình là một dãy số xa lạ, không phải số máy bàn của Khoa, cũng không phải là số điện thoại của đồng nghiệp đang trong ca trực, lại ngắt đúng lúc đã chỉ rõ chắc chắn là một tên lừa đảo. Đùa gì chứ... Lục Yên tiện tay cho số này vào blacklist, rồi vứt điện thoại trên giường. Tối hôm qua cũng vậy, gần mười một giờ, khi cô đang chuẩn bị ngủ đột nhiên có điện thoại gọi đến. Cô còn tưởng rằng bên khoa có việc gấp tìm, vội vàng nhận điện, vậy mà chưa chờ cô lên tiếng đã ngắt máy. Đêm nay cũng như vậy. Cô thầm rủa tên lừa đảo, sau đó quay trở lại nhà tắm.

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Kế Hoạch Dưỡng Thành Ca Hậu

Vân Giáo Chủ | Ngôn tình | Hoàn thành

Hai người vừa đi xuống cầu thang đến lớp học ở tầng dưới, lập tức có một nam sinh đeo kính ở trong đám người chạy đến trước mặt Tô An Ninh. Nam sinh này trong tay nắm chặt một bức thư, có lẽ là vì rất căng thẳng nên tay hơi run run. Cậu ta ngăn lại trước mặt Tô An Ninh, mặt đỏ như quả táo, mãi mà không nói nên lời. Tô An Ninh nhìn cậu ta, vẻ mặt rất bình tĩnh, “Bạn học, bạn có chuyện gì à?”Nam sinh lắc lắc đầu, sau đó mới kịp phản ứng ra mà lại gật gật đầu, giơ hai tay ra đưa thư tình đến trước mặt Tô An Ninh, lắp ba lắp bắp nói, “Có, tớ có.”. “Bạn học… Tô… An Ninh… tớ, tớ thích…cậu, cậu có thể… hẹn hò… với tớ được không?” Cuối cùng cũng cà lăm xong, trong giọng nói còn mang theo giọng điệu khác, khi nghe có cảm giác rất kỳ cục. Tưởng Hủ Hủ đứng một bên cười một tiếng.Mặt nam sinh càng đỏ hơn, càng bứt rứt lo lắng hơn nữa. Tô An Ninh liếc Tưởng Hủ Hủ một cái, cô ấy lập tức che miệng đứng sang một bên, nhìn bả vai vẫn còn đang run lên của cô ấy, hẳn là vẫn đang còn cười đây. Tô An Ninh không quan tâm đến cô ấy nữa, nhìn bức thư trong tay nam sinh trước mặt, không đưa tay nhận, “Vị bạn học này, luyện tiếng phổ thông cho tốt rồi hẵng đến trước mặt người ta thổ lộ nhé.” Rồi cô kéo Tưởng Hủ Hủ đi.

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ

Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành

Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Keep On Loving You

Tiểu Trân Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành

Cha đi Canada một tuần lễ để tham dự cuộc họp lớn. Một mình cậu ở nhà thật buồn, hiếm khi cô Shella đến chơi, Phi Vũ vô cùng vui mừng nhào vào lòng Shella. Có điều hình như mẹ cậu không thích dì nuôi hay sao ý, cứ hậm hực ngồi một bên. "Nhóc con, lại đi sai rồi."- Shella nhìn bàn cơ vua rồi gõ nhẹ đầu cậu. Phi Vũ cẩn trọng nhìn Gia Nghi đang ngồi một bên rồi lấy hết can đảm hỏi: "Mẹ, sao mẹ không vui vậy?" Gia Nghi liếc Shella một cái, không nói gì, có điều con trai cô cũng rất tinh mắt, hiểu được ý cô, liền nói: "Dì Shella rất tốt mà, dì thương Phi Vũ, lại còn tốt với Phi Vũ nữa, sao mẹ lại không thích dì vậy?""Con trai, con phải biết trên đời có những người chỉ cần họ nói chuyện thôi cũng làm mình lên tăng xông muốn đứng xa ba ngàn mét."- Gia Nghi nhìn Phi Vũ nhưng lời nói đậm mùi thuốc súng chĩa về phía người ngồi bên kia. Shella kéo Phi Vũ về lại bên chỗ mình, lườm cô một cái: "Phi Vũ, khi con không thích một người thì chỉ cần người đó thở thôi con cũng thấy tốn không khí." "Nè cô..."- Gia Nghi tức giận định mắng nhưng có con trai ở đây nên phải giữ hình tượng của một người mẹ mà anh hay nói, kìm xuống cơn giận.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hôm Nay Mật Đường Có Chút Ngọt

Nhất Chích Nịnh Mông Hà | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng sớm, vài tia nắng tinh nghịch leo lên bệ cửa sổ, hắt lên mặt của Điềm Mật, không khỏi khiến cô cảm thấy khó chịu, liền mở mắt. Không ngờ lại nhìn thấy Cửu gia đang nằm ở bên cạnh, còn đang chăm chú nhìn mình thì giật phắc một cái! " Dậy rồi à? " - Tạ Cửu kéo kéo má đỏ của cô đầy cưng chiều. Điềm Mật khẽ ừ một tiếng." Cửu gia, quà của anh còn chưa mở? " " Quên mất, phải làm sao đây nhỉ? " - Vừa nói vừa ôm cô vào lòng, còn khẽ kề vào bên tai cô mà cười khẽ. Điềm Mật di chuyển ngón tay: " Vậy bây giờ mở nhé. "

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hạnh Phúc Quả Táo Chín

Lão thảo ăn nộn ngưu | Ngôn tình | Hoàn thành

Máy bay chậm rãi trượt trên đường băng, Tần Tri chạm tay vào bức thư vài lần. Chờ máy bay ổn định, anh vội vã mở phong bì. Thư này một tháng trước Quan Thục Di đã đưa Ngô Gia Dương. Quan Thục Di nói, trước khi Tần Tri về nhà hãy đưa anh. Ngô Gia Dương rất nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ này. Tần Tri: Khi anh mở lá thư này, em biết, anh đang trên đường về nhà. Em muốn chính thức báo cho anh một tin: Em sắp làm mẹ. Với em, đây là một chuyện vui làm em vừa ngạc nhiên, vừa mừng và lo sợ. Trong đời, ngoài chuyện được gả cho anh, em tin, đây là chuyện vui nhất em từng có.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Hồng Nhan Lộ Thủy

Trương Tiểu Nhàn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa đông ở Luân Đôn lạnh thấu xương và u ám. Hình Lộ nhớ lần đầu tiên cô đến đây vào năm chín tuổi, bố cô đã nói cho cô biết: “Con sẽ yêu Luân Đôn, nhưng con sẽ hận thời tiết ở đó.” Lúc đó, tại sao cô lại không tin cơ chứ? Cô đã từng cho rằng, khi cô có thật nhiều thật nhiều tiền, cô sẽ trở nên rất vui vẻ, tất cả những gì cô đã từng khát vọng, bây giờ cô đều có thể có được.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành

Tập Vị Nam luôn luôn bình tĩnh, ngày cả khi bị dí súng vào đầu, mặt vẫn luôn không biến sắc. Lời của Diệp Bạc Hâm mặc dù làm tâm anh hỗn loạn, nhưng anh hiểu rõ, cô đã được hứa hôn cùng người khác. Lời nói của anh như đâm vào nỗi đau của cô, nụ cười trên mặt cô dần dần mất hẳn: "Vị hôn phu chết tiệt, anh ta mỗi ngày đều ôm phụ nữ khác trên báo, còn nói cái gì mà gặp dịp thì chơi, góp vui lấy lệ, xem em dễ lừa sao? Còn người đàn bà kia cố làm ra vẻ, anh ta còn ngu ngốc chu cấp cho cô ta, bị cô ta xoay vòng vòng. Diệp Bạc Hâm em vì sao phải chịu đựng anh ta, chịu sự uất ức chứ?" "Anh ta có thể cùng người phụ nữ khác làm loạn, vì sao em không thể tìm người đàn ông khác cơ chứ."Tập Vị Nam nhìn vào quảng cáo trên màn hình LCD của tòa nhà đối diện, ánh sáng rực rỡ trên đường nét của anh. Giọng của anh rất nhẹ: "vì thế, em muốn lấy hạnh phúc nửa đời sau của mình báo thù anh ta? Diệp Bạc Hâm lùi lại hai bước, vuốt vuốt tóc bên tai, "Bỏ đi, anh xem em là lời của người say." cô uất ức như muốn khóc, tâm trạng rối bời. Kéo mở cửa kính ra, cô quay đầu nhìn hình dáng đứng bên lan can, cái mũi hít rồi hít. "Không sao, Diệp Bạc Hâm em cũng không phải không có anh không được. Vốn dĩ em cho rằng, anh có chút thích em, xem ra là tự em đa tình rồi" Vì sao mắt lại rất cay? Nhất định là ánh sáng quá chói mắt rồi... đúng... nhất định là vậy...

65.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành

Năm phút sau. Tần Đại thiếu ôm con gái về phòng họp, ra lệnh “Các cậu họp hành thì nói nhỏ thôi, làm con gái tôi thức giấc là các cậu ăn đòn.” Vì thế một đám người lớn, tự giác nhỏ giọng xuống dỗ công chúa nhỏ Uyển Uyển ngủ say. Bốn giờ rưỡi chiều, nay đã là học sinh tiểu học, Phi Phi đạp xe đạp từ trường ra chạy thẳng đến Đế Đô Hào Đình, dừng trước cửa tòa văn phòng. 

13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ốc Mượn Hồn

Hi Hòa Thanh Linh | Đô thị | Hoàn thành

Sau nửa năm quay cuồng vì công chuyện, Nguỵ Vũ Hoàn cuối cùng cũng có thời gian rảnh để bay từ New York về thành phố S. Thư ký Lý Tu Nhã sau khi nhận hành lý, liền hỏi hắn có tính toán gì không, về công ty hay đi đâu đó nghỉ ngơi. Hắn nhớ nửa năm nay không được gặp tình nhân, cười bảo: “Gọi điện cho tôi, lâu rồi không gặp Tiểu Trạch, tôi muốn đi thăm em ấy.” Sắc mặt Lý Tu Nhã khẽ biến nhưng không nói gì, dù sao đây cũng là chuyện riêng tư của hắn.Nguỵ Vũ Hoàn, ba mươi tuổi, CEO tập đoàn Hoàn Vũ, là nhân vật uy phong một cõi trong giới thương nghiệp thành phố S. Tuổi trẻ mà sự nghiệp thành công, cái chính còn là vẻ ngoài phong thần tuấn lãng, khiến không ít các cô gái, tiểu thư danh gia vọng tộc phải tơ tưởng. Nhưng vị này nhìn như Kim Vương lão ngũ toàn diện mọi mặt này lại có một đặc điểm không để ai biết được… Hắn là gay!Nguỵ Vũ Hoàn không phải thuộc dạng ai đến cũng mời chào, mà là hắn có ấn tượng không tồi với Lý Tu Nhã, còn rất thưởng thức tính cách cùng năng lực làm việc của anh. Huống chi tính chất công việc phải bôn ba khắp nơi, tình nhân có nhiều đến mấy mà lúc cấp bách thì nước xa không cứu được lửa gần, đưa Lý Tu Nhã theo tiện hơn nhiều. Lý Tu Nhã ở cạnh hắn, tuy không có bất kỳ danh nghĩa tình nhân chính thống gì nhưng Nguỵ Vũ Hoàn không hề bạc đãi anh. Trong khoảng thời gian này, tiền lương hay tiền thưởng, lời biểu dương, giày túi, đồ hàng hiệu, hắn đều lén mua cho anh không ít.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mắt Bão

Sunness | Ngôn tình | Hoàn thành

Mọi gia đình hạnh phúc đều có chung niềm hạnh phúc, nhưng mỗi gia đình bất hạnh lại mang một nỗi bất hạnh riêng” – “Mắt bão” chính là câu chuyện cảm động về cặp vợ chồng trẻ mang nỗi bất hạnh đặc biệt như thế.  Mắt bão có cốt truyện khá ổn: nam nữ chính đều không bình thường. Nam thì tâm thần phân liệt di truyền, vợ con bị kẻ xấu bắt, hàng ngày xem đi xem lại clip vợ bị tra khảo đánh đập để tìm ra manh mối mà bất lực. Nữ thì trầm cảm nặng, sau đó bị bắt cóc, tra tấn dã man nên chấn thương nặng về tâm lý.Trải qua bao khổ đau mất mát và ám ảnh tâm lý, họ vẫn bên nhau bền chặt, quyết không buông rời. Không chỉ là khúc ca cảm động về tình cảm gia đình, Mắt bão còn khiến người đọc trăn trở về ranh giới giữa Thiện và Ác, giữa Trắng và Đen, đồng thời đề cao chính nghĩa, sự khoan hồng thứ tha đối với những con người biết ăn năn hối cải, và lòng cảm thông nhân ái với những số phận khốn khổ bị đẩy vào bước đường cùng. Dù có những khoảnh khắc day dứt xót xa đến ám ảnh, nhưng câu chuyện vẫn đẹp nao lòng, bởi bao phủ lên tất thảy những đau thương kia chính là tình cảm con người thiêng liêng nhất.

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26