Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành
Năm nay tôi lên lớp tám. Như vậy là tôi sắp sửa trở thành người lớn rồi . Oai thiệt là oai ! Tôi không nói dóc đâu . Chính thầy Dân, giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi nói như thế. Năm ngoái chúng tôi không học thầy Dân. Các anh chị lớp trên người thì bảo thầy Dân khó, kẻ thì nói thầy Dân dễ, không biết đường nào mà tin. Nhưng hôm khai trường, ngay lần gặp đầu tiên, tôi thấy thầy không có vẻ gì là "hắc" cả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bạch Nhất Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Ánh mặt trời ngày thu tươi sáng, trời cao xanh thẳm. Bởi vì ở ven biển, vào mùa thu, thành phố Hồng [1] cũng không khô ráo, độ ẩm trong không khí vừa đủ, những cơn gió lành lạnh thổi vào thành phố phồn hoa đô hội. Trước cửa viện Nghiên cứu Tội án [2] thành phố Hồng, một cô gái trẻ tuổi với thân hình thon thả xuất hiện, ngũ quan tinh xảo, tóc dài xõa ngang vai, sống lưng rất thẳng, áo khoác màu vàng nhạt, áo sơmi màu trắng, quần tây màu đen, một bộ trang phục công sở đúng chuẩn, đơn giản mà không qua quýt. Trước ngực cô là một chiếc khăn quàng cổ lụa màu cam, khiến cho gương mặt như sáng bừng lên, trong cơn gió thu, có vẻ uyển chuyển nhẹ nhàng mà phóng khoáng. Ninh Trừng đứng ở cửa, hít sâu một lần nữa, mùa này, trong không khí chắc là tràn ngập hương hoa quả. Trong đầu cô nhanh chóng hiện lên hình ảnh quýt treo đầy đầu với ánh vàng rực rỡ, nhưng nhanh chóng biến mất.Mùa đẹp, thành phố đẹp, nhất định sẽ là một khởi đầu tốt đẹp.Cô cảm thán trong đầu, không ngừng ra hiệu cho mình, hít sâu rồi thở ra vài lần cũng không thể bình ổn cảm xúc căng thẳng. Trong tay cô cầm quả quýt, đã bị độ ấm của lòng bàn tay cô làm nóng lên. Cô đặt quả quýt dưới mũi, ngửi một hơi, rồi lại ngửi thêm một hơi mới cất quả quýt vào trong túi xách đeo vai, đi vào viện nghiên cứu. Trong đại sảnh tầng một, có hai người đang đứng nói chuyện gì đó với nhau.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chỉ một câu nói đơn giản vậy thôi mà khiến ặt gương trong lòng Hàn Thuật vỡ tan tành, tất cả các mảnh gương vụn vẫn rất sáng, sáng đến mức khiến anh không trốn đi đâu được. Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động sương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ằn vừa có thể ngồi xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn 1 bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời ây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm…Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước cổng trường Thời Đại của Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm, ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Phong | Đô thị | Hoàn thành
Lão ca, lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào gặp lại, chính là hận gặp nhau trễ, ngươi và ta đồng hành phấn đấu ba tháng, nhưng ngươi ta giữa tình nghĩa, nhưng là cái kia. . . Cái kia. Ai, nói tiếng người, lời khác ta nghe không hiểu a. Lâm Phàm nhìn trước mắt anh em, bất đắc dĩ thở dài một phen, đây là người thứ ba cùng chính mình cáo biệt, từng cái vừa qua tới thời gian, lý tưởng hào hùng, nhưng là đi qua mấy lần sau khi đả kích, triệt để tiêu trầm, liền một chút chiến đấu dục vọng cũng không có.Lâm ca, đệ đệ đi, ở đây ngày ngày bị thành quản truy đuổi, ta thật không chịu nổi, đây là ta toàn bộ gia sản, cũng coi như là em trai một phần tâm ý. Tiểu tử đem một bao quần áo nhét vào Lâm Phàm trong tay, sau đó song quyền ôm một cái, "Lão ca, non xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đệ đệ đi rồi. Leng keng! Tiểu tử nói xong lời này, mở cửa nghênh ngang rời đi, mang theo kiên quyết vẻ. Tiểu Phong, ngươi đi đâu? Lâm Phàm đứng ở cửa, nhìn tấm lưng kia. Đông Hoàn. Đi chỗ đó làm gì? Cái kia kinh tế kinh tế đình trệ a. Nơi đó bởi nghiêm trị, nhân viên trôi đi nghiêm trọng, rất nhiều ngành nghề tiêu điều, cùng ma đều đem so sánh đứng lên, còn không bằng đây. Bán mình. Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, tâm ý đã quyết.Ngươi nhưng là nam a. Lâm Phàm hô to, này Tiểu Phong đầu óc không có bệnh đi, một người nam bán cọng lông thân a. Liền bởi vì ta là nam, nơi đó lại là đại tiêu điều, mới có cơ hội làm ăn, lão ca liền như vậy sau khi từ biệt, chờ ta phát tài, trở về mang ngươi tinh tướng mang ngươi bay. Dần dần. . . , bóng người kia biến mất ở Lâm Phàm trong con ngươi. Ai, này giời ạ lại được cô đơn một người, bất quá không đúng vậy, Tiểu Phong ngươi ngay cả số điện thoại chưa từng lưu, ngươi phát tài, làm sao trở về mang ta bay a. Lâm Phàm vội vàng đuổi theo, nhưng nơi nào còn có Tiểu Phong thân ảnh, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu về tới căn phòng một tháng thuê bốn trăm tệ.
251.26 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động xương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ăn vừa có thể xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn một bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời cao mây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm… Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước quảng trường Thời Đại thuộc Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm. Ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ. Hôm qua, cũng chính là ngày thứ Sáu, anh thắng kiện tại phiên tòa, tên bị cáo nổi tiếng gian ác, xảo quyệt cuối cùng đã phải cúi đầu trước pháp luật, ngay đến kiểm sát trưởng cũng phải khen anh chiến thắng quá đẹp. Chiến thắng này khiến cho kỷ lục thắng kiện với tần suất cao nhất của anh ở Viện Kiểm sát Nhân dân quận Thành Nam tiếp tục được duy trì, có thể nói là một kết thúc mỹ mãn cho quá trình công tác của anh ở quận Thành Nam.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành
Lúc xảy ra sự cố, đồng hồ chỉ bảy giờ hai mươi lăm. Đó là giờ thành phố bắt đầu rộn rịp. Những bậc cha mẹ tất tả đưa con đến trường để kịp tới công sở. Những học sinh cấp ba đi trễ đang nôn nóng nhìn đèn đỏ ở các ngã tư. Những bà nội trợ lật đật xách giỏ ra khỏi nhà để mong chọn được những khúc cá tươi nhất.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành
Bão vừa qua khỏi, nhiệt độ ngày thứ hai lại tăng lên, toàn bộ trường học bị bao phủ bởi sự oi bức, khó chịu. Trương Lam từ trên xe bước xuống, lưng đeo túi sách, miệng còn ngậm kẹo que, nhìn trường trung học trọng điểm, cô xoa trán một cái. Cũng không biết ba cô đang suy nghĩ gì. Cô rõ ràng ở Thanh Diệp học rất tốt, sao lại muốn đem cô ném đến nơi này. Nói đến để rèn luyện? Còn đặc biệt tìm một người trông chừng đưa cô vào. Người còn chưa đến chỗ giáo vị, một lão sư tóc hoa râm liền đi ra, trong tay cầm danh sách, vừa nhìn thấy cô, nhất thời nở nụ cười tươi: " Là Trương Lam sao?"Trương Lam đem kẹo que cắn nát, vội vàng để trong miệng ngậm, sau đó ném que xuống dưới, nhét vào trong túi, cười nói: " Đúng vậy, thầy, là em." Tề Hoành gật gật đầu, hướng về phía sau cô nhìn thoáng qua, Trương Lam biết ông đang tìm cái gì, liền nhanh miệng nói: "Thầy, mẹ em không có thời gian, chỉ có mình em tới, cha em, ông ấy cũng rất bận." "Nga nga nga, như vậy a, đi, đi, tôi đưa em đến lớp." Tề Hoành mỉm cười, thái độ nhiệt tình, thành tích của Trương Lam không quá cao, nhưng ba cô hỗ trợ không ít tiền xây mới thư viện. "Cám ơn thầy giáo." Trương Lam rất là lễ phép. Tề hoành nghĩ chung quy là nữ sinh, vẫn phải quản lý tốt một chút. Nói xong liền đưa cô lên lớp, lúc này tiếng chuông vừa vang, học sinh rối rít đi vào lớp, Trương Lam cắn nát kẹo trong miệng, ánh mắt đánh giá chung quanh.
26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hoa Nở Thành Nam/Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên cạnh con đường là sân chơi, mấy bạn nhỏ trượt phần phật từ trên trượt thang trượt xuống. Một đứa bé trong đó nghe được tiếng cạc cạc nên nhìn theo, sau đó lôi kéo người mẹ đứng bên cạnh, chỉ chỉ cô bé rồi nói với mẹ mình: “Mẹ ơi, con muốn con vịt nhỏ em gái kia đang ôm, nó sẽ kêu cạc cạc cạc, mẹ mua cho con một con được không?” Người mẹ trẻ nhìn sang, bên kia chỉ có một cái chai nhựa bị gió thổi vang lên soàn soạt, liền cảm thấy lạnh sống lưng. Cô ta bế con gái lên rồi nói: “Cục cưng, bé gái kia trông thế nào?”“Em gái ấy đang ôm con vịt nhỏ trong tay, mặc váy màu đỏ, buộc tóc. Em ấy đang nói chuyện với vịt nhỏ ạ…” Người mẹ trẻ càng nghe càng cảm thấy sau lưng tê dại. Cô ta nhìn sang bên kia, lại kéo một bạn nhỏ đứng bên cạnh rồi nói: “bạn nhỏ này, bên kia có một bé gái mặc váy đỏ đúng không?” Bạn nhỏ đang bận chơi thang trượt, vội vàng nhìn thoáng qua rồi nói: “Có ạ, em gái còn ôm một con vịt nhỏ trong tay.” Người bố trẻ tuổi khác thấy người phụ nữ xa lạ tiếp cận con mình, vội vàng đi đến liền nghe được câu này. Anh ta đưa mắt nhìn sang chỗ con mình chỉ, ở đó không có gì hết. Hai phụ huynh liếc mắt nhìn nhau, vội vàng ngăn một bạn nhỏ khác: “Bạn nhỏ này, cháu nhìn bên kia xem có bé gái nào không?”
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Đông Cảm Siêu Nhân | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trúc Mã Khó Đoán của tác giả Đống Cảm Siêu Nhân. Người khác thì mắt thấu thị, thiên nhãn, còn cậu thì cũng có thể nhìn thấy điều khác lạ đó, nhưng mà lại là thấy tên người. Chính xác hơn là thấy được tên của đối tượng mà người khác mơ ước cùng nhau làm chuyện thân mật.Nhục nhã quá, nhưng vẫn chưa nhục nhã đến độ toi đời.Trong cơn suy sụp, cậu muốn tìm đến thằng bạn thân nhất của mình kể hết câu chuyện kỳ lạ kia, nào ngờ cậu phát hiện ra, đối tượng ảo tưởng của thằng bạn thân lại có tên là... Thẩm Ngôn?Ha ha, lần này thì nhục nhã tới chết thật rồi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vai Chính Này Tôi Không Đảm Đương Nổi của cùng tác giả.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Ngân Bát | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tối Nay Đi Gặp Em của tác giả Ngân Bát. Cô yêu cầu khá cao, nhưng may thay vẫn tìm được một người phù hợp, chính là giáo thảo của đại học C, anh tên Tạ Yển Xuyên.Đối phương cao một mét tám tám, cơ bụng tám múi, giọng hay, học giỏi, thích sạch sẽ, yêu vận động, không hút thuốc, không uống rượu...Buổi chiều đầu tiên gặp mặt offline Chu Phỉ lại bắt đầu rén.Hôn trộm không thành, còn bị ghẹo lại.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vướng Mắc Ngọt Ngào hay Công Lược Bạch Nguyệt Quang của cùng tác giả.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vãn Tinh của tác giả Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm. Nội dung tin nhắn là“Anh cũng thích em.”Người nhận tin nhắn là tôi.Đây là năm thứ 15 tôi yêu thầm anh ấy.Nhưng mà tin nhắn cuối cùng từ anh trong điện thoại tôi là: “Anh sắp kết hôn rồi, em đừng làm phiền anh nữa.”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thốn Đan Thanh hay Chim Hoàng Yến Tan Vỡ của cùng tác giả.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Etalts | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Tôi Không Dùng Đồ Cũ của tác giả Etalts. - Mày trừng mắt cái gì vậy? Có biết là mày đang cản đường bọn tao không? Hử?Không thèm để ý đến đứa con gái đáng ghét đó, xoay người nhìn thẳng vào người con trai đang đứng cạnh cô ả, cố đè nén giọng mình thấp xuống một chút, Thiên Linh lên tiếng:- Cô ta là người yêu mới của anh hả?- Sao?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Nếu Vẫn Có Kiếp Sau của cùng tác giả.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bạch Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyệt Nguyệt & Thiên Thiên của tác giả Bạch Tiên. Cô là con lai, một nửa nhân loại, không thích hợp làm công việc này, cho nên Thủy Nguyệt chỉ còn cách: một khóc, hai nháo còn việc thứ ba… cái này liên quan đến mạng người…cho nên… nàng bỏ cuộc. Vậy mà cha mẹ làm như không thấy, ông nội thì mặt mày hớn hở nhường ngôi rồi bỏ đi du ngoạn với bà nội. Đây là ý gì? Ý gì?Hắn chỉ là lười biếng một chút nên thuộc hạ mới dám lén lút sau lưng làm chút việc mờ ám thôi mà? Sao lại trêu chọc đến cô nàng “Thủy Thần” này rồi, haiz, thật phiền phức. Nhìn nàng tức giận mà mặt đỏ hết lên thật thú vị, không biết khi khóc sẽ thế nào nhỉ? Hắn thật muốn nhìn một chút.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Bạch Quỷ Nương Tử hay Trùng Sinh Trở Về: Thiên Đế Ma Phi của cùng tác giả.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Kiển Kinh Lạc | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tỏ Tình Xong, Tôi Lộ Thân Phận của tác giả Kiển Kinh Lạc. Hay gặp một chị đẹp trên đường về nhà, càng nhìn càng thích. Da trắng mặt xinh chân dài, hâm mộ ghen tị chảy nước miếng.Âm thầm lặng lẽ đăng Weibo.“Hôm nay chị đổi kiểu tóc, đẹp chết tôi rồi!”“Nhìn nhau 0.01 giây với chị, hạnh phúc muốn xỉu.”“Muốn làm bạn với chị áaaaaa!”Cho đến một ngày nọ, cô tới công ty nhà mình thực tập, nhìn người xa lạ quen thuộc trước mắt, sau đó ra mòi lạnh nhạt nói: “Chào chị, thời gian tới đây em là người của chị, xin chỉ giáo nhiều hơn.”Nếu yêu thích tác giả Kiển Kinh Lạc, bạn có thể đọc thêm Vợ Tôi Mỗi Ngày Đều Giả Nghèo hay Trở Thành Cặp Đôi Hợp Đồng Với Đối Thủ Không Đội Trời Chung
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đức Vân Xã] Lên Nhầm Kiệu Hoa, Gả Cho Đúng Người của tác giả Khói Lửa Nhân Gian Không Bằng Người. 1908, năm Quang Tự thứ 34.Cổng thành Bắc Kinh, năm chiếc kiệu hoa lần lượt được đưa tới, đoàn người đi trước múa rồng, múa sư, bắn pháo, múa ương ca, đèn lồng đỏ chót mở đường, kèn chiêng trống sáo náo nhiệt, xe ngựa chở hành lý xếp từ đầu đường tới cuối phố, cảnh tượng trên đường cái náo nhiệt như tết, dân chúng đều xúm lại thò đầu ra nhìn ngó.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [HI TRỪNG] Mẫu Thân hay Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai.
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tuyết Lạc Thính Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày Cảnh Dật từ Tô Châu trở về, Kiều Sơ Huân đến chỗ Minh đại phu chẩn bệnh, được chứng thực đã có thai ba tháng. Thật ra thì với tính tình tỉ mỉ cẩn thận của Kiều Sơ Huân đáng lẽ đã nên phát hiện ra chuyện này từ sớm. Chuyện là cái thai này rất yên ổn, không hề có triệu chứng gì, mãi tới lúc được năm tháng mà bụng cũng chỉ hơi lớn hơn một chút, cho nên lúc được chẩn đoán là mang thai, không chỉ Kiều Sơ Huân giật mình mà ngay cả Cảnh Dật cũng mặt trắng bệch ra.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tuyết Linh Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hai năm sau. "Điềm Điềm, chậm thôi con" Sở Tâm Nhi đi theo con gái dịu dàng nhắc nhở, cô nhìn thấy con gái hoạt bát chạy nhảy liền cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Điềm Điềm chạy theo chú mèo con thích chí cười tít mắt, trên người mặc chiếc váy công chúa màu hồng mái tóc được kẹp một cái nơ màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Cô bé chu môi làm trò khiến Sở Tâm Nhi bật cười. "Mẹ...mẹ ôm ôm..." Điềm Điềm dang hai tay trắng nõn mũm mĩm về phía Sở Tâm Nhi ngọt ngào nói. Sở Tâm Nhi đi tới bế con gái lên đi vào bếp "Điềm Điềm, rửa tay đi con". Ngay lập tức hai cánh tay xinh xắn của Điềm Điềm đưa ra trước vòi nước rất thuần thục rửa tay sạch sẽ. Sở Tâm Nhi thấy con gái làm tốt liền hôn lên má Điềm Điềm khen ngợi."Điềm Điềm nhà ta giỏi quá". Bà Hạ và Nhược Lan từ trên gác đi xuống thấy Điềm Điềm ngồi ngay ngắn trên bàn ăn liền cười nói "Hôm nay Điềm Điềm lại chờ bà nội với bà ngoại rồi, thật xin lỗi con nha". "Không sao đâu...bà...nội...bà ngoại"Giọng nói ngọng nghịu pha lẫn sự non nớt của Điềm Điềm vang lên khiến hai người bật cười thành tiếng. Mọi người chuẩn bị ăn cơm thì cũng là lúc Hạ Minh từ công ty trở về, anh thay dép đi vào trong chào mẹ rồi nhìn sang con gái yêu tươi cười "Điềm Điềm, xem bố mua gì cho con này". Điềm Điềm tụt xuống khỏi ghế chạy tới chỗ anh liền thích thú vỗ tay "A...bố mua búp bê công chúa...yêu bố..."
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hạ Đàm vừa từ bên ngoài trở về, trên tay còn mang theo hai con cá, là do Bà nội Lưu ở thôn Tây tặng cô. Bà nội Lưu tuổi đã lớn lại cô đơn một mình, không có con cái. Hạ Đàn cảm thấy bà một mình lẻ loi, ngày thường nếu không bận việc thì sẽ qua trò chuyện với bà, giúp bà làm chút việc vặt trong nhà. Bà nội Lưu biết cô tốt bụng, mỗi lần đều tìm mọi cách đưa cô vài thứ đồ để cô mang về. Hai con cá này là do bà kiên quyết đưa cho cô, đùn đẩy qua lại mãi không xong, bà bảo nếu cô không nhận thì không cho cô đến thăm bà nữa. Hạ Đàn mang hai con cá vui vẻ trở về nhà.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi tiệm bánh mì của Trương Kỳ Kỳ khai trương, buôn bán càng ngày càng tốt, cô mỗi ngày đi sớm về trễ, thường thường về đến nhà liền mệt mỏi không muốn động đậy. Nhưng sự nhẫn nại của Trương Kỳ Kỳ rất mạnh, dù cho cực kỳ mệt mỏi, cô vẫn an bài thỏa đáng việc nhà và buôn bán, nhưng sắc mặt càng ngày càng kém, hơn nữa gầy không ít. Bản thân cô còn chưa nói mệt mỏi, Tô Khả trước hết chịu không được một mặt tanh rất đau lòng Trương Kỳ Kỳ, một mặt khác Trương Kỳ Kỳ vốn chê phương diện kia của anh yêu cầu quá mãnh liệt, hiện tại một khi bận rộn liền càng không muốn phản ứng đến anh, Tô Khả lại cảm giác mình đều có cái loại cảm giác oán nam này rồi.Tô Khả sợ tự mình trực tiếp nói chuyện này với Trương Kỳ Kỳ cô sẽ bắn ngược lại, trái lại không tiện, liền muốn xuất ra một sách lược vẹn toàn, hơn nữa bắt đầu lặng lẽ áp dụng. Anh làm việc và nghỉ ngơi nhất định có quy luật, buổi sáng 60 rời giường tập thể hình, 70 tắm xong đưa Trương Kỳ Kỳ đi tiệm bánh mì, sau đó về nhà ăn điểm tâm, 80 lái xe ra ngoài đi làm, giữa trưa ở công ty đợi Trương Kỳ Kỳ đưa cơm hai người cùng nhau ăn, năm giờ chiều tan tầm trực tiếp về nhà, 70 đi ra cửa đón Trương Kỳ Kỳ, sau đó liền ở trong nhà không ra khỏi cửa.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25