[Đồng Nhân Vô Hạn Khủng Bố] Viễn Giả

Lưu Thiên Thiên | Đô thị | Hoàn thành

Vô Nhan là người đứng ngoài chiếc hộp. Như một sinh vật ngoài lề quan sát cuộc sống của mọi người trong chiếc hộp. Thế nhưng cô lại tham gia vào hành trình của Trân Châu đội. Đánh đấu của Trung Châu đội bày mưu tính kế có Sở Hiên, đánh nhau là việc của Trịnh Xá. Còn cô như một sinh vật gian lận đứng ngoài hưởng lợi.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Kim Thiền Thoát Xác

Phong Lộng | Đam mỹ | Hoàn thành

Đời là gì? Phải chăng chính là một chuỗi những ngày cay đắng? Sống trên đời, tại sao thứ nhận được luôn là những nỗi khổ đau điên cuồng? Người ta có thể yêu, nhưng tại sao cậu lại không thể? Cả một đời dây dưa với bảy nam nhân, cuối cùng cái kết cục nhận lại chỉ là những điều cay đắng. Hóa ra, thế giới này không tươi đẹp thật sự như người ta vẫn thường hay miêu tả. Hóa ra, trên thế giới này, có thể kiếm tìm được một nơi yên bình quả nhiên là không hề dễ dàng gì. Ranh giới giữa yêu thương và lòng thù hận chỉ cách nhau rất gần, rất gần. Có đôi khi ta lầm tưởng đó là hận, nhưng khi cảm nhận được một điều gì đó, ta lại phát hiện ra điều này: hóa ra, đó là tình yêu thương. Yêu thương và yêu thương, nó giống như đóa hoa thơm nở rộ. Nhưng có hoa nào mà có thể tươi mãi đây? Tình yêu cũng như vậy, rồi sẽ có lúc nó từ màu đỏ nhuốm thành một màu vàng au. Tình yêu tựa như những cánh hoa, rụng dần, rụng dần, rồi cuối cùng chỉ còn lại những nỗi chua xót nơi đáy lòng. Khép lại cánh cửa của tình yêu thương, người lại phá vỡ nó ra một lần nữa. Người bước đến, phải chăng là để bù đắp, hay lại là báo thù? 

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Vị Hôn Phu Đến Đây Nào

Lục Manh Tinh | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Vị Hôn Phu Đến Đây Nào của tác giả Lục Manh Tinh. Trong một khoảnh khắc, Quan Hề cảm giác thế giới của mình đảo điên, cha mẹ không còn là cha mẹ, tình yêu của cha mẹ cũng sẽ bị chia ra, tài sản có thể cũng không còn phần mình, mà vị hôn phu ban đầu của mình, có lẽ cũng phải cưới cô ấy chứ không phải mìnhSuy ngẫm cả một đêm, Quan Hề quyết định lên tinh thần, trái lương tâm lôi kéo sự giúp đỡ từ vị hôn phu: “Giang Tùy Châu, em yêu anh! Yêu đến mức không có anh em không sống nổi!”Giang Tùy Châu vừa đi công tác về liền nhìn thấy hoa hồng đầy mặt đất, anh khẽ nhướng mày: “Quan Hề, em lại nhìn trúng cái túi xách limited nào à?”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Hai Phần Thân Quen hay Khom Lưng Vì Anh của cùng tác giả.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Hey! Em Trai Đẹp Cách Vách!

Trang Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành

Ui, mẹ mày chứ mày ở bẩn như chó. Tí mà không dọn xong cái phòng này thì tao đuổi!""Vâng vâng thưa chị." Mụ chủ nhà gắt gỏng quát Ngọc Hưng chán chê một hồi khiến cậu nhức hết cả tai. Thật chứ con mụ này như kiểu ghi thù với cậu từ kiếp trước rồi. Chỉ là cậu hơi nhây cái khoản trả tiền thuê nhà cho mụ ý thôi mà... Đủng đỉnh đủng đỉnh dọn cái bãi rác trước cửa nhà cho xong, Ngọc Hưng lại lăng xăng chạy ra quán tạp hóa mua mấy gói mì Hảo Hảo. "Còn 3 gói thôi mua luôn đi, chị bán mày 10 nghìn."Ngọc Hưng nhét tay vào túi quần mò mẫm một hồi thì lòi ra ba tờ tiền nan nát. "Ẹc, em đem có 9 nghìn thôi. Khất 1 nghìn nhá?" Bà chị ngán ngẩm nhìn cậu, cuối cùng tặc lưỡi cho qua bán luôn. Cái thằng Hưng này hôm nào lĩnh lương thì tiêu pha như đại gia mới nổi mà ngày thường thì y hệt bang chủ cái bang. Mà nó có thằng bạn giàu ra phết, mà lúc thiếu thốn chả bao giờ thấy nó vay thằng đó đồng nào mới lạ. Haizzz đời sinh viên. 

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Gả Cho Vai Ác Xấu Số Trong Tiểu Thuyết

Bình Tử | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Gả Cho Vai Ác Xấu Số Trong Tiểu Thuyết của tác giả Bình Tử. Nhưng trong một lần tham gia tiệc thân cận làm nàng gặp gỡ nam phụ An vương Hàn Mẫn, vai ác trong tiểu thuyết, nàng nhìn gương mặt kia của hắn, trong lòng nháy mắt chỉ còn lại một ý niệm ——Tiểu ca ca, nàng có thể! Hàn Mẫn là vai ác đẹp, mạnh, thảm điển hình. Hắn mang danh hoàng tử, nhưng chưa bao giờ được sủng ái, mẫu thân chỉ là một người vũ nữ thấp hèn, hơn nữa đã sớm mất, dưỡng mẫu là kẻ điên, có sở thích ngược đãi những người yếu thế hơn mình, khi hắn đến tuổi trưởng thành, nhờ kết thân với Thái Tử mà cuộc sống tốt hơn đôi chút. Nhưng những ngày tháng xuân phong đắc ý như vậy lại không được dài, Hàn Mẫn vì cứu Thái Tử và Trắc phi của hắn mà hai chân gần như bỏ, từ đây trở thành một phế nhân. Cả đời Hàn Mẫn chưa bao giờ có được cái gì, ngược lại mất đi còn càng nhiều. Chuẩn bị hắc hóa Hàn Mẫn nghĩ, nếu hắn không thể sống tốt vậy người khác cũng đừng hòng được sống tốt! Nhưng chính vào lúc này, hắn bỗng nhiên phát hiện mình cũng không phải hai bàn tay trắng, ít nhất hắn còn có nhan sắc, chỉ bằng thứ này lại vẫn có thể hấp dẫn tới một viên minh châu lộng lẫy bắt mắt!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I hay Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội II của cùng tác giả.

15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23

Cô Giáo Ở Nhà Tôi

yenvu18 | Bách hợp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cô Giáo Ở Nhà Tôi của tác giả yenvu18. Sài Gòn, một buổi sáng sớm vội vã.Hương bước xuống xe khách dưới ánh nắng trời Sài Gòn, cô có cảm tưởng như ánh nắng sắp thiêu đốt mình, ngay lập tức biến cô trở thành heo quay. Ở quê cô cũng có nắng, nhưng bình thường ngoại trừ đi học ra Hương cũng không hay ra đường, thành ra đối với ánh nắng cô rất mẫn cảm. Mấy chú xe ôm tranh thủ kiếm khách hỏi thử xem cô muốn đi đâu, Hương chọn một chú trông có vẻ "sẽ không bắt được khách" nhất, bảo rằng mình muốn đi đến khu quận 7.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Không Hẹn Ước của cùng tác giả.

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23

Thắt Lưng Hoa

Trần Vị Mãn | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Thắt Lưng Hoa của tác giả Trần Vị Mãn. Sau đó, cô lặn lội từ miền núi đến tận thành phố tìm gặp anh, chỉ để tặng anh chiếc thắt lưng hoa - tín vật định tình của các cô gái dân tộc Di, nhằm bày tỏ tình cảm của mình. Dẫu biết rằng anh đã có người thương trong lòng, và sẽ không nhận chiếc thắt lưng hoa do tự tay cô thêu, nhưng cô vẫn vượt ngàn dặm xa xôi để sau này không phải cảm thấy hối hận. Tuy nhiên, Ngụy Tuần đã nhận lấy chiếc thắt lưng hoa của Lí Mộ. Kể từ đó, cuộc đời cô có biết bao điều nuối tiếc...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Dư Âm hay Tam Hỏa của cùng tác giả.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Thê Tôn (Nữ Tôn)

Kiều Đoạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Thê Tôn (Nữ Tôn) của tác giả Kiều Đoạn. Hắn sinh ra đời, đón nhận hết thảy khinh thường, chê bai, bị xem là thứ bồi tiền, dựa vào ý chí, kiên cường, nỗ lực tồn tại cho đến giờ.Nàng đạm mạc, bình lặng tựa như mặt nước lạnh lẽo mùa đông.Hắn kiêu ngạo, chí khí tựa như nắng gắt ngày hè.Nàng chưa bao giờ nghĩ tới, bản thân sẽ cùng một nam tử như vậy, sống và nương tựa giúp nhau đến hết cả đời.Hắn chưa bao giờ nghĩ tới hắn sẽ cùng một nữ tử hiểu nhau bên nhau sống một đời vui vẻ như vậy.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Xuyên Thành Omega Bị Bảy Alpha Từ Hôn của cùng tác giả.

5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Nhiên Tâm

Kim Cương Quyển | Đô thị | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nhiên Tâm của tác giả Kim Cương Quyển. Tháng ngày qua đi, chợt nhận ra thời gian trước kia, bản thân mình làm thật nhiều điều vô nghĩa, lãng phí, hiện giờ chỉ muốn có một tương lai rõ ràng hơn, có một con đường dễ đi hơn.Chỉ là, cuộc đời này, lắm lúc thật sự là thân bất do kỷ.Tần Nghi gặp được Kỷ Nhiên Tân trong một tòa nhà bị bỏ hoang ở ngoại ô thành phố, Kỷ Nhiên Tân đưa ra một yêu cầu rất lạ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Đơn Hướng Thông Hành hay Garfield Báo Thù Ký của cùng tác giả.

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Thiên Thế Khúc

Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành

Yến tiệc đêm trung thu, trên Cửu Trọng Thiên lưu vân tuyệt trần. Thẩm Như Như ở trong sân viện vừa ngắm trời, vừa giã thuốc, vừa ngẩn người. Cửa viện vang lên một tiếng "Két", nàng nhìn theo hướng âm thanh phát ra, chỉ thấy sư phụ nàng mặt mày âm u đang đi vào. "Sư phụ." Thẩm Như Như lên tiếng chào, "Sao người về sớm vậy, yến tiệc trung thu không hấp dẫn...". "A." Không đợi Thẩm Như Như nói hết câu, Thẩm Nghị đã cười lạnh: "Một đám tiên nhân đôi đôi cặp cặp tung tăng lượn lờ có gì hấp dẫn." "..." Nghe thấy kiểu hình dung này, cả người Thẩm Như Như toát mồ hôi lạnh.Thẩm Nghị cũng không nhìn nàng, vừa đi về hướng phòng mình, vừa cất giọng nói không cảm tình: "Ngày mai ta phải đi rừng Thải Độc* ở hạ giới để hái thuốc, con trông nhà cho tốt.". "Ồ, được. Vậy người..." Không đợi Thẩm Như Như hỏi xong, Thẩm Nghị liền trở về phòng đóng sầm cửa lại, câu nói: "....lúc nào trở về..." kia của nàng liền nuốt ngược về cổ họng. Thẩm Như Như bĩu môi, tiếp tục giã thuốc, trong lòng suy nghĩ, sư phụ đi rừng Thải Độc đều phải tầm một hai tháng, đợi nàng xử lý xong số thuốc này, từ ngày mai trở đi nàng có thể chạy đến rừng đào tiên để trêu chọc Thị vệ tiểu ca gác cổng rồi.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Tiểu Thời Đại

Quách Kính Minh | Ngôn tình | Hoàn thành

Mỗi ngày, vô số con người tràn về cái thành phố đang xoay chuyển chóng mặt này - mang theo những kế hoạch vĩ đại hoặc những giấc mơ bong bóng giữa ban ngày; mỗi ngày, lại có vô số con người rời bỏ rừng nhà chọc trời lạnh lùng và xa lạ - để lại nước mắt sau lưng. Cô nhân viên văn phòng trẻ đeo túi xách Marc Jacobs, gắng len lỏi chui khỏi đám đông ồn ã ở ga tàu điện ngầm, chân giày cao gót mười phân lướt như bay lên bậc cấp, bịt mũi ngoảnh mặt bước nhanh qua người ăn mày áo quần rách rưới. Nơi hành lang công sở, đám người chờ phỏng vấn xin việc ngồi cả dãy dài, mươi phút lại có một người trẻ tuổi bước khỏi phòng, ném tập hồ sơ cá nhân trên tay vào thùng rác.Trong quán Starbucks, vô số khuôn mặt phương Đông vội vã xách túi giấy đựng cà phê đẩy cửa kính bước ra ngoài. Vài người vừa điện thoại, vừa lấy cốc cà phê ra uống vội uống vàng; có người cẩn thận cầm túi giấy, chui vào chiếc xe đen đỗ đợi bên đường, đến thẳng văn phòng của ông chủ. Đối lập với hình ảnh đó, là những khuôn mặt phương Tây đang nhàn nhã ngồi bên trong, mắt nheo nheo đọc Shanghai Daily, hay cầm điện thoại di động cười lớn: “What about your holiday?”Trong các tiệm hàng hiệu dàn ngang từ số 1 đến số 18 trên phố Bund, nhân viên phục vụ mặt lạnh như băng, thỉnh thoảng có một, hai nữ khách hàng đeo kính râm to đại thận trọng dùng hai ngón tay kẹp món đồ, ẻo lả kéo khỏi giá treo, liếc nhìn như thể quần áo ấy bị phun thuốc độc, rồi vừa khi đám nhân viên trong tiệm nét mặt bỗng rạng ngời như hồn nhập lại xác chực lao tới chào mời giới thiệu, đột ngột buông nhẹ tay, món đồ soạt một tiếng rơi trở về trong dãy giá áo dày đặc. Trong các cửa tiệm bán đồ xa xỉ trên phố Bund, nhân viên bao giờ cũng đông hơn khách hàng. Tôn chỉ ở đây là: nhất định phải có năm người cùng lúc phục vụ một khách.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Phương Pháp Chính Xác Diễn Giả Làm Thật

Vũ Điền Quân | Đam mỹ | Hoàn thành

Mùa xuân, vạn vật sinh sôi, là mùa tràn trề sức sống. Mùa xuân ở G thị có chút lạnh, cho dù là mặt trời nhô lên cao chiếu đại giữa trưa,  độ lạnh trong không khí vẫn tràn ngập như trước, thời điểm Tạ Nghiêu Thần mang theo một thân lạnh cóng mệt mỏi xách hai cái hộp cơm còn tỏa nhiệt trở lại ký túc xá, Chu Nam Quân vẫn cứ nằm ở trên giường gắt gao bọc chăn quanh người ngủ đến là ngon. Tạ Nghiêu Thần lắc đầu cười, đối với cách làm việc và giờ nghỉ ngơi của Chu Nam Quân có chút bất đắc dĩ, hắn buông đồ trong tay xuống, ngẩng đầu đi gọi Chu Nam Quân đang ngủ ở giường trên.Chu Nam Quân lớn lên thực thanh tú, thậm chí sự thanh tú dường như nằm ở cảnh giới giữa nam và nữ, khuôn mặt cậu bỏ xa những nam sinh nhẵn nhụi, nhất là ánh mắt  hoàn hảo hơn nhiều so với nữ sinh, vô cùng đẹp, đuôi mắt cong lên rất giống hoa đào, đôi mắt như cánh hoa, lúc an tĩnh tựa như hoa đào trong gió xuân, một khi cười rộ lên, lại giống nguyệt nha quải ngọn liễu. Chu Nam Quân cận thị nặng nhưng lại cố tình không đeo kính mắt, mỗi lần nhìn, mắt cậu sẽ hơi hơi híp lại, cho nên ánh mắt có chút mê ly, hơi nước mông lung tự say phi say, dường như nhìn ai cũng đầy tình ý. Hiện tại Chu Nam Quân đang dùng ánh mắt như thế nhìn Tạ Nghiêu Thần.

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Phúc Hắc Bùi Quản Lý

Kim Huyên | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhạc San thực thích đọc sách,bởi từ sách nàng giáo hội được rất nhiều đạo lý,không ai giễu cợt nàng,cũng không nói 2 lời khiến nàng không biết phân biệt đúng sai. Nhạc San biết mình từ nhỏ đến lớn không phải thực thông minh,bởi vậy,nàng làm chuyện gì cũng luôn thật cố gắng.Nhưng không hiểu có chuyện gì mà quan hệ với mọi người xung quanh quả thực rất kém,mặc kệ nàng cố gắng cũng không cải thiện được.Mới trước đây,chuyện mọi người xa lánh làm nàng thực bị thương,lớn lên,nàng đã tập thành thói quen, không để mắt hết thảy,cũng thuận theo quan hệ tự nhiên. Nhạc San là 1 nữ nhân bộ dạng thanh thanh tú tú,không phải này thuộc dạng mỹ nhân,nhưng rất ưa nhìn.Nàng thanh thuần bộ dáng,ít son phấn,tóc dài áo choàng,hội nghị thường kỳ làm cho người ta nghĩ lầm nàng là nhân sự mới tốt nghiệp đại học,mà không nghĩ nàng đã muốn tốt nghiệp 4 năm a. Công ty Nhạc San cũng có chút danh tiếng làm về khoa học kỹ thuật.Nàng được phân chức vụ đảm nhiệm nghiệp vụ trợ lý. Lúc trước biết nàng tới công ty này phỏng vấn,nhóm bạn tốt đều nói nơi này tốt,chính nàng cũng cảm thấy như vậy.Vì thế nàng đối công việc là tận tâm hết sức,bất tri bất giác cũng được 4 năm.  Bốn năm thật sự là vất vả nha!Nàng còn tưởng mình là cái nữ nhân ngu ngốc,sẽ không qua được vòng thử việc,không nghĩ tới còn là 4 năm,này không phải đáng chúc mừng sao? 

4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Vĩ Gian Phong

Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành

Kiều Tích ngồi trên ghế salon trong phòng khách, đầu hơi hơi cúi xuống, thế nhưng hai vai lại cứng ngắc, thắt lưng thì thắng tắp. Bố Kiều là một quân nhân nghiêm túc, cứng nhắc, đối với dáng dấp điệu bộ của con gái yêu cầu rất nghiêm khắc. Từ nhở đến lớn, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt của bố, vai cô không thể rũ xuống, lưng cũng không thể khom. Bây giờ, dù bố Kiều đã mất, thói quen của ông tạo thành cho con gái vẫn được giữ lại. Bên cạnh đột nhiên có một người đi tới. Là Minh Uyển. Minh Uyển năm nay 14 tuổi, nhỏ hơn Kiều Tích 1 tuổi, đang học sơ tam (*). Kiều Tích từ nhỏ đã rất thích động vật nhỏ, lúc này đột nhiên thấy con Samoyed xinh đẹp kia thì trái tim liền mềm mại ngay lập tức. Cô giơ tay vuốt vuốt chân của nó, cười đến hai mắt cong cong, để lộ ra một chiếc răng nanh, "Bambi, chào em nhé!" Giới thiệu Bambi cho Kiều Tích xong, Minh Uyển liền lôi kéo cô đi thăm quan căn nhà này từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài một vòng. Nhà của Minh gia chính là một biệt thự nhỏ 3 tầng, thím Lưu bảo mẫu ở tầng 1, tầng 2 là hai anh em Minh gia, vợ chồng Minh Tuần thì ở tầng 3.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Duyên Tới Là Lang Quân

Phong Nguyệt Bạc | Khoa huyễn | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Duyên Tới Là Lang Quân của tác giả Phong Nguyệt Bạc. Xèo - oành. Pháo hoa trong trời đêm nổ vang, từ bên trong tỏa ra một trăm hoa, đám người ngẩng đầu nhìn trên mặt cũng hiện ra ngũ sắc rực rỡ. Đây là Thất Tịch lần thứ một trăm của Phong Lâm quốc. Thất Tịch gì đó, vốn là một trong những ngày lễ khiến lòng người sôi trào, lại là thái bình thịnh thế, quốc thái dân an, đây đúng là lần náo nhiệt chưa từng có. Trên đường dòng người như sóng triều, dọc đường bày đủ loại sạp hàng, khách điếm quán trà ngươi đến người đi, phóng tầm mắt nhìn trời đêm như ban ngày, đèn đuốc huy hoàng, du thuyền trên hồ phiêu động tiếng hót như oanh như yến, trong cảnh an bình phồn hoa lộ ra xa hoa mê hoặc. Các thiếu nữ cõi lòng đầy ước ao đem hoa đăng đặt trên mặt hồ, chờ mong người trong lòng mình ngưỡng mộ ở bờ kia có thể vớt nó lên, biết được nỗi lòng mà mình không dám biểu lộ. Bên cạnh cây cầu đá là một gốc cây Hòe cổ thụ, trên cây treo đầy dây lụa đỏ. Tương truyền cây cầu này thông với phủ đệ của Tiên Quân nhân duyên, ở Thất Tịch kỳ duyên, chỉ cần tâm chân thành, Tiên Quân sẽ nghe thấy. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang hay Ám Sát Đối Tượng Là Hồ Ly của cùng tác giả.

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28

Tôi Vẫn Luôn Đi Theo Cậu

Tây Tây Đặc | Dị giới | Hoàn thành

Kỷ Thiều cùng mấy người bạn chung ký túc xá từ cổng sau trường học tiến đến, lúc đi ngang qua quảng trường, bọn họ đều yên lặng không lên tiếng. Âm thanh bên tai rất nhẹ, Kỷ Thiều cảm thấy có chút bất đắc dĩ, chân bị thương còn muốn cùng hắn đi ra ngoài, hắn thả chậm bước chân, người phía sau thở ra một hơi. Ngày hôm qua ở đây có người chết, tuy không thân không quen, cũng không hận không oán, nhưng vẫn cảm thấy có chút sợ. Hai người bọn họ khoảng vài phút sau thì tìm được điện thoại.Kỷ Thiều đi qua nhặt, một khắc ngồi xuống này, hắn cảm giác có một ánh mắt đang dõi theo hắn, hướng từ trên nhìn xuống. Là bảo vệ cổng đang nhìn hắn. Cảm giác âm lãnh từ đỉnh đầu truyền xuống, toàn thân Kỷ Thiều rét run, đúng lúc này có mấy vị học trưởng đi ngang qua, âm thanh trò chuyện phá tan sự tĩnh mịch. Hắn cầm nhanh điện thoại lên, lôi kéo Thôi Ngọc đuổi kịp theo bọn họ. Có một nam sinh thấp bé chửi mắng, “Trường học từ trước đến nay chưa từng phát sinh án mạng, chúng ta sắp sửa tốt nghiệp mà còn đụng phải, thực con mẹ nó xui.” Hắn cười ha ha hai tiếng, “Còn đem mình treo lên cột cờ, chắc muốn làm quốc kỳ đây mà.” Mấy người còn lại đều cười ra tiếng. Lại có một nam sinh nói, “Chúng ta dù sao cũng sắp tốt nghiệp rời khỏi trường rồi, chết một người hay hai người cũng không có gì, nhưng những sinh viên năm nhất thảm chắc rồi, bốn năm đại học vừa mới bắt đầu, ngẫm lại cũng rất kích thích.”

9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28

Người Đặc Biệt

Cỏ | Xuyên không | Hoàn thành

Truyện Người Đặc Biệt là tựa truyện hay, thú vị và ấn tượng thuộc thể loại đam mỹ. Tưởng chừng như đã có được hạnh phúc bất ngờ khi cậu chỉ là một nhân viên vệ sinh tại công ty của anh mà anh lại là tổng tài. Câu chuyện kể về chuyện tình ngọt ngào, lãng mạn nhưng không kém phần hài hước của cặp đôi đồng tính. Nhưng tất cả chỉ là một vở kịch khi mục đích thật sự anh yêu hắn là vì hắn có thể cứu người anh yêu thật sự. Hoa Vĩnh Ân, năm nay vừa tròn hai mươi lăm tuổi, là trẻ mồ côi từ thuở mới lọt lòng, mọi người còn đặt cho hắn một cái biệt danh rất bình dị nữa, đó là Ân Mù.

4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30

Hoa Anh Thảo Muộn

SUNQINGtheWriter | Đam mỹ | Hoàn thành

Hỏi thế gian, tình ái là gì? Si mê cả một đời, tựa như là nợ, nhưng thực tế lại là duyên, có muốn tách rời cũng chẳng được. Yêu yêu hận hận, mối tình gọt rửa, chừng nào mới phai? Hắn si tình, cả đời chỉ yêu duy nhất một người, cả đời chỉ hi vọng được sống bên cạnh duy nhất một người. Hắn chấp niệm, chẳng thể buông bỏ ái tình, chẳng thể cắt đứt đi mối duyên nợ thương nhớ. Có lẽ, yêu chính là như thế, rất thần kì, khiến ta cho dù có ly biệt cũng vẫn hướng về phía nhau. Hắn không phải là một người hoàn hảo, hắn cũng không cần phải trở thành một người hoàn hảo. Hắn chỉ cần đủ để che lấp những khuyết điểm của người ấy, chỉ cần người ấy không buông tay, như vậy là đủ. Người ta nói hạnh phúc rất mong manh, nhưng chẳng phải càng mong manh thì càng cần trân trọng sao? Chính vì thế, người trước mắt hắn, người mà hắn dùng cả đời để thương yêu, hắn nhất định sẽ trân trọng, sẽ trao cho người đó tất cả những điều tốt đẹp nhất. Cùng người mình yêu đi đến răng long đầu bạc, phiêu diêu tự tại, chỉ cần đơn giản như vậy cũng đã đủ mãn nguyện. Cuộc sống, chỉ cần như vậy là đủ rồi! Gieo một hạt giống, nhận lại cả một nhành hoa...

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30

Đại Địa Chủ

Doãn Gia | Cung đấu | Hoàn thành

Truyện Đại Địa Chủ là tựa truyện mới lạ, hay và thú vị thuộc thể loại đam mỹ. Truyện mở ra bối cảnh ở An Viễn Huyền là một tiểu thị trấn của Đại Á vương triều, ba ngày đầu năm mới vốn nên là ngày hội vui tươi, từng nhà sum vầy, giăng đèn kết hoa, nhưng có một nhà giàu gia nhân lại treo trước cửa hai chiếc đèn lồng trắng, toàn gia cao thấp đều bao phủ một bầu không khí âm trầm. Gia đình này chính là địa chủ lớn nhất An Viễn Huyền – An gia. An gia đại trạch. Đất trời mênh mông còn chìm trong đêm tối, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng gà gáy. Thiếu niên tên An Tử Nhiên, là do An gia Đại phu nhân sinh hạ, mười sáu tuổi, là con trưởng danh chính ngôn thuận, bên dưới còn có một muội muội đồng mẫu dung mạo như hoa cùng đệ đệ.

87.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30

Mỹ Nhân Nghi Tu

Bắc Khuynh | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô không tin vào sự may mắn, cô chỉ tin vào chính mình, tin vào sự an bài củ số mệnh. Và định mệnh đã để cho cô có cơ hội được gặp gỡ anh. Khoảnh khắc lần đầu tiên khi nhìn thấy, anh đã khiến cho cô có một ấn tượng không thể nào phai mờ. Trái tim của cô bỗng chốc đập rộn ràng, toàn bộ ánh nhìn đều dừng lại trên duy nhất một mình anh. Anh thật đẹp, giống như một vị thần, đầy thư sinh cũng không thể nào làm mất đi vẻ cương nghị trên gương mặt góc cạnh của anh. Kể từ lần đầu gặp gỡ ấy, cô mặt dày theo đuổi, bám lấy anh không rời, tựa hồ như là một cái đuôi hồ ly nhỏ, kiên quyết phải bắt lấy cho bằng được anh. Cái cô nhóc này thật phiền khiến cho anh đau đầu. Hơn nữa, như thế nào mà lại có thể thành công khiến cho anh nhung nhớ, không gặp được lại cảm thấy thời gian trôi qua thật lâu? Anh điên thật rồi! Một cô nhóc phiền phức như cô chỉ đơn giản như thế, cứ vậy mà cướp thật trắng trợn trái tim của anh? Có phải anh quá nhân từ rồi hay không? Nếu đã cướp đi trái tim của anh, vậy cô phải có trách nhiệm nuôi anh cả đời, đừng mơ tưởng bỏ rơi anh! Ăn xong chùi mép là không hay đâu!

18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30