Tô Hành Nhạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Hừm, như thế nào thì được gọi là mẫu mực đây? Ai nha, loạn! Loạn hết rồi! Thật thật giả giả lẫn lộn, mùi vị thật là...khó ngửi! Nghe đau cũng thấy cái mùi vị giả dối! Hừm! Như vậy mới làm nêm được cặp đôi ăn ý chứ! Trước mặt của mọi người, phu thê nhà này tỏ ra rất mẫu mực, khiêm nhường, là điển hình của những cái hay, cái tốt khiến người người kính nể và trân trọng, nào có ai biết được, phía sau đó lại thay đổi một trăm tám mươi độ, khó coi hết sức!
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ô Mông Tiểu Yến | Sắc | Hoàn thành
Thế giới xung quanh cậu thật là phức tạp mà! Có rất nhiều bí mật cần được khai thác một cách triệt để, nhưng cậu lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Bắt đầu từ đâu? Có nên tìm hiểu sâu kĩ hơn một chút hay không? Việc đầu tiên, rõ ràng ba là ba của cậu, mẹ và ba là vợ chồng. Nhưng mà, tại sao mẹ lại gọi ba của cậu hay nói cách khác là chồng của mẹ bằng ba? Điều này thật là khả nghi mà! Hay là...hay là...
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mặt trời lớn gấp đôi mặt trời nơi khác, mặt đất tựa như cái vỉ hấp khổng lồ, cách một lớp đế giày thật dày mà bàn chân vẫn bỏng rát. Không khí nóng dường như chưa chưng cho máu trong người đều bốc hơi lên hết thì chưa chịu bỏ qua, cảnh vật phương xa qua làn hơi nóng biến thành ảo ảnh.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hứa Duy Hạ | Đam mỹ | Hoàn thành
Hận thù, liệu có được cảm hóa bởi tình yêu? Sống trên đời này, con người ta thật khó hiểu. Họ thường quên đi mất, mình cũng có trái tim, và khi thật sự đã rung động, trái tim mới được tỉnh giấc sau thời gian dài đằng đẵng ngủ quên. Yêu chính là sức mạnh vạn năng, điều khiển toàn bộ lí trí của con người. Nó là sự kết tinh từ nhiều phía, từ cảm xúc, từ con tim.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hạ Thứ Hạ Chí | Đam mỹ | Hoàn thành
Trên giang hồ ai cũng biết, một lời Quý Phong, nặng tựa thiên kim, thiên kim dễ đổi, nhất nặc khó cầu. Hắn tuổi trẻ thành danh, bất quá bộ dáng chừng mười bảy mười tám tuổi, hiện thời cũng chỉ vừa hết hai mươi. Thiên phú của hắn, nghe nói là kỳ tài trăm năm mới gặp, thứ người khác mười mấy hai mươi năm, thậm chí cả đời mới có thể lĩnh ngộ cặn kẽ, hắn chỉ cần vài tháng, thậm chí vài ngày, liền thông suốt, tiện sát một đám người, lại đụng đến một đám người.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thập Bát Hòa Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu như một ngày nào đó, bạn phải đối mặt với một điều kì lạ, phản ứng đầu tiên của bạn sẽ là gì? Ngạc nhiên? Hiếu kì? Sợ hãi? Hay là vui thích? Nếu như một ngày nào đó, bạn chợt phát hiện nơi mình đang tồn tại hoàn toàn khác biệt so với nơi mà bạn đã từng sống, cảm giác của bạn sẽ là gì? Là mơ? Là gặp quỷ? Là không ngờ tới? Hay là bình thản đón nhận nó một cách chủ động nhất? Thử đặt mình vào những trường hợp như vậy, chắc cũng chẳng có ai tin đó lại là sự thật. Lấy dẫn chứng để chứng minh? Đó chính là nàng!
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Đạm Định Miêu | Đam mỹ | Hoàn thành
Cha của Thạch Tiểu Cường chết vô cùng đột ngột, lúc nghe được tin dữ hắn còn đang ngồi ở trong phòng học tự hỏi giữa trưa sẽ ăn cái gì đây. Vội vàng từ trường học chạy nhanh về nhà, trong nhà đã muốn chật nít đông nghìn nghịt người phúng viếng. Thay vì nói phúng viếng, chẳng bằng nói là tới phân chia di sản.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Vương Hoài Phong yêu Quý Văn Cảnh. Quý Văn Cảnh yêu Vương Hoài Phong. Điều này, ai ai cũng biết, cả thế giới đều biết. Câu chuyện của họ ngọt ngào như viên kẹo đường, ăn mãi cũng không thấy chán. Đối với Vương Hoài Phong, được yêu Quý Văn Cảnh là một điều cực kỳ hạnh phúc. Hắn coi Quý Văn Cảnh như là cả bầu trời của mình, là nơi để hắn cả đời này đều tìm đến. Nếu như có ai hỏi hắn, ở Quý Văn Cảnh có điều gì đặc biệt, tại sao hắn lại yêu? Yêu chính là yêu, đâu cần biết lí do, đâu cần biết đúng sai, biết trước sau? Cho dù trời đất biến đổi, hắn vẫn yêu, không có gì đổi thay. Thật đúng cho câu nói: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Bất Hội Hạ Kỳ | Trọng sinh | Hoàn thành
Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Duyên phận đến, thực ra rất thần kì, đến nỗi khiến bản thân ta không có cách nào có thể kịp thời tiếp nhận. Nếu như nói duyên phận hoàn toàn phụ thuộc vào ý trời, vậy thì nên nói mọi việc đều đã được trời cao an bài sẵn. Ta không có quyền thay đổi, càng không có quyền cưỡng cầu bất cứ điều gì. Mỗi người sinh ra đều đã mang sẵn trong mình một sứ mệnh, cho dù kết cục có như thế nào, cũng chỉ có một khả năng - chính là chấp nhận nó. Có người đã từng nói, chống lại ý trời chỉ có con đường chết. Sự thật là thụ đã chết, nhưng không phải chống lại ý trời. Và thụ trọng sinh! Ừ thì là trọng sinh, nhưng trọng sinh để mà làm cái chó má gì? Thụ không cần, thực sự là không cần!
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hòa Miểu | Linh dị | Hoàn thành
Cứ mỗi năm trăm năm, toàn dân sẽ bạo loạn hết cả lên, vừa lo sợ, lại vừa thương tâm. Người ta nghe đồn rằng, cứ cách năm trăm năm, Hồ yêu sẽ chuyển thế. Cái tin chấn động này không biết đã làm bao nhiêu tiếng khóc bi thương. Quái vật mà, không sợ hãi sao được. Nhưng dường như họ đã quên mất một điều, quái vật cũng giống như con người, cũng đều có trái tim. Chỉ khác ở chỗ, tuổi thọ của quái vật cao hơn con người, độ máu lạnh cũng hơn con người rất nhiều. Trên đời này, thứ đáng sợ nhất không hẳn là quái vật, mà là lòng người. Lòng người sâu không thấy đáy, lòng người tàn nhẫn biết trách ai?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiều Tích ngồi trên ghế salon trong phòng khách, đầu hơi hơi cúi xuống, thế nhưng hai vai lại cứng ngắc, thắt lưng thì thắng tắp. Bố Kiều là một quân nhân nghiêm túc, cứng nhắc, đối với dáng dấp điệu bộ của con gái yêu cầu rất nghiêm khắc. Từ nhở đến lớn, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt của bố, vai cô không thể rũ xuống, lưng cũng không thể khom. Bây giờ, dù bố Kiều đã mất, thói quen của ông tạo thành cho con gái vẫn được giữ lại. Bên cạnh đột nhiên có một người đi tới. Là Minh Uyển. Minh Uyển năm nay 14 tuổi, nhỏ hơn Kiều Tích 1 tuổi, đang học sơ tam (*). Kiều Tích từ nhỏ đã rất thích động vật nhỏ, lúc này đột nhiên thấy con Samoyed xinh đẹp kia thì trái tim liền mềm mại ngay lập tức. Cô giơ tay vuốt vuốt chân của nó, cười đến hai mắt cong cong, để lộ ra một chiếc răng nanh, "Bambi, chào em nhé!" Giới thiệu Bambi cho Kiều Tích xong, Minh Uyển liền lôi kéo cô đi thăm quan căn nhà này từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài một vòng. Nhà của Minh gia chính là một biệt thự nhỏ 3 tầng, thím Lưu bảo mẫu ở tầng 1, tầng 2 là hai anh em Minh gia, vợ chồng Minh Tuần thì ở tầng 3.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hạ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đùng một cái chiến tranh xảy tới, Hoàng đế Đại Phù mới lên ngôi dã tâm mở rộng bờ cõi tấn công đến Đại Mạc, cha ta bị bắt đi lính đánh giặc. Lúc đánh đến Nham Thành, cha ta đã lên tới chức tướng quân đứng đầu bạch quân Dã Kỳ, tin thắng lợi vừa về thấu kinh là lúc ta ra đời. Nhưng đợi cha ta khải hoàn trở về không phải là người phụ nữ ông yêu bên cạnh đứa con nhỏ mà chỉ có ruộng vườn tiêu điều, cờ trắng treo trước cửa phất phơ trong gió và người vợ mỉm cười nằm im trong áo quan lạnh ngắt, vậy mà ông không khóc.Thế nhưng khi đón lấy ta từ tay người họ hàng ông lại òa khóc ngon lành, hồi đó chưa có trí nhớ nên ta không biết bộ dáng ông khóc ra sao, càng lớn lên lại càng không cơ hội thấy nữa. Nhưng ta chắc lúc đó ông xấu lắm, đến nỗi mà ta được bế cũng khóc theo, cảnh tượng lúc ấy trông buồn cười vô cùng, Bàng thúc – một thuộc hạ cùng chiến đấu với cha – kể lại cho ta như vậy. Ngày chôn mẹ, cha ta đã bứt một cành hoa đào nhuốm đầy tuyết trắng đặt trên mộ bà vì hồi trước bà thích nhất là kéo tay ông đạp lên tuyết trong sân ngắm hoa đào nở. Nhưng từ đấy về sau ta chẳng còn thấy ông ngắm hoa đào nữa, cả trời tuyết xuân ông cũng chê phiền rồi, ta lúc đó còn nhỏ nên suy nghĩ đơn giản cứ tưởng ông không còn yêu mẹ ta nữa, bây giờ mới biết là ông sợ nhìn cảnh sẽ nhớ người rồi lại đau lòng.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lạc Anh Triêm Mặc | Linh dị | Hoàn thành
Quý Ngọc Sơn bước một chân vào đám cỏ hoang cao hơn nửa người liền hối hận rồi. Nghe người ta nói cái đường tắt kia giấu ở rìa Xa Tùng Lĩnh(*), quanh co lòng vòng, một đầu đi ra từ nơi những cây thông trải dài xa xôi, một đầu khác nối với con đường chính, từ địa điểm hắn hỏi thăm tin tức đi xuyên qua Xa Tùng Lĩnh phải mất tới hai ngày, nhưng nếu có thể tìm được con đường nhỏ bên sườn núi đó, đi dọc theo nó, chưa tới một ngày là có thể băng qua khu rừng núi hoang dã rùng rợn này.Quý Ngọc Sơn biết có đường tắt có thể đi, nhưng hiển nhiên là hắn không biết hầu như chưa từng có người ngoài nào có thể tìm thấy con đường nhỏ đó, lại càng không biết nếu đi nhầm hướng, sẽ vô tình mà lạc vào sâu trong Xa Tùng Lĩnh. Xa Tùng Lĩnh là một cánh rừng già núi sâu, không nổi tiếng bởi phong cảnh tươi đẹp, cũng chẳng vang danh bởi vách đá vực sâu, nhưng lại có bản lĩnh khiến cho người qua đường nghe tiếng phải sợ mất mật, đó là vì Xa Tùng Lĩnh ăn thịt người. Cho nên cũng có người gọi nơi này là núi ăn thịt người. Chuyện Xa Tùng Lĩnh ăn thịt người không hề là truyền thuyết, chỉ riêng đầu năm nay, đã có hai thi thể được thợ săn liều chết mang ra ngoài, trên thi thể rải khắp dấu răng, bụng bị xé toang, tim gan phèo phổi đều bị đào ra hết, và mỗi khi đêm đến, Xa Tùng Lĩnh lại vang lên tiếng khóc nức nở thê lương, giống như oan hồn đòi mạng, nghe vào tai quả thực khủng bố, quả thực dọa người.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nam Phái Tam Thúc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Có thằng nhóc gần đó ném đá xuống sông, nhiều cục đá rơi thẳng xuống mặt nước trước mặt Trần Bì. Rồi bọn chúng bắt đầu chạy vòng quanh hắn, hát: “Ăn mày lười biếng, cái bụng đói meo, đồng xu lăn xuống sông cái vèo, mẹ ăn mày, bẩn như ma, nước rửa chân, tanh như cá, manh áo trên người rách tơi tả, lấy nắp thùng cơm cúng Phật bà.” Trần Bì không nổi giận, cư dân sinh sống ven bờ sông khẩu âm hỗn tạp, hắn nghe không hiểu lắm. Lũ trẻ nít này đều là con em của những người kéo thuyền ven sông, bố chúng nó làm nghề kéo thuyền trên bờ, những người khác trong nhà thì làm nghề cá trên thuyền, cứ thế mà sinh sống, ngày ngày cứ hết lên thuyền lại xuống bờ, đi gây sự ở khắp nơi, làm phiền nhiều người.Lũ nít ranh thấy Trần Bì không phản ứng gì, bắt đầu nhặt đá ném hắn. Trong đó có một đứa chừng tám chín tuổi, ra tay rất ác, hòn đá văng đúng vào đầu Trần Bì, khiến gã đang mơ màng bỗng giật nảy mình. Trần Bì quay đầu lại, đám con nít kêu ầm lên rồi chạy biến. Chỉ còn lại một thằng nhóc vẫn còn lơ ngơ tiếp tục ném đá, không để ý đến những đứa khác. Trần Bì biết thằng nhóc này tên là Xuân Thân, lũ trẻ khác đều gọi nó là “Thân đần”. Quả thực nó ngốc nghếch hơn bạn đồng trang lứa một chút, phản ứng chậm hơn một chút, động tác ném đá cũng không nhịp nhàng, đa số đá không văng đi được xa. Dù nó cố gắng đến thế nào cũng không ném trúng được Trần Bì.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Rồi đến một lúc nào đó, ta chợt nhận ra rằng, người ta yêu thương vô vàn, dành hết cho họ tháng năm tuổi trẻ êm đềm hạnh phúc, bỗng mang trọn trái tim bước ra khỏi lồng ngực ta... Đó là ngày người thương một người thương khác! Đó là ngày ta biết rằng giữa ta và người từng tồn tại một thứ duyên trời mỏng manh.Đó là ngày người từng hứa sẽ ở cạnh cuộc đời ta mãi mãi, nào ngờ lời hứa không cánh mà bay. Đó là ngày ta chết đi nửa trái tim, thanh xuân rạng rỡ mà người từng ở đấy giờ chỉ còn lại những mảng màu xám xịt. Đó là ngày ta bất chợt thấy đôi chân mình chẳng còn chút sức lực nào để tiến về phía trước, đôi tay mình rệu rã mà chẳng buồn nắm lấy một bàn tay đang đợi sẵn.Cầu mong người được an yên bên một người thương khác...! Cầu mong ta sớm lành lại những vết thương sau nhiều năm loang lổ...! Cầu mong đời thương ta, thương cho trái tim bé nhỏ đã dốc cạn tâm can trao cho một người. Cầu mong sáng mai tỉnh dậy, ta quên người nhẹ bẫng! Cầu mong phía trước có một người đủ kiên cường dìu ta qua bao tháng năm quá nữa cơn mơ!
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mộ Hề Nương | Khoa huyễn | Hoàn thành
“Kinh Thánh – Khải Huyền” Chương 8, đoạn 11: Thiên sứ thứ ba thổi kèn lệnh, ngôi sao rực cháy từ trên trời giáng xuống, rơi xuống một phần ba các con sông và nguồn nước. Ngôi sao này tên là Absinthe, nó khiến một phần ba nước có mùi ngải cứu, khiến nước trở nên đắng, làm chết rất nhiều người.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Dáng người thanh mảnh với đôi mắt sáng ngời, gương mặt trẻ trung, Song Hà đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi ngay từ lần gặp đầu tiên. Chất giọng xứ Phố Châu nhẹ nhàng tựa như thiếu nữ tuổi đôi mươi, tính cách rất đỗi thân thiện khi nói chuyện với người khác. Nhưng ít ai ngờ rằng sâu thẳm trong con người ấy là một cái nhìn mang phong cách rất đặc biệt: một sự bứt phá táo bạo, mới mẻ và đáng kinh ngạc được anh thể hiện qua từng trang viết. Chắc hẳn cái tên Song Hà hay bút danh Boy Già không còn xa lạ với bạn đọc khắp mọi miền từ Nam ra Bắc, đặc biệt là cư dân mạng, các công dân Facebook. Nhà văn trẻ Song Hà đã trở thành một hiện tượng văn học đương đại, bởi văn hóa đọc của độc giả hiện nay khác trước rất nhiều, họ “khó tính” hơn hẳn những độc giả của thế hệ trước. Thời giờ các độc giả khó tính chỉ tiếp nhận những tác phẩm thực sự xuất sắc hoặc những gì họ thực sự quan tâm. Và để phát hành được một cuốn sách hay và thu hút được những độc giả khó tính là một điều không hề dễ dàng, thế nhưng nhà văn trẻ Song Hà đã làm được điều đó. Đầu tiên, độc giả đến với những trang viết của anh một cách tình cờ, tự nhiên qua bạn bè giới thiệu, thấy cộng đồng mạng chia sẻ trên facebook nên họ tò mò muốn biết và muốn đọc thử “một lần cho biết” và kết quả là họ đam mê, háo hức, thậm chí là nghiện văn của anh. Có độc giả đã từng viết status trên facebook và comment trên bài viết của anh rằng, văn của anh như có ma lực khiến họ không thể cưỡng lại được. Nhiều người cứ hễ mở laptop hay smatphone là phải vào ngay trang cá nhân của anh để xem hôm nay nhà văn có viết gì mới không? Vậy tại sao Song Hà lại làm được điều kỳ diệu ấy?
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phong Hà Du Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Niệm không biết phải an ủi cô như thế nào. Thân là người có dáng cao luôn được sắp đứng hàng cuối vào mỗi lần tập thể dục, quả thật Từ Niệm không thể nào hiểu được cảm giác đau đớn của “người bé con” như Tạ Liễu Liễu. Nghiêm chỉnh mà nói thì Tạ Liễu Liễu cũng không tính là quá thấp, 1m57, có thể miễn cưỡng xem như là mức dưới trung bình trong thời đại ngày nay.Nhưng mà khung xương cô nhỏ nhắn xinh xắn, tay chân mảnh mai, ngũ quan rất trẻ con, đương nhiên thoạt nhìn nhỏ hơn tuổi rất nhiều. Hơn nữa, bờ vai mềm mại buông lỏng xuống, giống như em gái nhỏ chưa nẩy nở ở nhà bên, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ôm vào ngực. Không trách được nam sinh trong lớp cứ thích chọc cô. Bề ngoài vô hại, đáng yêu như thế, cùng với biểu cảm lúc nào cũng thận trọng của cô, cho dù có bắt nạt thì cũng cảm thấy thích thú hơn người khác nhiều. Từ Niệm muốn nói chút gì đó để nói sang chuyện khác, thì đột nhiên sân bóng rổ bên trái vang lên tiếng reo hò mãnh liệt. Không biết là lớp nào đang tổ chức trận đấu bóng rổ với lớp nào, giữa sân có một nam sinh đoạt lấy quả bóng từ trong tay đối phương, bật nhảy lên, khuỷu tay nhẹ nhàng đập về trước.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Long Thất | Đô thị | Hoàn thành
Ban đầu Tề Mộ được gọi là Tề Mộc. Cậu còn chưa chào đời đã kế thừa bản tính hấp tấp, nôn nóng của lão Tề gia, mới tám tháng đã chui ra khỏi bụng mẹ. Nhưng ấy thế mà lại khá, vừa mới đẻ đã là một đứa bé sinh non được tận 4kg. Thời điểm nhìn thấy con trai mình, Tề Đại Sơn sợ hết hồn, cả người xanh xanh tím tím, còn có thể xấu hơn được nữa à! Tề Mộ ở trong lồng hấp tận nửa tháng, nửa tháng này khiến cho đồng chí Tề Đại Sơn lo lắng tưởng chết. Vừa phải tập trung chăm sóc vợ, vừa phải trông chừng con trai, ở công ty lại còn có một đống chuyện lớn bận rộn, đem ông chơi đùa vài ba bận liền gầy đi ba, bốn cân.Đợi đến khi con trai bình an ra khỏi lồng ấp, nhìn thấy đứa trẻ vàng vọt xấu xí kia. Tề Đại Sơn ghét bỏ thằng bé không giống mẹ nó một chút nào, nhưng cuối cùng vẫn thở phào nhẹ nhõm. Tề mộc về nhà ba tháng liền làm cho Kiều Cẩn ngày đêm bất an. Cậu là đứa trẻ sinh non nặng 4kg rưỡi, tinh lực dồi dào tựa như một chú hổ nhỏ. Đói bụng thì khóc, ăn no cũng khóc, trước khi ngủ liền khóc một trận, tỉnh rồi lại càng phải khóc tiếp. Thân thể Kiều Cẩn vốn chưa bình phục, bị cậu gào khóc tới khóc lui như thế, cả người liền gầy đi một vòng.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Một người thanh niên với mái tóc dài màu bạc đang nhìn chăm chú vào chiếc gương lớn trước mặt. Lúc này, từ đằng sau một người đàn ông bước đến ôm lấy cậu thanh niên từ đằng sau: "Mer, đang nhìn gì đấy?" Người thanh niên – Merlin, thần của giới Phép Thuật – nhéo vào cái tay đang không an phận đang sờ hong anh. Người đàn ông mỉm cười, nhưng không lấy tay ra. Merlin không để ý đến anh, lại nhìn vào gương: "Đứa trẻ này có một năng lực thật đáng sợ."Người đàn ông cũng nhìn vào gương. Trong gương, một bé trai khoảng 12, 13 tuổi đang đứng, trước mặt cậu là một bé gái với một đôi cánh dơi khổng lồ sau lưng và những chiếc móng vuốt sắc nhọn. Bé gái đang dùng những chiếc vuốt của mình cắt người đàn ông trước mặt ra thành nhiều mảnh, rồi lấy đi ba cái bánh ngô trong túi ông ta. Bé chạy đến trước mặt bé trai, đưa bánh ngô cho cậu rồi biến thành một tấm giấy nhỏ cỡ lá bài chui vào túi áo cậu. Trái Đất năm 20XX, bầu trời xuất hiện dải hồng quang trải dài khắp thế giới. Ba ngày sau, mạt thế giáng lâm. Sơ kỳ mạt thế, nhân loại chật vật cố gắng sống sót. Ở thời kỳ này, con người vẫn còn giữ lại được đạo đức của mình. Nhưng, 20 năm sau, trung kỳ mạt thế. Thức ăn khan hiếm, tang thi, động thực vật biến dị lan tràn, vì sống sót con người đã quyết định vứt bỏ đi một phần đạo đức, tính người ít ỏi còn sót lại.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27