Như Khói Như Cát

Khách Hề | Sắc | Hoàn thành

Lục Yên Đinh là một Omega, theo mức độ khan hiếm giới tính mà nói thì thể chất cậu chính là kiểu dễ nổi tiếng trong giới giải trí. Nhưng cố tình cậu chính là mẹ nó không thể nào nổi tiếng được. Lục Yên Đinh muốn nổi tiếng đến sắp phát điên rồi. Nhưng cậu chưa từng biểu hiện ra bên ngoài như thế, thậm chí ngay cả với những người bên cạnh cậu như trợ lý, người đại diện, cậu đều chỉ có biểu hiện vô cùng bình tĩnh, giống như là người hiền hoà theo phái Phật hệ, rất hài lòng với vị trí tiểu minh tinh tuyến 18 hiện nay.Thật ra cậu đã sắp không chịu nổi nữa rồi. Khi đó cậu cho dù đã hơn 20 tuổi, nhưng vẫn giữ tâm tình như trẻ con, khó mà phát hiện ra vấn đề của bản thân, suốt ngày sống trong mớ cảm xúc vặn vẹo oán trời hận đất không thể thoát ra được, mà vấn đề lớn nhất chính là ở chỗ: cậu cảm thấy mình đã rất nỗ lực, rất kính nghiệp rồi. Trong lòng cậu có hàng nghìn hàng vạn cái ví dụ, mỗi một cái trong đó đều đong đầy mồ hôi nước mắt đã lên men khiến cho tâm tư nho nhỏ của cậu phồng to đến vô hạn, gần như vỡ tan:Nhận một bộ phim rác, diễn nam bảy, chính là một vai diễn với gương mặt khán giả dễ lẫn lộn không quen thuộc nhưng cậu cũng chẳng cần thế thân, chỉ vì một động tác trong những cảnh chiến đấu theo yêu cầu, mà cậu khổ sở luyện tập cùng người chỉ đạo động tác trong suốt hơn một tháng.

23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Âm Mưu Em Chồng

Phạm Hương Lan | Ngôn tình | Hoàn thành

Đêm đông tĩnh lặng, vạn vật chìm vào trong giấc ngủ, trên con đường vắng vẻ, cô gái bé nhỏ với bộ đồng phục nhà hàng nhanh chóng rảo bước về phía trước. Gió đông thổi từng cơn, lùa vào da thịt khiến cô gái bé nhỏ không khỏi rùng mình, cô đưa tay kéo cổ áo cao lên, quàng lại chiếc khăn trên cổ. Reng... Reng...Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, cô gái có chút hoảng sợ, cô cảnh giác nhìn xung quanh rồi từ từ cầm điện thoại từ trong túi xách ra. Trong bóng đêm yên tĩnh, hàng chữ Honey trên màn hình điện thoại lại càng một rõ rệt hơn. Khẽ nhíu mày, cô chần chừ một chút rồi quyết định không nghe mà ấn tắt. Đầu dây bên kia có vẻ rất kiên trì, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc..... Cô gái nọ có vẻ không còn kiên nhẫn được nữa, liền khó chịu ấn nút nghe.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Trộm Một Ngôi Sao

Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành

Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Vực Sâu Ham Muốn

An Sở Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành

Vì buổi đi chơi này tôi đã cố tình đến thẩm mĩ viện một chuyến, nhưng lúc xuất phát mới biết, thì ra còn một đôi vợ chồng xa lạ nữa đi cùng. Chồng tôi nói là vì tiết kiệm tiền thuê phòng nên lên mạng tìm người ở ghép, dù có khó chịu nhưng tôi cũng không nói gì, chỉ tự an ủi mình rằng dẫu sao cũng chia phòng ngủ, chẳng liên quan gì đến nhau. Nhưng lúc đi đường tôi lại phát hiện ra có gì đó là lạ.Gã đàn ông đi cùng kia vẫn luôn lén lút liếc tôi, tôi mặc váy ngắn cổ trễ, không biết đã bị gã nhìn bao nhiêu lần rồi. Lúc đến nhà nghỉ, tôi vội vã kéo chồng vào trong phòng, phàn nàn với anh rằng hành vi của gã kia thật kỳ cục. Nhưng chồng tôi chỉ sáng mắt lên, bảo tôi nhanh đi tắm rửa. Tôi đỏ mặt, thầm nghĩ sao chồng mình hôm nay lại nôn nóng vậy. Tắm xong, tôi xịt nước hoa cẩn thận rồi thay sang bộ đồ ngủ vải ren anh tặng. Nhưng lúc ra khỏi phòng tắm thì chỉ thấy trong phòng tối om, tôi ấn nút bật đèn thì lại phát hiện hình như đèn hỏng rồi.

84.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Triêu Lộ Sanh Ca

Thị Tửu Cật Trà – 嗜酒吃茶 | Sắc | Hoàn thành

Còn chưa đến bốn giờ sáng, Cố Văn Sanh đã âm thầm lặng lẽ lén vào phòng Lưu Triêu. Trời còn chưa sáng hẳn, bầu trời xanh thăm thẩm vẫn còn đang treo vầng trăng nhỏ bé như một nét chấm. Cố Văn Sanh dè dặt xoay nắm tay cửa phòng của Lưu Triêu, thầm muốn đánh úp bất ngờ mà phóng lên giường Lưu Triêu. “Dậy nào...!” Lời còn chưa nói hết, Cố Văn Sanh lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, cậu từ trên giường Lưu Triêu bò dậy, biểu cảm ngỡ ngàng.Lưu Triêu bước ra từ phòng rửa mặt, bật công tắc mở đèn lên, gương mặt tê liệt, gọi Cố Văn Sanh một tiếng: “Thiếu gia.” Cố Văn Sanh cảm thấy vô cùng khó xử, giả bộ như mắt bị ánh đèn chói phải, dùng mu bàn tay che mặt mình lại. Lưu Triêu cũng coi như không biết, đi đến mép giường bắt đầu cài nút áo ngủ cho Cố Văn Sanh —— đó là do Cố Văn Sanh cố tình tháo ra, mục đích không rõ lắm —— được rồi, thật ra là để quyến rũ cái tên đầu gỗ này.??? Cố Văn Sanh thích Lưu Triêu rất nhiều năm rồi, từ năm mười sáu mười bảy tuổi lần đầu tiên gặp nhau cho tới tận ngày hôm nay. Lắm khi Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chán rất nản, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ. Không phải là chưa từng muốn từ bỏ, mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Mức Độ Yêu Thích Của Anh Ấy

Tạp Liệt Phu Tư Cơ | Sắc | Hoàn thành

Kha Ngôn còn nhớ, lần trước cùng Lam Đình tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy là vào bảy năm trước. Khi đó hắn vẫn là sinh viên, ba năm qua là lần đầu tham dự liên hoan của lớp, vừa lúc nhận được thông báo đến phòng thực nghiệm của tiền bối, được biết về tin tức thí nghiệm đánh thức tiềm thức đã thành công. Đến ngày đó, hắn tham gia dự án “Kế hoạch đánh thức tiềm thức chìm sâu” đã được khoảng sáu năm. Sáu năm qua, hắn mơ hồ ngăn cách cùng thế giới hiện thực, vô số lần thử nghiệm thâm nhập vào thế giới ý thức tình nguyện viên, khám phá trong dòng dữ liệu hỗn loạn, hy vọng hoàn thiện ý thức của con người, kết nối với máy tính.Xong rồi! Bên trong tin tức của tiền bối chỉ có hai chữ, cộng thêm một dấu chấm than mà ngưng tụ niềm niềm vui dâng trào vô tận. Trong phòng náo nhiệt trong nháy mắt đối với Kha Ngôn đã không còn hứng thú, hắn cầm điện thoại di động đem hai chữ này đọc đi đọc lại nhiều lần, túm lấy áo khoác đi ra ngoài. Ngay lúc đó, một nam sinh khi chất lạnh lùng đẩy cửa tiến vào, hắn không kịp tránh, cùng nam sinh đụng vào nhau. “Wow, … Cư nhiên cũng tới!” Nghe người phía sau nói ra một câu, Kha Ngôn chưa từng nghe thấy âm thanh cùng tên của người này.Lớp trưởng nói: “Kha Ngôn, thật hiếm khi tụ tập nhiều người như vậy, cùng mọi người uống chén rượu lại đi.” Kha Ngôn lòng như lửa đốt, lúc này lộ ra một  nụ cười nhã nhặn, nói: “Không được, tôi có việc gấp.”

4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Phượng Nghiên Trấn Quốc

JFang | Ngôn tình | Hoàn thành

Trầm Thư Kính gặp Tịnh vương gia Trác Thiếu Kình vào ngày đầu năm mới năm nàng mười lăm tuổi. Khi nàng theo mẫu thân vào cung vấn an Thái Hậu, vừa bước chân vào Ngự Hoa Viên, ngẩng đầu liền nhìn thấy Trác Thiếu Kình. Y đứng dưới tàn cây hồng mai trong Ngự Hoa Viên, thân cao một trượng khoát lên chiến bào bạch kim, sắc mặt hơi mỏi mệt nhưng nụ cười y dành cho nàng chính là dịu dàng đến khiến nàng không màng tất cả mà trầm luân vào bên trong. Câu đầu tiên Trác Thiếu Kình nói với Trầm Thư Kính, nàng nhớ như in, vẫn chưa hề quên."Thư Kính, nàng thật đẹp, sẽ thật tốt nếu vương phi của ta là nàng".Vì câu nói này, Trầm Thư Kính không ngừng khiến mình đẹp hơn, khiến mình càng tự tin hơn để sánh đôi cùng Trác Thiếu Kình. Nàng từng bước khiến mình mạnh mẽ hơn, từng bước đến gần Trác Thiếu Kình, trở thành trợ thủ đắc lực bên người y. Vì y mà vào sinh ra tử, vì y mà không màng danh lợi, không màng danh phận, không màng sống chết. Trầm Thư Kính sẵn sàng vì y mà uống vào độc dược huỷ dung của Giả gia, chỉ để đổi lấy một viên huyết đan ngàn vàng khó cầu cho y cứu mỹ nhân. Dẫu rằng mỹ nhân đó lại là người nàng vô cùng căm ghét, song vì y muốn, nàng đều cố gắng hoàn thành. Đổi lại là phải huỷ đi dung mạo mỹ lệ của chính mình.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Cách Thức Chăn Nuôi Tổng Tài Kiêu Ngạo

Công Tử Như Lan | Sủng | Hoàn thành

Mộc Nam tỉnh lại trong tiếng reo inh ỏi của chuông báo thức. Anh vươn tay tắt đi, mở mắt ra thất thần nhìn trần nhà màu trắng, ước chừng hai phút sau mới chậm rãi từ trong giấc ngủ hoàn toàn tỉnh táo lại. Tối hôm qua khi đi ngủ bức rèm trong phòng không được kéo kín, cửa sổ sát đất lộ ra một khe hở bằng bàn tay, ánh sáng buổi sớm len qua khe hở chiếu vào khiến cho toàn bộ căn phòng có vẻ sáng ngời ấm áp. Mộc Nam ngáp một cái, quay đầu nhìn vị trí bên cạnh nhưng không thấy Mộc Tiểu Quy vốn phải ngủ ở bên cạnh, đồng thời cảm nhận được trên đùi của mình đang bị quấn lấy.Anh chống tay ngồi dậy liền nhìn thấy Mộc Tiểu Quy đáng lẽ nằm bên cạnh anh lúc này lại đang nằm giữa giường, thân hình nho nhỏ cuộn thành một cục tròn vo, một tay đang ôm đùi anh ngủ say sưa. Mộc Tiểu Quy ngủ không ngoan một chút nào. Trừ khi thời tiết như mùa đông anh ôm nó vào trong ngực, nếu không thì ngày hôm sau tỉnh dậy khẳng định không biết nó đã lăn tới tận góc nào. Có điều từ sau ba tuổi nó đã dưỡng thành một thói quen, đó là phải ôm đùi Mộc Nam ngủ. Cho dù trước khi ngủ nó nằm bên cạnh Mộc Nam thì nửa đêm cũng sẽ vô ý thức mà lăn đến bên chân anh. Mộc Nam nhìn cái đầu nho nhỏ với một nhúm tóc đang dựa vào đùi anh mà không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác tên nhóc này đã hơn bốn tuổi rồi.Anh không tiếng động mỉm cười, ngồi dậy, nhẹ nhàng rút chân ra khỏi ngực Mộc Tiểu Quy. Khi rút chân lại thấy Mộc Tiểu Quy không thoải mái giật giật thân thể, anh liền theo thói quen dùng tay vỗ nhẹ lưng nó giống như khi còn bé dỗ nó đi ngủ. Quả nhiên, dưới động tác của anh, nhóc con xoay xoay thân mình lại tiếp tục ngủ, không có đùi ôm tự động ôm lấy gối ôm cá nóc ở bên cạnh.

13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Nhật Kí Theo Đuổi Idol Của Tổng Giám Đốc

Yuyuyu1023 | Sắc | Hoàn thành

Tổng giám đốc nhìn bề ngoài có vẻ cực kì tài giỏi, cực kì lạnh nhạt lại có một sở thích không muốn cho ai biết. Anh thích đi xem biểu diễn trực tiếp của ban nhạc Death Metal. Chủ yếu là do bị stress nặng. Lúc đó tổng giám đốc còn chưa chính thức trở thành tổng giám đốc, một người chuẩn mực trong nhóm doanh nhân thành công, một phiên bản súp gà cho tâm hồn sống. (*)Chú thích: Súp gà cho tâm hồn hay Chicken soup for the soul là một tựa sách nổi tiếng của tác giả Jack Canfield, Mark Victor Hansen, đây là tựa sách số một trong việc truyền cảm hứng. Ý chỉ tổng giám đốc là tấm gương truyền cảm hứng cho mọi người.

1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Lâm Tổng Chỉ Bạn Cách Yêu Đương

Đại Thanh Q3 | Sủng | Hoàn thành

Lâm tổng sáng sớm lại xách hai quầng mắt thâm đi làm, ngồi trong văn phòng thở dài. An An đi vào đưa tài liệu, tri kỷ đưa cái đệm trên ghế sô pha cho cậu: “Lâm tổng à, cơ thể không thoải mái thì nên lót thêm cái đệm.” Lâm Mộc Nam nhìn cái đệm, lại nhìn An An: “… An An này… Con gái mới bây lớn không nên đầu óc đen tối như thế…” An An lườm một cái: “Lâm tổng, em hai mươi lăm rồi…” Lâm Mộc Nam gật đầu: “Nhỏ hơn anh.” An An từ trên xuống dưới đánh giá hai mắt của cậu: “Không, Lâm tổng, anh mới chỉ có năm tuổi.” An An nói xong liền chống nạnh, cực kỳ ngông cuồng nói một câu: “Nào nào nào, kêu chị một tiếng đi.” Lâm Mộc Nam chậm rãi động ngón tay, kéo tài liệu đến trước mặt: “Dì ơi.”

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Người Yêu Cũ Là Tổng Tài

Littlebunny | Đam mỹ | Hoàn thành

Thẩm Di Hòa choàng tỉnh giấc, cậu cảm thấy không khỏe chút nào. Đã lâu lắm rồi cậu không nhớ đến Trạch Dương. Trong mơ hắn thấy Trạch Dương nói với hắn: - Em muốn phụ tôi? Em nghĩ em được cái quyền đó? Tôi.... Đáng tiếc cậu không thể nghe hết câu bởi vì ngay khi đó bản thân đã bỏ chạy. Thẩm Di Hòa sợ khi mình ở lại thì sẽ bị Trạch Dương đánh. Y vốn dĩ là một kẻ thích sử dụng nắm đấm hơn nói chuyện bằng lời. Sau đó thì trái với những gì cậu nghĩ, Trạch Dương không tìm cậu gây phiền toái. Mỗi ngày lên trường hắn đều lo lắng. Rồi dần dần cậu nhận ra Trạch Dương không còn đến trường, cũng như không đến nhà trọ tìm cậu. Đến khi Thẩm Di Hòa ra trường cũng không còn gặp lại Trạch Dương. Y hoàn toàn biến mất khỏi quỹ đạo sống của Thẩm Di Hòa.Đã năm năm trôi qua kể từ lần chia tay. Thẩm Di Hòa một hai năm đầu còn nhớ Trạch Dương, nhưng sau đó thì cuộc sống xô đẩy làm mờ đi hình ảnh của anh. Mấy ngày gần đây rõ ràng không có bất cứ điều gì gợi nhớ đến Trạch Dương. Có lẽ một điều không tốt sắp xảy ra? Thẩm Di Hòa chợt rùng mình. Mọi ngày đều có thể tồi tệ chứ hôm nay thì không thể. Công ty này cậu làm chính thức mới có hai tháng mà đã thay chủ. Hôm nay chủ mới sẽ đưa ra quyết định những nhân viên nào được giữ lại. Thẩm Di Hòa chỉ là một người thích sống nhàn hạ, công ty đang rất tốt và cậu không muốn ra đường chút nào.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Giới Fan Có Độc

Thánh Đản Âu Ni | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Giới Fan Có Độc của tác giả Thánh Đản Âu Ni. Cô vừa có kiên trì vô hạn chờ thần tượng ở sân bay, kĩ năng biên tập, chỉnh sửa hình ảnh, video cũng ngày càng chuyên nghiệp....Tô Điềm là một người hiền hòa, vui vẻ, dễ thương, lại còn trấn tĩnh, bình thường gặp chuyện cũng không mấy bối rối, tự tin giải quyết, hết thảy fans dều kính nể và ngợi khen cô, chỉ cần không ai động chạm vào giới hạn của cô, cô đều rất hòa ái, thân thiện.Nhưng ai ngờ idol lại cặn bã nên đành nản lòng thoát fan để chữa lành tổn thương. Nào biết sau khi lọt hố, lại làm fan những 5 năm.Ninh Trạch Ngôn: Tô Điềm, lại đây.Nói ngắn gọn, đây là một câu chuyện ngọt ngào về vị tổng tài bắt cóc "Chị đại fangirl" của nghệ sĩ nhà mình.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Bỏ Trốn hay Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Tặng Ngươi Một Chiếc Váy

Lỗ Phốc | Sủng | Hoàn thành

Công A, một mét tám, chân thon dài, có cơ ngực, có tuyến nhân ngư cùng tiêu chuẩn cơ bụng rõ ràng, có thể nói là hormone mạnh mẽ, thế nhưng, buộc phải làm 0 vì tình yêu. Bạn lữ của công A tên gọi tắt là công B. AB là thanh mai đã ở bên nhau từ hồi học sinh, từ khi còn đọc sách đến khi công tác, đã gần mười năm tình cảm, có thể nói là trung trinh không thay đổi. Trong giới cơ lão hỗn loạn này, là sự tình thập phần hiếm thấy. Cơ lão là giới đồng tính á mấy bạn!!Hơn là hai người bọn họ nguyên bản đều là 1, lại còn có thể cùng nhau qua nhiều năm như vậy. ngẫm lại liền cảm thấy khó thể tin nổi. Cho nên, các ngày hội tụ trong tuần, các bằng hữu là tiểu thụ luôn lấy bọn họ ra đùa giỡn, nói: "Hai người các ngươi có hơi quá đáng, vốn là trong giới đang tăng nhiều thịt, các ngươi còn muốn tuốt cho lẫn nhau, làm cho tỷ muội chúng ta không có một chút tin cậy." Nói những điều như vậy, cơ hồ mỗi lần có tiệc đều sẽ có người nhắc tới.Công A mỗi lần nghe đều là thờ ơ cười cười. Thế nhưng công B nghe nhiều hơn, tâm lý khó tránh khỏi cũng có chút dao động. Dù sao hắn và A cùng nhau đều sắp mười năm, lúc trước tình cảm nồng nàn, cũng đã bị sinh hoạt vụn vặt làm cho hao mòn đến bình thường như nước. Nói nữa, mười năm cùng giường cùng gối, đối với thân thể lẫn nhau đã quen biết không thể quen thuộc hơn nữa, nơi nào có nốt ruồi, nơi nào có vết sẹo, đều rõ rõ ràng ràng.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Đừng Khóc Nữa, Làm Vợ Của Anh Đi

Tịch Liêu Nhị Tam | Sủng | Hoàn thành

"Em...em muốn về nhà, em muốn gặp mẹ." "Biết rồi, phiền chết đi được!" "Ô ô ~ ~" "Không cho khóc!" Hạ Kiêu vò vò mái tóc ngắn ngủn, có chút tức giận nhăn mày quát nhỏ. Tiểu thiếu niên ngồi xổm bên cạnh hắn ôm lấy đầu gối, lập tức nghẹn đỏ mặt không dám lên tiếng nữa, chỉ là mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn. Mặt trời buổi chiều đang ngã về phía Tây, bọn họ trốn ở sau cái giá thiết bị trong sân thể dục của trường học, ánh nắng vàng nhạt bao phủ toàn thân. Thật mẹ nó nóng chết rồi!Hạ Kiêu lau lau cái cằm chảy mồ hôi, cúi người quan sát tình huống bên ngoài, chắc là đợi một lát nữa thì có thể đi. "Mẹ em sẽ lo lắng..." Một bàn tay trắng nõn bắt lấy cánh tay mướt mồ hôi của hắn, Hạ Kiêu quay đầu nhìn bộ dáng tội nghiệp của cậu, cái áo đồng phục màu trắng bị dính lên mấy dấu chân, nhìn qua có chút ác độc, chỉ thấy nước mũi trong suốt chảy ra liền bị hít trở về, Hạ Kiêu lập tức ghét bỏ mà gạt cánh tay cậu ra.Nói thầm một câu: "Đáng đời." Diệp Chân bẹp bẹp miệng vừa muốn khóc, lần này thật sự là không ngừng lại được, chưa được một phút đã khóc lên, càng khóc càng lớn tiếng, nghe thấy thê thảm vô cùng. Toàn bộ sân thể dục trống trải đều bị bao phủ bởi tiếng khóc của cậu, nhiệt độ càng ngày càng cao làm cho Hạ Kiêu sợ tới mức tay chân luống cuống, cũng không dám hung dữ với cậu nữa, vội vàng kéo cậu đứng dậy, thỏa hiệp: "Được, về nhà về nhà, bây giờ liền lập tức trở về."

15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hướng Dẫn Công Lược Người Cá Mất Trí Nhớ

Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành

Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hai Năm Sau Mang Con Đi Nhận Thân

Tuân Hòa | Sủng | Hoàn thành

Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.

2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Về Việc Tôi Cưỡng Hôn Một Anh Zai Trong Thang Máy

Kỳ Thập Nhị | Đam mỹ | Hoàn thành

Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây. Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau? Không tồn tại! Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy. Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập *** chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn. Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ? Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ? Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì? Vị thặc nà ngọt. Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Bất Du, Không Thay Đổi

Tôn Ảm | Đam mỹ | Hoàn thành

Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Giá Trị Khác Loại

Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Giá Trị Khác Loại của tác giả Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà.  Hắn dẫn cậu tới trước bàn ăn, kéo ghế cho cậu ngồi xuống rồi gọi người máy quản gia dọn bữa sáng. Đường Gian nhẹ nhàng thở ra, cậu tuân theo lời hắn ngồi ăn bữa sáng. Đồ ăn sáng khá đơn giản, bánh mì nướng kết hợp với cháo trắng do người máy chế biến, không ngon lắm. Cậu càng ăn càng thấy vô vị. Lê Sầm chậm rãi dùng bữa, sau khi ăn xong bèn dẫn cậu tham quan nhà. Phòng khách, nhà bếp và phòng ăn ở tầng một, lên tầng hai là phòng ngủ chính và thư phòng, ngoài ra còn có… phòng điều giáo.Lê Sầm đẩy của phòng điều giáo, chậm rãi bước vào, đến giữa phòng thì dừng lại, quay đầu cười, nói: “Thất thần cái gì?” Thất thần làm gì? Còn không theo vào? Ngoài cửa, Đường Gian tự cho là hiểu ý hắn, vội vàng nhấc chân bước vào. “Dừng!” Ý cười trên mặt hắn thu lại, “Cậu không thể bước vào. Riêng căn phòng này, cậu không thể đứng thẳng.” “Xin lỗi Lê tiên sinh, em đã nhớ.” Đường Gian ngoan ngoãn quỳ xuống, cúi người, bò vào phòng, bò đến dưới chân hắn. Cửa cảm biến phía sau tự động đóng lại.Lê Sầm sờ đầu cậu, nói: “Ngẩng đầu, nhìn bốn phía.” Cậu nghe lời ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn đạo cụ khắp phòng. Các loại roi, dây thừng, xích, khung tra tấn, giường mổ, thậm chí là lồng sắt với các kích cỡ khác nhau đều có đủ. Cái tủ trong góc phòng còn có một số đạo cụ nhỏ khác nhưng hiện tại cậu không thể nhìn thấy. Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế hay Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Tình Yêu Cấm Loạn

Sĩ Đồ Chi Yêu | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô gái tên là Mạc Ngôn cười nhạt. Nụ cười này còn hơn cả hoa hồng khiến Kỳ Hiên say đắm. Tiếng nói thanh thoát vang lên: “Kỳ Hiên, anh biết rằng với ai tôi cũng như vậy. Hợp thì đến với nhau, không hợp thì chia tay. Không có bất kỳ lý do gì cả. Lúc ban đầu khi anh và tôi ở chung, tôi đã nói với anh sẽ không yêu anh. Hôm nay anh lại chất vấn tôi, không cảm thấy nực cười sao?” Đôi lông mày cô nhíu lại lại càng thêm quyến rũ, mê người. “Không phải.Không phải như thế đâu Mạc Ngôn.Em yêu anh. Nếu không sao em có thể lên giường với anh?”

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59